Sư sĩ truyền thuyết - Chương 156 - 157

Chương 156:
Bùng nổ

Chất
lượng linh kiện quang giáp tốt xấu chủ yếu là do nhân tố ở hai phương diện, vật
liệu làm ra linh kiện và quá trình chế tạo quyết định. Ở hai phương diện này,
vật liệu kim loại có ưu thế không gì sánh bằng, điều này cũng trực tiếp dẫn tới
tuyệt đại bộ phận linh kiện quang giáp đều do kim loại chế thành.

Nhưng
mấy ngày này, tất cả những người quan tâm đến linh kiện quang giáp ở Cửu khai
thành lại đang thảo luận một đề tài khác.

- Linh
kiện do xương cốt làm ra? Hiệu quả thế nào? Ngươi thấy qua hàng thật chưa?

- Ái
chà, loại việc tốt này nào tới lượt ta? Ai da, mấy linh kiện bằng xương đó chỉ
cần vừa xuất hiện lập tức bị người ta cướp! Nghe nói hiện có không ít người
chuyên môn nhìn chằm chằm vào danh sách giao dịch, chỉ đợi hàng xuất hiện! Hắc
hắc, ta tuy rằng chưa thấy qua bản gốc, nhưng một người bạn của ta may mắn,
cướp được một món, nghe hắn nói, hắn từng kiểm tra chuyên môn, ngươi biết kết
quả thế nào không?

- Thế
nào?

-
Tuyệt, ái chà, chỉ số tổng hợp so với linh kiện cùng loại của đại sư Vi phải
cao hơn 9%!

- Thật
hay giả thế? So với đồ của đại sư Vi còn cao hơn? Ta không tin! Đại sư Vi là
nhân vật gì, thứ ông ta làm ra tuyệt đối là tốt nhất!

- Ngươi
không tin? Không tin thì thôi! Ài, lão Từ ta từng nói láo lúc nào?

- Ô
kìa, nào có nào có! Từ lão ca đừng giận mà, chẳng qua việc này cũng thật là làm
người ta quá kinh ngạc đi! Lại còn tốt hơn đồ của đại sư Vi, tiểu đệ ta cũng là
phản ứng bình thường a!

- Ừ,
nói cũng đúng, đừng nói ngươi, ta lúc nghe tin tức này cũng đần ra. Nghĩ xem,
đại sư Vi xưng bá thị trường linh kiện này đã bao nhiêu năm rồi, vẫn là lần đầu
tiên nghe nói có thứ của người khác tốt hơn của ông ta!

- Chắc
chắn rồi! Ài, có thể làm ra thứ này cũng là người sao chứ! Không đơn giản nha!

- Ừ,
cũng không biết là vị cao thủ nào, lại có thể nghĩ ra chủ ý tuyệt vời như vậy.
Dùng xương làm linh kiện, lão già ta đây không phục cũng không được rồi, mà
người ta còn là gia công bằng tay đó, trình độ này quả thật là cao thâm.

- Gia
công bằng tay? Không phải chứ, bây giờ vẫn có người dám dùng phương thức thủ
công?

- Đúng
vậy, khi nghe được ta cũng bị dọa nhảy dựng lên, hiện giờ còn có người dám dùng
phương thức thủ công, ài, đều là làm linh kiện quang giáp, đây chính là sự khác
biệt cảnh giới a! Nghe nói, lúc đại sư Vi nhìn thấy linh kiện người đó làm ra,
cả nửa ngày không nói được câu nào.

- Ài,
chúng ta không biết lúc nào đạt tới cảnh giới đó! Quả nhiên là nhân ngoại hữu
nhân, thiên ngoại hữu thiên! Thị trường linh kiện hiện giờ giống như bị châm
ngòi vậy, đặc biệt là đám sư sĩ đó, giờ giống như đợi bảo bối vậy, chờ người đó
tung hàng ra!

