Đức Phật và Nàng - Hoa sen xanh (Tập 2) - Chương 44 - Phần 01

CHƯƠNG 44 Tình yêu
bên hồ Yamdrok-tso

“Phải biết nhìn xa trộng
rộng về tương lai,

Phải biết nhẫn nại,
kiên trì trước trở ngại;

Cứ miệt mài nỗ lực
không ngừng nghỉ,

Người nô lệ cũng có
ngày làm quan lớn.”

( Cách ngôn Sakya )

Năm 1266, tức năm Bính Dần, Âm Hỏa theo lịch Tạng, tức niên
hiệu Hàm Thuần thứhai, nhà Nam Tống, tức niên hiệu Chí Nguyên thứ ba, Mông Cổ.

Bát Tư Ba ba mươi hai tuổi, Kháp Na hai mươi tám tuổi.

Đám cưới của Kunga Zangpo và Zhuoma được tổ chức nhanh gọn
trước Tết. Kunga Zangpo vốn là trẻ mồ côi, trước đây lại từng là Dugong. Zhuoma
cũng đã có một đời chồng và đây là lần tái hôn, cô ấy lại đang mang bầu nên cả
hai đều muốn tổ chức đơn giản, không phô trương. Họ chỉ mời bà con, bạn bè thân
thiết ăn một bữa cơm thân mật. Hôn lễ diễn ra rất đạm bạc, giản dị. Từđây,
Kunga Zangpo trở thành em rể của pháp vương phái Sakya, anh rể của Bạch Lan
Vương, thân phận và địa vị khác trước một trời một vực. Bát Tư Ba cho phép vợ
chồng họ tiếp tục trú ngụ trong đền Sakya, ban cho họ một căn nhà rộng rãi, còn
tặng cho họ vùng Khanochang giáp Gyantse. Vùng đất này là một khu đất ruộng màu
mỡ với mấy trăm hộ dân. Đểđáp lại ân tình sâu nặng của Kháp Na, Kunga Zangpo vẫn
tiếp tục duy trì quan hệ cậu chủ - đầy tớ với Kháp Na và tận tâm hầu hạ chàng.

Năm mới 1266 theo lịch Tạng là cái Tết đầu tiên của pháp
vương Bát Tư Ba ở Sakya sau hai mươi mốt năm. Vì thế, toàn thể thành viên của
giáo phái nhận được lệnh tổng động viên, chung sức chung tay dọn dẹp, trang
hoàng tươm tất. Họ tất bật thay rèm cửa, dùng bột màu trắng trang trí những
hình vẽ biểu tượng cho sự tốt lành, may mắn trước cửa nhà, trên xà nhà và trên
nền đất nhà bếp. Không khí tưng bừng, náo nức khắp nơi. Các cô gái cùng nhau chế
biến Kasai[10] với đủ mọi hình thù khác nhau rồi nhuộm màu, bọc đường cát và đặt
lên các ban thờ. Hương thơm lan tỏa bốn phía khiến ai nấy đều nuốt nước bọt ừng
ực.

[10]. Một loại bánh
ngọt làm từ dầu bơ.

Đêm Giao thừa, Bát Tư Ba, Kháp Na và nàng dâu mới Kangtsoban
trong trang phục lộng lẫy cùng đến các đại điện làm lễ dâng dầu bơ và nước
thánh. Nghi lễ trang nghiêm này thiếu chút nữa đã bị nàng ngốc Kangtsoban phá hỏng.
Cô nàng chỉ ngoan ngoãn được một lúc, bởi vì các thao tác của nghi lễ lặp đi lặp
lại nhiều lần khiến Kangtsoban cảm thấy khó chịu, ngay cả Kháp Na cũng chẳng dỗ
dành nổi. Sau cùng, Kháp Na đành sai cô hầu gái đưa Kangtsoban ra ngoài chơi ú
tim, đểđược yên ổn cùng Bát Tư Ba và tôi hoàn thành những nghi lễ còn lại.

