19. Nỗi khổ tâm của một cậu béo

Nỗi khổ tâm của một cậu
béo

Chu Nham, nam, 15 tuổi, học sinh lớp 10

Tôi là một học sinh lớp mười, tôi mười lăm tuổi. Nói về nỗi
khổ tâm của tôi trước tiên phải nhắc đến các mối quan hệ của tôi. Tôi không sao
hòa nhập được với đám con trai trong lớp, họ thường xuyên cười nhạo, bắt nạt
tôi, còn đặt biệt danh cho tôi nữa. Tính cách của tôi cũng không giống nhiều cậu
con trai khác. Tôi không thích đá cầu, cũng không dám đánh nhau với người khác,
lại càng không thích tụ tập hò hét với đám con trai, trêu chọc các bạn nữ. Tôi
cảm thấy các bạn nữ rất gần gũi nên rất có cảm tình với bọn họ; vì thế mà tôi
chỉ chơi cùng với bọn họ; cho dù các bạn ấy có nổi cáu với tôi thì tôi cũng vẫn
nhẫn nhịn. Thực ra tôi phát hiện thấy các bạn nữ ai cũng có trái tim nhân hậu,
thế nên ở trong lớp, tôi có đến mấy người bạn gái thân nói chuyện rất hợp. Các
bạn nam thấy thế thì rất ngứa mắt, nhưng bản thân tôi lại không cho rằng tôi
làm vậy là sai.

Tôi còn có một nỗi khổ tâm khác xuất phát từ chính bản thân
tôi. Tôi cao 1m69, mặc dù không thuộc vào dạng cao của lớp nhưng cũng không đến
nỗi thấp; thế nhưng tôi lại là người béo nhất trong lớp. Tôi béo không phải vì
mất cân bằng nội tiết, mà chỉ là một kiểu béo rất bình thường. Ban đầu tôi cũng
không thấy có vấn đề gì về thân hình “đầy đặn” của mình, nhưng gần đây, tôi
phát hiện ra bản thân mình có đôi chút kỳ lạ nên không thể không lo lắng. Đa số
các bạn nam trong lớp tôi có thân hình cường tráng, chắc khỏe, thậm chí trên mặt
còn mọc lún phún một ít râu, ria mép, yết hầu to ra, giọng nói trầm đục. Thế
nhưng sự biến đổi này lại không hề xuất hiện ở tôi, giọng nói của tôi vẫn rất
thanh, yết hầu cũng không thấy to ra. Tôi rất buồn, không hiểu nguyên nhân gì
đã ngăn chặn quá trình dậy thì của tôi.

Điều càng làm cho tôi lo lắng hơn đó là, gần đây mỗi khi tắm,
tự nhiên tôi phát hiện ra phần ngực của mình bắt đầu nhô lên. Ban đầu tôi còn
cho rằng mình nhìn nhầm, nhưng về sau, ngực tôi ngày càng to thấy rõ. Tôi bắt đầu
hốt hoảng, không biết mình có phải là người “lưỡng tính” hay không nữa. Tôi có
đọc một bài văn nói về một cậu con trai sau khi lớn, phần ngực lại phát triển;
sau khi kiểm tra, bác sĩ phát hiện cậu ta vốn là con gái, nhưng bề ngoài của cậu
ta lại là con trai. Thế là bác sĩ liền làm phẫu thuật, biến cậu ta thành con
gái. Lẽ nào tôi cũng giống cậu ấy? Tôi không dám hỏi bố mẹ, bởi tôi không có
thói quen tâm sự với bố mẹ; tôi lại càng không dám đi khám bác sĩ, một là sợ
phiền phức, hai là sợ bản thân sẽ bị biến thành đối tượng nghiên cứu và mất đi quyền
tự do cá nhân.

Tôi nghe nói thân thể con người có thể phát ra một loại “từ
trường”, liệu có phải tại tôi hay chơi với đám con gái nên đã thu nhận “từ trường”
của họ và bị nữ tính hóa hay không? Nếu như chuyện này xảy ra ở người khác thì
tôi còn có hứng thú mà đi tìm hiểu, nhưng không may là chuyện ấy lại xảy ra với
chính bản thân tôi, thế nên tôi cảm thấy vô cùng lo lắng! Những ngày mùa hè
nóng nực, ở nhà tôi cũng không dám cởi trần. Suốt mấy đêm liền tôi đều nằm mơ
thấy tôi bị bộ ngực “đồ sộ” của mình quấy nhiễu, không dám ra khỏi nhà, không
dám đi học; một cảm giác tự ti đến tột độ hiển hiện rõ rệt trong những giấc mơ
của tôi.

