Thiên Đế Kiếm - Chương 104
Diêu Linh nhìn lại Huyết Tà, cô thấy
có một luồng chân khí đen ngòm đang lập lờ dưới chân hắn, cô hỏi :
-Đó là thứ gì vậy ?
Hổ nhân Thụ Cáp chẳng nói chẳng
rằng, xông thẳng vào Huyết Tà, đôi Song Phủ trên tay anh ta xoay một vòng,
những luồng sét phát ra mãnh liệt từ đôi song phủ đó .
-Địa Niên Kim Thuật ! Cuồng Lôi Phủ
!
Hai lưỡi rìu nặng trĩu luồng sét bổ
xuống . Hổ nhân Thụ Cáp lúc này trông chẳng khác gì Thiên Lôi giáng trần, sét
bộc phát mạnh mẽ, nén lại cả không gian xung quanh .
Huyết Tà bắt niệm, luồng chân khí
đen từ dưới chân hắn bốc lên thành một bức tường . Lưỡi rìu và bức tường đó
chạm nhau, mặt đất xung quanh bị bắn hết lên không trung, những cây rong ở đáy
Xuyên Tâm Hồ cháy xém đen ngòm, mặt đất bùn ướt đẫm bị vắt kiệt nước rồi tan chảy
thành một thứ đặc sệt đủ thấy uy lực khủng khiếp của Cuồng Lôi Phủ đến mức nào
.
Nhưng Diêu Linh không thể tin là
trước sức mạnh đó của Cuồng Lôi Phủ mà Huyết Tà vẫn đứng yên tại chỗ, như chẳng
có chuyện gì xảy ra với hắn cả . Lớp chân khí màu đen trông mỏng vậy mà trở
thành một khối rắn chắc đến kinh người .
Tuy vậy, sức mạnh không hẳn là vô
tác dụng, bức tường chân khí ấy của Huyết Tà bắt đầu vỡ ra thành từng mảng đen
sì, rớt xuống mặt đất, kỳ lạ thay là những mảng ấy vừa rơi xuống đất là bốc một
làn hơn đen, chẳng mấy chốc mà nó bay hơi đi hết .
Diêu Linh cũng không vội nghĩ đến
mấy thứ ấy làm chi, điều quan trọng là phải giết được cái tên Huyết Tà này đã .
Diêu Linh lôi một cuộn vải từ trong túi ra, cô dải rộng tấm vải, và niệm thuật
:
-Triệu Hồi Thuật !
Vài cái bóng màu trắng bay ra từ
trong tấm vải , hiện nguyên hình là những con chim quái lạ, chúng có hai đôi
cánh, mỏ quặp lại như của chim ưng, chân đầy vuốt sắc nhọn, trong khi thân
người nó lại ưỡn dài và thẳng đuột như lưng con báo .
Huyết Tà nhìn lên, hắn ngẫm nghĩ .
“ Tuyệt Địa Linh Hồ à ? “ .
Một loài vật kỳ lạ ở Vạn Hóa Thành,
chim không ra chim, thú không ra thú, nhưng cái thứ tạp chủng ấy lại có sức
mạnh ghê gớm . Tốc độ nhanh, sức bền tốt, là nỗi kinh hoàng của những kẻ nào
muốn dùng Phi Hành mà đột nhập vào Vạn Hóa Thành . Đội vệ binh Vạn Hóa Thành
nuôi đàn Tuyệt Địa Linh Hồ là để cảnh giới những kẻ nào muốn xâm nhập trên
không trung .
Hai con Tuyệt Địa Linh Hồ bên trái,
hai con bên phải , lao thẳng vào Huyết Tà .
Người của Huyết Tà như tan chảy
thành một thứ đen ngòm, rồi nó chui xuống đám chân khí đen dưới mặt đất, bốn
con Tuyệt Địa Linh Hồ chỉ lao vào hư không .
-Cái gì thế này ? – Diêu Linh không
giấu nổi sự ngạc nhiên – Có thuật độn thổ sao ?
Thụ Cáp nói :
-Trên đời này không có thuật độn
thổ, nhưng Huyết Tà có thể làm được, đó là khả năng của dòng họ Huyết Tà .
