Thiên Đế Kiếm - Chương 105

Đã quá giờ Dậu . Thành Nam Tổ Long .
Ngày thứ ba trước ngày cuối tuần hai canh giờ .

Hàn Thanh leo lên mái nhà , căn
phòng ở bên dưới đã tan nát bởi những cú đập chùy khủng khiếp của Hà Gia Tập .
Đại bản doanh của Hàn Thuỷ tại Tổ Long Thành đã bị phá tan nát .

Những tên sát thủ của Gia Tập cũng
bám sát Hàn Thanh, bọn chúng cũng leo lên mái nhà, bao vây lấy Hàn Thanh .

Một tên sát thủ lao tới, hắn đâm
thanh kiếm về phía Hàn Thanh .

Con rắn Bạch Xà Kích phóng ra, sợi
dây xích kêu lách cách, nhưng tên sát thủ này cũng chẳng phải là tay vừa, hắn
né đầu xuống, lưỡi kích vọt đi trong gang tấc .

-Chịu chết đi ! – Tên sát thủ hét .
Hắn tiến rất nhanh tới Hàn Thanh .

Hàn Thanh cười :

-Trình độ này mà đòi giết ta sao ?

Hàn Thanh ném cây thương của mình vào
người tên sát thủ, dây xích cuốn vào người hắn như một con rắn, lưỡi kích bổ
ngược trở lại, siết chặt lên cổ tên sát thủ đến tứa máu . Tên sát thủ càng giãy
giụa, dây xích siết chặt hơn, lưỡi kích đâm vào cổ sâu hơn , máu rỉ ra ướt hết
cổ hắn .

Những tên còn lại thấy vậy nên không
kẻ nào dám lại gần .

Đột nhiên, mái nhà vỡ nát, vọt lên
trên không trung là Hà Gia Tập, hắn đáp xuống .

-Bọn sát thủ của Hà huynh ngu ngốc
quá đấy ! – Hàn Thanh cười – Cỡ chúng mà đòi đấu với tiểu đệ sao ?

-Phải có những thứ đi trước để cản
đường chứ, Hàn đệ !

Hà Gia Tập cầm một viên gạch vỡ của
mái nhà, hắn nhìn Hàn Thanh rồi nói :

-Hết giá trị lợi dụng thì thôi, vứt
nó đi . Rất đơn giản mà .

Gia Tập ném thẳng viên gạch về phía
tên sát thủ đang bị trói bởi dây xích . Viên gạch đâm thủng sọ của hắn, tên sát
thủ mắt lồi ra hết cỡ, máu bắn be bét lên mặt hắn .

Hàn Thanh tức giận . Cách đối xử này
thực là quá bất nghĩa . Trong Hàn Thuỷ không bao giờ có chuyện thế này cả . Tên
Gia Tập coi sinh mạng của những người trong bang Độc Tâm không bằng cỏ rác .

Thanh Bạch Xà Kích rời khỏi người
tên sát thủ rồi trườn lên tay Hàn Thanh và cuộn tròn lại .

-Đối xử với người dưới trướng mình
như vậy sao ? Gia Tập ?

Gia Tập cười :

-Tao đã nói rồi, bọn chúng chỉ là
một lũ đi trước, chúng nó đi trước như một tấm khiên để đỡ cho chúng ta . Hết
giá trị, thì giết chúng nó đi là hợp đạo rồi còn gì ?

Hàn Thanh cười khẩy :

-Làm vậy, thì những kẻ khác đừng
hòng bao giờ trung thành với mày, Gia Tập ạ ! Chúng nó có thể phản mày bất cứ
lúc nào !

Gia Tập cười sằng sặc :

-Trung thành à ? Đúng ! Có thể chúng
nó không trung thành với tao ! Nhưng mày biết vì sao, mày mạnh như thế, vậy mà
tao chỉ cần bảo một tiếng là có hàng chục thằng như thế này trong Độc Tâm theo
tao đi giết mày không ? Đơn giản thôi ! Có thể tao làm cho những kẻ khác ghê
sợ, chúng nó sợ rằng vào Độc Tâm, lỡ may làm cho tao bực mình thì chúng nó sẽ
chết . Ừ ! Thằng nào ở bên cạnh tao là sẽ có nguy hiểm, chết lúc nào không hay,
nhưng mày có hiểu vì sao mà chúng nó biết như vậy mà vẫn cứ lao đầu vào không ?
Tiền, thằng ngu ạ ! Chúng nó vào Độc Tâm, chúng nó sẽ có tiền, tiền ăn, tiền
chơi đánh bạc, thỉnh thoảng vào kỹ viện để quật một con đĩ ! Như vậy là đủ giải
thích chưa ? Hàn Thanh ?

