Sư sĩ truyền thuyết - Chương 426 + 427

Chương 426: Xuất kích

Năm tiếng đồng hồ, phi
thuyền đúng giờ cất cánh. Tàu mấy người Diệp Trùng ngồi là Darvill, cũng là tàu
Diệp Bàng ngồi. Tàu Darvill chở lượng lớn vật tư chiến đấu như tấm năng lượng.

Diệp Bàng mời mọi người
tới phòng điều khiển chính, bởi vì là tàu vận tải, không gian phòng điểu khiển
chính trên tàu khá lớn. Phi thuyền hiện đang tiến vào trạng thái bay bình ổn,
phần lớn đều đã có thể nghỉ ngơi, chỉ cần để lại một ít người ở chỗ này trực
ban. Nhưng hiện giờ lại có ai có thể ngủ được, nhận được lệnh cứu viện khẩn
cấp, từ lúc mở thông đạo ra tới giờ, đây vẫn là lần đầu tiên. Mọi người đều
thấp thỏm trong lòng, cho nên khắp nơi trên tàu đều có thể thấy vài người tập
trung với nhau, gương mặt sầu não thảo luận việc này.

Diệp Bàng hiện giờ hoàn
toàn không giống như vừa rồi, cả người chỉnh tề bộ đồng phục màu đen, cổ tay,
cổ áo đều thêu một cái lá cây. Mũ đồng phục trên đầu làm hắn hiện giờ trông ra
càng giống một quân nhân hơn.

- Ngươi tại sao mặc thứ
này vậy? - Diệp La nhìn thấy Diệp Bàng lập tức nhịn không được hỏi, lập tức
đánh giá một câu: - Rất khó xem!

Diệp Bàng lấy mũ đồng
phục xuống, ném lên trên bàn, không hài lòng liếc Diệp La một cái: - Ngươi quả
nhiên vẫn vô học y chang lúc trước. Trong tộc quy định, vô luận đơn vị nào nhận
được lệnh cứu viện khẩn cấp, bắt buộc phải lập tức tiến vào trạng thái thời
chiến. Bây giờ là trạng thái thời chiến! Hiểu không? Nhưng nói với ngươi cũng
uổng công, phỏng chừng tộc quy ngươi đều không nhớ tí gì.

Diệp La lập tức á khẩu,
ngượng nghịu không thôi.

- Các vị muốn dùng chút
gì không? - Diệp Bàng mỉm cười với mọi người nói: - Không cần khách khí, tốt
xấu gì ta cũng là ban hậu cần, thứ tốt vẫn có một chút.

Diệp La cười hì hì với
Diệp Trùng: - Tên này béo bở lắm, ngươi muốn ăn cái gì, uống cái gì, cứ việc
nói.

Nhưng lúc này mọi người
nào có tâm tình thảo luận vấn đề ăn uống, nhao nhao nói tùy tiện.

Diệp Bàng thấy vậy liền
gọi thủ hạ tới, thấp giọng dặn dò vài câu. Thủ hạ mau chóng lui xuống. Chẳng
bao lâu sau, mang đến mấy cái ly trắng như tuyết, chất lỏng màu vàng kim trong
ly tỏa ra mùi thơm cực kỳ ngào ngạt, mọi người không khỏi phấn chấn tinh thần.

- Kim Ô Vân Thang! Tiểu
tử ngươi vẫn thật là biết hưởng thụ! - Diệp La không chút khách khí lấy một ly
một hơi uống cạn.

Nhìn thấy cách uống của
Diệp La, Diệp Bàng không khỏi đau lòng vô cùng: - Ngươi uống chậm chút. Nó lại
đâu phải là nước lã! Cho ngươi uống thứ này thật là chà đạp đồ đạc!

Diệp Trùng nhẹ nhàng
nhấc một ly lên, nhấp một ngụm, mùi thơm ngào ngạt lập tức tràn đầy mỗi góc
trong miệng hắn. Vị giác mang theo chút đắng, cay làm tinh thần hắn không khỏi
phấn chấn, trong bụng dâng lên một luồng hơi ấm, cả người giống như lỗ chân
lông toàn thân đều mở ra, thoải mái tới mức làm người ta muốn rên rỉ.

