Em Yêu Anh Nhưng Mình Chia Tay Nhé - Chương 63 - 64

Chương 63

-Nếu mà biết con vẫn còn gì vời cô ta thì ba sẽ thay con mà
làm việc với cô ta đó…..và sẽ cho con và Ái Hy………..

Ba hắn tức giận bò ra khỏi phòng, hắn sững người với câu nói
của ba hắn. Ái Hy nhếch miệng cười rồi nói vài câu rồi đi ra khỏi phòng.

Hắn ngồi xuống giường mà lòng nặng trĩu, hắn nghĩ tới nó lúc
nào trong đầu cũng là nó chứ không phải là Ái Hy. Nó làm hắn vừa yêu mà vừa buồn,
nếu như những gì nó tự nhận ờ trước lớp là chính nó đã ra tay giết chú của Ái
Hy vậy thì hắn sẽ phải làm sao.

Hôm mà hắn đánh nó thật ra cũng chỉ vì sự tức giận nhất thời
nên hắn gây ra cho nó một vết thương, đáng lẽ ngày hôm sau hắn tính gặp nó hỏi
rõ mọi chuyện nhưng nó lại biến mất hơn 2 tuần qua.

Hai tuần qua không thấy nó, lòng hắn như lửa thiêu đốt hắn
tìm đến rượu đề quên đi nỗi nhớ về nó, hắn hàng ngày đưa Ái Hy đi điều trị
nhưng ngoài miệng cười nói hắn cũng như Bảo đều nhớ đến 1 người.

Hắn suy nghĩ chán chê rồi lấy đồ vào phòng tắm, 1 lúc hắn đi
ra thay đồ xong hắn lấy chìa khóa xe tính qua nhà Bảo. Hắn vừa bước ra thì nghe
tiếng hét ờ phòng Hy nên chạy qua.

-Hy em sao …….

Hắn đẩy cửa vào nhưng cảnh trước mắt làm hắn ngớ người, Ái
Hy ngã bệt trên sàn nhà trên người chỉ quấn tạm chiếc khăn tắm hầu như mọi thứ
gần như lộ hằn ra ngoài.

-Anh…em đau quá hức…tự nhiên trong phòng tắm có con chuột nó
chạy qua làm em hoảng quá nên vấp phải bậc thềm cửa phòng tắm…..

-Không sao thì tốt, anh đi có chút chuyện…..

-Anh đở em dậy với, em đau quá…..

-Anh đang bận….anh đi trước…

Hắn không quay đầu lại, nói xong hắn đi luôn để lại một
người mang khuôn mặt tức giận.

-Hứ….mỡ dâng tận miệng mà con chê, để coi anh kiềm chế được
bao lâu….

Ái Hy cười nham hiểm rồi đứng dậy đi vào trong tắm. Hắn lấy
xe chạy thẳng đến bar, hắn vào thì thấy Bảo đã ng ồi ờ đó rồi.

Hắn kêu chai rượu mạnh rồi cứ thế mà uống, hắn chẳng biết
uống vì cái gì nghĩ về nó chắc. Không hắn đâu có tư cách nghĩ về nó, hắn đánh
nó **** nó mà, sao mà có thể nghĩ về nó chứ.

Bảo nãy giờ cứ uống không hề nói câu nào đến khi say khướt
thì mới lè nhè được vài câu.

-Hân em đang ở đâu, em có biết anh nhớ em nhiền lắm
không….

-Tại sao chứ….tại sao em phải trốn chạy anh, có phải là anh
sai khi không hiểu em, khi không tin tưởng em không…..

Bảo cứ lảm nhảm rồi đứng lên đi xiêu vẹo định bước ra khỏi
quán bar.

-Đi đâu vậy, mày say quá rồi… - hắn kéo tay Bảo lại

-Đi đâu mặc tao, tao không say….không bao giờ say….. – Bảo
hất tay hắn ra rồi đi

-Anh à…hay để em đưa về nhé…! Anh yêu…… - một cô ả mặc đồ
thiếu vải õng ẹo tiến tới ôm cánh tay Bảo

-Buông ra…thứ con gái như cô mà cũng đòi thay thế cô ấy
sao….Biến đi……- Bảo đẩy tay cô ta ra rồi chỉ thẳng mặt nói.

