Đại Đường Song Long Truyện - Chương 377-P1
Hồi 377
Bảo Tung Hà Xứ
Lúc này
Từ Tử Lăng đang chơi ở bàn mười sáu cửa, dựa vào tổng điểm số của ba
con xúc sắc mà tính cửa thắng. Gã đánh bảy ván chỉ thắng có ba. Nhưng
những ván thắng y xuống tay khá nặng, tỷ lệ chung chi ở đây lại khá cao.
Do vậy Từ Tử Lăng vẫn ăn thêm bảy mươi hai lượng thông bảo, cộng thêm
số tiền y mới vừa thắng được thành ra kiếm được trăm mấy chục lượng, có
ra về cũng đã đầy túi.
Từ Tử Lăng đang chơi ở bàn mười sáu cửa, dựa vào tổng điểm số của ba
con xúc sắc mà tính cửa thắng. Gã đánh bảy ván chỉ thắng có ba. Nhưng
những ván thắng y xuống tay khá nặng, tỷ lệ chung chi ở đây lại khá cao.
Do vậy Từ Tử Lăng vẫn ăn thêm bảy mươi hai lượng thông bảo, cộng thêm
số tiền y mới vừa thắng được thành ra kiếm được trăm mấy chục lượng, có
ra về cũng đã đầy túi.
Từ Từ Lăng bắt đầu
thu hút sự chú ý của đổ trường. Lúc này không những có người đứng bên
ngầm giám thị mà nhà cái cũng đã được đổi một bằng một người khá lớn
tuổi trông có vẻ lão luyện.
thu hút sự chú ý của đổ trường. Lúc này không những có người đứng bên
ngầm giám thị mà nhà cái cũng đã được đổi một bằng một người khá lớn
tuổi trông có vẻ lão luyện.
Thủ pháp lắc
chung của hắn đặc biệt khác thường, những con xúc sắc không được lắc
ngang như bình thường mà được lắc dọc theo thân chung, rồi đột ngột hạ
mạnh xuống. Ba con xúc sắc đồng thời dừng lại, khiến người ta khó mà
hình dung đoán biết được kết quả.
chung của hắn đặc biệt khác thường, những con xúc sắc không được lắc
ngang như bình thường mà được lắc dọc theo thân chung, rồi đột ngột hạ
mạnh xuống. Ba con xúc sắc đồng thời dừng lại, khiến người ta khó mà
hình dung đoán biết được kết quả.
Nhà cái mỉm cười đầy vẻ tự tin, nhìn Từ Tử Lăng nói:
- Mời quý khách đặt cửa!
Từ
Tử Lăng thầm nghĩ đã đến lúc cần thể hiện chân công phu để chơi một ván
ra hồn, bàn lấy tất cả số tiền thắng nãy giờ, hơn trăm lượng, đặt vào ô
số mười hai.
Tử Lăng thầm nghĩ đã đến lúc cần thể hiện chân công phu để chơi một ván
ra hồn, bàn lấy tất cả số tiền thắng nãy giờ, hơn trăm lượng, đặt vào ô
số mười hai.
Những người có thể bước
chân vào Quý Tân Đường, không phải là bậc quyền quý cũng là giàu có hơn
người. Bọn họ nhìn thấy Từ Tử Lăng mặt không đổi sắc ném ra hơn trăm
lượng hoàng kim, đều kinh ngạc xì xào xuýt xoa bình phẩm.
chân vào Quý Tân Đường, không phải là bậc quyền quý cũng là giàu có hơn
người. Bọn họ nhìn thấy Từ Tử Lăng mặt không đổi sắc ném ra hơn trăm
lượng hoàng kim, đều kinh ngạc xì xào xuýt xoa bình phẩm.
Những khách chơi khác từng người cũng bắt đầu xuống tay, đại bộ phận cũng đặt vào cửa mười hai điểm theo Từ Tử Lăng.
Trong
ánh mắt chờ đợi hy vọng của chúng nhân, nhà cái dùng hai tay mở chung
một cách điệu nghệ. Ba mặt xúc sắc hiện ra, “bốn điểm, năm điểm, sáu
điểm”, tổng số điểm là mười lăm. Ván này không một ai đặt trúng, kể cả
Từ Tử Lăng.
ánh mắt chờ đợi hy vọng của chúng nhân, nhà cái dùng hai tay mở chung
một cách điệu nghệ. Ba mặt xúc sắc hiện ra, “bốn điểm, năm điểm, sáu
điểm”, tổng số điểm là mười lăm. Ván này không một ai đặt trúng, kể cả
Từ Tử Lăng.
Liền nghe thấy tiếng than thở thất vọng nổi lên.
