Sư sĩ truyền thuyết - Chương 154 - 155

Chương 154
: Lần này phiền phức rồi

Bốn
trăm điểm Cửu khai có ý nghĩa gì? Diệp Trùng không biết, Vacy lại hiểu rất rõ
ràng, vốn khởi động 400 điểm Cửu khai, đây tuyệt đối là vốn khởi động cao nhất
nàng từng gặp qua! Điều càng quan trọng hơn là khẳng định của Tông sở đối với
hắn, ba cái quang giáp 400 điểm Cửu khai, tương đương một cái quang giáp hơn
100 điểm Cửu khai. Vacy đối với tình hình thị trường hiện nay của Cửu khai
thành tuy rằng không phải là hiểu như lòng bàn tay, nhưng cũng biết cho dù là
mấy tác phẩm cấp đại sư đó cũng chẳng qua là cái giá này.

Nếu
như điều này xuất hiện trên người một lão già trên 70 tuổi, vậy nàng cũng sẽ
không kinh ngạc như vậy. Nhưng vị Diệp tiên sinh trước mặt này, nàng tin rằng
tuyệt đối không quá 20.

Nhất
định là nghề nghiệp của hắn rất đặc thù! Vacy thầm đoán trong lòng.

Nhớ lại
Diệp Trùng từng nói với mình hắn là Cốt tượng sư, ừm, nhất định là do cái nghề
nghiệp nghe có vẻ quái quái này rồi! Vacy an ủi chính mình, là nhân viên phi
chiến đấu như nàng ta, cũng đồng dạng có lĩnh vực tinh thâm của riêng mình,
chẳng qua chuyên môn của nàng là dược tễ học.

Chênh
lệch a! Mặc dù nàng trong lời của lão sư là tinh anh ưu tú, nàng hiểu rất rõ
thuốc do nàng làm ra vô luận là thế nào cũng không sao đạt được trên 10 điểm
Cửu khai.

Hiện
thực sinh động trước mắt vẫn cứ tồn tại hiện thực đả kích nàng! Trong lòng cười
khổ một tiếng, xem ra trên đời này quả thật là có thiên tài tồn tại a!

Diệp
Trùng không biết trong lòng Vacy ở trước mặt đã xoay chuyển nhiều ý nghĩ như
vậy. Vacy khôi phục tâm trạng, nói cho Diệp Trùng làm thế nào sử dụng vòng tay
thông hành, như thế nào kiểm tra điểm Cửu khai của mình, v.v… May mà trí nhớ
của Diệp Trùng cực tốt, vừa học liền biết, làm Vacy cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.

Sau khi
Vacy dạy Diệp Trùng một số thao tác cơ bản xong, lại nói với Diệp Trùng một số
thường thức cơ bản của Cửu khai thành, sau đó mới rời đi.

Diệp
Trùng lúc này mới hơi hiểu rõ Cửu khai thành.

Cư dân
của Cửu khai thành chỉ có hai loại, một loại là người xin kiểm tra qua được
kiểm tra cấp ba mà không qua được kiểm tra cấp 5. Một loại khác lại là nhân
viên Tông sở. Thí dụ như lời ông chủ cửa tiệm Thiên Lam Sa, người trẻ tuổi ở
chỗ này đại bộ phận đều là nhân viên nội bộ của Tông sở. Diệp Trùng đoán chắc
là học viên gì đó.

Diệp
Trùng hiện giờ đang xem lướt qua vật phẩm trên thị trường trên quang não,
nguyên vật liệu của mình vẫn cần phải lấy từ trên đó xuống. Không giống với
phong cách giả cổ của những địa phương khác ở Quỹ hình khuyên, bên trong Quỹ
hình khuyên xây dựng mạng mô phỏng, hệ thống giao dịch thị trường chính là một
bộ phận của mạng mô phỏng này. Diệp Trùng hỏi Mục có thể hay không xâm nhập,
nhưng khi Mục nói với hắn, xác suất bị phát hiện cực có khả năng lớn hơn 50%,
Diệp Trùng lập tức bỏ đi ý nghĩ để Mục xâm nhập. Đương nhiên, tự nhiên là không
thể thiếu líu lưỡi vì thực lực hùng hậu của Tông sở.

