Em Yêu Anh Nhưng Mình Chia Tay Nhé - Chương 61

Chương 61.1

Nó và Hân xuống máy bay, Hân choáng ngợp trước vẻ đẹp của
quần đảo Maldives nước biển trong vắt và cát trắng mịn quả không hổ danh là
thiên đường du lịch của trái đất.

Đẹp và thơ mộng dành cho nơi đây, nó bước xuống nhìn Hân rồi
mỉm cười, nó nhìn qua nơi đây rồi

Bùm………..

-Chào mừng con gái...!

Quả thật pame nó thật biết chào mừng nó ghê, mới vừa đặt
chân xuống đã muốn rớt tim rồi (chị làm quá à ), một hàng người đứng cúi đầu
chào nó và Hân ờ giữa là hai lão tiền bối ( hahaha, chị quá à, pame mà kêu vậy
á )

-Wow….. chào đón nồng nhiệt ghê, nơi đây đẹp quá – Hân nhìn
mà cưới tít cả mắt

-Ùm….nhưng họ làm hơi quá….. – nó trả lời

-Nhỏ này…..đẹp vậy mà…

Nó và Hân bước tới gần thì một người phụ nữ tuổi trung niên
nhưng dáng người chuẩn hơn cà siêu mẫu nữa, mái tóc uốn gỡn sóng màu tóc nâu
nhạt, nước da trắng như cát của quần đảo này vậy. Ôm chầm lấy nó

-Mẹ à…..con không thở được – Linh cố đẩy mà không đầy
được

Thì ra người đó là mẹ của nó, Hân mờ miệng hết cỡ ngạc nhiên
“vậy chắc người đàn ông phong độ kia 100% là pa nó rồi “ hân xoa xoa cằm suy
nghĩ.

-Chú Ben cũng ở đây sao….- nó cúi đầu chào rồi hỏi

-Tiều thư vẫn khỏe chứ, hôm nay tôi có việc đến làm cho ông
chủ - chú Ben nói

-Thôi mình vào trong nào….à….còn cô bé này là ai vậy…?-
mẹ nó nói

-Dạ….cháu chào bác, cháu là Gia Hân bạn của Linh ạ…! – hân
lễ phép trả lời

-Àh…thì ra là cháu, ta có nghe nhiều về cháu thôi nào mình
vào trong đi – mẹ nó cười hiền rồi kéo hai đứa vào

Nó cười rồi nhìn qua Hân nói nhỏ

-Biết người đàn ông đó là ai rồi chứ, đoán mò không….- nó
cười rồi bước đi

-Cái con này……- Hân đỏ cả mặt vì bị nó nhìn thấy suy nghĩ
được coi là khá vô duyên

Mẹ nó dẫn 2 tụi nó vào một căn phòng rất đẹp và sang trong,
trên ghế có một người đàn ông khoảng 40 mươi mấy đang ngồi quay mặt hướng ra
biển, Hân cứ chầm trồ khen ngợi “ ôi trời..! chú này con phong độ gấp mấy lần
chú lúc nãy, lại còn lịch lãm nữa” Hân cười đến tít cả mắt.

Nó quay sang nhìn Hân mà không khỏi lắc đầu. Nó lại lần nữa
cúi đầu xuống nói nhò vào tai Hân

-Lần này đoán đúng đó – nó cười rồi cốc nhẹ vảo đầu
Hân

-Nhỏ này…..sao cứ vào ngồi trong đầu người ta thế, gì cũng
biết – Hân nói to mặt đỏ cả lên

-Sụyt………..!- mẹ nó ra hiệu

Ba nó quay ghế lại cũng không quên bỏ khung ảnh xuống, nếu
nhanh mắt để ý đó là hình hai cô bé đang ôm bó hoa ly to đùng.

-Con chào ba…! – nó cúi đầu chào

-Cháu chào bác ạ….! – Hân cũng giống nó cúi đầu
chào

-Hai đứa chắc đi đường mệt rồi, Vic ( đó là gọi tắt thôi
nhé, tên đủ là victoria) em đưa tụi nhỏ về phòng đi- ba nó tuy khuôn mặt lạnh
băng nhưng giọng nói ấm áp vô cùng

-Vâng …thưa ba con đi/ bác con đi ạ….- nó và Hân cúi đầu
chào rồi quay người đi

Ba nó lúc nào cũng thế, làm một người trong thế giới ngầm
lúc nào cũng tạo cho mình 1 vỏ bọc thật lớn nhìn đứa con gái lâu ngày xa cách
chỉ muốn ôm thật chặt, nhưng thật khó đối với một “ Bố Già”.

