Lãnh Lệ Chi Tinh – Chương 13

Có chuyện gì đó thay đổi……

Trình Duy n lại mơ hồ, lại trì độn, cũng phát hiện Gia Cát
Tung Hoành khác trước, hắn không hề mỉm cười với nàng, cũng trở nên cực kì bận
rộn, chẳng những rất ít vào công ty, ngay cả thời gian gặp nàng cũng không có,
thật vất vả hẹn hắn ăn cơm, hắn lại thường xuyên lấy lí do có việc mà từ chối,
cuối cùng, ước chừng một tuần nay hắn không mặt mày rạng rỡ……

Sự lãnh đạm của hắn làm nàng bất an, nào có người đàn ông
nào đang trong tình yêu điên cuồng lại như vậy? Chẳng lẽ sau khi hắn có được
nàng, lại trở về như cũ? Nhưng làm nàng phiền lòng không chỉ mỗi chuyện tình
cảm, Xí nghiệp Hải An một tuần gần đây tài khoản ngân hàng bị đóng băng, cổ
phiếu sụt giảm nghiêm trọng, đúng vào thời khắc nguy cấp này, Gia Cát Tung
Hoành lại không thấy bóng dáng, nàng gấp gáp tìm hắn thương lượng, nhưng luôn
không liên lạc được, đến cuối cùng, để cứu công ty khỏi bị suy sụp, nàng không
thể không bán cổ phần trong tay, chuyển đổi thành tiền mặt.

Cứ hai mặt áp lực như vậy làm cho thần kinh nàng căng cứng
sắp hỏng mất, nàng rốt cuộc không thể nén giận, hôm nay giao ban rồi trực tiếp
chạy đến khách sạn tìm Gia Cát Tung Hoành, chỉ là, giống mấy lần trước, hắn
không ở trong phòng, càng đáng giận là di động cũng tắt, không muốn bị quấy
rầy.

Hắn đang trốn nàng sao? Nàng không khỏi hoài nghi, rốt cuộc
là đã xảy ra chuyện gì? Từ sau khi hắn rời nhà nàng ngày đó, hắn liền thay đổi,
nhưng nàng không hiểu vấn đề là ở đâu, một đêm ôn tồn triền miên, nàng nghĩ hai
người đã ăn ý như một, ai biết sự việc sau này lại hoàn toàn khác hẳn……

Để chờ hỏi ra sự thật, nàng ngồi xổm ngoài cửa phòng hắn,
nàng không tin như vậy lại không đợi được hắn.

Đợi gần năm tiếng, Gia Cát Tung Hoành cuối cùng cũng xuất
hiện, mà ở cùng hắn, còn có năm nam nhân cao lớn anh tuấn.

Nàng khởi động hai chân mỏi đến tê dại, nhìn thẳng hắn, mới
bảy ngày không gặp, với nàng lại giống như đã vài năm.

Vẻ mặt Gia Cát Tung Hoành khi nhìn thấy nàng cũng không có
gì vui sướng, ngược lại mang chút âm trầm tức giận. “Cô tới làm gì?”

Khẩu khí chất vấn của hắn cơ hồ làm nàng quên luôn điều nàng
muốn hỏi. “Tung Hoành, em……”

“Về đi.” Hắn không khách khí hạ lệnh đuổi khách.

Nàng ngây dại, Gia Cát Tung Hoành đây…… Là người nàng quen
sao?

Lúc này, Khai Dương Đoàn Duẫn Phi bước lên đánh giá nàng,
chậc chậc nói, “Cô gái này chính là con gái Trình Nhất Hoa? Trông cũng không
tệ!”

“Hừ, ta cảm thấy không được tốt, chỉ là bộ dạng thanh tú
thôi.” Thiên Ki Địch Kiếm Hoài tức vụ Gia Cát Tung Hoành từng vạch trần tâm sự
hắn trước mặt Trình Duy n, bởi vậy cố ý khiêu khích.

Thiên Toàn Diêm Quýnh lẳng lặng nhìn Gia Cát Tung Hoành,
theo lời Địch Kiếm Hoài, bọn họ biết Gia Cát Tung Hoành tựa hồ yêu Trình Duy n,
nhưng Trình Duy n lại là con gái kẻ thù, dù Gia Cát Tung Hoành không truy cứu,
những người khác cũng không nhất định phải bỏ qua nàng.

Ngọc Hành Thạch Dật mày rậm hơi nhíu, trừng mắt nhìn Trình
Duy n, tuy hắn không động thủ với đàn bà, nhưng chỉ cần nghĩ đến nàng là con
gái tên buôn người Trình Nhất Hoa, hắn liền một bụng đầy lửa thù.