- Đó
không phải là bảo bối sao? Đừng nói 9%, ngay cả chỉ 1%, lúc quan trọng nói
không chừng cũng có thể cứu ngươi một mạng, đặc biệt là giống như đám sư sĩ
ngày ngày lăn lộn trong sống chết đó, với lại người ta bán cũng không mắc, một
linh kiện thông thường chút chỉ cần 50 điểm, phải biết rằng, linh kiện của đại
sư Vi, có cái nào dưới 100 điểm chứ? Chẳng qua hôm qua nghe nói bán ra một cái
hàng cao cấp!

- Hàng
cao cấp! Là món gì?

- Không
rõ lắm, nghe nói tới 500 điểm! Khà khà, vừa ló đầu ra liền bị người nhanh tay
cướp đi, chẳng qua có không ít người nhìn thấy giá trị điểm số phía sau món đó,
chậc chậc, 500 điểm a, vậy mà nghĩ cũng không nghĩ liền cứ thế mà mua. Người
mua này cũng thật là một kẻ lợi hại!

- Năm
trăm điểm? 500 điểm có là gì? Thứ này chính là đồ giữ mạng! Chỉ cần còn mạng,
điểm cũng có một ngày lấy lại được! Hắn có thể cướp được, chỉ e là có không ít
người ghen tị. Đừng nói 500 điểm, cứ cho là 1.000 điểm, chỉ e là vẫn có người
mua! Nghe nói đám nhóc trong Tông sở đó hình như cũng bắt đầu chú ý những linh
kiện này rồi!

- Hử,
bọn họ cũng bắt đầu chú ý rồi? Nhưng cũng rất bình thường, hì hì, Tông sở tuy
rằng lợi hại, nhưng loại người giống thế này phỏng chừng cũng không quá nhiều!
Cũng không biết tên này rốt cuộc là ai? Thần bí quá!

- Có
khi nào là người mới tới năm nay? Trước giờ chưa từng thấy người này ra tay a!

- Có
khả năng! Nhưng vẫn chưa có chút tin tức liên quan tới người này, phỏng chừng
cũng chỉ có mấy lão già trong Tông sở đó biết, ngươi xem, mấy tên nhóc đó hiện
giờ không phải cũng ngơ ngẩn không biết người đó là ai sao?

- Ừ,
loại trình độ này, muốn qua được kiểm tra cấp năm chắc là không có vấn đề gì
nhỉ?

- Ai
biết được, hừ, thứ quỷ kiểm tra cấp năm khỉ gió này, đám người mới tới đó không
biết, ngươi và ta còn không biết sao?

- Ài,
nói cũng đúng…

Diệp
Trùng nhàn nhã ngồi trước quang não trong phòng, trước mặt hiện ra hình nổi của
vật phẩm giao dịch, Diệp Trùng nhấn lên bản liệt kê, lập tức xuất hiện thuyết
minh chi tiết và hình nổi của món hàng này.

Linh
kiện quang giáp bằng xương hút hàng vượt xa ý liệu của Diệp Trùng. Loại linh
kiện quang giáp đặc biệt mà tính năng lại cao này rất được đeo đuổi trên thị
trường giao dịch quang giáp, không chỉ linh kiện 50 điểm vừa ra thì trong nháy
mắt bị người ta mua đi, hôm qua, trong vòng một giây sau khi Diệp Trùng đưa ra
mã vạch giao dịch một bộ linh kiện cao cấp mà Diệp Trùng bán ra với giá cao 500
điểm, liền bị người ta mua mất!

Diệp
Trùng hiện giờ căn bản là không cần lo lắng về điểm số. Điểm của hắn hiện giờ
đã vượt qua 3.000 điểm, vượt xa 1.400 điểm cần để qua được kiểm tra. Cho nên
Diệp Trùng dành hầu hết thời gian trong việc “đào bảo”.