Mẹ nó tươi cười dẫn nó và Hân đến phòng của hai đứa rồi quay
sang nhìn nó nói nhò gì đó trong lúc Hân đang lúi húi cùng mấy người phục vụ
phòng xách đồ vào.

Nó nhìn mẹ nó quay đi rồi khẻ cười, đẩy cửa vào phòng nó
thấy vất vali sang một bên, nằm trên giường cảm nhận được mùi vị của biển rõ
ràng nó chìm dần trong giấc ngủ.

Gần chiều nó giật mình dậy, nó uể oải ngồi dậy lấy 1 bộ đồ
rồi vào tắm, lúc sau nó ra khỏi phòng gỏ cửa phòng Hân nhưng không nghe thấy
tiếng động, nhìn xung quanh bóng quen quen.

Thì ra cô nàng chẳng nghỉ ngơi gì cả, thay đồ ra biển chơi.
Nó lắc đầu cười rồi đi ra ngoài biển chỗ Hân đang cùng mấy anh chàng có lẽ họ
là dân biển ờ đây, đang chỉ cho Hân các loại san hô của quần đảo này.

Nó bước gần tới chỗ Hân thì có người gọi nó. Quay lại thì ra
là một người phục vụ, họ nói ba nó muốn gặp nó tại phòng riêng.

Nó đi lên phòng bame nó, mờ cửa thấy họ đang nói chuyện gì
đó. Khi thấy nó mẹ nó đứng dậy cười nhẹ rồi kéo nó vào ghế ngồi

-Ba có chuyện muốn nói với con, hai ba con nói chuyện đi mẹ
ra chỗ cô bé kia chút nãy giờ nó la hét làm ta và ba con nhức cả đầu – mẹ nó
làm động tác chóng mặt

-Vâng…..

Nói xong mẹ nó bước ra khỏi phòng, quay đầu lại bên trong
nhìn nó rồi để tay lên miệng nói nhỏ “ cố lên”.

-Ba gọi con có việc gì không ạ…!

-Lại đây nào…..!

Nó đứng dậy bước tới chỗ ba nó đang ngồi nhìn ra phía ngoài
biển

-Ba….!

-Lại đây nào, ta muốn nhìn kỹ cô con gái yêu của mình

Ba nó ôm chặt lấy nó, 1 tay vuốt lấy mái tóc đen mượt của nó
mà cười hiền hòa mãn nguyện. Đối với một ông trùm có tiếng những hành động tình
cảm của mức sao có thể thề hiện ra, nhưng nó là đứa con gái ông yêu quý nhất từ
ngày chị nó mất, ông đã không cho nó thứ tình cảm của gia đình mà bao nhiêu đứa
trẻ khác cần.

Nó tự hứa sẽ cứng dắn hơn nhưng hôm nay hay cho nó ngoại lệ
chỉ một lần này thôi vì nó đang được tận hưởng vòng tay ấm áp cùa ba nó sau bao
năm nó sống thiếu tình cảm của bamẹ.

-Ba...Linh xin lỗi đã làm ba và mẹ lo lắng….

-Ngoan…..trong phòng chỉ có ta và con cứ khóc đi, ta cũng
xin lỗi con vì thời gian qua ta và mẹ con không cho con được tình thương của 1
gia đình, ta mới chính là người có lỗi….

-Không ….còn hiểu mà….bame chỉ vì sự an tòan của con nên mới
phải giấu, vì sự sống của con nên mới không cho ai biết pame còn tồn tại một
đứa con gái này và con là đứa con gái đáng trách con đòi sống xa pamẹ….làm pamẹ
phải lo lắng cho đứa con gái bất hiếu này.

-Ngoan lắm…. con gái ta lớn rồi nhưng ta có chuyện muốn hỏi
con, tuy bao năm con sống như thế nào gặp chuyện gì ta và mẹ con đều biết nhưng
gần đây có một chuyện….

-Ba….con biết ba đang nói về vấn đề gì, hơn 10 năm trước tại
tang lễ cùa chị 2 con đã hứa sẽ trả thù cho chị dù có đổi cà tính mạng của con
, con cũng chịu. Nên ba không cần lo con bị tình cảm chi phối…

