Thiên sứ của chiến binh - Chương 28 - 29
Chương 28
Keeley chậm rãi thay đồ. Nàng không vội vàng xuống dưới
lầu, cứ để lớp khói sương thơ mộng bao quanh mình tự bay hơi khi nàng phải đón
nhận thực tế. Nàng vừa thắt bím tóc vừa ngân nga khe khẽ rồi trải lại tấm chăn
cho phẳng phiu. Vỗ nhẹ lên gối lần cuối, nàng quay lưng rời phòng.
Lúc này muộn lắm rồi, trời đã sáng rõ từ bao giờ, nàng
cho phép mình ngáp dài một cái thật thoải mái khi bước xuống cầu thang. Hôm nay
là một ngày thích hợp để ở trong nhà và tận hưởng việc bầu bạn chuyện trò với
những người khác. Ngày qua ngày, Mairin càng lúc càng bồn chồn hơn.
Chỉ còn ba bậc thang nữa, bỗng tiếng ồn từ đại sảnh lọt
đến tai Keeley. Nhíu mày, nàng đặt tay lên tường và nhìn quanh tìm hiểu chuyện
gì.
“Thưa Lãnh chúa, gia tộc McDonald đã đến cổng pháo đài,”
người đưa tin đứng trước mặt Ewan thông báo.
Keeley hoảng hốt chùn bước trước những bậc thang còn lại.
Nàng đứng như trời trồng, nhìn chăm chăm qua bên kia phòng, nơi Alaric đứng
nhận tin với anh em mình.
“Ngài ấy đưa con gái theo cùng và hỏi ngài có thiện ý đón
tiếp không.”
Ewan gật đầu bảo người đưa tin. “Có, nói ông ta vào đi.
Ta sẽ ra sân đón.”
Người đưa tin quay lưng hô to vài mệnh lệnh. Những cô hầu
rải ra các phía chuẩn bị bàn thức uống đón khách.
Keeley điếng người nhìn Alaric, cảm giác như toàn bộ thế
giới của nàng vụn vỡ dưới chân. Chàng ngước lên bắt gặp ánh mắt nàng.
Cái nhìn của chàng não nề và bộc lộ tất cả những rối rắm
cũng đang cuộn như tơ vò trong lòng nàng.
Lẽ ra nàng nên mạnh mẽ. Lẽ ra nàng nên bản lĩnh. Lẽ ra
nàng nên hiên ngang ngẩng cao đầu như không hề bận lòng chút nào. Nhưng nàng
không làm được điều nào như thế cả. Nàng không thể đối mặt với người bạn thời thơ
ấu hay lão lãnh chúa xấu xa đã tấn công mình. Nàng không thể đối mặt với cô gái
sẽ chiếm lấy người đàn ông nàng yêu.
Che miệng ngăn tiếng nấc sắp vuột ra, nàng quay phắt, lao
ào trở lên cầu thang.
Nhìn Keeley cuống cuồng ùa lên lầu, Alaric quay đi, ngăn
mình đuổi theo nàng.
“Những người McDonald làm gì ở đây?” Chàng rít lên.
“Chẳng phải tới gần mùa xuân sau khi chị Mairin đã mẹ tròn con vuông, ông ta
mới đến đây sao.”
“Anh không biết,” giọng Ewan dứt khoát. “Anh cũng định
tìm hiểu đây. Có thể ông ta cũng nhận được thư của đức vua và hăm hở thực hiện
ngay mệnh lệnh.”
Alaric
cào tay vào tóc. Thòng lọng đang siết chặt lại quanh cổ chàng. Có lẽ chàng đang
sống theo kiểu chối bỏ thực tế. Chàng đẩy những suy nghĩ về chuyện kết hôn với
Rionna ra khỏi tâm trí, rồi hài lòng tận hưởng mỗi đêm trong vòng tay của
Keeley.
Bây
giờ... bây giờ tương lai đang trước mặt chàng, còn Keeley trở thành một phần
của quá khứ.