Chỉ
đáng tiếc vận may mấy hôm trước, Diệp Trùng không gặp lại được, không chỉ một
hạt nhỏ khoáng thạch không thu được, đối với vật liệu xương, cũng không phát
hiện được vật liệu xương nào làm hắn cảm thấy trước mắt sáng lên. Ngược lại, về
quang giáp, Diệp Trùng đã mua mấy cái, thí dụ một cái quang giáp dáng vẻ vô
cùng kỳ quái, từ ngoại hình mà xét, dường như là thân thể với từng đốt, từng
đốt màu ve đậm của một loài bò sát biến dị, làm nó có thể linh hoạt vặn vẹo,
mỗi một đốt thân thể đều có động cơ cỡ nhỏ, và trên nó bố trí 4 chi bằng máy mô
phỏng xúc tu theo hình thức bị động.

Diệp
Trùng từng thử nghiệm, cái quang giáp này ở địa hình như là hang hóc, khe nứt
có tốc độ cực nhanh, linh hoạt đến mức làm người ta cảm thấy kinh ngạc.

Ngoại
trừ cái quang giáp này, Diệp Trùng còn mua một cái quang giáp công trình, dù
sao mấy thứ này cũng không chiếm quá nhiều không gian, dù sao “cẩn tắc vô áy
náy” vẫn tốt.

Bán
hàng ở Cửu khai thành chủ yếu có hai loại phương thức, loại thường thấy nhất là
Diệp Trùng mỗi ngày đều lên mạng mô phỏng giao dịch, đây là phương thức buôn
bán tiện nhất mà hàng hoá cũng đầy đủ nhất. Loại còn lại là mở tiệm bên đường
giống như cửa tiệm Thiên Lam Sa, hầu hết hàng hoá của họ cũng bán nhờ giao dịch
trên mạng mô phỏng, nhưng thu nhập điểm số chủ yếu của họ là dựa vào người khác
tới mua hàng làm chính, cho nên tuy rằng bọn họ không nhất định quá đầy đủ hàng
hoá, nhưng nhất định là phi thường đặc sắc. Với lại, có rất nhiều thứ không
thích hợp công khai.

Thí dụ
thông tin chi tiết của một số quang giáp cực kỳ cao cấp.

Do điểm
số đã hoàn toàn đủ, Diệp Trùng rất nhanh nhận được thông báo của Tông sở, hắn
đã qua được kiểm tra cấp 3! Thứ hắn phải làm hiện giờ chỉ là chờ đợi, chờ đợi
kiểm tra cấp 4 hơn hai tháng sau. Hoàn toàn không có khái niệm về việc này,
Diệp Trùng hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt kinh ngạc Vacy nhìn hắn, ánh mắt
làm nàng ta cứ như là đang nhìn một con quái vật.

Có dư
dả thời gian, thứ Diệp Trùng thật sự muốn bắt đầu nhất là các bài tập huấn
luyện của mình, vô luận là bài vở Quản phong tử để lại cho mình, hay là thể ngộ
chiến đấu của mình, thậm chí còn có minh tức. Chẳng qua, vừa nghĩ tới minh tức
chỉ có nhân viên nội bộ Tông sở mới biết, Diệp Trùng lập tức dừng hoạt động
minh tức, hắn không muốn gặp phiền phức. Thứ này có chút huyền diệu, mấy lão
già của Tông sở đó, thực lực của ai cũng vô cùng đáng sợ, ai biết có hay không
thủ đoạn kỳ quái gì đó.

May mà
sự phát tác của quái bệnh đã có một khoảng thời gian không xuất hiện rồi, điều
này mới làm Diệp Trùng từ từ an tâm.

Sau khi
nhận được tin mình thông qua kiểm tra cấp 3, Diệp Trùng phát hiện mình vô luận
là đi đâu, sau lưng hình như đều có mấy người thoắt ẩn thoắt hiện đi theo.

Hành vi
của Diệp Trùng trở nên càng thêm cẩn thận.