Mồng Hai Tết, bà con họ hàng đến nhà nhau chúc mừng năm mới.
Đền Sakya mời các nghệ sĩ người Tạng đến biểu diễn vởĐức vua Gelsall trên
một khoảng sân rộng phía trước điện chính Kunga Nyingpo, người dân ở những vùng
lân cận nô nức kéo đến xem. Bầu không khí náo nhiệt ấy khiến Kangtsoban rất
thích thú, Kháp Na phải ra sức kéo cô nàng đi mới xong. Bởi vì theo tục lệ của
người Tạng, năm đầu tiên sau khi kết hôn, nàng dâu phải về nhà mẹđẻ cùng chồng.
Dù không muốn, Kháp Na vẫn phải giữ gìn quan hệ với Shalu, không thể thất lễ.

Bát Tư Ba không yên lòng nên đã cùng Kháp Na đến trang viên
Shalu. Gặp mặt đầu xuân vốn là lễ tiết không thể thiếu, có điều, Kháp Na vô
cùng khó chịu khi Jichoi tìm đủ mọi cách chen vào cuộc chuyện trò với chủđề mà
chàng không muốn nghe đến nhất.

- Ta thấy con hồng hào, tráng kiện, hẳn là đã hết bệnh. Theo
ta, không cần chờ qua Tết, hãy chọn ngày lành tháng tốt làm lễđộng phòng sớm
đi.

Lúc nói ra những lời này, đôi mắt ti hí lọc lõi của Jichoi đảo
khắp lượt.

Kháp Na cúi đầu ho vài tiếng:

- Thầy thuốc bảo bệnh của con vẫn chưa khỏi hẳn, cần tĩnh dưỡng
thêm ít bữa nữa.

Jichoi nở nụ cười đầy hàm ý, đưa mắt quan sát thật kĩ gương
mặt của Kháp Na.

- Vậy sao? Hai người vợ của con đã qua đời nhiều năm, con
còn chưa đầy ba mươi tuổi, đang ở vào thời kỳ thanh xuân, hừng hực nhựa sống. Vậy
mà con cứ muốn giam mình trong phòng, làm bạn với chăn đơn gối chiếc sao? Điều
này thật khiến người ta khó hiểu.

Kháp Na sa sầm nét mặt, định lên tiếng thì Bát Tư Ba đã ngăn
lại. Bát Tư Ba khách sáo đáp lễ Jichoi:

- Xin ông thông gia đừng sốt ruột. Rồi đây, chúng tôi sẽ cho
vời danh y đến xem bệnh, nếu danh y kết luận Bạch Lan Vương đã hoàn toàn bình
phục, chúng tôi sẽ tổ chức lễđộng phòng cho vợ chồng đệấy. Ngài nên biết rằng,
phái Sakya mong chờ ngày ra đời của người thừa kế hơn bất cứ ai.

Jichoi bật cười sảng khoái:

- Nhưng cũng đừng để chúng tôi chờ lâu quá. Qua Tết, ta sẽ
cùng danh y vùng Tiền Tạng - Gasangzhabu - đi Sakya một chuyến. Nghe nói, ông
ta khám cho đôi vợ chồng nào là y rằng sẽ sinh được con trai.

Kháp Na lặng yên không nói, chốc chốc lại nghiêng đầu sang
bên ho khan một hồi. Những ngày sau đó, Kháp Na tỏ ra mệt mỏi, chán chường,
không muốn ở lại Shalu thêm nữa. Bát Tư Ba bèn kiếm cớ, cáo từ Jichoi, trở về
Sakya trước hạn định. Vừa đến nơi, Bát Tư Ba nhận được tin vui bất ngờ: Senge
đã trở về!

Tết năm ngoái, khi còn ở La-ta, Senge chủđộng đề nghị Bát Tư
Ba để cậu ta đích thân đưa thư cho Hốt Tất Liệt. Mới đó mà đã một năm và hôm
nay Senge đã trở về, mang theo ý chỉ của Hốt Tất Liệt. Theo hành trình thông
thường, đường đi một chiều từĐại Đô đến Sakya phải mất đứt một năm, vậy mà
Senge đã dùng khoảng thời gian đó để hoàn tất cả hai chặng đi và về. Điều này
chứng tỏ quyết tâm rất lớn của Senge.

Trời đang mưa tầm tã, hơi lạnh căm căm. Bát Tư Ba đang
nghiên cứu tỉ mỉ thánh chỉ của Hốt Tất Liệt trong phòng riêng, vẻ mặt chàng rất
mực căng thẳng. Kháp Na vừa hồi hộp vừa lo lắng:

- Đại hãn viết gì vậy?