“Tốt
hơn nên dẹp bỏ chuyện cũ đi,” Ewan lẩm bẩm. Alaric ngượng nghịu trước sự thông
cảm trong giọng nói của Ewan và vẻ chán nản trên mặt Caelen. Chàng đứng thẳng
lên, đẩy lùi nỗi thống khổ.
“Chúng
ta đi đón ông ấy nào,” chàng nói.
Ewan
nắm trọn bàn tay Mairin rồi kéo cô vào lòng. “Đợi ở đây nhé vợ yêu quý, cho ấm
áp và thoải mái. Ngồi nghỉ ngơi, để những cô hầu chăm sóc nàng nhé.”
Anh
xoa bụng cô và hôn cô thêm lần nữa rồi quay sang Alaric.
Mairin
cau mày không vui nhìn theo hướng ba anh em rời khỏi đại sảnh đi đón lãnh chúa
McDonald.
Suốt
đường đi ra, Alaric tự hỏi làm sao để giả vờ không ghét lão khốn đó. Làm sao
chàng có thể đứng trước mặt lãnh chúa McDonald, ôm lão và những người trong gia
tộc của lão, hứa chăm sóc con gái lão và đảm đương vị trí lãnh đạo khi lão trao
quyền?
Chàng
muốn nhổ vào mắt lão, đâm lưỡi gươm xuyên qua người lão ngay tại chỗ. Loại người
gì lại hãm hại một thiếu nữ chỉ vừa mới lớn? Loại người gì mà lại để cô gái trẻ
ấy phải gánh chịu trách nhiệm cho dục vọng hèn hạ và bị đuổi khỏi gia tộc bởi
người vợ ghen tuông?
Chàng
không thể nghĩ ngợi thêm nữa về việc này bởi cơn giận đã bốc lên ngùn ngụt
trong từng hơi thở.
“Dịu
nét mặt lại đi,” Caelen thì thầm. “Trông anh như muốn ăn tươi nuốt sống người
khác ấy.”
“Những
gì hắn đã làm với Keeley thật đáng hổ thẹn.”
Caelen
nhíu mày. Ba anh em dừng lại ngay bên trong cánh cổng rộng mở chờ đợi đoàn người
ngựa của gia tộc McDonald tiến đến.
“Anh
nói về việc gì thế?” Caelen gặng hỏi.
Alaric
lắc đầu. “Không phải việc của em.”
“Nhưng
em cần biết ông ta là người thế nào trước khi nhắm mắt kết thân chứ,” Caelen
đáp trả.
“Em
không cần kết thân với ông ta,” Ewan cắt ngang. "Anh trai em mới là người
cần phải kết thân để trở thành lãnh chúa gia tộc ấy.” Anh nhìn xoáy Alaric
trong lúc nói. “Anh biết em quan tâm đến Keeley, nhưng nhiều thứ chồng chất lên
sự liên minh này. Hãy tĩnh trí lại đi, đừng để chiến tranh nổ ra.”
Ewan
bước tới trước một bước khi những người McDonald trên lưng ngựa xuất hiện ở
sườn đồi phía xa. Alaric bình tĩnh hơn, Caelen chộp lấy cánh tay chàng kéo lại.
“Anh
nói về việc gì vậy?”
Cánh
mũi Alaric phập phồng và môi mím chặt. “Hắn giở trò sàm sỡ khi Keeley chỉ là
thiếu nữ mới lớn. Vợ hắn bắt gặp trước khi hắn kịp cưỡng hiếp cô ấy nhưng lại
gán tội cho cô ấy là gái điếm và trục xuất khỏi gia tộc. Từ đó cô ấy phải tự
mình xoay xở mọi chuyện.”
Caelen
im lặng. Quai hàm khẽ giật nhưng anh không nói gì, chỉ hướng mắt về trước nhìn
chăm chăm đoàn người đang tiến lại.
Alaric
hít sâu một hơi khi lãnh chúa McDonald và con gái ông ta xuất hiện cạnh nhau.