Bảo bước đi xiêu vẹo, ra lấy xe phóng tới nơi đầu tiên mà
anh tỏ tình với nhỏ. Bảo đứng đó la hét mặc những người xung quanh tỏ ra khó
chịu những một số cũng thương cảm cho anh chàng si tình này.

Ở một góc có một cô gái mái tóc bồng bềnh, miệng cười tươi
như hoa đang nhìn về phía Bảo. Một lúc thì cô gái đó lên xe rồi đi.

-Nhìn đủ rồi chứ….

-Ùm…không ngờ vừa về lại gặp được …..

-Vui chứ…..

-Chọc người ta hoài……thôi về thôi vừa mới xuống máy bay mệt
ghê….. mai đi học sẽ có bất ngờ rồi…..

Đó chính là nó và Hân, tụi nó vừa xuống máy bay thì Hân đòi
ra đây hóng gió chút không ngờ lại gặp được Bảo trong tình huống đó.

Còn lại hắn sau khi say khướt được người đưa về nhà, hắn
xiêu vẹo đi lên phòng. Một ánh sáng mờ ảo trong phòng hắn, hắn lờ mờ thấy một
cô gái bước tới trên người mặc một chiếc áo ngủ mỏng manh có thể nhìn rõ những
phần cơ thể bên trong.

Hắn như hoa cả mắt trước những việc này. Tay
hắn vặn núm cửa định bước ra thì cô gái nhanh tay ôm hắn từ phía sau. Hơi men
và rượu làm cho cơ thể hắn nóng nay càng nóng hơn khi cảm nhận sự chạm da thịt
với nhau.

-Anh à…đừng đi…đừng bỏ em có được không..em yêu anh….yêu anh
nhiều lắm…..

Hắn trong cơn say trong đầu chỉ toàn là nó, hình ảnh nó hiện
lên đang cười với hắn cộng thêm những lời nói ngọt ngào làm hắn như lạc vào
thiên đường.

Cái áo sơ mi được cỡi bỏ từng nút, họ hôn nhau say đắm, quấn
lấy nhau thậ chắt bao nhung nhớ của hắn đang được mang ra. Hắn mộng mị với
người con gái trước mặt,mùi rượu cộng với những nụ hôn cháy bóng làm hắn không
kiềm chế được.

Chiếc áo ngủ được xé rách, hắn bế cô gái lên giường họ vẩn
quấn nhau bời nhựng nụ hơn ướt áp. Cô gái đó như đạt được mục địch, dù biết
người hắn đang nghĩ là nó chứ không phải cô ta nhưng những gì torng đầu hắn
ngay ngày mai thôi sẽ biến mất mà thay vào đó sẽ là hình ảnh của cô ta.

Nhưng có lẽ ông trời không thật sự giúp cô ta. Họ đang đẩy
mạnh cao trào hơn thì điện thoại hắn rung. Tuy hơi khó chịu vì bị phá nhưng hắn
đành nhẹ nhàng ngừng lại rồi móc trong túi quần chiếc điện thoại.

Hắn nghe điện thoại xong rồi vào trong phòng tắm rửa lại mặt
mũi. Nước lạnh làm hắn tỉnh hơn, hắn như nhớ lại chuyện vừa rồi, tay chưa kịp
chạm vào cánh cửa thì 1 bàn khác đã đẩy cánh cửa vào ôm lấy hắn.

“ Là Ái Hy….là cô ấy sao…..không phải rõ ràng là mình thấy
khuôn mặt của……”

-Anh à….ai gọi vậy…. – Ái Hy õng ẹo ôm lấy hắn

Hắn với tay lấy cái khăn tắm đưa cho Hy.

-Em quấn tạm vào đi, anh say quá nên có chuyện lúc nãy em
coi như chưa xảy ra đi….

