Con Ma Trong Tấm Gương - Chương 12 - 13

Chương
12

JEFF
ĐÂU?

Chưa đầy ba giờ,
taxi cho ba thám tử xuống ngay nhà bà Darnley. Bà đang đi tới đi lui trong
phòng khách rộng lớn. May ngồi thu mình trong ghế bành táy máy mớ tóc liên tục.
Động tác của cô bé được nhân lên bất tận trong những tấm gương treo trong
phòng.

- Thưa bà Darnley!
- Hannibal kêu - Bà đã báo cảnh sát chưa ạ?

- Không. Tôi sẽ
không báo. Bọn bắt cóc cấm không cho báo.

- Bắt cóc là trọng
tội. - Hannibal nhấn mạnh - Bà phải nhớ rằng cảnh sát luôn quan tâm để nạn nhân
không gặp nguy hiểm.

- Tôi nghĩ nên im
lặng hơn. - Bà nói. - Này. Đọc đi.

Bà đưa cho thám
trưởng một phong bì đã mở. Hannibal lấy một tờ giấy, mở ra và đọc lớn tiếng:

"Bà Darnley!
Tôi đang giữ cháu ngoại của bà. Bà không được gọi cảnh sát. Chính Jeff sẽ gọi
điện thoại cho bà hôm nay. Jeff sẽ nói cho bà những gì bà phải làm để cho cháu
được thả về. Tôi mong bà sẽ làm đúng những gì Jeff nói. Bà phải biết là tôi có
thể tỏ ra độc ác. Nhưng phải có lí do chính đáng, tôi mới làm thế."

Hannibal lật qua
lật lại tờ giấy trong tay.

- Loại giấy rẻ
tiền! - Thám tử trưởng tuyên bố. - Cửa hàng bách hóa nào cũng mua được. Chữ in,
viết bằng bút bi. Có thể nói thêm rằng người viết không phải là người Mỹ. Cuối
cùng, thì cháu cũng đoán được người ta sẽ đòi cái gì để chuộc Jeff về.

- Cái đó, thì ai
cũng đoán được. - May ngắt lời - Tấm gương Chiavo!

- Ồ cái đó, thì cứ
cho bọn chúng lấy - Bà Darnley kêu - Tôi thật hối hận là đã ham muốn cái thứ
đó! Nếu Santora dám...

- Ông Santora đang
nằm bệnh viện, thưa bà. - Bob nói - Ít nhất... sáng nay vẫn còn.

Hannibal đứng phóc
dậy:

- Trời! - Thám tử
trưởng thốt lên - Đúng rồi! Ông ấy nằm viện, nhưng rất có thể ông ấy đã ra rồi.
Ta phải kiểm tra...

Trong nháy mắt,
Hannibal lao đến điện thoại, quay số trung tâm y tế Beverly Crest. Hannibal nói
chuyện rất ngắn với tổng đài.

- Tôi hiểu rồi! Cám
ơn nhiều.

Hannibal gác máy
xuống.

- Nếu vậy, kẻ bắt
cóc có thể là Santora. - Hannibal đánh giá. - Cả nếu như Santora rời khỏi bệnh
viện lúc mười giờ rưỡi, ông ta vẫn có thể ra tay.

Sau đó, thám tử
trưởng gọi điện thoại tới khách sạn Beverly Sunset, xin gặp ông Santora. Ông
trả lời ngay. Khi nghe giọng nói của ông Santora, Hannibal gác máy xuống.

- Vậy, đúng là ông
ấy ở khách sạn. - Bob nói. - Mình ra đó ngay để theo dõi ông ta.

Peter không đi
được, sợ bị nhận mặt.

- Tốt. - Bà Darnley
đồng tình.

Bà rút ra khỏi xách
một xấp giấy bạc đưa cho Bob.

- Cậu kêu taxi đi,
nhớ gọi điện thoại về khi đến đó.

Bob cất tiền vào
túi và hứa:

- Cháu sẽ gọi. Cháu
sẽ xoay sở để ông Santora không thấy. Bà đừng lo.

Bob ra đi. Bà
Darnley, May, Hannibal và Peter im lặng và lo lắng, ngồi chờ. Không khí trong phòng
khách thật nặng nề.

Hannibal chau mày
suy ngẫm. Peter đi từ tấm gương này sang tấm gương khác, soi mình trong đó, như
thể lần đầu tiên thấy hình ảnh phản chiếu của mình.

