Tiên Luyện Chi Lộ - Quyển 1 - Chương 016
Chương 16: ChuyểSn biến.
Nhóm dịMch: Tepga
ĐảoK Tự: BảXpSo Ngọc --- 4vn.eu
Nguồn: Sưu TầZram by 4vn.eu
- Âu Dương lão tổ! Ngài nói giỡn rồi.
Tuy rằUwng đFutáy lòng Trương HằEpEng nổi lên sóng lớn. nhưng mặt ngoài vẫn không đanổi sắCCHc, ngược lạFuti làm ra vẻ vô cùng kinh ngạFutc.
Hai tay Âu Dương lão tổ đNaiểUwm một cái. toàn bộ nhà gỗ đGều bịIk một tầqfnng cấpEqm chế bao quanh, ngay sau đrWó lão cấfQt tiếng cườthi to:
- Chút tài mọn! Há có thểpXH lừa đVược lão tổ ta. Ngươi mới đnHtoạXpSt xá hơn một tháng, còn chưa dung hợp hoàn toàn với Thân thểuG này, sơ hở như thế còn muốn qua mặt lão phu. thật sự là buồn cườuWi.
Trương HằnHtng lập tứYKYc biến sắEVc. một chút kỳ vọng trong lòng cuối cùng cũng bịm phá. chẳng lẽ mình sẽ chết như thế? Thượng thiên nếu ban cho mình ngọc giảFutn thầOun bí cấuWp nghịUwch thiên Như vây. vì sao còn muốn cho mình chết đuGi không cam lòng chứoqn?
Không! Không thểuW buông tha! Hiện tạDai còn chưa tới lúc cuối. Trương HằVng cắhn chặc hàm răng, Đồng thờbIoi làm ra quyết đoqnịHwnh sống chết cũng phảmi phảann kháng.
- Nói ra mục đhích của ngươi đIUoi?
Lão tổ nhìn thẳng vào Trương HằNang với ánh mắSuNt lạpXHnh lùng, khiến hắMn có một loạfQi áp lực cực lớn. LoạKAi áp lực lớn lao trước mặt. thậm chí làm cho Trương HằwMng ngay cảa dũng khí nói đaối cũng không đMược.
Chẳng lẽ Trúc Cơ KỲ và Luyện Khí KỲ chênh lệch lớn như vậy? Ngay cảEV một chút uy áp trên ngườuGi đoOIối phương cũng không thểoqn ngăn đaược? Trương HằuWng không khỏi hoài nghi thực lực của lão tổ.
Bởi vì tu Luyện Biến Thái Công Pháp, trình đIkộ thầCCHn thứpEqc của Trương HằGng ước chừng tiếp cận tu sĩFut Trúc Cơ tiền kỳ. theo ly thuyết ở trước mặt Âu Dương lão tổ không đXMDến mứmc chật vật như thế.
Chẳng lẽ Âu Dương lão tổ này không phảnai là Trúc Cơ Kỳ? Sau khi cho ra kết luận như thế. sắac mặt Trương HằIkng trắqSng bệch, ngay cảvXF một chút ý niệm phảpEqn kháng trong đpEqâu cùng biến mấFutt không còn.
DườrWng như nhìn ra ý tưởng của Trương HằpEqng, lúc này Âu Dương lão tổ nói với vẻ rấVt đYKYắZoZc ý:
- Không nên vọng tưởng phảSuNn kháng trước mặt lão phu, ở trước mặt tu sĩXMD Kết Đan Kỳ. ngươi không khác gì con kiến, ngoan ngoãn trảOu lờai câu hỏi của lão phu. không nên ép ta dùng Sưu Hồn Thuật.
Tân đZoZáy lòng Trương HằXMDng không khỏi dâng lên ngàn cơn sóng, thật không ngờOu lão tổ trước mặt đaã vượt qua Trúc Cơ KỲ, đIkạnat tới Kết Đan Kỳ mà vô số ngườthi tha thiết mơ ước. Càng đanáng sợ chính là. lão tổ này không ngờEV lừa tấVt cảOu mọi ngườVi từ trên xuống dưới, một lòng ẩZoZn thân này khó thểa tưởng tượng.
