Tiên Luyện Chi Lộ - Quyển 1 - Chương 017
Chương 17: Phệ Hồn Cổ.
Nhóm dịAEAch: Tepga
Đảs Tự: BảLnDo Ngọc --- 4vn.eu
Nguồn: Sưu TầAsm by 4vn.eu
Trong trí nhớ của ĐườDTng Phong, Âu Dương lão tổ thậm chí coi hắMGn như con cháu thân thuộc. Lúc bình thườpyzng cũng luôn chiếu cố hắMGn. mặc dù trong Phong Hành Môn gặp chuyện gì, vịC lão tổ này cũng không chút do dự làm chỗ dựa cho hắQEn. thậm chí còn ngoạRi lệ ban cho hắDTn một kiện linh khí hạnG phẩOCm.
Trương HằWKng lúc này cũng rấGt nghi hoặc, trong lòng càng ngày càng kiêng kỵ lão tổ này. ở trong mắgvt ngườbmi bình thườJObng, Âu Dương lão tổ này là một lão nhân sắvAHp bước vào tuổi xế chiều, nhưng ai ngờQE lão hiểeiAn nhiên là một tu sĩpyz Kết Đan Kỳ thông thiên, lão làm như vậy rốt cục có bí mật gì không thểqEh cho ai biết?
Một lát sau Âu Dương lão tổ nở nụ cườJObi tươi, lạOCi dừng ánh mắRt trên ngườDTi Trương HằzNLng. lập tứmc. một luồng linh áp không thểyvS ngăn cảMGn lạSSci lầJObn nữeiAa buông xuống trên ngườNi Trương HằVng.
Trên mặt Trương HằEQng lộ ra vẻ sợ hãi. thân thểqEh không tự chủ lui ra sau. nói năng lộn xộn:
- Lão... lão muốn làm... làm gì?
- Ngươi đcNã biết thực lực chân chính của ta. ngươi nghĩEQ rằsng ta sẽ yên tâm cho ngươi đWKi hay sao?
Sát khí trong mắAst Âu Dương lão tổ chợt lóe ra. Trương HằPng lập tứvAHc cảnGm thấyely lạCnh cảdH ngườKWKi, chẳng lẽ Âu Dương lão tổ tính giết mình sao?
Trương HằWygng hiểnGu rõ. ở trước mặt Kết Đan Kỳ. mình không có lực trảpyz đbmòn. nhưng tân đyeláy lòng hắPn vẫn hạAs quyết tâm. nếu đnGối phương thật sự xuống tay như đmã nói. mình tuyệt không ngồi chờR chết! Cho dù tỷ lệ thành công không đRnến một phầCn vạvAHn. mình cùng phảNi làm.
Nhưng lập tứEGdc. Âu Dương lão tổ lộ ra vẻ tươi cườSPi:
- Đương nhiên, nếu ngươi muốn còn mạNRgng thì đyvSiều đpyzó không phảqEhi không đEQược.
Trương HằWKng hơi thở đhiài nhẹ nhõm trong lòng, xem ra suy đLaoán của mình không tệ. Âu Đương lão tổ này nếu thật sự muốn giết mình, e rằeiAng sớm đuVã đRnộng thủ làm gì ở đSPây nói dong dài với mình, lạMGi một trận đWyge dọa? ChỉN sợ tiếp theo, đOCối phương lạbbpi muốn vừa ân vừa uy hiếp.
Nhưng Trương HằyvSng không biết chỗ nào trên ngườPi mình đAsáng giá khiến lão tổ đMGộng tâm?
Vội vàng giảs bộ đgváng vẻ mừng như đdHiên. Trương HằNRgng vội hỏi:
- Lão tổ có gì phân phó. điqQệ tử nhấSPt đVịyvSnh làm thay cho ngài.
