05. Người đàn bà và những giấc mơ

Người đàn bà và những
giấc mơ

Nàng là một người đàn bà đẹp, đoan trang. Nàng có một người
chồng tài hoa và hai đứa con nhỏ xinh xắn. Nàng có một chỗ làm ổn định. Công việc
một ngày của nàng như sau: sáng gửi những đứa con đi học rồi đến công sở. Chiều
đón con rồi đi chợ. Về nhà dọn dẹp nhà cửa, nấu những món ăn ngon đợi chồng về.
Chồng nàng không hay về đúng giờ. Nàng cho con ăn trước. Nếu chồng nàng có lỡ về
khuya lắm thì nàng cũng trở dậy, bưng các món ăn đến cho chồng. Chồng nàng dù
không đói nhưng cũng ăn thêm một chút để khen nàng nấu ăn ngon. Hôm nào đói thực
sự thì anh sẽ bảo rằng: “Chưa bao giờ anh được ăn món nào ngon hơn thế.” Rồi
anh đi ngủ. Thường những hôm về nhà trễ, anh không ngủ cùng nàng. Anh sẽ nằm co
quắp như một con tôm và kêu mệt mỏi. Nàng ngồi bên cạnh, dang tay ra che chở và
xoa đầu cho anh ngủ. Anh đã ngủ ngon, nàng nở nụ cười dịu dàng và trở lại giường
với các con.

Thế nhưng nàng lại là một người đàn bà ngoại tình. Nàng đã lừa
dối chồng không phải một lần mà nhiều lần với nhiều người đàn ông khác.

*

* *

Lần đầu tiên nàng lừa dối chồng là vào khoảng thời gian ba
năm sau khi cưới. Lúc ấy nàng đã có một đứa con. Một buổi tối chồng nàng về
khuya, nàng đã xem xong một bộ phim. Nhân vật chính trong phim là một người đàn
ông rất đẹp trai. Chồng nàng cũng đẹp và tài hoa nhưng người đàn ông trong phim
còn đẹp hơn thế. Cũng như chồng nàng, nhân vật trong phim về nhà khi đã mệt mỏi
vì công việc, vừa chạy vào phòng ngủ vừa cởi quần áo. Vợ chàng, một người đàn
bà cũng giống nàng, thích chăm sóc chồng. Cô ta mang cà phê đến và dỗ dành. Mặc
dù rất mệt, chàng cũng ngồi để uống cà phê rồi hôn vợ rất dịu dàng, vuốt ve cô
ta và chúc cô ta ngủ ngon.

Chồng nàng vẫn chưa về. Nàng nằm xuống cạnh các con. Nàng chờ
chồng. Nhân vật trong phim ám ảnh nàng. Nàng tưởng tượng lại và mơ hồ mỉm cười.
Nàng đánh giá người đàn ông trong phim. Rà xét và cân nhắc cẩn thận. Cuối cùng
nàng thấy đó là một người đàn ông rất hợp với nàng.

Chồng nàng vẫn chưa về. Nàng bắt đầu nghĩ nếu người đàn ông ấy
là chồng nàng, người đàn ông ấy sẽ hôn nàng, dịu dàng biết bao, ánh mắt người
đàn ông ấy nhìn nàng đắm đuối. Nàng sẽ tan biến đi. Bàn tay người đàn ông ấy vừa
cứng cáp vừa dịu dàng ôm nàng và nàng tan biến vào người đàn ông đó.

Sự suy tưởng dẫn nàng vào giấc ngủ dịu ngọt, êm đềm. Mặt
nàng rạng rỡ và ngời lên hạnh phúc. Chồng nàng trở về, chờ nàng đến chăm sóc
nhưng nàng vẫn ngủ mê mệt. Anh đánh tiếng mà nàng cũng không trở dậy. Nàng nghe
tiếng anh lẩm bẩm: Mệt hay sao mà ngủ say thế?

