Quỷ vương kim bài sủng phi - Chương 015 - 016
Chương 15: Tương kế tựu kế
“Ta,
ta cái gì cũng không làm...” Mộ Dung Thất Thất tựa hồ như bị lời nói của Mộ
Dung Thanh Liên doạ, trong mắt hiện lên một tầng hơi nước: “Là nàng
ta nhào tới trước, ta không biết vì sao lại như vậy...”
Một
màn vừa rồi tất cả mọi người đều thấy rõ ràng, thời điểm bảo
kiếm Đoan Mộc Y Y đâm tới, quả thực Mộ Dung Thất Thất không
có làm gì cả, lại không hiểu tại sao cổ tay Đoan Mộc Y Y lại bị
chủy thủ cắt đứt, có gọi là vô ý đánh lầm cũng
không đúng. Chỉ có thể nói rằng vận khí của Mộ Dung Thất Thất
thực sự quá tốt!
Nhưng mà, kia thật là do
may mắn sao? Trong mắt Lí Vân Khanh hiện lên một chút nghiền ngẫm, xem ra
vị biểu muội này tựa như một cái bảo tàng thật lớn, càng khám phá càng
khiến người ta kinh ngạc.
“Tam tiểu thư, chuyện vừa rồi
tất cả chúng ta đều thấy rất rõ ràng, không quan hệ tới ngươi, chỉ
là chuyện ngoài ý muốn!” Nhìn thấy Mộ Dung Thất Thất bị dọa
thành như vậy, Thượng Quan Vô Kỵ vội vàng mở miệng trấn an nàng, “Ngươi
yên tâm, cho dù có bị trưởng bối truy xét, ta cũng sẽ làm chứng giúp
ngươi!”
“Thượng Quan công tử, cám ơn
ngươi!”
“Tam muội, uống chén rượu an
ủi!” Mộ Dung Tâm Liên rót rượu đưa cho Mộ Dung Thất Thất, “Chúng
ta đều nhìn thấy, không phải muội sai, muội không cần lo lắng, cha cũng
là người hiểu chuyện!”
“Cám ơn Nhị tỷ!” Mộ Dung
Thất Thất tiếp nhận chén rượu, đưa đến bên miệng, mới vừa vào nhấp
vào, liền phát hiện bên trong có vấn đề.
A, thế nhưng đã hạ
dược vào bên trong rồi sao! Sớm biết sự tình hôm nay không dễ dàng chấm dứt như
vậy, đợi lâu như vậy, Mộ Dung Tâm Liên rốt cục không được
nhịn được xuống tay rồi. Lông mi Mộ Dung Thất Thất hơi hơi run lên, thoải
mái đem rượu ngon uống hết.
Nàng bị cha nuôi vứt ở
suối độc hai năm, suốt ngày ngâm trong đó, thứ đồ chơi cho trẻ
con này, căn bản không làm khó được nàng. Bất quá, Mộ Dung Tâm
Liên đã có tâm vu hãm nàng, sao lại không nhân cơ hội
mà tương kế tựu kế cơ chứ!
Không qua bao lâu, Mộ Dung Thất
Thất day day trán, bày ra bộ dáng đau đầu, “Ta có chút không
thoải mái, các ngươi chậm rãi thưởng ngoạn, ta đi về trước.”
Nhìn thấy bộ dáng của Mộ Dung
Thất Thất, Mộ Dung Tâm Liên biết dược tính đã phát tác, kiềm chế vui
sướng trong nội tâm, Mộ Dung Tâm Liên giả bộ lo lắng, “Nha hoàn của ngươi sao
lại không theo tới? Ta kêu người của ta đưa ngươi về vậy!
Mã Não, đưa tam tiểu thư hồi thúy trúc viên!”
“Dạ vâng!” Một
nha đầu thanh tú lập tức xuất hiện ở trước mặt Mộ Dung Thất Thất dìu
nàng, “Tam tiểu thư, chúng ta đi!”
“Đợi chút!” Mộ Dung Thất
Thất rút tay mình về, Mộ Dung Tâm Liên biến sắc, chẳng lẽ nàng phát hiện cái
gì sao?
“Ta
còn chưa lấy đồ a!”