Từ
Tử Lăng biết vừa rồi đã nghe nhầm, do thủ pháp lắc chung đặc biệt của
nhà cái đã đánh lừa được y, có một con xúc sắc y nghĩ là ba điểm nhưng
thực ra là sáu điểm.
Tử Lăng biết vừa rồi đã nghe nhầm, do thủ pháp lắc chung đặc biệt của
nhà cái đã đánh lừa được y, có một con xúc sắc y nghĩ là ba điểm nhưng
thực ra là sáu điểm.
Nhà cái ung dung cười nói:
- Vị Đại gia này hôm nay xem ra vận khí không được tốt lắm, không biết có muốn thử thêm một ván nữa không?
Từ
Tử Lăng cảm giác ánh mắt Hồng phu nhân đang chăm chú nhìn gã. Ngay từ
lúc gã bắt đầu chơi thị đã toàn tâm quan sát gã đánh bạc mà không đánh
thêm ván nào.
Tử Lăng cảm giác ánh mắt Hồng phu nhân đang chăm chú nhìn gã. Ngay từ
lúc gã bắt đầu chơi thị đã toàn tâm quan sát gã đánh bạc mà không đánh
thêm ván nào.
Từ Tử Lăng lấy tất cả số
phỉnh mà Lôi Cửu Chỉ chia cho mình, gộp lại được khoảng hơn hai trăm
lượng tiền phỉnh, đặt hết cả lên bàn. Gã thầm nghĩ nếu thua hết số tiền
này thì Lôi Cửu Chỉ không thể không tha cho y, khi đó ắt được về khách
sạn làm một giấc.
phỉnh mà Lôi Cửu Chỉ chia cho mình, gộp lại được khoảng hơn hai trăm
lượng tiền phỉnh, đặt hết cả lên bàn. Gã thầm nghĩ nếu thua hết số tiền
này thì Lôi Cửu Chỉ không thể không tha cho y, khi đó ắt được về khách
sạn làm một giấc.
Tức thì tiếng thì thầm bàn tán nổi lên, không khí trở nên căng thẳng.
Nhà
cái liền lộ vẻ khẩn trương, nếu ván này Từ Tử Lăng đặt trúng đổ trường
phải chung chi hơn ngàn lượng, đây không phải số tiền nhỏ.
cái liền lộ vẻ khẩn trương, nếu ván này Từ Tử Lăng đặt trúng đổ trường
phải chung chi hơn ngàn lượng, đây không phải số tiền nhỏ.
Từ
Tử Lăng thật ra hoàn toàn không nắm chắc phần thắng trong tay, bất quá
trong mắt y không để số tiền đủ để người khác xài xa hoa phung phí cả
một năm này vào đâu, hoàn toàn không có áp lực được mất thành bại trong
lòng, ngầm vận Bất Động Căn Bổn Ấn, linh cảm giác quan minh mẫn đến mức
cực hạn, giờ y không những dùng tai để nghe mà còn dùng tâm để cảm.
Tử Lăng thật ra hoàn toàn không nắm chắc phần thắng trong tay, bất quá
trong mắt y không để số tiền đủ để người khác xài xa hoa phung phí cả
một năm này vào đâu, hoàn toàn không có áp lực được mất thành bại trong
lòng, ngầm vận Bất Động Căn Bổn Ấn, linh cảm giác quan minh mẫn đến mức
cực hạn, giờ y không những dùng tai để nghe mà còn dùng tâm để cảm.
- Cạch!
Chiếc chung được hạ xuống có vẻ rất nhẹ nhàng trên mặt bàn, nghe tiếng những con xúc sắc rơi xuống.
Từ
Tử Lăng nghe được trong lòng chung vẫn có một con xúc sắc đang phiêu
động rất khẽ. Cũng như lần trước, sau khi chung hạ xuống rồi con xúc sắc
này còn làm thay đổi vị trí của các con khác, do đó kết quả sẽ thay
đổi. Thì là có một con xúc sắc vẫn đang xoay trong chung. Từ Tử Lăng
thầm kêu quá hiểm, lần trước chính vì không nghe ra chỗ biến hóa xảo
diệu này nên đã thua trọn một bàn. Thủ pháp này hẳn là chuyên được dùng
để đối phó với các cao thủ biết nghe xúc sắc đây.
