Vương gia, ta biết sai rồi! - Chương 060 + 061

Chương 60: Cuộc sống sau thành thân

Chẳng biết
lúc nào, y phục của hai người đã thoát sạch, trong
lúc mê tình loạn ý, Hàn Nguyệt Nguyệt đột nhiên
bị một cơn đau đớn dưới hạ thân lay tỉnh, cắn
mạnh môi dưới, cố gắng thả lỏng người ra, Mạnh
Dịch Vân đau lòng không thôi, tận lực khống chế chính mình.

Thải Âm
cùng Như Ngọc đang đứng gác đêm ngoài cửa nghe
được thanh âm trong phòng, mặt cả hai người đều đỏ bừng,
dù sao hai người đều đã vẫn là cô nương chưa thành thân,
đối với loại sự tình này cực kỳ thẹn thùng, hai
người liếc mắt nhìn nhau, Thải Âm mở miệng nói, “Ta thấy
đêm nay không cần canh, chúng ta trở về nghỉ ngơi
đi, sáng mai đến là được,” Như Ngọc gật đầu liên tục, chạy
theo Thải Âm rời khỏi.

Không biết
qua bao lâu, Hàn Nguyệt Nguyệt mơ mơ màng màng đã ngủ
thiếp đi, khi mở mắt ra, đã là sáng ngày hôm sau rồi.
Thấy cả người mình bị Mạnh Dịch Vân ôm vào trong
ngực, trong lòng ấm áp, mặt cọ xát trong ngực
Mạnh Dịch Vân, ”Dậy rồi?” Hàn Nguyệt Nguyệt gật
gật đầu, “Lúc nào rồi?”, tối hôm qua nàng không biết
mình ngủ lúc nào nữa. “Còn sớm, ngủ tiếp một lát đi.”,
tối hôm qua chính mình quá mức hung mãnh, khẳng định
nàng mệt lắm rồi. Hàn Nguyệt Nguyệt “Ừm” một tiếng,
nhưng lại nghĩ đến, ngày đầu tiên con dâu không phải
nên đi kính trà sao?

Cũng không
thể làm sai quy củ, Hàn Nguyệt Nguyệt lập tức ngẩng
đầu nhìn Mạnh Dịch Vân, Mạnh Dịch Vân thấy lạ, lập tức
hỏi, ”Sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái à?”

“Ngày đầu
tiên phải đi kính trà, nhanh lên, không thể để người ta nói
ta không quy củ,” hiện tại trời sáng rồi, không biết
có trễ hay không.

Còn tưởng
rằng chuyện gì, Mạnh Dịch Vân cười cười, “Phụ
hoàng cùng mẫu hậu cũng đã tạ thế, nàng muốn
kính trà cho ai?”, hoàng huynh đặc biệt cho hắn ba ngày
nghỉ, không cần lâm triều.

Đúng vậy
a, Mạnh Dịch Vân không có phụ mẫu, nhưng vẫn không
thích dáng vẻ giễu cợt của Mạnh Dịch Vân, Hàn Nguyệt
Nguyệt mạnh miệng nói, ”Ta làm dâu cũng không thể quá
thoải mái, dù không có công công, bà bà(1) để kính trà,
nhưng mấy người tiểu thiếp của chàng không cần ta kính
trà sao?”, đẩy người đang ôm mình, kéo chăn bao
trùm kín người, tuy hai người đã là phu thê, nhưng ở
trước mặt đối phương để trần trụi thì nàng không
có quen.

(1) công công: cha chồng, bà bà: mẹ
chồng.

Mạnh Dịch
Vân cực kỳ vô tội, thấy chăn gấm bị Hàn Nguyệt Nguyệt
kéo đi, lập tức giữ chặt, hai người bây giờ
cũng không có ai mặc y phục cả, “Ai nói với nàng, ta
khi nào đã có tiểu thiếp rồi hả?”, từ lúc hắn cùng nàng ở
chung một chỗ, chưa hề chạm vào bất cứ nữ
nhân nào, ngay cả nha hoàn thông phòng cũng bị đuổi.

