Y nhân hạo nguyệt - ngọai truyện 01: JQ trong truyền thuyết

Tô Nhược nhàm chán nửa nằm trên ghế sa lon ở
phòng khách, cầm trong tay điều khiển từ xa không có kiên nhẫn ấn ấn. Nghe được
tiếng đập cửa, nàng từ trên salon nhảy dựng lên. Ngồi ở một bên Đường Triệu ấn
nàng về trên ghế nói:

“Để anh mở”

“Tại sao chứ?” Tô Nhược bất mãn bĩu môi.

Đường Triệu khiêu mi, sau đó liếc qua mặt đất:

“Dép của em đâu?”

“A… dép…” Tô Nhược cúi đầu tìm nửa ngày,
ngay cả dáng của dép cũng không nhìn thấy. Nàng mím môi chỉ đành phải ngoan
ngoãn ngây ngốc ở trên ghế . Cửa được Đường Triệu mở ra, Tô Nhược dựa lung trên
ghế sopha hướng hai người ngòai cửa phất tay: “Hi, ca ca, MẠch Dao~”

Sở Hạo nắm tay MẠch
Dao cười nhìn cô gái đối diện nói: “Nhược… cần phải gọi là chị dâu chứ?”

“Mới không…. Em biết Mạch Dao so với anh
còn sớm hơn đây! Mạch Dao, Mạch Dao tới đây ngồi.”

Mạch Dao tới chỗ
Tô Nhược ngồi xuống vừa ngắm nhìn b. Trong phòng bài trí gọn gang, không gian ấm
áp, đủ thấy chủ nhân thưởng thức tao nhã thế nào.

“Sở HẠo, hôm nay không nói chuyện công việc”

“Ok”

Hai người một trước
một sau ngồi xuống.

Đường Triệu ánh mắt
nhìn hướng Tô Nhược như con mèo nhỉ, tựa vào Mạch Dao, dung vai đụng Sở Hạo 1
cái:

“Tôi nói này, hai nàng kia từ khi nào thì
dính với nhau như vậy?”

Sở Hạo nhún vai,
bày tỏ hòan tàon không biết. Lúc này MẠch Dao không biết nói gì đó, Tô Nhược
ánh mắt sang lên, đụng lên lên trên mặt Mạch Dao 1 nụ hôn. Mạch Dao bị hôn có
chút ngượng ngùng, cắn cắn môi dưới cười đến ngượng ngùng.

Một màn này không
nghiêng lệch rơi vào trong 2 nắt nam nhân ngồi cách đó không xa. Hai người liếc
mắt nhìn nhau bắt đầu dung ánh mắt trao đ

Sở Hạo bất mãn
khiêu mi: hey, tiểu Nhược nhà mi như thế nào vô lễ vối Dao Dao nhà ta rồi>

Đường Triệu bất đắc
dĩ liếc mắt:Tô Nhược nàng này chính là đại khó chịu, tôi đều làm không được, tiểu
bạch thỏ nhà cậu sao là đối thủ của nàng ấy?

Sở Hạo ánh mắt
như có điều suy nghĩ, quét qua 2 kẻ còn ôm cùng 1 chỗ kề tai nói nhỏ:Huynh đệ,
ta cảm giác nguy cơ phải hay không?

Đường Triệu trịnh
trọng như chuyện lạ gật đầu: Tôi quyết định, về sau tuyệt đối tách ra nuôi!

Vì vậy hai người
lại không nói một lời đạt thành chung nhận thức, sau đó nhìn nhau cười một tiếng

Tô Nhược vừa len
lén liếc 2 nam nhân đang “thâm tình đối mặt” vừa nằm ở trên vai Mạch Dao thấp
giọng rỉ tai: “Dao Dao, dcậu xem, đây là rõ rành rành gian…. Có chuỵên!”

Mạch Dao nghiêng
đầu nhìn một hồi, cảm khái nói:

“Quá cảm động, đây quả thực là tâm hữu
tương thông!’

Tô Nhược nhếch ra
khóe môi: “Này bạn học…. đó là nam nhân nhà cậu đó…” Mạch Dao phục hồi tinh thần
lại, vô tội nháy mắt mấy cái: “Ách… cái này…”

“Bất quá… Như vậy xem hai người bọn họ vẫn
còn rất xứng đôi, hắc!”

Mạch Dao không
nhìn trời:Này bạn thân ái, nơi này còn có nam nhân nhà cậu nữa đó…

Trò chuyện một
chút, Tô Nhược chợt nhớ tới một vấn đề rất nghiêm túc, vì vậy nàng hướng trong
phòng hô: “Kano kỳ!”

Mạch Dao đang
nghi hợac, chỉ hấy một con chó long trắng từ trong phòng chậm chạp đi ra. Tô
Nhuợc bất mãn ngoắcngoắc ngón tay: “Cằn nhằn cái gì,…. Mau tới đây.”

Con chó kia vẫn
như cũ không nhanh không chậm đi tới. Tô Nhược kinh bỉ lầu bầu: “Làm bộ làm tịch…
mỗi lần trông thấy mỹ nữ đều là đức hạnh này hả?

Mạch Dao cảm thấy
mồ hôi lạnh chảy ròng ròng

Kano rót cục đi tới
bên sofa, nó nhảy lên hai chân trước, khóac lên trên đùi Tô Nhược, Tô Nhược rất
không ôn nhu, xoa nhẹ vài cái lông trên đầu của nó “Dép của ta đâu?”

Kano kỳ nhu nhuận
tựa đầu nhếch móng tới trước nhíu lên bóng mắt đen, cứ như vậy đối với sợ hãi
nhìn về phía chủ nhân, ánh mắt nhỏ kia có thật nhiều vô tội.

Mạch Dao buồn cười.
Quả nhiên là chủ đặc biệt tất có chó lạ kỳ, dáng vẻ giả bộ vô tội cùng người
nào đó là rất giống nhau. Tô Nhược không để mình bị đẩy vòng vòngm nàng khí
phách mười phần chất vấn nói: “Bớt lung tung! Dép ta đâu hả?”

Một bên Đường Triệu
nhịn không được lên tiếng: “Khụ khụ, nếu em xác định không phải là chính em đã
quên đi r chứ?”

Tô Nhược tức giận
nháy hắn một cái, Đường Triệu thức thời câm miệng.

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3