Tân Nương Nóng Tính - Chương 41 (Hết)

Chương 41

“Hắc hắc! Ngươi chịu cũng phải
xem phụ thân của hài tử có chịu hay không!” Đổng Dương Sóc có chút hả hê!

Ngọ Lăng Phong trừng hắn một cái.
Đây chính là chuyện nàng đang phiền não! Nếu biết nàng có con, cho dù Mạc Kính
Phong có đồng ý, Mạc phu nhân cũng không chịu!

“Thật ra thì làm một cái hỷ yến
cũng không có gì, dù sao cũng chỉ là hình thức mà thôi!” Diệp Tĩnh Tịch mở
miệng. Mọi người đều phải công nhận! Xem Ngọ bây giờ có khác với con dâu là bao
đâu!

Ngay cả Tịch cũng nói như vậy!
Ngọ Lăng Phong suy nghĩ một chút. Có lẽ nàng nói không sai! Nhanh chóng hoàn
thành, Mạc Kính Phong cũng không phiền nàng nữa! Thật ra thì không phải nàng
không muốn gả, chẳng là chuyện cưới xin này, càng làm lớn càng phức tạp nên
nàng lười biếng thôi!

“Tiểu... tiểu thư?! Làm ta sợ
muốn chết!” Tiểu Thúy vỗ ngực! Mặc dù nàng đã sớm quen với cách xuất hiện không
giống ai này của tiểu thư nhưng vẫn bị kinh động một chút!

“Mạc Kính Phong đâu?”

“Thiếu gia đang uống rượu trong
Lương Đình! Có vẻ rất tức giận!”

Ngọ Lăng Phong bĩu môi, cũng
không phải lần đầu tiên! Lần nào nàng trở về mà hắn không như vậy!

Đi về phía Lương Đình, từ xa Ngọ
Lăng Phong đã nhìn thấy Mạc Kính mềm nhũn như vũng bùn nằm trong đống rượu.

“Sách sách! Sao lần nào trở về
hắn cũng là bộ dáng sống không bằng chết này thế?”

“Quá lệ thuộc vào một người cũng
không phải chuyện tốt!” Ngọ Lăng Phong từ trên cao nhìn xuống hắn

Vừa nghe thấy thanh âm của nàng,
Mạc Kính Phong chậm rãi ngẩng đầu nhìn, sau đó nhanh chóng ngồi dậy.

“Chết tiệt ngươi!” Mạc Kính Phong
mở to mắt, nàng còn dám nói? Là người nào hại hắn thành thế này chứ?!

“Ta cũng chỉ đi có hai ngày.”

“Sau này không cho về!” Sao nàng không thử suy nghĩ đến tình
cảnh của hắn chứ? Nàng trở về làm hắn đau khổ biết chừng nào!

“Hơi khó a!” Hơn nữa sau này phải trở về đến mấy lần, khám
trước khi sinh là chuyện không thể tránh khỏi mà!

“Ngọ Nhi!” Mạc Kính Phong tức giận! “Tại sao nhất định phải
trở về! Nơi này ở không thoải mái sao?!”

Dĩ nhiên không thoải mái! Nhưng đây cũng không phải nguyên
nhân chủ yếu!

“Con gái còn chưa xuất giá thì vẫn còn được về nhà mẹ đẻ, sau
này gả cho ngươi rồi muốn đi cũng không được!”

“Đáng chết... ta không... ngươi nói gì? Ngươi ngươi ngươi…
Nói muốn gả cho ta sao?” Mạc Kính Phong khẩn trượng làm nàng có chút buồn cười.

“Có lẽ vậy, nhưng mà… Nếu không thể về nhà mẹ đẻ…” Ngọ Lăng
Phong cố ý ngửa đầu lên trời suy nghĩ

“Không... dĩ nhiên là được...” Nhưng ngay sau đó, Mạc Kính
Phong lại vội vàng bổ sung, “Nhưng phải mang theo ta!” Chỉ cần ở bên nàng, cho
dù không về được hắn cũng chịu!

“Mang theo ngươi?!” Sao nàng không nghĩ tới chứ! Lần nào trở
về cũng bị thủ đoạn của hắn làm cho tức giận nên nàng không nghĩ đến khả năng
này, cũng không tồi!

“Được.” Đợi đến khi Mạc Kính Phong trừng lớn mắt, Ngọ Lăng
Phong mới cho hắn một câu trả lời.

“Ngọ Nhi... nương tử của ta... ta yêu ngươi!” Mạc Kính Phong
kích động ôm lấy nàng quay quay mấy vòng! Tiếng cười vui vẻ vang khắp Mạc phủ.

Nửa tháng sau.

Trên dưới Mạc phủ, nơi nơi đều giăng đèn kết hoa! Tiếng
chiêng trống vang trời, tiếng người ồn ào! Đầu đường cuối ngõ, mọi người đều
bàn tán xôn xao về hôn lễ của Mạc Kính Phong và Ngọ Lăng Phong.

“Sách sách...! Mạc phủ quả nhiên là đại gia đình! Thật đúng
là phô trương!” So với hoàng đế chọn phi còn long trọng hơn!

“Dĩ nhiên! Dù sao cũng là nhà giàu nhất Dương Châu!”