Cô nàng là người đầu tiên xuống ngựa, và chàng nhướng mày khi thấy cô ta khoác
trên người trang phục nam giới. Phụ nữ mà ăn mặc như thế sẽ gây nhiều tai
tiếng, nhưng cô ta không tỏ vẻ quan tâm đến điều đó.
Cô
ta mạnh dạn đón lấy cái nhìn của chàng, đôi mắt lấp lánh sắc vàng trong ánh mặt
trời.
Gregor
McDonald xuống ngựa với một tiếng càu nhàu và cắn môi lộ vẻ không hài lòng khi
tiến đến chỗ con gái.
“Ewan,”
ông ta gật đầu chào.
“Gregor,”
Ewan đáp lại.
“Anh
đã gặp con gái ta rồi đấy. Nhìn kĩ hơn người phụ nữ anh sẽ cưới đi nào,
Alaric,” Gregor hất đầu về phía Alaric.
“Rionna,”
Alaric vừa lên tiếng vừa cúi đầu với thái độ tôn trọng.
Rionna
lóng ngóng nhún gối chào đáp lễ rồi nhìn qua chỗ Caelen và Ewan đứng.
Biết
rằng mình phải thể hiện tình cảm với người thiếu nữ này khi cô ấy ở đây -
không, đến khi họ kết hôn - Alaric bèn chìa tay ra trước mặt cô.
Trong
một thoáng Rionna trố mắt nhìn chàng với sự bối rối không lẫn vào đâu được, rồi
hai má ửng đỏ, cô đặt tay lên tay chàng. Alaric đưa bàn tay ấy lên môi và hôn
phớt qua các khớp ngón tay.
“Ta
lấy làm vui sướng, tiểu thư.”
Cô
hắng giọng và rút tay về, có vẻ không thoải mái.
“Phu
nhân của ta nóng lòng gặp lại tiểu thư đấy, Rionna,” Ewan nói. “Cô ấy đang chờ
bên trong. Thời điểm sinh nở gần kề và Mairin phải nghỉ ngơi nhiều, nhưng cô ấy
muốn ta chuyển lời rằng cô ấy rất mong cô sang chơi khi rảnh rỗi.”
“Cảm
ơn ngài. Tôi nóng lòng muốn gặp lại phu nhân,” Rionna hạ giọng. Cô liếc mắt một
cách khó chịu về phía Alaric lần nữa trước khi lướt qua chàng, đi về phía lối
vào tháp chính.
Ewan
quay sang Gregor ngay khi Rionna khuất vào bên trong. Anh đứng khoanh tay trước
ngực nhìn ông ta.
“Ngài
không báo trước lời nào vể chuyến viếng thăm này. Ta cho rằng ngài sẽ đến lúc
sắp sang xuân sau khi Mairin hạ sinh em bé.”
Gregor
tỏ ra lúng túng trước sự thẳng thừng của Ewan. “Thời tiết thay đổi nên ta thấy
cũng hợp lí khi lên đường sớm hơn. Nếu thời tiết xấu đi, ta sẽ không thể khởi
hành đến tận mùa xuân và ta muốn thiết lập sự liên minh giữa chúng ta càng sớm
càng tốt.”
Ông
ta thở hắt ra và băn khoăn nhìn Ewan. “Ta nghe đồn rằng Cameron đang tập hợp
binh lính và bắt tay với Malcolm. Vua David không đủ sức mạnh để giành thắng
lợi trong cuộc chiến chống lại lực lượng kết hợp của Malcolm và Cameron. Nếu
Cameron để mắt đến vùng đất của ta hay những gia tộc láng giềng, thì ta và họ
sẽ không thể trụ vững dưới sức mạnh của hắn. Liên minh là cơ hội duy nhất để
đánh bại hắn.
"Ewan,
quả thật là, toàn bộ vùng cao nguyên đều nín thở chờ đợi người thừa kế Neamh
Álainn chào đời. Điều đó là cốt lõi đối với thành trì của chúng ta. Khi gia tộc
McCabe nắm quyền kiểm soát, chúng ta sẽ tạo thành một tường chắn bất khả xâm
phạm mà ngay cả Cameron cũng không thể vượt qua.”