Cái đám chân khí đen ngòm bay thành
một dòng trong không trung, tránh xa chỗ vừa nãy, đám chân khí hạ xuống mặt đất
và hiện hình ra Huyết Tà .
-Tại sao thế này ? – Diêu Linh hỏi –
Hắn là thần sao ? Sao hắn có thể biến cơ thể mình thành một thứ như vậy ?
Thụ Cáp nói :
-Cô nhìn dưới chân hắn đi .
Diêu Linh nhìn xuống dưới chân Huyết
Tà, cô thấy một luồng chân khí đen đang bao quanh lấy chân hắn, dường như lúc
nào luồng chân khí ấy cũng ở bên cạnh Huyết Tà .
-Dòng họ Huyết Tà đã biến chuyện
không thể thành có thể . – Hổ nhân Thụ Cáp nói – Chân khí đem kết hợp với máu
trong cơ thể, tạo thành một thứ vật chất . Thứ vật chất ấy có thể biến đổi
thành bất cứ vật gì tùy thích .
-Bất cứ vật gì là sao ?
-Chân khí ấy có thể biến thành những
dạng vật chất định hình, nhưng những dạng vật chất ấy chỉ tồn tại được trong
một thời gian ngắn . Các thuật của dòng họ này không có “Địa “ cũng chẳng có “
Thiên “ hay “ Nhân “ , họ dùng những thuật của riêng họ, và nguồn gốc phát sinh
các loại thuật chính là từ dòng chân khí đen dưới chân kia . Đó chính là năng
lực của dòng họ Huyết Tà .
Diêu Linh còn chưa kịp phân tích
tình hình thì Huyết Tà đã niệm thuật, hắn hướng thẳng về phía cô và Thụ Cáp :
-Kim Thuật . Mãng Xà Thuật .
Dòng chân khí đen toả ra nhiều hướng
thành những con rắn đang ngoác mồm, chúng lao thẳng về phía Diêu Linh và Thụ Cáp
.
-Địa Niên Kim Thuật ! Liên Xạ !
Diêu Linh còn chưa kịp xử lý tình
huống này thì từ sau lưng cô, hàng loạt mũi tên đã bay ra, những mũi tên đâm
thẳng vào đầu những con rắn, chúng bị rã ra rồi rơi thành từng mảng đen đặc
xuống dưới đất, bốc hơi nhanh chóng .
Huyết Tà ngạc nhiên :
-Ai thế này ?
Diêu Linh quay lại về đằng sau .
Hoa Anh .
-Hoa Anh ! – Diêu Linh mừng rỡ .
Hoa Anh mỉm cười :
-Cậu nói đúng, chưa đánh thử thì sao
biết được địch mạnh hay yếu ?
Huyết Tà thở dài sõng sượt :
-Tôi đã nói rồi, đừng nên dính vào
ba cái vụ này , cầu xin các người đi chỗ khác nhờ ! Để lại Hắc Đế Ấn cho chúng
tôi, thế là êm chuyện chứ gì ?
Hoa Anh đáp :
-Xin lỗi, nhưng chúng tôi không
thích công sức mình bỏ ra lại phí hoài thế được !
Huyết Tà gật gù :
-Coi như cô gặp xui xẻo .
Hai bức tường nước vẫn cao ngút
trời, từng dòng nước hết đổ ào xuống rồi lại cuộn lên không trung .
Trên một bức tường nước, những tiếng
nổ do hai thanh đao chạm nhau vẫn vang lên đều đều . Vọng Quái và Chấn Phương,
mỗi người đều đứng trên mặt nước và đang giao chiến với nhau .
Vọng Quái bây giờ cũng đang tầm ngầm
đánh giá đối thủ . Hắn nghĩ rằng, trên đại lục này chỉ có hắn mới là kẻ dùng
được đao . Nhưng càng lúc, suy nghĩ ấy càng bị đánh thấp xuống . Thanh Ngũ Ảo
Đao của Chấn Phương trông có vẻ yếu hơn , thế mà lại đang chiếm lợi thế trước
hắn .
Chấn Phương cũng khó tin được là cái
tên Vọng Quái này lại có thể dùng được thanh đao hay đến vậy . Thanh Bá Đao
nặng và to , nhưng Vọng Quái cầm nó như cầm một thanh gỗ . Các đường đao của
Chấn Phương rất hiểm hóc, nhưng vẫn không tài nào đụng được tới cái lông chân
của Vọng Quái .
