32. Nhường em bước - Vừa chia tay
Nhường em bước
Anh khóc giọt nước mắt vào
trong.
Chẳng để nói với chính mình
anh yếu đuối.
Hay tô vẽ tình yêu nơi ngã
rẽ.
Màu mắt em phai úa với mây
trời.
Anh buông lối ngược đường em
bước.
Chẳng để mong em phải ngoái
nhìn.
Bận tâm cũ anh tìm nơi để
cất.
Nỗi đau xưa mang giấu kín
trong lòng.
Anh rất ổn hãy tin anh rất
ổn.
Gió trên cao thổi hắt tiếng
anh cười.
Anh ngạo nghễ mang tình yêu
gửi nắng.
Nắng thương anh nắng giữ
chẳng than phiền.
Nhường em bước con đường to
rộng ấy.
Lối em đi anh sẽ vẫy tay
chào.
Khi anh biết yêu thương không
sở hữu.
Là anh mong hạnh phúc với em
tròn.
Vừa chia tay
Anh quên mất mình vừa chia
tay.
Nên gặp em anh vui mừng khôn
xiết.
Chỉ muốn ôm vì anh rất nhớ.
Nhớ khóe môi, ánh mắt, nụ
cười.
Anh quên mất mình vừa chia
tay.
Nên nhớ thương anh đã mang đi
đủ.
Ngày xanh nắng vẫn vui đùa
cùng gió.
Thấy em cười anh thấy cả trời
mây.
Anh quên mất mình vừa chia
tay.
Nên tình yêu anh đong bằng
nỗi nhớ.
Nấc thời gian vừa ngả lưng
mệt mỏi.
Khoảng cách dài không ngăn
nổi lòng anh.
Anh chợt nhớ mình vừa chia
tay
Kỉ niệm xưa anh cột vào hành
lí.
Anh muốn với giữ hờ vài ký
ức.
Để nụ hôn không miễn cưỡng
người về.
Anh đã biết mình vừa chia
tay.
Là không thương, không nhớ,
không chờ.
Và ngày xưa chỉ một người
muốn giữ.
Đường thênh thang hai lối rẽ
ngỡ ngàng.