Sư sĩ truyền thuyết - Chương 049 + 050

Chương 49

Trong căn phòng nhỏ
hẹp, chỉ có ba người, Diệp Trùng, người đeo mặc nạ đen, còn có một người cũng
đeo mặt nạ đen.

Người đeo mặt nạ đen
kia quăng cho Diệp Trùng một cái mặt nạ đen giống với mặt nạ họ đang đeo, trầm
giọng nói: - Mang nó lên!

Diệp Trùng cầm lên tay,
mặt nạ đen bóng mềm mại ngoài ý liệu, nguyên liệu vô cùng đặc biệt, phía dưới
mặt nạ có số hiệu F-58, mang nó lên mặt, mặt nạ và phần mặt dính với nhau không
ngờ, Diệp Trùng thậm chí có thể cảm thấy được tùy theo sự thay đổi vẻ mặt của
mình, cái mặt nạ này cũng xảy ra biến hóa. Tính năng thoáng khí của mặt nạ cực
tốt, Diệp Trùng không hề có chút cảm giác khó thở.

- Ta là giáo quan Huck!
- Giáo quan mặt nạ đen trầm giọng nói: - Do ta chủ trì kiểm tra ngươi, Johnson,
ngươi tới đi!

Johnson đối diện Diệp
Trùng, trầm giọng nhắc nhở: - Bắt đầu!

Diệp Trùng cũng lấy tư
thế, nghiêm chỉnh chờ đợi.

Đầu chân Johnson khẽ
điểm, thân hình như điện, hai tay giao nhau che trước người, Johnson biết đây
chỉ là kiểm tra thực lực của Diệp Trùng, cho nên vừa lên liền giữ ở thế thủ.

Diệp Trùng không dám sơ
suất, chân phải đạp mạnh, lực bạo phát mạnh mẽ thậm chí làm cho cả căn phòng
đều có chút rung rung, Huck đứng bên cạnh, ánh mắt lóe lên một tia dị sắc. Diệp
Trùng không chút sợ sệt, xông về phía Johnson, quát nhẹ một tiếng, quyền phải
mạnh mẽ đánh ra.

Thân hình Johnson khẽ
lách, liền tránh được quyền này, ngược lại, Diệp Trùng vì đánh vào khoảng không
mà dưới chân có chút loạng choạng, nhưng Johnson không hề nhân cơ hội truy
kích, mà chờ đợi đợt tấn công mới của Diệp Trùng. Diệp Trùng rất nhanh ổn định
thân hình, chuẩn bị tiếp tục tấn công.

Giáo quan Huck đúng lúc
này cắt ngang hai người: - Được rồi, tới đây dừng đi! - Diệp Trùng có chút ngạc
nhiên, chỉ mới một chiêu mà? Ngược lại, thần sắc trong mắt Johnson chứng tỏ đã
sớm biết điều này!

Giáo quan Huck đi tới
trước mặt Diệp Trùng, nhìn vào hai mắt Diệp Trùng nói: - Ta không hỏi ngươi là
ai, cũng mặc kệ ngươi từ đâu tới, lúc trước làm cái gì. Về sau mặt nạ này chính
là của ngươi, chỉ cần ngươi ở Hắc giác, bất cứ lúc nào cũng không được tháo mặt
nạ xuống. Số hiệu của ngươi là F-58, cũng chính là người thứ 58 của tổ F, bây
giờ nói ra tên của ngươi!

Diệp Trùng vừa chuẩn bị
nói ra, giáo quan Huck nhắc nhở nói: - Tên giả, tất cả mọi người ở đây đều dùng
tên giả!

Diệp Trùng không cần
suy nghĩ, nói: - Tôi tên Mục!

Giáo quan Huck nói: - Bây
giờ ngươi cùng với Johnson tới doanh trại của tổ F đi, hắn sẽ sắp xếp chỗ ở cho
ngươi. - Nói xong, giáo quan Huck đầy ý tứ nói với Diệp Trùng: - Chào mừng tới
thế giới sư sĩ chân chính!