Hôm sau nàng thức dậy. Nàng làm các công việc buổi sáng
xong, chồng nàng vẫn chưa dậy. Nàng chợt cảm thấy có lỗi với chồng. Đưa các con
đi học, nàng quay trở về. Chồng nàng vẫn chưa dậy. Nàng ngồi xuống bên anh và
cúi xuống hôn vào trán chồng. Nàng đến công sở, trong lòng day dứt và cho rằng
đêm hôm qua thật vớ vẩn.

*

* *

Cuộc sống của gia đình nàng trôi qua êm đềm, bằng lòng, ít
trăn trở. Những đứa con của nàng lớn dần lên, ngoan ngoãn. Chồng nàng vẫn rất mực
tài hoa nhưng không gặp may lắm. Thời gian trôi qua rất nhanh mà những ý tưởng
trong đầu chưa thành hiện thực. Anh bắt đầu trễ nải. Nàng cảm nhận được điều ấy
nên tỏ ra chăm sóc anh hơn. Nàng có thể ngồi cùng anh hàng tiếng đồng hồ để
cùng anh “lý sự” sự đời nhưng thực chất là để anh trút nỗi lòng. Mới đầu nàng định
thay đổi anh bằng cách tranh luận với anh rất ghê gớm. Anh nổi khùng, nàng
không nhường nhịn. Lần thứ hai, lần thứ ba vẫn thế. Nàng thay đổi bằng cách im
lặng, không tranh luận nữa. Anh tưởng nàng lắng nghe và hiểu nên càng hùng hồn.
Đến lần thứ sáu, thứ bảy gì đó, nàng bỗng như cảm thấy hiểu rõ những lập luận của
chồng và hùng hổ biện luận theo cách của anh. Nàng nói hết lời, không để cho
anh phải nói, như nàng đã là chính anh vậy. Anh không có hứng nói nữa. Anh nhìn
nàng dò xét. Rồi anh đột ngột chuyển hướng. Anh bài xích nàng có những tư tưởng
thụt lùi, không có ý chí vươn lên. Trước anh bảo: Thiên tài là chết đói. Nàng
đã phồng má tranh cãi với anh. Giờ thì anh lại bảo phàm là người tài không bao
giờ đói được, chỉ có kẻ ngu dốt mới chịu đói khát. Những cuộc tranh luận làm
cho nàng mệt mỏi, nàng để cho anh thắng. Anh sung sướng ôm nàng ngấu nghiến.
Nàng không cảm nhận được chồng ngoài cảm giác đau thực sự. Anh mãn nguyện ngủ
thơ ngây. Nàng tỉnh táo khác thường. Và lần thứ hai nàng lại phản bội chồng.

Người đàn ông ấy nhiều tuổi hơn chồng nàng, có chức vị và sự
thành đạt. Nhà cao cửa rộng với đầy đủ tiện nghi. Người đàn ông ấy không nhiều
lời. Mỗi lần nói là đủ uy quyền trong ấy làm nàng không thể nào cãi lại được. Người
đàn ông ấy không có sự trễ nải và rất chỉn chu. Giày bao giờ cũng bóng loáng. Tất
sạch sẽ, thơm tho. Và khi lên giường với vợ thì cởi tất. Đối xử với nàng nâng
niu như một chú mèo con. Nàng cảm thấy được che chở, không bao giờ phải xù cánh
ra. Khi ngủ, nàng sẽ luôn rúc vào nách chồng, nồng nàn, mạnh mẽ. Và nàng êm đềm
vào giấc ngủ.