Bát Tư Ba đặt thánh chỉ của Hốt Tất Liệt xuống, chậm rãi
nói:

- Phái Drikung muốn ta cắt ba nghìn hộở La-ta, chuyển thành
cư dân Lad cho họ, nhưng Đại hãn không đồng ý mà lệnh cho ta chuyển số hộ dân
đó thành cư dân Mid phải đóng thuế cho nhà nước. Không chỉ có vậy, Đại hãn cho
rằng thế lực của phái Drikung quá lớn mạnh, lệnh cho ta phải cắt các hộ dân của
phái này và phái Phaktru chuyển thành cư dân Mid nhiều hơn nữa. Các vạn hộ hầu
khác thì chia cư dân Mid và cư dân Lad theo tỷ lệ 4:6, riêng đối với hai phái
Driking và Phaktru, phải đổi ngược lại thành 6:4.

Kháp Na thở dài:

- Phái Drikung và Sakya vốn hiềm khích từ lâu, phái Phaktru
cũng chỉ bằng mặt không mà không bằng lòng với chúng ta. Chiếu thư này sẽ càng
khiến bọn họ căm hận chúng ta hơn.

Tôi băn khoăn:

- Nhưng chiếu thư là do Đại hãn ban kia mà.

Kháp Na lắc đầu:

- Hai giáo phái ấy sao dám oán thán Đại hãn? Chắc chắn họ sẽ
cho rằng tất cả là do đại ca sắp bày.

Bát Tư Ba chắp tay sau lưng, vẻ mặt tư lự:

- Đệ không cần phải lo chuyện đó, tập trung mà đối phó với
Jichoi đi! Bố vợ của đệ gửi thư báo rằng đã mời được danh y Gasangzhabu, chỉ
vài hôm nữa họ sẽđến Sakya.

Kháp Na tối sầm mặt mũi, quay đầu qua hướng khác. Bát Tư Ba
thở dài:

- Kháp Na, cứ kéo dài mãi thế này cũng không phải cách hay.
Jichoi chắc chắn sẽ không để yên, ông ta sẽ huy động mọi lực lượng, tìm đủ mọi
cách để ép đệ và Kangtsoban sinh con.

Kháp Na bật dậy, lao ra khỏi phòng anh trai. Cả Bát Tư Ba và
tôi đều ngỡ ngàng, vội đuổi theo chàng, Bát Tư Ba không quên cầm theo chiếc ô
đi mưa dựng ở góc tường.

Kháp Na chạy đến khu vườn bên ngoài phòng ngủ, dang rộng hai
tay đón những giọt nước mưa và cái rét cắt da cắt thịt. Bát Tư Ba mở ô, chạy lại,
tôi vội vã hóa phép làm một chiếc lán che mưa trên đầu chàng rồi lao đến bên
chàng:

- Kháp Na, chàng không thiết sống nữa sao?

Kháp Na nằng nặc đòi thoát khỏi lán che mưa đó, gạt tôi sang
bên:

- Tiểu Lam, cứ mặc ta. Ta phải làm vậy để dễ bềđối phó với
Jichoi.

Bát Tư Ba nổi giận:

- Kháp Na, đừng lấy sức khỏe của bản thân ra làm trò đùa! Dù
không muốn vì ta, vì giáo phái thì cũng đừng khiến cho Lam Kha phải lo lắng chứ!

Lời này của Bát Tư Ba quả nhiên có tác dụng. Kháp Na sững sờ,
hốt hoảng kéo tôi vào lòng, siết chặt:

- Tiểu Lam ơi, cảđời này ta chỉ yêu mình em!

Bát Tư Ba ngoảnh mặt đi. Kháp Na vẫn ôm tôi thật chặt, gào
lên:

- Đại ca, huynh biết rõ đệ không thể thân mật với cô ấy kia
mà! Cho dù cô ấy là cô gái hoàn toàn khỏe mạnh đi nữa, đệ cũng không thể!

- Kháp Na, ta hiểu chứ, ta sẽ không ép đệ phải chung sống với
người con gái mà đệ không yêu.