Âu Dương lão tổ lấOCy tay vuốt chòm râu trắhing bóng của mình, vẻ mặt mang theo một chút tán thưởng, nói:
- Ừ! Ngươi là một ngườRi thông mình, lão tổ ta sẽ không nói thêm gì hết, chỉgJq cầAEAn làm theo ý của ta. lão tổ tuyệt đGối không bạLac đWKãi ngươi. Đây là Phệ Hồn cổ đCộc môn do ta nuôi. có thểlLW thôn phệ nguyên thầnGn ngườAoi tu Luyện. Mặc dù là tu sĩMG Kết Đan Kỳ bịqEh trúng dịyel thú hồng hoang này trên ngườSPi, cũng rấCt khó thoát khỏi vận rủi bịG phệ hồn.
Chỉs thấLnDy Âu Dương lão tổ lấyely ra một bình thủy tinh trong suốt đyvSặc chế trong túi trữqX vật, đAsiểGm sáng màu đpyzen như đmom đyvSóm lượn lờAo trong bình thủy tinh này.
Sau khi nhìn thấeiAy nhữgvng đdHiểuVm đRnen Phệ Hồn cổ lóe lên. trong lòng Trương Hằhuhng không khỏi sinh ra một loạpyzi cảCm giác sợ hãi. Loạgvi sợ hãi này không đGến từ Thân thểJOb. mà là loạLai phảuVn ứmng bảRnn năng đyelến từ sâu trong linh hồn.
Nhưng ngay lập tứzNLc. ngọc giảhuhn màu trắHRng bạqXc trong đAoầiu léo lên một luồng ngân quang, bao quanh nguyên thầsn Trương HằSScng. sau đMGó biến mấWKt không thấHy. Lập tứJObc, loạSPi sợ hãi cực đyelộ trong lòng cũng biến mấbmt.
Trong lòng Trương HằGng không khỏi vui vẻ, xem ra ngọc giảLan này dườCng như có tác dụng khắWKc chế nhấDTt đgvịMGnh với Phệ Hồn cổ này. Nhưng mặt ngoài hắin vẫn làm ra dáng vẻ kinh hãi. nhìn Phệ Hồn cổ màu đnGen trong bình thủy tinh một cách kinh sợ.
- Phệ Hồn Cổ này là một loạRni kỳ cổ từ thờHRi hồng hoang lưu lạeiAi chuyên khắeiAc chế nguyên thầeiAn. Tuy rằAong nhữyvSng Phệ Hổn cổ này chưa trườbbpng thành. nhưng cũng có nắWygm chắzNLc đgJqối phó với tu sĩcN dưới Kết Đan Kỳ.
Âu Dương lão tổ cườii hắOCc hắNc, nhẹ nhàng mở bình thủy tinh ra. sau đLnDó ánh sáng đsen chợt lóe trong tay. lập tứqEhc hai Phệ Hồn cổ trong bình này bay ra. trong miệng lão khẽ phun ra chú ngữzNL khó hiểCu, trong nhà lập tứVc sinh ra một luồng dao đbmộng kỳ dịqEh.
Ánh sáng đdHen chợt lóe. Phệ Hồn cổ ở chỗ Âu Dương lão tổ trong nháy mắPt đJObánh vào Thân thểV Trương HằDTng. Tốc đCộ này cũng không kém hơn pháp bảEGdo phi hành bao nhiêu.
Vốn lấnGy tốc đRộ của Trương HằNRgng lạOCi ở khoảKWKng cách gầNRgn như thế. vẫn có thểzNL miễn cưỡng tránh né Phệ Hồn cổ bay tới. nhưng hắqEhn vẫn cho Phệ Hồn cổ tiến vào cơ thểP mình.
HắRn hiểHRu rõ. mình không có bấNRgt cứm lực chống cự nào trước mặt Kết Đan Kỳ. còn không BằEGdng giấAou đHi một phầhuhn thực lực. sau đyeló nói không chừng còn có cơ hội lật ngược thế cờgJq.
Trương Hằsng triểSScn khai phương pháp nội thịi. chỉSSc cảhim thấHy hai con Phệ Hồn cổ ẩAEAn núp bấDTt đHRộng trong cơ thểAEA. đpyzang trong trạbmng thái ngủ say. Bên ngoài cổ trùng bịQE một lớp kén màu trắLnDng trong suốt bao lấRny. dườLang như vẫn không sinh ra bấst cứeiA uy hiếp gì với Trương HằJObng.
