Thế Giới Nghịch - Chương 044
CHƯƠNG 044
Gail Bond trở lại
nhịp điệu sống hằng ngày. Cô qua đêm với Yoshi rồi về nhà lúc sáu giờ sáng để
đánh thức Evan, cho nó ăn sáng, rồi đưa nó đến trường. Sáng nọ, khi vừa mở cửa
vào nhà, cô thấy Gerard đã biến mất. Chiếc lồng nằm giữa lối đi, không con chim
nào còn đậu chỗ cành cây. Gail văng tục. Cô đi vào phòng ngủ, lúc này Richard
vẫn còn đang ngủ say. Cô lay anh ta dậy. “Richard. Gerard đâu
rồi?”
Anh ta ngáp. “Gì cơ?”
“Gerard ấy. Gerard đâu?”
“Anh e là vừa mới có một vụ tai nạn.”
“Tai nạn gì? Anh đã làm gì?”
“Đang lau chuồng trong nhà bếp thì cửa sổ
chuồng mở ra. Nó bay mất.”
“Sao mà bay được! Hai cánh của nó đã được
xén ngắn rồi mà.”
“Anh biết chuyện đó.” Richard vừa nói vừa
ngáp.
“Nó không bay ra.”
“Tất cả những gì anh có thể nói cho em biết
là anh nghe Nadezhda la lớn rồi khi anh vào bếp thì thấy con bé đang chỉ ra
ngoài cửa sổ. Anh nhìn ra thì thấy con chim đang đập cánh khổ sở ở dưới đất. Dĩ
nhiên anh chạy liền xuống lầu rồi ra đường xem sao nhưng nó đã biến đi đâu mất
tiêu.”
Tên khốn nạn đang cố nín cười.
“Richard, chuyện này hết sức nghiêm túc
đấy. Nó là một con vẹt
chuyển gien. Nếu nó thoát ra nó có thể truyền gien cho những con vẹt khác.”
“Anh nói cho em biết
này, đây là tai nạn.”
“Nadezhda đâu rồi?”
“Tới trưa cô ta mới
tới. Anh đã cắt giảm giờ làm của cô ta rồi.”
“Cô ấy có di động
không?”
“Em mướn cô ấy mà
cưng.”
“Đừng gọi tôi là cưng.
Tôi không biết anh đã làm gì với con vẹt xám ấy nhưng chuyện này hết sức nghiêm
túc đấy Richard.”
Anh ta nhún vai. “Anh
không biết phải nói gì với em nữa.”
Dĩ nhiên chuyện
này phá hỏng tất cả các kế hoạch của cô. Tháng tới họ định đăng tải thông
tin lên mạng và nhất định sẽ có nhiều tiếng la ó khắp thế giới cho rằng tuyên
bố của họ không phải sự thật. Giới khoa học sẽ gọi đó là hiệu ứng Clever Hans[18], chỉ là bắt chước, Chúa mới biết còn gì nữa. Ai cũng sẽ yêu cầu được chiêm
ngưỡng con chim. Và giờ thì con chim đã biến mất.
[18] Tên một con ngựa sống vào đầu thế
kỷ 20, được cho là có khả năng làm các phép tính số học. Tuy nhiên, người ta
nhận thấy Hans đưa được câu trả lời đúng là vì nó quan sát được phản ứng của
những người xung quanh đang mong đợi nó làm. Hiệu ứng Clever Hans chỉ việc động
vật cảm nhận được người ta muốn chúng làm gì mặc dù không ai có chủ ý ra hiệu
cho chúng.
“Tôi muốn giết Richard
quá.” Cô nói với Maurice, trưởng phòng thí nghiệm.
“Rồi tôi sẽ mướn luật
sư tốt nhất để biện hộ cho cô.” Anh ta nói, miệng không mỉm cười. “Cô có nghĩ
anh ta biết con chim đang ở đâu không?”
“Chắc biết chứ. Nhưng
anh ta sẽ chẳng bao giờ cho tôi biết. Anh ta rất ghét Gerard.”
“Hai người đang đấu
tranh giành quyền nuôi dưỡng một con chim đấy.”
“Tôi sẽ nói chuyện với
Nadezhda. Nhưng chắc anh ta đã mua chuộc cô ấy rồi cũng nên.”
“Con chim có biết tên
cô không? Tên phòng thí nghiệm này? Mấy số điện thoại này?”
“Không, nhưng nó thuộc
lòng những âm thanh trên bàn phím điện thoại di động của tôi. Trước đây nó
thường tạo ra những âm đó bằng một chuỗi tiếng.”
“Vậy thì chắc nó sẽ
gọi cho cô thôi, một ngày nào đó.”
Gail thở dài. “Có lẽ.”