Alaric
lắng nghe những lời của vị lãnh chúa đó với một trái tim ủ ê. Đó là sự thật,
tất cả những điều đó là sự thật. Cuộc hôn nhân giữa chàng và Rionna vô cùng
quan trọng, nó không chỉ thiết lập mối thâm giao giữa gia tộc McDonald và gia
tộc McCabe mà còn đưa các gia tộc láng giềng vào mối liên minh. Các gia tộc
hoặc đang sợ thách thức Cameron hoặc sợ chọn nhầm phe trong cuộc chiến giành
ngôi thống trị.
“Vậy
là ngài đến vì muốn hôn lễ diễn ra sớm.”
Gregor
gật đầu. “Ngay khi có thể sắp đặt ổn thỏa.”
“Rionna
tán thành việc này chứ?” Ewan hỏi.
Gregor
nhếch môi. “Nó là con gái ta. Nó biết bổn phận của mình. Nó sẽ đồng
ý.”
Ewan đưa mắt nhìn Alaric một hồi lâu, như thể đi guốc
trong bụng chàng. Alaric ghét cái nhìn đó. Ghét việc biết được anh trai đang
thương hại mình.
“Chú có sẵn sàng không, Alaric?” Ewan lặng lẽ hỏi.
Alaric nuốt khan. Bàn tay buông thõng hai bên từ từ cuộn
tròn các ngón lại. Rồi chàng ngước nhìn người cha vợ tương lai — người đang giữ
vị trí lãnh chúa mà chàng sẽ kế thừa.
Đây là những lời khó khăn nhất mà chàng từng nói, nhưng
anh em chàng, đức vua, Mairin, gia tộc của chàng... tất cả họ đều trông chờ vào
chàng.
Và thế là Alaric thốt lên những lời sẽ tước mất khỏi cuộc
đời chàng người phụ nữ chàng yêu.
“Vâng. Em sẵn sàng.”
Chương 29
“Em không thể đối mặt với cô ấy.”
Keeley quay đi, nhìn chăm chăm ra cửa sổ, không để tâm
đến cái lạnh đang lan dần vào căn phòng.
Maddie thở dài rồi bước đến phía sau, vòng tay ôm Keeley.
“Chị biết như thế thật đau đớn cho em. Nhưng trốn tránh không ích lợi gì. Không
sớm thì muộn em cũng phải ra mặt. Giờ Mairin có thể sinh vào bất kì ngày nào.
Em không thể vắng mặt được.”
“Đã đủ tệ khi em từng xem cô ấy là bạn, giờ em phải đứng
sang một bên nhìn cô ấy kết hôn với Alaric. Lại còn lãnh chúa McDonald nữa
chứ.” Nàng rùng mình nhắm mắt. “Làm thế nào em có thể nhìn mặt lão sau những gì
lão đã làm?”
Maddie nắm chặt cánh tay nàng và xoay nàng lại.
“Đến đây ngồi nào. Chị muốn nói vài lời với em.”
Lặng người, Keeley theo Maddie đến ngồi bên mép giường.
“Em không làm gì sai nên chẳng có gì phải xấu hổ. Đó là
tội lỗi của lão lãnh chúa kia và lão sẽ phải chịu trách nhiệm với Chúa trời lúc
cuối đời.”
“Lẽ ra em không nên ở đây,” Keeley rên rỉ. “Mọi chuyện
rối tinh rối mù cả lên. Em trao thân cho người đàn ông em không thể có được.
Người đàn ông ấy sắp kết hôn với cô gái em từng xem như là chị em. Còn em ngồi
đây tức giận cha con cô ấy. Sự việc đi đến nước này không phải không có phần
lỗi của em.”