Kim Ô Vân Thang là đặc
sản của hành tinh Rees De, nhưng sản lượng cực ít, chỉ có đại gia tộc giống như
Ngôn gia, Hoàng gia mỗi năm mới có khả năng có một ít, cũng không biết Diệp
Bàng có được từ chỗ nào.

Nhất thời, mọi người
đều tỉ mỉ thưởng thức Kim Ô Vân Thang, không có ai nói chuyện, phòng điều khiển
chính yên tĩnh lại.

Hai tay Diệp Bàng giao
thao loại với nhau chống cằm, cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì.

- Hành trình của chúng
ta có lẽ cần thời gian sáu ngày. Nhưng ta nghĩ quân đội chiến đấu phía trước
chắc là sẽ tới chỗ cửa thông đạo trước chúng ta ba ngày. Cũng tức là nói, chúng
ta có lẽ sẽ có thể nhận được tình báo tiền tuyến chuyển tới vào ba ngày sau.
Tin rằng lúc đó chúng ta sẽ có thể có hiểu biết khá rõ ràng đối với tình huống
ở tiền tuyến. - Diệp Bàng từ từ mở miệng.

Sự thật chứng minh suy
đoán của Diệp Bàng cực kỳ chính xác.

Ngày thứ 3, quả nhiên
nhận được tin tức tiền tuyến truyền về.

Nhưng sắc mặt mỗi người
đều mờ mịt giống như trong màu đông. Chính xác mà nói, đây là một mệnh lệnh,
yêu cầu tất cả tàu vận tải tới địa điểm chỉ định tập hợp. Nhưng bên trong vẫn
mang tình hình chiến sự mấy ngày này nói sơ một chút, đây mới là nguyên nhân
quan trọng nhất mà mọi người lo lắng.

Mấy người Diệp Nhân
trong đợt tấn công đầu tiên bại trận lui về! Kết quả này làm mọi người đều ngây
ngốc ra. Diệp Nhân ở trong lòng hầu hết mọi người Diệp gia đều là tồn tại giống
như chiến thần, trước giờ chưa có ai nghĩ qua hắn sẽ bại!

Mà kẻ tập kích tấn công
thông đạo cũng bị vén tầm màn che mặt lên.

Đây là một loại sinh
vật bất minh, số lượng bọn chúng đông đảo, công kích cực kỳ mãnh liệt, có tính
công kích mạnh mẽ phi thường. Từ trong tình báo, vẫn rất khó biết tình huống cụ
thể của mấy sinh vật này.

Lần đầu tiên tiếp xúc,
công kích của mấy sinh vật bất minh này làm mọi người kinh ngạc vô cùng. Nếu
như không phải Diệp Nhân thấy cơ hội nhanh, mau chóng rút về, thương vong tuyệt
không chỉ là con số hiện giờ này. Mà cho dù là vậy, trong đợt tiếp xúc đầu tiên
ngắn ngủi này, Diệp gia đã tổn thất trọn vẹn ba trăm cái quang giáp, ba trăm sư
sĩ.

Trong mắt mỗi người
Diệp gia trên tàu vận tải đều lập lòe vẻ kinh hoảng và lo lắng. Diệp gia nào
từng bị không có chút lực đánh trả thế này? Thương vong thế này, Diệp gia có
bao nhiêu năm không có gặp phải rồi? Ba trăm sư sĩ biên chế, vô luận đặt ở đâu
đều là một lực lượng khá kinh người.

Diệp Nhân quyết định
tạm thời rút lui, tập kết tất cả sức chiến đấu, rồi phát động công kích lần
hai. Cho nên hắn yêu cầu tất cả nhân viên chiến đấu và toàn bộ tàu vận tải đều
tới địa điểm chỉ định tập kết.

- Diệp Nhân, cái thùng
cơm này! - Diệp La tức tới mức lớn tiếng chửi toáng lên. Ba trăm con em Diệp
gia cứ như vậy mà đã chết đi, là người Diệp gia, hắn làm sao có thể không đau
lòng?