Hàn Thanh ôm mặt mà cười .

-Mày cười gì nhiều vậy ? – Gia Tập
hỏi – Hãy cẩn thận, cái mồm mày có thể sẽ không còn cười nổi đâu !

-Mày là một thằng ngu, Gia Tập ạ !

-Cái gì ?

-Cái ngu của mày , và của cả thằng
già mày nữa, thằng Hà Gia Đoàn ấy ! Là đã coi tiền làm nền móng để xây dựng
bang phái ! Mày có tin là tao cũng sẽ chỉ cần vung tiền thôi, là một thằng ôn
con đợi đêm khuya mày ngủ là nó vào chọc thủng họng mày không ?

Gia Tập điên tiết . Hàn Thanh gọi
cha hắn bằng “ thằng “ . Con chó chết ! Nó dám sỉ nhục cha hắn !

-Con chó ! – Gia Tập gầm lên – Mày
vừa sủa những cái gì đấy ? Sủa lại tao nghe !

Hàn Thanh cười :

-Tao nói mày . Rõ chưa ? Và cả cái
thằng già ! Thằng già nhà mày ! Cái thằng bố mày ấy ! Là một lũ ngu ! Thủng lỗ
tai chưa , thằng ngu ?

Gia Tập đấm vào mặt một tên sát thủ
cho hả giận, một đấm thôi mà làm cho hắn vỡ nát đầu, đổ thành một đống xuống
mặt đất . Những tên sát thủ còn lại biết rằng đừng có điên mà lại gần Gia Tập
lúc này .

Gia Tập đứng chặn trước mặt Hàn
Thanh . Bộ ngực của hắn căng phồng hết cỡ, cả cái bóng của hắn bao trùm lên
khắp mọi vật, đôi mắt Gia Tập lúc này là một cục lửa to đùng .

-Mày có biết cái hậu quả của những
lời nói ấy không ? Hàn Thanh ? – Gia Tập thở phì phò như tiếng thở của một con
hổ .

-Đó là sự thật . Trong Hàn Thuỷ
chúng tao, cái thứ tình cảm được xây dựng bằng tiền là thứ khốn nạn nhất . Ông
già tao không bao giờ lấy tình cảm và tiền ra để đong đếm với nhau . Và mày có
hiểu không ? Cái thứ khốn nạn giẻ rách ấy lại đang tồn tại trong chính cái bang
Độc Tâm của mày ! Mày gọi tao là chó, nhưng cái cách xử sự của mày đối với
người khác thì không bằng một con súc vật !

Hà Gia Tập rống lên, tiếng rống của
hắn vang xa khắp thành Nam Tổ Long :

-Mày thì hiểu cái gì ?

Sau đó, cây chuỳ to khủng khiếp của
hắn bổ xuống, Hàn Thanh nhanh chân tránh được . Lực bổ của chuỳ đâm thẳng xuống
dưới, xới tung toàn bộ ngôi nhà lên .

Đằng sau ngôi nhà này là một khu
vườn trồng rất nhiều những bụi tre . Từng hàng bụi tre cao vút và vươn lên .
Khu vườn tre này to không kém gì khu vườn trồng trúc phía thành Đông của Trưởng
lão Tổ Long Thành . Từng bụi tre xếp với nhau thành những hàng luỹ, trải dài
khắp một khu thành Nam .

Hàn Thanh đáp mình lên một ngọn tre,
anh cười :

-Tao định bụng là để sau này sẽ xử
thằng cặn bã như mày vào một lúc thích hợp ! Hôm mày gặp em bé Trúc Mai của
tao, tao đã nảy ra ý định đó ! Nhưng tao đã thay đổi quyết định, tao thấy cần
phải bịt mồm mày ngay bây giờ !

