Cực Phẩm Gia Đinh - Chương 343

Chương 343: Phát
minh của Từ Trường Kim?

- Đại ca, huynh và phu nhân đã nói gì vậy?

Xảo Xảo và Lạc Ngưng đi ra, thấy Tiêu phu nhân mặt đỏ
bừng, giận dữ phất tay áo mà đi, cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì, liền
mở miệng hỏi Lâm Vãn Vinh.

- Hả? À không có gì đâu.

Lâm đại nhân mặt đầy chính khí, nghiêm túc nói:

- Ta và phu nhân đang thảo luận một vấn đề học thuật,
về ‘động huyền tử tam thập lục tán thủ’, rất là thâm ảo, sau này ta rảnh cũng
sẽ dạy cho các muội.

Lạc Ngưng cười khúc khích, che miệng nói:

- Đại ca chỉ giỏi nói linh tinh, muội chẳng thèm tin
đâu. Vừa rồi Tiêu phu nhân bực bội rời đi như vậy, nhất định là đại ca làm việc
gì không đúng chọc giận phu nhân rồi. Theo muội ấy à, không chừng là có liên quan
tới hai vị tiểu thư của Tiêu gia đó.

Tuy không trúng, nhưng cũng chẳng sai lắm, không ngờ
Lạc tài nữ nóng bỏng đa tình cũng tinh minh như thế. Lâm Vãn Vinh cười lớn đánh
trống lảng, một tay kéo Xảo Xảo, tay kia ôm lấy eo Lạc Ngưng vuốt ve, cười he
he:

- Hai tỷ muội trùng phùng, trốn trong phòng chuyện trò
gì đó, để ta tới nghe với nào.

Xảo Xảo cướp lời:

- Muội đang nghe Ngưng tỷ tỷ kể sự tích anh hùng của
huynh đó. Đại ca, huynh chinh phục Ngưng tỷ tỷ thế nào? Cũng kể ra cho muội
nghe đi. Muội thấy dáng vẻ đầy xuân tình của Ngưng tỷ tỷ, e là đã được nếm thử
sự âu yếm của đại ca rồi.

- Nha đầu chết tiệt kia.

Lạc Ngưng má phấn phớt hồng, vội che miệng Xảo Xảo
lại, tiếng cười của hai nàng vang vọng cả đại viện. Nhìn hai nàng yểu điệu đuổi
nhau trêu đùa, trong lòng Lâm Vãn Vinh nổi lên cảm giác êm ả, cuộc đời ngắn
ngủi, có thể có được mấy lần hạnh phúc như thế này chứ? Phải biết lấy hài lòng
mới được.

Hai nàng ầm ĩ một hồi, cuối cùng cũng ngừng lại, ôm
lấy nhau thở hổn hển. Lạc Ngưng đưa mắt nhìn khắp bốn phía, lè lưỡi ra làm mặt
quỷ, nói:

- Thiếu chút nữa thì quên, nơi này là Tiêu gia. Xảo
Xảo, chúng ta phải chăng đã khách lấn át chủ rồi?

Chủ nhân của Tiêu gia, Đại tiểu thư thì xấu hổ trốn
vào phòng, phu nhân thì tức giận rời đi. Trong viện chỉ còn lại ba người họ.
Chủ mà chẳng phải chủ, khách cũng chẳng ra khách, cưu chiếm tổ sẻ, cũng có cảm
giác là lạ. Lạc Ngưng vừa nói, Xảo Xảo cũng im bặt, cả hai đợi đại ca lên
tiếng.

Lâm Vãn Vinh rộng rãi khoát tay, cười nói:

- Không sao không sao, đều không phải là người ngoài,
hơn nữa sắp nhanh thôi sẽ thân càng thêm thân rồi. Mọi người cứ thoải mái, như
vậy mới thân thiết.

Cái gì thân càng thêm thân? Hai nàng nghe mà không
hiểu. Lạc Ngưng làm dáng liếc hắn, dịu dàng nói:

- Đại ca à, vừa rồi muội đã hỏi Xảo Xảo. Tòa nhà hoàng
thượng ban cho huynh đã trang trí làm mới xong, lúc nào cũng có thể tới ở được.
Muội thấy không bằng chúng ta sớm chuyển qua đó, để Tiêu phu nhân và Đại tiểu
thư được yên tĩnh, tránh làm phiền người ta quá lâu.