*

* *

Ở công sở, nàng giao tiếp với nhiều người. Nhiều người đàn
ông tán tỉnh nàng. Nàng tỉnh táo lạ lùng trước những lời tán tỉnh, trăng hoa,
bóng gió. Nàng sẽ nhìn ra ngay những khuyết điểm của người đàn ông nào định tán
tỉnh nàng. Hoặc phả ra mùi hôi vì hút nhiều thuốc lá. Hoặc cái cà vạt thắt lệch.
Hoặc đi giày không tất. Hoặc trên áo có một nốt thủng. Hoặc trong đôi mắt nhìn
nàng có một cục nhử... Tất cả những cái đó nàng phát hiện ra rất nhanh. Hoặc một
người đàn ông lớn tuổi hơn nàng, rất chỉn chu và thành đạt. Ở người đàn ông
này, như có một đêm nào đó nàng đã ngoại tình, nàng không tìm ra một tì vết nào
trên áo, trên quần, trên chân tay, mặt mũi. Nhưng khi đã nhiều tuổi và thành đạt
thì người ta trở nên bệ vệ. Và sự bệ vệ nàng nhìn thấy đầu tiên là cái bụng phệ
mà mấy cô gái nhỏ hay cười gọi là bụng bia và cái mặt với nước da hồng hào gọi
là mặt cao huyết áp. Trong khi đó, chồng nàng còn trẻ đẹp, cơ thể anh không có
một chút mỡ thừa. Tóm lại, nàng không có ý định tìm kiếm một người đàn ông nào
đó hơn chồng nàng. Nàng vẫn sống rất hấp dẫn với chồng và cố đạt đến sự cân bằng
trong gia đình để tạo ra môi trường tốt cho những đứa con. Nhưng thực chất nàng
càng hay phản bội chồng hơn. Sự phản bội không còn trong ý tưởng xao xuyến nữa
mà phản bội một cách thực sự.

Buổi sáng hôm ấy, nàng tiếp một phái đoàn nước ngoài. Trong
phái đoàn ấy có một người đàn ông châu Âu đã nhìn nàng ngay khi bước vào phòng
khách. Người đàn ông đó tìm cách đến gần nàng, không rời mắt khỏi nàng và nói:

- Bà đẹp quá! Một vẻ đẹp đoan trang lạ lùng. Tôi ngưỡng mộ
bà.

Nàng cảm thấy xao xuyến nhưng không mấy quan tâm. Khi tiễn
khách, người đàn ông ngoại quốc đó nắm chặt tay nàng, kéo nàng lại thơm lên hai
má:

- Tôi sẽ nhớ mãi lần đến Việt Nam này được gặp bà.

Đêm ấy chồng nàng lại về muộn. Hai con nàng ngủ say êm đềm.
Nàng thao thức và nàng nhớ lại người khách ngoại quốc buổi sáng. Nàng rất thích
xem phim nước ngoài. Những ngôi nhà đẹp, sạch sẽ với đầy đủ tiện nghi. Những
bãi biển đẹp và cái nắng cũng đẹp như ở nước nhà. Những miền đất lạ lẫm. Và như
trong một bộ phim, nàng và người khách kia là nhân vật chính. Một bộ phim tình.
Trong mơ, lần đầu tiên nàng mơ thấy mình ngủ với một người đàn ông khác và đạt
tới cảm giác mạnh. Nàng tỉnh giấc khoan khoái, vẫn giữ nguyên tâm trạng như
trong bộ phim.

- Mẹ ơi, hôm nay con cần mặc đẹp để đón khách đến thăm.

Tiếng đứa con gái làm nàng chợt tỉnh. Nó nhắc đến khách khiến
nàng cảm tưởng nó đã biết được nàng ngoại tình. Nàng vội vàng chuẩn bị cho con
và trong lòng thì băn khoăn tội lỗi. Nàng đến bên giường chồng, vén màn lên cho
thoáng khí. Nàng phát hiện những sợi tóc bạc trên đầu anh. Nàng ân hận và cảm
thấy thương anh đến lạ lùng. Nàng cúi xuống vuốt ve tóc anh và nước mắt dâng đầy
mi. Đứa con lại giục nàng. Nàng gạt nước mắt và đưa con đến trường. Cuộc sống lại
trôi qua thường nhật. Nhưng đêm đến nàng rất hay mơ màng đến người đàn ông ngoại
quốc đó. Nàng muốn tìm một cảm giác mới lạ. Ban đêm nàng ngoại tình với một người
đàn ông khác để ban ngày nàng có cảm giác lỗi lầm nên đã chăm sóc chồng một
cách chu đáo. Phải, đó là cách để nàng cân bằng với cuộc sống mà nàng ngày càng
cảm thấy thiếu hụt.