Chấn Phương niệm thuật , thanh Ngũ
Ảo Đao bừng sáng :
-Địa Niên Kim Thuật ! Hổ Kích ! Thốn
Lực ! Lăng Phong ! Lưu Thuỷ ! Truy Hồn Quyết !
Vọng Quái không thể tin nổi, ngần ấy
thuật chỉ luyện trong một lần khởi phát chân khí ! Không ! Hắn không tin, không
ai có thể luyện được như thế cả !
Ngũ Ảo Đao vận thuật Hổ Kích, chân
khí sáng rực bổ xuống người Vọng Quái . Thanh Bá Đao cản lại được cú đánh đó .
Nhưng Chấn Phương nắm lại ngay thanh
đao, dùng hết sức chém sang một bên, chân khí lại bốc lên một lần nữa thành đỏ
rực, toả ra bao lấy hết người Vọng Quái, thanh Bá Đao của Vọng Quái văng sang
một bên . Thốn Lực đã phát huy tác dụng, Vọng Quái cảm thấy cơ thể mình như bị
căng phồng lên, mạch máu dãn ra .
Tiếp tục vòng xoay của đao, Chấn
Phương nhảy lên, chân khí lại chuyển sang màu xanh trắng . Thuật Lăng Phong lại
bổ xuống, Vọng Quái cắn răng đau đớn đỡ lại .
Thanh Bá Đao cản lại Ngũ Ảo Đao,
tiếng nổ đinh tai nhức óc, nước xung quanh bắn lên, không khí nén lại và dồn
dập vào tai Vọng Quái . Hắn cảm thấy đầu đau như búa bổ . Dựa vào chân khí có
tốc độ lưu chuyển nhanh, các Kiếm Khách đã sáng tạo ra thuật Lăng Phong , chân
khí càng nhanh, càng gây ra sự rối loạn không khí, âm thanh và khiến đối thủ bị
nhức óc , choáng váng .
Chấn Phương xoay người trên không
trung, Ngũ Ảo Đao xoay theo, anh đạp nhẹ chân vào mặt nước, rồi tung người lên
cùng thanh đao . Luồng sét mạnh từ thuật Lưu Thuỷ phát ra mãnh liệt . Vọng Quái
dù đau đến vỡ đầu, nhưng vẫn phải đỡ lại cú đánh ấy . Tuy thế, lưỡi Ngũ Ảo Đao
đã chém sướt qua tay hắn, luồng sét theo vết thương chạy qua mạch máu, làm cơ
thể Vọng Quái run bắn, toàn thân tê dại . Mặc dù không phải là những người giỏi
Lôi Thuật , nhưng các Kiếm Khách vẫn có thể dùng Lưu Thuỷ để gây ra sự tê liệt
cho đối phương . Luồng sét trong cơ thể vốn sẵn có, chân khí được phát động sẽ
sản sinh ra luồng sét , tăng cường độ của nó lên hàng chục , hàng trăm, thậm
chí là hàng ngàn lần nếu là với các chiến binh Vũ Linh . Người Nhân Tộc không
có thể chất phù hợp để dùng Lôi Thuật, nhưng các Kiếm Khách vẫn dùng nó trong
thuật Lưu Thuỷ, và nó đã tỏ ra rất hữu dụng .
Vọng Quái bị tổn thương toàn cơ thể,
phen này số hắn đã hết .
“ Gặp phải cao thủ rồi ! “ . - Vọng
Quái nghĩ thầm trong cơn hấp hối .
Chấn Phương đang ở trên không trung
.
Chấn Phương lấy chân khí phát ra
chân, lấy nó làm lực đẩy, giương thanh đao về phía trước rồi xoay tròn người .
Truy Hồn Quyết .
Cả người Chấn Phương phủ đặc một lớp
chân khí trắng xóa, đâm thẳng vào người Vọng Quái .
-Không ! – Vọng Quái hét .
Tiếng nổ lớn . Chấn Phương bay xuyên
qua người Vọng Quái, một lớp chân khí bao trùm lấy người Vọng Quái rồi phát nổ
.