Âu Dương lão tổ thảpyzn nhiên nói:
- Khi lớp kén trắVng trong suốt bên ngoài bịvAH vỡ, chính là lúc Phệ Hồn cổ bắmt đRnầHRu công kích, hơn nữgva lớp kén trắeiAng này chỉLa có thểWK duy trì một tháng, cho nên trong vòng một tháng, ngươi nhấPt đLaịhinh phảMGi đgJqến chỗ ta nhận một loạHRi giảCi dược đRnặc biệt, đVểi cho lớp kén trắzNLng tiếp tục duy trì một tháng, nhốt Phệ Hồn cổ chìm vào ngủ say trong đJObó.
Trương HằAsng không khỏi hít ngược một hơi khí lạDTnh, không nghĩAEA tới Âu Dương lão tổ lạbmi dựa vào phương pháp này đbmểN đSPối phó mình. Một khi trong vòng một tháng mình không đlLWến chỗ lão báo tin. Phệ Hồn cổ sẽ phá kén ra. thôn phệ hồn phách và nguyên thầNRgn của mình.
Có thểKWK nói. mạLang nhỏ của Trương HằOCng đEGdã nằMGm trên tay Âu Dương lão tổ. nếu muốn sống, nhấLnDt đWygịDTnh phảvAHi ngoan ngoãn cho đOCối phương sai khiến.
Tuy nhiên trong lòng Trương HằVng lời mờEGd sinh ra một cảAom giác, dườgJqng như Phệ Hồn cổ này không thểP mang đWygến bấyvSt cứAo uy hiếp gì với mình, chằgJqng lẽ là do ngọc giảEQn màu bạdHc trong đOCầLnDu mình?
Lập tứMGc Trương HằVng lạsi nghĩlLW đLaến thuộc tính biến thái luyện hóa vạNRgn vật của Biến Thái Công Pháp, trong lòng không khỏi giật mình. Nếu mình có thểHR tiến vào Biến Thái Công Pháp tầPng một, thì vịyvS tấbmt e ngạMGi Phệ Hồn cổ này. Đến lúc đlLWó nói không chừng mình có thểKWK luyện hóa sạlLWch Phệ Hồn Cổ. Dù sao Biến Thái Công Pháp này đnGược xưng là Luyện hết mọi vật hữNRgu hình, hóa hết mọi thứuV vô hình trong thiên hạhi. Phệ Hồn cổ này vịAEA tấCt cũng có thểRn thoát đAsược phạsm trù vạSPn vật.
ThấzNLy biểuVu tình biến đuVổi không ngừng của Trương Hằbbpng, Âu Dương lão tổ cườlLWi nói:
- ChỉJOb cầlLWn ngươi làm việc cho ta theo kế hoạPch, nhấyvSt đLaịSPnh sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi, nói không chừng còn có cơ hội tiến vào Trúc Cơ Kỳ. Đến lúc đRnó ta sẽ thu ngươi làm môn hạzNL. lấHy Phệ Hồn cổ ra khỏi ngườLnDi ngươi.
Trong lòng Trương Hằyelng không khỏi thầuVm mắcNng, chờNRg chuyện làm xong, chỉV sợ cùng chính là lúc chết, về phầLnDn có thểhi Trúc Cơ hay không, Trương HằVng căn bảuVn không quá lo lắRnng, hắpyzn có đcNược Biến Thái Công Pháp, nhấiqQt đAEAịdHnh sẽ đWygi lên con đNườSPng tu chân khác với ngườVi thườiqQng.
- Đây là phầMGn thưởng một kiện linh khí trung phẩDTm lão tổ ban cho ngươi. Ngươi dựa theo kế hoạbmch của ta làm việc, sau khi hoàn thành chuyện thứgv nhấWygt, ta lạnGi ban cho ngươi phầSScn thưởng một kiện linh khí thượng phẩGm, thậm chí ngay cảH Trúc Cơ Đan cũng có thểLnD cho ngươi.
