Ác qủy bên em - Full - Chương 24 - 25
CHAP 24: Sự cố bất ngờ
Cung điện nguy nga tráng
lệ. Từng chi tiết như được khảm từ kim cương đen. Mỗi chút một, ánh lên trong
bóng đêm, phản chiếu lại tia mắt sáng rỡ.
Quỷ Vương ngồi im lặng trên
ngai, chìm vào suy ngẫm. Đã hơn hai tháng rồi. Như thế có lẽ cũng đã đủ thời
gian. Ông ta cần gấp rút chuẩn bị cho kế hoạch của mình. Vậy mà bước đầu tiên
còn chưa thể thực hiện. Lần trước đã suýt thành công, vậy mà con trai ông ta
lại trốn mất, làm lỡ mất kế hoạch của ông ta. Đáng ra ông ta sẽ phải trừng phạt
Ken, nếu như không phát hiện ra, vợ chưa cưới của Ken lại là cô ta.
Quỷ Vương nhếch khóe
môi. Lôi Thần. Con gái Lôi Thần. Quả thật duyên số lại ưu ái ông ta đến thế.
Cái ngày mà Lôi Thần kết hôn với người con gái mà ông ta yêu, ông ta đã mang
trong mình thù hận. Cái thứ thù hận đáng sợ, hỗ trợ chất độc trong người ông
ta. Nhưng có sao đâu. Ông ta vẫn mạnh. Cả đời này ông ta vẫn mạnh. Hơn nữa, con
gái của bọn họ, vừa ra đời đã làm cho mắt ông ta lóe sáng lên bởi một bí mật.
-"Satan."
Quỷ Vương lên tiếng gọi,
giọng không lớn nhưng đủ để vang vọng khắp phòng. Đã tới lúc rồi. Chuyện này
cần phải kiểm tra. Sau đó kế hoạch của ông ta sẽ càng hoàn mĩ hơn.
Luồng khói đen dần hình
thành, kết tinh lại. Satan đứng đó, chờ lệnh. Quỷ Vương không thèm đưa ánh mắt
lên, lên tiếng.
-"Ta cần ngươi là
cho ta một việc."
……………………………..
Vy Vy lười biếng ngáp
dài, nằm úp trên giường. Thoải mái. Quả thật rất thoải mái. Cô khoan khoái tận
hưởng. Đã lâu rồi không có cảm giác thoải mái như thế này. Trong lòng Vy Vy lúc
này rất ấm áp.
-"Lên trên một chút
đi ông xã."
-"Vâng lệnh bà
xã."
Ken toát mồ hôi hột, ra
sức mát xa cho Vy Vy. Ngọc Điệp đáng chết, hại cậu bị phạt như này. Thế nhưng
có thế mới biết Vy Vy tin cậu nhường nào a.
……
30 phút trước.
Vy Vy đi trước, Ken lẽo
đẽo theo sau, mồ hôi tuôn không ngừng.
-"Vy… Vy Vy"
Ken nhỏ giọng gọi Vy Vy.
Mặt cô có vẻ rất đáng sợ. Ken muốn gọi lớn, muốn giải thích cho Vy Vy rằng Ngọc
Điệp chỉ là cái đuôi đáng ghét của cậu thôi. Cậu tuyệt đối không có chút tình
cảm nào. Nhưng nhìn Vy Vy đằng đằng sát khí, tát cho Ngọc Điệp nổ hết cả đom
đóm, cậu chỉ có thể gom hết can đảm gọi nhỏ như thế.
Vy Vy không trả lời. Cô
đang rất rất giận. Lúc này cô chẳng muốn nói gì hết. Thế nhưng Ken không được
cô trả lời, liên tục gọi cô. Cuối cùng thì Vy Vy chịu hết nổi, quay lại lườm
Ken một cái.
Ken nuốt nước miếng. Ánh
mắt Vy Vy quả thật đáng sợ. Có thể giết người a. Thế nhưng… Cậu có làm gì đâu
chứ.