Maddie vòng tay ôm lấy Keeley và đu đưa vỗ về. “Đúng là
em đang ở trong một tình thế khó khăn. Chị không bàn cãi đến việc ấy. Nhưng em
phải biết rằng lãnh chúa McCabe sẽ không để em chịu bất kì tổn hại nào. Alaric
cũng thế. Em đang an toàn. Lãnh chúa McDonald không thể làm hại em và thật ra,
em à, có thể lão sẽ vờ như không hề quen biết em.”
“Em biết chị nói đúng,” Keeley lên tiếng. “Em chỉ sợ
thôi.”
Maddie vuốt tóc Keeley. “Nào, nào, chị không chê trách
việc em lo sợ, nhưng em có toàn thể gia tộc McCabe đứng sau mà. Nếu em thực sự
yêu Alaric, thì càng làm mọi chuyện đơn giản, dễ dàng lại càng tốt cho cậu ấy.
Đừng để cậu ấy thấy em đang tổn thương đến mức nào. Như thế chỉ khiến Alaric
thêm gánh nặng thôi.”
Keeley rút tay lại, quẹt nước mắt. “Vâng, chị nói đúng.
Em đang hành động như một đứa trẻ hư.”
Maddie mỉm cười. “Em hành động như một phụ nữ đang yêu
biết mình sắp mất đi người yêu. Chị chỉ muốn nói rằng em hãy cố gắng cư xử như
bình thường.”
Keeley cười méo xệch. “Ngày mai em sẽ thật dũng cảm. Em
hứa đấy. Còn hôm nay, em chỉ muốn ở trên này.”
“Thế cũng được. Chị sẽ cho Mairin biết em thế nào. Cô ấy
sẽ hiểu thôi. Cô ấy lo cho em lắm.”
“Gọi em nếu chị ấy cần đến em nhé. Em sẽ tới ngay lập
tức.”
Maddie gật đầu rồi đứng dậy.
Keeley nằm phịch xuống ngó trân trân lên trần nhà. Mới
sáng nay, nàng còn nằm cạnh Alaric trên chiếc giường này và nói với chàng rằng
nàng yêu chàng. Và chàng đáp lại rằng chàng cũng yêu nàng.
Nước mắt lăn dài trên má. Họ không nghĩ hôm nay là ngày
cuối cùng. Họ cho rằng chuyến viếng thăm của gia tộc McDonald chưa tới và vẫn
còn thời gian để nói lời tạm biệt. Một lần cuối cùng với nhau. Một đêm nữa
trong vòng tay nhau.
Nàng nhắm mắt khi những giọt lệ rơi nhanh hơn.
“Em yêu chàng,” nàng thì thầm. “Em sẽ luôn yêu chàng.”
***
Mairin McCabe cựa quậy trên ghế lần thứ một trăm và quyết
kiểm soát cơn ngáp muốn làm sái quai hàm của cô.
Chồng cô lịch sự lắng nghe Gregor McDonald kể lại câu
chuyện về lòng quả cảm của ông ta, cũng lần thứ một trăm, nhưng sự tập trung
của Mairin lại dành cho Alaric và Rionna.
Cặp đôi này suốt bữa tối chỉ nói với nhau vài lời. Mairin
lo lắng khi thấy Alaric lơ đễnh nhưng dường như Rionna lại hết sức vừa ý khi
hôn phu tương lai của cô ấy chẳng hé môi.
Vài lần Mairin cố kéo Rionna vào cuộc trò chuyện nhưng
đáp lại cô chỉ là sự im lặng ngoan cố. Cô biết một Rionna thân thiện hơn nhiều,
chí ít khi chỉ có phụ nữ với nhau. Rionna đã đến đây một lần và hai người khá
hợp tính nhau.
Alaric trông... không vui. Ồ, có cả vẻ cam chịu và không
ai khác có thể nói bên trong Alaric còn một con người nữa ngoài con người của
chiến trận. Mairin thì biết rõ Alaric không lạnh lùng như Caelen, cũng không có
chiều hướng trở nên hung dữ như Ewan. Alaric là người hòa đồng, luôn đóng vai
trò lấp đầy những khoảng trống trong cuộc đối thoại. Nhưng đêm nay cậu ấy chỉ
ngồi im như khúc gỗ, lấy thức ăn như thể chẳng màng ăn uống.