Trên đường đi, Johnson
giới thiệu với Diệp Trùng một chút quy luật sinh tồn đặc hữu của Hắc giác.

Tuyệt đối không được dễ
dàng hỏi thăm bất cứ tin tức nào của người khác, điều này sẽ dẫn tới địch ý của
người khác. Không được tiết lộ bất cứ tin tức nào của ngươi cho người khác, nếu
ngươi còn muốn sống. Không được dễ dàng lộ ra thực lực chân chính của ngươi,
điều này sẽ làm ngươi sống lâu hơn.

Giọng nói lạnh nhạt của
Johnson làm cho Diệp Trùng cảm thấy sự nguy hiểm của nơi này, Diệp Trùng không
khỏi tăng cường cảnh giác!

Johnson dường như cũng
nhìn ra sự cảnh giác của Diệp Trùng, ánh mắt lộ ra vài phần tán thưởng.

Doanh trại của tổ F vô
cùng lớn, Johnson không hề có chút ý định muốn dẫn Diệp Trùng đi tham quan, nhanh
chóng dẫn Diệp Trùng tới một căn phòng nói: - Đây chính là phòng của ngươi, về
sau ngươi ở đây, ăn cơm có nhà ăn, chúng ta vừa rồi đã đi qua đó, ngươi biết
rồi phải không!

Diệp Trùng gật gật đầu.

- Vậy thì tốt! Ngày mai
ngươi tự đi tìm giáo quan Huck, hắn sẽ dạy ngươi phải làm sao! - Nói xong,
Johnson liền rời đi.

Đối với biểu hiện thế
này của Johnson, Diệp Trùng không hề khó chịu, hắn sớm quen nhờ vào sức chính
mình để thích nghi với hoàn cảnh. Nếu như người xung quanh rất nhiệt tình,
ngược lại sẽ làm Diệp Trùng không thể thích ứng!

Chuẩn xác mà nói, đây
là một căn phòng trống, trước tiên phải thiết lập dấu vân tay và chỉ tay mới có
thể vào phòng. Diệp Trùng đối với cái này không hề xa lạ, rất nhanh liền nắm
rõ. Đồ đạc trong phòng bố trí vô cùng đầy đủ, không gian cũng vô cùng rộng, so
với nhà của Diệp Trùng trên hành tinh rác, có thể nói là khác biệt một trời một
vực. Rất nhiều thứ Diệp Trùng chưa từng dùng qua, thậm chí chưa từng thấy qua.
Vì để nhanh nhất có thể thích ứng hoàn cảnh, Diệp Trùng không thể không bắt đầu
mò mẫm chức năng của từng thứ và các sử dụng. Cũng may Diệp Trùng về mặt cơ
giới, điện tử không phải là gà mờ, mấy thứ này trong mắt hắn rõ ràng rất đơn
giản, rất nhanh hắn đã hiểu rõ cách sử dụng mọi thứ trong phòng.

Tắm rửa xong, Diệp
Trùng rất nhanh tiến vào mộng đẹp.

Ngày hôm sau, Diệp
Trùng dậy rất sớm, cảm thấy trong bụng trống không, liền chạy thẳng tới nhà ăn.
Vốn cho rằng bản thân hắn tới sớm, không ngờ trong nhà ăn đã có không ít người,
mọi người đều yên lặng ăn sáng, nhà ăn rộng lớn im phăng phắc, không khí rõ
ràng vô cùng ngột ngạt.

Bữa sáng vô cùng phong
phú, trên cơ bản đều là những thứ Diệp Trùng chưa từng ăn qua, Diệp Trùng ăn
uống rất vui vẻ, nhưng không khí xung quanh lại không hề tốt chút nào.

Diệp Trùng ăn xong bữa
sáng liền đi tới chỗ giáo quan Huck ngày hôm qua.