-Mày không thể làm được đâu, Hàn
Thanh ạ ! Vì tao mới là người giết mày trước !

Hà Gia Tập quay sang đám sát thủ của
mình :

-Lên hết cho tao ! Đứa nào chùn chân
tao giết không tha ! Đứa nào lấy được mạng Hàn Thanh tao thưởng một ngàn viên
Kim Nguyên Bảo !

Đám sát thủ lên ngay, không phải vì
món tiền thưởng hấp dẫn, mà là vì chúng không muốn có kết cục bi thảm như hai
tên đồng bọn .

Đám sát thủ lao tới, chúng phi thân
qua những cái cây tre cao nhẵng, đâm kiếm vào Hàn Thanh tới tấp .

Hàn Thanh ngửa người về phía sau,
chân anh ngoắc vào một cành tre khiến nó cong oằn xuống . Hàn Thanh thả chân,
cành tre bật lên, đập vỡ mặt một tên sát thủ .

Hàn Thanh đáp xuống, anh lẩn vào
trong luỹ tre . Hàn Thanh đã từng sống ở đây, nên anh biết những lối ngõ nào
trong rừng tre này . Còn đám sát thủ chẳng biết làm sao, chúng chỉ còn cách mò
mẫm trong từng đám tre dày đặc, có tên thì đụng phải ngõ cụt, có tên thì mắc
người vào trong bụi tre, không tài nào thoát ra nổi .

Một tên sát thủ dò đường, hắn nhìn
quanh, cần phải hết sức cảnh giác .

Nhưng cảnh giác thì cũng bằng thừa,
trong rừng tre này, mọi thứ đều đang cản hết tầm nhìn .

Một thứ trườn nhanh trên mặt đất,
tiếng lá xào xạo, tên sát thủ vừa kịp quay người lại thì hắn chỉ còn thấy bóng
của một con rắn lao thẳng vào mặt, tên sát thủ ngã xuống đất, bất tỉnh nhân sự
.

Thanh Bạch Xà Kích rút trở lại vào
trong đám tre dày đặc .

Một tên sát thủ dò dẫm trong đêm
tối, đám tre chết tiệt này đang cản hắn .

Có tiếng động lạ .

Tên sát thủ quay người ra phía sau .

Chẳng có gì cả .

Nhưng tên sát thủ đã lầm . Ngay trên
đầu hắn, một cành tre đang cong oằn xuống, Hàn Thanh đã vít chân vào cành tre
đó , từ từ hạ dần .

-Nhìn đâu vậy ? – Hàn Thanh hỏi .

Tên sát thủ giật mình . Nhưng Hàn
Thanh đã bổ một phát đau điếng vào gáy hắn khiến hắn ngã lăn quay xuống đất .

Hà Gia Tập thấy bọn sát thủ vào mãi
trong đó mà vẫn chưa ra, hắn điên tiết lao vào khu rừng tre .

Vừa bước được một lúc, Gia Tập đã
nhìn thấy bọn sát thủ nằm sóng xoài trên mặt đất . Gia Tập cúi xuống kiểm tra .

“ Chưa chết à ? “ .

Thằng Hàn Thanh này không giết địch
thủ sao ? “ .

Bỗng trong rừng tre vang lên giọng
nói của Hàn Thanh :

-Mày có thấy rừng tre này không hả
Gia Tập ?

Hà Gia Tập nghe thấy giọng nói của
Hàn Thanh, hắn điên cuồng chạy vào trong khu rừng tre .

Tìm mãi không thấy Hàn Thanh, lại bị
tre cản trở, Gia Tập niệm thuật :

-Địa Niên Kim Thuật !Song Hỏa Cuồng
Long !

Hai con rồng lửa từ cây chuỳ của Gia
Tập phát ra , ngọn lửa bùng cháy, xới tung mặt đất, nhưng điều kỳ lạ là lũy tre
này chỉ cháy được vài ba bụi rồi ngọn lửa lại tắt ngóm .

-Mày quên rồi sao Gia Tập ? – Tiếng
nói của Hàn Thanh lại vang lên – Tre là thứ thực vật không sợ chân khí ! Mày
làm vậy chỉ như muối bỏ biển thôi ! Mày không bao giờ đốt cháy hết được cả luỹ
tre này đâu !