Vốn cho
rằng Cửu khai thành chẳng qua chỉ là một thành phố, vật phẩm giao dịch chắc là
không quá phong phú mới đúng, không ngờ danh sách giao dịch và giới thiệu vật
phẩm trên quang não lại nhiều đến nỗi làm cho Diệp Trùng hoa cả mắt, Diệp Trùng
không khỏi hứng chí lên, cẩn thận xem xét mấy vật phẩm này.

Diệp
Trùng tạm thời không tìm kiếm hàng hoá loại vật liệu xương, dù sao thời gian
cũng không gấp. Diệp Trùng tiện tay mở danh sách giao dịch trên quang não.

Đây là
loại khoáng thạch, tuyệt đại bộ phận Diệp Trùng đều không biết, ngành học về khoáng
vật và luyện chế kim loại của hắn gần như là trống không. Cũng may có Mục, kho
tư liệu to lớn này ở bên cạnh đóng vai trò như thầy giáo.

- Song
năng khoáng! - Mục trước giờ bình đạm, ngữ điệu lại đột nhiên cao lên làm Diệp
Trùng bị dọa nhảy dựng lên. Chẳng qua hắn lập tức hiểu rằng thứ này nhất định
không phải là hàng hoá thông thường gì.

Maltese
hứng thú dạt dào nhìn ngắm ở khu khoáng vật, xem có thứ gì đáng để mình ra tay.
Là một học viên sư sĩ trợ giảng môn luyện chế kim loại của Tông sở ở Cửu khai thành,
hắn may mắn vừa mới cải thiện một loại công thức hợp kim, Tông sở cho hắn một
số điểm cống hiến khá khả quan coi như là thưởng công. Hắn liền lên đây xem xem
có thể hay không vét được một, hai món đồ tốt.

Nhàm
chán lật danh sách vật phẩm trên quang não, ài, mấy cái khoáng vật này tuy rằng
không tệ, thậm chí có chút được coi là hiếm có, nhưng đều là thứ Tông sở có thể
cung cấp được, không đáng vì mấy thứ này mà lãng phí điểm số. Lắc lắc đầu, ài,
tại sao không có một, hai cục khoáng thạch làm trước mắt mình sáng lên chứ?

Mấy
khoáng thạch này phần lớn là do một số người sống ở đây có trình độ tương đối
cao đào lên, nhưng hệ thống tri thức bọn họ học được so với tư liệu nội bộ của
Tông sở quả thật là thua kém không ít, nhưng kinh nghiệm của bọn họ cực kỳ phong
phú, đối với việc giám định khoáng thạch cũng cao siêu vô cùng. Rất nhiều
khoáng thạch bọn họ căn bản là chưa từng thấy qua. Nhưng kinh nghiệm và trực
giác làm bọn họ vẫn giữ chúng lại, và bán ra với điểm số cao. Thứ Maltese tìm
kiếm chính là loại khoáng thạch này, đương nhiên, cũng có khả năng kẻ có nó cực
kỳ cần điểm số mà không thể không bán ra.

Vô luận
là loại tình huống nào, đều không phải bình thường có thể gặp được, Maltese
trước giờ cũng chỉ kiếm được chút lợi lộc ở trên này, lần đó là trong lúc vô
tình phát hiện một cục Thổ tâm khoáng to bằng nắm tay, lần này cải thiện có thể
thành công, Thổ tâm khoáng đóng vai trò vô cùng quan trọng trong đó. Điều này
cũng làm cho Maltese đối với hành động “đào bảo” càng thêm nhiệt tình. Chẳng
qua đây là một việc vô cùng đánh đố sự kiên nhẫn, may mà Maltese không hề cho
rằng mình thiếu kiên nhẫn.