Đến bốn giờ kém mười
lăm, chuông điện thoại reng. May và Hannibal đứng phóc dậy. Bà Darnley bước
nhanh đến bàn điện thoại, nhấc ống nghe bằng một bàn tay hơi run.

- Alô?

Ngay sau đó, bà nói
thêm:

- Tốt. Cám ơn.

Rồi gác máy.

- Có phải Bob
không? - Hannibal hỏi.

- Đúng. Nghe nói
Santora đang ăn ở quán bar của khách sạn. Bob ở lại tiền sảnh để theo dõi ông
ta.

- Vậy ta sẽ biết rõ
về chuyện đi lại của một kẻ bị tình nghi. - Hannibal nói khẽ.

- Mình rất muốn
biết hiện tên trộm nhỏ đang làm gì. - Peter nói. - Cả Baldini.

- Baldini à? May
ngạc nhiên hỏi. Là ai vậy?

- Một ảo thuật gia
đến từ Ruffino. - Hannibal nói. - Em biết hắn mà. Đó là con ma trong tấm gương.

- Trời! - Bà
Darnley thốt lên - Lại thêm một nhân vật từ cái nơi đáng nguyền rủa kia! Ước gì
ta chưa bao giờ nghe nói đến hòn đảo ấy và chưa từng gặp Isabella Manolos!

Điện thoại lại reng.

- Lần này, chắc là
cú gọi mà bọn bắt cóc nói. - Bà nói khẽ.

Dường như bà không
còn sức rời khỏi ghế. Bà run từ đầu đến chân.

- Phải trả lời thôi.
- Hannibal dịu dàng nói - Cháu sẽ nghe trên máy nhà bếp.

Hannibal nhanh
chóng rời khỏi phòng khách, vào nhà bếp, nơi John Chan đang đánh bóng đồ đạc.

Hannibal cẩn thận
nhấc ống nghe treo trên tường. Tiếng nói của Jeff vang đến.

- Ổn cả, bà ngoại
à!

- Jeff bé bỏng của
bà!

- Con không được
phép cho bà biết con đang ở đâu. - Jeff nói tiếp. - Con chỉ truyền lại chỉ thị,
rồi con phải gác máy, bà hiểu chứ?

- Được rồi, con à.
Bà hiểu. Con hãy cho bà biết bà phải làm gì và bà sẽ làm đúng như vậy.

- Ở khu San Pedro,
có nhà kho rộng lớn. - Jeff giải thích. - Nằm trên đại lộ Đại Dương và bảng đề
"Công ti Peckham". Nhưng bị bỏ hoang và không dùng nữa.

- Một nhà kho lớn,
trống không, đại lộ Đại Dương, khu San Pedro, bà Darnley lặp lại. - Rồi, bà ghi
rồi.

- Bà phải mang tấm
gương Chiavo đến đó. Bà hãy liên lạc với công ti chuyên dọn nhà hay một hãng
vận chuyển nào đó, yêu cầu cho giao gương đúng địa chỉ và đi ngay. Họ chỉ việc
dựng tấm gương vào tường nhà kho, rồi ra đi. Bà hiểu chứ?... Còn thêm một chi
tiết nữa...

- Gì hả Jeff?

- Phải giao trước
bảy giờ tối, hôm nay.

- Được rồi.

- Con sẽ gọi lại. -
Jeff nói thêm. - "Ông ấy" nói con có thể gọi lại cho bà, nhưng sau
khi "ông ấy" có cái gương đã!

Bà Darnley nghe
tiếng kích ở đầu dây bên kia và đường dây bị ngắt.

Chương
13

TIẾNG
CHUÔNG

- Trời! - Bà
Darnley than - Biết tìm đâu ra một hãng vận chuyển vào giờ này? Hơn bốn giờ
chiều rồi! Nếu không thuê được xe...

- Bà đừng lo! -
Hannibal ngắt lời - Cháu sẽ gọi chú của cháu. Chú Titus có thể lo việc giao
hàng, cùng với anh Hans và anh Konrad. Chú sẽ rất vui được giúp bà. Bà đừng lo
nữa. Tấm gương sẽ có ở San Pedro chậm nhất là bảy giờ.

- Ồ, cám ơn
Hannibal, cám ơn! - Bà Darnley kêu và ngồi phịch xuống đi-văng. - Cậu gọi ngay
cho chú được không? Mang gương lên xe sẽ mất nhiều thời gian lắm. Không được
chậm trễ.

