Chiều - 30. Yêu không ngừng được

30. Yêu không ngừng được

Khi hay tin chị tôi có chuyến công tác
nước ngoài nhằm ngay đất nước có người yêu chị đang du học, tôi nửa đùa
nửa thật: “Trời sắp xếp cho chị đi đúng nơi anh ấy học như vậy, nhưng
sao chị không thử cãi lại ý trời xem có gì vui!”

Chị cũng gật gù.
Xong rồi cuối cùng chị vẫn đi. Tôi hiểu, nỗi nhớ nhung và yêu thương
trong chị lớn lắm, làm sao có thể ngăn lại được. Hai người chia tay sau
chuyến đi đó. Giờ thỉnh thoảng chị vẫn tiếc nuối sao mình không thử cãi
trời như lần nói đùa đó. Nhưng đã muộn rồi. Ý trời nào mình đoán được.
Và một trăm người con gái đang yêu như chị, có trời nào xuống ngăn chị
lại cho đành…

Tôi có hai đứa bạn. Giờ chúng đã là một cặp vợ
chồng. Nhưng cái thành đôi của chúng là nhờ sự… ngăn cản bạo liệt của
gia đình. Số là bạn tôi yêu nhau từ khi học lớp mười hai, gia đình không
cho, kiên quyết bắt hai đứa phải lo học và lo kiếm việc làm.

Hai
đứa không thể nghe lời, trốn đi biệt tích, bỏ luôn cả một tương lai sau
lưng để có cơ hội sống với nhau. Chúng sống với nhau một năm, hai năm…
Rồi cô nàng có bầu. Chàng và nàng vác cái bụng bầu về nhà bố mẹ vì cuộc
sống cơ cực quá.

Ban đầu tôi trách chúng, sao còn bé mà đã vội khờ
dại chấp nhận đổi hết tất cả để lấy một tình yêu mong manh thế. Sau này
tôi ngẫm lại thì thấy dù đó là dại khờ nhưng vẫn có cái đáng… hâm mộ!
Chí ít họ đã tìm ra ý nghĩa sống của mình và cũng đã kiên trì trong ngần
ấy năm. Còn khối kẻ ngoài đời kia vẫn lao đao và lang thang vô định ấy
chứ!

Giờ hai anh chị ấy đã đăng ký kết hôn, vẫn nghèo. Nhưng đã có
một cháu trai và vẫn ở bên nhau đúng như ước nguyện. Tình yêu đó! Ai mà
ngăn cho được hở trời…

Nếu bạn hỏi tôi, lời khuyên nào là dại dột
nhất.Thì tôi sẽ trả lời rằng đó là khi bạn khuyên một người đang yêu
hãy… ngừng yêu! Nó giống như việc bắt một con cá phải nhảy ra khỏi vũng
nước yêu thích của nó. Con cá ra khỏi vũng nước, sẽ thở vài phút, rồi
chết.

Yêu là thở. Thở cùng một nhịp với người ấy. Ngừng yêu cũng
là ngừng thở. Không phải vì mình vô tâm mà không can ngăn bạn bè, mà vấn
đề là có-ngăn-được-không? Trở lực ngăn cản chỉ làm tình yêu được trui
rèn mạnh mẽ hơn, vì con người vốn sinh ra là để làm ngược lại những điều
người khác áp đặt lên họ. Những ai thích cho lời khuyên, hãy cân nhắc
lại điều này.

Đâu đó trong cuộc đời mình. Đến một thời điểm định,
bỗng bạn gặp một người mà bạn thấy rất-là-liên-quan. Người đó có thể là
một người mới. Hoặc cũng có thể là một người cũ đột ngột tỏa sáng trong
một khoảnh khắc nào đấy. Bạn không còn nhìn thấy chân mình đang đi đâu,
dù trước mặt có thể là một cái hố sâu. Nếu bạn cũng hoang mang như tôi
thì hãy tự nhắc mình là chúng ta đang rất may mắn vì vẫn còn cảm thấy rõ
ràng nhịp đập của trái tim mình. Kết quả của tình yêu đó thế nào đâu có
quan trọng. Cũng như chọn con đường nào để đi không quan trọng bằng
thái độ bước đi của bạn. Bạn dám yêu, dám chấp nhận cả thất bại, thì
trời ơi, còn gì xứng đáng hơn nữa hả trời!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3