Chấn Phương theo đà lao ùm xuống
nước . Anh lấy lại thăng bằng rồi bắt đầu bơi lên .
-Hình như là vẫn không ổn . – Chấn
Phương nói .
Đúng là như thế .
Vọng Quái vẫn còn sống nhăn .
Trong khoảnh khắc cuối cùng, Vọng
Quái đã kịp thời vung thanh Bá Đao xuống, lưỡi đao to đã kịp thời che chắn cho
hắn khỏi Truy Hồn Quyết .
Chấn Phơng nhảy lên, rồi anh đứng
trên mặt nước .
-Không ngờ…. - Vọng Quái nói – …với
những thuật đơn giản đó mà ngươi đã làm ta phải khó khăn .
-Quá khen rồi .
-Giờ thì đến lượt ta .
Vọng Quái niệm thuật, hắn nhúng toàn
bộ cánh tay phải của mình xuống dưới mặt nước :
-Thiên Niên Thuỷ Thuật . Thủy Sa
Vương !
Mặt nước rung động mạnh .
Chấn Phương còn chưa kịp hiểu điều
đó báo hiệu cái gì thì bên trái anh đã có một con cá mập bằng nước lao ra táp
vào người . Chấn Phương chỉ kịp đưa thanh Ngũ Ảo Đao ra đỡ . Con cá mập nước
này không có hàm răng sắc nhọn, nhưng sức ép của nước làm Chấn Phương bị đẩy
sang một bên, loạng choạng suýt ngã . Vai đau không thể tả .
“ Dùng sức ép của nước để tấn công ư
? “ .
Nước mềm nhũn, nhưng lực ép của nó
có thể cắt đôi cả một bức tường đá . Con cá mập nước mang trong mình một sức ép
rất lớn và nó lao thẳng vào Chấn Phương .
Nhưng không chỉ có thế .
Một con cá mập khác lao ra . Rút
kinh nghiệm, Chấn Phương không đỡ, mà anh né sang một bên . Con cá mập này đớp
hụt, lập tức đằng sau lại nhảy lên một con cá mập khác . Chấn Phương phải nhảy
lên phía trước để tránh đòn .
Cứ thế, hàng chục con cá mập thay
phiên nhau nhảy ra từ trong mặt nước đòi táp Chấn Phương . Chấn Phương không
còn cách nào khác là phải chạy .
Chấn Phương nhìn lại, thì đã không
thấy Vọng Quái đâu .
Thanh Bá Đao với luồng nước khổng lồ
từ trên bổ xuống .
Những gì mà Chấn Phương cảm nhận
được là mình bị bắn xuống dưới tận đáy của bức tường nước .
Thiên Ma đang sử dụng những con Ma
Vũ để gây khó dễ cho Xích Vân . Tuy vậy, chỉ cần tay không, Xích Vân vẫn có thể
hạ hết bọn chúng .
Một con Ma Vũ lao vào, Xích Vân niệm
thuật :
-Nhân Niên Hoả Thuật ! Quỷ Thi Tận !
Xích Vân đấm mạnh xuống đất, luồng
lửa bộc phát mạnh mẽ từ cánh tay của y, xới tung mặt đất, đốt cháy cả một hàng
Ma Vũ .
Thiên Ma ngước nhìn . Hắc Đế Ấn vẫn
đang đỏ rực, nó chưa hấp thu hết Tà Khí cần thiết .
Nhưng cần phải giải quyết nhanh
chóng vụ này .
Hay tay Thiên Ma cầm song kiếm, hắn
lao về phía Xích Vân :
-Xích Vân yêu dấu ơi ! Ta đến đây !
Xích Vân thấy đã đến lúc phải dùng
vũ khí . Y lôi từ sau lưng ra một cuộn vải ướt nhèm nước . Xích Vân tãi tấm vải
đó ra .
Một vật bay vút ra từ trong tấm vải
đó, thanh Oan Nghiệt Kiếm xuất hiện, vừa vào tay Xích Vân, nó đã bốc lửa .
Xích Vân cắm thanh Oan Nghiệt Kiếm
xuống đất, niệm thuật :
-Địa Niên Hoả Thuật ! Hoả Trấn Địa !