Đột
nhiên, trước mắt Maltese sáng lên, một cục khoáng thạch màu xám không bắt mắt
lọt vào tầm nhìn của hắn. Maltese tay phải run run. Trời! Đây không phải là
Song năng khoáng sao? Đây chính là thứ có thể được liệt vào một trăm khoáng
thạch quý hiếm nhất đã biết đến trong vũ trụ! Đầu óc Maltese gần như lâm vào
trạng thái đoản mạch, cho dù với thực lực và tài lực hùng hậu của Tông sở, hắn
cũng chưa từng thấy qua vật thật của Song năng khoáng thạch! Hít vào thật sâu,
Maltese cố sức làm mình bình tĩnh lại, chẳng qua xem ra hình như tác dụng không
lớn chút nào!

Hắn run
run thò tay phải ra, vừa tính mua nó, đột nhiên viên Song năng thạch này biến
mất khỏi danh sách!

Maltese
ngớ ra, lập tức sắc mặt đại biến, giống như điên lật danh sách vật phẩm, viên
Song năng khoáng đã biến mất không thấy đó lại không thấy hình bóng đâu nữa!

Suốt
nửa giờ đồng hồ trôi qua, Maltese vẫn đang tìm kiếm viên Song năng khoáng đã
biến mất không thấy đó, nhưng lật hết tất cả khoáng thạch, vẫn không tìm thấy
viên Song năng khoáng đó! Maltese chán nản đờ người trên chỗ ngồi, trong lòng
hối hận vô cùng, mình tại sao không nhanh một chút chứ? Chỉ cần mình nhanh một
chút, chỉ cần một chút thôi, viên Song năng thạch đó đã đến tay mình rồi!

Ngay
lúc Maltese đang buồn bã muốn phát điên, Diệp trùng lại đang đếm mình vẫn còn
dư lại bao nhiêu điểm số, không ngờ một viên khoáng thạch như vậy lại tốn của
mình 200 điểm! Trong nháy mắt, điểm số của mình liền mất đi một nửa.

Người
đào được viên Song năng khoáng này phát hiện viên khoáng thạch này có dao động
năng lượng mạnh mẽ, nhưng lại không biết nó rốt cuộc là loại khoáng thạch gì,
tìm mấy người sống ở đây vốn là chuyên gia về phương diện này, nhưng không một
người nào biết. Biết đây nhất định là một loại khoáng thạch cực kỳ hiếm có,
nhưng không còn cách nào, hắn vừa đúng lúc vô cùng thiếu điểm số, hết cách chỉ
đành bán viên khoáng thạch này. Mạnh tay định giá siêu cao tới 200 điểm, trong
lòng nghĩ nếu như bán không được cũng tốt, vừa vặn để lại mình nghiên cứu. Nếu
như có thể bán đi, cũng có thể kiếm một mớ lớn.

Hai
trăm điểm, tương đương 40 cái Thiên Luân a! Mặc dù Diệp Trùng biết nó nhất định
rất quý giá, nhưng trong lòng vẫn nhịn không được mà đau lòng!

Mục vừa
thôi thúc Diệp Trùng mau chóng lật danh sách vật phẩm, vừa giải thích: - Song
năng khoáng có thể đủ để trộn vào trong hợp kim, hợp kim có trộn Song năng
khoáng đối với vũ khí năng lượng như là tia laser, có tác dụng tăng cường phòng
ngự! Là tài liệu phải có để chế tạo khiên chắn siêu cấp cho quang giáp. Nhưng
do nó cực kỳ hiếm hoi, thuộc vào một trong những khoáng thạch đặc biệt siêu quý
trọng trong vũ trụ.

Nghe
Mục nói như vậy, Diệp Trùng mới cảm thấy tốt hơn nhiều!

- Dừng,
Diệp tử! - Giọng nói của Mục một lần nữa vang lên.