Diêu Quang Vọng Nguyệt Tinh Dã tuy không phải do tay Trình
Nhất Hoa bán vào phòng thí nghiệm, nhưng hắn cũng có hoàn cảnh giống vậy, từ
Nhật Bản bị chuyển tới bán vào phòng thí nghiệm, cho nên hắn vô cùng hiểu cảm
nhận của những người khác, nếu hắn tìm được lũ rắn rết đã bán hắn, nhất định sẽ
đem những người đó toàn bộ giết sạch.

Trình Duy n bị bọn họ năm người mười con mắt nhìn đến lo sợ
bất an, nàng bước lùi từng bước, sắc mặt có chút tái nhợt.

[ Bạn đang đọc truyện tại alobooks.vn ]

“Các anh……” Nàng không hiểu, những người này vì sao lại đối
địch nàng như thế?

“Chúng tôi là Bắc Đẩu Thất Tinh, Trình tiểu thư, lần này đặc
biệt vì bái phỏng cha cô mà tụ họp ở Hồng Kông.” Đoàn Duẫn Phi một đầu tóc nhuộm
vàng, châm chọc nói.

“Bái…… Bái phỏng cha tôi? Vì sao?” Nàng kinh ngạc mở to mắt,
những người này chính là “Bắc Đẩu Thất Tinh”? Họ vì cha nàng mà đến?

“Ngày mai cô sẽ biết, về đi.” Gia Cát Tung Hoành biết nếu
nàng còn nói tiếp không chừng sẽ kích thích những người khác động thủ, bởi vậy
lạnh lùng giục nàng rời đi.

“Rốt cuộc…… Có chuyện gì? Tung Hoành, sao anh lại trở thành
như vậy? Chẳng lẽ em lại làm sai cái gì?” Nàng sao có thể cứ như vậy trở về,
không làm rõ mọi chuyện, nàng sẽ điên mất.

“Cô không sai, là tôi sai, là tôi làm mọi chuyện trở nên
phức tạp.” Hắn sắc mặt âm trầm, giọng điệu lạnh lẽo tới cực điểm.

“Chuyện gì trở nên phức tạp? Rốt cuộc anh đang nói cái gì?”
Nàng bắt lấy tay hắn vội hỏi.

Hắn vô tình gỡ tay nàng ra, cực kì lạnh lùng nói: “Xin cô
tôn trọng chút, Trình tiểu thư, tôi đã viết một bức thư chấm dứt hợp đồng, hơn
nữa hoàn trả bốn mươi vạn, từ giờ trở đi, cô không còn là thân chủ của tôi,
chúng ta cũng không còn quan hệ.” Nàng kinh ngạc nhìn hắn, thật lâu không thể
hồi phục thần trí.

Hắn gọi nàng “Trình tiểu thư”, hắn trả lại nàng bốn mươi
vạn, ý hắn là…… Đoạn tuyệt quan hệ với nàng? Bao gồm công tác của hắn và cả……
Tình yêu? Lòng nàng giống như bị vạn mũi tên đồng thời bắn thủng, đau đến không
thể hô hấp.

“Nói cho em, vì sao anh đối xử với em như vậy? Em cũng có
quyền được biết……” Môi nàng run run, thanh âm nghẹn lại.

Tình yêu nàng dành cho hắn thì sao? Hắn muốn nguyên vẹn rút
lui sao? Hắn rút lui sao?

“Tôi sẽ nói, ngày mai cô sẽ biết, nhưng tốt nhất cô nên
chuẩn bị tâm lý.” Hắn nhìn thần tình bị tổn thương của nàng, trong lòng dù cũng
đau như nàng, nhưng không thể biểu hiện ra ngoài.

Hôm đó rời khỏi nhà nàng, hắn đã quyết định, so sánh với cừu
hận của Bắc Đẩu Thất Tinh, tình yêu cá nhân của hắn có vẻ bé nhỏ không đáng kể,
cho nên lần này muốn nắm chắc phần thắng, thứ duy nhất cần hy sinh chính là
Trình Duy n.

Hắn biết nàng sẽ rất đau, bởi biết lòng nàng sẽ đau, hắn mới
lựa chọn dùng phương thức này để ly biệt nàng, đánh cho nàng một đòn thật nặng
trong một lần, còn hơn chậm rãi làm tổn thương đến tấm lòng lương thiện của
nàng, muốn đau, thì đau trong một lần, muốn hận, thì hận thấu một lần, như vậy,
với nàng, với hắn, đều tốt……

“Ngày mai?” Ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì sao? Nàng như phạm
nhân chờ bị giải lên pháp trường, lưng từng đợt lạnh run.

“Đúng, ngày mai sẽ có trò hay để xem, Trình Duy n, tốt nhất
là cô hãy mời cha và em cô cùng đến công ty, như vậy mới có thể náo nhiệt
chút.” Đoàn Duẫn Phi không có ý tốt xen mồm.

