33. Mưa Sài Gòn rồi có thể bình yên?

Mưa Sài Gòn rồi có thể bình yên?

Chúng mình mãi là những kẻ
cô đơn
để lạc nhau giữa Sài Gòn vô tận
cứ bơ vơ mãi tìm điều đã mất
nhưng chắc chẳng bao giờ còn gặp lại nữa đâu

Em vẫn đi qua những con phố rất lâu
những công viên mình hay ngồi dạo đó
những quán ăn bên đường hẹp nhỏ
nhưng chẳng chỗ nào còn gặp lại anh

Chúng mình mang theo niềm hi vọng mong manh
để tìm một con người giữa lòng thành phố
Sài Gòn này quen mà xa lạ
có lẽ mình yêu thành phố này bởi có người kia

Trên dấu phố em qua,
hàng me vẫn sang mùa trút lá
và vẫn đi ngang bao gương mặt lạ
chẳng ánh nhìn nào bắt gặp thân quen

Mùa mưa Sài Gòn rồi có thể bình yên
khi điều chúng mình đi tìm
mà chẳng bao giờ còn thấy?

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3