- Do đHYvâu lão nhìn ra thân phận của ta? Chẳng lẽ chính vì ta vẫn chưa dung hợp hoàn mỹ với khối Thân thểIk này?
Trương HằfQng hơi hơi đnaiều chỉanh tâm tình của mình, không ngừng thầtTm nhắHwc nhớ trong lòng:
Đây chính là một một trò chơi hư cấthu, hiện tạpXHi mình đHYvang làm một nhiệm vụ ẩnan tàng, mà lúc này thấIUoy đAược Boos cuối cùng. Có lẽ không thểHZb bằIUong vũ lực chiến thắtTng đoKối phương, nhưng khảhng đHwịmnh có phương pháp khác thông qua. Chương trình viên của trò chơi sẽ không thiết kế một nhiệm vụ không thểIUo hoàn thành...
Thông qua phương pháp suy nghĩan tự kỷ ám thịSuN như thế. không ngờrW Trương Hằmng dầIUon dầHYvn có thểEV chống cự lạoqni áp lực do Âu Dương lão tổ mang đDaến. nhưng ngoài mặt hắZran vẫn làm ra vẻ thấoKp thỏm lo âu.
- Ngươi đHZbã tò mò. đZraểYKY lão phu vạpEqch trầrWn cho ngươi một đuWiểbIom.
Âu Dương lão tổ rấtht hài lòng với trạuWng thái lúc này của Trương Hằnang, hỏi rấEpEt tùy ý:
- Trước khi đVoạIUot xá ngươi là một tu sĩUw Trúc Cơ tiền kỳ?
Vừa nghe lờEVi nói của lão tổ, Trương HằoOIng cùng hiểHYvu ra sơ hở trên ngườbIoi của mình. ThầMn thứSuNc của mình không khác tu sĩEV Trúc Cơ Kỳ lắMm. đEViều này khiểoqnn đpXHối phương chú ý. Nhưng không ngờKA Âu Dương lão tổ do vậy mà suy đDaoán trước đYmây mình là tu sĩA Trúc Cơ tiền kỳ đHZboạHwt xá. mình không ngạUwi tiếp tục theo diễn biến của lão.
Trương HằpXHng vội lộ ra vẻ mặt kinh ngạAc vừa bịoOI đDaoán trúng, lập tứIUoc lộ ra một đvXFám bộ mặt ảuWo não và hối hận.
Âu Dương lão tổ này hoàn toàn bịpXH hàng loạqSt biểGu tình như thế của Trương Hằang mê hoặc, cườbIoi đhắhc ý:
- Thế nào? Ngươi bịa lão phu đfQoán trúng sao? ThầUwn thứKAc của ngươi là Trúc Cơ tiền kỳ, trên thế giới này tuy rằSuNng có công pháp làm tăng thầSn thứFutc, nhưng lạEpEi không có khảS năng tăng lên một cấGp lớn. Mặc dù công pháp cao nhấat cùng không làm đSược đNaiểZram này, đaiều này là một.
Nếu theo lẽ thườrWng mà nói. suy đwMoán của Âu Dương lão tổ này hoàn toàn chính xác. Một tu sĩZra Luyện Khí Kỳ không ngờFut có thểSuN có đNaược thầWn thứDac so với Trúc Cơ Kỳ. Điều này hoàn toàn vượt qua sứHZbc tưởng tượng. Cho dù là công pháp đoKỉrWnh cao cũng không thểOu có hiệu quảpEq nghịHwch thiên như vậy. Nhưng có thểIk nghĩS rằNang, chỉA có đEVoạYKYt xá mới có hiệu quảvXF như thế.
Nhưng Âu Dương lão tổ này ngàn tính vạZoZn tính cũng không nghĩZoZ thểM gian lạoqni tồn tạqSi một công pháp nghịZrach thiên như Biến Thái Công Pháp này. không ngờM có thểXMD giúp cho ThầXMDn thứHZbc ngườUwi tu Luyện cao hơn một cấoKp lớn so với ngườai cùng cấuGp.
Âu Dương lão tổ lạbIoi nói tiếp:
- Tuy rằfQng ngươi đYKYoạXMDt xá khối thân thểqfn này nhưng khí tứoqnc của ngươi lạrWi chưa hoàn toàn dung hợp với khối thân thểvXF này. gặp tu sĩHYv bậc cao thì sẽ bịHw nhìn thấuWy sơ hở ngay.
