Em Yêu Anh Nhưng Mình Chia Tay Nhé - Chương 34 - 35

Chương 34

Nó bước đôi chân nặng nề ra khỏi bệnh viện, ánh mắt hắn có
chút thay đổi khi nhìn hành động như vậy, hắn biết nó đang khổ tâm đang khóc
nhưng bàn chân không chạy lại ôm nó được, hắn tự cảm thấy xung quanh nó luôn có
một bức tường ngăn cách.

-Tại sao…..tại sao vậy hả Linh…..nhưng nỗi đau của mày tại
sao lại không thể cho tao biết, không chia sẽ với tao chứ tại sao cứ phải chịu
đựng một mình, nó đau lắm đau lắm phải không – hân khụy xuống ôm mặt khóc dù
biết nó không còn ờ đây nữa

-Được rồi, được rồi…em đừng khóc nữa chắc Linh có chuyện khó
nói - Bảo cố an ủi nhỏ

Nhỏ không nói gì vẫn khóc nấc từng tiếng, Bảo dìu Hân ra
khỏi bệnh viện hắn đi theo sau rồi chào 2 người đó rồi về luôn nhưng thật ra là
muốn đi tìm nó. Nó đi về nhà rồi thay bộ đồ 1 chiếc áo vest đen cùng sơmi nỗi
bật màu mix với quần jeans và giầy cao gót tóc cột cao vẻ mặt lạnh lùng nó bước
ra gara lấy xe rồi phóng đi, nó vừa đi thì hắn tới nhìn vào trong nhà tối om
hắn nghĩ nó không có nhà nên bỏ đi. Hắn chạy lên bar trước gặp nó ờ đó nhưng
cũng không có nên hắn đành ngồi lại đó uống một chút hắn chọn bàn khá khuất tại
không muốn bị làm phiền. Nó phóng xe tời căn nhà hoang cũ trên quận 2, nó vừa
bước xuống thì có mấy người chạy tới cúi đầu chào nó.

-Người đâu….- nó

-Dạ..! ….người ờ bên trong – 1 người lên tiếng nói giọng
kính cẩn

Nó đi nhanh vào bên trong thấy, đám người bên trong thấy nó
cúi đầu chào còn mắt nó chỉ tập trung vào cái người đang bị trói treo lờ lửng
cách mặt đất khoảng mấy cm. Nó tiến tới, phía trước có sẵn 1 cái ghế ờ giữa căn
nhà ( gọi căn nhà cho sang chứ nhỏ xíu ak). Nhìn kẻ phía trước nó mà lòng tràn
đầy hận thù và tức giận.

-Tiểu thư….tiểu thư làm ơn tha cho tôi – tên bị treo lên
tiếng van xin

-Hừm…..”tha” trước giờ tôi không biết từ đó đối với nhưng kẽ
bán đứng hội cùa mình, anh Kiên à.. – nó nhấn mạnh tên của người đó

-Tôi sai…tôi sai rồi….lần sau tôi không dám nữa hãy cho tôi
con đường sống, tôi còn có vợ con, tại tôi bị lão ta hứa sẽ cho tôi một số tiền
đề chữa bệnh cho con tôi nên tôi nhất thời, tôi xin cô…ah không xin tiểu thư
tha cho tôi – tên Kiên kể nể

-Vợ….con….có sao – nó

-Có tôi có vợ có con xin tiểu thư rộng lượng tha cho tôi –
tên đó trong lòng đang cười thầm

-Hừm ….nực cười, anh mới ra khỏi hội có mấy ngày thôi mà sao
nhanh quên thế, những người tôi chọn ờ đây, đều là người không gia đình cà
người thân anh lấy vợ và con ờ đâu ra nhanh vậy – nó đập tan ý đồ của hắn

-Tôi…..tôi….. – tên Kiên ấp úng

-Cứng họng rồi chứ gì….anh biết kết quả phản lại anh em
trong hội sao rồi chứ - đôi mắt giận dữ nhìn về phía hắn