Hannibal bước lại
gần điện thoại, nhấc ống nghe, rồi đứng yên, nét mặt đột ngột đăm chiêu, và
cuối cùng bình tĩnh đặt ống nghe trở xuống.

- Hannibal! - Bà
Darnley chưng hửng thốt lên - Nhanh lên chứ! Một phút cũng rất quý báu!

- Xin bà chờ một
chút... cháu có để ý một điều khi Jeff gọi điện thoại cho bà. Cháu có nghe
tiếng động. Đó là tiếng nhạc. Bà có để ý không ạ?

- Nhạc à? - Bà
Darnley kinh ngạc lập lại - Không, tôi... tôi chỉ nghe Jeff thôi. Nhưng có nhạc
hay không, không có gì là quan trọng! Hannibal ơi! Cậu gọi cho chú Titus nhanh
lên đi!

- Tiếng chuông nhạc.
- Hannibal nhìn xa xa nói khẽ. - Tiếng nền là tiếng chuông. Tiếng chuông chơi một
điệu nhạc. Lúc đó, cháu không để ý. Rồi cháu nghe thật rõ, trước khi âm thanh
đó xa dần. Thậm chí, cháu nhận ra điệu nhạc có tiếng chuông đặc biệt đó. Đó là
bài "Mary có con cừu!"

- Xe bán kem! -
Peter reo lên.

Peter không đi đi
lại lại trong phòng khách nữa và đứng lại trước lò sưởi.

- Mọi xe bán kem
thuộc Công ti kem Thung Lũng Xanh đều là xe đẩy có trang bị tiếng chuông như
thế! Mọi tiếng chuông đều chơi bài "Mary có con cừu!"

Hannibal ngồi xuống
để suy nghĩ.

- Tiếng chuông đó
có thể là một chỉ dẫn. - Hannibal tuyên bố. - Nó có thể cho ta biết Jeff đang
bị giam giữ chỗ nào. Theo mình, chắc chắn Jeff không ở San Pedro hay ở trong
nhà kho trống. Tên bắt cóc sẽ không dám giữ Jeff ở đó đâu. Lúc Jeff gọi, gần
bốn giờ. Vậy khoảng bốn giờ, một chiếc xe bán kem Thung Lũng Xanh đã đi ngang
qua chỗ Jeff đang ở. Còn chuyện khác nữa... - Hannibal nhắm mắt lại, cố tập
trung nhớ lại - một tiếng động lạ lùng. Sau khi xe bán kem đi qua, mình đã nghe
có tiếng lạ đó. Khá mạnh... giống như tiếng báo động... tiếp sau đó là tiếng
rung động dài... đúng hơn là tiếng một vật rung.

- Làm sao cậu có
thể ghi nhận được tất cả những chi tiết ấy? - Bà Darnley kêu - Tôi chỉ nghe
những gì Jeff nói mà thôi.

- Hannibal có máy
ghi âm thay cho bộ nhớ. - Peter hãnh diện về sếp. - Thậm chí Hannibal nổi tiếng
về điều này. Hannibal không bao giờ bỏ qua cái gì hết.

- Xe bán kem. -
Hannibal tóm lại. - Tiếp theo là tiếng hu... Biết rồi! Ngã đường sắt! Đúng rồi!
Khi xe lửa đến, tiếng còi báo động vang lên, đèn sáng lên để báo người đi đường
rằng sắp có xe lửa chạy qua. Và xe lửa chạy qua đã gây tiếng rung. Tất cả những
điều này cho ta biết rằng ở chỗ Jeff đang ở, có xe bán kem đi qua lúc bốn giờ
và vài giây sau có xe lửa chạy qua.

- Rất tiếc là chắc
có hàng chục xe bán kem trực thuộc Công ti kem Thung Lũng Xanh chạy ở Los
Angeles suốt cả ngày. - May nhận xét.

- Nhưng không có
hàng chục ngã đường sắt. - Hannibal đáp. - Và xe bán kem đi theo một lộ trình
xác định trước. Ở Rocky chẳng hạn, xe bán kem đi một vòng lúc ba giờ chiều.
Phải chi liên lạc được với Công ti kem Thung Lũng Xanh.

- Nhưng lỡ tiếng
động kia không phải là tiếng xe lửa! - Bà Darnley nói - Có thể tiếng còi báo
động của một cửa hàng bị trộm... tiếp theo là tiếng xe tải chạy qua.