Mộ
Dung Thất Thất đi đến trước bàn, đem tất cả vật đặt cược
phía trước mọi người thu toàn bộ vào trong lòng, cuối cùng lấy ra “Tuyết
phu hoàn” đưa cho Thượng Quan Vô Kỵ, “Ta cùng công tử tuy không quen
biết, nhưng lại được công tử bảo hộ, nội tâm cảm kích. Viên tuyết phu hoàn
liền làm tạ lễ, thỉnh Thượng Quan công tử hãy nhận lấy!”
Không
đợi Thượng Quan Vô Kỵ cự tuyệt, Mộ Dung Thất Thất trực
tiếp đem “Tuyết phu hoàn” nhét vào trong tay của hắn, sau hướng
tới hai người Bạch Mục Phi cùng Bạch Ức Nguyệt dịu dàng cúi đầu, “Ân tình
của hai vị, Thất Thất ngày sau sẽ báo đáp!”
Xong,
Mộ Dung Thất Thất lại ấn huyệt Thái Dương, giả bộ một bộ dáng thống khổ,
“Mã Não, đưa ta trở về!”
Nhìn
Mộ Dung Thất Thất cùng Mã Não rời đi, Mộ Dung Tâm Liên hít một hơi
thật sâu, biểu tình trở nên nhu hòa.
Vừa
mới lúc nãy, Mộ Dung Tuấn bởi vì bụng không được thoải mái,
nên đã xin cáo từ trước. Sự tình nếu cứ tiến hành theo mong muốn của
nàng, không bao lâu nữa, dược trên người Mộ Dung Tuấn cũng sẽ phát huy tác
dụng, chỉ cần Mã Não dẫn tới Mộ Dung Thất Thất tới chỗ Mộ Dung tuấn, củi
khô gặp được lửa lớn, sẽ lập tức bùng cháy.
Bên
này, Mã Não dìu Mộ Dung Thất Thất đang choáng váng nặng nề, “Tam tiểu thư,
tam tiểu thư!”
Kêu
hai tiếng, thấy Mộ Dung Thất Thất không có đáp lại, Mã Não dựa theo
kế hoạch ban đầu, đem nàng đến một gian phòng rồi vội vàng
rời đi.
Đợi
Mã Não đi rồi, Mộ Dung Thất Thất mở mắt, “Tiểu thư!” Tô Mi lắc mình
tiến vào.
“Đã
điều tra xong?” Bộ dáng ban nãy lập tức biến mất, đôi mắt Mộ Dung
Thất Thất tỏa sáng lấp lánh trong bóng đêm.
“Dạ!” Tô
Mi ở bên tai Mộ Dung Thất Thất nói thầm vài câu, khóe miệng Mộ Dung Thất Thất
càng lúc càng cong. Quả nhiên, chó cắn người có bao giờ sủa trước, Mộ
Dung Tâm Liên chính là "người" như vậy. Nghĩ muốn hủy danh
tiết của nàng sao, chuyện thiếu đạo đức như vậy mà nàng ta cũng
có thể làm ra!
“Thuộc
hạ đã đem Trịnh di nương đến, tiểu thư, ngài có phải hay
không nên dịch chuyển, đem chỗ của mình tặng lại cho nàng ta?” Tố
Nguyệt xuất hiện ở cửa, quả nhiên trên lưng khiêng một nữ nhân. Chờ Tố Nguyệt
cùng Tô Mi đem Trịnh Mẫn thả lên giường, ba người lui ra ngoài,
vừa đi không bao lâu, Mã Não liền dìu thêm một người vào trong phòng.
“Nóng quá a! Nóng quá!” Mộ Dung
Tuấn muốn xé hết quần áo của chính mình, trườn lên trên giường, cuối
cùng đụng đến một thân thể mềm mại.
“Thiếu gia, đây là lễ
vật nhị tiểu thư tặng cho ngươi! Hảo hảo hưởng dụng!” Mã Não buông
màn xuống giúp hai người, lại liếc mắt lần nữa nhìn vào hai thân thể bên trong,
cười lạnh rời khỏi.