Diệp Bàng thở ra một
hơi dài, mở bừng mắt, lắc đầu không tán đồng lời của Diệp La: - Diệp Nhân làm
thế này là lựa chọn chính xác. Nghĩ chắc là loại sinh vật bất minh này cường
đại phi thường mới làm cho Diệp Nhân bị động như vậy.

Chính ngay lúc này,
trên tàu đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo inh tai!

- Mời tất cả nhân viên
lập tức về vị trí, mời tất cả nhân viên lập tức về vị trí! Phát hiện sinh vật
bất minh đang tiếp cận phi thuyền với tốc độ cao! Phát hiện sinh vật bất minh
đang tiếp cận phi thuyền với tốc độ cao! - Giọng nói quan sát viên lộ ra vẻ
kinh hoảng sâu sắc.

Mọi người ngớ ra, trong
phi thuyền lập tức giống như vỡ tổ.

Diệp Bàng bỗng đứng
dậy, lập tức chạy về phòng điều khiển chính. Mấy người Diệp Trùng vội vàng theo
sau lưng hắn.

Tiến vào phòng điều
khiển chính, sắc mặt Diệp Bàng bình tĩnh, nhìn không ra bất cứ sự kinh hoảng
nào, điều này cũng làm cho tâm tình kinh hoảng tràn ngập trong phòng điều khiển
chính thuyên giảm khá lớn.

- Chuyện gì thế? - Diệp
Bàng trầm giọng hỏi.

- Thuyền trưởng, ngài…
ngày xem! - Quan sát viên truyền hình ảnh tới màn hình lớn nhất trong phòng
điều khiển chính.

Trên màn hình, trong vũ
trụ tối đen, rõ ràng có một tiểu đội sinh vật bất minh đang bay về phía bên
này.

Loại sinh vật này Diệp
Trùng chưa từng thấy qua, con nào cũng có hình dáng như quả cầu, toàn thân bọn
chúng đều bao trong mai màu tím đen, trên mỗi mảnh mai đều có một con mắt, xem
ra quái dị nói không nên lời. Tám (1) hình tròn màu tím đen xếp thành một đường
thẳng, nhanh chóng qua lại như con thoi trong vũ trụ.

Chú thích: 1)Nguyên văn là tám, nhưng về sau chỉ nói
tới bảy, chắc có sai sót, nhưng vẫn cứ giữ đúng nguyên văn vậy.

Chính ngay lúc này, mấy
sinh vật bất minh này dường như cũng đã phát hiện tàu vũ trụ. Trên màn hình chỉ
nhìn thấy mấy thân thể hình cầu cuộn tròn thành một khối mở rộng ra, hai đầu
thân thể dẹt mọc ra hai lưỡi đao xem ra cực kỳ dọa người. Trên đỉnh đầu phân bố
hai cái sừng to cứng.

Mấy sinh vật này bay
thẳng tới tàu vũ trụ.

Diệp Bàng đột nhiên
nhíu mày một cái: - Ước lượng tốc độ của chúng!

- Tốc độ… tốc độ là
mười lăm Hz! - Quan sát viên lắp ba lắp bắp báo cáo. Trên mặt Diệp Bàng lập tức
lộ ra vẻ ngưng trọng, còn mấy người còn lại, ai nấy có chút trố mắt ra.

Mười lăm Hz là khái
niệm gì? Đây là một tốc độ khá khủng bố! Sự thật là, rất nhiều quang giáp đều
không cách nào đạt tới tốc độ cao thế này. Đối với tàu vũ trụ, vậy thì đừng
nghĩ tới nữa, càng đừng nói con tàu vận tải này của bọn họ.

Những sinh vật bất minh
này mau chóng tới gần tàu vũ trụ này.

Trên màn hình, mọi
người thậm chí có thể nhìn thấy hai cái sừng trên trán trước mặt những sinh vật
này rung động nhè nhẹ.

