Dặm đường vàng - Chương 37

Chương 37

London 3 tháng chín năm 1975.

- Đây là lời đề nghị
cuối cùng của tôi. - Janna tuyên bố với bốn người đàn ông đang ngồi sau bàn
giấy của nàng.

Một trong bốn người đó
là Bonventre, một người Italia tuổi trung niên, tóc bạch kim, hiện là chủ tịch
Liên hiệp công ty khách sạn Châu Âu, nắm cả một hệ thống khách sạn liên hoàn
trong nhiều nước. Suốt hai tiếng đồng hồ thương lượng, ông ta nói rất ít,
nhường lời cho ba luật sư của ông ta.

Nhưng lúc này cả ba
luật sư đều nhìn vị chủ tịch, chờ xem thái độ của Bonventre ra sao trước tối
hậu thư mà Janna đưa cho họ. Không khí trong gian phòng lớn trên tầng cao nhất
của tòa nhà trụ sở Công ty công nghiệp ngôi sao tại London mỗi lúc thêm ngột
ngạt.

Tiếng xe cộ gầm rú dưới
đường vọng lên đến đây đã khó, lại bị tấm rèm cửa bằng nhung chặn lại nữa.
Không khí im lặng nặng nề.

Janna nhìn chằm chằm
vào vị trí của vị chủ tịch Liên hiệp công ty khách sạn. Vẻ ngoài, Bonventre là
con người phúc hậu lành hiền, nhưng nàng biết đấy chỉ là cái vỏ, che giấu những
ý nghĩ hiểm độc bên trong. Ông ta sang Anh yên trí sẽ được gặp Derek, ai ngờ
lại chạm trán “mụ này”. Janna báo ông biết chồng nàng vướng công chuyện trong
lục địa, nàng với tư cách Chủ tịch hội đồng quản trị và giám đốc điều hành của
công ty Công nghịêp ngôi sao, sẽ tiếp khách thay. Tình hình này quá bất ngờ đối
với Bonventre. Ông ta không quen thảo luận về công việc với đàn bà. Nhưng chỉ
sau một lát, ông ta đã nhận thấy mình lầm to. Janna còn sắc sảo hơn chồng
nhiều.

Bonventre đến đây thảo
luận trên tư cách kẻ mạnh hơn. Ông ta đã nói toạc với Janna:

- Chồng bà đã rơi vào
đúng cái bẫy của chính ông ta giương ra. Bây giờ toàn bộ vấn đề chỉ còn là
chúng ta giải quyết vấn đề ra sao.

Nhưng Janna đã nắm được
con át chủ bài trong tay. Mới cách đây vài tiếng đồng hồ, Ervin đã rút khoản
tín dụng cho Bonventre vay, nhưng ông này chưa biết gì hết. Janna cũng không
nói, để mặc cho Bonventre quăng lên bàn lần lượt các quân bài của ông ta. Cuối
cùng nàng mới lộ ra tin tức kia. Và không những không bán rẻ số cổ phần Derek
đã hớ hênh mua vào mà Janna còn báo tin nàng quyết định mua thêm cổ phần để
đoạt quyền điều hành Liên hiệp Công ty khách sạn Châu Âu.

Janna nói thêm:

- Tôi vừa phát hiện ra
rằng kinh doanh khách sạn là lời nhất, nếu như ai có đủ kinh nghiệm trong công
việc. Cho nên tôi đồng ý bán hết số cổ phần chồng tôi đã mua cho các ông và hứa
danh dự sẽ từ bỏ mưu đồ đoạt quyền điều hành Liên hiệp công ty của các ông với
một điều kiện duy nhất: các ông phải chịu trả theo giá tôi đề ra.

Nàng đưa ra một giá
khiến Công ty Ngôi sao được lãi bảy triệu đô la và yêu cầu bản thảo luận phải
được ký trong ngày hôm nay. Để thêm sức nặng, nàng trao cho Bonventre một tờ
giấy.