“Huống chi là tiệc cưới duy nhất của Mạc đại thiếu gia!”
Không phô trương cũng khó!

“Ai nha... xin lỗi...” Một người vội vã chạy không cẩn thận
đụng trúng đám người đang nói chuyện.

“Sách sách... Vương lão cha... gấp như vậy, muốn đi đâu a?”
Một người lên tiếng hỏi.

“Ai nha... còn có thể đi đâu... các ngươi không biết sao? Hôm
nay Mạc thiếu gia đám cưới, Mạc phủ mở tiệc chiêu đãi tứ phương, bất kể là ai
chỉ cần đến đều có thể uống rượu mừng miễn phí hết! Nghe nói ăn xong còn có quà
tặng a!” Vừa nói xong, Vương lão cha nhanh chân chạy đến Mạc phủ.

“Thật có chuyện này?”

“Ai nha... còn đứng đây làm gì! Đi thì biết!” Nếu bỏ lỡ thì
thật đáng tiếc!

“Đúng a! Đi nhanh đi!”

Cho nên mọi người đang đàm luận bắt đầu gia nhập vào hàng người
chen chúc vào Mạc phủ.

Màn cảnh quen thuộc lại trình diễn, cả thành Dương Châu vẫn
sôi sục vì Mạc đại thiếu gia, lần trước là vứt tú cầu chọn hôn, còn lần này là
đám cưới của hắn!

“Ha ha... Mạc thiếu gia... chúc mừng chúc mừng a!”

[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại www.gacsach.com - gác nhỏ cho người yêu sách.]

“Là a... Mạc thiếu gia là nhân tài hiếm có, Mạc phu nhân chim
sa cá lặn, thật xứng đôi a!” Nghe nói Mạc đại thiếu phu nhân cũng chính là
người nhặt được tú cầu hôm đó.

“Hy vọng không lâu nữa Mạc phủ sẽ có song hỷ lâm môn... ha
ha...”

“Ha hả... đa tạ các vị! Kính Phong kính các vị thêm một chén
nữa!” Mạc Kính Phong cười tươi như hoa, rốt cuộc, hắn đã có thể lấy được cô gái
mình yêu về làm vợ!

“Hắc hắc... huynh đệ... người nọ là ai a?” Lâm Gia Hưng đi
tới, chỉ vào lão đầu đang được đám mỹ nữ vây quanh.

“Khụ khụ... đó là nhạc phụ đại nhân!” Là người “râu ria” như
trong miệng Ngọ Nhi nói! Sau khi được Ngọ Nhi giảng đạo, hắn cũng đại khái hiểu
được thân phận của nàng.

“Nhạc phụ?” Chẳng lẽ cũng là “người tương lai” sao? Nhìn dáng
vẻ của hắn hẳn là tuổi không nhỏ đi?! Còn có thể được mĩ nữ vây thành đống… Chờ
chút! Hắn không nhìn lầm chứ?! Hắn ta vừa lấy li rượu thủy tinh bỏ vào túi
áo?! Lâm Gia Hưng trừng to mắt!

“Khụ khụ... đó là sở thích của nhạc phụ đại nhân” Mạc Kính
Phong nhanh chóng giải thích.

Cảm giác bọn họ nhìn chăm chú, Đổng Dương Sóc ngoắc ngoắc tay
với bọn họ, chúng mĩ nữ xung quanh liền quay đầu lại, thấy hai đại mĩ nam đi
tới, tim các nàng đập nhanh vài phần, mặt ửng hồng thêm vài phần!

“Nhạc phụ đại nhân có gì chỉ dạy a?!” Mạc Kính Phong cung
kính hỏi, mặc dù nương tử đại nhân rất khinh thường người này nhưng hắn cũng
không dám làm bậy!

“Hắc hắc... không có gì... chỉ là không biết ngươi có bị lão
bà hay mẹ của con mình gạt không?!” Hắn đoán Ngọ nha đầu nhất định chưa nói cho
ai biết chuyện này! Nhìn hắn có tâm như vậy, hắn cũng nói cho hắn biết, nếu
không lại bị xem thường a!

“Ha hả... ta... chờ một chút... ngươi nói gì?! Con?!” Mạc
Kính Phong rống lên, cả phủ vì tiếng rống mà trở nên yên tĩnh!

“Ách... Ngọ nha đầu không nói cho ngươi biết a?!” Đổng Dương
Sóc làm bộ như kinh ngạc!

“Chết tiệt...!” Không đợi mọi người kịp phản ứng, hắn liền
chạy đến hỉ phòng.

“Xảy ra chuyện gì? Sao Kính Phong lại gấp vậy?!” Mạc phu nhân
nhìn con mình chạy đi, khẩn trương hỏi.

“Không có chuyện gì không có chuyện gì... nghe nói mình sắp
làm cha nên kích động một chút!”

“Làm cha?! Ngươi nói...” Mạc phu nhân mừng rỡ! Chỉ còn chưa
hét lên!

... Hoàn...

Thực hiện bởi

nhóm Biên tập viên Gác Sách:

Thảo Little - vuthungoc - Tiểu Bảo Bình

(Tìm - Chỉnh sửa - Đăng)

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3