Không bao giờ là thất bại, tất cả là thử thách - Phần XIII (Hết)

Phần XIII: Một con người dám thực hiện ước mơ

TT - “Một con người dám thực hiện ước mơ”. Ông
Chung Ju Yung không tự nói về mình như thế, nhưng đó là điều người đọc nghĩ về
cuộc đời ông, cuộc đời của một người lao động giàu có. Như ông tự nghĩ như thế
về mình…

Kỳ cuối cùng của loạt bài này cũng chính là lời
mở đầu tâm huyết của cả cuốn tự truyện.

Tinh thần tiến thủ và
niềm tin chính là “chìa khóa để làm nên kỳ tích”. Tôi chỉ là người luôn mang
niềm tin vững vàng và phấn đấu một cách bất khuất chứ không phải là một con
người đặc biệt.

Tôi nghĩ rằng dù là một
quốc gia hay một doanh nghiệp thì cội rễ để thành công nằm ở việc những nhân
vật chủ chốt của doanh nghiệp đó, quốc gia đó có tinh thần tiến thủ mạnh mẽ ra
sao và hành động như thế nào mà thôi.

Nhìn vào lịch sử 5.000
năm của Hàn Quốc trong những thời kỳ mà tinh thần tiến thủ của dân tộc Hàn dâng
cao thì đất nước đã phát triển không ngừng. Chúng ta tiến vào tận đại lục, tiến
ra biển để mở rộng bán đảo chật chội của mình. Còn một khi chí khí tiến thủ ấy
mất đi thì chúng ta chẳng suy nghĩ gì đến những việc trọng đại ấy mà lại đi gây
hấn với chính anh em một nhà, để một thời gian dài trôi đi lãng phí và chẳng có
sự phát triển đáng kể nào cả.

Quá khứ dù có vĩ đại
đến mấy, khoa học kĩ thuật có hiện đại đến mấy, điều kiện nền tảng cơ sở dù có
tốt đến mấy, nhưng nếu ngày hôm nay chúng ta không có tinh thần tìm tòi cái
mới, không có sự nỗ lực sáng tạo, tinh thần vươn lên thì vinh quang của ngày
hôm nay sẽ trở thành quá khứ trong giây lát.

Đất nước Hàn Quốc đã
trải qua một giấc ngủ dài, bắt đầu tỉnh dậy vào những năm 1960 và đến nay đã
đạt được sự phát triển nhảy vọt, giữ một vị trí mà thế giới phải chú ý. Trong sự
phát triển nhảy vọt đó, tôi tự hào vì Hyundai của chúng tôi đã đóng vai trò dẫn
đầu trong nền kinh tế Hàn Quốc. Nếu ai đó hỏi động lực nào đã đưa Hyundai trở
thành doanh nghiệp phát triển vượt bậc, mang tầm cỡ thế giới thì tôi có thể trả
lời không chần chừ rằng: đó là vì chúng tôi là một tập thể tập hợp những người
có chí vươn lên và tinh thần tìm tòi cái mới một cách hăng say.

Chúng tôi đã từng bước
khai thác nhiều lĩnh vực mới trong xã hội công nghiệp Hàn Quốc mà khi đó vẫn
còn như một mảnh đất hoang sơ. Hyundai đã khai phá ngành xây dựng tại Hàn Quốc,
tạo ra ngành đóng tàu và cũng mở đường cho ngành sản xuất ôtô Hàn Quốc phát
triển.

Tôi rất thích một đoạn
văn. Đó là lời nguyện cầu của tướng MacArthur, tôi sửa lại một vài chỗ và dặn
dò nhân viên mới vào công ty xem. Đoạn văn ấy như sau:

“Xin Chúa hãy ban cho
con sức mạnh để có thể đứng vững và nhìn rõ bản thân mình khi con yếu đuối và
mất niềm tin, cho con sức mạnh để con không lùi bước trước thất bại, sức mạnh
để con khiêm tốn và ôn hòa mỗi khi chiến thắng.

Điều con mong muốn là
đừng bao giờ dẫn con vào nơi an bình, hãy chỉ cho con cách chống cự với những
thử thách và khó khăn.

Hãy chỉ cho con cách
chiến đấu dũng cảm trong bão tố và cách thông cảm với kẻ chiến bại.

Hãy ban cho con sức
mạnh để con biết cười đồng thời không mất đi tiếng khóc, để con nhìn về tương
lai mà không quên đi quá khứ.

Và cuối cùng, hãy cho
con biết thế nào là niềm vui trong cuộc sống, thế nào là sống nghiêm túc với
bản thân mình.

Và hãy cho con ghi nhớ
rằng điều vĩ đại chính là điều giản dị và sức mạnh chân chính nằm trong sự dịu
dàng”.

Xét theo các nguyên lý
về kinh tế, tất cả những gì sẵn có tại Hàn Quốc hầu như không tạo điều kiện để
phát triển mạnh một lĩnh vực nào. Chẳng có tài nguyên, chẳng có vốn và cũng
chẳng có sự tích lũy kĩ thuật nào để có thể chiến thắng trong cuộc chiến cạnh
tranh. Đó chính là hiện thực của nền kinh tế Hàn Quốc.