Vy Vy nhìn Ken, ánh mắt
tức tối dán thẳng vào Ken. Cục giận này chẳng thể nuốt trôi. Chân Vy Vy bắt đầu
bước lại gần Ken. Ken có phần hơi giật mình. Ánh mắt đó là sao chứ? Chẳng lẽ
muốn đánh cậu sao? Không được đâu a. Nếu bị Vy Vy đánh, ít nhất cũng đau đến
mấy ngày. Cậu đâu có thể đánh lại Vy Vy đâu? Như thế khác nào hạ thấp danh dự?
-"Vy… Vy Vy. Nghe
anh giải thích đã… Anh…"
Ken chưa kịp nói hết cậu
đã bị Vy Vy chặn lại. Ken cứng đơ người. Đôi môi bị Vy Vy ép chặt. Cậu bị cưỡng
hôn a. Trước nay chỉ có cậu cưỡng hôn Vy Vy, làm gì có chuyện ngươc đời thế này
chứ?
Vy Vy nhẹ nhàng hôn Ken,
nụ hôn như chất chứa những bực tức trong lòng. Ken có chút ngạc nhiên. Không
phải đang giận cậu sao? Sao lại hôn cậu chứ?
Môi Vy Vy lướt nhẹ trên
môi Ken. Cánh tay vòng ra sau, hôm lấy Ken. Ken cũng đáp trả lại Vy Vy. Ngọt
ngào xiết lấy môi cô. Ngay sau đó, Vy Vy ngừng hôn Ken, nhìn thẳng vào mắt cậu.
-"Em giận lắm
đó."
Cái này Ken đương nhiên
biết. Cậu lúng túng gãi đầu.
-"Không phải như cô
ta nói đâu. Anh chẳng có chút tình cảm gì với cô ta hết."
-"Chuyện này sao em
không biết chứ? Nhưng nhìn thấy nam nhận của mình bị người ta bám riết, lúc đó
chỉ hận không giết được cô ta luôn thôi."
-"Ớ…" Ken đứng
lưỡi. Không giận cậu sao? Còn muốn giết Ngọc Điệp Sao? Hỏng rồi hỏng rồi. Không
ngờ Vy Vy của cậu lại có máu ghen đến thế. "Thế không giận anh sao?"
-"Tất nhiên là
không."
Ken nghe Vy Vy nói như
thế, không thể đừng thở phào một cái được. Cậu vuốt vuốt ngực.
-"Thật may quá a.
Anh cứ sợ…"
-"Nhưng mà vì anh
không dứt được cô ta ra sớm hơn nên sẽ bị phạt."
-"Phạt???"
………………..
Vy Vy khoan khoái thưởng
thức tay nghề của Ken. Cũng không tồi đâu. Sau này nhất định sẽ tận dụng cậu
triệt để. Ken đương nhiên bây giờ mới hiểu rõ ánh mắt gian xảo Vy Vy nhìn cậu
khi bảo cậu sẽ bị phạt. Cậu trước nay còn chưa biết thế nào là mát xa, nay bị
bà xã chỉ trỏ này nọ, một lát sau cũng có thể làm cho cô vừa ý.
Một lát sau, Ken cuối
cùng cũng được tha. Cậu nằm xuống một bên Vy Vy, xoa xoa bàn tay của mình. Mỏi
nhừ. Vy Vy cười khúc khích nhìn Ken, sau đó nhẹ nhàng cầm lấy tay cậu, mát xa
một chút. Tay nghề Vy Vy quả không tồi chút nào. Cả người Ken lúc này cứ gọi là
lâng lâng. Chỉ một lát sau đã ngủ mất lúc nào không hay. Vy Vy cũng chẳng khá
khẩm hơn, thiếp đi lúc nào không hay.