Tử Lăng nghe được trong lòng chung vẫn có một con xúc sắc đang phiêu
động rất khẽ. Cũng như lần trước, sau khi chung hạ xuống rồi con xúc sắc
này còn làm thay đổi vị trí của các con khác, do đó kết quả sẽ thay
đổi. Thì là có một con xúc sắc vẫn đang xoay trong chung. Từ Tử Lăng
thầm kêu quá hiểm, lần trước chính vì không nghe ra chỗ biến hóa xảo
diệu này nên đã thua trọn một bàn. Thủ pháp này hẳn là chuyên được dùng
để đối phó với các cao thủ biết nghe xúc sắc đây.
Từ Tử Lăng khẽ mỉm cười, đặt tất cả tiền vào cửa số chín.
Các con bạc cũng lần lượt xuống tay, đặc biệt chỉ có Hồng phu nhân đặt theo Từ Tử Lăng hai mươi lượng vào cửa chín điểm.
Chiếc chung được mở ra.
Chín điểm.
o0o
Thượng Tú Phương suối tóc đen óng ả được kết
thành hai búi như hai trái đào nhỏ, mặc bộ trang phục màu xanh nhạt may
theo kiểu Hồi tộc ở Tây Bắc thường dùng: cổ cao, tay hơi mảnh, thân khá
rộng rãi, váy dài chấm gót, viền áo từ cổ đến tay áo đều làm bằng gấm
rất hài hòa, chân đi một đôi giày vải mềm xinh xắn. Nàng nhẹ nhàng tiến
vào. Hai nữ tỳ hầu cận theo sau. Thần thái diễm sắc lộng lẫy cao quý
khiến ngay cả bậc quý hiển như Đại Đường Thái tử Lý Kiến Thành cũng tự
nhiên nảy sinh cảm giác phẩm chất thua kém, huống hồ là những người
khác.
thành hai búi như hai trái đào nhỏ, mặc bộ trang phục màu xanh nhạt may
theo kiểu Hồi tộc ở Tây Bắc thường dùng: cổ cao, tay hơi mảnh, thân khá
rộng rãi, váy dài chấm gót, viền áo từ cổ đến tay áo đều làm bằng gấm
rất hài hòa, chân đi một đôi giày vải mềm xinh xắn. Nàng nhẹ nhàng tiến
vào. Hai nữ tỳ hầu cận theo sau. Thần thái diễm sắc lộng lẫy cao quý
khiến ngay cả bậc quý hiển như Đại Đường Thái tử Lý Kiến Thành cũng tự
nhiên nảy sinh cảm giác phẩm chất thua kém, huống hồ là những người
khác.
Lý Kiến Thành vốn khá bất mãn vì sự
chậm trễ của Thượng Tú Phương. Nhưng khi suối mắt câu hồn nhiếp phách
của nàng vừa khẽ lướt qua lập tức bao nhiêu bao nhiêu oán giận đều biến
đi đâu mất, chỉ thấy trên mặt hiện vẻ si khờ.
chậm trễ của Thượng Tú Phương. Nhưng khi suối mắt câu hồn nhiếp phách
của nàng vừa khẽ lướt qua lập tức bao nhiêu bao nhiêu oán giận đều biến
đi đâu mất, chỉ thấy trên mặt hiện vẻ si khờ.
Thượng
Tú Phương thi lễ tạ lỗi, nhưng hơi thở vẫn có vẻ còn hơi gấp gáp. Mọi
người trong sảnh, bao gồm cả Khấu Trọng và Hầu Hy Bạch, không ai không
bị thanh âm ngọt ngào và thần thái mê người của nàng thu mất hồn vía.
Tú Phương thi lễ tạ lỗi, nhưng hơi thở vẫn có vẻ còn hơi gấp gáp. Mọi
người trong sảnh, bao gồm cả Khấu Trọng và Hầu Hy Bạch, không ai không
bị thanh âm ngọt ngào và thần thái mê người của nàng thu mất hồn vía.
Lý
Kiến Thành giới thiệu Khấu Trọng và Hầu Hy Bạch cho Thượng Tú Phương.
Vị mỹ nhân này tỏ ra rất khách khí nhưng thực ra lại không mấy quan tâm.
Kiến Thành giới thiệu Khấu Trọng và Hầu Hy Bạch cho Thượng Tú Phương.
Vị mỹ nhân này tỏ ra rất khách khí nhưng thực ra lại không mấy quan tâm.
Đoạn thấy hai nữ tỳ sau lưng Thượng Tú
Phương nhẹ nhàng đặt ngay ngắn một cây đàn tranh xuống giữa sảnh. Thượng
Tú Phương dịu dàng rời gót ngọc rồi ngồi xuống trước cây đàn. Mọi người
cũng bèn ngồi cả xuống. Những tỳ nữ tùy bộc đều đi ra khỏi thư phòng.