-Anh….không phải anh cũng muốn
sao……anh….anh……hức….hức…..

-Em …..thôi….anh phài đi đưa thẳng Bảo về, chuyện này chỉ là
do sự cố thôi….chúng ta chưa có gì mà….

-Chưa có là sao, anh đã thấy hết của em rồi dù sao anh và em
cũng sắp là vợ chồng mà….

-Thôi mình nói chuyện sau…..

-Anh đứng lại cho em….chẳng lẽ những lời anh nói với em 4
năm trước là giả dối, anh đã thay đổi rồi….

-Anh không thay đổi chỉ là anh nhận ra….nhận ra……được trái
tim anh cần ai….anh thực sự xin lỗi em Hy à….chúng ta vẫn là bạn có được
không…..

-Không….em không muốn thế….anh lừa dối….anh là đồ xấu
xa……vậy sao 4 năm trước anh nói anh yêu em sẽ mãi yêu em……

-Ái Hy em bình tĩnh nghe anh nói có được không……

-Không em không muốn nghe….

Ái Hy nói xong chạy nhanh về phòng đóng chặt cửa nằm khóc.
Không phải khóc vì hắn không yêu mình mà khóc vì hắn phũ phàng và nếu là chị cô
ta thì sao.

Hắn thở dài rồi mặc lại áo, chạy xe đến chỗ Bảo. Đêm đến mỗi
người một suy nghĩ riêng nó cứ ngối với cái máy tính suốt từ lúc trên máy bay
đến giờ.

Thật ra ngày mai thân phận nó sẽ được mở ra. Tức là nó sẽ
thay mẹ nó đối đầu với rất nhiều mối nguy hiểm và xu nịnh từ những công ty đã
bị mẹ nó cho phá sản hoặc lợi dụng nó làm đòn đẩy cho công ty họ.

Ngày hôm sau, Hân chạy lên đánh thức nó dậy. Nó uể oải dậy
vì hôm qua thức khuya nên còn hơi mệt.

-Tèn ten…… ngon không….bữa mẹ Vic dạy đó….- Hân cười tít mắt
vì thành quả đã đạt được.

-Ngon…..mà có chết không…..- nó buông câu chọc Hân

-Nhỏ này….sao toàn chê tay nghề tao thế….- Hân lườm nó

-Thôi ăn đi….

-Ủa anh Ken đâu….sáng nay không thấy….

-Lát tời trường rồi biết…..

Hân bỏ ít đồ ăn vào hộp rồi cười tít mắt xong ra ngoài xe chỗ
nó đang đợi. Nó chạy xe đến trường rồi cùng Hân bước xuống dưới ánh mắt của bao
nhiêu người.

-Ấy…..nữ hoàng về rồi…..có cả công chúa Hân kìa……- Nam sinh
1

-Có mấy tuần không gặp thôi mà hô đẹp ra hẳn….- nam sinh
2

-Đẹp gì….họ gây chuyện xong thì bỏ đi, chắc giờ thấy êm
chuyện thì quay về đó….đúng là khó ưa mà….- những nữ sinh bàn tán

Nó và Hân đi ngang qua bỏ ngoài tai những lời bàn tán của
mọi người. Những lời bàn tán kéo dài đến lớp nó, mọi người chạy ra xem cũng ồ
ạt khen ngợi.

Nó và Hân bước vào lớp dưới ánh mặt cùa mọi người. Nó ngồi
xuống bàn rồi lại lấy máy ra làm nốt những việc còn lại. Hân thì đề cặp xuống
không để Bảo nói gì rồi kéo tay anh ra ngoài phái sau trường.

Nó tuy không nhìn nhưng nghe tiếng hò reo mà lắc đầu cười.
Nó vẩn tiếp tục với công việc, thì Ái Hy đi xuống ra vẻ hỏi thăm.

-Tuy Hy không biết Linh có phài người liên quan đến cái chết
của chú Vũ không nhưng dù sao là bạn bè trong lớp thì Hy cũng muốn hỏi thăm hai
bạn….mấy tuần này hai bạn nghỉ học mấy bạn trong lớp nhớ 2 bạn lắm……

-Cám ơn ….