*

* *

Ngoài những người đàn ông tán tỉnh nàng thì có những người
đàn ông đối với nàng sao tốt thế! Trong thâm tâm, nàng biết người đàn ông đó
cũng thầm yêu hoặc thích nàng nhưng không bao giờ biểu hiện ra. Từ khi hiểu chồng,
nàng tự nhủ mình không bao giờ được đem những sự bực tức từ cơ quan hoặc từ
công việc của mình về nhà nói với chồng. Công việc ở cơ quan một ngày nàng làm
tám tiếng, một tuần làm sáu buổi vị chi một tuần nàng có bốn mươi tám tiếng cho
công việc. Bốn mươi tám tiếng ấy ít nhất có mười lăm phút không suôn sẻ, đôi
khi là sự bế tắc. Thường là chỉ trong các mối quan hệ. Ngoài công việc thường
nhật làm nên cuộc sống của nàng, trong nàng còn có thiên hướng sáng tạo. Cái
thiên hướng này nàng giấu bặt chồng. Hình như anh có mơ hồ biết và đã đôi lần
chòng ghẹo và nhạo báng nàng.

Người đàn ông ấy đã tốt với nàng biết bao, đã chia sẻ với
nàng những điều không suôn sẻ và bế tắc trong công việc, trong các mối quan hệ.
Hơn nữa, người đàn ông ấy đã vun vén cho cái thiên hướng sáng tạo trong nàng để
nó thành một tác phẩm thực thụ. Thế nhưng bao giờ trước nàng cũng như có lỗi.

Trong một lần giận nhau với chồng, nàng thao thức không ngủ
được, nàng bắt đầu nghĩ đến người đàn ông đã rất tốt với nàng. Chắc rằng anh ta
cũng sẽ biết vuốt ve nàng và hôn nàng đằm thắm. Chắc là đôi tay anh ta cũng
mãnh liệt... Đang nghĩ và tưởng tượng như vậy thì chồng nàng đến và làm lành với
nàng. Lần đầu tiên nàng không cho anh làm lành nhanh chóng. Nàng xua đuổi anh
nhưng anh cảm thấy biết lỗi, nên mặc, anh vẫn cứ ôm lấy nàng với một hành trình
quen thuộc và thêm một chút bạo liệt để xóa sự dỗi hờn. Nàng không cố tình giận
dai nhưng nàng thấy tiếc sự tưởng tượng của mình đang được dàn trải ra, chắc sẽ
đưa nàng vào giấc ngủ êm đềm và khoái cảm. Chồng nàng đã cởi áo nàng. Nàng
không xua đuổi nữa và nghĩ rằng đó chính là người đàn ông đã rất tốt với nàng
kia. Anh ta đã cởi áo nàng và...

Nhưng hôm ấy chồng nàng đã không thành công. Anh hôn nàng và
xin lỗi vì mệt mỏi quá. Trong công việc, anh không thuận buồm xuôi gió. Anh vẫn
chỉ là người tài hoa.

Nàng bỗng nghĩ ra rằng trong những giấc mơ của nàng sẽ có một
người đàn ông nào đó thật hoàn hảo về quần áo, giày tất, mặt mũi phương phi, mắt
không có nhử, mặt không phải mặt huyết áp cao nhưng thành đạt về sự nghiệp do
thật sự tài hoa. Người đàn ông ấy sẽ đối xử với nàng một cách lý tưởng, không
bao giờ làm nàng đau cả về thể xác lẫn linh hồn. Người đàn ông ấy sẽ rất yêu
nàng. Nhưng có người đàn ông nào đó sẽ không ngủ với nàng như chồng nàng đã ngủ
với nàng không?

