Thư Viện Nửa Đêm - Chương 04
Trời đầy mây xám xịt nặng nề như phản chiếu tâm trí của Nora lúc cô lang thang khắp Bedford tìm một lý do để tồn tại. Thị trấn này chẳng khác gì cái băng chuyền tải những niềm đau. Nào là trung tâm thể thao với những bức tường ốp sỏi, nơi người cha quá cố đến xem cô bơi nhiều vòng bể ngày trước, nào là nhà hàng Mexico nơi cô dẫn Dan đi ăn fajita, rồi cả bệnh viện mẹ cô từng điều trị.
Hôm qua, Dan nhắn tin cho cô.
Anh nhớ giọng nói của em, Nora à. Tụi mình trò chuyện được không? D x
Cô trả lời rằng cô đang bận tối mắt (hài quá thể). Nhưng nếu không nhắn thế thì cô cũng chẳng biết nói sao. Không phải vì tình cảm trong cô đã hết, mà chính là vì cô vẫn còn vương vấn. Cô sợ sẽ làm khổ anh lần nữa. Cô đã hủy hoại anh rồi. Đời anh giờ chỉ là mớ hỗn độn, anh từng nhắn cho cô giữa những cơn say, không lâu sau khi cô hủy hôn chỉ hai ngày trước lễ cưới.
Vũ trụ luôn có khuynh hướng rơi vào hỗn mang và rối loạn[2E]. Đó là nhiệt động lực học căn bản. Có khi còn là căn bản của sự tồn tại nữa.
Đầu tiên là mất việc, sau đó gặp hết vận nọ đến hạn kia.
Gió thì thầm qua tán cây.
Trời bắt đầu đổ mưa.
Cô tiến về phía mái che của một sạp báo, lòng chợt linh cảm - và thực tế chứng minh linh cảm ấy là chính xác - rằng mọi chuyện sắp tới sẽ còn tồi tệ hơn nhiều.