Xem ra ý tứ của Ngưng nhi là không muốn ở Tiêu gia
thêm. Nhưng mà về phía Đại tiểu thư, mình vừa chiếm tiện nghi của người ta
xong, giờ lại vỗ mông bỏ chạy, đúng là không ổn. Hơn nữa, trên khế ước mà nói,
hắn vẫn là người của Tiêu gia, chạy cũng không được.

- Xảo Xảo tiểu bảo bối, muội xem chúng ta đi hay là
không đi?

Thấy Xảo Xảo có chút lưu luyến, Lâm Vãn Vinh nắm tay
nàng vuốt ve rồi hỏi.

Xảo Xảo chần chừ một chút rồi khẽ đáp:

- Muội nghe lời đại ca và Ngưng tỷ tỷ. Có điều khoảng
thời gian mà muội đến kinh thành, phu nhân và Đại tiểu thư đối xử với muội như
con cái tỷ muội, thân thiết vô cùng. Cứ rời đi như vậy, muội thấy không đành,
nếu như có thể nghĩ ra cách để tất cả chúng ta mãi không tách rời mới là tốt
nhất.

Kỳ thực đây không phải là vấn đề gì, chỉ cần lần này
Lâm đại nhân cầu thân thành công, vừa làm tỷ phu vừa làm muội phu là vạn sự tốt
lành rồi, dù sao tòa nhà hoàng thượng ban cho cũng lớn lắm.

Lâm Vãn Vinh cười, thừa dịp Ngưng nhi không để ý, vuốt
một cái lên khuôn mặt nhỏ của nàng, Lạc Ngưng xấu hổ tránh đi, mặt đỏ bừng nhìn
Xảo Xảo, thẹn thùng nói:

- Đại ca đừng có trêu muội, Xảo Xảo còn ở đây đó.

Lâm đại nhân hôn cái chụt lên mặt Xảo Xảo, dương dương
đắc ý nói:

- Thế là công bằng nhé, hai lão bà không ai thiệt cả.

Hai nàng vừa thẹn vừa vui, Lâm Vãn Vinh vỗ lên mông
Lạc Ngưng, cười dâm đãng:

- Ngưng nhi, những lời nói hùng hồn của muội đâu, đã
thương lượng với Xảo Xảo chưa? Đêm nay…

- Đại ca…

Lạc Ngưng vội kêu lên ngắt lời hắn, mặt nóng đỏ như
lửa thiêu, trong mắt nhu tình chan chứa, long lanh như có thể ép ra nước, nàng
nắm lấy tay Xảo Xảo, giọng nhỏ như muỗi kêu:

- Chỉ cần đại ca thích, Xảo Xảo cũng bằng lòng, Ngưng
nhi có thể làm tất cả, chấp nhận tất cả.

Xảo Xảo không hiểu nhìn Lạc Ngưng:

- Ngưng tỷ tỷ, tỷ đang nói gì vậy? Đại ca muốn tỷ làm
gì?

Lạc Ngưng cúi đầu xuống, khẽ thì thầm bên tai Xảo Xảo
mấy câu, Xảo Xảo giật mình “a” một tiếng, mặt đỏ tới tận tai, nắm đấm nhỏ nện
thùm thụp lên ngực Lâm Vãn Vinh:

- Đại ca, huynh xấu chết đi được. Ngưng nhi tỷ tỷ, sao
tỷ cũng không quản lý đại ca, lại còn trợ trụ vi ngược như thế?

Lạc Ngưng bề ngoài yếu đuối, nhưng bên trong lại mạnh
mẽ như lửa, thấy Xảo Xảo xấu hổ tới mức không dám ngẩng đầu lên, liền nắm tay
nàng vỗ về:

- Đại ca chính là một tà nhân như vậy đó. Muội muội à,
muội cũng đâu phải là không biết. Phu thê ba người chúng ta vốn là một, ăn cùng
một nồi, ngủ cùng một giường, còn có việc gì không nói được, chuyện gì không
làm được chứ? Hơn nữa Xảo Xảo muội muội ơi, ngày đó trong khuê phòng của ta ở
Kim Lăng, đại ca và muội làm cái gì, tưởng là ta không biết hay sao? Hi hi, còn
có một bức tranh hương diễm làm chứng nữa, nha đầu muội á, còn buông thả hơn ta
nữa đó.

Xảo Xảo vội che lấy miệng nàng lại, cả hai toàn thân
nóng lên, nhìn trộm Lâm Vãn Vinh rồi vội vã quay đầu đi.

