Cô nàng sư tử - Chương 12

Lời tuyên bố điềm tĩnh của Christina đã giành được sự chú ý
hoàn toàn từ Patricia. Mắt bà ta mở lớn, và thực tế bà ta đã bật thẳng người khỏi
ghế.

"Chúng ta không biết khi nào Edward sẽ tới. Hắn có thể
bước vào căn phòng này ngay ngày mai", bà ta nói.

Christina lắc đầu. "Không, cháu không nghĩ vậy đâu. Dì
hãy nhớ, hẳn ông ta tin chắc rằng cháu không còn sống sót. Những người khác chẳng
phải cũng rất kinh ngạc khi gặp cháu đấy sao. Vì vậy cháu có ý định kết hôn sớm
nhất có thể."

"Làm sao chúng ta có thể chuẩn bị cho kịp thời gian?
Chúng ta thậm chí còn chưa có một người đàn ông thích hợp trong đầu."

"Hãy làm một danh sách những người cháu nên cân nhắc",
Christina gợi ý.

"Điều này thật không thích đáng chút nào", Nữ bá
tước phản đối.

Christina định tiếp tục tranh cãi nhưng chú ý thấy tia hy vọng
yếu ớt trong cái nhìn của dì. Nàng biết bà ta đang xem xét ý tưởng của nàng.
Christina thúc giục để bà ta chấp nhận hoàn toàn.

"Nếu muốn thành công chúng ta cần phải nhanh lên."

"Tại sao? Tại sao cô lại chấp nhận hy sinh bản thân như
thế?" Patricia ngờ vực nhìn cháu gái. "Và tại sao cô lại muốn trao tiền
vào tay chồng cô hơn là cha cô?"

"Dì à, như cháu đã nói, cha cháu nắm giữ tiền sẽ không phù
hợp với mục đích của cháu. Còn bây giờ, dì có phản đối gì trước khi nhận thấy sự
khôn ngoan trong kế hoạch của cháu không?"

"Lúc này cha cô có lẽ đã kiếm được phần của cải khác rồi.
Ông ta có lẽ thậm chí còn không muốn số tiền này nữa."

"Dì hiểu rõ hơn cháu chứ", Christina nói.
"Cháu nghi ngờ việc ông ta giàu có. Nếu ông ta quá giàu thì tại sao lại giữ
liên lạc với hai vị luật sư? Ồ, chắc chắn ông ta sẽ quay trở lại nước Anh, dì
Patricia à."

"Nếu cô cho rằng Edward muốn phần tài sản thừa kế, ta sẽ
không tranh cãi với cô nữa", Nữ bá tước nói.

"Vậy mới phải", Christina nói. "Cháu nghĩ dì
là một trong những người phụ nữ thông minh nhất cháu từng biết", và tâng bốc.
"Chắc chắn dì có thể nghĩ ra được lý do hợp lý cho cuộc hôn nhân gấp rút của
cháu."

"Đúng vậy", Nữ bá tước đồng ý. "Ta là một người
thông minh.”

Bà ta vươn thẳng vai cho tới khi xương sống có vẻ sắp kêu
lách tách. "Vậy cuộc hôn nhân của cô sẽ giúp gì cho ta đây?", rồi hỏi.

"Chúng ta sẽ yêu cầu ngưòi đàn ông mà cháu kết hôn chuyển
một khoản tiền lớn cho dì. Anh ta sẽ phải ký vào giấy tờ cam kết trước khi
chúng cháu làm đám cưới."

"Vậy thì gã đó phải là một kẻ có thể điều khiển được",
Nữ bá tước lẩm bẩm. "Có rất nhiều kẻ như thế ở ngoài kia. Ta phải nghĩ ra
một lý do thật phù hợp cho cuộc hôn nhân gấp rút này. Giờ thì để ta lại một
mình, Christina, trong khi ta lập một bảng danh sách những ông chồng khả dĩ cho
cô. Với vẻ ngoài của cô, có thể tìm được bất cứ ai đồng ý với những điều kiện của
chúng ta."

"Cháu muốn để Hầu tước Lyonwood lên đầu danh sách",
Christina thông báo, vẫn không hề nao núng khi thấy vẻ phật ý rành rành trên
gương mặt dì mình.

"Hẳn cô đang đùa giỡn phải không?" Nữ bá tước lắp
bắp. "Hắn ta rất giàu có, không cần tiền, và đơn giản là không phải loại
người chịu hợp tác với kế hoạch của chúng ta."

"Nếu cháu có thể làm cho anh ta ký thỏa thuận, vậy thì
mọi chuyện sẽ ổn nếu cháu kết hôn với anh ta trong khoảng thời gian ngắn khi
còn ở Anh, đúng không?"

"Kết hôn với hắn ta là không đúng kiểu của người Anh,
Christina. Ồ, tốt thôi, chừng nào cô sẵn lòng thực hiện sự hy sinh cần thiết
này, ta sẽ cho phép cô đến gần gã đàn ông ghê tởm đó. Tất nhiên hắn ta sẽ chẳng
chấp nhận đâu, nhưng cô được phép thử."

"Cảm ơn dì", Christina đáp lại.

"Cô vẫn có ý định quay trở lại với những kẻ man rợ đó
à?"

"Họ không man rợ", Christina gằn giọng. "Và
cháu sẽ quay lại với gia đình mình. Một khi dì có tiền trong tay, chuyện đó sẽ
không phải là vấn đề của dì."

"Chà, cô không nên đề cập tới sự thật đó với người đàn
ông mà chúng ta chọn để kết hôn với cô. Chắc chắn điều đó sẽ khiến gã ta trở mặt
với cô đấy, Christina."

"Vâng, thưa dì", Christina đáp lời.

"Ra khỏi đây và thay ngay cái váy đó đi", Nữ bá tước
cáu kỉnh. "Trông cô thật xấu xí trong cái váy màu vàng đó. Tóc cô cũng cần
được chăm sóc. Làm cái gì đó với nó luôn đi."

Christina lập tức rời khỏi thư viện, phớt lờ lời chỉ trích
buồn cười về vẻ ngoài của mình.

Ngay lúc cánh cửa khép lại sau lưng, nàng liền vứt bỏ vẻ mặt
bình tĩnh. Cả người Christina run bần bật. Bụng có cảm giác như đang xoắn chặt
lại trong một mớ bòng bong, còn đầu thì đau như búa bổ.

Mặc dù thật khó thừa nhận, Christina cũng đủ thành thật để
nhận ra thật sự mình đang rất sợ hãi. Nàng không thích cái cảm giác lạ lùng này
chút nào.

Nàng hiểu rõ nguyên nhân tại sao. Con quỷ đó sẽ quay trở lại
nước Anh. Hắn sẽ cố giết nàng. Christina không hề nghi ngờ quyết tâm của cha
mình. Chó rừng sẽ không bao giờ thay đổi bản chất tự nhiên của chúng dù thời
gian có trôi qua bao lâu đi

Christina sẽ không cho Edward cơ hội thứ hai để ám sát mình.
Theo mong muốn của Chúa, nàng sẽ giết hắn trước.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3