Sáng ra tỉnh giấc đã
không nhìn thấy Ken đâu. Vy Vy vươn vai một cái, bước ra khỏi giường thay y
phục, vệ sinh cá nhân. Hôm nay cô sẽ ra ngoài một chút. Tới đây đã lâu, vậy mà
cô chưa đi thăm thú nơi này chút nào. Phía trước lâu đài là một thị trấn khá
sầm uất. Hôm nay sẽ ra đó mua sắm một chút xem sao.
* * *
* * *
Khu phố sầm uất quả thật
là nơi lí tưởng nhất ở đây để đi dạo. Vy Vy cứ như lạc vào xứ phù thủy vậy.
Những ác quỷ ở đây chẳng khác gì những người thợ thủ công tài tình. Vy Vy thậm
chí còn nhìn thấy một tiểu quỷ dùng phép tạo ra mấy cụ bong bong phát sáng bay
lượn để bán. Bây giờ mới biết, địa phủ có khi còn hơn trên trần. Chỉ có điều,
những ác quỷ này, một số thì đẹp mê hồn, một số khác thì đúng chất ác quỷ.
Tới trước một quán bả có
vẻ rất lớn nhưng khá tối đề biển Hell, Vy Vy đột nhiên nảy ra ý định muốn vào.
Ở trên trần cô thỉnh thoảng cũng cùng My My đi bar. Thế nhưng cô thật sự rất tò
mò muốn biết quán bar ở địa ngục là như thế nào. Vừa bước vào đến nơi, Vy Vy đã
cảm thấy choáng ngợp bởi cái không khí trầm lặng ở đây. Bản Canon in D nhẹ
nhàng sâu lắng. Những ác quỷ ở đây hầu hết đều mang dáng vẻ khá đáng sợ, thế
nhưng lại ngồi yên ắng cầm li rượu của mình lắc lư theo điệu nhạc.Vy Vy bây giờ
mới nhận ra. Ác quỷ không phải lúc nào cũng độc ác. Cư dân địa phủ vốn dĩ là
hồn ma của người chết hóa thân thành. Nhân tính lại có vẻ tốt hơn rất nhiều. Vy
Vy cười khẽ. Trên trần làm gì thiếu những con ác quỷ đội lốt người chứ? Chẳng
trách Ken yêu quý cư dân ở đây như vậy.
Lúc Vy Vy vừa ngồi
xuống, một tiểu quỷ có khuôn mặt rất ư là xinh trai hóa thành cuộn khói, tay bê
một chiếc khay có đựng menu ra, đặt xuống trước mặt cô, nở một nụ cười tươi
rói.
-"Thái Tử Phi dùng
gì ạk?"
-"Sao ngươi biết ta
là Thái Tử Phi?" Vy Vy ngạc nhiên. Để tránh chuyện mọi người tỏ ra kính
trọng cô, Vy Vy đã cẩn thận không cho bất cứ người nào theo hầu.
-"Hi'" Tên
tiểu yêu cười tinh nghịch. "Sắc đẹp của Thái Tử Phi e rằng ở đây ai cũng
không có nổi. Hơn nữa bọn tiểu dân đã được diện kiến người trong lễ cưới của
người và Thái tử, đương nhiên là rất dễ để nhận ra."
-"Hjx. Chẳng trách
ai gặp ta cũng cúi đầu một cái rồi cười với ta. Hóa ra là lộ ngay từ đầu."
-Bọn tiểu dân tuy là quỷ
thế nhưng cũng rất hiểu biết. Thái tử Phi xuất cung một mình, dĩ nhiên là vì
không muốn ai nhận ra. Chúng thần dành sự tôn trọng tuyệt đối cho Người và Thái
Tử."
-"Vậy sao?"
Câu nói làm Vy Vy có phần đỏ mặt. Chồng cô đúng là lợi hại quá rồi. Còn có thể
làm cho người dân tôn trọng mình như thế. "Vậy… ở đây có loại rượu nào
ngon ngon một chút không?"
Nhắc đến chuyên môn là
phải. Tiểu yêu mắt lập tức sáng rỡ. Quả thật làm người ta nhìn mà muốn bẹo má cho
một cái.