Phương nhẹ nhàng đặt ngay ngắn một cây đàn tranh xuống giữa sảnh. Thượng
Tú Phương dịu dàng rời gót ngọc rồi ngồi xuống trước cây đàn. Mọi người
cũng bèn ngồi cả xuống. Những tỳ nữ tùy bộc đều đi ra khỏi thư phòng.
Trong
lúc mọi người lặng lẽ chờ đợi, Thượng Tú Phương thần sắc trữ tình lướt
tay trên những dây đàn, rồi giọng oanh thánh thót cất lên:
lúc mọi người lặng lẽ chờ đợi, Thượng Tú Phương thần sắc trữ tình lướt
tay trên những dây đàn, rồi giọng oanh thánh thót cất lên:
"Kết lư tại nhân cảnh,
Nhi vô xa mã huyên.
Vấn quân hà năng nhĩ
Tâm viễn Địa tự thiên.
Thải cúc đông li hạ,
Du nhiên kiến nam sơn.
Sơn khí nhật tịch giai,
Phi điểu tương dữ hoàn.
Thử trung hữu chân ý,
Dục biện dĩ vong ngôn”
(Tạm dịch ý:
"Dựng lều chốn nhân gian
Không màng danh với lợi
Hỏi người có thấu hiểu
Lòng trải rộng trời cao
Hoa cúc vào đông rụng
Thì đi ngắm núi nam
Nhìn hoàng hôn chợt nghĩ
Chim bay liệu có về
Giữa những điều chân thật
Muốn nói chợt quên lời.")
Giọng
điệu ngâm vịnh của nàng không nhanh không chậm đã đem bài "Điền Viên
Thi" của đại thi hào đời trước là Đào Uyên Minh phối hợp trôi chảy với
khúc đàn một cách tự nhiên. Âm thanh vang lên nhẹ nhàng uyển chuyển, ca
một bài thơ mỹ lệ làm cho người ta tràn đầy những xúc cảm thần bí. Ai
nấy say sưa ngây ngất, cầu mong âm thanh mê người này vĩnh viễn không
dừng lại.
điệu ngâm vịnh của nàng không nhanh không chậm đã đem bài "Điền Viên
Thi" của đại thi hào đời trước là Đào Uyên Minh phối hợp trôi chảy với
khúc đàn một cách tự nhiên. Âm thanh vang lên nhẹ nhàng uyển chuyển, ca
một bài thơ mỹ lệ làm cho người ta tràn đầy những xúc cảm thần bí. Ai
nấy say sưa ngây ngất, cầu mong âm thanh mê người này vĩnh viễn không
dừng lại.
Khấu Trọng nghiêng đầu nhìn ra
phía cửa sổ. Sau mấy cơn mưa tuyết lớn, Thành Trường An bị tuyết phủ
trắng xoá đang phản chiếu sáng sáng yếu ớt của mảnh trăng khuyết treo lơ
lửng trên bầu trời. Đột nhiên gã cảm thấy tựa như bản thân đã bị giọng
ngâm đầy mỵ lực của Thượng Tú Phương đưa đến một nơi nào đó thật xa, lại
từ nơi đó xuất phát, cô độc một mình nhàn nhã du ngoạn đến tận chân
trời góc biển. Cái gì tranh bá thiên hạ, cái gì Dương Công Bảo Khố đều
là những chuyện phát sinh trong một thế giới khác, đối với gã chẳng có
liên quan gì.
phía cửa sổ. Sau mấy cơn mưa tuyết lớn, Thành Trường An bị tuyết phủ
trắng xoá đang phản chiếu sáng sáng yếu ớt của mảnh trăng khuyết treo lơ
lửng trên bầu trời. Đột nhiên gã cảm thấy tựa như bản thân đã bị giọng
ngâm đầy mỵ lực của Thượng Tú Phương đưa đến một nơi nào đó thật xa, lại
từ nơi đó xuất phát, cô độc một mình nhàn nhã du ngoạn đến tận chân
trời góc biển. Cái gì tranh bá thiên hạ, cái gì Dương Công Bảo Khố đều
là những chuyện phát sinh trong một thế giới khác, đối với gã chẳng có
liên quan gì.
Trước đây mỗi lần gặp
Thường Tú Phương gã đều là người trong cuộc trực tiếp đối diện với nàng.
Nhưng hôm nay khi hóa thân thành Mạc Nhất Tâm xấu xí, trong vai một kẻ
bàng quang, gã trái lại cảm thấy như gần gũi nàng hơn, điều này ngay
chính bản thân gã cũng không hiểu tại sao.
Thường Tú Phương gã đều là người trong cuộc trực tiếp đối diện với nàng.