- Chắc chắn là
không. - Hannibal tuyên bố. - Xe tải sẽ chạy qua nhanh và tiếng rung không kéo
dài. Mà tiếng rung cháu nghe đúng là tiếng của một đoàn xe dài. Chỉ có thể là
xe lửa mà thôi. Nếu may mắn, ta có thể tìm ra Jeff trước khi giao gương cho bọn
bắt cóc.

- Tôi đồng ý để các
cậu thử. - Bà Darnley nói. - Nhưng tôi không chịu mạo hiểm khi vấn đề đang là
tính mạng của cháu tôi! Tôi xin cậu, Hannibal à. Cậu hãy điện thoại cho chú và
yêu cầu đến đây ngay với xe tải nhẹ.

- Tất nhiên! Bà
đừng lo!

Hannibal quay số
Thiên Đường Đồ Cổ. Thím Mathilda trả lời:

- Babal! Mày lại ở
đâu vậy? Làm cái gì nữa rồi? Không thấy mày cả ngày và Konrad nói...

- Cháu xin lỗi thím
Mathilda ngàn lần. - Hannibal nhanh miệng ngắt lời. - Cháu không thể giải thích
ngay bây giờ. Sau này thím sẽ biết. Chú Titus có ở nhà không?

Thím Mathilda im
lặng vài giây. Tuy vậy, thím vẫn đưa máy cho chú Titus.

- Cháu đang ở nhà
bà Darnley. - Hannibal giải thích. - Bà đang gặp rắc rối và đang cần được giúp.
Chú có thể đến ngay bằng xe tải không? Chú hãy cho anh Hans và anh Konrad đi
cùng. Tấm gương vĩ đại trong thư phòng nhà Darnley phải được đặt trước nhà kho
San Pedro trước bảy giờ tối nay. Vật này quá nặng. Chú phải phụ trách việc giao
hàng.

- Hannibal...
này... cháu lại đang giải một vụ bí ẩn nào đó nữa à?

- Dạ đúng. Và đây
là một vụ nghiêm trọng, bi thảm và khẩn cấp. Cháu không có thời gian kể chi
tiết.

- Được rồi. - Chú
Titus nói nhanh. - Chú đến ngay!

Hannibal mỉm cười,
cám ơn chú và gác máy.

- Bà có thể tin
chắc là tấm gương của bà sẽ được giao đúng hẹn. - Hannibal nói.

Trong thời gian đó,
Peter đã tìm ra quyển danh bạ Los Angeles trong thư phòng và đang tra. Chẳng
bao lâu, Peter thông báo:

- Văn phòng chính
và kho trung tâm của Công ti kem Thung Lũng Xanh nằm ở đường Macy. Ở khu đó có
khá nhiều ngã đường sắt. Có thể là trong khu đó.

Hannibal lắc đầu.

- Mình không nghĩ
thế. Công ti kem bắt xe bán phải chạy khắp thành phố cho đến một giờ khá trễ
trong ngày. Đừng quên rằng bây giờ là mùa hè. Kem bán chạy lắm. Bốn giờ chiều,
gần như chắc chắn không có xe nào về kho kịp. Xe bán kem chạy ở những khu có
nhiều trẻ em. Nhưng ta có thể biết lộ trình của xe bán kem bằng cách liên lạc
với một người của công ti biết về lộ trình.

- Hay là các cậu tự
đến văn phòng chính của Thung Lũng Xanh. - Bà Darnley gợi ý - Tại chỗ sẽ dễ hỏi
thông tin hơn là qua điện thoại. Khoan đã!

Bà lại thọc tay vào
túi xách đưa tiền cho Hannibal:

- Các cậu cứ điều
tra ở công ti kem kia! Tôi sẽ ở lại chờ chú Titus và chăm lo sao cho tấm gương
được đặt đúng điểm đã hẹn. Hannibal, cậu nhớ phải cẩn thận nhé! Tôi không quan
tâm đến việc gương có phép thần hay không. Tôi chỉ muốn cháu tôi trở về bình an
vô sự.

- Cháu sẽ hết sức
thận trọng, Hannibal hứa.

- Cháu đi cùng
Hannibal, phòng phải theo hai hướng khác nhau! - Peter tuyên bố.

Bà Darnley gật đầu
tán thành.

- Cháu cũng đi
theo! - May thông báo.

- Không được! - Bà
ngoại May la lên. - Bà không muốn có hai cháu ngoại bị nguy hiểm! Con sẽ ở nhà
cho đến khi anh con về.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3