Maltese
phát hiện gần đây may mắn quả thật là tệ đến cùng cực, trong vòng một ngày ngắn
ngủi, trừng mắt nhìn hai viên khoáng thạch cực phẩm và mình đứt duyên, sự đau
khổ trong đó, đủ làm hắn tự sát mấy lần rồi! Về sau, Maltese phát hiện mặc kệ
là việc tốt gì cũng đều đối địch với mình, vạn sự bất thuận, ngay cả uống nước
cũng suýt nữa hư răng.

-
Maltese! - Trước mặt bước tới hai thiếu niên mặc đồ chiến đấu.

Maltese
ngẩng cái đầu ủ rũ lên, không chút tinh thần trả lời ‘ừ’ một tiếng.

Sự khác
lạ của Maltese làm hai thiếu niên này chú ý, một thiếu niên tóc dài trong đó mở
miệng nói: - Sao thế, Maltese? Tại sao lại có dáng vẻ mất hồn như vậy? Ta nhớ
ngươi hình như vừa mới được Tông sở khen thưởng mà, chẳng lẽ đang buồn vì mấy
điểm đó làm sao dùng hết à? Ha ha, có cần ta giúp không?

Thiếu
niên còn lại bên cạnh phụ họa nói: - Maltese, đừng có dáng vẻ không chút tinh
thần như thế, nếu bị lão quái thấy được, vậy ngươi đợi chết đi! - Lão quái là
biệt hiệu một lão sư của ba người bọn họ, trước giờ làm người nghiêm khắc, cứng
nhắc, ngay cả vấn đề dáng vẻ của học viên trước giờ đều bị ông ta xem trọng.

- Ài,
gần đây xui xẻo quá! - Khẩu khí Maltese tràn đầy oán niệm.

- Ủa,
hình như không nghe nói ngươi gần đây gặp phải chuyện bất hạnh gì mà! - Thiếu
niên tóc dài cười nói.

Đột
nhiên nhận ra mình đang nói cái gì, Maltese vội chuyển đề tài: - Ài, đừng nói
ta nữa, chỉ là một chút việc nhỏ, không có gì lớn cả! Mà các ngươi đang định đi
đâu thế? - Nực cười, nếu để họ biết tao ngộ “đào bảo” của mình, chỉ e sau này
người “đào bảo” lập tức sẽ tăng lên mấy cấp số, mình chỉ e tới lúc đó ngay cả
mảnh vụn cũng không kiếm được.

Cạnh
tranh giữa học viên nội bộ Tông sở vô cùng kịch liệt, tàn khốc, tuy rằng bề
ngoài sóng yên biển lặng, nhưng sóng ngầm bên trong cuồn cuộn, gần như tất cả
học viên đều giữ lại chút vốn cho mình. Còn Tông sở hình như đối với tình huống
thế này vô cùng vui vẻ đứng nhìn. Mỗi một học viên đều phải ở chỗ này học cách
làm thế nào bảo vệ mình tốt hơn.

- Nghe
nói Mạnh Thị Lôi cướp được một linh kiện bằng xương, chúng ta đang tính đi mở
mang tầm mắt, không bằng chúng ta cùng đi đi! - Thiếu niên tóc dài mở lời mời.

- Linh
kiện bằng xương? - Việc gần đây gây nên sóng to gió lớn, Maltese cũng có nghe
nói, hắn không kiềm chế được vẻ mặt kinh ngạc!

Chương 157: Chủ
ý của Thương

- Đúng
vậy, không ngờ may mắn của tên đó lại tốt như vậy, thật là ông trời không có
mắt. - Thiếu niên tóc dài dáng vẻ không cam lòng.

- Ừ,
vậy chúng ta cùng đi xem sao! - Maltese có chút hưng phấn nói. Hắn đã sớm nghe
lão sư nhắc tới linh kiện bằng xương, nghe nói người biết chế tạo linh kiện
bằng xương là một lão già cao tuổi, chẳng lẽ lão già đó cũng tới Cửu khai
thành? Do nguồn hàng cực kỳ hiếm hoi, linh kiện bằng xương trong Tông sở vô
cùng khó gặp, rất nhiều người cũng chỉ nghe nói cái tên này mà chưa gặp qua vật
thật, Maltese chính là một trong số đó.