Dọc đường đi, Diệp
Trùng phát hiện mọi người nơi đây đều mang mặc nạ, nhưng không hề thấy bất cứ
ai chào hỏi nhau. Đối với mọi người mà nói, loại hoàn cảnh này vô cùng ngột
ngạt, nhưng đối với Diệp Trùng đã sớm quen với cuộc sống đơn độc nhiều năm mà
nói, cuộc sống đơn giản này ngược lại làm hắn vô cùng thoải mái.

Tới chỗ của Huck, phát
hiện Huck đang truyền thụ cái gì đó cùng một tổ viên khác, Diệp Trùng nhớ lại
nhắc nhở của Johnson ngày hôm qua, liền một mình tránh xa hai người đó, ở bên
cạnh im lặng chờ đợi.

Huck ngay khi Diệp
Trùng vừa vào phòng thì đã nhìn thấy, thấy hắn không hề tò mò mò mà bước qua,
mà lại im lặng chờ đợi bên cạnh, không khỏi có chút khen ngợi.

Diệp Trùng chờ tới nửa
tiếng đồng hồ, tổ viên đó mới rời khỏi, thấy giáo quan Huck vẫy hắn, hắn liền
vội vàng đi qua.

Giáo quan Huck nói: - Hôm
qua chẳng qua chỉ là thử qua một chút trình độ của ngươi, hôm nay ngươi phải
tiến hành kiểm tra tất cả các hạng mục, ngươi đi theo ta! - Hai người đi về
phía một căn phòng đầy máy móc.

Huck cầm kết quả kiểm
tra của Diệp Trùng, không khỏi có chút sững người!

Kết quả này thật làm
hắn quá kinh ngạc đi! Nếu như không phải chính mắt nhìn thấy toàn bộ kiểm tra
của Diệp Trùng, Huck nhất định không dám tin kết quả kiểm tra đặt trước mắt hắn
lại xuất hiện trên người một kẻ chưa từng trải qua huấn luyện của Hắc giác, hơn
nữa còn là một thiếu niên chưa đầy hai mươi tuổi!

Tố chất cơ thể tốt như
vậy, giáo quan Huck vẫn là lần đầu gặp! Tin rằng ngay cả tiểu Bảo của tổ A
trước khi trải qua huấn luyện của Hắc giác cũng không có tố chất tuyệt hảo như
vậy.

Tốc độ! Không nghi ngờ
gì chính là mục có biểu hiện tốt nhất trong tất cả các mục của Diệp Trùng, tốc
độ chạy toàn lực của hắn có thể đạt tới 5,32 Hz, mà cho dù là Johnson nổi tiếng
về tốc độ trong đám tổ viên cũng chỉ đạt tới 5,54 Hz! Điều này làm người ta
phải kinh ngạc!

Mà sức mạnh của hắn làm
cho Huck có chút hoài nghi, chưa từng trải qua huấn luyện của Hắc giác, có thể
có được sức mạnh lớn thế này mà thân thể không hề xảy ra bất cứ thay đổi nào?
Thật ra, lúc trước bị vấn đề này làm khó còn có Mục, cuối cùng chỉ có thể cho
rằng hắn là quái thai! Nhưng, với sức mạnh mà hắn biểu hiện ra, Huck nghĩ tới
giáo quan của tổ D, một người cũng lấy sức mạnh làm chủ và luôn truy cầu sức
mạnh, nếu hắn mà biết, chắc chắn 80,90% là sẽ làm loạn lên, muốn cướp Mục đi!
Đương nhiên, Huck lần này đã hạ quyết tâm, mặc kệ tên đó quậy thế nào cũng
tuyệt đối không để hắn lấy được.

Hơn nữa, tính cân bằng
và tính dẻo dai của Diệp Trùng cũng cực tốt, điểm này có thể phát hiện được khi
hắn tiến hành thay đổi phương hướng ở tốc độ cao, động tác của Diệp Trùng như
nước chảy mây trôi, không có chút vướng víu nào!