-Đúng thế thì sao, tao bán đứng người trong hội đó thì sao,
con khốn như mày thì làm được gì chứ, mày mà động vào tao thì hội RED sẽ trùy
tìm mày tới cùng – tên Kiên biết không chạy đc tội lên hất mặt làm dữ vì có hội
RED chống lưng

-Tiều thư…đễ tụi tôi dạy cho hắn 1 bài học vì dám hỗn láo –
1 người đứng bên cạnh tức khí vì mấy câu tên Kiên nói và đặc biệt là chữi

-Không sao..chuyện này để tôi được rồi, mà anh với anh Mạnh
đang bị thương sao không nghỉ ngơira đây làm gì– nó quay sang phái bên người
vừa nói

-Cám ơn tiểu thư đã lo lắng tôi và anh Lâm chỉ là vết thương
nhẹ, không đáng lo – Lâm cướp lời của Mạnh

-Ùm……….- nó cười nhẹ với 2 người rồi quay sang tên Kiên đang
dương dương tự đắc ( anh Lâm và anh Mạnh là 2 người thân tín của nó )

-Hay….. vậy tôi sẽ cho anh biết con khốn này sẽ làm được
gì….THẢ RA – nó

Câu nói của nó làm bao nhiêu người ngơ ngác, tại trước giờ
chưa ai thấy nó đánh người cả chỉ thấy nó dùng nhưng vũ khí đề giết người hay
là tra tấn người ( quay lại chap 5 nhé, tại thường nó tời là có người trói sẵn
rồi nên nó ít khi động tay chân) với lại vì tên Kiên này rất thủ đoạn sợ hắn sẽ
làm cho nó bị thương nên

-Tiểu thư,……….- Lâm và Mạnh cùng lên tiếng

-Không sao….ít ra tôi cũng làm cho hắn tâm phục trước khi
chết chứ - nó chấn an L & M

-Mạnh miệng gớm, đề xem – tên Kiên hất cằm lên trên

-Lên đi……- nó lấy ngón trỏ ngoắc ngoắc hắn lại

Tên Kiên chạy đến dùng chân và tay đánh nhưng hiện giờ nó
đang né, tên Kiên từng là sát thủ chuyên nghiệp thuộc loại trung thôi nhưng món
đòn của hắn cũng khá mạnh nhưng chỉ là mèo vờn với nó. Nó thấy nên kết thúc
nhanh nên né 1 cú đá của hắn, nhanh chân đá ngay bụng hắn, nó lại nhanh tay đấm
hắn 1 phát làm hắn loạng choạng nhưng chưa ngã, sau đó nó xoay thân 2 vòng trên
không và đá vào người hắn lần này thì hắn ngả ra vì đau miệng chảy máu tươi,
nhưng cú đá vừa rồi là còn nhẹ nó dành cho tên đó vì nó còn muốn hắn chết đau
đơn hơn mà nhưng bên cạnh đó thì có nhưng ánh mắt ngưỡng mộ bởi cú đá rất nhanh
chính xác và gọn gàng. Hắn cứ nằm dưới đất quần quại.

-Trói hắn lên – nó ra lệnh

Thế là tên Kiên bị lôi đi rồi trói lên, nó ra dấu cho Lâm và
Mạnh tùy ý xử. Nó ngồi đó coi hắn ta la hét trong đau đớn cứ mỗi tiếng la là 1
lần roi da vụt xuống

-Ngừng lại đi..!

-Sao …! Cảm giác thế nào……. – nó

-Tha cho tôi….việc gì tôi cũng làm – tên Kiên thở dốc

-Ok…..dễ thôi tôi muốn anh đến nơi lúc nãy hẹn gặp ông ta –

-Được...được….chỉ cần cô không giết tôi, làm gì tôi cũng
làm – tên Kiên mừng thầm

-Thả ra……….

Nó cho người thả hắn ra, hắn rút trong túi chiếc điện thoại rồi
gọi cho ai đó xong rồi hắn quay đi, nó nhìn hắn nhếch miệng cười rồi ngồi xuống
ghế. Lâm và Mạnh thấy nó thản nhiên nên cũng hơi lo lắng cho nó vì tên Kiên này
và cái người lát nữa nó gặp đều là loại người nham hiểm và mưu mô.