Nhìn
thấy miếng đệm quang giáp màu xanh đen trước mặt này, Maltese tỉ mỉ quan sát vô
cùng hứng thú. Mạnh Thị Lôi ở một bên đang đắc ý khoe khoang với mọi người hôm
đó mình nhanh tay lẹ mắt thế nào, với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mua
lấy linh kiện bằng xương có điểm số không ít này.

Thật
thú vị! Là trợ giảng luyện chế kim loại, Maltese đối với những nguyên liệu khác
cũng có kiến giải không tầm thường giống như vậy. Tính chất của miếng đệm quang
giáp bằng xương trước mặt này đặc biệt, chế tác cực tốt, hắn len lén dùng máy
kiểm tra mini trên người kiểm tra một chút, phát hiện kinh người, độ cứng của
nó so với hợp kim siêu cường thông thường đều cao hơn, mà độ bền lại gấp ba lần
hợp kim sắt!

Đây
thật sự là do xương tạo ra sao? Lúc nào mà thân thể của mấy sinh vật biến dị
này lại trở nên cường hãn như vậy? Trong lòng Maltese vô cùng ngạc nhiên.

Trong
lòng so sánh khác biệt tốt xấu giữa linh kiện kim loại và linh kiện bằng xương,
Maltese đối với linh kiện bằng xương, đối với ông lão có thể chế tạo linh kiện
bằng xương đó cũng càng trở nên tò mò.

Diệp
Trùng phát hiện vô luận là mình ở chỗ nào, sau người đều kéo theo mấy người ở
đằng xa, nhưng dưới sự giúp đỡ của Mục, mỗi lời nói của họ Diệp Trùng đều rõ
ràng. Mấy người này là Tông sở phái tới bảo vệ hắn. Nhưng đồng dạng, cũng phụ
trách nhiệm vụ giám thị hắn.

Diệp
Trùng cảm thấy cực kỳ không thoải mái, nhưng chỉ có nhẫn nại, vẫn luôn phải giả
dáng vẻ hoàn toàn không biết.

Diệp
Trùng cả ngày rãnh rỗi liền bắt đầu đi lung tung trong Quỹ hình khuyên, tìm cửa
tiệm giống như Thiên Lam Sa, nơi này có rất nhiều kỳ nhân dị sĩ, có rất nhiều
thứ hiếm có, lạ lùng. Thí dụ thuốc có thể làm cho kim loại mau chóng biến thành
trạng thái lỏng. Diệp Trùng cảm thấy vô cùng hứng thú với mấy thứ này. Chẳng
qua mấy thứ này không cái nào không phải vật phẩm có điểm số cao, cho dù là
điểm số của Diệp Trùng khá nhiều, cũng không dễ dàng điên cuồng thu mua như
vậy.

Bất đắc
dĩ, hắn chỉ có tăng cao sản lượng linh kiện quang giáp bằng xương, như vậy mới
làm hắn có thể duy trì thu mua một khoảng thời gian. Mục đối với việc Cửu khai
thành có nhiều kỳ nhân dị sĩ thế này cũng vô cùng kinh ngạc.

Sau khi
Diệp Trùng thu mua một đống lớn vật phẩm cổ quái hắn không nói ra được tên gọi,
cuối cùng ngừng lại. Mỗi ngày nghe mấy người ở sau lưng nói chuyện cũng là một
việc vô cùng hứng thú. Không chỉ có rất nhiều bí mật trong nội bộ Tông sở, còn
có oán niệm to lớn vì Diệp Trùng chạy loạn khắp nơi!

Với lại
mấy ngày này chạy rông khắp Cửu khai thành, không chỉ làm cho Diệp Trùng thu
mua được rất nhiều vật phẩm đặc biệt, mà còn làm cho hắn thêm quen thuộc với cả
Cửu khai thành.