Hơn nữa, hắn còn có một
cái đầu thông minh, bình tĩnh! Đây chính là điểm quan trọng nhất!

Mà điều làm Huck kinh
ngạc nhất là: tốc độ hai tay của Diệp Trùng! Tuyệt đối là tốc độ làm người ta
phải chấn kinh!

Chương 50

Đây là một đôi tay có
tốc độ kinh người, Huck tuyệt không nghĩ tới một người không phải đi ra từ Hắc
giác lại có tốc độ tay nhanh như vậy. Tay là bộ phận linh hoạt nhất của cơ thể
con người, việc có thể làm cũng nhiều nhất, tốc độ tay càng nhanh, trong một
thời gian nhất định việc có thể làm cũng càng nhiều, tác dụng trong đó không
cần nghĩ cũng biết. Giữa lằn ranh sống và chết, rất có thể vì một việc hoặc mấy
trăm mili giây thời gian mà quyết định là sống hoặc là chết. Tốc độ tay xuất
chúng như vậy trong Hắc giác cũng cực kỳ hiếm hoi!

Mà Mục dường như vẫn
không hề ý thức được uy lực chân chính của đôi tay này.

Huck nhìn Diệp Trùng
đang yên lặng đứng bên cạnh, gật đầu nói: - Không tồi, khá tốt!

Diệp Trùng yên lặng,
vẫn không hề mở miệng.

Huck như nhớ tới chuyện
gì, lúc sau mới mở miệng: - Nói lý giải của ngươi đối với sư sĩ!

Diệp Trùng nghiêng đầu nghĩ
một lúc nói: - Người điều khiển quang giáp!

Huck gật gật đầu: - Có
lẽ người bình thường đều cho rằng như vậy! - Diệp Trùng hơi ngạc nhiên, ngẩng
đầu nhìn Huck.

Huck ung dung nói,
trong giọng nói có chút hồi tưởng khó nói ra: - Sư sĩ, tịnh không phải như các
ngươi tưởng tượng như vậy, bên ngoài đối với định nghĩa của sư sĩ vẫn có những
đánh giá như vậy, toàn bộ đều là những thứ không có ý nghĩa gì. Ài, những thứ
trò chơi con nít đó! Thế giới sư sĩ chân chính vượt xa tưởng tượng của các
ngươi, hơn nữa không hề giống như người ngoài biết! Ngươi biết tiền thân của sư
sĩ là gì không?

Diệp Trùng lắc lắc đầu.

- Tiền thân của sư sĩ
là những người theo đuổi sức mạnh. Văn minh máy móc ra đời làm con người phát
hiện sức mạnh to lớn của máy móc. Bí thuật truyền thống và võ thuật cổ nguyên
bản nhanh chóng bị suy vong, mà thay thế chính là sự nổi lên của sư sĩ. Về sau,
người ta phát hiện, người học võ thuật cổ hoặc bí thuật điều khiển quang giáp
sẽ có thể phát huy sức mạnh càng lớn hơn, trong hoàn cảnh khốn cùng càng dễ
dàng tồn tại. Sau đó lại có người muốn kết hợp võ thuật cổ và bí thuật vào
quang giáp, hình thành sư sĩ mới. Những sư sĩ này tay không tuyệt không phải là
đối thủ của những nhà võ thuật cổ hoặc bí thuật sư, nhưng nếu bọn họ điều khiển
quang giáp, thực lực bọn họ phát huy cực kỳ kinh người. Khoảng năm trăm năm
trước, xảy ra một tai họa lớn, một tai họa chưa từng có từ trước, rất nhiều
người đã chết trong trận tai họa này, mà phần lớn người sống sót là sư sĩ, đây
cũng trực tiếp dẫn tới sự hủy diệt của các lực lượng khác. Mà ba trăm năm
trước, lại xảy ra một số việc, sư sĩ mới được lưu truyền ra các thiên hà bên
ngoài, bị người ngoài biết được! Nhưng những thứ mà họ biết không nghi ngờ gì
là vô cùng lạc hậu, đối với bên trong cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, ta cũng
không rõ ràng! - Huck lại tiếp tục nói: - Nhưng muốn để cho người của năm thiên
hà lớn các ngươi hiểu được cái gì là võ thuật cổ và bí thuật cũng thật sự là
việc không dễ dàng tí nào!

