10. Hãy để em khóc - Cô ấy
Hãy để em khóc
Sau bao năm, tôi bất chợt gặp
lại anh ấy – người đàn ông luôn tin rằng tình yêu của chúng tôi là duyên phận
vô chừng.
Bốn năm yêu nhau, anh ấy đã
nói rằng anh ấy phải ra đi. Mây trời man mác, gió thổi nhẹ qua mái tóc bồng
bềnh của anh ấy. Đứng đối diện để nghe những lời nói như dao cắt ấy, sao tất cả
tôi thấy chỉ là bờ vai vững chãi nơi tôi muốn được tựa vào suốt đời. Ánh mắt
trong veo, tôi ước được nhìn thấy vào mỗi bình minh. Và nụ cười hiền lành chẳng
tì một nỗi đau sau mỗi hoàng hôn.
Tôi đã rất muốn níu kéo người
đàn ông ấy.
Thế nhưng tôi đã không làm gì
cả, tôi bất giác nghĩ rằng đã đến lúc anh ấy cần phải ra đi, vậy thôi. Những
tháng ngày sau đó tôi đã đi về những con đường cũ kỹ, thấy anh ấy đâu đó chờ
tôi. Tôi đã từng ngồi hàng giờ liền với những món quà anh ấy tặng tôi. Tôi đã
từng thức trắng nhiều đêm vì một nỗi nhớ quá sức chịu đựng. Tôi đã từng mơ
những giấc mơ khác nhau vì cùng một người. Tôi đã từng lang thang khắp nơi để
cố quên thật nhanh những điều không muốn nhớ. Tôi đã từng cảm thấy lòng mình
thật đau đớn và cuộc đời thật quá tàn nhẫn. Tôi đã từng thử yêu một người khác
với những vụng dại của kí ức về anh ấy. Hôm nay, thấy anh ấy đứng đó. Vẫn bờ
vai vững chải, ánh mắt trong veo và nụ cười hiền lành. Tôi bỗng bật khóc, khóc
òa như một đứa trẻ.
Anh ấy nhìn tôi sao gượng một
câu chào trước những giọt nước mắt lăn dài.
Làm sao anh ấy biết được, từ
khi anh ấy ra đi tôi đã phải sống rất mạnh mẽ, tôi đã làm nhiều thứ để nhớ anh
ấy, để quên anh ấy, để sống một mình với cuộc sống hỗn độn của tôi.
Chỉ có duy nhất một điều tôi
không làm là khóc… điều đáng lẽ tôi nên làm khi anh ấy ra đi.
Đôi khi trong cuộc sống chúng
ta nên có những giây phút thật sự yếu đuối, để mở cửa cho nước mắt chảy xuôi,
cho nỗi đau trôi xa. Đừng cố gắng mạnh mẽ để rạn vỡ âm thầm sống cùng tháng
năm, điều mạnh mẽ không cần thiết ấy đối với người đã ra đi thì có là gì…
Cô ấy
Cô ấy không quá xinh đẹp,
chân chẳng dài và cũng chưa từng tồn tại những tham vọng về sự nghiệp lớn lao.
Cô ấy rất khó để nhận ra giữa
đám đông vì cô ấy nhỏ bé, bình thường và giản dị.
Cô ấy nói với anh rằng mình
đã có thai.
Người đàn ông ấy mỉm cười ôm
cô vào lòng mà chẳng hiểu vì sao hai dòng nước mắt cứ tuôn chảy không ngừng.
Cô ấy không cần có quá nhiều
nhưng có đủ một người đàn ông tốt để trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế
giới.