Thí dụ
nguồn gốc của vật liệu xương trên thị trường.

Vật
liệu xương trên thị trường đại đa số là do sư sĩ cung cấp, trong đó bao hàm sư
sĩ của Tông sở và một số sư sĩ trong số những người sống ở đây. Chu kỳ biến dị
của sinh vật càng lúc càng ngắn, thân thể bọn chúng trở nên càng lúc càng cường
hãn, càng lúc càng khó bắt giết. Xương cốt của mấy sinh vật biến dị này là
nguồn gốc chủ yếu của vật liệu xương trên thị trường. Mấy thứ xương cốt này đối
với sư sĩ mà nói, chẳng qua chỉ là sản phẩm phụ, nguồn gốc chủ yếu của điểm số
của bọn họ là điểm thưởng thu được do hoàn thành nhiệm vụ của Tông sở.

Không
giống sinh vật biến dị, trên một số hành tinh nguyên sinh mới phát hiện có các
loại sinh vật nguyên sinh mới lạ. Xương cốt của mấy sinh vật nguyên sinh này là
thứ được ưa thích của tất cả dược tể sư, dẫu sao đây cũng có nghĩa là một loại
nguyên liệu chế thuốc mới xuất hiện. Loại xương cốt này trên thị trường vô cùng
đắt giá, hơn nữa còn cung không đủ cầu. Trên hành tinh nguyên sinh đầy dẫy nguy
hiểm không thể biết trước, sư sĩ phụ trách chấp hành nhiệm vụ trên đó không ai
không cẩn thận từng li từng tí. Nhưng nếu có thể thuận lợi trở về, phần thưởng
nhiệm vụ cao ngất tuyệt đối làm người ta đỏ mắt, với lại, mấy chiến lợi phẩm đó
cũng có giá trị cực cao. Cho nên, cho dù nguy hiểm cực cao, sư sĩ tham gia vẫn
đông đảo như cũ. Tông sở đối với loại hoạt động thám hiểm này vô cùng tích cực,
dù sao đó cũng có nghĩa là có khả năng có khoáng vật mới, giống mới, tài nguyên
mới.

Mục đưa
ra một phương pháp, có thể làm Diệp Trùng thu được càng nhiều vật liệu xương
chất lượng tốt. Theo như Mục nói, phương pháp này là Thương nghĩ ra, chẳng qua
chỉ là nhờ hắn nói ra thôi. Mục nói lại nguyên văn của Thương: - Chúng ta phải
dùng chi phí tốt nhất để thu được lợi ích lớn nhất! - Diệp Trùng lúc này mới
nhớ lại Thương là một tên mê tiền không hơn không kém.

Nhưng,
hắn đối với phương pháp của Thương lại có vài phần tò mò.

Chính
ngay lúc mọi người bắt đầu từ từ quen với việc mỗi ngày chờ đợi linh kiện quang
giáp bằng xương do người thần bí này chế tạo xuất hiện, một tin tức về nhu cầu
làm linh kiện bằng xương lại một lần nữa trở thành đề tài trung tâm của mọi
người!

Người
thần bí đột nhiên công bố tin tức, bắt đầu từ hôm nay, hắn sẽ không bán linh
kiện quang giáp bằng xương, nhưng nếu như có người có thể cung cấp cho hắn vật
liệu xương ít thấy trên thị trường, vậy sẽ có thể nhận được linh kiện quang
giáp bằng xương do hắn tặng.

Tin tức
về nhu cầu ngắn gọn, đơn giản này vừa được công bố, lập tức trở thành thứ sốt
dẻo nhất trong Cửu khai thành.

Tất cả
những người lúc trước có được linh kiện quang giáp bằng xương không ai không
thầm tự kêu may mắn trong lòng. Còn những người không có được đó lại liều mạng
nghĩ cách làm sao để có được những vật liệu xương ít gặp đó.