- Chẳng lẽ? - Diệp Bàng
tự nói với mình.

Bảy con sinh vật này
tới chỗ cách tàu Darvill hai mươi km thì không tới gần hơn nữa, mà bay quanh
tàu vũ trụ.

Diệp Bàng lần này cũng
nhịn không được, sắc mặt kịch biến: - Không hay! Chúng có khả năng là chủng
loại trinh thám!

- Vậy làm sao đây? - Diệp
La ở một bên đã sớm gấp muốn chết.

- Ài, hết cách rồi.
Chúng ta hiện giờ căn bản không có nhân viên chiến đấu, toàn bộ tất cả nhân
viên chiến đấu đã trực tiếp theo Diệp Nhân đi rồi. Tàu vũ trụ này cũng không
phải chiến hạm, ta cũng không có cách nào a! - Trong giọng nói của Diệp Bàng lộ
ra sự bất lực sâu sắc.

- Cần tiêu diệt bọn
chúng à? - Diệp Trùng vẫn luôn trầm mặc đột nhiên mở miệng.

Liếc nhìn Diệp Trùng,
Diệp Bàng gật đầu: - Nếu như chúng là chủng loại sinh vật trinh thám trong quần
thể sinh vật nào đó, chúng ta không tiêu diệt chúng, chúng ta sẽ phiền phức
lớn! Chỉ e đội quân lớn sẽ sắp đến rồi!

- Ừm! Vậy ta xuất chiến
vậy!

Diệp Trùng lại lấy ra
công tắc không gian của Phượng Túc từ trong túi đeo hông, quăng cho Phượng Túc,
dùng một loại ngữ khí không cho phép nghi ngờ nói: - Ngươi và ta cùng xuất
chiến.

Phượng Túc nhận lấy
công tắc không gian, yên lặng đồng ý. Nàng thế nào lại không biết người có sức
chiến đấu thật sự hiện giờ của cả con tàu này cũng chỉ có hai người là nàng và
thiếu niên lạnh lùng này. Quang giáp Thủ hộ tuy cường đại, nhưng tác chiến
trong vũ trụ lại một bước cũng khó đi.

Trước mắt Diệp Bàng
sáng lên, nhưng lập tức có chút lo lắng: - Sự nguy hiểm của mấy sinh vật này
chưa biết, các người…

- Chúng ta đi chuẩn bị.
- Diệp Trùng cắt ngang lời hắn, xoay người rồi đi ra ngoài phòng điều khiển
chính. Phượng Túc vội vàng theo sau lưng hắn.

Nhuế Băng cắn môi, nhìn
Diệp Trùng, nhưng lại không lên tiếng ngăn cản. Nàng cũng biết, quang giáp Thủ
hộ ở trong vũ trụ chỉ sẽ trở thành gánh nặng của Diệp Trùng.

Diệp Trùng và Phượng
Túc đều là người thân kinh bách chiến, rất nhanh thì chuẩn bị sẵn sàng.

- Quang giáp Thanh
Hoàng! - Mọi người trong phòng điều khiển chính đều không khỏi ngẩn người ra,
ai cũng không ngờ người đẹp xem ra yếu ớt vô bì này lại là cao thủ của bộ lạc
Hy Phượng đối đầu! Ngược lại Diệp Bàng vẻ mặt bình tĩnh, dường như đã sớm có
liệu trước.

Khi Hàm gia xuất hiện
trước mắt mọi người, mọi người lại không nhịn được mà trầm trồ! Sự mỹ lệ của
Hàm gia cũng làm người ta không cách nào nhìn thẳng!

- Thiết lập tần số liên
lạc!

- Thiết lập hoàn thành!

- Mời tiến hành quang
giáp tự kiểm tra!

- Quang giáp tự kiểm
tra hoàn thành!

- Chúc ngươi may mắn,
mong chuẩn bị sẵn sàng xuất kích, đếm ngược, năm, bốn, ba, hai, một. Xuất kích!

Hai cánh cửa khoang
soạt cái mở ra.

