Lớp học siêu quậy - Chương 08

Chương 8. Kết Thúc Mười Điều Kiện

Sáng nay thức dậy, nó xếp sách vở vào
cặp, bất chợt nhìn lên lịch, đã hết một tháng, nhanh vậy sao?! Nó không tin vào
mắt mình, dụi mắt, mở to ra nhìn, không sai, hết tháng rồi! Nó cụp mắt xuống,
hic, một tháng lo chuyện của cậu mà thời gian trôi nhanh quá, làm sao xử lý tụi
kia tiếp nhỉ?!

Hôm nay là thứ hai đầu tháng, giờ chào
cờ, sau khi hát xong quốc ca, nó kéo ghế ngồi mà đầu óc vẫn cứ đi lung tung.
Hôm nay là ngày cuối của điều kiện... đang ngồi suy nghĩ thì… bốp, một cục giấy
bay vào đầu nó. Tức khí nó một tay ôm đầu, một tay cầm cục giấy quay lại nhìn
xem thằng mất nết nào quăng, không thấy đứa nào khả nghi, chỉ thấy đám nhí nhố
lớp nó hôm nay tập trung nghe thầy tổng kết thành tích một tháng ngon lành. Nó
cũng quay lại ngồi nghe.

-         
B7,
1024 điểm xếp… Lớp B8, đăng kí tiết học tốt đạt 40 tiết, không có giờ B và C,
điểm cao đạt 23 điểm, hoạt động đoàn đội tốt, vi phạm một nội quy nhà trường(
vụ đánh nhau của Trang đây) tổng điểm 1989 sếp vị thứ nhất. B9…

Nghe tới đây tai nó ù cả lên- không thể
tin được, trong một tháng tụi nó đứng nhất, đám quỷ lớp nó đang ngồi cười hì
hì. Lúc Chí Hiếu lên nhận cờ lớp xuất sắc nhất tháng, bọn lớp nó hú hét, vỗ tay
cực to. Vậy là  sau hơn một học kỳ, lớp
nó lại giành vị trí nhất trường. Nó mỉm cười, trong lòng vui phơi phới. Lúc đi
về lớp, tụi lớp nó cười hí hửng.

-         
Lâu lắm,
anh em mình mới thấy lại lá cờ đẳng cấp “rồ” của chúng ta!

-         
Uhm hồi
lúc A( lớp 10 là 10A8, 11B8, 12C8… trong trường chỉ cần gọi là A, B, C), tháng
nào cũng có cờ, không cho tụi lớp khác ngửi mùi.

-         
Ừ,
mà nhờ có một tháng điều kiện của bà Heo nên mới lấy lại phong độ, haha!

Nó nghe mà lòng vui không thể tả. Về lớp
Hiếu treo cờ lên bảng thành tích, xong đi xuống chỗ nó. Thấy Hiếu, nó đoán
chuyện không lành, mặt nó cuối xuống, nhăn nhó.

-         
Heo!-
Hiếu cuối xuống nhìn sát mặt nó( lại kiểu nhìn muốn ăn tươi nuốt sống đây).

-         
Lại
heo, cái thằng Đầu Tôm kia, có tin ta vặt lông mi trụi lũi không?- nó chun mũi,
hếch cằm.

-         
A ha! Nay cũng mồm mép ghê ta! Hiếu cười sảng khoái.

-         

ngu mới nhịn- nó đáp trả.

-         
Hợp
đồng hết hiệu lực chiều nay- Hiếu cười nham nhở- ngày mai…

Nghe tới đây, mặt mày tái
mét, nó không muốn nghe tiếp phần sau, nó đứng dậy, loạn choạn, và… xỉu. Thấy nó
ngã, Hiếu vội ôm chầm lấy nó, lắc lắc.

-         
Ê heo,
heo, heo???

-         
Đưa
nó xuống y tế!

Hiếu cõng nó chạy như bay
xuống tầng trệt tới phòng y tế. Đám lớp nó cũng chạy theo sau. Cô y tá đuổi tụi
lớp nó về hết, mình nó nằm trong phòng, ngủ một giấc đã đời rồi thức. Cô y tá
nhìn nó, mỉm cười.

