Em Yêu Anh Nhưng Mình Chia Tay Nhé - Chương 65 - 66

Chương 65

-Đứng lại đó……….. – nó chạn ngang lối đi

Ông ta nghiêng mặt nhìn nó rồi nhếch miệng cười lao về phía
nó.

-Là ông muốn chết đó…..- nó cũng gằn từng chữ

Tuy ông ta nhn2 có vẻ bằng tuổi ba nó nhưng những động tác
của ông ta nguy hiểm và dễ lấy mạng người hơn. Có lẽ giờ nó hiểu vì sao nó được
ba nó cho nó đợt huấn luyện đó.

Lin tính ra tay nhưng Jun đã cản lại. Lin quay sang nhìn Jun
chân mày hơi co lại.

-Ông chủ muốn tiều thư thử sức….khi nào cần chúng ta sẽ ra
tay….- Jun lạnh lùnh nói

Mặc dù nói vậy nhưng đối với nó tuy Jun và Lin mới quen biết
nhưng vẫn rất quý và coi trọng nó.

-Cô bé…..tay nghề cũng cao đó nhưng cần luyện tập thêm – ông
ta chế giễu nó

-Vậy sao…………..

Roạt……….

-Hahaha…..xem ra người lão ta còn mạng lớn có người bên cạnh
vừa xinh đẹp và tài giỏi…khá khen cho cô bé….ta rất có hứng thú lần sau gặp
lại…………

Trong lúc ông ta đang đắc ý thì bị nó rạch 1 đường sâu cánh
tay, ông ta hơi bất ngờ tránh nhưng cách ra tay của nó quá chuẩn và nhanh nên
dù ông ta có là lão sát thủ hay cả là một người đứng đầu một bang hội lâu năm
cũng không tránh khỏi nhát cứa đó.

Vì bamẹ nó không muốn phiền phức nên không cần cho nhiều
người bên cạnh chỉ cần Lin và Jun nhưng không ngờ ông ta ra sớm hơn dự định của
bamẹ nó.

Nhưng dù sao lão ta cũng bị thương, ba nó tuy bị thương
nhưng tỏ ra hài lòng vì kết quả đợt huấn luyện vừa rồi và cách thề hiện vừa nãy
của nó làm bamẹ nó hài lòng.

Buổi họp báo coi như bị hủy vì đống lộn xộn vừa rồi và ba nó
cũng đang bị thương. Ba mẹ nó đã bay ngay trong ngày chỉ dặn dò nó 1 vài điều
rồi đề Jun và Lin ở lại bên nó.

-Hai người tính sao………….- sau khi bamẹ nó đi nó quay sang
hỏi Jun và Lin

-Ý tiều thư tụi tôi không hiểu lắm…..

-Ý nó là hỏi hai người muốn đi học hay là đến chỗ của nó….-
Hân trả lời thay nó

Câu trả lời của nó khiến mọi người đều cười vì nghĩ nhỏ nói
sai vì nghĩ nó lằc đầu. Nhưng hóa ra mọi người đang cười Hân mời là sai.

-Ùm……- nó gật đầu

Mọi người há hốc nhìn nó rồi quay sang nhìn Hân thì thấy mặt
nhỏ tự đắc cười mạn nguyện.

-Cười người sao……hàhà….không dể đâu…..Hân là ai chứ…..- Hân
vổ ngực tự đắc

Mọi người lại được trận cười vui vẻ. Nó nhìn sang Lin và
Jun

-Tùy tiểu thư quyết định…..

Nó gật đầu rồi lấy điện thoại gọi cho ai đó, sau đó nó nói
nhỏ vài điều với Jun và Lin mọi chuyện xong xuôi thì Hân kéo mọi người về nhà
nó mua đồ về nấu ăn.

-Sao không ăn ngoài…

-Thôi mua đồ về ăn uống vừa sạch vừa ngon……

-Bừa bộn, ồn ào, dơ…..