“Một màn tình cảm mãnh liệt
sắp được trình diễn!” Mộ Dung Thất Thất mỉm cười. Nếu nàng đoán
không sai, không bao lâu sau, Mộ Dung Tâm Liên sẽ mang theo
người đến “bắt kẻ thông dâm”! Muội muội cùng ca ca loạn luân, việc
này nếu bị truyền ra, không những chỉ nàng không còn mặt mũi nào để sống,
mà đến Mộ Dung Tuấn cũng sẽ bị hủy hoại theo.
Trong ngọn tiểu đình giữa
hồ, Mộ Dung Tâm Liên nhìn thấy Mã Não đi tới, căng thẳng trong lòng
rốt cục lơi lỏng xuống, nụ cười trên miệng càng lúc càng khuyếch đại.
“Nhị tỷ tỷ, có chuyện
gì vui lắm hay sao mà ngươi cao hứng như vậy?” Mộ Dung Thanh
Liên nhận thấy Mộ Dung Tâm Liên có điểm bất thường, tò mò mở
miệng hỏi.
“Không có gì.” Mộ Dung Tâm Liên
vội vàng lắc đầu phủ nhận, để che dấu sự giả tạo trong lòng nàng, Mộ
Dung Tâm Liên đứng lên rót rượu cho những người khác. “Hôm nay thỉnh mọi
người đến, nhưng không ngờ lại phát sinh nhiều chuyện như vậy, phá đi
nhã hứng của các vị, thực xin lỗi, ly này coi như là ta bồi tội với
mọi người!”
Mộ Dung Tâm Liên chưa kịp uống
chén rượu, chợt nghe đến một trận tiếng bước chân dồn dập cùng tiếng Mộ
Dung Thái hổn hển rít gào, “Cái nữ nhi bất hiếu kia ở đâu? Mộ Dung Thất
Thất, ngươi lăn ra đây cho ta!”
Hóa ra là sau một
hồi, Đoan Mộc gia đã đem chuyện Mộ Dung Thất Thất đả
thương Đoan Mộc Y Y bẩm báo với Mộ Dung Thái, vừa nghe nói phế vật
nhà mình đả thương chất nữ của hoàng hậu nương nương, hơn nữa gân
trên cổ tay của Đoan Mộc Y Y bị đánh gãy, khó có thể lành lại, Mộ
Dung Thái liền tức giận đến nhảy dựng lên.
Phế vật này, việc tốt không làm
lại chuốc việc xấu, cái gì cũng đều
không được, đã rước lấy họa cho hắn mà nghe nói nàng còn
nhàn nhã ngắm trăng ở tiểu đình giữa hồ, Mộ Dung Thái liền vọt
lại đây.
“Cha!” Vừa thấy Mộ Dung
Thái lại đây, trong lòng Mộ Dung Tâm Liên Tâm vô cùng vui mừng.
Thật tốt quá! Có Mộ Dung
Thái, chỉ sợ Mộ Dung Thất Thất hôm nay hẳn phải chết, không thể nghi ngờ! Mộ
Dung Thái luôn luôn để ý thể diện, nếu nhìn thấy Mộ Dung Thất
Thất cùng ca ca quấn lấy nhau ở một chỗ, không biết có thể hay không
một đao giết nàng!
Nhìn đến còn có người
tam đại thế gia ở đây, sắc mặt Mộ Dung Thái tốt lên đôi chút,
chỉ là trong lòng vẫn còn tức giận không thôi, “Mộ Dung Thất Thất
ở đâu?”
“Tam tỷ tỷ không thoải mái, đã trở
về phòng.” Mộ Dung Thanh Liên lập tức nhu thuận bẩm báo Mộ Dung Thất
Thất đi về phía nào.
“Hừ! Nàng không thoải mái? Gây
ra họa xong liền giả bệnh, chắc chắn là nàng cố ý!”
Thấy Mộ Dung Thái sắp đi,
biết hắn đi tìm Mộ Dung Thất Thất gây phiền toái, Mộ Dung Thanh Liên vui
vẻ vọt tới bên cạnh hắn: “Cha, ta đi cùng với ngươi a!” Xem cuộc vui,
xem cái phế vật kia bị mắng, đối với Mộ Dung Thanh Liên mà nói
là chuyện hết sức hạnh phúc.