Tuy vậy, ngành công
nghiệp của chúng tôi phát triển được như ngày hôm nay chính là kết quả của sự
nỗ lực, tinh thần gánh vác sứ mệnh của chúng tôi. Cùng với tính mạo hiểm và óc
sáng tạo, ý chí tiến thủ đã giúp chúng tôi bù đắp những thiếu thốn của mình.

Tôi còn nhớ khi Nhà máy
đóng tàu Hyundai đang ra sức khắc phục những khó khăn thì một vị phó thủ tướng
phụ trách kinh tế Hàn Quốc thời đó, đồng thời là một nhà kinh tế học khả kính,
đã gọi tôi tới. Ông ta khẳng định chắc chắn rằng đây là việc không có khả năng
thực hiện được và nói nếu ngành đóng tàu của Hyundai thành công thì ông ấy sẽ
đốt mười ngón tay và lên thiên đường. Vậy mà hôm nay Hyundai đã trở thành nhà
máy đóng tàu số một thế giới, còn ông ấy vẫn sống trên trái đất này.

Ngày hôm nay nếu chỉ
làm những việc mà các nước công nghiệp chưa làm, hay làm những việc mà các nước
tiên tiến không đủ khả năng thực hiện, tìm những thị trường mà các nước tiên
tiến không đặt chân tới do thiếu nhân lực thì ngành công nghiệp Hàn Quốc chẳng
có việc gì mà làm nữa.

Các nước tiên tiến luôn
mong muốn chúng tôi làm những gì mà họ chưa làm đến. Tuy nhiên nếu chúng tôi
chỉ theo đuổi điều ấy thì chẳng những không có việc gì để làm mà còn không thể
phát triển và tồn tại được.

Nếu chúng ta chần chừ
bước vào những lĩnh vực mà chúng ta còn thua kém hay chưa biết, hoặc chúng ta
lẩn tránh những công việc mệt nhọc thì chúng ta đang tự xếp mình vào nhóm những
người theo chủ nghĩa thất bại.

Khi tôi nói rằng tôi sẽ
tham gia lĩnh vực mạch bán dẫn, các tạp chí kinh tế trên thế giới đã nhanh
chóng đón đầu và hỏi rằng chúng tôi có biết việc bước vào thị trường đòi hỏi
trình độ cao này còn khó hơn cả hái sao trên trời không? Còn một số trí thức
của Hàn Quốc lúc bấy giờ thì nói chúng tôi làm việc không có chọn lọc. Nhưng vì
tương lai của Hàn Quốc, tôi vẫn tin tưởng chắc chắn lĩnh vực này sẽ thành công,
và tôi đã đúng.

Tất cả mọi việc thành
hay bại đều phụ thuộc vào cách suy nghĩ và hành động của mỗi người. Có thể đó
là một việc mạo hiểm vô cùng nhưng nếu không chấp nhận mạo hiểm, chúng ta sẽ
thụt lùi và bị nhấn chìm trong những gì mình đang có. So với quá khứ thì giờ
đây Hàn Quốc đã phát triển rất nhiều, tuy nhiên nếu chúng ta bằng lòng với hiện
tại thì rất dễ rơi vào tình trạng tụt dốc. Hiện nay, chúng ta dường như đang
chững lại và nhiều khó khăn có thể ập đến một lúc.

Nhiều học giả cho rằng
nước Đức có kỳ tích sông Rhine, và gọi nền công nghiệp Hàn Quốc là “kỳ tích
sông Hàn”. Tuy nhiên về kinh tế và chính trị thì không bao giờ có kỳ tích. Cái
gọi là kỳ tích là kết quả của sự nỗ lực không mệt mỏi, sức mạnh tinh thần và
niềm tin mãnh liệt vào công việc mình muốn làm. [Chúc bạn đọc sách vui vẻ
tại www.gacsach.com - gác nhỏ cho người yêu sách.]

Tôi dấn thân vào những
công việc đầy thử thách và trải nghiệm niềm vui vì đã chinh phục được nó. Tất
cả những điều ấy đã giúp tôi gây dựng nên các doanh nghiệp như ngày nay và vẫn
tiếp tục đón nhận những thách thức mới. Tiềm năng của con người là vô hạn, và
điều đó hứa hẹn một khả năng vô hạn với bất cứ ai. Tôi chỉ là một người nhiệt
tình nắm bắt các tiềm năng của mình, biến những khả năng ấy thành hiện thực chứ
không phải là con người đặc biệt.

Với bất cứ ai hay việc
gì cũng vậy. Nếu dùng tinh thần tiến thủ để biến tất cả những cái mình cần
thành của mình bằng tinh thần sáng tạo, biến kinh nghiệm nhỏ nhoi thành hiện
thực lớn thì người ta không chần chừ bất cứ điều gì trong cuộc đời họ. Có niềm
tin vào mục tiêu của mình, nỗ lực một cách tương xứng với công việc đó thì ai
cũng có thể làm được điều mình muốn.

Hiện nay hình như cũng
có người đánh giá tôi là một nhà điều hành kinh doanh có tầm cỡ thế giới, nhưng
tôi chưa bao giờ nghĩ mình là một nhà tư bản. Tôi chỉ là một người lao động
giàu có, là người làm ra hàng hóa bằng chính sức lao động mà thôi.

Thực hiện bởi

nhóm Biên tập viên Gác Sách:

Sienna – Du Catuongmy


(Tìm - Chỉnh sửa - Đăng)

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3