-Thôi mà chị em và chị Hân sẽ không làm dơ nha đâu…..đi nha
chị………

-Em đồng ý đi không lát nó lải nhải miết nhức đầu hơn đó…..-
Ken lên tiếng giúp Min và Hân

-Được rồi…..

-Yeah….! Chị của em là No.1 mà…..đi thôi chị Hân mình
vào siêu thị mua đồ thôi…..

-Sẽ nấu món gì nhỉ ….à……bla……bla…….bla………..- Hân và Min tiếu
ta tíu tít

Hân kéo theo cả Bảo đi mua đồ vì còn có người lát xách đồ
chứ. Bảo chỉ biết khóc thầm cầu chúa mà thôi.

Nó nhìn Hân và Min vui vẻ nó cũng cảm thấy vui nhưng trong
người một cảm giác lo lắng bồn chồn đang lấn dần niềm vui đó. Nó, Ken và Lin,
Jun về nhà trước.

Nó ra ngoài phía vườn hoa Ly tìm không gian thoáng mát và
yên tĩnh. Ken mang một ly nước cam ép sẵn ra ngoài ngồi vời nó.

Trước khi đi bamẹ nó có dặn Jun và Lin nên để ý nó và Ken,
nên thấy tình hình thế họ đành lùi ra chổ khác đễ không gian tự nhiên.

-Em đang có chuyện gì khó nghĩ sao…….

-Anh thấy vậy à……….

-Nếu em không muốn nói anh không ép…….

-Ba muốn em và anh tiến xa hơn…..

-Em không cần lo nếu em chưa muốn thì……..

-Em sẽ suy nghĩ câu nói của ba, là tự nguyện chứ không ép
nhưng hãy cho em thời gian được chứ…..

-Anh hiểu, dù em quyết định sao anh cũng vui vì đó là sự
chọn lựa của em…anh yêu em chắc em biết nhưng anh không cần gượng ép hay bắt
buộc….

-Em đã nói là không gượng ép hay bắt buộc gì mà, em chỉ cần
thời gian để quên và giải quyết nốt mọi chuyện…anh không tin lời em nói

-Không….anh tin….anh mong câu nói của em dù thời gian có là
bao lâu cũng được

Ken nói rồi cầm tay nó nắm chặt, nó không rút ra nhưng cảm
giác ấm áp có đấy nhưng trong nó không cảm nhận được 1 chút tình cảm nào chạy
qua từ cái nắm tay ấy.

-Ken này…mai em muốn ra chỗ chị Ly, anh đi cùng chứ….

-Ùm….mai anh đi với em….

-Chắc Hân về rồi anh ra phụ anh Bảo đi chắc nó bắt tội xách
đồ đấy…..

-Con bé vui tính lại còn hiểu em nữa….

-Con cũng còn may mắn khi có được món quà là người bạn
đó……

-Em đừng nói thế, còn rất nhiều người yêu quý em, thôi em
uống cốc nước cam đi anh ra phụ với mọi người 1 tay……

-Ùm…… - nó gật đầu rồi ngồi xuống ghế

Ken đi rồi nó suy nghĩ đến chuyện nó và Ken nếu nó thử mở
lòng với Ken nếu nó đồng ý theo ý kiến của ba nó thì sẽ sao.

Đúng là Ken là chàng trai tốt, hiểu nó luôn bên cạnh lúc nó
buồn và cần sự chia sẻ ờ bên Ken nó có cảnh giác tin cậy và sự an bình.

Nó đút tay vào túi quần lôi ra một sợi dây chuyền hình trái
tim. Nó mở ra trong đó là hình của nó và một cậu nhóc.

-Kyo…! Có lẽ em nên quên và thử bắt đầu………- nó nắm chặt
sợi dây chuyền

-Linh….. – Hân từ trong nhà đi ra

-Sao…….

-Vào nhà đi, trời sắp mưa rồi ….

-Ừ…..

Hân kéo nó vào nhà, căn nhà nó giờ chàn ngập tiếng cười và
la hét của Hân và Bảo.