Gia Tập đảo mắt khắp nơi để tìm Hàn
Thanh .

-Mày có thể bẻ một cây trúc to ngon
lành , nhưng tao đố mày bẻ được cả một đám tre nhỏ đấy ! – Hàn Thanh thách thức
– Mày cũng chỉ như cái cây trúc mà thôi ! Đứng một mình, và bị người ta bẻ ngon
lành ! Một cây trúc lớn chẳng bằng một đám tre nhỏ ! Nếu mày cũng là một cây
tre trong một rừng tre, thì mày sẽ hiểu giá trị đồng đội và tình bằng hữu hơn
vạn lần tiền của mày nhiều !

Vừa dứt lời, từ trong bụi tre, thanh
Bạch Xà Kích đã lao ra, Gia Tập may mắn thoát chết nhờ hụp người xuống , không
thì cái mặt của hắn sẽ bị chọc thủng .

Nhưng Gia Tập nắm lấy dây xích, hắn
kéo mạnh, lôi ra cả Hàn Thanh đang nấp trong bụi tre . Gia Tập vung cây chuỳ :

-Mày tới số rồi !

Hàn Thanh xoay người, leo lên cây
chuỳ của Gia Tập và tống một đá vào mặt hắn .

Nhưng cú đá như trời giáng ấy của Hàn
Thanh không làm Gia Tập đau đớn, hắn tóm lấy chân Hàn Thanh rồi vật xuống đất .

-Tao sẽ cho mày xem thế nào là tan
xương !

Gia Tập nắm chắc chân Hàn Thanh rồi
quật vào những bụi tre . Những bụi tre cứng như đá làm Hàn Thanh đau đến muốn
gãy lưng .

Gia Tập cầm chân Hàn Thanh, vụt vào
một bụi tre to lớn . Nhưng Hàn Thanh đã nhanh tay tóm lấy một cành tre và Gia
Tập không thể lôi anh đi được .

Gia Tập cười :

-Mày chỉ là một cây tre nhỏ nhoi !
Còn tao là một cây trúc lớn !

Gia Tập gồng tay, hắn lôi cả Hàn
Thanh lẫn một cành tre . Cây tre bị nhổ tung, bùn đất kéo theo một đám rễ lớn .
Gia Tập ném Hàn Thanh đi .

Hàn Thanh xoay người, chống tay
xuống đất, tay anh vẫn nắm chắc cây tre .

Gia Tập cười :

-Để xem không có Bạch Xà Kích,
Trường Thương Tiểu Quỷ nhà mày làm ăn gì đây !

Gia Tập vung chuỳ bổ tới, nhưng hắn
thấy một cái bóng bổ vào mặt mình, Gia Tập đưa chuỳ lên đỡ . Lực đánh rất mạnh
, khiến Gia Tập văng sang một bên .

Gia Tập định thần nhìn lại, đó là
ngọn tre mà Hàn Thanh đang cầm .

-Trong tay tao có thứ gì dài hơn
mười gang tay thì sẽ trở thành Trường binh hết ! – Hàn Thanh cười .

Hàn Thanh vẫy nhẹ tay, ngọn tre bổ
xuống . Gia Tập lăn người qua một bên, ngọn tre bổ vỡ cả nền đất .

Gia Tập bật dậy, lao người về phía
Hàn Thanh . Nhưng Hàn Thanh lại vẫy nhẹ thân tre, ngọn tre bổ sang Gia Tập
khiến hắn bắn về một phía .

-Tre nhỏ nhoi , nhưng nó đủ sức để
thắng trúc !

Vật càng dài và càng dẻo, thì chỉ
cần tác động một lực nhỏ sẽ làm đầu của vật có lực rất mạnh . Hàn Thanh chỉ cần
vung tay rất nhẹ vào gốc cây tre mà làm ngọn của nó có sức mạnh ngang với chuỳ
phủ .

Hàn Thanh đâm cây tre tới, ngọn tre
lao vào ngực Gia Tập . Gia Tập đỡ lại . Hắn đang bị một trận pháp Thương thuật
của Hàn Thanh bao vây . Ngọn tre hoa lên, lúc tiến lúc lùi, lúc trái lúc phải,
không biết nó đánh vào đâu .