Nhưng hôm nay khi hóa thân thành Mạc Nhất Tâm xấu xí, trong vai một kẻ
bàng quang, gã trái lại cảm thấy như gần gũi nàng hơn, điều này ngay
chính bản thân gã cũng không hiểu tại sao.
“Tích tịch tình tang”
Thượng
Tú Phương ngâm xong, lộ xuất thần thái chăm chú trầm tư xuất thần làm
động lòng người. Ngón tay thon dài tú mỹ như ngọc của nàng lướt trên dây
đàn hết sức tự nhiên, tựa như không cần chú tâm cũng đã có thể tạo nên
từng đoạn, từng đoạn ngữ âm ẩn chứa sự oán sầu đằng đẵng không thể dứt
bỏ, vô phương kềm chế. Những chỗ hô hấp giữa các âm tiết, chuyển chiết
giữa các điệu đàn đều tạo ra một không gian nhạc hài hòa ưu mỹ, âm sắc
lại càng trầm bổng diệu kỳ, dư vận vô cùng.
Tú Phương ngâm xong, lộ xuất thần thái chăm chú trầm tư xuất thần làm
động lòng người. Ngón tay thon dài tú mỹ như ngọc của nàng lướt trên dây
đàn hết sức tự nhiên, tựa như không cần chú tâm cũng đã có thể tạo nên
từng đoạn, từng đoạn ngữ âm ẩn chứa sự oán sầu đằng đẵng không thể dứt
bỏ, vô phương kềm chế. Những chỗ hô hấp giữa các âm tiết, chuyển chiết
giữa các điệu đàn đều tạo ra một không gian nhạc hài hòa ưu mỹ, âm sắc
lại càng trầm bổng diệu kỳ, dư vận vô cùng.
Rồi
đột nhiên giọng ca phiêu dật tự nhiên của Thượng Tú Phương vang lên hòa
vào dòng suối âm thanh réo rắt của cây đàn đang làm mê mẩn cả thế gian,
trong sáng như bóng nguyệt trên bầu trời đêm không một gợn mây. Giọng
ca trong vắt không chút tỳ vết, chỉ nghe nàng hát:
đột nhiên giọng ca phiêu dật tự nhiên của Thượng Tú Phương vang lên hòa
vào dòng suối âm thanh réo rắt của cây đàn đang làm mê mẩn cả thế gian,
trong sáng như bóng nguyệt trên bầu trời đêm không một gợn mây. Giọng
ca trong vắt không chút tỳ vết, chỉ nghe nàng hát:
"Danh đô đa yêu nữ,
Kinh lạc xuất thiểu niên,
Bảo kiếm trị thiên Kim,
Bị phục lệ thả Tiên.
Đấu kê đông giao đạo,
Đẩu mã trường thu gian.
Trì sính vị cập bán,
Song miễn quá ngã tiền ……"
Tạm dịch ý:
"Đô thành phồn hoa hơn yêu nữ
Kinh kỳ tráng lệ có thiếu niên
Bảo kiếm ngàn vàng chàng nắm giữ
Còn nàng y phục đẹp như tiên
Kê trường đông hướng nơi gặp gỡ
Ghìm ngựa dừng cương chẳng thấy phiền
Muốn cùng rong ruỗi đà quá nữa
Hai phía ngập ngừng buổi đầu tiên."
Tiếng
đàn lúc nhặt lúc khoan khó mà nắm bắt đệm vào lời ca, phối hợp liền lạc
như áo trời không thấy đường may. Giọng ca gợi tình pha chút u buồn của
nàng như thở than bày tỏ tâm sự, khiến người người đều cảm động.
đàn lúc nhặt lúc khoan khó mà nắm bắt đệm vào lời ca, phối hợp liền lạc
như áo trời không thấy đường may. Giọng ca gợi tình pha chút u buồn của
nàng như thở than bày tỏ tâm sự, khiến người người đều cảm động.
Trong
sảnh không ai là không có cảm giác khúc này nàng vì mình mà hát. Cái
cảm giác thỏa mãn dễ chịu đó quả thật khó mà tả được.
sảnh không ai là không có cảm giác khúc này nàng vì mình mà hát. Cái
cảm giác thỏa mãn dễ chịu đó quả thật khó mà tả được.
"Bạch nhật tây nam trì,
Quang cảnh bất khả phàn.
Vân tán hoàn thành ấp,
Thanh thần phục vãng hoàn."
Tạm dịch:
"Nắng ngày rọi chiếu hồ tây nam
Cảnh sắc bừng lên thật bất phàm
Chỉ khi mây tan dần hiện rõ
Lòng ta mới tỉnh hết mê man."