Dễ nhận thấy là Keeley vắng mặt, Mairin cũng không trách
cứ nàng. Nhìn người đàn ông mình yêu thể hiện tình cảm với người phụ nữ khác đã
đủ đau khổ, lại thêm hoàn cảnh buộc Keeley rời khỏi gia tộc McDonald càng khiến
cô muốn tránh mặt.
Mairin chỉ muốn đi qua phang một cái đĩa lên đầu lão lãnh
chúa McDonald. Cô cũng dám làm nếu như mình có thể di chuyển đủ nhanh để đi qua
Ewan.
“Nàng sắp cựa quậy văng ra khỏi ghế rồi đấy,” Ewan thì
thầm. “Có gì không ổn à? Nàng thấy không khỏe sao?”
Cô ngước nhìn sự lo âu lẫn bực tức trong đôi mắt của
chồng. “Em muốn cáo lui. Em sẽ đứng lên về phòng. Chàng ở lại tiếp tục nói
chuyện với lãnh chúa McDonald nhé.”
Ewan cau mày. “Không, ta sẽ đi với nàng. Như vậy Alaric
sẽ có thời gian nói chuyện với lãnh chúa và Rionna, câu ấy nên làm thế.”
Không chờ cô trả lời, Ewan quay sang lãnh chúa McDonald
và nhã nhặn cắt ngang cuộc trò chuyện.“Ngài thứ lỗi cho, phu nhân của ta muốn
cáo lui. Dạo này cố ấy dễ mệt và ta không muốn để cô ấy đi lên phòng mà không
có ta.”
Mairin không thể kìm một cái nhìn căm ghét khi cặp mắt
lãnh chúa McDonald ánh lên vẻ dâm đãng. “Phải, ta hiểu. Nếu ta có một người vợ
hấp dẫn như ngài, cô ấy cũng sẽ không về phòng mà không có ta.”
Mairin rùng mình. Thật tội nghiệp Keeley. Việc đó chắc
hẳn vô cùng khủng khiếp khi mà cô ấy chỉ vừa thành thiếu nữ. Tên này là một gã
dâm dục. Và hắn ăn như tằm ăn rỗi. Gertie vẫn chưa tha thứ việc hắn ngốn gần
hết kho lương của gia tộc McCabe ở lần ghé thăm trước. Lúc ấy lương thực của họ
không dồi dào đầy ắp như bây giờ.
“Đi nào vợ yêu quý,” Ewan vừa khẽ nói vừa giúp cô rời
ghế.
Quả thật Mairin đã mệt lử và ngày càng cảm thấy mệt hơn.
Đã có lúc cô tưởng như sẽ mãi mang con trong bụng. Đứa bé đặc biệt hiếu động về
đêm. Cô cùng Ewan thường nằm trên giường lặng lẽ cảm nhận thai nhi quẫy đạp.
Mairin dừng lại giữa cầu thang vì mệt đứt hơi. Ewan vịn
lấy cô và chờ đến khi cô sẵn sàng đi tiếp.
“Chắc em sẽ mang thai mãi mãi quá,” cô kêu ca khi được
Ewan dìu vào phòng.
Ewan mỉm cười giúp cô thay đồ. “Không còn lâu nữa đâu. Sẽ
vui biết mấy khi cuối cùng chúng ta được ôm con trên tay.”
Mairin thở dài. “Em biết.”
Mặc váy ngủ xong, cô ngồi xuống mép giường. Ewan thay đổ
bên kia phòng và cô có thể cảm thấy ánh mắt anh dán chặt vào cô khi trở lại
giường.
Anh ngồi vào cạnh bên. “Sao vậy Mairin? Trông nàng âu sầu
quá. Đứa bé khiến nàng lo lắng à?”
Cô gượng cười ngước mắt nhìn anh. “Không, em hoàn
toàn tin tưởng vào Keeley.”