- Khí tứEpEc?
Trương Hằnang không khỏi lộ ra thầGn sắYmc nghi hoặc.
Âu Dương lão tổ âm thầZram cườFuti lạFutnh, đHwối phương quảan nhiên là một tên tu chân gà mờqfn. Tuy nhiên nếu cứSuN như vậy thì rấVt tốt, càng thêm có lợi cho kế hoạEpEch của mình, mặt ngoài lạOui nói:
- Trên thân mỗi ngườtTi đYmều có khí tứrWc của bảCCHn thân, mà khí tứXMDc này không đCCHến từ thân thểoK, mà đVến từ nguyên thầnan, đqfnến từ linh hồn của ngươi! Cho nên. mặc dù ngươi đtToạEVt xá thành công, dưới tình huống chưa dung nhập với khối Thân thểZra này. vẫn rấZrat đaẽ dàng bịqS tu sĩZoZ bậc cao phát hiện, đAây là đKAiều thứIUo hai!
LầKAn này Trương HằwMng không phảpEqi giảan bộ gà mờuW. mà hắSn thật sự không biết chuyện này. Nhưng thông qua giảKAi thích của Âu Dương lão tổ hắXMDn cũng hiểZrau rõ ra. ThứHZb khí tứqSc này có thểZoZ thông qua khí chấKAt đGến biểoqnu hiện bên ngoài của ngườUwi. Tỷ như LạSc TrầHYvn tiên tư của Tiên Vân Tông, trên ngườUwi nàng tự nhiên có một khí chấat thanh nhã tĩanh lặng, mặc dù nhữNang ngườqSi khác có dung mạpXHo giống như nàng, cũng khó thểna có đYmược khí chấnHtt siêu phàm thoát tục như vậy.
Đương nhiên, khí chấUwt chính là hình thứuGc của khí tứhc biểWu hiện bên ngoài mà thôi. Khí tứac là bảrWn chấnat linh hồn của bảnHtn thân. Tu sĩXpS bậc cao có thểV từ khí tứMc đSoán ra ngườoqni thiệt hay giảa.
- Còn có một nguyên nhân đZoZơn giảnHtn hơn. khi ngươi vừa mới vào nhà gỗ. không ngờFut có thểan không nói lờhi nào đOuứEVng đCCHây chờEV lão phu nửa nén nhang. PhầGn ẩMn nhẫn và sự chịFutu đpEqựng này tuyệt đHYvối tên ĐườXMDng Phong rác rưởi trước kia không thểoqn so đUwược. Đây cũng là một trong nhữqSng nguyên nhân ta phán đUwoán ngươi không phảIUoi chủ nhân của khối Thân thểW này.
Trương HằHwng lặng lẽ nghe, trong lòng cũng âm thầEVm suy tư. không ngờuG mình đDaểqfn lộ ra nhiều dấau vết như vậy. Đây rốt cục tài trí mình quá yếu. hay là lão gia hỏa nay sống lâu thành tinh? Như trong tiểZoZu thuyết mình xem. nhữthng ngườXpSi khác xuyên qua. từng tên chỉqS đthiểfQm giang sơn. không gì không làm đYmược, mà sao tới phiên mình cứHYv có cảuWm giác chỉOu số thông minh không đOuủ chứfQ.
Cùng lúc thầFutm than thở, Trương HằFutng không khỏi cho ra một kết luận, mặc dù mình xuyên qua thế giới này. về mặt tâm cơ cũng chưa chắZoZc có thểM so với ngườUwi tu chân thế giới này. mọi thứM đthều do mình quá coi thườoqnng ngườZoZi thế giới này.
- Thế nào? Lão phu đoOIã giảZoZi thích nguyên nhân cho ngươi, ngươi hãy ngoan ngoãn nói ra mục đYKYích đVến đbIoây của mình!
Âu Dương lão tổ nhìn Trương HằpXHng với khí đYmịXpSnh thầrWn nhàn, không chút nào lo lắYmng đEVối phương không nói ra đIUoáp án mà mình dự đNaoán.
Trương HằIUong nghi hoặc khó hiểqSu hỏi:
- Mục đuWích? Ta đpXHoạZoZt xá khối Thân thểqS này chẳng lẽ còn có bí mật gì không thểA cho ai biết.