Tại nhà hắn, xuất hiện một chiếc xe màu đen bước xuống từ
dưới xe là người đàn ông tay ôm vết thương đang chảy máu.

Ba hắn cho người dìu người lạ đó vào nhưng tỏ vẻ khá kính
cẩn. Ông ta được cầm máu và băng bó tỉ mỉ.

Ba hắn đuổi mọi người ra ngoài trong phòng chỉ còn ba hắn và
người đàn ông đò. Khi mọi người đi hết không khí yên lặng bao quanh.

-Anh mới được tha mà đã gây chuyện lại còn chạy về đây
nữa….

-Chú em làm gì nóng tính thế…dù mình không thân thiết nhưng
ít ra chú cũng từng gia nhập bang cùa tôi, đã gọi tôi 1 tiếng anh 2 thì ít ra
khi anh em gặp nạn thì phải giúp đằng này chú trốn sang Việt Nam để bao tội anh
đây chịu hết mà có ca thán câu gì đâu……

-Anh nên nhớ hiện giờ anh đâu còn là anh 2 của hội RED, ngày
xưa là mấy người ép tôi, còn chuyện trốn sang đây đâu phải mình tôi còn có Lê
Hoàng và Vương Vũ…..

-Chú lại nóng rồi…..chẳng ai ép chú cả, ngày xưa tụi tôi chỉ
nói là chú bỏ hội cùa lão William chứ đâu có nói chú phải theo hội RED. Nhớ lại
lúc đó không biết ai cầu xin tôi gia nhập hội, ngày lễ của hội ăn mừng bằng máu
của 2 đứa con gái hắn ta. Chắc tôi nói không nhầm nhỉ,…..

-Anh…..im đi…..chuyện năm xưa tôi không muốn nói tới, cần
bao nhiều đề anh rơi khỏi đây…….

-Không…..anh đâu cần tiền của chú, chỉ cần chú cho anh ờ tạm
đây 2-3 ngày. Mà anh cũng không hiểu năm xưa 3 chú làm sao mà giờ vợ chồng của
lão William hôm nay đăng báo giới thiệu con gái của họ cho mọi người
biết…..

-Không thể nào…..

-Quá bất ngờ phải không……haha….chú cứ bình tĩnh nghĩ đi, ta
cần nghỉ ngơi chút…..

Ba hắn như trúng đạn người đơ ra cừng ngắc, mặc dù trong
phòng có điều hòa nhưng cơ thề ba hắn nóng hổi. Mồ hôi tuôn ra, sắc mặt xanh
lại.

-Àh quên nữa….chuyện Lê Hoàng, Vương Vũ và cả tay xâm năm đó
cũng đã chết phải không….chắc cũng sắp đến chú đấy…hahahaha

-Felix…….anh……

-Đừng nóng…..từ từ mà ….hahahahah

Ông ta chính là Felix người đứng đầu bang RED mới được mãn
hạn tù là người thủ đoạn và nham hiểm. Ông ta cười đắc trí với ba hắn rồi quay
mặt đi.

Ba hắn tức giận đập vỡ cái ly thủy tinh trên bàn.

Xoảng………..

-Không thề…..không thể nào….1 trong hai con bé con
sống…

Chương 66

Hắn và Ái Hy về nghe tiếng đổ vỡ nên chạy nên coi. Hắn bước
vào phòng đồ đạc đổ vỡ, khuôn mặt ba hắn tái mét.

-Chuyện gì vậy ba…..

-Bác …sao tự nhiên….

-Không có gì…Minh đưa Ái Hy về phòng đi…hôm nay nhà ta có
khách….nên lát hai đứa qua chào hỏi chú ấy….

Hắn không nói gì thêm nên kéo Ái Hy đi.

-Vâng….thưa bác tụi con về phòng….

Hắn định đưa Ái Hy về phòng nhưng nãy nghe ba hắn nói hôm
nay nhà có khách nên hắn và Ái Hy ghé qua phòng dành cho khách chào hỏi cho có
phào phép.