-         
Lần sau
nhớ ăn uống đầy đủ mỗi sáng, bữa sáng rất quan trọng, không ăn lại hụt canxi
xỉu nữa đó.

-         
Dạ-
nó lí nhí- Cô cho em nằm thêm một xíu nữa, em vẫn thấy chóng mặt- nó đưa tay ôm
đầu.

-         
Ừ,
em nằm nghỉ đi, cô đi đây một lát.

-         
Dạ-
nó vờ đau thôi, chứ nó biết bây giờ mà leo lên lớp là toi mạng với tụi kia. Nằm
suy nghĩ xem cách đối phó với đám quỷ nó lại thiếp đi lúc nào không hay( lại
nướng rồi). Giờ ra chơi, Trinh đen và Quỳ xuống thăm nó.

-         
Sao em,
khỏe chưa- Quỳ nhìn nó cười tinh nghịch.

-         
Chưa
chết, mua trái cây cho tao đi- nó nhe răng.

-         
Mày xỉu
làm mấy thằng con trai hết hồn, thằng Hiếu mặt tái mét- Trinh Đen nháy mắt.

Nó không nói gì, cười cười. Căn tin đối
diện phòng y tế, nên bên ngoài có kẻ vờ đi mua xoài, me ngâm, len lén bước vào
phòng nhìn xem người ta đã tỉnh chưa!( keke)

-         
Hù,
làm gì mà lấp ló vậy, vào đi!- Diễm My đập vai Chí Hiếu.

Đám con trai lớp nó kéo nhau vào.

-         
Hey Heo,
bệnh rồi không ăn được đúng không?- Phát Hàn Quốc chỉ tay vào bịch xoài, nháy
mắt với nó.

-         
Ai nói,
bệnh không đi lại được nhưng vẫn ăn được- nó cười hì hì- mà chưa ăn sáng, bạn
nào đẹp trai nhất lớp mua giùm gói xôi i!

-         
Tui-
Hòa Diễm My sốt sắng- đẹp trai nhất lớp đây- haha!

Thế là phòng y tế trở thành nơi tác chiến
mồm của lớp nó( bao gồm ăn hàng và tán phét). Gần hết giờ ra chơi, cô y tá về.

-         
Trời
ơi ,mấy đứa xem phòng y tế là căn tin à, đi ra mau lên!

-         
Hì,
chị Thanh, bọn em thương bạn nên xuống thăm( tù) cho nó đỡ buồn ý mà- Phát Hàn
Quốc lên tiếng.

-         
Thôi
nãy giờ đủ rồi, mấy bạn về lớp đi, tí tui lên sau- nó nhanh nhanh thúc đám lớp
về.

Hết giờ học, nó lo chuồn thiệt nhanh,
tránh bị Chí Hiếu gọi lại. Lên xe buýt đông toàn là học sinh, đứng giỡn với mấy
đứa bạn xe buýt một hồi thì tới trạm, bước xuống xe vẫy tay chào mấy nhỏ bạn,
nó ung dung đi bộ về nhà.

Hôm sau tới lớp, nó hồi hộp không biết
đám quỷ lớp nó có đi học đông đủ không thì… vừa lên bước chân lên cầu thang, nó
đã nghe thấy tiếng hét của Vân 3D.

-         
Ê thằng
kia, mày đứng lại cho tao- Vân nói và phóng chiếc giầy vào Hùng rô ( Thanh Hùng
mặt rổ).

-         
Có ngu
mới đứng lại cho chết à- Hùng chạy biến.

Phù, nó thở phào, vậy là đi học đủ. Vào
lớp, nó lắc bịch xoài trong tay( cái này là món ưa thích của lớp tui hồi đó,
giành ăn miết àh, vui lắm).

-         
Nhậu
đi anh em- Khương Gà lên tiếng.

-         
Hú-
đám lớp nó hưởng ứng.

-         
Ken hay
đế?

-         
Haha!

Quỳ mở bịch xoài ra, nó lo cúi tìm giấy
chia muối thì thấy có một tờ giấy được gấp cẩn thận trong ngăn bàn. Nó mở tờ
giấy ra, vừa đọc vừa ăn xoài.