“Đầu ngọn tre là mạnh nhất… “ – Gia
Tập nghĩ .

“ Thì thân tre là yếu nhất ! “ .

Gia Tập vung chuỳ, vừa đúng lúc ngọn
tre bổ tới . Thân tre bị chuỳ đập vỡ tan thành từng khúc .

Hàn Thanh đá nốt gốc tre về phía Gia
Tập . Gia Tập lấy chuỳ đập vỡ nó .

Lợi dụng trong lúc những thân tre bị
vỡ che tầm nhìn của Gia Tập, Hàn Thanh niệm thuật :

-Nhân Niên Băng Thuật ! Băng Sương
Tiên Tử !

Hơi trong không khí bắt đầu lạnh
ngắt, những giọt nước đông tụ lại thành những cột băng sắc nhọn, đâm thẳng vào
Gia Tập .

Gia Tập bực mình, hắn gầm lên như
mãnh hổ :

-Muốn giết tao hả ?

Những cột băng đâm sầm xuống .

Hàn Thanh thở dài, anh nhặt lại
thanh Bạch Xà Kích của mình rồi bước ra khỏi rừng tre .

Nhưng những cột băng vỡ tung, giọng
của Gia Tập làm Hàn Thanh đứng lại :

-Đi đâu mà vội vàng thế ? Tao còn
chưa đập vỡ cái mặt mày kia mà !

Hàn Thanh quay đầu nhìn lại, cây
chuỳ thô kệch trên tay Gia Tập vỡ ra, để lộ bên trong một đầu hổ bằng sắt .

-Hình như là Mãnh Hổ Thiết ?

Cây chuỳ mang hơi thở của vùng núi
hiểm trở phía Tây Vạn Hóa Thành . Nơi đó có những con hổ to lớn khổng lồ với bộ
lông màu trắng vàng , răng nanh to và dài như lưỡi giáo . Tiếng gầm của chúng
át đi ánh sáng mặt trời , xua tan đi màn đêm . Chúng là hiện thân của sức mạnh,
của sự hung bạo, và của sự tự do . Người Thú tộc ngán ngại chúng, nhưng họ cũng
coi chúng là những vị thần . Thời Đại Hỗn Loạn, những người thợ rèn tài giỏi
nhất của Vạn Hoá Thành đã lấy máu của loài hổ đó để trộn với máu người Thú tộc,
tạo nên cây chuỳ Mãnh Hổ Thiết . Cây chùy kinh qua bao trận mạc, giết hàng trăm
địch thủ, đó là sự hung bạo của nó, nó xuất hiện làm đại quân Vạn Hoá Thành tự
tin chiến đấu, đó là sức mạnh của nó, ở trên tay hàng chục vị tướng Vạn Hoá
Thành, nó không ở với ai lâu, đó là sự tự do của nó .

-Làm thế nào mày lại có được Mãnh Hổ
Thiết ? Nó là của người Thú tộc ! – Hàn Thanh hỏi .

-Độc Tâm của chúng tao bắt tay quan
hệ với Chu Tước, và món quà bắt tay quan hệ của Nguyên Phong – bang chủ Chu
Tước là cây Mãnh Hổ Thiết này .

Hàn Thanh khinh bỉ :

-Đem niềm tự hào của dân tộc bán rẻ
cho một thằng như mày, tên Hổ nhân Nguyên Phong ấy đúng là hạng rác rưởi .

Gia Tập cười :

-Trên đời này, cái gì cũng có giá
của nó, thứ đem đi phải tương xứng với vật trao lại . Mày nghĩ rằng cây Mãnh Hổ
Thiết này đứa nào muốn cầm là được sao ?

Gia Tập xé tan chiếc áo hắn đang mặc
. Những cơ bắp cuồn cuộn , và bộ ngực chằng chịt sẹo làm cho Hàn Thanh cảm thấy
Gia Tập thật to lớn . Hắn như một con hổ vậy, đầy sức mạnh, và vô cùng hung bạo
.