Maltese
trợ giảng tuy là môn luyện chế kim loại, nhưng hắn là một sư sĩ xuất sắc, có
năng lực khống chế tâm tình rất tốt, rất mau thoát khỏi trạng thái hỗn loạn cảm
xúc. Tự an ủi mình một hồi, lấy lại tinh thần rồi lại bắt đầu quá trình “đào
bảo” dài dằng dặc. Danh sách vật phẩm trên này không ngừng thay đổi, bất cứ lúc
nào cũng xuất hiện vật phẩm mới.

Đan
tinh phàn thạch? Trước mắt Maltese phát sáng, chẳng lẽ đây là ông trời vì đền
bù mình vừa rồi vuột mất Song năng thạch mà đưa ra lễ vật ư? Đan tinh phàn
thạch tuy rằng không quý hiếm như Song năng thạch, nhưng cũng là một loại
khoáng vật quý hiếm cực kỳ ít ỏi. Chẳng qua Maltese đã thấy qua vật thật, trong
Khoáng vật quán của Tông sở bày một cục nhỏ, lóng lánh rực rỡ, xem ra giống như
là bảo thạch.

Cục Đan
tinh phàn thạch này bề ngoài thô kệch vô cùng, chỉ có ở một góc mới lộ ra một
chút tinh thể trong suốt. Tâm tình của Maltese lập tức hứng khởi lên, giỏi về
khoáng vật học, hắn đương nhiên biết lớp vỏ ngoài này chẳng qua chỉ là khoáng
trộn lẫn của nó, chỉ cần loại bỏ đi lớp khoáng trộn lẫn bên ngoài này của nó,
bên trong nhất định là lóng lánh như nước. Với lại, nhìn thể tích này, ít nhất
phải gấp mười lần viên trưng bày trong Khoáng vật quán của trường học đó.

Đây là
một cục Đan tinh khoáng thách lớn cực kỳ khó gặp!

Maltese
hai mắt phát sáng, trong lòng mừng phát điên, nhịn không được cười to ha hả: - Lần
này không ai cướp trước mặt ta...

Lời nói
chưa dứt, cục Đan tinh phàn thạch trên quang não đó đột nhiên biến mất không
thấy! Tiếng cười của Maltese tắc nghẽn dừng lại, cặp mắt lồi ra, gân xanh trên
đầu giật giật, ánh mắt trở nên ngơ ngẩn, rồi không nhịn thêm được nữa, phụt,
phun máu ngẩng mặt té xuống!

Bị
người ta hai lần cướp trước, hai lần đều là khoáng thạch quý giá thế này, cho
dù năng lực chịu đựng tâm lý của Maltese có tốt hơn, cũng đè nén không nổi một
luồng tà hỏa dâng lên trong lòng, phun ra ngụm máu đó, rồi cứ thế mà té xuống.

Còn đối
với phía Diệp Trùng không biết tí gì về chuyện này lại đang nhận sự tẩy rửa tri
thức của Mục: - Đan tinh phàn thạch cũng là một loại khoáng thạch quá hiếm, có
thể tăng cường sự bền chắc của kim loại với mức độ khá lớn, cải thiện tính năng
vật lý của nó. Chỗ đặc biệt nhất của nó là có thể làm cho kim loại khi ở nhiệt
độ cao, tính năng được nâng cao mức độ lớn, là vật liệu đứng đầu để chế tạo
động cơ quang giáp!

Diệp
Trùng và Mục không ngừng giao lưu, giống như là ngày thường, hồn nhiên không
biết có một người lại bị bọn họ làm tức đến hôn mê! Chẳng qua, phỏng chừng Diệp
Trùng cho dù có biết cũng không có chút ray rứt nào, chỉ sợ ngược lại còn cảnh
cáo thầm với mình, ra tay nhất định phải nhanh! Người trước mặt này chính là
một giáo huấn sống động vì ra tay không đủ nhanh a!

Dưới sự
hướng dẫn của Mục, Diệp Trùng lại mua vài viên khoáng thạch, tuy rằng không có
quý hiếm như hai viên vừa rồi, nhưng cũng là khoáng vật vô cùng hiếm thấy!