Câu nói của Hy làm mọi người trong lớp thầm khen cô ta hiền
biết bò qua mọi chuyện, còn câu nói của nó làm mọi người sốc toàn tập, ngắn gọc
và súc tích.

-Cô có vẻ thản nhiên như không có chuyện gì quá nhỉ…… - hắn
hỏi nhưng trong lòng lại tự trách bản thân

-Ừ……!

Nó thản nhiên đáp lại hắn dù không ngước lên nhìn ánh mắt
của hắn đang nhìn nó. Thật ra khi biết nó về hắn thấy lòng vui hơn nhiều nhưng
không hiểu sao hành động và lời nói lại trái ngược.

Hắn bớt chợt nhìn sang Ái Hy nhớ lại hôm qua hắn về bước vào
phòng Ái Hy cô ả khóc sướt mướt, trách móc đủ điều hắn đành im lặng lắng nghe
cho qua mọi chuyện. Hắn cảm nhận Ái Hy thay đổi rất nhiều nhưng hắn lại nghĩ có
lẽ vì hắn mà Ái Hy ra thế.

-Thôi anh đừng nói Linh thế, Linh này Hy xin lỗi bạn nha,
hôm đó do tại Hy mà bạn bị đánh còn bị hiểu lầm chuyện bạ liên quan đến cái
chết của chú Vũ nữa……Hy biết bạn không liên quan đến mấy chuyện đó, nên Hy đã
nói với mọi người là không phải Linh làm rồi…..Linh đừng buồn mà bỏ đi nữa
nhé………..

Ái Hy miệng nói lời hoa mỹ nhưng thâm tâm lại đang cười vì
những lời nói mang giả tạo.

-Buồn………bỏ đi…..

-Đúng…Linh đừng buồn nữa….Hy có thề hiểu tâm trạng lúc đó
của Linh mà…….

-Sai rồi…..tôi không buồn cũng không bỏ đi…..chì đi gặp pamẹ
tôi…..

-Ơ…..

-Cô là gì của tôi…..

-Ý bạn là sao

-Là đừng tỏ ra thân mật như là bạn tôi

-Hy…..Hy đâu có, chỉ làm muốn……..

-Chị……….

Ái Hy ngơ ngảng trước những câu nói của nó, mặt cô ta hơi
chuyển đổi nhưng vẫn cố cười. Đang nói thì một giọng nói trong trẻo vang lên mà
cô ta á khẩu luôn.

-Chị…..nhớ chị muốn chết luôn …..mà anh Ken cứ lề mề nãy
giờ….ôi yêu chị quá……. – Min cười tít cả mặt sung sướng

-Chưa chết mà……..- nó buông câu làm Min cụt cả hứng

-Chị này…. Em nghe Ken kể rồi nhé đi chơi mà không rủ em gì
hết ghét ghê…..em có mua rất nhiều qua cho chị và chị Hân….mà chị……

Áaaaaaaa…………Min…….

-Thật con nít...- nó lắc đầu nhìn cảnh trước
mặt

Hân và Bảo sau khi giài quyết các xích mích và Hân cũng xin
lỗi Bảo vì mấy tuần qua cần thời gian để suy nghĩ. Hân nói thế nhưng trong đầu
lại nghĩ khác. Bảo và Hân vui vẻ trở lại rồi vào lớp thì thấy Min nên Hân vui
quá hất tay Bảo ra chạy lại ôm Min.

-Anh nghĩ hai người này hợp nhau ghê….. – Ken nói nhỏ chỉ đủ
nó và Ken nghe

-Chắc thế…..

Bảo tiến lại chỗ nó đang ngồi, nó ngước lên nhìn Bảo đang
cười cúi đầu như cám ơn nó. Thật ra tối qua Bảo thật sự chỉ muốn uống rượu
nhưng sau khi nhận được tin nhắn của nó nên anh làm theo kế mà nó bày cho anh.
Và Hân đâu phải tình cơ mà lại thấy cảnh say mèm gọi tên nhỏ trước bao nhiêu
người như thế.