“ Chào bạn! mình tên là Anh- trai lớp C8-
rất muốn được làm quen với bạn ngồi cùng chỗ nhưng khác buổi, nêu bạn thích kết
bạn thì viết thư lại cho mình nha”

-         
Gì vậy
mày?- Quỳ ngó nó.

-         
Thư ngăn
bàn- nó chìa ra.

-         
Haha,
có trò mới- Quỳ bỏ vội miếng xoài vào miệng, chụp tờ giấy đọc, cười cười, rồi
lấy bút, viết.

Ngày nào Quỳ cũng lấy tên nó chat giấy
với anh chàng khóa trên, lắm lúc đám con gái lớp nó cười rần vì cách viết thư lí
lắc của anh chàng. Chiều thứ bảy nắng nóng, sau giờ học thể dục căng thẳng và
mệt mỏi đám con gái lớp nó kéo nhau lên khu học tập, về lớp xem mặt anh Anh C8.

Đang len lén( tại vì giờ học mà) lấp ló
ngay chỗ cầu thang, phóng mắt về phía bàn nó ngồi, Trinh đen quay lại, cười tươi,
miệng há rộng:

-         
Suỵt!
Vân 3D ra dấu, chặn ngay cái sự phấn khích của Trinh đen lại.

-         
Ảnh…
đẹp trai lắm mày à- Trinh nói nhí nhí, cười, mắt long lanh( ôi bệnh hám trai
lan rộng).

-         
Đâu đâu,
tao xem với!

-         
Tao nữa-
thế là đám con gái lớp nó nối đuối nhau lần lượt từng đứa một ló mặt lên khỏi
thành cầu thang ngắm anh c8, hehe.

-         
Minh,
nhìn đi cho biết- Quỳ đập vai nó.

Nó lắc đầu:

-         
Với tao,
trai đẹp chỉ để ngắm!

-         
Thì ngắm
đi bà, có ai kêu bà thích người ta đâu, làm gì tới lượt, mấy đứa này nó tia hết
rồi- Quỳ chỉ tay về phía đám bạn đang đè lên nhau ngó trộm anh chàng.

Đang loay hoay thì bọn nó giật mình vì
tiếng cô giám thị:

-         
Các chị
này làm gì ở đây?

-         
Dạ,
bọn em!

-         
B8!,
ngày mai nói lớp trưởng Hiếu lên gặp tôi.

-         
Dạ!

Ra về mặt đứa nào cũng tiêu nghiểu, biết
chắc tương lai ngày mai đen tối.

Sáng, sau giờ truy bài, Chí Hiếu bước vào
lớp, mặt hầm hầm.

-         
Mấy
cái bà kia, tự nhiên đang yên đang lành đi nhiều chuyện, làm giờ bị phạt trực
trường cả tháng nè.

-         
Hả?-
cả lớp la lên.

Vậy là bốn chủ nhật liên
tiếp, lớp nó phải có mặt từ 5h30 để quét sân trường. Đám con gái biết lỗi của
mình nên có mặt đầy đủ và làm nhiệt tình không dám ho he( chứ mọi khi là để mấy
thằng con trai quét- tụi nó có quét đâu).

Buổi sáng chủ nhật, mặt trời
chưa ló dạng, nó đi ra khỏi nhà, tính đi bộ tới trường vì giờ này xe buýt chưa
chạy( mới có năm giờ kém à), nó không muốn sáng ra cậu Hòa đi chơi với cô Ngọc
mà mặt đờ đi vì thiếu ngủ nên lặng lẽ chuồn đi. Đang loay hoay đóng cửa, nó bị
giật mình.

-         
Hù!

Nó mặt mày tái mét, quăng luôn chùm chìa
khóa.

-         
Haha,
nhát gan thế- Giọng Đầu Tôm vang vang.

-         
Đồ quỷ
sứ, tự nhiên mới sáng sớm hù, bảo sao không hết hồn- nó cáu nhặn.

-         
Đi bộ?

-         
Ừ- nó
nheo nheo mắt, nhìn Hiếu dưới ánh sáng mờ mờ của bầu trời buổi sớm- tính cho
tui quá giang à?

-         
Lên
đi, sáng sớm tập thể dục cũng tốt!

-         

sao?

-         
Thì
chở theo con heo nè, haha!

-         
Đồ
quỷ- nó ngồi sau ngắt Hiếu một cái rõ đau.