-Đó không phải điều ta muốn nói, trước kia và bây giờ ta và
mẹ con không muốn con cứ mang nặng hận thù đó, ta biết đó là vết thương con
không thể nào quên nhưng đó là dĩ vãng con hãy cho qua mọi chuyện được chứ, hận
thù kéo dài thì sẽ thêm đau khổ và dày vò cho con. Huống hồ con là con gái ta,
ta lại càng không muốn bàn tay con dính đấy máu bẩn dù bọn họ đáng phải chết…ta
tuy là một mafia đứng đầu thế giới đêm bàn tay ta tất nhiên sẽ nhuộm máu rất
nhiều người và tội lỗi của ta cũng rất nhiều bao nhiêu tội ta có thế gánh nhưng
con thì không, con là đứa con gái ta muốn bảo vệ, muốn con có được cuộc sống
hạnh phúc bên người con yêu thương và lúc nào ta cũng muốn thấy con
cười……

-Con hiều những gì ba nói, nhưng vết thương đó qua sau với
con, con không thể quên nó một cách dễ dàng như thế. Huống chi con càng không
thế đề chị hai chịu đau đớn trong khi bọn họ ờ ngoài kia cười đùa nhởm nhơ, với
trong tim con đã đóng băng rất lâu rồi không phải pamẹ cũng biết người con trai
ấy rồi mà…..

-Tại sao cứ phải là thằng bé đó, Ken có gì không tốt…thằng
bé lo lắng cho con, quan tâm chăm sóc con và còn rất hiểu con, còn vì con làm
rất nhiều việc đến mạng sống cũng không cần vì con lao vào chỗ nguy hiểm. Còn
thằng nhóc Kyo đó, nó đã làm gì được cho con, nó đi không hề quay lại, ngay cả
lúc con đau nhất buồn nhất cũng không có nó. Ba không phải chê hay khen vì giữa
Kyo và Ken nhưng ba chỉ nói sự thật, con nếu hiểu càng chờ đợi hay hy vọng vào
một người không……..

-Con hiểu ba đang nói gì nhưng giữa con và Ken không hề có
tình cảm, con xem Ken như người anh trai làm sao con có thể tiến xa, nếu đến
với nhau mà miễn cưỡng thì đâu phải chỉ con mà anh Ken cũng đau con không
thễ…….

-Vậy tại sao thằng nhóc trong lớp con lại được….

-Ba….ba cho người theo dõi con….

-Không…ta chỉ nghe Ken và con bé tình cớ nói chuyện, nên ta
muốn biết thằng bé mà con đang đề tâm đến là ai

-Người đó chỉ là bạn không hơn không kém…..

-Ta không điều tra thân thế nó cũng không quan tâm đến nó là
ai và tình cảm của con là thằng bé đó như thế nào, nhưng điều mà ta muốn hỏi ở
đây là tại sao nó đánh con và vì nó mà con lại khóc….

-Tại sao những chuyện đó ba lại biết….

-Lúc nãy ta tình cơ nghe được cuộc nói chuyện của mẹ con vả
con bé Hân khi con bé muốn mẹ con dẫn con bé ra ngoài bãi san hô, nó muốn làm
một thứ cho con…. Nhưng điều ta muốn nghe là từ miệng con nói chứ không phải là
ta tình cờ….

-Con xin lỗi….đã làm ba thất vọng khi rơi lệ một cách không
đáng…con chờ ba trách phạt….

-Con bé ngốc này, ta không phạt gì con, nhưng ta muốn con
quên tình cảm rung động nhất thời đó. Hay thử cho Ken một cơ hội…..

-Ba….có thể nói qua chuyện khác được không

-Được…ta không nói nữa….con tới đây lần này không phải chỉ
để chơi, ta muốn con trị lành vết thương kia và muốn con tham gia một khóa huấn
luyện riêng dành cho con…

-Ba vậy thì hay qua, con cũng đang có ý định xin ba…vậy con
có thể khử nốt người cuối cùng đúng không ….

-Không….không được….

-Ba sao vậy….vậy cuộc huấn luyện này nhằm mục đích gì

-Chuyện này ta không muốn đề cập tới, đặc biệt là cái người
con đang có ý tìm kiếm và giết họ….ta không cho phép…con chỉ cần biết vậy là
được, còn việc huấn luyện lần nàysẽ rất tốt cho tính cách của con giúp con trở
lên nhanh nhẹ, quyết đoán và sắc bén hơn…….

-Vâng…..con biết rồi….

-Thôi con ra với bạn đi….ta muốn nghỉ một chút….

-Dạ…..ba nghỉ ngơi….

-Hãy nghĩ kỹ những gì ta nói hôm nay, 2 tuần nữa Ken và Min
sẽ đón con và cùng nhau quay về Việt Nam…..

Nói xong ba nó ngồi xuống và quay ghế hướng ra biển, nó lặng
lẽ bước ra khỏi phòng. Trong đầu đầy những suy nghĩ, Kyo, Ken và hắn ta nó phải
làm gì nên nghe theo ba nó hay là sao….