-Jun và Lin đâu…..

-Họ đi với hai bác sẽ tới sau….

-Lại sắp ồn ào rồi…..

Hắn và Ái Hy nãy giờ ngồi coi cảnh tượng trước mặt mà mỗi
người một sắc mặt, một suy nghĩ.

Hiện giờ bamẹ nó đang chuẩn bị họp báo và công khai nó. Cũng
là thời điểm mà mối lo của bamẹ nó đã ra tù. Khó khăn và nguy hiểm còn trước
mắt nó, nó sẽ ứng phó tất cả mọi việc ra sao và nó có biết lý do bamẹ nó chọn
ngày này là ngày công khai nó cũng là ngày những mối nguy hiểm dồn dập đến với
no không.

Chương 64

Ken đang lo ngại nhìn nó nhưng nó vẫn bình thản. Nó biết sẽ
sắp phải đối mặt với những gì mà.

-Thôi …ồn quá…..- nó lên tiếng làm Min và hân đành ngậm ngùi
nhìn nó

-Chị à…! Lâu lâu mới được mà, chị cứ thích làm người khác
cụt hứng không hà…..- Min nhăn nhó nhìn nó

Ái Hy khuôn mặt nãy hơi biến sắc giờ lại bình thản trở lại
vì nghĩ lại thêm một mối lo nhưng thấy những biểu hiện của Min cô ta nghĩ Min
tính khí con nít vui vẻ không có gì nguy hiểm.

-Bạn là học sinh mới hả….mình là Ái Hy xin hân hạnh biết
bạn….. – Ái Hy mặt cười tươi giơ tay về phía Min

-Mới….ai mới….- Min gãi gãi đầu hỏi trêu cô ta

-Là bạn đó…..- Ái Hy vẫn tươi cười

-Tui hả……

-Ùm là bạn chứ là ai…..

-Chị….! Nhỏ mặt ký phấn õng ẹo này là ai thế nói gì em
không hiểu….. – Min chỉ thẳng mặt của Ái Hy rồi quay sang làm mặt ngơ trước mọi
người

----------------------

Cả lớp phải nín cười đến chảy nước mắt, Ái Hy bị Min chơi 1
vố làm ê cả mặt.

-Min này em nói sai rồi….bạn ấy phải dùng tấn phấn chứ ký
gì…..cô ta vào lớp này lúc em và Ken không ở đây ấy mà……

-À……..thì ra là thế……

-Mấy bạn…..mấy bạn ……

-Tụi này thỉ sao hả…..với người như cô thì phải thế….. – Hân
chống nạnh hất mặt về phía Ái Hy

-Cậu……mình làm gì các cậu chứ……hức….hức…….

-Chị cô ta khỏe nước mắt thật……ướt cả sản nhà rồi…..- Min
chọc

-Hahaha……vậy mới đạt và lấy được lòng ai kia chứ….. – Hân
lườm qua hắn

-Cô……….- Ái Hy tức đỏ mặt cô ta vung tay lên định tát

Vụt………Bộp…………

-Cô đánh ai tôi không quan tâm, nhưng người này thì không
được…….- nó vẫn khuôn mặt lạnh băng nhìn về người đối diện

-Cô lúc nào cũng yểu điệu, lúc nào cũng ra vẻ hiền lành mà
sao mà lại đòi đánh tôi…..cô đang lộ cái đuôi cáo đó…..- Hân liếc xéo xỉa xói
Hy

-Thôi đủ rồi…..mấy người hơi đi quá xa rồi đó – hắn tức giận
đập bàn

-Cái gì là quá xa hả………- Hân nhìn hắn

-Hy có lòng tốt đến bắt chuyện với hai người coi hai người
là bạn bỏ qua chuyện xảy ra lần trước, tại sao hai cô cứ phải gây khó dễ cho
người khác chứ. Bảo cậu nên coi lại loại bạn gái mà cậu đang quen đấy……

-Anh……….