-"Quán bar này là
nổi tiếng nhất địa phủ đấy ạk. Đủ các loại rượi ngon. Hồng đào huyết, nữ nhi
huyết, nam nhi huyết, nhi đồng huyết…"
Vy Vy kinh hãi, mở to
mắt nhìn tên tiểu yêu. Cái gì mà huyết, huyết. Sao toàn là huyết như thế chứ?
Cô vốn dĩ là người mà. Làm sao có thể uống huyết được?
Tên tiểu yêu nhìn Vy Vy
mà bật cười to.
-"Tiểu nhân chỉ đùa
thôi. Thái tử Phi cứ tự nhiên chọn trong menu. Tiểu nhân lập tức sẽ pha
chế."
Trình độ pha rượu của
quán bar này quả thật rất tuyệt. 2 phút sau khi Vy Vy chọn một ly Xanh, tiểu
yêu Bin đã lập tức đưa đến cho cô. Vị rượu cay nồng tan ngay trên đầu lưỡi, lưu
lại vị thơm cây cỏ rất đặc biệt. Rượu vừa xuống đến cổ, Vy Vy lập tức cảm nhận
được hương cỏ thơm ngon. Quả thật rất tuyệt. Ở đây thật thoải mái. Vy Vy ngồi ở
một góc quán, tận hưởng li rượu cùng bản nhạc.
Chẳng mấy chốc mà đã gần
trưa, Vy Vy bắt đầu thấy bụng mình cồn cào. Vì ở trong quán vốn dĩ có phòng ăn
riêng, Vy Vy chỉ việc vào đó và chọn món, lập tức sẽ có người mang tới. Nơi này
quả thực phục vụ rất nhanh. Chẳng trách ban ngày cũng có nhiều ác quỷ tới như
vậy. Vy Vy tự chọn cho mình mấy món ăn nhẹ, nhâm nhi thưởng thức.
Thức ăn vừa vào đến
miệng, Vy Vy lập tức cảm nhận được vị ngon thanh tao. Thế nhưng chưa kịp thưởng
thức những món khác, đầu óc Vy Vy đã lập tức quay cuồng. Sau đó thì mọi thứ
chao đảo, Vy Vy gục xuống bàn, ngất lịm.
Mở mắt ra. Vy Vy nhìn
thấy mặt một tên con trai dí sát vào mặt mình. Vy Vy trợn tròn mắt, lập tức bật
dậy, không để ý chấn vào đầu tên kia một cái rõ to.
* * *
* * *
-"Quả thật xinh đẹp
a."
Satan liếm môi, nhìn
chằm chằm vào…ngực Vy Vy. Vy Vy nãy giờ vẫn trợn tròn mắt, không nói đượ điều
gì, lúc này nhìn thấy ánh mắt của tên con trai kia, lập tức đổ quạu.
Satan còn đang chăm chú
nhìn một cách thèm muốn, khong để ý chủ nhân thứ cậu nhìn đã đứng dậy rất
nhanh, ra cú đấm cũng rất nhanh. Cậu chỉ kịp ớ một tiếng, sau đó ngã vật xuống
sàn.
-"Chết tiệt."
Satan bật ra một tiếng **** thề., lau vết máu trên miệng rồi quát to. "Làm
cái quái gì thế hả tình yêu?"
-"Tình…tình
yêu?"
Vy Vy lắp bắp thắc mắc.
Cậu ta gọi cô là tình yêu? Cậu ta…
-"Anh là cái giống
gì thế hả?"
-"Àk…" Satan
nghe Vy Vy hỏi, lập tức lấy lại phong độ, hất hất phần tóc mái màu vàng, trưng
ra cái bộ mặt đắc chí. "Anh là Satan 666"
-"666?"
Vy Vy trợn mắt đợt 3.