Chương 16: Kết quả ngoài dự đoán
Nhìn xem, càng nhiều người càng
tốt! Mộ Dung Tâm Liên lại lộ ra nụ cười quỷ dị. “Cha, Tam muội muội không hề
cố ý, là Đoan Mộc tiểu thư hơi quá đáng.”
“Nhị tỷ, mặc kệ Tam tỷ
có phải cố ý hay không, nàng làm Đoan Mộc tiểu thư bị
thương đây là sự thật, nếu hoàng hậu nương nương truy xét chuyện này,
cũng không phải là một câu ‘Không phải
cố ý’ là có thể trốn tránh trách nhiệm!” Thấy Mộ Dung
Tâm Liên cầu tình giúp Mộ Dung Thất Thất, Mộ Dung Thanh Liên liền trở mặt xem
thường.
Xem ra, người một nhà này
vô luận là già hay trẻ, đều không ưa Mộ Dung Thất Thất a!
Nghe xong lời nói của Mộ Dung
Thanh Liên, Thượng Quan Vô Kỵ không khỏi đau lòng thay cho Mộ Dung
Thất Thất. Sinh ra trong cái loại gia đình này, bị tỷ muội tính kế, còn bị
cha thân sinh ghét bỏ, thật không biết mấy năm qua nàng đã sống như thế
nào.
“Thừa tướng đại nhân,
chuyện vừa rồi xác thực không phải là tam tiểu thư cố ý làm,
là Đoan Mộc tiểu thư khi dễ nàng trước, thỉnh Thừa tướng đại
nhân đừng trách cứ tam tiểu thư quá mức.”
Thượng Quan Vô Kỵ mở miệng
giúp Mộ Dung Thất Thất, thật sự là ngoài dự đoán của Mộ Dung Thái,
huynh muội Bạch Mục Phi cùng Bạch Ức Nguyệt lúc này cũng đứng dậy, “Thật
là chuyện ngoài ý muốn, tam tiểu thư không có quan hệ, Thừa
tướng đại nhân không cần làm khó tam tiểu thư.”
Mỗi Thượng Quan
Vô Kỵ đã làm cho Mộ Dung Thái cảm thấy kinh ngạc, nay ngay cả
công tử và tiểu thư của Bạch gia cũng cầu tình giúp nàng ta, càng làm cho
Mộ Dung Thái mở rộng tầm mắt. Quan hệ của Mộ Dung Thất Thất khi nào
thì tốt như vậy? Hai đại thế gia đều vì nàng mở miệng cầu tình?
Hay là trong chuyện này thật sự có ẩn tình?
“Dượng, chúng ta đều
là nhân chứng cho chuyện này, cho dù Đoan Mộc gia
có nháo đến trước mặt hoàng hậu nương nương, chúng ta cũng sẽ
vì biểu muội làm chứng, dượng không cần lo lắng.” Lí Vân Khanh
cuối cùng nói ra, cấp cho Mộ Dung Thái một viên thuốc an
thần. Đã có nhiều người có thể làm chứng như vậy, hắn cũng
sẽ không lo lắng chuyện của Mộ Dung Thất Thất nữa.
Thấy những người khác đều
cầu tình giúp Mộ Dung Thất Thất, mà tựa hồ Mộ Dung Thái cũng đánh
mất ý niệm tìm Mộ Dung Thất Thất gây phiền toái trong đầu, Mộ
Dung Tâm Liên nóng nảy, “Cha, vừa rồi Tam muội muội có chút không thoải
mái, không bằng chúng ta đi xem nàng! Không biết nàng có phải hay
không bị bệnh?”
“Bệnh chết luôn đi
cũng được!” Mộ Dung Thái nói những lời này khiến Lí Vân Khanh
cùng Thượng Quan Vô Kỵ liền thay đổi sắc mặt.
Tựa hồ nhận thấy được lời
nói vừa rồi của chính mình quá mức bạc tình, Mộ Dung Thái vội vàng nở nụ
cười tươi, cho dù thật sự không thích nữ nhi này, nhưng bây giờ còn
có người ngoài ở đây, hắn cũng không thể làm mất thanh danh của mình.