Lạc tài nữ “ biết đại cục, hiểu đại thế” như vậy, Lâm
đại nhân nghĩ bụng “ Ngưng nhi nhà ta, không chỉ thân hình dung mạo thuộc hạng
nhất, đến ngay cả ‘dắt gái’ cho chồng, cũng rất tận tâm tận lực, đúng là trung
trinh hiền lương, làm người ta yêu thương”. Hắn cười hì hì:

- Thế này đi, trước tiên chúng ta không vội chuyển
nhà, nhưng mà điều chỉnh một chút thì cũng nên làm. Đêm nay ta sẽ xin phép Đại
tiểu thư, chúng ta tới phòng mới ở một đêm, cũng không thể quá nhiều người, chỉ
ba chúng ta thôi.

Lời Lạc tài nữ nói không ngờ lại ứng nghiệm nhanh như
vậy, thấy đại ca cười dâm dật nháy mắt với mình, tim Ngưng nhi giật thon thót,
mặt đỏ bừng, toàn thân bủn rủn, nắm chặt lấy tay hắn, bàn tay mềm khẽ chà sát,
càng làm Lâm đại nhân bùng lên khao khát, nếu chẳng phải lúc này là ban ngày
ban mặt thời cơ không hợp, nhất định phải thực hiện cái đại kế ba người của
hắn.

Xảo Xảo thấy đại ca và Ngưng tỷ tỷ liếc mắt đưa tình
ngay trước mặt mình, không ngờ rằng Ngưng tỷ tỷ ngày thường có vẻ yếu đuối, lại
có mặt lả lơi như thế. Xảo Xảo ngạc nhiên không thôi, chợt nghe Ngưng nhi nói
bên tai:

- Xảo Xảo, đại ca xấu nói đêm nay chúng ta ra ngoài
nghỉ, muội có đi hay không?

Xảo Xảo luống cuống, trả lời “đi” cũng không được,
“không đi” càng không được, mặt đỏ như lửa, ngẫm nghĩ tới nửa ngày cũng không
biết trả lời như thế nào. Cuối cùng kêu lên một tiếng, vùi đầu vào ngực Ngưng
nhi không dám ngẩng lên nữa.

Lạc Ngưng thẹn thùng, phong thình vạn chủng liếc hắn
một cái, rồi vỗ nhẹ lên vai Xảo Xảo:

- Muội muội à, đại ca làm ác như thế, đêm nay chúng ta
cùng thu thập huynh ấy, muội nói xem có được không?

Xảo Xảo chỉ “ừm” một tiếng, không dám nói chuyện, Lâm
Vãn Vinh cười ha hả, cô bé này bị lừa mà còn không biết. Nha đầu Ngưng nhi này,
phải ngang hàng với An tỷ tỷ, rất có tiềm chất hồ ly tinh.

- Đại ca ơi, huynh muốn cám ơn muội như thế nào đây?

Trong viện yên lặng vắng vẻ, hồ ly tinh quyến rũ khẽ
hé môi hồng, ánh mắt say đắm, xuân tình trên mặt đã khó che giấu được nữa, ghé
vào tai hắn thỏ thẻ.

Cái này mà nhịn được, thì còn gì không nhịn được nữa?
Lâm đại nhân nhẹ nhàng muốn ve cái mông vểnh lên của Ngưng nhi, từ mông trượt
xuống đùi. Cảm giác trơn mềm đó làm lòng người chao đảo, cười dâm tiện nói:

- Tiểu bảo bối, đêm nay chúng ta sẽ tu luyện một môn
công pháp thần kỳ, tên là ‘động huyền tử tam thập lục tán thủ’, lại còn có hình
chú giải nữa đó!

Lạc Ngưng nhũn cả người, kéo theo Xảo Xảo ngã vào lòng
hắn, miệng tỏa ra hơi thở như lan. Xảo Xảo và nàng cùng nằm trong lòng đại ca,
chỉ thấy tim như muốn vọt ra ngoài.

Hai nàng kiều ở trong lòng, trên đời còn có việc gì
sung sướng hơn không? Lâm Vãn Vinh từ từ hưởng thụ, hai nàng một thì e thẹn một
thì đa tình, mỗi người một vẻ, động tay chân một chút là khó tránh khỏi rồi,
song có cái gương Đại tiểu thư trước đó, nhất thời cũng không dám làm quá.