--------------------

Đúng là nếu cô gái nào yêu Ken và lấy Ken làm chồng quả thật
là điều may mắn và hạnh phúc khi có được một người đàn ông lý tưởng, nhưng Kyo
và hắn lại là người nó đau đầu nhất, cả hai tính tỉnh đều rất giống nhau, tuy
Kyo và nó quen biết nhau lúc nhỏ nhưng đôi lúc tính cách Kyo cũng gần giống hắn
bây giờ.

Vả lại cả hai đều làm nó đau, một người ra đi mãi không có
một tin tức một người cho nó vòng tay ấm áp nhưng rồi lại đạp đỗ mọi thứ bằng
những lời lẽ khó nghe nhất để **** nó và là người đã đánh nó nữa.

“ chị 2 em phải làm sao, Ken yêu em, Kyo là người em yêu và
cũng là người đã từng hứa hẹn với em, hắn ta là người mang niềm vui rắc rối và
là người mang đến cho em sự đau thương và nước mắt nhưng người này đã có bạn
gái. Em có lẽ nên tham gia khóa tập huấn này càng sớm càng tốt, em muốn quên và
muốn thành một người khác mạnh mẽ hơn, dứt khoát hơn và em muốn mình kiên quyết
hơn trước mọi việc. Có lẽ tứ hôm nay em sẽ là một LinhLinh mới hòan toàn mới và
em sẽ thử thử suy nghĩ đến những lới ba nói….COI NHƯ LÀ MỘT THAY ĐỔI LỚN ĐƯỢC
KHÔNG CHỊ”

Cái mạnh mẽ hôm nay …!

…được tạo nên từ….đắng cay hôm qua…

Cái lạnh lùng hôm nay…!

…được tạo nên từ….sự phản bội hôm qua….

Cái vô tình hôm này….!

…được tạo nên từ….giọt nước mắt hôm qua….

Cái giả tạo hôm nay…!

… được tạo nên từ….nỗi đau hôm qua….

Chương 61.2

Nó cười nhẹ, ngồi xuống bờ cát trắng mịn, nhìn về phía xa.
Hân nhìn từ xa thấy nó nên chạy lại ngồi xuống nhìn nó cười tít cả mắt.

-Ở đây đẹp quá, cái gì cũng trên cả tuyệt vời…bla…bla ….-
Hân cứ vui vẻ kể tất cả nhưng gì nãy giờ nhỏ học được từ những anh chàng
kia

Nhỏ quên hẳn cả những chuyện buồn, nhìn nhò cười vui thì tâm
trạng nó cũng khác, nó lúc nào cũng làm Hân phải lo lắng vả chia sẽ với nó. Nó
chỉ toàn làm cho Hân phải khóc và buồn thôi.

-Mình đi lặn đi Linh….cá và san hô ở đây rất phong phú, mình
đi coi đi…nha …đi nha….

-Được rồi….đi….

-Yeah…!

Hân nhanh tay kéo nó đến chổ mấy anh chàng lúc nãy, chuẩn bị
1 ít thiết bị lặn rồi lên thuyền ra ngoài biển. Nó tính nói với Hân về chuyện
tập huấn lần này nhưng nhỏ đang vui nên thôi nó để lúc khác.

Nó và Hân được đeo thiết bị và mặc đồ lặn theo hướng dẫn của
mấy anh chàng kìa thì nó và hân hiện đang ờ dưới biển. nó và Hân đã được nói sơ
qua về biển ờ đây có đến 200 loại san hô lấp lánh dưới cái ánh nắng nhiệt đới
cùng vô số các loài sinh vật biển mà không nơi nào trên thế giới có thề tìm
thấy.

Tụi nó được những anh chàng biển chỉ cho các cuộc sống đại
dương của các sinh vật biển như rùa xanh, cá mập trắng…. và các loại san hô đẹp
cùng với các loài cá đủ màu sắc ẩn bên trong chúng.

Nó và Hân được tận mắt chứng kiến vẻ đẹp của thiên nhiên mà
không khỏi đam mê, Hân thì cười thích thú. Tụi nó được lặn 1 lúc rồi được đưa
lên thuyền trở lại.

-Đẹp thật á Linh, quả thật lần này đi cùng không phí công
năn nỉ…. hihihihih

-Ùm…..rất đẹp….

-Mà mình về thôi, lát nữa mẹ sẽ dẫn tụi mình đi spa….đi
thôi..