Nàng đã từng yêu chồng và chưa từng ngủ với ai khác ngoài chồng.
Trong cuộc hành trình, chồng nàng cũng nhiều lần làm cho nàng thỏa mãn. Thực tế
trong lòng không bao giờ nàng muốn ngủ với người đàn ông nào khác ngoài chồng.

Nhưng anh đã không làm nàng xốn xang được nữa. Khi anh động
vào nàng, nàng không còn cảm giác rùng mình rồi tan biến đi. Trong khi đó, người
đàn ông mà nàng đã ngoại tình lại mang đến cho nàng cảm giác mới mẻ của thuở
ban đầu. Trong cuộc sống, nàng càng không vừa lòng bao nhiêu thì nàng hay trốn
vào các giấc ngủ bấy nhiêu. Giấc ngủ sẽ bao che cho nàng, mà trong đó nàng luôn
được thỏa mãn sự thỏa mãn không bao giờ có hình bóng. Nàng vẫn rất chu đáo với
chồng con. Nàng nấu nướng và đổi các món ăn nhưng nàng không còn ngắm nghía họ
ăn với ánh mắt đầy yêu thương nữa. Nàng mau chóng đắm chìm vào cõi riêng mộng mị
của mình. Chồng nàng nhắc nhở:

- Em ngủ ít thôi, ngủ nhiều quá mụ mị người đi đấy!

Nàng thầm nhạo báng chồng.

Rồi bao nhiêu đêm trôi qua. Rồi bao nhiêu người đàn ông nàng
đã ngoại tình, nàng cũng không nhớ nữa. Nàng cũng không định chắp các giấc mơ lại
để lấy một người đàn ông lý tưởng nhất trong đời rồi nàng sẽ không mơ tưởng đến
người đàn ông nào khác nữa chứ? Liệu một đêm nào đó nàng có mơ đến chính chồng
nàng bây giờ với cảm giác đầy mơ mộng không? Nàng đã từng suy nghĩ nhiều đến
chuyện này. Nàng tự trả lời rằng: Có.

*

* *

Trong một đêm, nàng bỗng mơ thấy mình trở thành một người
đàn ông. Một người đàn ông thực thụ đang ngủ với một người đàn bà. Nàng cảm thấy
rất rõ ràng mình đang đi với người đàn bà đó như thế nào với cảm giác lớn dần
lên của sinh khí. Nàng đạt tới cảm giác mạnh chưa từng thấy. Rồi sau đó nàng
chìm dần vào cõi hư vô. Một cõi có thứ ánh sáng nhờ nhờ, mênh mang. Nàng chìm dần
xuống. Nàng chơi vơi định nén lại nhưng xung quanh nàng không có một thứ gì cả.
Nhìn lại khối vật chất mà trước đó là cơ thể nàng cũng không còn nữa. Chỉ còn
thứ ánh sáng nhờ nhờ và sự chìm xuống rất nhanh.

Nàng tỉnh và lắc đầu xem mình còn tồn tại hay không. Nàng
không thể hiểu nổi mình đang ở đâu. Đầu óc nàng miên man và cơ thể thì như hòa
nhập với khối óc. Một khuôn mặt chập chờn trước mắt nàng.

- Mẹ ơi, mẹ!

Nàng cố tỉnh, nàng nghe thấy tiếng đứa con đang gọi nàng. Và
nàng tỉnh hẳn.

- Mẹ ơi, mẹ đừng ngủ nữa! Mẹ dậy đi, giảng hộ con bài toán
này với!

Ánh mắt đứa trẻ đầy trách móc. Nàng định nổi cáu như mọi bận
nhưng nàng lại có cảm giác chìm xuống, cơ thể, tay chân bắt đầu không hòa nhập
với trí óc. Nàng hoảng sợ vội nhổm dậy.

- Chờ mẹ một chút, mẹ mệt quá! Mẹ sẽ giảng cho con ngay đây!

Từ ngày ấy, nàng không còn phản bội chồng và các con nữa.
Nàng sống yêu thương chồng con và làm tròn bổn phận của mình.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3