Chẳng
qua, Diệp Trùng rất nhanh phát hiện một vấn đề rất nghiêm trọng, dưới sự phung
phí của hắn và Mục này, toàn bộ 400 điểm đã bị tiêu xài cạn kiệt! Diệp Trùng
thậm chí hoài nghi Mục có phải là đã tính điểm số của mình, sau đó mới lựa
khoáng vật. Mức độ sạch sẽ điểm số chẳng khác nào lúc Diệp Trùng vừa xuống tàu!

Lần này
cho dù tìm thấy vật liệu xương, bây giờ cũng không có chút điểm số nào để mua!

Chương 155:
Thùng vàng đầu tiên

Trong
hàng hoá loại dược tễ, Diệp Trùng cuối cùng tìm thấy danh sách vật liệu xương,
trên danh sách dài dằng dặc, chủng loại vật liệu xương phong phú lập tức làm
trước mắt Diệp Trùng sáng lên. Điều này cũng làm Diệp Trùng lo sợ không có chỗ
có thể tìm được vật liệu xương thở phào một hơi. Đối với một Cốt tượng sư mà
nói, chỉ sợ không có cái gì đáng sợ hơn không có vật liệu xương! Với lại, thấy
chủng loại và số lượng trên đó đều không ít, ngược lại làm Diệp Trùng có chút
kinh ngạc!

- Mấy
vật liệu xương này tại sao lại ở trong hàng hoá loại dược tễ? - Diệp Trùng vô
cùng không hiểu điều này, vật liệu xương và dược tễ, hình như hai bên hoàn toàn
không có quan hệ.

- Trong
dược tễ học có một nhánh chuyên môn dùng thực vật và khoáng thạch làm nguyên
liệu chế tạo thuốc hoặc khám chữa bệnh, xương cốt động vật cũng chiếm một bộ
phận quan trọng trong đó, từ lượng giao dịch trên này mà xét, nhánh ngành học
này ở chỗ này chắc là vô cùng được hoan nghênh! Đương nhiên, tình huống cụ thể
vẫn cần phải thực hiện kiểm tra, điều ta vừa nói chỉ là một loại suy luận có
khả năng! - Mục trả lời.

- Còn
có ngành học như vậy sao? - Diệp Trùng rất ngạc nhiên.

- Ừ,
cái này truyền lại từ một bộ lạc cổ đại, sau này trải qua phát triển có hệ
thống, chẳng qua cho dù là như vậy, hiện giờ vẫn là một nhánh vô cùng không
được chú ý, chỉ là khi trị liệu một số chứng bệnh khá kỳ quái lại có hiệu quả
kỳ diệu. Trong kho tin tức của ta có rất ít tư liệu về phương diện này!

Thứ có
nhiều nhất trong này là vật liệu xương của sinh vật biến dị, đủ hình đủ loại,
kỳ hình quái trạng, chẳng qua điểm số lại chênh lệch cực kỳ lớn với suy nghĩ
của mình. Có một số Diệp Trùng xem ra là vật liệu xương rất bình thường, điểm
số cao tới mức thái quá, một số vật liệu xương tính năng cực tốt, điểm số lại
vô cùng thấp, thậm chí thấp tới mức người đang tra cứu là Diệp Trùng, trong
lòng hận mình tại sao ngay cả một điểm cũng không có chứ!

Sau đó
nghĩ tới đây là dược tễ, Cốt tượng sư của Cửu khai thành chắc là cũng chỉ có
một mình mình, đánh giá giá trị của vật liệu xương của bọn họ và mình có sự
khác biệt rõ ràng, chẳng qua như vậy cũng tốt, đây là một việc cực kỳ có lợi
cho mình. Mình có thể dùng điểm số khá thấp mua một số vật liệu xương chất
lượng vô cùng tốt, từ đó giảm được chi phí.

Hiểu rõ
tình hình thị trường, việc hiện giờ Diệp Trùng phải suy nghĩ đầu tiên chính là
làm thế nào kiếm đủ điểm số, để mình có thể mua được cho dù chỉ là một miếng
vật liệu xương cũng được.