Trong lòng Diệp Trùng
như có con sóng lớn! Không ngờ bên trong lại có ẩn tình như vậy! Từ lời nói của
Huck có thể biết được tin tức như thế này, Huck không phải là người của năm
thiên hà lớn, mà là đến từ một nơi thần bí không cho người khác biết, hơn nữa
nơi đó và năm thiên hà lớn dường như còn có một mối liên hệ vô cùng vi diệu!

- Ba nhân tố quan trọng
nhất của sư sĩ là thân thể, quang giáp và tinh thần. Điều này trực tiếp dẫn đến
sinh ra ba trường phái chủ yếu nhất, một là đi theo con đường kết hợp võ thuật
cổ và khoa học, lấy mục tiêu là tôi luyện thân thể. Còn có một con đường là kết
hợp bí thuật với khoa học, ừm, phần lớn người tu luyện bí thuật, tinh thần khá
mạnh mẽ. Còn có một con đường chính là thuần máy móc. Nói thật ra, đây cũng là
trường phái làm người khác ghét nhất, bọn họ trực tiếp thực hiện cải tạo thân thể,
làm cho người không ra người, quỷ không ra quỷ, nhưng, thực lực của bọn họ lại
vô cùng mạnh mẽ! Với lại, quang giáp của bọn họ không nghi ngờ gì là tiên tiến
nhất trong ba trường phái chính!

- Tuy rằng sự căm ghét
đối với trường phái thứ ba đầy trong lời nói, nhưng đối với thực lực của bọn
họ, Huck vẫn không thể không thừa nhận.

Diệp Trùng nghe vô cùng
nhập thần!

- Ngươi nhất định nghĩ
ra rồi, chúng ta thuộc trường phái thứ nhất, không thể không nói, trong võ
thuật cổ đối với sự phát triển của cơ thể thật sự có hiệu quả kinh người, võ
thuật cổ bác đại tinh thâm không cần phải bàn cãi, nhưng chúng ta chỉ có thể
lấy được một phần tác dụng của nó. Ta không biết ngươi làm thế nào luyện được,
ta không hề phát hiện được bất kỳ sự dao động của năng lượng nào trên người
ngươi, nhưng lực lượng cơ bắp của ngươi đạt tới mức này, các thớ cơ bắp lại
không hề to ra như người khác, điểm này làm ta vô cùng nghi hoặc! Nhưng Huck rõ
ràng không hề muốn nghiên cứu sâu vấn đề này. - Được rồi, ngươi theo ta!

Huck dẫn Diệp Trùng vào
một đại sảnh rộng lớn, trong đại sảnh có rất nhiều cỗ máy hình trứng, vỏ ngoài
của cỗ máy được chế tạo trong suốt, bên trong chứa đầy một loại chất lỏng màu
bạc, xem ra vô cùng nhớp nháp, không ít cỗ máy hình trứng đều đã có người ở bên
trong, nhắm mắt, vẻ mặt bình thản, xem ra khá giống như đang hưởng thụ.

Chỉ một khoang hình
trứng trống, Huck nói: - Ngươi vào thử đi! - Diệp Trùng bán tín bán nghi đi tới
trước khoang hình trứng đó, soạt, khoang hình trứng mở ra một lối vừa đủ cho
Diệp Trùng chui vào, Diệp Trùng liền chui vào, soạt, lại một tiếng vang lên,
khoang hình trứng đã đóng lại. Chất lỏng màu bạc ồ ạt từ chân tới đầu chảy ra,
trước tiên là đầu gối, sau tới eo, rồi tới ngực, cuối cùng dừng ở cổ.