Gia Tập lao vào, cây Mãnh Hổ Thiết
xoay tròn trên tay hắn :

-Hổ và rắn đấu với nhau, xem ai
thắng ? – Gia Tập gầm lên .

Thanh Bạch Xà Kích trên tay Hàn
Thanh hoa lên , đón đầu cây Mãnh Hổ Thiết .

Tuy rằng Bạch Xà Kích bé hơn Mãnh Hổ
Thiết , nhưng lực đánh của nó rất mạnh, hai bên chiến đấu ngang ngửa nhau . Mỗi
khi hai binh khí chạm nhau thì không gian xung quanh lại như muốn vỡ tung, từng
hàng tre lay mạnh .

Gia Tập bổ hết sức cây chuỳ xuống,
Hàn Thanh buộc phải né sang một bên . Thanh Bạch Xà Kích không thể chịu nổi một
cú đánh như vậy được, nó sẽ bị vỡ nát .

-Tre vốn không thắng nổi trúc đâu !
Hàn Thanh ạ ! – Gia Tập gầm lên .

Mãnh Hổ Thiết bổ xuống đất, mặt đất
chấn động . Một luồng sét khổng lồ xuất hiện từ khe nứt trên mặt đất, chạy một
mạch đến chỗ Hàn Thanh .

Hàn Thanh niệm thuật :

-Nhân Niên Băng Thuật . Băng Giáp !

Một bức tường băng rất dày nổi lên ,
nhưng dường như uy lực của sét quá mạnh nên nó bị vỡ nát ra thành từng mảnh, đã
vậy, luồng sét còn xuyên thẳng vào người Hàn Thanh . Một tiếng nổ lớn vang lên,
Hàn Thanh bắn người ra từ trong đám khói .

“ Lôi thuật của Mãnh Hổ Thiết đây
sao ? “ .

Người Nhân tộc vốn không giỏi Lôi
thuật . Nhưng bản thân Mãnh Hổ Thiết đã ẩn chứa luồng cuồng lôi cực mạnh .
Những người thợ rèn Thú tộc năm xưa đã phải chọn ngày mưa, đem khối thép thấm
ướt máu hổ ra ngoài đồng không, và luồng sét khổng lồ từ trên trời đã đánh vào
nó , khối thép nung chảy ngay tức khắc, rồi nó lại bị nước mưa làm nguội ngay
tức khắc . Cây Mãnh Hổ Thiết được sinh ra từ sức mạnh của Thiên Lôi, nên chỉ
cần người dùng Mãnh Hổ Thiết có chân khí đủ lớn là có thể dùng được Lôi thuật .

Hàn Thanh bò dậy, khắp người anh đau
nhức vì tác dụng của Lôi thuật . Mạch máu đang nở to quá mức, chân khí đang hỗn
loạn khắp cơ thể .

-Tao đã nói với mày rồi ! – Gia Tập
đến gần – Tre thì muôn đời vẫn là tre ! Nó nhỏ bé và yếu ớt như một con kiến !
Mày hãy nhìn cây trúc hiên ngang đi, nó đứng một mình, chứ không phải dựa dẫm
như tre ! Mày cũng thế thôi Hàn Thanh ạ ! Mày yếu ớt như một con đàn bà, lũ Hàn
Thuỷ chúng mày cũng vậy, yếu nhớt ! Rồi chúng mày như đám tre này, dựa dẫm vào
nhau mà lên mặt với người khác ! Tao nói thế có đúng không, thằng đàn bà ?

Hàn Thanh cười, đôi mắt của anh lạnh
băng .

Gia Tập chạy tới, Mãnh Hổ Thiết vung
lên, luồng lôi điện khổng lồ toé ra thành hình con mãnh hổ , đổ ùm vào Hàn
Thanh . Sức mạnh của loài hổ Vạn Hoá Thành, sức mạnh của Thiên Lôi đang sập
xuống anh, mặt đất dưới chân anh nứt toác do không chịu nổi sức nén của không
gian .

-Xuống dưới âm phủ mà làm chó đi !
Cuồng Lôi Mãnh Hổ ! – Gia Tập gầm lên .

Hàn Thanh trừng mắt, đôi mắt co lại
như mắt rắn :

-Tao không nghĩ là đã phải dùng tới
cái này !