Dưới tất cả cái nhìn
chăm chú khẩn trương, hai cái quang giáp đã khởi động động cơ giống như hai
luồng sáng rực rỡ, tiến vào trong vũ trụ mênh mông!

Chương 427: Hoàn mỹ kích sát

Bảy con sinh vật bất
minh xếp thành một đường thẳng, giống như một con rắn nhỏ, không ngừng bay vây
quanh tàu vũ trụ. Tàu vận tải ở trước mặt mấy thứ nhỏ bé linh hoạt này giống
như một con trâu già chậm chạp, ngu ngốc.

Trên màn hình Hàm gia,
bảy con sinh vật bất minh, con nào cũng rõ ràng vô cùng. Thật linh hoạt! Trong
lòng Diệp Trùng thầm kinh hãi. Mấy sinh vật bất minh này trong vũ trụ rẽ ngoặt
tự do, đổi hướng lưu loát tự nhiên, làm người ta phải khen ngợi hết lời. Diệp
Trùng tin rằng, cho dù là quang giáp linh hoạt nhất cũng không cách nào làm
được tới mức thế này.

Đáng tiếc mình không hề
sở trường xạ kích, nếu như có một cao thủ bắn tỉa giống như Mục Thương, chỉ cần
bảy phát thì có thể giải quyết trận đấu. Là một cái quang giáp loại cận chiến,
phạm vi công kích của Hàm gia vô nghi là nhỏ hơn nhiều. Thứ duy nhất Diệp Trùng
hiện giờ có thể dựa vào chính là tốc độ của Hàm gia.

Tốc độ của Hàm gia có
thể đạt tới mức độ khủng bố hai mươi Hz!

Càng huống chi, sau
lưng hắn còn có Phượng Túc. Tuy không biết Phương Túc điều khiển quang giáp
Thanh Hoàng có thể phát huy uy lực bao lớn, nhưng sự cường đại khi Phượng Túc
điều khiển Niết Vũ năm đó để lại cho hắn ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Thực lực sư
sĩ cao cấp của ba đại thế gia, Diệp Trùng trước giờ chưa từng hoài nghi. Đương
nhiên, ngoại lệ giống như thứ gỗ mục là Diệp La thế này mà lại có Nguyệt Phục
Vương, Diệp Trùng phỏng chừng sẽ không xuất hiện lại lần hai.

Giữa Diệp Trùng và
Phượng Túc không hề nói một câu nào, nhưng Diệp Trùng tin rằng, Phượng Túc nhất
định biết nên làm thế nào. Đây là thỏa thuận ngầm giữa cao thủ!

Hai tay Diệp Trùng
giống như một làn gió nhẹ lướt qua trên bàn điều khiển chính của Hàm gia.

Hàm gia đột ngột tăng
tốc!

Vô luận ở đâu, vô luận
lúc nào, xung kích mà tốc độ mang lại cho người ta thường có thể làm người ta
máu nóng sục sôi.

Nhân viên công tác trên
tàu Darvill, tuy bọn họ không hề là nhân viên tác chiến, nhưng trong thời đại
sư sĩ trên hết này, ai lại không biết chút ít nào chứ?

- Oa! - Tiếng hô kinh
ngạc cùng lúc phát ra làm nhiệt độ trong tàu vũ trụ đột nhiên tăng cao. Màn
hình giống như có ma lực, không ai nguyện ý để ánh mắt của mình rời khỏi dù chỉ
nửa giây. Mỗi công tác trên tay đều dừng lại, ngay cả Diệp Bàng cũng ngơ ngác
nhìn màn hình, vẻ mặt ngạc nhiên. Lúc mới bắt đầu, hệ thống quét hình của tàu
vũ trụ không tìm thấy hai cái quang giáp, chỉ tới sau khi mở kiểu quang học,
mọi người mới có thể nhìn thấy hai cái quang giáp trên màn hình. Hệ thống chống
quét hình của cái cái quang giáp xuất sắc thế này cũng làm mọi người đối với
biểu hiện của hai cái quang giáp tràn đầy kỳ vọng.