Đến trường lúc 5h20, đám lu la lớp nó tập
hợp đông đủ, chia mỗi tổ một khu vực và bắt tay quét. Sáng sớm, sân trường im
ắng chìm trong màn sương, chỉ nghe thấy tiếng cười chọc phá, tiếng chổi của bọn
nó. Sau một giờ lao động cật lực, lớp nó đã hoàn thành nhiệm vụ, đang tính đi
về thì nó bị đám lớp kéo tay đi… tắm biển.

Biển buổi sớm đông người, ánh nắng đỏ rực
của mặt trời lúc bình minh còn xót lại, cây bàng dọc bờ biển dưới màu nắng xanh
um, trong làn nước biển xanh ngắt, mọi người đua nhau bơi lội. Nó đang chăm chỉ
xây lâu đài cát thì…

-         
Á-
nó la thất thanh- ướt hết rồi.

-         
Haha,
ai kêu đi biển mà không chịu tắm.

-         
Kéo
con Heo xuống.

-         

lê, ồ lế ô lề, anh em ơi!

Vậy là nó bị kéo xuống biển, cùng bơi
thi, lặn đua, đào cát với đám lớp. Quậy đủ trò, tạt nước, xem ai nhịn thở lâu
hơn, đào hố ao sâu hơn….

Đang thi nhau lặn sâu thì thấy đám con
trai có vẻ lơ là.

-         
Ê! mấy
nhóc, nhìn gì đó- nó hất nước vào đám con trai.

-         
….

-         
Ê!

-         
Nhỏ đó
tướng chuẩn mày, ba vòng đều đẹp- Lê Nô ( Lê Mạnh, chuyên gia các vụ “nổ” trong
lớp).

-         
Ừ,
đúng là tắm biển sáng thích hơn tắm chiều- Khương Gà gật gù.

-         
Toàn
bikini, chuẩn không- Phát Hàn Quốc đồng ý.

Hóa ra mấy ông tướng nhà nó đang mãi ngắm
mấy người đẹp bikini. Ngay lập tức nó hét:

-         
Ê! sao
không ko bảo vệ bông hoa lớp mình, lo nhìn người ta, mất gà mới lo làm chuồn à?

-         
Hehe,
mấy em nhà mình mà chuẩn được thế cũng mừng.

-         
Đúng
đúng!

-         
Xì-
đám con gái đáp lại- nhìn cho lắm mắt lòi ra.

-         
Haha!

…………………………………………………………………………………………………………..

 Chiều thứ bảy trời âm u, lớp nó học nhảy
xa. Môn này nó chúa ghét( mập quá nhảy gì nổi), nhảy cách mấy cũng được có bảy điểm.
Nó chán, không tập, ngồi với hội bà tám( tranh thủ ông thầy không để ý, lười
tập ý mà).

-         
Nãy
giờ tự nhiên mấy con khỉ không lo ăn chuối, cứ nhìn như bị lòi mắt- Trâu( Châu)
điên nhăn nhăn

-         
???-
nó không hiểu.

-         
Kia
kìa- thấy mặt nó ngu ngu, Quỳ chỉ tay về phía tường rào giáp với trường nó- mấy
con khỉ đang nhí nhố kìa.

Hóa ra là trường nó nằm cạnh trường học
của quân đội, mấy học viên thấy con gái lớp nó xinh xinh ( chuyện! xinh nhất
khóa hồi đó, thầy cô còn phải khen) nên ngồi trong lớp cứ ngóng ra cửa sổ nhìn
xuống.

-         
Mấy
anh gì ơi, nhìn gì mà nhìn lắm thế, không lo học coi chừng đúp bi giờ- Trinh
đen chọc.

-         
Thầy
ơi, có học viên không tập trung kìa- cả đám con gái đồng thanh( đúng là quỷ mà)

Ngay lập tức mấy anh chàng quay mặt đi,
thỉnh thoảng lại quay xuống cười duyên với chúng nó.

……………………………………………………………………………………………………….

Giờ công dân, nó đang tập trung viết bài
( cô cho tự soạn đấy mà) thì thấy dưới chân mình có cái gì va đập, nhìn xuống
là một chiếc giầy. Nó ngước lên, thấy Quỳ mấp máy môi.