Ngày
đầu tiên tin tức được công bố, Diệp Trùng chẳng qua chỉ thu được ba vật liệu
xương, nhưng một cái trong đó phẩm chất cực tốt, tính chất cũng tốt hơn hắn
nghĩ. Diệp Trùng không chút do dự lợi dụng hệ thống giao dịch của Cửu khai
thành tặng cho người này một bộ linh kiện bằng xương.

Không
ngờ tác dụng của cách này lại to lớn như vậy, gần như trong một giờ đồng hồ
ngắn ngủi, người của cả Cửu khai thành đều biết có người nhận được một linh
kiện quang giáp bằng xương!

Ngày
thứ hai, Diệp Trùng tới gian phòng chỉ định để nhận vật phẩm, nhìn hòm kim loại
chất cao như núi, trợn mắt há hốc mồm như hoá đá, vẻ mặt này duy trì tới cả mười
giây!

Trời!
Mấy người này chẳng lẽ điên rồi sao? Không phải chỉ là linh kiện quang giáp
bằng xương thôi sao, cần gì phải khoa trương như vậy?

Diệp
Trùng phí trọn vẹn cả ngày thời gian mới xem như lọc được một ít vật liệu xương
chất lượng tốt, nhưng điều làm Diệp Trùng than khóc không thôi là vật liệu
xương tính chất không tồi hắn lọc ra lại có tới hơn 30 món, đây cũng có nghĩa
là linh kiện bằng xương hắn cần phải tặng đi cũng phải có cùng một số lượng
giống như vậy.

Đây
không phải là muốn mạng người sao? Diệp Trùng cảm thấy đau cả đầu, mình tổng
cộng mới làm được hơn 60 linh kiện, một lần này đã đưa đi một nửa, vậy sau này làm
sao đây? Không còn cách nào, Diệp Trùng chỉ có làm việc suốt đêm, hy vọng có
thể làm nhiều thêm một chút trong mức có thể.

Tối
ngày thứ 3, Diệp Trùng cố mở cặp mắt đỏ ké, vội vã chạy tới phòng nhận vật phẩm
của mình. Từ tối hôm trước một mạch tới tận bây giờ, Diệp Trùng không hề chợp
mắt, toàn lực chế tạo linh kiện bằng xương, nhưng mặc kệ Diệp Trùng cố gắng tới
mức lớn nhất, cũng chỉ chế tạo ra 30 món linh kiện bằng xương thường thấy nhất,
hơn nữa 30 món linh kiện bằng xương này chẳng qua vẫn chỉ là bán thành phẩm. Dù
sao chế tạo linh kiện bằng xương cực phí thời gian.

Nhưng
vẫn đi chưa tới phòng, Diệp Trùng đã triệt để trợn tròn mắt!

Nguyên
cả lối đi bên ngoài căn phòng của hắn đã hoàn toàn bị hộp kim loại chứa vật
liệu xương chặn kín hết, hơi có vài phần ý tứ liên tục không ngắt quãng! Hơn
nữa, còn liên tục có máy đưa hàng tự động len lỏi trong đó, đặt xuống một cái
hộp kim loại. Với lại, còn có cả cái hộp kim loại khổng lồ mà Diệp Trùng cũng
hoài nghi có thể hay không chen vào lối đi không đủ rộng rãi này.

Nhiều
hộp kim loại như vậy, bên trong phải có bao nhiêu vật liệu xương chứ, lại phải
cần bao nhiêu linh kiện bằng xương nữa đây! Diệp Trùng khóc không ra nước mắt,
hắn cũng có xung động muốn lập tức hôn mê đi! Tên đáng chết Thương này, đưa ra
chủ ý ngu ngốc!

Điều
Diệp Trùng làm đầu tiên là lập tức dùng tin tức đó lại. Thế là mọi người ở Cửu
khai thành phát hiện, người chế tạo linh kiện bằng xương thần bí đó ở ngày thứ
ba công bố ra tin tức về nhu cầu không ngờ dừng lại. Nhất thời, các loại suy
đoán dồn dập nổi lên.