Uất quá, ông ta định
chồm người bỏ về, nhưng rồi lại phải ngồi xuống từ từ, gục đầu rầu rĩ. Không
khí căng thẳng tột độ. Riêng Janna vẫn thản nhiên, thậm chí mỉm cười vui vẻ.
Bốn hoặc năm phút sau, Bonventre thở một hơi rất dài rồi lấy bút ký vào tờ
giấy.

Khi đám khách Italia đã
về, Janna ngồi xuống ghế, mắt nhắm lại và tận hưởng niềm sung sướng của sự
chiến thắng. Lúc này, Derek vẫn đang ở Tây Ban Nha và chắc chắn đã tin rằng vợ
y chỉ có một cách đơn giản là chịu thua và lấy tiền của chi nhánh Los Angeles trả
nợ thay cho y. Y không thể tưởng tượng nổi Janna đã chuyển bại thành thắng và
thắng rất to: lãi một lúc bảy triệu đôla!

Nghĩ đến chuyện này,
Janna giật mình, không hiểu chồng sẽ nghĩ như thế nào về việc mình làm của
mình. Derek nhiều tự ái, rất có thể sẽ khó chịu trước trí thông minh, sự thành
công của vợ.

Janna chậc lưỡi đứng
dậy. Nàng tắt đèn rồi sử dụng thang máy nội bộ xuống nhà. Hôm nay nàng hẹn gặp
luật sư Dave Wilson. Ông hứa sang London bàn công chuyện với nàng. Giờ hẹn là
tám giờ tối ở khách sạn Savoy.

Janna bước vào chiếc
Rolls Royce, bảo tài xế:

- Đưa tôi đến khách sạn
Savoy rồi ra sân bay đón chồng tôi. Ông ấy đáp chuyến bay số 132 của hãng hàng
không Iberian, hạ cánh lúc mười ba giờ ba mươi.

Nàng nhìn ra đường phố
bên ngoài. Đây chính là đại lộ Eleet, nơi nàng đã từng đi bộ với Derek để về
nhà y cách đây mười năm. Và hôm đó nàng đã bỏ chuyến bay sang Pais, tan hết
giận hờn và làm tình với y hai lần. Thời gian mới lấy nhau họ rất hạnh phúc và
nàng biết ơn Derek đã dạy nàng nghề hoạt động tài chính kinh doanh. Nhưng hôm
nay tình cảm của họ đã nhạt đến mức không thể tiếp tục chịu đựng nhau thêm được
nữa.

Luật sư Dave đã đợi
nàng khách sạn Savoy. Thời gian gần đây ông già đi rất nhanh.

- Chào cô! - Viên luật
sư nói rồi hôn vào má nàng. - Thời gian làm cô đẹp thêm còn tôi thì xấu đi!

Hầu bàn mang rượu đến.
Đợi anh ta đi, Dave mới hỏi:

- Cô thế nào?

- Cháu vẫn khoẻ. Nhưng
chuyện vợ chồng thì không ra sao cả.

- Tôi hiểu. Cô hãy coi
tôi như người nhà. Tôi đã từng là bạn thân của cha cô. Hiện tôi là bạn của Anna
và cũng là của cô nữa.

- Cháu định ly hôn
nhưng mẹ cháu bảo cháu hỏi ý kiến bác.

- Cô đã nói chuyện với
Derek chưa?

- Chưa ạ.

- Nhưng đấy là bước đầu
tiên cần thiết phải tiến hành.

- Cháu biết thế nhưng
khó nói quá.

Viên luật sư già nói:

- Đúng là khó, nhưng
nhiều khi con người buộc phải nói thẳng với nhau. Cô muốn gặp tôi chỉ để bàn
chuyện đó thôi chứ gì? Vậy cô hãy kể những lý do chính.

Sau một lúc im lặng,
Janna nói:

- Trước đây sáu tháng,
Derek đã mổ. Bác sỹ phẫu thuật nói với cháu là việc mổ của ông không đạt kết
quả chữa cho anh ấy bệnh vô sinh.