Satan 666 vốn dĩ cũng có tên trong quái vật Địa phủ. Quái vật được mệnh danh là
mạnh nhất của Quỷ Vương. Vốn dĩ hắn ta có rất nhiều bộ mặt. Nhữn khuôn mặt mĩ
nam hoàn mĩ hút hồn người. Không ai biết được bộ mặt thật của hắn ta. Cũng
không ai gặp hắn mà còn sống để kể về sức mạnh của hắn ta. Satan 666 vốn dĩ là
quái vật từ lúc trời đất mới sơ khai. Chỉ có điều…
-"nhìn cái gì tên
háo sắc????"
Vy Vy đỏ mắt quát lên.
Cái tên đó mắt lại dời xuống ngực cô. Cái tên đồi bại này, nhất định phải đánh
cho chừa đi. Vy Vy rút roi Vương Ma ra, bắt đầu xuất chiêu. Satan 666 có vẻ
không chú ý gì, thế nhưng lưỡi roi Vy Vy vừa quất tới, đã bị tên kia nắm chặt
lấy.
Chiêu thức của Vy Vy
xuất ra vốn dĩ luôn chuẩn xác. Chưa bao giờ có chuyện trật. Lại càng chưa bao
giờ bị nắm lấy dễ dàng như thế này. Gay rồi. Lần này quả thật gay rồi. Satan
đúng là Satan. Trình độ quả hơn người.
Vy Vy khẽ nhíu mày,
không cố giật chiếc roi ra nữa. Cô buông chiếc roi ra, thu lại thành làn khói,
tan biến vào không khí. Vy Vy lao vút lên, sử dụng những chiêu thức trước đây
được các sư phụ truyền đạt. Cước của Vy Vy ảo ảo thực thực, biến hóa khôn
lường. Liên hoàn cước tung ra làm Satan không còn tập trung nhìn nữa. Cậu ta
nhíu mày. Thái tử Phi quả là Thái Tử Phi, chiêu thức quả hơn người.
……………..
Trời đã gần tối mà Vy Vy
vẫn chưa trở về. Ken nhìn căn phòng trống không mà trong lòng không yên nổi. Vy
Vy đi đâu được cơ chứ? Chẳng kịp nghĩ gì nhiều, Ken lao vụt ra khỏi lâu đài. Cư
dân địa phủ nhìn thấy cậu liền vui vẻ đưa tay vẫy chào. Xưa nay dân cư ở đây vốn
rất thân thiết với Ken. Tuy là thái tử nhưng Ken chưa lần nào tỏ ra hơn người.
Khuôn mặt Ken hốt hoảng,
cậu gặp người ào cũng lập tức hỏi có nhìn thấy Vy Vy đâu không. Theo chỉ dẫn
của mọi người, Ken cuối cùng cũng tìm đến quán bar Hell. Vừa tới nơi, Tiểu yêu
Bin lập tức ra đón cậu từ cửa. Vừa thấy cậu ta, Ken đã dồn dập hỏi ngay.
-"Thái tử Phi có ở
đây chứ?"
CHAP 25: Nữ Quỷ mang tên
Sa Sa.
Không phải ngâu nhiên mà
giọng nói của Sa Sa có thể làm cho Satan hoảng sợ đến mức đó. Sa Sa vốn là một
nữ quỷ hoang dã. Chính hoang dã nên rất hiểm ác. Cô ta có một đắc tính, đó là
không bao giờ già đi. Satan tuy là sinh ra trước Sa Sa thế nhưng cũng phải chịu
thua cô ta. Trước nay không ai biết ai đã sinh ra một quái vật như thế. Sa Sa
được đánh giá là ác quỷ mạnh nhất, tàn bạo nhất, nham hiểm nhất mọi thời đại.
Satan đương nhiên sao có thể là đối thủ của Sa Sa.