-Minh này…..Hân là người tao yêu cô ấy là người thế nào thì
tao tự biết không cần mày phải xen vào. Còn nữa mày nhắc tao nên cẩn thận thì
tao nghĩ câu nói ấy dành cho người đang đứng bên cạnh mày đấy….

-Chuyện đó không cẩn mày lo….

-Thôi được rồi….chấm hết mọi chuyện đi…. – nó nói rồi ngoặc
Min và Hân lại

Tụi nó ngồi xuống bàn bình thản như không có chuyện gì xảy
ra. Hy cứ nắm chặt cánh tay của hắn mà khóc nấc

Hắn tức giận nhưng nhìn về phía nó, nó khác trước rất nhiều
chỉ có mấy tuần hắn không thấy nó mà giờ nó đã là một người khác.

Hắn cứ suy nghĩ về nó mà không để ý bên cạnh hắn có người
đang tức nghẹn mà không nói lên lời.

Nó chẳng để ý gì đến hắn mắt lúc nào cũng nhìn xuống đồng hồ
rồi quay sang nhìn mọi người đang nói chuyện vui vẻ, Hân và Min cứ tíu ta tíu
tít. Nó lắc đầu rồi mỉm cười nhẹ nhưng chỉ được vài giây.

Lúc này nó nghe ở ngoài tiếng xôn xao cùa mọi người đặc biệt
là con trai. Đám Hân đang nói chuyện thì cũng ngừng lại xem chuyện vui.

Từ ngoài bước vào là hai cô gái rất đẹp nhưng mang khuôn mặt
lạnh băng. Chắc cũng chẳng ai biết tuy họ nhìn còn nhỏ nhưng đã từng hạ không
biết bao nhiêu các sát thủ loại chuyên.

------------------

Không sai họ chính là Lin và Jun hai cô gái mang mái tóc
vàng với đôi mắt xanh của nước biển đang tiến lại gần nó và cúi đầu chào.

-Tiểu thư, tôi đã xin cho cô, cậu Ken cô Min và cả cô Hân
nghỉ hôm nay rồi …..ông bà chủ đang đợi…

-Yeah….! Được nghỉ nữa……. – Hân và Min nhảy tưng
tưng

-Bắt đầu chưa….. – nó hỏi

-15phút nữa …..- Ken nhìn đồng hồ nói

-Đi thôi…..

-Ê…khoan đã…con anh thì sao.. – Bảo chỉ tay vào mặt
hỏi

-Anh đi luôn chứ sao….let’s go……..- Hân nhanh miệng
nói

Ái Hy thấy thế liển chạy tới.

-Hai bạn lại nghỉ hoc nữa hả…. – Ái Hy chớp mắt hỏi
Hân

-Liên quan gì đến cô chứ CÁO….- Hân nhấn mạnh từ cuối

-Đi thôi muộn rồi….- nó nói rồi quay đầu đi

-Mời cô tránh ra….- Jun nói nhỏ đưa tay lên mời Hy đứng qua
1 bên

Áaaaaaa……..đau quá…

-Em không sao chứ Hy……- hắn lo lắng

-Hân này bạn không thích tớ cũng có thể nói mà bạn đâu cẩn
kêu người này đẩy mình rồi bạn giẫm lên vết thương của mình chứ…..- Ái Hy ôm
lấy tay khóc

-Cô điên à…tôi kêu Jun đẩy cô rồi giẫm lên tay cô hồi nào….-
Hân tức giận quát

Do lúc Jun đưa tay lên lịch sự mời Ái Hy đứng sang 1 bên
nhưng do tụi nó đang đứng xung quanh nên những người bên ngoài không thấy rõ mọi
chuyện nên cứ nghĩ là Jun đẩy Hy ngã rồi đúng lúc Hân bước qua giẫm phải tay
Hy.