Có Lạc Ngưng làm công tác tư tưởng, cuộc sống tốt đẹp
chỉ còn đợi ngày mà thôi, trong lòng Lâm đại nhân tuy ngứa ngáy lắm, nhưng cũng
biết đạo lý dục tốc bất đạt, liền gắng gượng tập trung ý chí, hôn lên mặt Xảo
Xảo, cười nói:

- Đúng rồi, Xảo Xảo này, nghe nói mấy ngày ta đi xa,
Từ Trường Kim và bọn muội qua lại rất tốt, có chuyện này chứ?

Trước mặt Ngưng tỷ tỷ, bị đại ca khinh bạc, Xảo Xảo
thở hổn hển, vội che đi vạt áo bị cởi ra một nửa, gật đầu nói:

- Ngày thứ hai sau khi đại ca đi, Trường Kim tỷ tỷ tới
phủ bái phỏng. Muội và tỷ ấy tán gẫu mấy câu, Trường Kim tỷ tỷ biết muội đang
muốn mở quán rượu ở kinh thành, liền dạy muội rất nhiều cách làm đồ ăn Cao Ly,
ví dụ như lãnh diện (1), phao thái (2), thanh tửu (3), muội đã làm một chút
đang chờ đại ca về thưởng thức đó.

(1) Lãnh diện: naengmyeon mỳ lạnh của Hàn
Quốc.

(2) Phao thái: kim chi hay kimchhi quá nổi
tiếng rồi.

(3) Thanh tửu: sake.

Thanh tửu? Thứ khác thì không nói, chứ nhắc tới thanh
tửu, Lâm đại nhân vô cùng khinh thường “Thanh tửu mà cũng là rượu à? Cái thứ
nhạt như nước lã, mèo nó có uống mười bình cũng chả say được, món này khác xa
với khẩu vị của Đại Hoa ta. Nhưng mấy thứ lãnh diện, phao thái, cũng mua vui
được vài trống canh, có thể tăng thêm tên tuổi cho thực vi tiên”.

- Vậy nàng ta có dạy muội làm dược thiện không?

Nói tới việc chính, Xảo Xảo bớt xấu hổ đi mấy phần,
Lâm Vãn Vinh cười nói:

- Món đó chính là tuyệt kỹ của nàng ta, vô cùng nổi
tiếng trong vương thất Cao Ly. Nghe nói Cao Ly vương một ngày không ăn dược
thiện là không ngủ nổi đấy.

Xảo Xảo ngạc nhiên nhìn hắn:

- Đại ca, ngay cả điều này Trường Kim tỷ tỷ cũng nói
cho huynh rồi ư? Tỷ ấy nói dược thiện bắt nguồn từ thực bổ của y thuật của Đại
Hoa, tư âm nhuận phổi, dưỡng huyết sinh tỳ, tráng dương bổ thận, công hiệu thần
kỳ vô cùng, hiện giờ Trường Kim tỷ tỷ còn đang bổ sung để hoàn thiện phương pháp,
đợi mấy ngày nữa sẽ dạy cho muội.

“Dược thiện gì mà thần kỳ thế, ngay cả tráng dương bổ
thận cũng được, không phải là roi hổ roi hươu roi gấu chứ”. Lâm Vãn Vinh cười
hắc hắc, hiếm khi Xảo Xảo hứng thú về mặt nào đó, vậy cứ để nàng đi giao lưu
với Từ Trường Kim vậy, nếu như có thể đem những món ăn của Đại Hoa ta truyền
tới Cao Ly, công đầu của việc xâm lấn văn hóa, phải đặt lên người Xảo Xảo rồi.

Lâm Vãn Vinh lại hỏi:

- Vậy Đại tiểu thư thì sao? Đại tiểu thư không phải
cũng muốn đi học dược thiện chứ? Sao nàng ấy cũng quan hệ nhiệt tình với Từ
Trường Kim?

- Quan hệ nhiệt tình gì chứ, để Đại tiểu thư nghe
thấy, nhất định không tha cho huynh.

Xảo Xảo cười khúc khích, giọng lớn hơn rất nhiều:

- Đại tiểu thư làm việc nghiêm chỉnh. Trường Kim tỷ tỷ
nói, có thể để Tiêu gia mang vải vóc trang phục tới Cao Ly, tỷ ấy nói những cô
nương ở Cao Ly cũng thích làm đẹp lắm, nếu như Tiêu gia có thể mở tiệm ở Cao
Ly, nhất định có thị trường lớn.