-"Ngươi… Chẳng phải
đã chết sao? 20 năm trước…"
Satan đổ mồ hôi lạnh,
bàn tay cậu nắm chặt đến nỗi trắng bệch cả ra. Thế nhưng Sa Sa lại có vẻ rất
thản nhiên. Cô ngắm nhìn đôi tay. Đôi tay quả thật rất đẹp. Rất giống tay của
cô. Không uổng là…
Sa Sa bật ra một tiếng
thở dài. 20 năm rồi. Đã 20 năm ngủ yên rồi. Thế nhưng con bé này lại không chịu
tự bảo vệ mình. Hại cô phải thức giấc.
-"Ngươi… Ngươi thở
dài sao?"
Satan run run hỏi. Sa Sa
thở dài. Trước nay cậu chưa bao giờ nhìn thấy Sa Sa thở dài mặc dù cậu có thể
được xem là người hiểu cô nhất
-"Ta thở dài
sao?"
Sa Sa có vẻ ngạc nhiên,
hỏi lại Satan.
-"Đúng."
-"Thở dài
sao?" Sa Sa lẩm bẩm, mắt láo liên, đảo xung quanh. Thế nhưng sau đó lại
bật cười to.
"Ha ha ha…"
Sa Sa cười vang khắp cả
căn phòng nhỏ.
"Ha ha ha…"
Tiếng cười man rợ kéo
dài thê lương.
Satan nhìn Sa Sa mà sợ
xanh mặt. Bàn tay không thể tự chủ được, run bần bật. Tiếng cười như đâm nát
màng nhĩ Sa tan. Tiếng cười như muốn đầu óc Satan điên lên.
-"Ta thở dài sao?
Không phải ngươi nhầm đấy chứ?"
-"Ngươi…
Ngươi…"
Ánh mắt Satan trở lại
màu xanh, thế nhưng thoáng chốc chỉ độc một màu trắng dã. Cậu kinh hoàng nhìn
Sa Sa.
-"Cái gì thế này…
Haha… Cái gì thế này chứ? Vy Vy… Ngươi khóc sao? Là ngươi khóc đúng không? Vy
Vy… con ngốc kia? Sao ngươi lại khóc? Haha"
Sa Sa cười không ngớt,
luôn miệng mắng mỏ. Thế nhưng khuôn mặt lại đầm đìa nước mắt. Cử chỉ trở nên
điên dại.
-"Sa Sa… Ngươi làm
sao mà…"
Satan đau đớn nhìn Sa
Sa. Cậu như nhìn thấy Sa Sa lúc trước vậy. Sa Sa vốn là một ác quỷ tốt. Thế
nhưng cuộc sống ở địa phủ đưa đẩy, trở nên hiểm ác vô cùng. Satan rất sợ Sa Sa.
Thế nhưng cũng rất yêu Sa Sa. Lúc nhận ra thứ tình cảm đó, Satan đã sợ hãi vô
cùng. Thế nhưng dần dần, cậu cũng biết. Thứ tình cảm đó thực ra rất ngọt ngào.
Sa Sa rất đáng sợ. Thế nhưng cũng rất quái dị. Cô ta có thể giết chết rất
nhiều, rất nhiều người trong vòng cái chớp mắt. Và chỉ một giây sau lại có thể
nhẹ nhàng mỉm cười với một thằng bé con. Cô ta có thể giết chết Satan dễ dàng
như giết một con kiến, thế nhưng lại chỉ nhẹ nhàng ở bên cạnh cậu, nói với cậu
những câu lạ lẫm. Chính cái tính cách đó làm cho Satan phải khiếp sợ. Chính cái
tính cách đó làm cho Satan muốn dứt ra khỏi cái thứ tình yêu không chút hi vọng
nào. Satan biết thế nào là yêu người mà mình sợ. Satan cũng biết cảm giác được
ôm người mình yêu trong tay, để người đó ngủ ngoan như một con mèo ngọt ngào
tới mức nào. Satan cũng biết cái cảm giác nhìn thấy nét quen thuộc của người mình
yêu sau 20 năm là sững sờ tới mức nào. Khuôn mặt Vy Vy, nó không phải là như
đúc với Sa Sa, thế nhưng cũng có nét quen thuộc mà chỉ có Satan mới cảm nhận
được. Ngay khi nhìn thấy ánh mắt Vy Vy mở ra nhìn cậu chằm chằm, cậu đã phải cố
dằn lại cái đau đớn trỗi dậy trong lòng. Chỉ là giống thôi.