Chuyện học hành của chúng tôi cũng khá căng thẳng; kết quả học
tập của tôi vốn chỉ thuộc loại bình thường, nay lại ngày càng sa sút. Trước
đây, mặc dù ở trong lớp tôi thường bị các bạn bắt nạt, nhưng vẫn có mấy người bạn
gái thân, chúng tôi thường nói chuyện về phim hoạt hình, âm nhạc, khiến tôi rất
vui. Nhưng bây giờ, dù cho có gặp các bạn ấy tôi cũng cảm thấy không được tự
nhiên cho lắm, tôi sợ một ngày nào đó, các bạn ấy sẽ phát hiện ra tôi là một thằng
con trai giả, là một con quái vật nửa nam nửa nữ. Vậy thì họ có còn coi tôi là
bạn nữa không? Bây giờ, mỗi ngày sau khi tan học trở về nhà, việc đầu tiên tôi
làm là vào phòng và khóa chặt cửa lại. Tôi hy vọng một ngày nào đó, sẽ xuất hiện
phép màu biến tôi thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú, làm cho những kẻ trước
nay luôn cười nhạo tôi phải hối hận. Nếu như trên đời quả thật có phép màu này
thì có bắt tôi phải giảm mười năm tuổi thọ cũng được! Còn nữa, liệu tôi có phải
đi khám bác sĩ hay không?

Con trai khi bước vào tuổi dậy thì thường xuất hiện những
đặc điểm về giới tính; không chỉ vóc dáng ngày càng cao hơn, mà thân hình cũng
ngày càng rắn chắc, giọng nói trầm đục, bắt đầu có dáng của một người đàn ông
“dũng mãnh”. Những đặc điểm về giới tính thường xuất hiện ở độ tuổi mười hai,
mười ba; nhưng cũng có sự khác biệt về thời gian ở từng người. Chu Nham dậy thì
muộn không hẳn là do một loại bệnh lý nào đó; ở nam giới, những đặc điểm dậy
thì còn được biểu hiện ở các hiện tượng như: thể tích tinh hoàn to ra, xuất hiện
lông nách, lông mu, xuất hiện hiện tượng di tinh... Chu Nham có thể quan sát
xem những đặc điểm này có xuất hiện trên cơ thể mình hay không?

Điều cần nhắc nhở thêm ở đây đó là, những đặc điểm, hiện
tượng trên thường xảy ra chậm chạp trong một thời gian dài, chứ không phải đồng
loạt xuất hiện. Hơn nữa, những đặc điểm về giới thường có sự khác biệt ở mỗi
người; có người thì yết hầu khá to, có người lại nhỏ hơn một chút; có người giọng
nói trầm đục, có người giọng nói lại nhẹ và thanh... Đây không phải là hiện tượng
gì kỳ lạ, bởi giữa người với người thường có vô số những điểm khác biệt, chúng
ta không thể dễ dàng phán xét rằng ai là bình thường, còn ai đó thì không.

Còn về sự phát triển của bộ ngực, vấn đề này không chỉ xảy
ra ở các thiếu nữ; các cậu trai trong độ tuổi dậy thì cũng thường xuất hiện hiện
tượng này, chỉ là không mấy rõ ràng thôi. Sự phát triển của bộ ngực ở nam giới
rõ ràng có liên quan đến sự mất cân bằng hoóc môn trong cơ thể; bởi vì trong
tinh hoàn và tuyến thượng thận đều có khả năng sản xuất ra các hoóc môn nữ,
không cần phải điều trị, thường sẽ tự biến mất sau nửa năm hoặc một năm. Chu
Nham cũng có thể căn cứ vào điều này để phán đoán xem là ngực mình to ra có phải
là một hiện tượng dị thường hay không. Ngoài ra, trong cơ thể của những cậu con
trai có thân hình béo tốt thì hàm lượng estrogen thường cao hơn một chút, ngực
của họ to ra có phần rõ ràng hơn so với những cậu con trai bình thường. Lúc
này, có thể áp dụng một số phương pháp giảm béo khoa học sẽ rất có lợi cho sức
khỏe.

Chính vì thế Chu Nham không cần thiết phải quá lo lắng.
Còn về vấn đề “người lưỡng tính” hay “từ trường nữ tính” là những cách nghĩ
không có cơ sở khoa học, không nên vì thế mà tự tạo cho mình gánh nặng về mặt
tư tưởng. Từ các hành vi của Chu Nham cho thấy, tâm lý của cậu bé là hoàn toàn
bình thường, bởi vì con trai mới lớn đều thích chơi với các bạn nữ. Tuy nhiên,
xuất phát từ mục đích xây dựng một cá tính hoàn mỹ, tôi khuyên Chu Nham không
chỉ nên giao lưu với các bạn khác giới mà còn nên hòa đồng hơn với các bạn cùng
giới. Nếu như tạm thời cảm thấy giao lưu với các bạn nam khác có phần khó khăn,
có thể tiến hành từ từ, hãy là một con người có tấm lòng, tôi tin rằng bạn nhất
định sẽ đạt được mục đích!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3