Thảo nào, với tính tình của Đại tiểu thư, có thể mở
cửa hiệu ở người ngoài, đúng là một sự thách thức vô cùng kích thích, tuyệt đối
khó có thể cự tuyệt. Từ Trường Kim đã mò đúng mạch của Đại tiểu thư, cố ý đánh
vào sở thích của nàng. Hơn nữa một khi Tiêu gia mở cửa hiệu ở Cao Ly, Đông
Doanh có hành động gì với Cao Ly, Lâm Vãn Vinh tuyệt không thể ngó lơ, đúng là
một chủ ý tốt.

- Không chỉ như thế, Trường Kim tỷ tỷ còn tặng bọn
muội mấy thứ rất hay. Không chỉ muội và Đại tiểu thư, đến ngay cả Tiêu phu nhân
cũng cực kỳ thích. Hôm nay trước khi huynh trở về, bọn muội đã đi tới chỗ
Trường Kim tỷ tỷ dùng thử rồi.

Xảo Xảo móc một túi nhỏ từ trong người, lấy ra hai
chiếc hộp nhỏ, khấp khởi đưa cho Lâm Vãn Vinh:

- Đại ca huynh coi đi, cái này huynh có nhận ra không?

Làm cho Xảo Xảo và Đại tiểu thư kinh ngạc thích thú,
ngay cả phu nhân thành thục sáng suốt cũng bị thu hút, thứ mà Từ Trường Kim
tặng, rốt cuộc là cái gì đây? Lâm Vãn Vinh vô cùng nghi hoặc nhẹ nhàng mở một
cái hộp ra, trong chiếu hộp này chứa chất lỏng trong suốt, mang theo hương thơm
thoang thoảng, Lâm đại nhân ngó trái nghiêng phải trông lên nhìn xuống, mà cũng
không biết là thứ gì.

- Ngay cả đại ca kiến thức rộng lớn mà cũng không nhận
ra à?

Xảo Xảo cười hì hì, kéo cả Lạc Ngưng qua:

- Ngưng nhi tỷ tỷ, phiền tỷ giúp cho, để muội làm mẫu
cho đại ca xem.

Lạc Ngưng cũng chẳng nhận ra là thứ gì, thấy Xảo Xảo
bộ dạng thần bí, liền mỉm cười nhích lại gần bên nàng:

- Xảo Xảo, muội làm cái gì đấy?

Xảo Xảo nói:

- Tỷ không cần để ý, muội đảm bảo sẽ làm tỷ kinh ngạc,
tiếp đó sẽ thích mê. Trước tiên tỷ hãy nhắm mắt lại đã.

Lạc Ngưng nghe lời ngoan ngoãn nhắm mắt lại, Xảo Xảo
lấy từ trong ngăn hộp ra một chiếc bút cọ mềm, nhúng một chút vào chất lỏng
trong suốt kia, khẽ quét qua hàng mi dài của Lạc tài nữ mấy cái. Nói ra thật
lạ, chất lỏng kia vừa thấm vào, hàng mi dài của Lạc Ngưng lập tức hơi cong lên,
thành một hình vòng cung mỹ lệ, phối hợp với vẻ mặt kiều mị của nàng, càng tăng
thêm phần quyến rũ.

- Xong rồi.

Xảo Xảo mỉm cười vỗ tay, thận trọng cất chiếc bút mềm
vào trong hộp, Lạc Ngưng từ từ mở mắt ra, hàng mi dài cong cong khẽ run run,
trong ánh mắt mơ màng có thêm một sự mê hoặc khó tả.

- Tiệp Mao Cao? (4)

(4) Tiệp Mao Cao: mascara.

Lâm Vãn Vinh cũng không che giấu được sự kinh ngạc,
kêu lên thành tiếng.

- Hóa ra là đại ca cũng biết.

Xảo Xảo vui vẻ nhìn hắn:

- Không sai, thứ này chính là Tiệp Mao Cao, Trường Kim
tỷ tỷ nói, nó có thể làm cho mắt của nữ tử bọn muội rực rỡ lôi cuốn hơn, hôm
nay nhìn dáng vẻ của Ngưng nhi tỷ tỷ, quả thật không sai chút nào.

Lạc Ngưng lập tức nắm lấy tay Xảo Xảo:

- Muội muội tốt, thứ này thực sự là do tiểu thư Từ
Trường Kim tặng muội sao? Thật quá thần kỳ, ta cũng phải mua của Từ tiểu thư
một ít. Phải rồi, còn một thứ nữa mà, là cái gì vậy?