“Vậy
điều gì khiến nàng không vui?”
“Là
Keeley. Và Alaric,” cô buột miệng.
Ewan
thở hắt ra, định quay đi nhưng Mairin níu cánh tay anh.
“Họ
đều không hạnh phúc, Ewan. Chàng không thể làm gì sao?”
Ewan
nhăn mặt và chạm tay vào má Mairin như dỗ dành. “Không điều gì ta có thể làm
cả, vợ yêu quý ạ. Quá nhiều thứ đè nặng lên sự liên minh này. Alaric là một
người đàn ông trưởng thành. Cậu ấy đã đưa ra quyết định của mình.”
Mairin
bực tức, gắt gỏng. “Nhưng cậu ấy có quyết định vậy không nếu gia tộc của chúng
ta không cần đến sự liên minh này nhiều đến thế? Cậu ấy là người tốt. Cậu ấy sẽ
làm tất cả vì chàng. Vì gia tộc.”
“Cậu
ấy có cơ hội trở thành lãnh chúa,” Ewan chỉ ra. “Một cơ hội cậu ấy sẽ không bao
giờ có được nếu vẫn ở đây. Đạt được sự liên minh này vừa rất cần thiết lại vừa
có lợi.”
“Chúng
ta thực sự cần gia tộc McDonald tới mức ấy sao?” Cô hoài nghi. Cần đến một gia
tộc yếu hơn nhiều so với sức mạnh của gia tộc McCabe là một điều có vẻ bất hợp lí.
“Việc
này không chỉ liên quan đến lực lượng chiến đấu,” Ewan nhẹ nhàng giải thích.
“Đây là vấn đề chính trị. Đức vua muốn cuộc hôn nhân này diễn ra. Có điều này
không thể nói ra, thực chất đức vua và ta e sợ lãnh chúa McDonald sẽ nhảy về
phe Cameron. Điều đó đúng là thảm họa, vì lãnh địa của ông ta ở ngay giữa đất
McCabe và Neamh Álainn.”
Mairin
chun mũi. “Vậy đây là một nước đi chiến lược hơn là nhu cầu gia tăng sức mạnh
à?”
Ewan
gật đầu. “Thêm nữa, vẫn còn một số gia tộc sợ sức mạnh của Cameron. Họ sẽ tạm
hoãn việc liên minh vì e bị trả thù nếu Cameron và Malcolm tỏ ra thắng thế
trong cuộc chiến giành ngai vàng và quyền thống trị vùng cao nguyên. Chúng ta
cần thể hiện mình là một lực lượng bất khả chiến bại. Đây là một chu trình
không hồi kết. Để níu kéo những người khác về phe mình, chúng ta phải có sự
liên minh của rất nhiều gia tộc.”
Mairin
thở dài. “Thật rắc rối. Em chỉ muốn Alaric và Keeley được hạnh phúc thôi.”
Ewan
kéo cô vào lòng. “Đâu có gì cho thấy Alaric sẽ không hạnh phúc với cuộc hôn
nhân này. Rionna là một thiếu nữ xinh đẹp. Cô nàng sẽ sinh cho cậu ấy đàn con
khỏe mạnh kháu khỉnh.”
“Còn
Keeley thì sao?” Mairin thì thầm.
“Cô
ấy sẽ ở lại đây với chúng ta, được gia tộc McCabe che chở. Có rất nhiều anh
chàng sẽ thấy mình diễm phúc khi cưới một thiếu nữ như Keeley.”
“Chàng
nói nghe thật quá đơn giản. Chàng có nghĩ như vậy không nếu bị ngăn cấm lấy
em?”
Ewan
rời ra, khuôn mặt đầy cau có. “Không thế lực nào trong trời đất có thể tách ta
ra khỏi nàng được.”
“Đúng
thế và em yêu chàng vì điểm đó. Em nghĩ có lẽ đấy cũng là điều Alaric sẵn sàng
làm đối với Keeley,” cô lặng lẽ nói.