Một luồng lửa phá tung mặt đất, nổ
liên hoàn về phía Thiên Ma . Thiên Ma buộc phải thối lui về phía sau .
-Ngươi muốn biến ta thành lợn quay
hả Xích Vân ? – Thiên Ma cười sằng sặc .
Luồng lửa cuối cùng vừa bốc hết, thì
Thiên Ma đã thấy Xích Vân đang lao tới . Đôi cánh lửa Hoả Liệt làm Xích Vân bay
là là trên mặt đất, thanh Oan Nghiệt Kiếm xẻ dọc mặt đất thành một đường lửa
dài ngoằng .
Thiên Ma dùng Song Kiếm đỡ lại,
nhưng hắn bị Xích Vân đẩy đi cả một đoạn dài .
-Ngươi mạnh thật đó Xích Vân ! –
Thiên Ma cười – Ta yêu ngươi cũng vì sức mạnh đó !
-Im mồm đi ! – Xích Vân hét .
Xích Vân xoay lưỡi kiếm, y chuyển
thế, đôi cánh Hoả Liệt dang rộng rồi vỗ một cái, cả người Xích Vân bay lên,
thanh Oan Nghiệt Kiếm toé ra thành ngọn lửa vàng choé, kéo theo cả Thiên Ma lên
không trung . Cả thân người nóng rực và như muốn điên loạn, Thiên Ma không thể
chịu nổi .
Thiên Ma rớt xuống đất, tuy nhiên,
hắn vẫn cười cợt :
-Chơi cái đòn này đau quá !
Xích Vân cũng vừa hạ xuống mặt đất .
Y thở hồng hộc, sức mạnh của Hỏa Liệt thật đáng sợ, nó tác dụng ngược lại cả y
nữa, đôi cánh lửa này như một con dao hai lưỡi vậy .
Hắc Đế Ấn đã chuyển sang một thứ màu
nâu .
Thiên Ma và Xích Vân ngước nhìn nhau
.
Hắc Đế Ấn đã hấp thụ xong Tà Khí .
Cả Xích Vân và Thiên Ma bổ tới, tay
vươn ra nhằm đoạt Hắc Đế Ấn .
…
Giờ Dậu . Bên ngoài Kính Hồ Cư .
Lã Vân chạy bán sống bán chết , đòn
Long Quyền Phong của Hắc Băng đang xẻ tan mọi thứ trên mặt đất . Cũng may là ở
đây, có rất nhiều cây cối để cho Lã Vân núp và né , không thì từ nãy y đã tan
xác rồi .
“ Tên Lã Vân này chỉ biết chạy thôi
sao ? Vậy có gì mà Thiên Ma lại bảo mình để ý hắn đến thế ? “ .
Hắc Băng đưa mắt nhìn, cô thấy một
vạt áo đang khẽ đung đưa sau một gốc cây .
Hắc Băng muốn kết thúc nhanh trận
đấu . Cô luyện thuật .
Lã Vân từ đằng sau gốc cây có thể
nghe thấy tiếng rít rợn người của Lôi Thuật . Y biết mình đã bị lộ .
-Nhân Niên Lôi Thuật ! Lôi Liên !
Lã Vân vừa kịp thoát khỏi cái cây
thì cái cây đó đã bị nổ tan tành vì Lôi Thuật .
Nhưng tất nhiên là chạy mãi cũng
không được ích gì, Lã Vân lấy hai đạo bùa có chữ “ Hoả “ .
-Liệt Hỏa Phù !
Hắc Băng đã nhìn thấy Hỏa Phù bay
đến, cô niệm thuật, đưa tay ra phía trước, Hỏa Phù như gặp phải một bức tường
vô hình nên nổ nát vụn trước mặt Hắc Băng .
“ Cô ta là Vũ Linh nên có thể tạo ra
được những bức tường chân khí cản lại chân khí . Những thuật cơ bản của mình
kém hiệu quả rồi ! “ . – Lã Vân nghĩ .
Hắc Băng nói lớn :
-Lã Vân ! Anh thực ra cũng chỉ là
một con rùa rụt cổ ! Tôi không hiểu người ta bảo anh thông minh thế nào ? Chứ
một Pháp Sư như anh thật là một nỗi nhục ! Chỉ biết dăm ba loại thuật cỏn con
mà đòi đấu với tôi sao ?