Xảo Xảo mở cái hộp nhỏ thứ hai, trong đó là bột phấn
xám nhạt, còn hơi phát sáng. Xảo Xảo lấy một chiếc bút mềm chấm một ít phấn
quét lên mí mắt của Lạc Ngưng, một lớp phấn lấp lánh hiện ra, càng nổi bật
phong vận cuốn hút của Lạc tài nữ.

- Nhãn Ảnh, đây là Nhãn Ảnh.

Lâm Vãn Vinh chấn động, thật không thể tin nổi. Đây là
Tiệp Mao Cao và Nhãn Ảnh, là đồ trang điểm của những cô gái kiếp trước thường
dùng, sao lại xuất hiện ở trên tay Từ Trường Kim? Những thứ này là nàng ta phát
minh ra sao? Quả thật kỳ, ngang hàng với nước hoa của ta chứ chơi à! Chẳng lạ
là ngay cả Tiêu phu nhân cũng thích, thiên hạ làm gì có cô gái nào không thích
nó chứ!

- Hóa ra hai thứ này đại ca đều nhận ra được, vậy thì
quá tốt rồi.

Xảo Xảo vỗ tay cười nói:

- Trường Kim tỷ tỷ nói, hai thứ này chính là vật phẩm
riêng cho nữ nhi, trên thế giới này chỉ có hai người biết tên của nó. Muội liền
nói chắc chắn đại ca nhận được, thật không ngờ là bị muội đoán trúng.

Lâm Vãn Vinh mặt đầy ngạc nhiên:

- Xảo Xảo, những thứ này là Từ Trường Kim cho muội
sao? Tiệp Mao Cao và Nhãn Ảnh này là do nàng ta chế ra ư?

Xảo Xảo lắc đầu nói:

- Điều này Trường Kim tỷ tỷ không hề nhắc đến, mấy
người bọn muội vui quá nên cũng quên hỏi. Có điều đúng là thứ này đến từ Cao
Ly. Đại ca, nếu huynh muốn biết, lần tới muội sẽ đi hỏi cho.

“Không ngờ nha đầu Từ Trường Kim còn có khả năng này,
thật sự làm người ta kinh ngạc. Hai thứ này nếu mở rộng ra, lợi nhuận tuyệt
không kém nước hoa. Nhưng trước đây sao không nghe có ai nhắc tới nó, hai thứ
này là do vương thất Cao Ly kinh doanh sao?” Hắn suy nghĩ một chút rồi lắc đầu,
nếu là do vương thất Cao Ly kinh doanh, nhất định sớm đã truyền vào Trung Nguyên
rồi, những nữ nhân thích làm đẹp như Tiêu phu nhân và Đại tiểu thư tuyệt không
thể không biết gì, xem ra bí mật còn ở trên người Từ Trường Kim.

Quả đúng như lời Xảo Xảo nói, chỉ trong chớp mắt Lạc
Ngưng đã thích hai thứ này, hứng thú với chuyến đi Cao Ly càng cao, ngay cả cô
bé Xảo Xảo cũng đầy sự hiếu kỳ với Cao Ly, bằng lòng đi cùng, sức cuốn hút của
Từ Trường Kim thật không thể đánh giá thấp.

Cùng hai nàng tán gẫu, nhưng trong lòng Lâm Vãn Vinh
lại nghĩ tới việc cầu thân với Tiêu phu nhân. Đại tiểu thư và Nhị tiểu thư chỉ
được cưới một người, thật là làm khó người ta.

Hắn nghĩ tới nghĩ lui cũng chẳng có đầu mối gì, liền
không thèm để ý nữa, cưỡi hãn huyết bảo mã phóng ra ngoài thành. Chạy được một
hồi, doanh trại của đại quân Lý Thái đã ở trước mặt, Đỗ Tu Nguyên được báo tin
chạy ra tiếp đón.

- Đỗ đại ca, chuyện mà trước khi đi Sơn Đông ta dặn
huynh ấy, làm ăn thế nào rồi?

Lâm Vãn Vinh xoay người xuống ngựa, đưa dây cương cho
Hứa Chấn đang hiếu kỳ vuốt ve bộ lông như máu của hãn huyết bảo mã, cười bảo:

- Đệ cứ chạy mấy vòng đi.

Hứa Chấn mừng rỡ như điên, không kịp tạ ơn đã tung
mình lên ngựa, vừa giật cương bảo mã liền phát ra tiếng hí dài, tung vó phóng
đi.

- Lâm tướng quân, mạt tướng đang muốn báo cáo với ngài
đây.

Đỗ Tu Nguyên cười nói:

- Mấy người Hồ kia, có hành động rồi.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3