Sa Sa nhìn Satan, ánh
mắt điên dại như dịu đi. Cô bước lại gần, đưa ánh mắt thân thiết nhìn Satan,
đôi bàn tay chạm vào khuôn mặt cậu. Cái êm dịu khi ở bên cậu sao mà dễ chịu đến
thế? Cái êm dịu này, Sa Sa đã từng khao khát được giữ lại bên mình. Cho đến khi
người đó xuất hiện.
Ánh mắt dịu đi lại dần
cháy lên. Đôi tay Sa Sa đặt trên khuôn mặt Satan run rẩy. Chính cái run rẩy đó
làm cho Satan như bình tĩnh lại.
-"Sa Sa. Bình tĩnh
đi. Chuyện đó đã qua rồi."
Sa Sa nhìn thẳng vào đôi
mắt chân thành đó, ngọn lửa vừa bùng lên đã được dập tắt, thay vào đó là tia
nhìn đau đớn. Satan bao giờ cũng hiểu cô nhất. Satan bao giờ cũng là người mà
cô tin tưởng nhất. Satan vòng tay ôm lấy cô. Cậu cảm nhận được cơ thể Sa Sa dần
thả lỏng. Sa Sa đau đớn. Cậu cũng đau đớn. Sa Sa vui. Cậu cũng vui. Thế nhưng
ại chẳng bao giờ Sa Sa có thể mang đến cho Satan thứ tình cảm gọi là tình yêu.
Sa Sa, cả đời này chỉ có người đó.
Một lát sau, Sa Sa đã
ngất lịm đi. Satan nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống, máu đỏ nhuộm vào y phục của cậu.
Khuôn mặt hiền hòa xinh đẹp. Satan đưa tay vuốt nhẹ khuôn mặt Vy Vy. Quả thật
rất giống.
…………………..
Ken bần thần đi trên lối
mòn nhỏ thưa thớt người. Vy Vy ở đâu mới được cơ chứ? Lòng cậu bây giờ như lửa
đốt. Trời đã trở nên tối hẳn. Nhà nào cũng đã lên đèn. Ánh đèn heo hắt phả vào
khuôn mặt Ken. Khuôn mặt trống rỗng vô hồn.
-"Ken???"
Giọng nói thảng thốt
vang lên. Ken ngay lập tức ngẩng phắt đầu lên, nhìn thẳng vào chủ nhân của
giọng nói. Vy Vy đứng đó, nhìn cậu cười yếu ớt, thương tích đầy mình.
-"Vy Vy… Em làm sao
thế này?"
Ken hoảng hốt hét lên,
lao đến nắm chặt lấy vai Vy Vy, đau đớn nhìn.
-"Em không
sao?"
Vy Vy yếu giọng. Cơn đau
khiến đầu óc cô như mị đi. Nhưng chỉ nhìn thấy Ken, mọi đau đớn đã như giảm bớt
đi.
-"Ken. Anh lại chưa
ăn tối phải không? Sao cứ không nghe em dặn thế?"
Vy Vy nhẹ nhàng trách
mắng. Thế nhưng Ken lại nhìn cô với ánh mắt vừa đau đớn, vừa giận dữ. Tay anh
bóp chặt lấy vai Vy Vy. Cô rên lên đau đớn, khiến cho Ken buông vai cô ra.
-"Vy Vy. Về nhà đã.
Em bị thương nặng quá rồi."
-"Em không…"
Vy Vy cười cười trả lời
Ken, thế nhưng cơn đau không cho cô cố gắng nữa. Vy Vy nhắm mắt, ngất lịm trong
vòng tay Ken.