Nhìn Đoàn Duẫn Phi, lại nhìn thần sắc âm ngoan của những
người khác, tầm mắt nàng cuối cùng dừng lại trên mặt Gia Cát Tung Hoành.

Muốn cha nàng và Duy Trạch đến công ty, tột cùng những người
này muốn làm gì? Một cỗ bất an gắt gao nhéo trái tim của nàng, làm nàng không
hiểu sao cảm thấy run rẩy.

“Bảy ngày không gặp, những gì anh muốn nói chỉ là những câu
này?” Nàng thống khổ hỏi Gia Cát Tung Hoành.

“Đúng.” Hắn trả lời vừa đơn giản vừa tuyệt tình.

“Được…… Ngày mai, em chờ anh cho em đáp án……” Nàng vẻ mặt
thống khổ, nói hết, cắn môi dưới vội vàng chạy ra thang máy.

[ Bạn đang đọc truyện tại alobooks.vn ]

Gia Cát Tung Hoành nhịn xúc động muốn quay đầu nhìn nàng, mở
cửa phòng bước vào.

“Cứ để cô ta đi như vậy thật đáng tiếc, lẽ ra nên giữ cô ta
lại, làm lão gia hỏa Trình Nhất Hoa kia phải lo lắng…… A! Thiên Quyền, ngươi……”
Đoàn Duẫn Phi hừ một tiếng, đang muốn theo vào phòng, đột nhiên cửa đóng lại
phanh một tiếng, thiếu chút nữa đập vào mũi hắn.

“Các ngươi về phòng nghỉ ngơi đi, ngày mai còn có chính sự
phải làm.” Gia Cát Tung Hoành lạnh lùng nói vọng ra.

Những người kia liếc nhau một cái, đều biết hắn tâm tình
kém, thức thời tự trở về phòng, không quấy rầy hắn, để hắn một mình yên tĩnh.

Gia Cát Tung Hoành đứng trước cửa sổ, tháo kính mắt, nhìn
cảngVictoria đèn đuốc sáng lạn, lòng như chìm vào biển đá ngầm, không ngừng rơi
xuống…… Rơi xuống……

Cố gắng không yêu so với yêu càng cần tự chủ, nhưng sau khi
yêu lại phải dứt bỏ, phải cần tự chủ hơn ngàn lần vạn lần!

Ngay cả hắn cũng chịu không được, Trình Duy n làm sao chịu
nổi? Nhưng, tuy biết rõ nàng sẽ là người bị tổn thương nhiều nhất, hắn cũng
không thể nương tay, chỉ vì trái tim hắn từ trước khi yêu, đã bị cừu hận thấm
sâu lâu ngày, hắn có thể tha thứ bất kì ai, chỉ mình Trình Nhất Hoa người này
là không thể.

Tuyệt đối không thể buông tha……

Đeo kính, hắn đi tới trước bàn, đem tài liệu liên quan đến
Hải An sửa sang lại cẩn thận, ngày mai, Trình Nhất Hoa sẽ trở thành hai bàn tay
trắng, ngày mai, mọi chuyện ở Hồng Kông đều sẽ chấm dứt.

Trình Duy n quả thực không thể tin được sự thật nàng nhìn
thấy, nàng trừng to mắt, run run cầm báo buổi sáng đọc, đột nhiên cảm thấy
không nhận ra nổi những mặt chữ quen thuộc trên báo……

Dựa vào buôn người để lập nghiệp, ông chủ nổi tiếng ngành
vận tải biển Hồng Kông Trình Nhất Hoa đúng là người có lòng dạ rắn rết!

Đây là……

Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tất cả tiêu đề các báo đều có
liên quan đến cha nàng, hơn nữa, luôn miệng nói cha nàng là kẻ buôn người!

Mất ngủ cả đêm, sáng sớm đã bị đả kích lớn, nàng cảm thấy
trước mắt bắt đầu choáng váng, vô lực ngã ngồi xuống ghế.

Ba…… sao có thể là kẻ buôn người? Nàng không tin…… Nàng
không tin……

Nhưng nỗi kinh hãi của nàng vẫn chưa chấm dứt, ngay tiếp
theo, chủ quản tài vụ điện báo, cho biết tài chính Hải An không còn vốn quay
vòng, cổ phiếu rớt nghiêm trọng, tình hình tràn ngập nguy cơ, rất có khả năng
hôm nay phải tuyên cáo phá sản.

Phá sản? Bảy ngày trước, Xí nghiệp Hải An rõ ràng đã có
chuyển biến tốt, vì sao bảy ngày sau lại không chân ngã xuống đất? Nàng rùng
mình, lập tức nghĩ đến lời Gia Cát Tung Hoành, không khỏi hoài nghi đây có phải
hắn động tay chân? Tiếp theo, thư ký của nàng vội vàng xông vào văn phòng.