Thân thể Diệp Trùng đột
nhiên xuất hiện một loại cảm giác uể oải, toàn thân trên dưới ấm lên, Diệp
Trùng thoải mái đến nỗi muốn rên rỉ, từ từ, Diệp Trùng dường như có chút buồn
ngủ, nhưng lại giống như tỉnh táo, lâm vào tình trạng nửa tỉnh nửa mê.

Không biết trải qua bao
lâu, Diệp Trùng mới choàng tỉnh dậy, thấy Huck bên ngoài đang nhìn chằm chằm
vào mình, bộ não ở dưới mặt nạ màu đen không biết đang suy nghĩ điều gì. Chất
lỏng màu bạc giống như thủy triều rút xuống, trong chốc lát, bên trong khoang
hình trứng đã hoàn toàn trống không, Diệp Trùng kinh ngạc phát hiện trên người
mình vậy mà không dính lại một giọt chất lỏng màu bạc nào, y phục giống như lúc
vừa mới chui vào.

Huck nhìn Diệp Trùng đi
ra, nói: - Cảm giác thế nào?

Diệp Trùng gật gật đầu:
- Không tệ, cực kỳ không tệ!

Trong mắt Huck lóe lên
vẻ kỳ quái, nói: - Ngươi bây giờ có phải là cảm thấy toàn thân tràn đầy sức
mạnh, muốn phát tiết ra?

Diệp Trùng ngay khi
chất lỏng màu bạc rời khỏi người mình thì đã phát hiện, toàn thân nóng hừng
hực, thân thể mình dường như tràn trề lực lượng, vừa được Huck nhắc nhở, cảm
giác muốn phát tiết trong lòng Diệp Trùng càng lúc càng mãnh liệt, bất giác gật
gật đầu!

Huck dẫn Diệp Trùng tới
một sân huấn luyện rỗng rãi, trên sân có bố trí đủ loại thiết bị huấn luyện,
nói: - Ngươi ở nơi này tiêu hao toàn bộ thể lực của ngươi đi, sau đó đi tới nơi
vừa rồi lại ngâm mình cho tới khi tự nhiên tỉnh lại, làm tổng cộng ba lần là đủ
rồi! Được rồi, ngươi tự luyện đi! - Nói xong Huck liền bỏ đi.

Diệp Trùng nghe theo
phân phó của Huck, mỗi lần đều đem sức mạnh toàn thân tiêu hao đến cạn kiệt,
sau đó chui vào trong khoang hình trứng thực hiện việc bổ sung. Trong khoang
hình trứng, Diệp Trùng dường như cảm thụ được từng chút một thể lực của mình
được tập trung lại, loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu.

Vừa bổ sung xong, Diệp
Trùng lại chạy tới sân huấn luyện tiêu hao thể lực, tới lui ba lần, Diệp Trùng
phát hiện tốc độ hồi phục sức lực của bản thân bên trong khoang hình trứng gia
tăng rất nhanh, hơn nữa sau khi đi ra, toàn thân cũng không nóng giống như lần
đầu, mà là bắt đầu trở nên giống như lúc trước.

Tới lui ba lần, đợi đến
khi Diệp Trùng làm xong thì trời đã tối mịt, một ngày không ăn gì, Diệp Trùng
vậy mà không thấy đói tí nào, trong lòng đoán rằng có thể là do công năng của
loại chất lỏng màu bạc đó.

Ở trên sân huấn luyện
kiếm được không ít bi thép, liền tiện tay nhặt bỏ vào trong túi, quay trở về
phòng của mình, giữa đường gặp được Johnson, hai người ai cũng chẳng nói lời
nào, chỉ là khẽ gật đầu với nhau, sau đó lướt qua vai nhau mà đi.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3