- Thế là tốt. - Viên
luật sư gật đầu.

- Vâng, nếu như trước
khi cưới Derek không nói với cháu rằng do bị thương hồi chiến tranh, anh ấy
không thể có con được nữa.

- Cô hỏi ông ấy à?

Janna gật đầu.

- Nhưng sau này anh ấy
nhất định chối là đã nói với cháu như vậy.

- Đấy là lần duy nhất
ông ấy nói dối vợ phải không?

Janna đáp:

- Cháu không biết anh
ấy còn nói dối cháu chuyện gì nữa. Chính vì thế cháu rất ngại gặp mặt anh ấy.
Trong lúc nói chuyện cháu luôn cảm thấy có những chuyện Derek nói ra không đúng
hẳn với sự thật, nhưng cháu chưa có dịp điều tra xem anh ấy có nói dối điểm
nào. Gặp trường hợp cháu chưa tin, anh ấy có cách giải thích rất xuôi tai,
khiến cháu không cãi được mặc dù biếtc rằng chưa chắc sự thật đã là thế.

- Cô kể một thí dụ.

- Cháu được thừa kế
khoảnh đất bên Singapore…

- Anna có kể tôi nghe
chuyện ấy. Nhưng sao?

- Khi công ty Ngôi sao
phát, cháu bảo Derek là ta hãy xây dựng một đài tưởng niệm Janet Taylor trên
chính khoảnh đất ấy vì đất ấy là sở hữu của bà Taylor. Nhưng mỗi lần cháu giục,
Derek đều thoái thác, lảng sang chuyện khác hoặc kiếm cớ trì hoãn.

- Thí dụ khác.

- Anh ấy bảo cha mẹ anh
ấy xưa là chủ một trang trại ở Devon. Cháu giục Derek đưa cháu về thăm quê
hương của anh ấy nhưng anh ấy từ chối, bảo trang trại ấy đã bán rồi. Chuyện quá
khứ chẳng nên bới lại cho thêm tiếc nuối.

Luật sư Wilson lại hỏi:

- Thời gian gần đây cô
bận việc nên vợ chồng không có dịp gần gũi nhau được phải không?

- Cả Derek và cháu đều
rất bận. - Janna thừa nhận.

- Có lẽ cả hai nên dành
thời gian gặp nhau. Muốn vợ chồng êm đẹp, nhiềi khi cả hai đều phải cố gắng. -
Wilson nhìn đồng hồ rồi nói. - Tôi sắp phải ra sân bay bây giờ. Nhưng tôi có
cộng tác nhiều lần với luật gia Anh. Ông ta thỉnh thoảng nhận giúp những ngừơi
cần li dị và ông ta kể tôi nghe nhiều khi ông ta phải thuê thám tử tư để làm
sáng tỏ mọi vấn đề…

- Ôi, cháu nghĩ đâu đến
nỗi phải thế…

- Li hôn là bước đi
quan trọng, nhất là trong trường hợp này, cô và Derek lại cộng tác cả trong
việc kinh doanh. Li hôn không chỉ tạo nên nỗi đau khổ tinh thần mà còn sinh lắm
chuyện rắc rối về tài sản. Cô có thể sẽ phải chịu những thiệt thòi rất lớn đấy.
Tôi hỏi nhé: nếu như xác định được là những nghi vấn của cô vô căn cứ, có phải
cô sẽ thanh thản hơn không nào?

- Vâng, đúng thế.

- Vậy tôi sẽ bảo ông
Basil thuê những thám tử tư vẫn thường làm cho ông ta điều tra giúp cô một số
chuyện. Cô đừng lo. Họ tiến hành tuyệt đối bí mật. Derek không biết gì hết. Khi
ông Basil thu thập được đủ tin tức, tôi sẽ trao cho cô, được chứ?