“Chủ tịch……” Thư ký vẻ mặt hốt hoảng.

“Chuyện gì?”

“Một vị luật sư mang theo gì đó ở phòng họp chờ cô……” Thư ký
thần sắc lo lắng nói.

Nàng đột nhiên biến sắc, nắm chặt tay, đi nhanh tới phòng
họp.

Vừa mở cửa phòng họp, nàng liền ngây dại, bên trong ngồi đầy
các vị trong hội đồng quản trị của Hải An, ai cũng mặt đầy oán giận, vừa thấy
nàng, một người lập tức quát to, “Đều tại cha cô! Vụ bê bối của ông ta vừa lên
báo, Hải An càng không cứu nổi! Cô tự xem giá cổ phiếu thị trường hôm nay đi!”

Không cần xem cũng biết, cổ phiếu Hải An tất nhiên là rớt
thảm, nàng trầm mặc không nói, trực tiếp đi tới chỗ luật sư xa lạ kia.

“Anh hẳn là do Gia Cát Tung Hoành phái tới? Nói cho tôi
biết, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?” Nàng cắn răng, lớn tiếng chất vấn.

“Hải An sắp đổ rồi, Trình tiểu thư, cô chỉ có một lựa chọn,
đáp ứng điều kiện của thân chủ tôi, giao toàn bộ cổ phần công ty trong tay cô
ra, như vậy thân chủ tôi sẽ lập tức vận dụng tuyệt bút tài chính cứu vãn sinh
mệnh của Hải An, nếu không, lịch sử Xí nghiệp Hải An hôm nay sẽ phải chấm dứt.”
Vị luật sư kia nghiêm túc nói.

“Tôi không hỏi điều này! Gia Cát Tung Hoành đang ở đâu? Thân
chủ anh rốt cuộc đang suy tính gì? Vụ báo chí có phải cũng do hắn làm?” Nàng
kích động trừng mắt nhìn hắn.

“Những chuyện khác của Hải An tôi không biết, thực xin lỗi.”
Luật sư mặt không đổi sắc.

“Anh…… Các anh rốt cuộc muốn gì?” Nàng đập tay vào mặt bàn
chỗ hắn ngồi, hét lên.

“Rất đơn giản, ông chủ chúng tôi muốn Xí nghiệp Hải An.” Hắn
đưa giấy tờ chuyển nhượng cho nàng.

“Hắn muốn Hải An? Mơ tưởng!” Nàng xé sạch chỗ giấy tờ đó, vì
tức giận mà cả người phát run.

Lúc này, cả hội đồng quản trị đều hoảng hốt, vội vàng khuyên
nhủ: “Đừng cố chấp như vậy, chủ tịch, người ta mang tiền tới cứu Xí nghiệp Hải
An, chẳng lẽ cô muốn để công ty sụp đổ thế này? Như vậy không ai có lợi cả!”

Nàng ngạc nhiên nhìn mọi người xung quanh, lúc này mới phát
hiện, lũ thấy lợi quên nghĩa này toàn bộ đã sớm theo phe Gia Cát Tung Hoành.

“Duy n, trước mắt chỉ còn cách để Gia Cát tiên sinh làm chủ
mới có thể vượt qua nguy cơ, nếu không, trong tay cháu dù có nhiều cổ phần cũng
không bán được, tự hại chính mình.” Một vị trưởng bối có thâm niên lâu nhất
trong công ty trầm giọng nói.

Nàng cảm thấy mình như bị vét kiệt sức lực!

Sức chống đỡ của nàng càng ngày càng yếu, cả người nàng
không ngừng sụp xuống……

“Đừng do dự nữa, đây không còn là trách nhiệm của mình cô,
một khi ngân hàng truy cứu, nói không chừng nhà cô cũng sẽ bị niêm phong, nếu
không muốn để cha và em cô lưu lạc đầu đường, thì hãy ngoan ngoãn ký tên.”
Giọng điệu luật sư đầy uy hiếp.

Nhà? Ngay cả nhà họ cũng muốn cướp đi? Không! Không có nhà,
ba phải làm sao? Hơn nữa không có tiền, việc chữa bệnh cho ba cũng trở thành
vấn đề lớn……

Tại sao có thể như vậy? Vì sao lại xuất hiện nhiều vấn đề
như vậy? Vì sao phải ép nàng tới đường cùng mới cam tâm? Tất cả sự thật bức
bách nàng không thể không thỏa hiệp, nàng hít một hơi, cầm bút trên bàn, kí tên
vào văn kiện.

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3