Tuy vẫn chưa nhìn thấy
biểu hiện của quang giáp Thanh Hoàng, nhưng cái quang giáp thần bí mà xinh đẹp
này lại làm mọi người bắt đầu trở nên hưng phấn.

Tốc độ hai mươi Hz!
Động cơ trải qua sự thiết kế, cải tạo của Liên Nguyệt, phối hợp Lệ thạch làm
tốc độ của Hàm gia đạt tới một mức độ cực kỳ khủng bố.

Tốc độ của Hàm gia cũng
làm cho mồ hôi lạnh trên trán Phượng Túc túa ra, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn
thấy tốc độ khủng bố thế này! Hàm gia đột nhiên tăng tốc cũng làm loạn tiết tấu
của nàng. Nhưng rốt cuộc nàng thực lực mạnh mẽ, kinh nghiệm thực chiến phong
phú, lập tức điểu chỉnh lại. Toàn bộ tất cả khoang xạ kích ngầm đều lộ ra.

Hệ thống khóa chốt
chiến đấu trên màn hình kích hoạt. Vì bảo đảm mức chính xác của phát đầu tiên,
nàng không hề khóa chốt tất cả mục tiêu, mà chỉ lựa chọn hai con. Loại sinh vật
bất minh này nàng chưa từng gặp qua, cũng không biết năng lực phòng hộ của nó
rốt cuộc ra sao.

Không lập tức khai hoả,
nàng bình tĩnh chờ đợi. Chờ đợi thời cơ tốt nhất.

Dưới tốc độ hai mươi
Hz, hai mươi km chẳng qua chỉ trong chớp mắt.

Trong tàu vũ trụ, mỗi
người đều nhìn chằm chằm màn hình. Dưới tốc độ hai mươi Hz, gánh nặng đối với
thân thể con người sẽ đạt tới một chỉ số cực kỳ khủng bố, độ khó trong điều
khiển của nó sẽ tăng lên mấy con số. Dưới tốc độ thế này, thời gian suy nghĩ
dành cho sư sĩ trong quang giáp sẽ rút ngắn với mức độ lớn.

Diệp Trùng nhìn dán vào
mấy sinh vật bất minh này. Nhìn chúng mau chóng phóng lớn trên màn hình, trong
lòng hắn không chút kích động. Không giống sư sĩ khác, hắn từng ở trong Thiên
vực trì, các loại sinh vật kỳ lạ quái gở không biết từng thấy bao nhiêu, hắn
không hề vì mục tiêu là sinh vật bất minh mà có bất cứ sự bất an nào.

Dưới tốc độ hai mươi
Hz, hắn đã không có chút thời gian nào để suy nghĩ mấy thứ này. Sự chú ý của
hắn được tập trung cao độ, đôi tay đặt hờ trên bàn điều khiển chính, chuẩn bị
phát động bất cứ lúc nào.

Sự cảnh giác của sinh
vật bất minh cao tới bất ngờ. Cái sừng trên trán mau chóng rung động, bọn chúng
muốn rời khỏi! Tốc độ của con quái vật to lớn Hàm gia này làm chúng có chút
kinh hoảng.

Chính ngay lúc bọn
chúng chuẩn bị quay đầu bỏ chạy, đột nhiên mười mấy chùm sáng màu tím rạch nát
vũ trụ tối đen yên lặng!

Mười mấy chùm sáng
chính xác bắn trúng hai con sinh vật bất minh! Không có một chùm sáng nào bắn
hụt. Hai con sinh vật bất minh hoàn toàn không có chút thấp thỏm nào thì đã bị
bắn thành cái rây.

Nhân viên công tác đang
nhìn dán vào màn hình trong tàu vũ trụ lập tức hoan hô ầm lên!

Công kích bỗng nhiên mà
tới làm bất minh sinh vật vốn dĩ có chút kinh hoảng lập tức trở nên hoảng loạn!

Đám sinh vật bất minh
đang chuẩn bị rời khỏi xuất hiện một sự ngừng trệ cực kỳ ngắn ngủi. Mà điều
then chốt nhất là trận hình của chúng hỗn loạn, hơn nữa tập trung khá dày đặc.