-Hai người không cần lo đâu, chuyện gì này dù gì không sớm
thì muộn cũng xảy ra có lẽ tối này mất máu hơi nhiều đây…… ĐI THÔI….. – nó đứng
lên rồi nói to mọi người cúi đầu khi nó bước ra.

Nó cũng biết lát nữa sẽ rất nguy hiểm nhưng đàng phải đối
mặt thôi, dù gì hắn ta cũng đã biết được nơi của Ken và Min thì tất nhiên sớm
muộn gì hắn ta cũng tìm tới nó. Đã thế thì hôm nay tự động nó tới tìm hắn vậy,
nó đi theo tên Kiên đến nơi nhưng vẫn chưa ra mặt, thấy tên Kiên đi vào trong
căn nhà đó bên ngoài nó đứng quan sát nơi đây cũng có khoảng hơn 10 tên sát thủ
chuyên nghiệp loại khá “ Lão ta nham hiểm nhưng sợ chết thật, thuê nhiều người
bảo vệ như thế” nó thầm nghĩ, khi quan sát kỷ thì nó nghe bên trong có tiếng
súng. Lúc này nó ra hiệu Lâm và Mạnh tuy bị thương nhưng hạ những tên sát thủ
loại khá đó vẫn rất gọn. Nó đạp cửa đi vào bên trong, quả nó đoán không sai tên
Kiên bị lão ta giết, thấy hắn nằm trên vủng mãu vẫn còn thoi thóp nó đưa mắt
nhìn lão ta.

Chương 35

- Hừ….! một con nhóc như người mà đòi dẫn người tới
đây lấy mạng ta sao, không biết lượng sức mình – ông ta lên tiếng

Không ai khác trước mặ nó chính là kẻ thù và là kẻ làm cho
Ken và Min cận kề cái chết Vương Vũ chính là tên của lão già khốn đó.

-Vậy có lẽ ông không nhớ tới cái chết của Lê Hoàng bạn ông
nhỉ? – nó vẫn giữ khuôn mặt lạnh

-Mày……..chẵng lẽ mày có liên quan đến ………..- VVũ

-Đúng…! Không sai…..những gì mấy người nợ tôi thì tôi
phải trả lại chứ và giờ là đến ông - nó chặn lời VVũ rồi gằn lên từng tiếng
nói

-Hahahahha, oát con như mày thì làm gì được tao tại thằng Lê
Hoàng sơ xuất nên bị mày giết, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của mày – ông ta
nói vẻ giễu cợt nó

-Vậy chắc ông không muốn biết lý do tại sao bạn của ông lại
chết sao mà chết còn rất thê thảm nữa – nó

-Nó…..nó….ai biều nó ngu thì nó chịu dù sao nhờ có mày giết
nó mà tiền của tao càng ngày càng tăng – ông ta nhớ lại cảnh Lê Hoàng chết cũng
hơi hoảng nhưng cũng nhanh lấy lại vẻ tự cao

-Hừm,…..thật là ông không nhớ….cái chết đó không giống với
cái cách các ông đã làm hơn 10 năm trước sao – đôi mắt nó bắt đầu đỏ dần

-Không…không….giống tý nào – ông ta bắt đầu hơi sợ khi nhìn
vào mắt của nó

-Hahahahahha…….đúng là ông và bạn ông thật giống nhau, ông
tính quên là quên được sao vậy thì tôi càng không muốn ông quên, ông phải
nhớ….phải nhớ cái việc ghê tởm mà mấy người đã làm chứ - đôi mắt nó, khuôn mặt
nó thay đỗi rõ rệt

Ông ta run sợ khi nhìn thấy nó, trước giờ ông ta chưa sợ một
ai cả ông ta thủ đọan, nham hiểm dùng mọi thủ đọan đề có được địa vị như ngày
hôm nay

