20. Sau một giấc thanh xuân

Sau
một giấc thanh xuân

Em giật mình sau một giấc ngủ quên
ngỡ mình là con chiền chiện nhỏ
nhận ra mùa xuân đâu còn về đây nữa
em tự thương em trong khoảnh khắc xa mùa

Con chiền chiện nhỏ thẫn thờ bay qua
em mơ thấy mình đã đi tìm anh mãi
loanh quanh, loanh quanh trong đền đài hoang dại
đến muôn đời rồi chỉ thấy dấu em

Anh ơi,
những câu chuyện cổ tích ru đêm
phải chăng cuối cùng chỉ là câu chuyện phiếm
đễ dỗ trẻ con dễ tin vào màu nhiệm
em thì lớn rồi, tin nữa có được không?

Hình như bây giờ trời cũng sắp lập đông
thanh xuân cũng sắp bế bồng nhau đi mất
em mơ hồ tin trăm năm là có thật
cổ tích cho nhau không phải chuyện bông đùa

Nhưng anh ơi,
hình như em sai rồi
chẳng có điều gì trên đời là mãi mãi
sao đến rồi đi mà không là ở lại
tuổi trẻ chúng ta sao không thể hai lần?

Em giật mình sau một giấc thanh xuân
em đang già đi, anh có còn trẻ nữa?
câu chuyện cổ trong chiếc chai tan vỡ
không thể trôi về một phía trời xa...

Em giật mình sau một giấc mơ qua
vẫn còn nghĩ mình là con chiền chiện
bay đi tìm một mùa xuân ước nguyện
giữa một vùng trời chỉ vừa mới chớm đông

Chuyện cổ tích là có thật hay không
em tự nhủ hay là đừng tin nữa
cũng đủ lớn rồi, cũng không còn nhỏ
cổ tích dành cho những đứa trẻ tin mà...!?

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3