Janna đáp:

- Cảm ơn bác, bác
Wilson. Lúc này bác nói có phần đúng. Quả là cháu có ít thời gian để gặp chồng.
Và cháu cũng nhìn hòn đất thành quả núi thật.

Taxi chở Janna về đến tòa
nhà ở phố Nam Audley lúc mười giờ tối. Lúc này, bà giúp việc đã làm xong thức
ăn. Janna tự lấy khay, đặt các thứ lên, cùng một chai Pinot Chardonnay, bưng
lên phòng ngủ trên gác.

Thay bộ mặc trong nhà,
nàng lên giường nằm, vớ tờ báo Times đọc. Hầu hết các bài đều xung quanh vụ
Tổng thống Nixon từ chức và tân tổng thống Gerald Ford công bố quyết định tha
thứ cho Nixon. Thế là kết thúc cuộc tranh cãi suốt hai năm trời xung quanh vụ
Watergate, vụ bê bối làm rệu rã nước Mỹ.

- Em làm nội trợ đấy hả
cưng?

Janna ngẩng đầu, thấy
Derek đứng giữa cửa. Trông y dáng mỏi mệt và mắt đỏ những tia máu, chứng tỏ y
đã uống khá nhiều rượu lúc ngồi trên máy bay từ Madrid về.

Nàng nói:

- Em đang đọc tin Nixon
từ chức.

- Và tin Gerald quyết
định tha thứ cho Nixon những tội mà bản thân ông ta khăng khăng không chịu
nhận. Đúng là quá đáng!

Janna hỏi:

- Chuyến bay thế nào?

- Không đến nỗi. -
Derek nói rồi cởi áo vest, nới cà vạt. - Em giải quyết công việc với lão
Bonventre như thế nào?

- Em bảo chúng mình bán
lại toàn bộ số cổ phần đã mua cho lão.

- Và khoản lỗ vốn chi
nhánh bên Mỹ sẽ chịu chứ gì?

- Không lỗ chút nào
hết.

Đang cởi dây giầy,
Derek ngừng lại ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn vợ:

- Em nói sao?

- Em được tin vị cứu
tinh của Bonventre đã rút bàn tay bảo trợ. Lão đang đứng trước nguy cơ phải trả
khoản nợ đó và mất quyền điều hành Liên hiệp công ty của lão. Em bèn đòi mua
thêm cổ phần để đoạt cái quyền ấy. Nếu lão không chịu bán thì lão phải mua lại
số cổ phần của chúng ta.

- Giỏi, em giỏi thật.

Janna vội nói:

- Đấy là nhờ em học ở
anh!

Nàng hồi hộp chờ chồng
nổi cơn thịnh nộ, bởi nàng làm việc đó tự ý mà không cần bàn trước với y. Nhưng
Derek chỉ cười vang và hỏi:

- Em lãi vụ đó bao
nhiêu?

- Khoảng bảy triệu.

- Bảng Anh.

- Đô la Mỹ.

- Khá đấy, phu nhân
Southworth! Ta ăn mừng chứ nhỉ?

Janna thấy chồng bước
đến chiếc tủ lạnh nhỏ trong đựng ba bốn chai Dom Perignon. Nàng ngạc nhiên khi
thấy y không phản ứng gì hết và nàng khó chịu nhận thấy chồng cố tình tránh
những cuộc đụng độ với nàng. Uống xong mọt ly, y định rót ly thứ hai, nàng nói:

- Đừng rót cho em.

Nhưng Derek đã ấn ly
rượu vào tay vợ:

- Uống đi, uống đi! Anh
phục em đấy! Chúc cho mười năm tới vẫn tốt đẹp như mười năm qua.

- Anh tin như thế sao?
- Janna bình thản hỏi.

- Việc kinh doanh…

- Không phải việc kinh
doanh

- Em nói thế nghĩa là
sao? - Derek hỏi, ngồi vào mép giường bên vợ.