-Không đúng……không đúng….chuyện đó không một ai biết cả
ngoài….ngoài – ông ta bắt đầu run sợ khi nhắc lại chuyện đó

-Sao…..ông không nói được ak….đề tôi nói ông nghe cho ông
không quên nhé……10 năm trước tại phái Nam Cali của Mỹ cũng tại căn hoang như
vậy, ông và 2 người bạn của ông tra tấn và giết chết 1 đứa bé 10tuổi mặc cho
đứa em của con bé đó năn nỉ van xin, thì mấy người cũng không bỏ qua giết chết
người chị rồi đề lại dấu ấn suốt đời không quên trên người đứa em gái vừa tròn
7 tuổi, mấy người bỏ đi đề lại trong căn nhà hoang đó 2 cái xác và đầy mùi máu
tanh – nó nói trong giận dữ

-Không thễ…….mày…mày…là ai chuyện đó không một ai biết
cả….tại sao….tại sao…..mày…mày….là ai- ông ta mồ hôi đầm đìa

-Nghe cho rõ đây…….mấy người bỏ đi vì nghĩ rằng hai chị em
nó đã chết….không đâu mấy người nhầm rồi, tôi chính là đứa bé gái đã bị mấy
người tặng thưởng cho tôi 2 hình xâm không thề nào quên nhớ chứ, chứng kiến
cảnh chị mình chết trong đau đớn thì sức sống của nó mạnh mẽ hơn một đứa trẻ
bình thường khác. Tôi phải sống chứ, phải chịu đựng nó để có ngày hôm nay, đứng
ờ đây đề trả cho mấy người món nợ đó chứ - nó đang không giữ được bình tĩnh của
bản thân mình

Ông ta có hơi hoảng sợ, chợt đôi chân hơi loạng choạng đứng
không vững” hừ, dù sao thì mọi chuyện cũng không tránh được, mà nó thì làm được
gì mình chứ dù sao cạnh mình cũng có người bảo vệ, không vội gặp Diêm Vương
sớm” ông ta nghĩ một hồi rồi lấy lại vẻ kiêu ngạo.

-Hừm, đúng thì sao dù gì thì con chị mày cũng đã chết, mà
nếu tao đoán không nhầm thì 2 đứa mới bị người của tao đánh là bạn mày thì
phải, hahahahaha……tao còn chưa kịp đưa tiễn chúng thì bị người khác chen vào.
Bây giờ thì lại có người đến nộp mạng thế, có bản lĩnh thì làm gì XIN
MỜI….hahahahahah – lão ta mờ miệng ngoáy vào nổi đau của nó

-Được………TÔI SẼ CHO ÔNG KHÔNG KỊP HỐI HẬN – nó tức giận tột
cùng

Đôi mắt nó chuyển đỏ tức giận, vì lão ta vừa nhắc tới chị nó
vừa động vào Ken và Min đã thế nó trả đủ cho lão ta cả vốn lẫn lãi luôn. Nó
không biết mọi thứ trước mặt, chữ SÁT hiện trên mặt nó, bây giớ nó đâu còn là
nó nữa nó muốn thấy máu tươi, muốn căn nhà này ngập trong mùi máu tanh. Nhìn nó
không khỏi khiến lão ta run sợ, bây giờ lão ta nên biết nó không còn là con bé
nhìn yếu đuối như lúc nãy( trong mắt lão ta từ lúc nó bước vào thì lảo tao thấy
nó là con gái nên nghĩ nó yếu đuối thôi hoạc là con gái thí đánh nhau cũng
không = nhưg tên sát thủ lão ta thuê ấy mà khinh thường nó) nữa mà hiện giờ là
một còn con quỷ khát máu người.

Nó đánh tất cả nhưng kẻ cản đường nó không hề nương tay chút
nào, tiến gần nó chỉ có chữ CHẾT mà thôi với lại tụi này củng đã đánh Ken và
Min mà sao nó nhẹ tay được, người của nó cũng ra tay không nhẹ chút nào nhưng
ít ra cũng chừa cho tụi kia đường sống ( t/g: chỉ thành phế nhân thôi, hà hà hà
---LL: Em cũng ác gớm thua gì c đâu, hahaha---t/g: chuyện.! chị em mình mà
hahahaha “ tự hỏi lòng sao mính ác quá”).