Lã Vân nghe những lời đó mà trong
lòng y cảm thấy nhức nhối .
Nếu như y thoát ra khỏi Hàn Thuỷ .
Thì y đã trở thành một Pháp Sư hạng
nhất rồi .
Đôi mắt của Lã Vân long lên, y vụt
chạy trong đám cây cối rậm rạp .
Hắc Băng đã cảm nhận được bước chạy
của Lã Vân, tiếng bước chân gấp gáp vì những cành cây gãy đang nổ lách tách .
Cô lấy cuộn vải và giở nó ra , một chiếc Pháp Bảo xuất hiện trước mặt Hắc Băng
. Đó là một chiếc vòng màu trắng .
Hắc Băng giương chiếc vòng về phía
trước trong tư thế bắn cung .
-Vũ Tiễn !
Một luồng chân khí phóng đi như sao
băng, đâm thẳng vào một gốc cây . Cái cây nổ tung, luồng chân khí ấy còn gây ra
những vụ nổ liên tục về phía sau thêm một đoạn dài nữa .
Tiếng cành cây gãy lại vang lên, lần
này là bên trái . Vũ Tiễn lại được bắn ra , cả một rừng cây bị xáo động .
Không còn tiếng động gì nữa .
Lã Vân chết rồi sao ?
Không phải .
Một , hai , ba tới mười cái Liệt Hoả
Phù phóng tới . Hắc Băng vận gấp chân khí, tạo thành một bức tường cản đống
Liệt Hoả Phù đó lại . Mặc dù Hắc Băng có thể cản được chân khí, nhưng nhiều như
thế này thì có lẽ không ổn .
Hắc Băng thấy một cục lửa lớn bắn ra
từ sau gốc cây .
Hỏa Thần Phù . Là sự trộn ghép của
các Liệt Hoả Phù, các đạo bùa Liệt Hoả Phù ghép lại, xoắn quện vào nhau tạo
thành cục lửa Hỏa Thần Phù .
Hắc Băng phải dùng tới Pháp Bảo,
chiếc vòng trắng trên tay cô vung lên, một luồng gió từ trên không trung toả
xuống, làm Hỏa Thần Phù bị chặn lại, những ngọn lửa bị gió thổi làm tắt dần, cuối
cùng chỉ còn lại những đạo bùa còn đang cháy dở rớt xuống mặt đất .
“ Nhưng cứ thế này mãi thì không ổn
. “ . Hắc Băng lấy cẩn trọng làm tối ưu, cô rút về phía sau và lẩn vào những
thân cây .
Đột nhiên tay của Hắc Băng chạm phải
thứ gì đó bỏng rát . Cô rụt tay lại rồi nhìn lên .
Một đạo bùa có chữ Hoả đang cháy dở
.
Hắc Băng nhìn quanh, các thân cây
đều có đạo bùa chữ “ Hoả “ . Gần một chục đạo bùa thế này, chúng đang cháy dở .
“ Thôi chết rồi ! “ . – Hắc Băng
giật mình .
Lã Vân mỉm cười, y ngồi đằng sau gốc
cây và niệm thuật :
-Thiên Niên Hoả Thuật ! Hỏa Phá !
Các đạo bùa đang cháy dở trên thân
cây phát nổ . Đất đá vỡ tung và lửa bốc lên ngùn ngụt .
Hỏa Phá . Một loại bẫy mà ông già
còm nhom Lăng Khê đã dạy cho Lã Vân . Bằng cách đốt các đạo bùa Hỏa , rồi nén
chân khí lại vào những đạo bùa đó, chỉ cần người sử dụng niệm thuật là nó sẽ
phát nổ . Còn không, khi đạo bùa cháy hết thì nó sẽ tự phát nổ . Loại thuật này
chủ yếu chỉ để dùng vào mục đích đặt bẫy trên chiến trường , còn khi chiến đấu
tay đôi thì không hữu dụng, vì không có đủ thời gian để đốt cháy các đạo bùa và
tìm vị trí đặt bẫy .