Nhưng
thùng vàng đầu tiên này rốt cuộc phải kiếm từ đâu chứ? Diệp Trùng nhíu mày vắt
óc suy nghĩ.

- Trong
kho tư liệu của ta có rất nhiều công thức kim loại đặc chủng, có thể dùng để
đổi điểm Cửu khai! - Mục đưa ra một kiến nghị.

- Không
được! - Kiến nghị này lập tức bị Diệp Trùng phủ quyết! Diệp Trùng hiểu rất rõ
giá trị của mấy cái công thức này vượt xa giá trị của một cái toàn cốt quang
giáp. Với lại, cực có khả năng sẽ làm cho Tông sở trở nên càng thêm mạnh mẽ!
Theo tình hình trước mắt mà xét, quan hệ đối địch của mình và Tông sở đã hình
thành. Vì lợi ích nhất thời, dùng tư liệu của mình để tăng cường thực lực kẻ
địch, Diệp Trùng tuyệt đối sẽ không làm.

Cho
dùng dùng để đổi lấy điểm số, Diệp Trùng cũng sẽ lựa chọn mấy người sống ở đây,
mà không phải là Tông sở.

Diệp
Trùng lần thứ hai bước vào cửa tiệm Thiên Lam Sa. Người trung niên nhìn thấy
Diệp Trùng không khỏi ngớ ra, lập tức cười nói: - Cậu nhóc, tại sao không đi
chuẩn bị kiểm tra? Còn chạy ra đi dạo à? - Trong lòng lại thầm cười, trước giờ
chưa từng thấy người xin dự thi nhàn hạ như vậy.

- Ừ,
kiểm tra thay đổi rồi! - Diệp Trùng cứ nhìn chằm chằm cái Thiên Luân - IV đó,
đầu cũng không quay lại nói: - Cái Thiên Luân này có chút vấn đề!

- Có
vấn đề? - Suy nghĩ có tính nhảy cóc của Diệp Trùng làm người trung niên chủ
tiệm không khỏi ngớ người, bước chân lại không tự chủ được mà đi về phía cái
Thiên Luân này: - Có vấn đề gì? - Vẻ mặt lại có vài phần không tin. Tuy rằng
cái Thiên Luân này mình không hề vừa ý, nhưng tác phẩm của mình, đứa nhóc này
có thể nhìn ra chỗ sai sao?

- Đặc
tính của Thiên Luân - IV là tính năng ổn định, chỗ không đủ là tốc độ không đủ
xuất sắc. Ông muốn tăng cường tính năng động lực của nó, tăng thêm cánh hông
cho nó, và đơn giản hoá chủ thể quang giáp của nó, nhưng ông làm như vậy chính
là làm cho tính ổn định của cái quang giáp này sẽ bị giảm xuống với mức độ
tương đương! Hơn nữa, điều càng trí mạng hơn là tính phòng hộ của quang giáp sẽ
giảm mạnh! - Diệp Trùng mặt không đổi sắc nói.

Diệp
Trùng một câu trúng đích, nói cho người trung niên chủ tiệm ngây người: - Hình
như có chút đạo lý! Chẳng qua ta cũng không có cách nào a, Thiên Luân căn bản
không cách nào dùng động cơ loại khác, ta cũng chỉ bỏ chút công phu ở phương
diện này thôi!

Cái này
cũng đúng. Động cơ của Thiên Luân không tương thích với động cơ loại khác, điều
này cũng dẫn tới Thiên Luân trước giờ không phải là con cưng của thợ cải tạo
quang giáp, cực ít có người dùng nó làm đối tượng cải tạo, cho nên cái nhìn đầu
tiên khi Diệp Trùng tiến vào, sức chú ý liền đặt trên cái quang giáp Thiên Luân
này.

-
Phương pháp không phải không có, chỉ là quá phức tạp! - Diệp Trùng nói. Khi Diệp
Trùng ở Cực quang đã từng chuyên môn suy nghĩ vấn đề này. Còn thỉnh giáo rất
nhiều lão gia gia trong đó, cuối cùng làm hắn nghĩ được một phương án ưu hoá,
không thể không nói, Diệp Trùng ở phương diện này vẫn cực kỳ có linh tính.