Đôi tay Hàn Thanh bốc hơi lạnh toát,
làn hơi trắng bao trùm lấy thanh Bạch Xà Kích .

Sét bổ xuống, con hổ đã lao vào đớp
mồi . Luỹ tre kiên cố đằng sau Hàn Thanh nổ tung một khoảng dài . Từng đốt tre
bị cắt tung thành từng mảnh và cháy sém . Những bụi tre xunh quanh vụ nổ đổ rạp
hết xuống .

Nhưng Gia Tập không thể tin được là
có thứ đã đỡ lấy Cuồng Lôi Mãnh Hổ .

Trước mặt con ác hổ là một thứ màu
trắng, dài , và nó toả hơi lạnh kinh người, không khí xung quanh không chịu nổi
nên cứ đông tụ lại thành những bông tuyết rơi xuống .

Trên tay Hàn Thanh lúc này là một
cây thương bằng băng tuyết trắng xóa .

Băng Xà Kích .

Gia Tập thối lui về phía sau . Bị
phản kích lúc này là điều không ổn, hắn đã tổn hao chân khí .

Thanh Băng Xà Kích xoay tròn trên
tay Hàn Thanh , nó đi tới đâu, lập tức ở nơi đó có tuyết rơi xuống .

-Nếu mày đã dốc toàn lực thì tao
cũng phải đền đáp cho tương xứng ! – Hàn Thanh cười .

Gia Tập cười rú lên :

-Vậy thì làm đi ! Tao đang chờ đây !

Hàn Thanh đưa cây kích lên, lưỡi
kích là một ngọn băng sắc nhọn :

-Trúc to hơn tre …

…nhưng chắc gì trúc đã cao hơn tre…

…và chắc gì trúc đã ngoan cường bằng
tre ?

Hàn Thanh xông tới, Gia Tập lựa đúng
tầm bổ cây Mãnh Hổ về phía trước .

Thanh Bạch Xà Kích lúc này chỉ là
một khối băng . Nó chỉ có tăng thêm độ lạnh, gây rối loạn chân khí cho đối
phương mà thôi . Nếu sánh về sức mạnh, thì dù Băng Xà Kích có cứng đến mấy cũng
không thể chịu một đòn của Mãnh Hổ Thiết, và điều quan trọng nhất, đó là Băng
Xà Kích không có độ dẻo, nó đã mất đi cái khả năng quan trọng nhất . Gia Tập đã
tính kỹ như vậy nên hắn tự tin tấn công .

Mãnh Hổ Thiết vung tới, lưỡi băng
trắng của Băng Xà Kích vỡ nát thành từng mảnh .

“ Mày thua rồi ! “ – Gia Tập mỉm
cười .

Nhưng hắn không thể tin điều gì đang
diễn ra .

Lưỡi băng vỡ nát, nhưng nó hóa thành
một dòng nước bám lên cây Mãnh Hổ, luồng nước tới gần Gia Tập thì lại hoá thành
lưỡi băng, đâm thẳng vào ngực Gia Tập .

Gia Tập phản ứng nhanh kinh hồn, hắn
ngửa người về phía sau . Lưỡi băng hụt đi trong gang tấc .

Gia Tập dùng thuật Long Đằng , bật
cả thân người về đằng sau một đoạn khá xa để thoát thân .

“ Tại sao lại thế ? “ – Gia Tập tự
hỏi .

Luồng nước chảy ồng ộc, rồi nói lại
chạy lên thanh Băng Xà Kích , nó ngưng tụ lại thành lưỡi băng mới .

-Trong thế gian này, thứ mềm nhất là
nước ! – Hàn Thanh cười – Đây chính là độ dẻo của nó !

Gia Tập không thể tin vào mắt mình .

Đây chính là sự dẻo nhất sao ?

Gia Tập bình tĩnh lại để ứng phó
tình hình .

Trong Ngũ Hành, Thổ trị được Thủy .
Nhưng trong Tứ Trấn gồm Huyết, Băng , Lôi, Phong thì Lôi và Phong cũng trị được
Thủy .

Gia Tập đứng dậy, hắn đã tìm ra cách
để trị Hàn Thanh .