-         
Giấu
đi!

-         
???

-         
#$#%^%&

-         
Ok!

Nó lượm chiếc giầy lên, ngó nghiêng một
hồi…quăng dzô sọt rác( nơi lý tưởng cho hành động giấu giầy). Rồi nó cười cười,
cầm bút viết tiếp…lại bị va chạm dưới chân, nhìn xuống…. lại một chiếc giầy
nam- nó ngẩn lên, là Trinh Đen. Nó nhìn quanh quanh… rồi đá qua cho Vân 3D,
nàng này lấy chiếc giầy treo vào cái móc cửa sổ, cho tòn ten ngoài không trung.
Cứ như thế hết tiết, đám con gái có một trận cười no bụng, lũ con trai lớp nó
dáo dát đi tìm giầy. Khổ nhất là Duy Anh( heo), chiếc giầy bị Vân treo ngoài
cửa sổ đã phi thân xuống đất làm cậu chàng một chân không một chân có, cà nhắc
xuống tầng trệt nhặt giầy. Còn Phát Hàn Quốc thì phải chờ đến giờ ra về chạy
khắp tầng lục sọt rác tìm giầy( giấu trong lớp hết chỗ kí gởi lớp khác).

………………………………………………………………………………………………………..

Sáng ra bước vào lớp thấy mấy đưa con gái
mắt đỏ hoe, mấy thằng con trai không nói gì. Khác với thường ngày. Hỏi ra mới
biết, Duy- người yêu của Hải học Nguyễn Văn Trỗi- mất trên đường từ Sài Gòn về
Nha Trang. Cậu bạn chạy chiếc xe đua của mình, do đường tối, mệt mỏi làm cậu
lạc tay lái tông vào thành cầu.

Hải nghỉ học sáng nay. Sau giờ học, lớp
nó sang nhà Duy đi phúng. Thấy Hải ngồi bên quan tài, nước mắt chảy không ngừng

-         
Sao anh
nói anh sẽ tặng em món quà bất ngờ… quà của anh đấy sao?... anh dậy đi…em…
không thích anh nằm… thế này đâu… anh dậy đi, dậy… đi… anh nói sẽ về …với em
…mà- Hải nức nở

-         
Duy…
con ơi, sao con… bỏ mẹ.

Tiếng khóc, tiếng tụng kinh, mùi nhang
tràn ngập, không khí đau thương, nó không cầm lòng được rơi nước mắt, đám con
gái vỗ về Hải.

Vậy là một người bạn đã ra đi khi còn rất
trẻ, 18 tuổi, chưa kịp thi đại học, chưa kịp làm gì cho cha mẹ, gia đình mất đi
người con yêu quý, và có một người con gái mất đi một chỗ dựa tâm hồn… (
Tưởng nhớ đến người bạn quá cố, hi vọng bên kia Duy vẫn hạnh phúc, vui vẻ)

………………………………………………………………………………………………………….

-         
Dạo này
lớp anh đi học chăm chỉ, thành tích rất tốt, giành cờ miết- Cô hiệu phó Mỹ Dung
khen cậu Hòa.

Cậu về lớp, khuôn mặt không giấu nụ cười.

-         
Hôm nay
lớp ta sẽ có liên hoan, thầy khao!

-         
Hú hú,
hay quá thầy ơi!

-         
Thầy
ơi nhậu đi!

-         
Ô la
la!

-         
Thầy
hay quá!

Đám lớp nó vỗ tay đập bàn,
thấy thế cậu Hòa ra hiệu im lặng.

-         
Khen
cho thành tích của các em, thầy dắt mấy đứa đi uống sinh tố, chiều nay bốn giờ
cổng trường nha.

-         
Dạ-
lớp nó đồng thanh.

Bốn giờ chiều, cậu Hòa chở nó tới trường.
Vì không muốn các bạn biết nó là cháu của cậu, nó xin cậu đi bộ từ đằng xa.

Thầy trò lớp nó hành quân sang quán sinh
tố cạnh trường, vừa uống vừa tán phét cười rôm rả.

-         
À,
các em chuẩn bị đi cắm trái nhé.

-         
Có cắm
trại hả thầy?

-         
Yeah!

-         
Sắp được
quậy rồi.

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3