- Ha
ha, cậu nhóc, không được nói bừa, thói quen này không tốt! - Người trung niên
chủ tiệm không cho là đúng nói. Không ngờ tên nhóc xem ra trầm ổn, nghiêm túc
này cũng là người thích nói khoác, điều này không khỏi làm ấn tượng của hắn đối
với Diệp Trùng giảm mạnh. Người trung niên chủ tiệm tuy rằng bây giờ chẳng qua
là ông chủ một cửa tiệm, nhưng là một người xin dự thi có thể qua được kiểm tra
cấp 3, hắn lúc xưa ở năm thiên hà lớn cũng là danh chấn nhất phương, thái độ
nghiêm túc, cẩn thận đã sớm xâm nhập vào xương cốt của hắn, cho nên vô cùng
không thích lời nói tuỳ tiện của người trẻ tuổi trước mặt này.

- Ừ,
nếu như ông muốn biết, ta có thể lấy 10 điểm, bán cho ông! - Diệp Trùng lúc này
mới lộ ra mục đích thật sự của mình. Thật ra, trong lòng Diệp Trùng cho rằng,
phương án này dùng 10 điểm để bán đi quả thật là có chút thiệt thòi, nếu như
không phải cần gấp chút điểm, hắn tuyệt đối sẽ không bán phương án này đi. Hoàn
toàn không phải phương án này có giá trị cao hơn, chẳng qua con người đối với
thứ mà mình cực khổ có được, thường rất tự nhiên mà càng thêm quý trọng nó,
Diệp Trùng cũng không ngoại lệ.

Người
trung niên chủ tiệm nhíu mày nói: - Nếu như ngươi có phương án cải tiến, đừng
nói 10 điểm, 20 điểm ta cũng có thể cho ngươi! Cậu nhóc, tuổi nhỏ, không nên
học thói quen nói khoác!

Diệp
Trùng hiểu tuổi tác của mình luôn luôn làm cho mình khó mà được người ta tràn
đầy tin tưởng vào mình, Diệp Trùng đối với điều này cũng sớm quen thuộc như
thường, hắn biết như thế nào mới có thể làm thái độ của người ta thay đổi.

- Nếu
như bên trong quang giáp thêm vào một cái hòm hình chêm, thiết kế mạch quang
dùng kết nối mạch đôi Pháp Mạch Tư Nhĩ, giảm một nửa độ dày của tường bên
trong... - Diệp Trùng tự biên tự diễn nói ra một tràng.

Theo
giọng nói lành lạnh của Diệp Trùng, vẻ mặt của người trung niên chủ quán cũng
từ chỗ không quan tâm, miễn cưỡng lúc đầu trở nên càng lúc càng tập trung, cặp
mắt cũng càng lúc càng sáng, lộ ra ánh sáng nóng bỏng!

Khi
Diệp Trùng rời khỏi cửa tiệm Thiên Lam Sa, trong tài khoản của mình trong vòng
tay đã có thêm 20 điểm, người trung niên chủ quán đó dùng vẻ mặt cung kính đưa
tiễn Diệp Trùng tới tận cửa.

Sở dĩ
Diệp Trùng chọn bán phương án này là do hắn có suy nghĩ của riêng mình, chuỗi
quang giáp Thiên Luân tuy rằng ở năm thiên hà lớn có thể coi như là quang giáp
cao cấp, nhưng ở Quỹ hình khuyên lại chỉ có thể xem như là quang giáp bình
thường, chứ đừng nói các loại quang giáp bên trong Tông sở, ngay cả trên thị
trường trong Quỹ hình khuyên, quang giáp so với nó còn cao cấp hơn có thể mua
được có rất nhiều. Với lại, phương án này tuy rằng thiết kế xảo diệu, nhưng
phạm vi có thể ứng dụng cực kỳ hạn hẹp, chỉ có thể dùng trên chuỗi quang giáp
Thiên Luân, với lại là thứ không liên quan tới nguyên lý cơ bản, Diệp Trùng lúc
này mới lấy nó ra đổi điểm.