Nhưng
Diệp Trùng không có thời gian đi quan tâm mấy cái suy đoán này, hắn hiện giờ
vẫn có quá nhiều linh kiện bằng xương phải hoàn thành, có thể nói, chỉ sợ là
tất cả thời gian trước khi kiểm tra cấp 4 của hắn đều phải cống hiến ở chỗ này
rồi!

Sự việc
tiến triển hoàn toàn ra ngoài dự liệu của Diệp Trùng. Ba vật liệu xương ngày
đầu tiên chẳng qua là mấy người có lòng cố ý thăm dò. Cửu khai thành vẫn là lần
đầu tiên xuất hiện tin tức về nhu cầu không công bằng như vậy, cho nên hầu hết
mọi người đều giữ thái độ đứng xem.

Nhưng
sau khi có một người thành công ngày đầu tiên, rất nhiều người đều giống như bị
kích thích vậy, bắt đầu điên cuồng mua vật liệu xương hiếm có, kết quả gần như
trong một đêm, điểm số của vật liệu xương trên thị trường cấp tốc tăng lên!

Ngày
thứ ba lại là kiệt tác của Tông sở, không chút nghi ngờ, Tông sở là bên có
nhiều tài nguyên nhất của Cửu khai thành. Bản thân Tông sở có nhu cầu cực kỳ
lớn với linh kiện bằng xương, đã có cơ hội này, Tông sở tự nhiên sẽ không bỏ
qua. Ông lão Cát, cũng chính là sư phụ của Diệp Trùng trước giờ biểu hiện với
Tông sở không lạnh không nóng, tuy rằng gần như tất cả sản phẩm của ông ta đều
chỉ lưu động trong nội bộ Tông sở, nhưng vẫn thiếu hụt rất lớn.

Thời
gian hai ngày đầu, Tông sở đều thu thập vật liệu xương hiếm có, ngày thứ ba
liền lấy ra hầu hết vật liệu xương hiếm có. Bọn họ cho rằng, mấy thứ vật liệu
xương này để lại căn bản là một chút tác dụng cũng không có, không bằng đem đi
đổi lấy một chút linh kiện bằng xương. Bọn họ có kinh nghiệm sử dụng linh kiện
bằng xương khá phong phú, biết tính ưu việt của linh kiện bằng xương. Tông sở
thậm chí vì phối hợp lần hành động này, chuyên môn làm cho toàn bộ tầng lầu căn
phòng Diệp Trùng đang ở đó trống không, ngoài ra còn nghiêm cấm ra vào, ngoại
trừ Diệp Trùng, có thể nói là tính toán cực khổ!

Chỉ như
vậy thôi, nhiệm vụ của Diệp Trùng nặng nề không nghĩ cũng biết.

Maltese
cũng gửi cho Diệp Trùng một phần vật liệu xương, vật liệu xương này là do hắn
trăm đắng ngàn cay lấy được từ chỗ giáo quan của hắn! Tuy rằng mang danh sư sĩ,
nhưng hắn lại gần như thuộc nhân viên phi chiến đấu, tự nhiên cũng không có
chiến lợi phẩm vật liệu xương thế này. Cũng may hắn biết được giáo quan có một
bộ xương sinh vật vô cùng kỳ lạ, đặc biệt, liền chạy tới chỗ giáo quan năn nỉ ỷ
ôi, giáo quan cũng suýt nữa bị hắn dây dưa đến phát điên, chỉ có thể đưa bộ
xương đó ra.

Trong
phòng, Diệp Trùng vừa cố mở cặp mắt đỏ ké, cố gắng chế tạo linh kiện bằng
xương, trong lòng vừa ác độc ôn đi ôn lại sự phẫn uất vô tận đối với Thương vô
số lần.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3