Nó nói rối kéo Hân đi mà cũng không quên mờ miệng cám ơn mấy
người kia. Hân thì vừa được lặn xong cũng hơi mệt mà giờ được đi spa thì sướng
biết mấy. Hân cũng vẫy tay miệng cười với mấy anh chàng kia làm bọn họ cười tít
cả mắt.

Nó và Hân thay chiếc váy maxi cùng với chiếc kính mát và
chiếc vũ rộng vành cho Hân. Nó và Hân bước vào Spa thì có người phục vụ sẵn dẫn
tụi nó đi, mẹ nó có việc nên đến sau theo lời chị quản lý ở đó nói.

Nó và Hân được nhân viên chuyên nghiệp phục vụ, nó thấy Hân
vui cười thoải mải suốt ngày nên tâm trạng nó cũng tốt hơn, chỉ cần Hân vui là
nó cũng cảm thấy vui rồi.

-Hân này…..

-Gì á…thoải mái quá chừng luôn…

-tao có việc phải làm trong vài ngày nay, nên có lẽ sẽ ít đi
chơi nơi đây với mày được nên….

-Ơ….đi đâu..?...làm gì…? Vậy buồn lắm…đi chơi mà không
có mày…

-Vẫn ở đây… công việc chỉ mấy ngày thôi, đừng buốn
nhé….

-Nhưng….

-Vẫn còn bác chơi với cháu mà….

-Dạ vậy đi….mày có thề đi rồi….có bác rồi,hihihih…

-Con gái à….con hình như xuống giá rồi …hahahaha….

-Có trăng quên đèn nhớ nha….

-Hihi….đùa thôi mà…làm xong thì phải bù lại thới gian đi
chơi cùng tao đó…

-Biết rồi….

-Thôi chúng ta thư giãn đi hai con….mấy đứa làm cho da tụi
nó và chị làm sao mà đã mịn nay càng mịn hơn sẽ có thưởng, hahaha

-Vâng …da của phu nhân và hai vị tiều thư đẹp sẵn mĩn sẵn
rồi…chúng tôi thật ghen tỵ đấy ạ….

-Haha….giỏi nịnh không….hai đứa thấy sao…

-Mẹ à…mẹ cứ thế ai nghĩ mẹ đã hơn 40 đâu….

-Bác đã hơn 40 ư…vậy mà con cứ nghĩ bác chỉ mới 3 mươi mấy
ấy chứ…. Da cứ hồng hào căng mịn, khuôn mặt chẳng có nếp nhăn nào…phải nói là
bác đẹp tòan diện….bác chỉ cho con bí quyết đi….hihihi

-Hahah….giỏi nịnh không à…..được trong khi con còn ờ đây ta
sẽ giúp con đã đẹp nay càng đẹp hơn….hahha tiếp tục nào….

“ Hai người này, hợp nhau ghê 1 già 1 trẻ mà cứ như 2 chị em
vậy…” nó nhắm mắt suy nghĩ rồi bật cười nhẹ….

Ngày hôm sau, nó qua phòng Hân thì nhỏ vẫn ngủ nên nó ghi
vài dòng cho Hân rồi nhẹ nhàng đi ra. Hôm nay nó sẽ bắt đầu đợt tập luyện của
pa nó.

-Con sẵn sàng chưa…..

-Dạ rồi…..

-Đây là Lin và Jun hai người này sẽ giúp con trong thời gian
tập luyện và cũng là người sẽ dạy con. Họ là hai sát thủ theo ba rất lâu rồi,
con cũng nên học cách làm việc của họ luôn sẽ rất có lợi cho con….bây giờ ta
phải đi, con bắt đầu đi nhé….mấy ngày sau ta sẽ quay lại…..

-Vâng….

Lin và Jun tuy là con gái nhưng khuôn mặt họ lạnh băng phong
cách y hệt như ba nó, họ là trẻ mồ côi vì đa phần những sát thủ riêng của ba
ngay cả Lâm và Khang khi tham gia vào công việc này đều phải là trẻ mồ côi vì
như thế họ sẽ không có mối liên hệ hay một điểm yếu nào.

Lin và Jun cũng là tên mà ba nó đã đặt cho, họ được ba nó
đích thân đào tạo giống như nó nhưng nó chì được tập luyện 1 thời gian ngắn,
còn khi qua Việt Nam là do ** May và ông Ben dạy nó.

Lần này ba nó đích thân nhờ hai người này có lẽ có nguyên
do, nó không suy nghĩ nhiều rồi quay lại nhìn hai người kia đã đâu mất tiêu chỉ
nghe một câu nói rồi đèn trong phòng đã tắt hết.

-Tiểu thư…bắt đầu….thôi…

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3