Trở về
phòng, toàn bộ những khoáng thạch quý hiếm mà Diệp Trùng đã mua trước đó đã đưa
vào phòng hắn. Mỗi một thứ hàng hoá đều đóng kín trong hộp kim loại to nhỏ khác
nhau, từ bên ngoài căn bản không biết thứ bên trong là gì, bên ngoài hộp có một
con số, chủ yếu là dùng để kiểm tra hàng hoá.

Mở tất
cả các hộp kim loại ra, lấy khoáng thạch trong đó ra, không thiếu thứ nào, hơn
nữa hoàn toàn giống hình nổi của hàng hoá nhìn thấy trên danh sách giao dịch.
Đương nhiên, mấy thứ bảo bối “vét” được này đều giao cho Mục xử lý, Diệp Trùng
vẫn còn công việc cần làm của hắn.

Tốn kha
khá thời gian, Diệp Trùng chọn ra một cái xương ống chân của Tước diệp thú và
một cái vỏ ngoài của Hồng ti cáp, tổng cộng mới tốn của hắn không tới hai điểm.

Đương
nhiên, ngoại trừ vật liệu xương, Diệp Trùng còn phải mua một ít nguyên liệu
dung dịch cường hoá, không ngờ giá cả của mấy thứ này vượt xa vật liệu xương
rất nhiều, ở mặt này Diệp Trùng tốn 7 điểm.

Rất
mau, vật liệu xương và nguyên liệu dung dịch cường hoá Diệp Trùng mua đều liên
tục được đưa tới phòng của hắn.

Do Diệp
Trùng không có máy gia công, không thể không chọn cách chế tạo bằng tay, cũng
may công phu cơ bản của hắn vững chắc, với lại hai linh kiện mà hắn định chế
tạo đối với hắn mà nói đều vô cùng đơn giản.

Hai
linh kiện này hoàn toàn làm xong đã là ngày thứ 2! Một cái là miếng đệm quang
giáp hình tròn màu xanh nhạt, cái còn lại là khoá cài bên trong của quang giáp,
trên cái khoá cài bên trong màu trắng tinh có hoa văn thiên nhiên do rất nhiều
sợi tơ nhỏ màu đỏ cực kỳ diễm lệ tạo thành, khá là đẹp mắt. Hai loại linh kiện
này chế tạo đơn giản, thời gian gia công ngắn, với lại sử dụng rộng rãi, gần
như tất cả quang giáp đều có thể sử dụng hai cái linh kiện này.

Vừa ý
nhìn ngắm tác phẩm của mình trên tay, Diệp Trùng đưa hai linh kiện này vào
trong danh sách giao dịch!

Khi
Diệp Trùng mở danh sách giao dịch của linh kiện quang giáp, danh sách dài dằng
dặc, số lượng linh kiện kinh người làm trong lòng Diệp Trùng nhảy dựng lên. Đây
cũng thật là quá nhiều đi!

Thợ cải
tạo quang giáp và thợ lắp ráp quang giáp luôn là nghề nghiệp ăn khách, người
học hai nghề nghiệp này trong năm thiên hà lớn cực kỳ nhiều. Vô luận là thợ cải
tạo quang giáp hay là thợ lắp ráp quang giáp, đều phải tiếp xúc với linh kiện
quang giáp, hơn nữa còn có sửa chữa, bổ sung hư hỏng của quang giáp. Những
nguyên nhân này trực tiếp dẫn tới nhu cầu linh kiện quang giáp ở Cửu khai thành
cực lớn, đây cũng là tại sao giao dịch linh kiện quang giáp trong Cửu khai
thành lại sôi nổi như vậy.

Diệp
Trùng cũng hoài nghi hai linh kiện này của mình ở trong biển linh kiện rộng lớn
mênh mông này có thể gây nên chút gợn sóng nào hay không?

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3