Mười hai xúc tu tấn
công trên hai cánh của Hàm gia đột nhiên rơi ra, hai thanh chủy thủ xuất hiện
trong tay nó.

Hàm gia giống như một
cái cầu vồng, một đầu chui vào trong đám sinh vật hoảng loạn này.

Trong buồng lái quang
giáp, đồng tử Diệp Trùng bỗng nhiên mở to, đôi tay đang đặt hờ trên bàn điều
khiển chính đã cử động rồi!

Tốc độ cao nhất của tay
mình là bao nhiêu, Diệp Trùng không biết, nhưng hắn biết, hiện giờ hắn gần như
ngay cả sức lực uống sữa cũng lấy ra rồi. Bởi vì hắn biết, thời gian dành cho
hắn cực kỳ ngắn ngủi, tốc độ hai mươi Hz, xuyên qua trận địa đám sinh vật này,
ngay cả 0,01 giây cũng không cần, mà hắn phải hoàn thành công kích trong khoảng
thời gian ngắn ngủi này.

Đây có phải là cực hạn
của con người?

Hắn cũng không biết,
nhưng hắn biết đây là cơ hội tuyệt vời!

Xúc tu tấn công hơi gập
bỗng nhiên vọt ra, giống như rắn độc cuộn mình bỗng nhiên lao bổ vào con mồi! Chủy
thủ màu xám gỗ ở trong vũ trụ đen tối khó mà phân biệt, chỉ có Diệp Trùng trong
quang giáp mới có thể nắm bắt được bóng xám lóe lên rồi mất đó.

Hai con sinh vật bất
minh bị mấy cái xúc tu tấn công đâm xuyên tim, dưới tốc độ hai mươi Hz, ngay cả
lực tấn công của một cục đá nhỏ cũng sẽ cực kỳ đáng sợ, càng đừng nói mấy xúc
tu tấn công cường hãn này!

Hàm gia chính diện tông
vào một con sinh vật bất minh.

Cú đánh sấm sét! Con
sinh vật này giống như bị lưỡi đao khổng lồ tông vào chính diện, hai mảnh thân
thể phun ra vô số chất lỏng màu đen, dùng tốc độ kinh người bay nghiêng qua hai
bên. Trong con mắt bình tĩnh của Diệp Trùng thiêu đốt sự cao trào của chiến
đấu. Hắn vẫn luôn chờ đợi giờ phút này, trong khoảnh khắc va chạm, đôi tay hắn
lại một lần nữa cử động trên bàn điều khiển.

Trong ánh mắt không thể
tin được của mọi người, cái quang giáp thần bí mà mỹ lệ kinh người này lại có
một sự dịch chuyển với góc độ cực nhỏ! Giống như một chùm sáng, gặp phải bề mặt
gương hơi nghiêng, xảy ra sự khúc xạ gần như nhỏ không thể phát giác.

Dưới tốc độ hai mươi
Hz, độ lớn của gánh nặng mà đổi hướng không có bất cứ hòa hoãn nào giống thế này
đối với thân thể vượt xa tưởng tượng của Diệp Trùng. Ngay cả thân thể cường hãn
thế này của Diệp Trùng, đầu óc cũng bị choáng váng, lồng ngực nhộn nhạo quay
cuồng.

Góc độ đổi hướng cực
nhỏ, nhỏ tới mức làm người ta khó mà phát giác.

Nhưng đối với Diệp Trùng
mà nói, đã đủ rồi.

Đè nén cảm giác choáng
váng, Diệp Trùng ấn chỉ lệnh tấn công cuối cùng đã sớm thiết lập.

Một cái xúc tu tấn công
mạnh mẽ móc vào một con sinh vật bất minh ở bên cạnh, gai xương sắc bén với tốc
độ hai mươi Hz men theo phần bụng mềm mại của con sinh vật bất minh này, rạch
ra một vết thương hình chữ nhất hoàn chỉnh, vô số nội tạng và máu màu đen phun
ra ngoài. Mà Hàm gia lúc này đã bay ra xa.