Bát Tư Ba nhìn thẳng vào em trai, bình tĩnh nói:

- Kháp Na, hãy đưa Lam Kha đi khỏi Sakya một thời gian!

Kháp Na kinh ngạc, buông tôi ra:

- Đi đâu?

- Đến bất cứ nơi đâu hai người muốn.

Bát Tư Ba thở dài ảo não.

- Kháp Na, vào trong phòng rồi bàn tiếp. Đứng mãi trong mưa
thế này, đệ sẽốm đó.

Chúng tôi vào phòng. Tôi vội vã hong khô bộ y phục đã ướt nhẹp
của Kháp Na, đỡ chàng ngồi xuống bên lò sưởi,

rót trà bơ nóng hổi cho chàng. Bát Tư Ba nhìn tôi bận rộn,
cuống quýt, ánh mắt đượm buồn.

- Ở lại Sakya, hai người chỉ có thể giam mình trong Lang Như
Thư Lầu, vì ra khỏi đó Lam Kha sẽ phải biến hình. Cuộc sống ở nơi này quá nhiều
áp lực với hai người. Chi bằng hãy đến một nơi xa xôi, để hai người có thể bình
yên bên nhau, tận hưởng những tháng ngày hạnh phúc lứa đôi.

Kháp Na chìa tay ra sưởi ấm, vui mừng ngẩng lên:

- Đại ca nói rất trúng ý đệ. Từ lâu đệđã muốn đưa Tiểu Lam đến
hồ Yamdrok-tso, cô ấy rất thích nơi đó.

Chàng hơi ngừng lại, nhìn về phía gương mặt tiều tụy của Bát
Tư Ba, lo lắng:

- Nhưng huynh chưa hoàn tất kế hoạch phân chia cư dân Mid và
Lad, lại phải lo đối phó với thế lực thù địch lớn mạnh từ phái Drikung. Đệ
không yên lòng khi một mình huynh phải đối phó với các giáo phái và đám vạn hộ
hầu tham lam, nham hiểm đó.

- Mười ba vạn hộ hầu của đất Tạng ta đã phân định xong, các
vạn hộ hầu đều căn cứ vào mức độ lớn nhỏ mà cắt từ hơn một nghìn đến ba nghìn hộ
dân và chuyển thành cư dân Mid. Lúc này, tất cả các vạn hộ hầu đã nhận được mệnh
lệnh, qua Tết sẽ bắt đầu tiến hành việc đăng ký hộ tịch, điều tra nhân khẩu. -
Chàng ngừng lại một lát, tựa lưng vào đệm, nhắm mắt lấy sức. - Đệ có ở lại cũng
không giúp được ta, vậy nên, hãy đưa Lam Kha đi đi.

Tâm trạng của Kháp Na đã khá hơn rất nhiều, nhưng chàng vẫn
không nguôi lo lắng:

- Chắc chắn sẽ có rất nhiều kẻ bực tức.

Bát Tư Ba mệt mỏi xua tay:

- Tuy không hài lòng nhưng nếu biết Sakya và Shalu đã liên
minh với nhau, các vạn hộ hầu lớn ở vùng Hậu Tạng cũng đã thuận theo chúng ta,
bọn họ cũng không dám chống đối kịch liệt đâu.

Kháp Na cười buồn:

- Nhưng bọn họđâu phải đã thật lòng thuận theo chúng ta. Chỉ
e họđang âm thầm vạch ra âm mưu quỷ kế gì đó.

Bát Tư Ba khoan khoái mở mắt, bình tĩnh đáp lời:

- Mặc họ chửi bới, xúc xiểm, mặc họ phản đối, kháng nghị, miễn
không gây ra đại loạn là được. Ta sẽ tuyên bố với bàn dân thiên hạ rằng đã cửđệđến
vùng Tiền Tạng lo việc chính sự. Nếu bố vợ của đệ có hỏi, ta sẽ trả lời rằng,
bây giờ là thời điểm then chốt của kế hoạch thống nhất đất Tạng, và đệ là người
thân tín nhất của ta, lại là một vương gia, đệ buộc phải giúp ta thực hiện chuyến
công cán bí mật này. Nói vậy, hẳn là ông ta sẽ không dám căn vặn gì thêm.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3