-Chẳng lẽ mình đặt điều nói bạn sao…..- Hy ngước lên nhìn
Hân

-Cô bị điên hả….lại giở trò đó ở đây, đứng dậy mau cô có bị
làm sao đâu – Hân lôi xốch Hy dậy….

-Bỏ ra….bạn làm mình đau quá….anh Minh cứu em….

-Buông cô ấy ra….cô hơi quá rồi đó đừng tưởng là bạn gái Bảo
thì muốn làm gì thì làm….

-Tôi không làm té cô ta, cũng không phải như cô ta nói cô ta
đặt điều….

-Hức….hức…anh ơi….em đau quá…

-Đúng là đồ cáo già mà……

---------------------

Vụt…..bốp……….

Tụi nó đi ra trước, Hân vì lấy ít đồ nên đi cùng Jun ra sau
nó thấy hơi lâu nên cùng mọi người quay lại thì thấy Jun đang giữ lấy tay hắn
còn Hân ờ phía sau.

-Mấy người đang làm gì vậy…….

-Hân em sao thế… - Bảo chạy tới hỏi han

-Em không sao, nhưng anh ta đòi đánh em may là có Jun – Hân
kể

-Minh….sao mày cứ 5 lần 7 lượt định đánh Hân vậy, cô ấy làm
gì mày – Bảo tức giận nhìn hắn

Lúc này Jun buông tay hắn ra

-Mong cậu nên chú ý đến hành động của mình…..

-Hự… là cô ta xô ngã Hy còn giẫm lên tay Hy nữa, tôi chỉ đòi
lại công bằng chẳng lẽ không được….

Lúc này Min mới đi tới chỗ của HY đang ngồi lau nước mắt,
con mắt tinh ý của Min đã nhìn thấy nụ cười nham hiểm trong đấy chứ đâu hề mang
chút đau đớn nào.

-Em coi tay chị tý nhé…..- Min cười nói

Min cầm tay Hy lên coi nhưng chẳng thấy có vết đỏ hay dấu
giầy dính trên tay cả.

-Chị này….chị diễn tệ quá…lần sau nên diễn thật một chút để
lộ nhiều sơ hở quá….

-Bạn nói gì mình không hiểu……

-Tôi không phải bạn cô mà gọi thân mật thế….tay cô đâu có
vết gì do giày giẫm phải cũng chẳng đỏ hay bị gì cả….

-À….à…..chắc nó chưa đỏ thôi với lại…..

-Lần sau hãy nhìn hiểu kỹ rồi hay ra tay đánh người – Ken
hơi khó chịu nhìn về phía hắn

-Đi thôi, không cần phải nói nhiều với những người đó – nó
nhìn mọi việc đã hiểu từ đầu nhưng không muốn lảm nhảm chuyện này nó đang có
chuyện quan trong hơn.

Hân lè lưỡi rồi quay lưng đi. Đề lại hắn tính hỏi Ái Hy mọi
việc nhưng lại không muốn nhắc tới nữa nên hắn bước ra khỏi lớp để lại trong
lớp các khuôn mặt khó hiểu và một người với gương mặt tức giận và hai bàn tay
bấu chặt vào nhau đến bất máu.

“ Linh, Hân, Min tụi mày hãy nhớ ngày hôm nay tao sẽ trả cả
vốn lẫn lời cho tụi mày”

Trên xe mọi người đều im lặng chỉ có mình Minv à Hân là buôn
chuyện thôi. Một lúc sau tụi nó đền buổi họp báo, bamẹ nó đã ngồi sẵn ở đó
rồi.

-Tụi con đến rồi hả, ngồi ở đây chờ tý nhé…. – mẹ nó âu yếm
nhìn tụi nó

---------------------

Ba nó dẫn mẹ nó lên bục, tụi nó ngồi xuống nghe tiếng chụp
cùa máy ảnh và sự dồn dập những câu hỏi cho bamẹ nó.

-Hôm nay chúng tôi về Việt Nam vì có một việc muốn thông báo
với mọi người- mẹ nó nói

-Có phải bà muốn công bố sẽ thu nhập hay sẽ cho một công ty
nữa đóng cửa….