Cốc….cốc……….

-Vào đi………

-Con chào chú… - hắn và Ái Hy lên tiếng

-Hai đứa đi học về rồi à…vào chơi…..

Hắn và Ái Hy nhìn người đàn ông trước mặt có lẽ nhỏ tuổi hơn
ba hắn tuy khuôn mặt ông ta có chút gian ta và nham hiểm hiện rõ nhưng cái cảm
giác sờ sợ cứ tràn lên trong lòng hắn.

-Nào con trai ngồi xuống….à mà cô bé xinh đẹp này là
ai….

-Cháu là Ái Hy là cháu của chú Vũ vì……

-Ta biết rồi….ta chia buồn với cháu, chắc đi học về mệt rồi
cháu về phòng nghỉ ngơ chút đi ta có chút chuyện muốn nói riêng với chàng trai
này………

-Dạ…..vậy cháu xin phép…..

Ái Hy tuy hơi bực bội vì nghĩ ông ta là cái thá gì mà dám
đuổi kéo mình. Trong đầu thì suy nghĩ khác còn ngoài mặt vẫn cười tươi đóng cửa
rồi đi về phòng với tâm trạng bực tức.

Hắn ngồi xuống ghế đối diện với ông ta. Khuôn mặt hắn có
chút biến sắc đến hắn cũng không hiểu, nhưng cảm giác sợ vẫn còn.

-Có hơn 10 năm không gặp mà Kyo cùa ta lớn rồi nhỉ…..

-Chú có chuyện gì thì có thể nói nhanh, còn tên cháu không
phải Kyo….

-Ai chà….ta đã có nghe mấy năm trước cháu có bị 1 tại nạn
nên mất trí nhớ….cậu bé chắc cũng không nhớ cả chuyện bị bắt cóc và…………

-Tôi ….tôi chưa từng nghe ba tôi nói trước khi mẹ tôi mất bà
cũng không nói với tôi…..

-Đúng rồi….sao họ có thể nói vì kẻ bắt cóc con và hại cả mẹ
con đều là người mà trước đây bamẹ con gọi họ bằng anh chị mà, ba con còn từng
lấy mạng mình để đánh đổi cho ông ta mà….nhưng ông ta……..

-Chú ….chú biết tất cả đúng không….hãy nói….hãy nói cho con
biết đi…….

-Ta sợ ba con không đồng ý…….ba con vẫn còn rất coi trọng
người đó….ta sợ nếu để con biết con sẽ làm chuyện ngu ngốc…..

-Con xin chú….con cần biết trước khi con bị mất trí nhớ
chuyện gi xảy ra và mẹ con tại sao lại bị người ta sát hại…….

Hắn muốn biết những gì người đàn ông trước mặt nói. Nhưng 1
phần không biết hắn có nên tin không nhưng có gì trong lòng hắn cứ thôi
thúc.

-Chú làm ơn kể con nghe đi…con cần biết mọi chuyện……

-Thôi được dù sao con cũng lớn rồi ta sẽ kể cho con nghe,
nhưng con nên bình tĩnh nhé….

-Vâng……

Ông taquay mặt đi khuôn mặt buồn khổ lúc nãy thay bằng nụ
cười nham hiểm. Ông ta bắt đầu kể lại mọi chuyện cho hắn nghe.

Một lúc sau…..

-Vậy hai ngưởi họ tên gì….

-Ông ta tên là Hoàng Vương hay Willam Hoàng, còn vợ ông ta
là Vương Ngọc Nga hay gọi là Vitoria ít khi họ dùng tên Việt vì không thuận lợi
cho việc làm ăn và xử lý các việc trong thế giới ngầm….