“Hảo, ta đi nhìn xem nàng! Thật sự là không bớt việc!”
“Nhị tỷ, đi, chúng ta cũng
cùng đi đi!” Mộ Dung Thanh Liên thật cao hứng, trong phủ lâu rồi
không có chuyện tình làm nàng vui vẻ, mặc lúc trước nàng cùng Mộ Dung Tâm
Liên náo loạn khiến đôi bên không thoải mái, nhưng mà cùng khi dễ Mộ
Dung Thất Thất phế vật này mới là thú vui lớn nhất của nàng.
“Chúng ta cũng đi nhìn xem...”
Thượng Quan Vô Kỵ đề nghị với những người khác, hắn cũng thực lo lắng
cho Mộ Dung Thất Thất, nhớ lại bộ dáng nước mắt rưng rưng vừa rồi của Mộ Dung
Thất Thất, lúc này lại thấy người của Mộ Dung phủ đối đãi Mộ Dung
Thất Thất như vậy, Thượng Quan Vô Kỵ liền cảm thấy trong lòng
có chút đau.
“Đại ca, ta cũng muốn đi
xem tam tiểu thư.”
Bạch Ức Nguyệt lúc này cũng
thực lo lắng tình cảnh của Mộ Dung Thất Thất, tuy rằng tiếp xúc không nhiều
lắm, nhưng nàng lại thích vị tam tiểu thư này, lúc này nhìn thấy tình cảnh nàng
ở trong tướng phủ, Bạch Ức Nguyệt đối Mộ Dung Thất Thất càng
thêm đồng tình.
Có hai người đề nghị, Bạch
Mục Phi cùng Lí Vân Khanh cũng gật đầu, đi theo sau Mộ Dung
Thái.
Mộ Dung Tâm Liên thì vô
cùng cao hứng, càng nhiều người đi càng tốt, nàng còn đang lo sự tình
không đủ quá náo loại đâu! Các vị tiểu thư, công tử của
tam đại thế gia chính mắt thấy vụ bê bối của Tam tiểu thư Mộ Dung
phủ, ngày mai chuyện này sẽ truyền khắp mọi ngõ lớn ngõ nhỏ trong
kinh thành. Ha ha ha! Mộ Dung Thất Thất, lần này ngươi chết chắc rồi!
Hết thảy đều dựa theo Mộ
Dung Tâm Liên suy tính mà tiến hành, càng gần gian phòng đã an
bài trước đó, trên mặt Mộ Dung Tâm Liên tươi cười lại càng thêm khoa
trương. Nàng tựa hồ nhìn thấy vị trí Tĩnh Vương phi ở đang đợi
mình, thậm chí thấy được Long Trạch Cảnh Thiên hướng nàng cười ôn
nhu...
“Ân... Thoải mái... Đừng
có ngừng...”
Mọi người đi tới, bỗng
nhiên nghe được một trận tiếng rên rỉ ái muội của nữ nhân cùng tiếng
nam nhân gầm nhẹ, âm thanh nữ nhân kia rất quen thuộc, sắc mặt Mộ Dung
Thái đột nhiên đại biến, tìm được âm thanh phát ra ở gian
phòng kia.
“Hảo ca ca... Ngươi nhanh
chút... Ta còn muốn...”
“Đông...” Nghe nói như
thế, đầu óc Mộ Dung Thái sung huyết, một cước đem
cửa đá văng, không nói hai lời vọt tới bên giường, kéo màn.
Thời điểm nhìn thấy Trịnh Mẫn kia đang đạt cực khoái, cơn tức
giận Mộ Dung Thái lên tới não, “Tiện phụ! Là vợ ta mà ngươi dám dám
ngoại tình!”
“Ba...” Mộ Dung Thái tát một
cái ở trên mặt Trịnh Mẫn, nắm đầu Trịnh Mẫn, kéo lên.
Mộ Dung Tâm Liên cảm thấy
không đúng, đôi mắt lập tức sáng. Hồi tỉnh lại, Mộ Dung Tâm Liên liền
nhìn thấy Trịnh Mẫn thân không một mảnh vải đang quỳ trên
mặt đất, “Mẹ, như thế nào là người?!” Tâm lý Mộ Dung Tâm
Liên vô cùng kích động, trong phòng này không phải là Mộ Dung
Thất Thất sao? Vì sao lại là Trịnh Mẫn?!