Gia Tập cứ đứng nguyên đó, hắn không
tiến lên .

Hàn Thanh thấy vậy nên anh chủ động
tấn công trước, thanh Băng Xà Kích hoá thành nước, lao thẳng vào Gia Tập, khi
tới gần, dòng nước lại hóa thành lưỡi băng sắc nhọn .

Gia Tập cúi đầu xuống, hắn vận
thuật, cây chuỳ Mãnh Hổ ngập sét, hắn bổ vào dòng nước . Luồng lôi điện theo
dòng nước đâm thẳng vào Hàn Thanh .

Nhưng Hàn Thanh cũng niệm thuật,
dòng nước trên tay anh đông tụ lại thành một thanh băng , luồng lôi điện bị
thanh băng này chán đường nên nó không thể tới được tay Hàn Thanh .

-Mày đừng tưởng tao ngu ! – Hàn
Thanh nói – Lôi trị được Thuỷ nhưng đừng hòng trị được Băng !

Hàn Thanh niệm thuật :

-Nhân Niên Thuỷ Thuật ! Thuỷ Triều
Trận !

Dòng nước nhỏ bé hóa thành một cơn
sóng lớn, lao vào người Gia Tập, xô hắn vào gốc tre . Hàn Thanh chưa buông tha
:

-Nhân Niên Băng Thuật ! Băng Sa Đạn
!

Nước trong cơn sóng ngưng tụ thành
hàng ngàn cột băng nhỏ bé nhỏ bé, đâm thẳng vào Gia Tập . Gia Tập quyết không
thể chết như thế này, hắn niệm thuật :

-Địa Niên Lôi Thuật ! Bạo Lôi Thần !

Con hổ gầm rú, sét toả ra từ Mãnh Hổ
Thiết, và phát nổ, những ngọn băng bị sét làm cho tan chảy và hoá thành nước .

Thanh Băng Xà Kích trồi lên từ trong
dòng nước, Hàn Thanh cầm lấy, anh lao về phía Gia Tập . Ngọn kích trắng đâm
liên tục, lúc hóa thành băng cứng nhọn, lúc mềm oặt thành dòng nước, Gia Tập
phải chống đỡ rất vất vả .

Gia Tập thấy đã đến lúc phải giở
chiêu , hắn nhảy rất cao lên không trung, quá cả những ngọn tre cao vút, cây
Mãnh Hổ Thiết tập trung lôi điện đến cực điểm và sáng chóa .

-Địa Niên Lôi Thuật ! Cuồng Lôi Huỷ
Giới !

Bầu trời đang lặng im bỗng có tiếng
sét nổ xé, một luồng sét chói loà đâm thẳng vào Tổ Long Thành, và đâm thẳng vào
người Gia Tập . Cơ thể đau đớn và bỏng rát, nhưng đây là chiêu nhanh nhất để
kết thúc toàn bộ việc này . Gia Tập nghĩ .

Đầu hổ mở miệng, lôi điện tập trung
thành một cục sét to bằng nắm tay trong miệng nó, sáng đến mức muốn mù mắt .

Cách đó Tổ Long Thành hàng ngàn dặm
về hướng Tây .

Những con hổ to lớn trên vách núi
nhìn thấy tia sét đằng xa, chúng đồng loạt gầm lên vang dội . Vạn Hoá Thành bị
rung chuyển bởi hàng loạt tiếng gầm đó, đất đá trên đỉnh núi lở xuống , đè nát
những thân cây bên dưới chân núi .

Trước mặt Hàn Thanh lúc này là một
con hổ điện khổng lồ, anh còn thấy trong nó hàng trăm bóng chiến binh Thú tộc
đang ngập chìm luồng lôi điện . Hàng trăm chiến binh Thần thú đã đi theo Mãnh
Hổ Thiết . Tất cả đang muốn lấy mạng Hàn Thanh .

Hàn Thanh không biết làm thế nào
trong lúc này nữa, Gia Tập nói đúng .Trúc mạnh hơn tre rất nhiều .

Anh không thể chống lại ý chí của
Mãnh Hổ Thiết, không thể chống lại ý chí của Vạn Hoá Thành .

Trong
khoảnh khắc ấy…

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3