- Quan hệ vợ chồng giữa
chúng ta rệu rã quá rồi. - Janna nói.

- Sau ngần ấy năm chung
sống, làm sao có thể như lúc mới đầu được?

- Có thể là như thế, dù
sao thì…

Derek quay mặt đi,
không nghe. Y nằm xuống giừơng bên cạnh vợ. Y quàng tay qua ngực nàng, ôm chặt
một lúc rồi mới hôn vào môi nàng. Y thở ra toàn mùi rượu và cằm chưa cạo râu
của y cọ vào mặt nàng như giấy ráp.

Derek thì thầm:

- Tại vợ chồng mình
sống xa nhau lâu quá.

- Không phải.

- Vậy tại sao?

- Tại anh toàn nói dối
em và em không tin anh được…

- Ôi, lại cái chuyện
anh không thể có con chứ gì? - Derek giận dữ hét lên. - Tưởng chuyện ấy chúng
ta đã giải quyết xong từ nhiều tháng trước rồi chứ?

- Không phải chỉ chuyện
ấy. Anh còn dối trá nhiều chuyện khác.

- Chuyện gì?

- Mọi chuyện. Không bao
giờ anh nói đúng sự thật.

- Em tưởng tượng ra đấy
thôi.

Janna không trả lời. Mà
có thể y nói đúng. Có thể tâm trạng nàng bị đảo lộn về chuyện nàng thấy mình đã
ngoài ba mươi tuổi mà vẫn chưa có con.

Nàng mệt mỏi nói:

- Thôi, chuyện ấy để
sáng mai. Bây giờ em mệt lắm rồi.

Derek bỗng thay đổi hẳn
thái độ. Y nói dịu dàng:

- Đúng là như thế. Em
nói đúng. Vợ chồng mình lâu nay nhạt nhẽo với nhau. Tại chúng ta mải làm ăn
nhiều quá. Anh nghĩ ta nên tiến hành tuần trăng mật lần thứ hai để khôi phục
lại tình cảm như xưa. Cả hai chúng mình đi đâu đó độ mười ngày. Em có thích
quần đảo Hebrides không?

- Bao nhiêu ngày gặp
nhau ở California rồi đấy thôi.

- Đúng là tình cảm quan
trọng hơn kinh doanh nhiều. Chúng ta mải làm ăn nên đã quên điều đó.

Janna buồn bã nhắm mắt,
ngả đầu lên gối. Nàng cảm thấy thân thể rã rời. Nỗi mỏi mệt không chỉ do thể
xác mà còn do sự trống trải trong tâm hồn. Derek đã áp người vào người nàng,
nàng cảm thấy y cương lên. Y mơn man ngực nàng và tuy sự đụng chạm của y làm
nàng khó chịu, đầu vú nàng vẫn cương lên.

Nàng nói:

- Thôi em không thích.

Làm như không nghe
thấy, Derek vẫn tiếp tục mơn trớn và Janna cảm thấy như mình bị kích thích. Như
thể thân xác nàng tách riêng ra, không chịu sự chi phối của trí óc. Cảm giác
khoan khoái đã át đi nỗi ghê tởm. Và những động tác của Derek như kéo nàng
theo. Nàng cũng chuyển động thân thể hưởng ứng và lên dần đến đỉnh khoái cảm
khiến toàn thân nàng run rẩy.

Lát sau, nằm trong vòng
tay của Derek, Janna cố giải thích tại sao vừa rồi nàng lại chịu để y làm tình?
Và đột nhiên nàng nhận ra nàng vẫn cần đến y, đến những vuốt ve, chiều chuộng
của y.

Tuy vậy cảm giác bực
bội với chồng sau cuộc nói chuyện với luật sư Wilson cuối cùng đã thắng. Nàng
nhích người ra khỏi thân thể Derek và cứ nằm thế suy nghĩ triền miên. Đến lúc
ánh nắng bên ngoài đã lọt vào cửa sổ, Janna vẫn chưa ngủ được.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3