-Hay bà muốn……..bla….bla……….- các câu hỏi dồn dập

-ừm ừm……..tôi xin nói vài điều, còn các câu hỏi của mọi
người sẽ được trả lời sau….chắc 3 năm trước các bạn đều biết vợ tôi là ai nhưng
có mấy lần mọi người đặt câu hỏi một người đàn bà làm sao có thể loại bỏ toàn
bộ cách công ty lớn nhò chỉ trong một đêm liệu đằng sau bà ấy có thế lực đêm
không. Vậy tôi xin trà lời là không vợ tôi dựa vào trí thông minh và sự hiểu
biết nắm rõ các điểm yếu và mấu chốt của sự việc. Nhưng mọi người cũng không
sai là bà ấy có người ờ thế lực đêm bên cạnh, không sai tý nào. Tôi chính là William
Hoàng, cũng chính là chồng của bà hoàng trong giới kinh doanh.

-Ồ……….vậy một người là ông hoàng cùa thế giới đêm khét tiếng
còn một người là bà hoàng của giới kinh doanh, xem như hai người nắm giữ trong
tay đầy quyền lực…….

-Đúng là chúng tôi trong tay đầy quyền lực nhưng chúng tôi
chưa bao giờ dùng nó vào việc không chính đáng cả, các công ty mà vợ tôi xóa sổ
đều có những sự buôn bán và vẩn chuyện hàng lậu, ma túy, hàng cấm trái phép
….v…v…Hôm nay chúng tôi mở cuộc họp báo này không muốn nói về vấn đề đó, những
vấn đề đó tôi sẽ cho người đưa những bằng chứng ra mặt báo sau. Còn hôm này
chúng tôi muốn thông báo một chuyện rất là quan trọng.

-10 năm trước chúng tôi có hai người con gái nhưng vì một số
hiểu lầm chúng tôi đã làm đứa con gái đầu tiên gặp nguy hiểm đến tính mạng, vì
muốn đứa con gái cuối cùng được an toàn nên chúng tôi đành cho nó sang Việt Nam
che giầu thân phận cho nó để nó không phải gặp nguy hiểm, nay con bé đã 17 tuổi
đủ để có thể nối tiếp sự nghiệp của chúng tôi….

-Bao năm qua chúng tôi không làm tròn bổn phận của 1 người
ba 1 người mẹ, con bé từ nhỏ đã chịu quá nhiểu nỗi đau về tinh thần. Bây giờ
tuy là những sự nguy hiễm còn nhưng không quá nhiều như trước nên chúng tôi
muốn con bé được mọi người biết, được có danh phận và địa vị cũng như quyền
hành và cả tình thương yêu mà chúng tôi muốn dành cho con bé…. – mẹ nó hơi xúc
động

-Vậy khi hai người công khai, không sợ sẽ nguy hiểm cho cô
bé sao

-Chúng tôi biết nhưng con bé đã lớn và cần đối mặt và con bé
phải học được nhiều thứ từ xã hội phức tạp này thì nó mới đủ nghị lực đề gánh
vác mọi việc thay cho chúng tôi. Sức khỏe của tôi cũng không tốt do năm tháng,
chồng tôi cũng lớn tuổi nên chúng tôi cần con bé thay chúng tôi giữ gìn cơ ngơi
này….

-Vậy cô bé đó là ai đang học ờ trường nào………

-Con bé hiện đang có mặt tại đây……..con bé tên là……

Đoàng…….đoàng……..

Hai tiếng súng cắt đứt sự hồi hộp của mọi người, ba nó vì
che cho mẹ nó nên bị thương ở cánh tay.

-Ba…….mẹ…………

“ may cho ngươi đấy Willam mạng người còn lớn nhưng ta sẽ từ
từ chơi với vợ chồng người. Hôm nay ngày ta ra cũng là ngày ta gặp được một
chuyện thú vị, con gái các người sẽ là người chết thay các người đầu tiên. Hãy
đợi đó…..”

-Đứng lại đó………..

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3