“Lão gia tha mạng, lão gia tha
mạng!” Nam nhân trên giường quần áo xốc xếch lung tung, lập tức xuống
giường quỳ xuống, “Lão gia, đều là Trịnh di nương câu dẫn ta,
thật sự đều là Trịnh di nương...”
Nam nhân chưa nói xong, Mộ Dung
Thái đã rút kiếm chặt đầu của hắn.
Đầu người đỏ tươi
ngã nhào đến trước mặt Trịnh Mẫn, Trịnh Mẫn “Oa...” hét rầm
lêm.
“Tiện
phụ! Ngươi còn la lên!” Nghĩ đến bị hậu bối tam đại thế gia nhìn
thấy cảnh gièm pha trong nhà, chính mình thế nhưng bị cắm sừng, Mộ Dung Thái
thẹn quá thành giận, chuyện này bị người ngoài nhìn đến, hắn về sau
còn lấy tư cách gì mà làm người! Càng nghĩ càng giận, càng nghĩ
lửa giận càng lớn, Mộ Dung Thái không nghĩ rõ ràng, một kiếm thứ
hướng Trịnh Mẫn.
“Cha, đừng
a!” Mộ Dung Tâm Liên muốn hướng về phía trước cứu Trịnh Mẫn, lại bị Mộ
Dung Thanh Liên vươn chân làm té ngã trên mặt đất, khi
nàng đứng lên, bảo kiếm đã đâm vào ngực Trịnh Mẫn, máu tươi bắn tung tóe
thấm ướt vạt áo Mộ Dung Thái.
“Không...”
Thấy một màn như vậy, Mộ Dung Tâm Liên kêu lên một tiếng, trực tiếp hôn
mê bất tỉnh.
Nguyên
bản đi xem Mộ Dung Thất Thất như thế nào, lại thấy được vụ
bê bối của tướng phủ, đám người Lí Vân Khanh trao đổi
cái ánh mắt, lén lút lui đi ra ngoài.
Lúc
này Mộ Dung Thái cũng không còn suy nghĩ đến chuyện tình Mộ Dung Thất Thất
nữa, nhìn đến Trịnh Mẫn đã chết còn trợn tròn mắt, vẻ mặt bất
khả tư nghị, Mộ Dung Thái liền cảm thấy phẫn hận, tiến lên rút ra bảo
kiếm, đá thêm một cước xuống người Trịnh Mẫn.
Luật
pháp Tây Kì quốc có quy định, nếu phu quân bắt được
thê tử cùng người thông gian, có thể trực tiếp giết nàng, pháp luật
sẽ không truy cứu trách nhiệm, cho nên Mộ Dung Thái mới thẹn quá thành
giận, trực tiếp giết Trịnh Mẫn.
“Người đâu!?” Mộ
Dung Thái gọi quản gia Trần Trung tới, “Đem đôi gian phu dâm phụ này ra
bên ngoài cho chó ăn! Sự tình hôm nay ai cũng không phép nói ra, nếu
không, đừng trách ta không khách khí!”
Mộ
Dung Thái ngoan quyết thấy đầu Trần Trung run lên, Trịnh Mẫn tốt xấu cũng
vì hắn sanh ra Mộ Dung Tâm Liên, bình thường Mộ Dung Thái cũng
sủng ái nàng. Nhưng mà xảy chuyện như vậy, Mộ Dung Thái thế nhưng hỏi
cũng không thèm hỏi, trực tiếp giết nàng, còn không cho nàng lưu toàn thây, vị
tướng gia này thật đúng là vô tình a...
Duy
nhất chỉ có Mộ Dung Thanh Liên là vui vẻ nhất, Trịnh
Mẫn đã chết, Lưu Yên Chi liền có thể độc sủng. Mà Mộ
Dung Tâm Liên cũng sẽ bởi vậy bị vạ lây, vô luận nàng xinh đẹp tài mỹ
như thế nào, cũng không có người dám cưới nàng!
Vô
tình không làm gì lại thu được một vố lớn nha.