Linh khí trung phẩEQm? Trong lòng Trương HằzNLng không khỏi máy đRnộng. Nên biết rằRng ở Phong Hành Môn cũng chỉKWK có hai ba đAsệ tử có linh khí trung phẩdHm trong tay. Có đRược linh khí trung phẩyvSm này. hơn nữlLWa còn có Biến Thái Công Pháp của mình, chỉEGd cầEQn không thật sự gặp tu sĩzNL Luyện Khí đJObạHi viên mãn trở lên thì không cầEQn e ngạvAHi gì nữhia.
Lão tổ lạmi lấJOby ra một kiện linh khí trung phẩEQm hình lưỡi liềm, giao cho Trương HằCng.
Trương HằAsng tiếp lấGy linh khí trung phẩRnm vào tay. trên mặt lộ ra vẻ vui sướng.
Âu Dương lão tổ rấdHt hài lòng phảRnn ứiqQng của Trương HằEGdng. thảAEAn nhiên nói:
- Linh khí trung phẩQEm này gọi là Nguyệt Thương, có đRnược hiệu quảpyz đRnóng băng. Mỗi lầEGdn công kích đWygều tự đlLWộng phát ra phép thuật Băng Đống Thuật bậc hai. Có thểG nói. giá trịlLW của linh khí trung phẩAEAm này không thua gì linh khí thượng phẩnGm bình thườbmng.
Tay Trương Hằhuhng cầbbpm linh khí trung phẩGm này. trên tầzNLng ngân sương bên ngoài truyền đPến một luồng khí băng hàn khiến tay hắJObn cảKWKm giác lạQEnh cóng.
Đây thật sự là một kiện linh khí trung phẩSScm bình thườNng, trong lòng Trương HằqEhng cùng không khỏi sinh, ra một loạhii cảgvm giác yêu thích, sau khi đEQưa Nguyệt Thương vào túi trữC vật. Trương HằNRgng khom ngườJObi nói với Âu Dương lão tổ:
- Tạpyz ơn lão tổ ban cho. lão tổ có chuyện gì xin cứR việc phân phó.
Trên mặt Âu Dương lão tổ lộ ra vẻ cườsi ôn hòa:
- Ngươi yên tâm. chỉgv cầzNLn trợ giúp ta hoàn thành hai chuyện. là khôi phục tự do của ngươi, đgvến lúc đgvó ngươi có thểOC an toàn rờEGdi khỏi Phương Vân Sơn. cũng có thểKWK bái làm môn hạKWK của ta. Âu Dương Thiên Đứmc ta tuyệt không lừa ngươi.
Trong lờSPi nói của Âu Dương lão tổ lộ ra vẻ thành khẩLnDn, nhưng Trương HằCng làm sao tin lờJObi nói của lão chứSP. Tuy nhiên trái lạqEhi biết rõ tính danh thật của lão tổ. Âu Dương Thiên ĐứSScc? Tên này lão tử nhớ kỹ. sinh thờvAHi nhấQEt đNRgịEGdnh đcNiều tra, Trương Hằhing âm thầSPm hạP quyết tâm trong lòng.
- Không biết lão tổ có hai chuyện gì muốn đgvệ tử làm?
Lúc này Trương HằyvSng vẫn xưng là đhuhệ tử, Âu Dương lão tổ cũng thầEQm thừa nhận thân phận hắin thay thế ĐườMGng Phong.
- Chuyện thứs hai tạLnDm không đyelểH cập tới. trước tiên nói về chuyện thứQE nhấgvt, chuyện này có liên quan đWKến Đạmi Hội Phương Vân một tháng sau.
Trên mặt Âu Dương lão tổ lộ ra vẻ ngưng trọng.
Trương HằQEng thầnGm nghĩWyg. ĐạLnDi Hội Phương Vân này quảG nhiên không đLaơn giảJObn chỉP là tỷ thí. Ngay cảLa Âu Dương lão tổ Kết Đan KỲ cũng quan tâm đRnến chuyện này. có thểyvS thấuVy ĐạyvSi Hội Phương Vân lầSScn này nhấPt đuVịSPnh có bí mật gì đyeló không thểlLW cho ai biết.
Âu Dương lão tổ mang theo vẻ mặt hồi tưởng một chút, nói:
- Chuyện này có liên quan đHRến một bí mật trên Phương Vân Sơn...