Lã Vân nheo mắt nhìn vào đám khói,
rồi y hơi giật mình khi thấy một đôi cánh trắng muốt bay vọt ra đám khói mù mịt
. Hắc Băng đã may mắn thoát chết . Trong lúc hoảng hốt , Hắc Băng đã tạo ra một
tấm khiên chân khí vững chắc, khiến cho Hoả Phá không làm tổn thương tới Hắc
Băng, tuy vậy, sức công phá của hàng chục đạo bùa cũng làm cho Hắc Băng bị chút
ít xây sát trên mặt .
Hắc Băng hạ xuống đất, dường như vẫn
còn chưa hết bàng hoàng và sự thắc mắc, cô hỏi Lã Vân :
-Tại sao lại thế ? Anh đã đốt đạo
bùa khi nào ?
Lã Vân vẫn nấp ở đằng sau gốc cây, y
cười :
-Lúc cô đang dùng thuật Vũ Tiễn ,
tôi đã ở đằng sau cô .
-Không thể nào ! Lúc đó anh đang ở
trước mặt tôi, tiếng bước chân làm gãy cành cây, tôi không thể nghe nhầm được !
-Đôi khi quá tin vào một điều gì đó
thì sẽ dẫn đến sai lầm, cô nương ạ ! Hãy nhìn về phía trước đi .
Hắc Băng nhìn về phía trước, và cô đã
phát hiện ra lý do .
Những cành cây đang cháy dở .
Lã Vân đã khôn khéo phóng hỏa vào
những cành cây đó, tiếng nổ lách tách của chúng giống như tiếng gãy của cành
cây, và Hắc Băng đã tưởng nhầm đó là bước chân của Lã Vân . Nhân lúc Hắc Băng
còn đang mải hướng về phía trước thì Lã Vân đã ở đằng sau và đốt đạo bùa, tạo
bẫy từ lúc nào . Lã Vân chỉ còn cách đặt bẫy, y không dám đến gần Hắc Băng vì
nhất định sẽ bị phát hiện, và pháp thuật của y còn kém xa Hắc Băng nên Hắc Băng
sẽ dễ dàng hóa giải những cú đánh của y . Và Lã Vân lại vòng ra trước, phóng
tận lực các đạo bùa nhằm làm Hắc Băng phải lui về phía sau và rơi vào bẫy của y
. Lã Vân phải cảm ơn cái đám cây cối rậm rạp và lắm lá này . Địa hình đang có
lợi cho Lã Vân .
Hắc Băng đưa mắt nhìn quanh .
“ Tên Lã Vân này chỉ là một tên Pháp
Sư bình thường, năng lực có hạn, nếu chỉ dựa vào mấy trò đặt bẫy của hắn thì
chưa đủ để thắng mình . “ .
Hắc Băng thấy cần phải giải quyết
địa hình trước, chắc chắn Lã Vân đang nấp ở đâu đó sau những cái cây này .
Hắc Băng mỉm cười .
Là cái kia .
Hắc Băng niệm thuật :
-Địa Niên Phong Thuật . Thiên Long
Quyền Phong .
Lã Vân thấy mặt đất dưới chân mình
rung động mạnh, một luồng chân khí vàng vọt thổi tung vạt áo của y .
Lã Vân vừa kịp nhảy ra thì luồng
chân khí vàng ấy đã xoáy nát thân cây khiến nó vỡ vụn thành từng mảnh .
“ Thì ra cô ta hỏi mình là để xác
định vị trí mình đang đứng ! “ . – Lã Vân nghĩ thầm .
Hắc Băng cố tình hỏi là để nghe câu
trả lời của Lã Vân . Mặc dù Hắc Băng không hẳn là người thính tai như người Thú
tộc được, nhưng giọng nói của Lã Vân đủ lớn để cô biết được là y đang trốn ở
chỗ nào .
“ Cô ta cũng khôn khéo thật ! “ .
Nhưng trước mặt Lã Vân lúc này là
Hắc Băng đang đứng chờ sẵn .
-Anh trốn khéo thật đấy ! – Hắc Băng
nói .
“ Cô ta phát hiện mình từ lúc nào
thế này ? “ – Lã Vân hốt hoảng .
Hắc Băng niệm thuật :
-Địa Niên Lôi Thuật ! Cuồng Lôi Trận
!
…