Âu Dương lão tổ lúc này đHZbã chú ý kết luận có đNaược, lạthi thuận miệng hỏi:
- Vậy ngươi vì sao phá đthoạFutt xá khối Thân thểSuN này.
Trương HằFutng làm bộ thở dài một hơi. lộ ra dáng vẻ buồn bực và bấKAt đSắanc **:
- Lão tổ ngài có đEpEiều không biết, ta đHZboạMt xá thân thểtT đXMDồ tôn của ngài, đXpSây cùng là chuyện bấEVt đaắqSc **!
Tiếp theo. Trương HằpXHng bắuGt đmầHYvu biên chế môt câu chuyện xưa. mà câu chuyện này có thểHw là kết quảKA Âu Dương lão tổ suy đoKoán:
- Đó là chuyện cách đYmây một tháng. Lúc ấoKy. ta đnaánh nhau với tu sĩA Trúc Cơ trung kỳ. kết quảV bịEpE hắoqnn phá hủy thân thểpXH. mọi thứqfn rơi vào đvXFườMng cùng nên nhân cơ hội nguyên thầVn xuấtTt khiếu, thoát đWược vận rủi hồn phi phách tán.
- Nhưng ngài cũng biết, với tu vi Trúc Cơ Kỳ của ta, nguyên thầSuNn ly thểHZb rấEVt ngắUwn ngủi, sau một thờEpEi gian thì khó thoát cái chết, do đuGó ta cầIUon đvXFi đHwoạYKYt một khối thân thểM. mà đDaúng lúc đuWó. ta thấnay đOuồ tôn của ngài, bấbIot đthắAc dĩHYv mới...
Khi Trương HằWng nói tới đaây. lạnai ngừng, ánh mấoqnt lén nhìn thầZran sắfQc của Âu Dương lão tổ.
Âu Dương lão tổ đoOIều thấrWy biểoOIu tình của Trương HằYmng trong mắUwt. LờKAi nói của Trương HằXMDng cũng phù hợp với suy đNaoán trong lòng lão. nên tiếp lờHwi Trương HằKAng:
- Cho nên ngươi liền chiếm lấKAy thân thểHYv tên rác rưởi ĐườMng Phong kia?
Trong lòng Trương Hằoqnng bỗng nhiên thoáng đwMộng. Âu Dương lão tổ này nhiều lầGn lấhy thứIk “Rác Rưởi” đGểCCH gọi ĐườSuNng Phong, hay là bình thườUwng Âu Dương lão tổ quan tâm ĐườXMDng Phong là giảYm? Mà Âu Dương lão tổ có bí mật gì đoOIó không thểm cho ai biết?
Tuy nhiên. Trương HằwMng từ trên thái đHYvộ của Âu Dương lão tổ có thểoqn đZoZoán ra. lão cùng không vội lấbIoy tính mệnh của mình. Nếu không cũng không nói chuyện dong đoqnài với mình ớ đoOIây.
Mặc dù có đEVược kết luận như vậy. Trương HằYmng vẫn không đYmám sơ suấrWt chút nào, lão già trước mặt không dễ lừa gạIkt. LầrWn này chẳng qua là suy nghĩvXF của đaối phương có ấWn tượng trước trong đSuNầtTu. cho nên mới bịXpS mình mê hoặc.
Một đHwáng vẻ giảM bộ khủng hoảhng, trong giọng nói mang theo một chút run rẩoqny:
- Lão tổ! Lúc ấrWy ta cũng không biết con cháu ngài, nếu không ta cũng sẽ không đYKYoạoKt xá hắpXHn...
Âu Dương lão tổ đnHtột nhiên hài lòng cườSi ha hảNa:
- Ha ha ha... Lầnan này ngươi đvXFoạCCHt xá tốt lắEpEm, rác rưởi chết rấSt đDaúng, thật sự là hảIUo lòng hảKA dạoqn.
Trương HằrWng không khỏi kinh ngạoKc. Tuy rằUwng hắvXFn biết Âu Dương lão tổ đXpSóng kịHZbch với Đườang Phong, ôm mục đvXFích nào đvXFó. nhưng tuyệt đwMối cũng không thểEpE tưởng lão có phảhn ứGng như thế.