Những tên sát thủ của lão ta nằm la liệt dưới sàn nhà, căn
nhà bỏ hoang với nhưng vết sơn đen xì loang lổ (t/g: thế mới gọi nhà hoang
chứ), bây giờ đã được nó sơn cho màu đỏ nỗi bật. Phần còn lại số sát thủ kia nó
đề cho người của nó xử tiếp, nó tiếp tới chỗ lão ta, dù ông ta có phần đã già
nhưng nhữn đường như lão ta sử dụng tay và chân vẫn còn nhanh nhẹ nhưng già rồi
sao so với giới trẻ bây giờ, lão ta và nó cứ đánh nhau mà nhưng thứ cú đánh ra
chỉ muốn lấymạng đối phương chứ không hề nhẹ nhàng chút nào (t/g: nhẹ nhàng
sao đc chết như chơi----nó: em có đề c đánh ko hay cứ ngồi lảm nhảm----t/g: thỏ
trắng cố lên, thỏ trắng cố lên----nó: thờ dài” đánh tiếp”).

Nó bị thương cũng không nhẹ với lại sức nó cũng hơi mệt vì
nãy giờ đánh với mấy tên kia giảm sút lực hơi nhiều, lão ta thì cũng đã thấm
mệt. Nó một đá xoáy ngay bụng làm lão ta đau đớn ngã xuống, nó lao tới thì lão
ta 1 tay rút dao đâm vào bụng nó

-Tiểu thư…….coi chừng – Lâm và Mạnh đang đánh thì thấy lão
ta lúc nằm xuống đã nhanh tay nhặt được con dao gần đó rồi đợi nó tới mà đâm
thôi.

-Tôi tự lo được….- nó đau lắm, máu chảy ra thấm qua cả lớp
áo vest của nó

Lão ta đâm nó tưởng chừng nó ngã đề lão ta chiếm ưu thế
nhưng không ngược lại, nó nhanh tay 1 cú ngay mặt làm lão ta tối xầm mặt vì
đau. Nó nhanh tay rút con dao ở bụng ra rồi ném xuống đất, tiến tới lão ta lôi
cổ lão ta dậy mà đấm, lão ta vì cú đấm quá đau mà cứ choáng váng mặt mày nên
không biết trời đất gì nữa nó cứ thế mà lao vào mà đấm mà đá, cú đá cuối nó
dùng sức đá hắn văng ra cái ghế nãy lao ta ngồi làm gãy cả ghế. Lúc đó, người
của nó cũng hạ hết được bọn sát thủ kia rồi tiến lại gần nó

-Tiểu thư…cô bị thương rồi….hay cứ trói hắn lại khi nào giải
quyết hắn sau – Lâm lên tiếng lo lắng cho vết thương đang rỉ máu của nó

-Không sao……..trói hắn lại đi….vết thương này sao bằng của
Ken và Min được…tôi chịu được – nó cố gắng chịu cơn đau nhói của vết đâm

-Nhưng……….- Lâm tính lên tiếng thì Mạnh cản lại

Vì theo nó bao lâu nay, một khi nó đã quyết thì không ai lay
chuyển được. Lâm cũng thờ dài nhưng vẫn lo cho nó, nó đi đến phái lão ta đang
bị trói lơ lửng cách mặt đất mất cm nhưng khuôn mặt lão ta sớm đã sưng vù và
bầm tím do bị nó đánh. Nó nhếch mép cười rồi

-Tôi sẽ cho ông biết thế nào là đau đớn – nó cầm cây kiếm
trong tay do Lâm đưa tới

Nó nhìn vào cây kiếm rồi……….Vụt………Vụt……….Vụt……….(sa không
biết no chém vào người là tiếng gì nhưng khi trng gió thí có tiếng đó đó
hihihihih

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3