-Vậy tại sao con gái họ lại chết và liên quan gì đến chú và
cả mẹ con có đắc tội gì với họ………

-Năm đó, ba con vì sự an toàn của con nên đến cầu xin ông ta
cứu giúp nhưng ông ta vì mải lo cho sinh nhật cho đứa con gáivà hôm đó cũng là
ngày ông ta lên sẽ chỉ nhiệm người làm cánh tay phải đắc lực của ông ta, dáng
lý ba con là người được quyền hành đó nhưng vì lo cho con nên ba con làm cho
ông ta nổi giận, lấy hết những gì thuộc về ba con cho người khác, đuỗi cổ ba
con ra khỏi bang….

-Ta rất thích tính cách của ba con nên đã âm thầm nhờ người
cứu con ra và nhận ba con vào hội đề giúp đở ông ấy qua thời kỳ khó khăn nhưng
lúc đầu ba con vì lòng trung thành nên không muốn mang tiếng phản bội
hội….

-Nhưng lão William xảo quyết dồn ba mẹ con vào đường cùng
không cho bất kỳ nơi nào nhận ba con làm việc mẹ con lúc đó mang bệnh ba con
lại không có tiền nên ba con đã gia nhập hội của ta…..

-Sau khi nghe tin ba con gia nhập bang hội của ta, lão ta
phái người tính sát hại con và mẹ con, ba con vì căm hận khi nhìn ra được bản
chất thật cùa lão già đấy nên bắt 2 đứa con của ông ta và giết….

-Sau đó vợ lão già đó tìm đủ mọi cách *** hại ta khiến ta
phải vào tù và ba con cùng Lê Hoàng và Vương Vũ trốn sang Việt Nam tránh sự
truy đuổi của họ. Nhưng họ tìm được tưng tích của ba mẹ con nên họ âm thầm theo
dõi và phát hiện mẹ con thường hay ra ngoài để lên chùa cúng bái. Ngày ấy ta
nghe người của ta nói, họ đã gài boom vào xe chì cần khởi động xe lăn bánh là
sẽ phát nổ, ba con vì đau lòng mà lao vào làm ăn đề mong có 1 ngày có thề trả
thù cho mẹ con…

-Những việc này là thật sao….

-Nếu không tin con có thể hỏi ba con…

-Không thể nào…..

Hắn chạy ra khỏi phòng lao đến phòng ba hắn. Hắn đẩy cửa
bước vào thấy ba hắn ngồi thất thần trên ghế.

-Ba nói cho con biết, năm xưa mẹ con có phải bị người ta hại
chết, con bị người ta bắt cóc làm ba phài đường cùng mang tiếng phản bội
lại……..

-Minh….ai….ai nói cho con nghe…..

-Ba …ba nói con nghe những chuyện đó là thật phải
không……….

-Chuyện đó……..chuyện đó…….

-Ba….ba nói đi….con xin ba….con đủ lớn để biết được mọi
chuyện….ba làm ơn hãy nói cho con nghe……..

-Đúng…..mọi chuyện là đúng….nhưng……..

Hắn khụy người xuống đất vì mọi chuyện ông ta kể đều là sự
thật. Hắn không hề biết ba mẹ hắn lại vì hắn mà chịu đựng tiếng xấu, hắn không
biết ba hắn vì lao vào làm ăn đề quên đi nỗi đau về mẹ hắn chứ không phải muốn
tránh mặt hắn mà bao năm qua đều ở nước ngoài, hắn đau lắm 1 nổi đau khó tả…đó
là 1 cú sốc lớn, 1 vết rạch trong lòng hắn đang rướm máu.

Ba hắn xin lỗi hắn vì không nói hết mọi chuyện cho hắn biết.
Nhưng hắn nào nghe, đầu óc và tai hắn ù đi vì câu nói cùa ba hắn công nhận mọi
sự việc. Hắn vụt chạy đi, hắn leo lên xe phóng nhanh đến chổ cô Jen nơi mẹ nó
đang nằm đó.

Ba hắn chạy theo nhưng không kịp nhưng ông và hắn không hề
biết hiện giờ có 1 người đang cười rất thoải mái với kế hoạch thành công một
nửa của mình.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3