Hàm gia giống như một
mũi lợi tiễn, không phí sức chút nào mà xuyên qua trận hình mỏng manh của sinh
vật bất minh, mà khoảnh khắc ngắn ngủi này, hắn đã hoàn thành mục tiêu lớn nhất
mà hắn có thể hoàn thành.

Giết chết bốn con sinh
vật bất minh, mà con sinh vật bất minh bị Hàm gia tông vào chính diện đó, thật
ra là ngay trước khi tông phải thì đã bị chủy thủ của Hàm gia chia một thành
hai.

Lực phá hoại kinh người
của Diệp Trùng và Hàm gia trong khoảnh khắc ngắn ngủi không thể ngắn ngủi hơn
này đã biểu hiện ra rực rỡ tột cùng!

Chiến đấu tiếp theo,
Diệp Trùng tin rằng Phượng Túc nhất đinh có thể giải quyết hoàn mỹ. Sự vi diệu
của việc nắm bắt thời cơ khai hỏa lần đầu tiên của Phượng Túc, cho dù sư sĩ có
hà khắc hơn cũng không cách nào chỉ trích. Cũng chính một kích hoàn mỹ đó của
nàng mới làm cho Diệp Trùng có khả năng hoàn thành chiến tích huy hoàng như vậy.
Việc nắm bắt thời cơ trước giờ của sư sĩ bộ lạc Hy Phượng trước giờ là điểm
mạnh của bọn họ.

Từ từ giảm bớt tốc độ
của Hàm gia, cố gắng bình phục sự sôi sục trong lòng, cảm giác choáng váng làm
Diệp Trùng hiện giờ ở trong trạng thái cực kỳ yếu ớt.

Tác dụng phụ của tốc độ
hai mươi Hz quả nhiên kinh người a! Diệp Trùng cười khổ trong lòng, nếu như đấu
với quang giáp khác, loại tình huống trước mắt này cực kỳ nguy hiểm.

Hàm gia lúc này giống
như một viên vẫn thạch mất đi khống chế, dưới tác dụng của quán tính trôi về
phía trước.

Dự liệu của Diệp Trùng
quả nhiên không có sai lầm, con sinh vật bất minh cuối cùng còn lại cũng bị
Phượng Túc tiêu diệt, ngay cả con bị cái xúc tu tấn công Diệp Trùng dùng cuối
cùng rạch bụng đó, Phượng Túc cũng bổ thêm một phát.

Diệp Trùng cuối cùng
khôi phục bình thường, điều khiển Hàm gia từ từ bay về phía phi thuyền.

Khi Diệp Trùng và
Phượng Túc quay trở lại tàu Darvill thì giống như anh hùng trở về vậy, nhận
được sự hoan nghênh vô cùng nhiệt liệt.

Ánh mắt mọi người nhìn
về phía hai người đầy nóng bỏng. Thời đại này, sư sĩ cường đại dễ nhận được sự
sùng bái của mọi người nhất. Mọi người đều đang hồi tưởng lại sự hoa lệ và hoàn
mỹ của trận chiến vừa rồi đó. Người xuất từ Diệp gia tự nhiên là mắt cao, không
phải sư sĩ bình thường có thể so sánh được, nhưng với cái nhìn của bọn họ, đây
vẫn có thể coi là một trận chiến kinh điển.

Nắm bắt đối với thời cơ
vi diệu tới mức tột cùng của Phượng Túc, lực chiến đấu cá nhân cường đại vô bì
của Diệp Trùng, còn có tốc độ hai mươi Hz kinh người của Hàm gia đều để lại ký
ức không thể xóa nhòa cho mỗi người.

Mà trận chiến này, cũng
làm cho sĩ khí vốn dĩ suy sụp trong tàu vũ trụ lập tức dâng cao lên.

Nhưng Diệp Trùng đối
với ánh mắt sùng bái của mấy người này không có bất cứ cảm giác gì, tất cả sự
chú ý hiện giờ của hắn đều ở trên thi thể hai con sinh vật bất minh mang về.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3