Hàn Nguyệt
Nguyệt kéo Mạnh Dịch Vân, chính mình lại không dám cứ
để như vậy mà đi tìm y phục, lại càng không dám để cho
nha hoàn tiến vào, đành phải trừng mắt nhìn Mạnh Dịch
Vân, dù không cần phải làm gì nhưng ngày đầu tiên
cũng không có thể ngủ nướng a, ngay cả mấy lão
nhân trong phủ cũng dặn dò kĩ cho mình, nên không
thể không để ý những chuyện này.

“Mặc kệ,
ta vẫn muốn rời giường,” da mặt của nàng cũng không dày như
thế, đứng dậy ngồi xuống, bên hông truyền đến từng
trận đau nhức khiến nàng hít vào một hơi, làm nữ
nhân thực khổ. Mạnh fDịch Vân cười cười, đứng dậy lấy
chăn bọc lấy thân thể Hàn Nguyệt Nguyệt, ôm vào bên trong.

“Để làm
gì?”, Hàn Nguyệt Nguyệt đã giật mình, người này sao lại
dám trước mặt nàng khỏa thân. “Đừng nhúc nhích, tẩy
rửa một chút, sẽ thoải mái hơn.”, Hàn Nguyệt Nguyệt
vùi đầu tại trong lòng Mạnh Dịch Vân, Thải Âm nghe
trong phòng có động tĩnh, mới dẫn người đi vào dọn
phòng. Trúc Thanh giúp Hàn Nguyệt Nguyệt búi tóc
phụ nhân, Hàn Nguyệt Nguyệt cảm thấy là lạ, y phục
trên người rất sáng mịn, Kim Thu biết Hàn Nguyệt Nguyệt
thích đơn thuần, nên mở miệng khuyên nhủ, ”Tiểu thư,
hiện tại người là Vương phi, không thể giống như
trước kia cứ những bộ thuần khiết như thế, phải có
phẩm giá của vương phi.”, Hàn Nguyệt Nguyệt chau mày,
phẩm giá vương phi có thể chỉ qua y phục mà có sao?

Ăn chút
điểm tâm, đã không thấy tăm hơi Mạnh Dịch Vân, Hàn
Nguyệt Nguyệt ngồi nhàm chán, không cần hầu hạ công
bà, so ra với những nàng dâu khác thì nàng khá sướng. “Vương phi,
có muốn gọi toàn bộ người trong phủ đến không.”Thải
Âm là nha hoàn bên người Mạnh Dịch Vân, lời nói ở
trong phủ cũng có trọng lượng, Mạnh Dịch Vân đưa
Thải Âm cho nàng, xem như giải quyết nhàm chán
của nàng. “Cũng được, làm quen một chút, ngươi đi
gọi người tới đại sảnh, chúng ta liền qua đó.”, làm chủ mẫu
cũng không dễ dàng, Hàn Nguyệt Nguyệt không thích những
thứ việc vặt này.

“Tham kiến
vương phi,” một đoàn người quỳ trên mặt đất, Hàn
Nguyệt Nguyệt lần đầu dtiên thấy nhiều người quỳ
lạy như vậy, có phần không thích ứng, lập tức ngoắc, ”Đều đứng
lên đi.”

“Tạ vương
phi,” tất cả cúi đầu, nhưng đều đang lặng lẽ đánh giá tân
vương phi trước mắt này, trước kia trong vương phủ
không có nữ chủ nhân, các nàng vô cùng hỗn loạn,
sau này có vương phi đứng giữ, khả năng kéo mồi e
rằng rất khó.

“Ai là
Vương quản gia?”, tình huống đại khái ở vương phủ Thải Âm
đã nói một lần cho nàng, nên cũng có chút hiểu biết,
nghe được Vương phi gọi tên, Vương quản gia lập tức đứng
dậy.

“Nô tài
khấu kiến vương phi,” không ai ngoài hắn biết, hắn
phải dò xét từ trong miệng Tần thị vệ thật lâu
mới biết được tin tức, Vương phi này chính là do
Vương gia tự mình tuyển chọn, không thể đắc tội.

Thấy một
nam nhân khoảng năm mươi tuổi đứng dậy, Hàn
Nguyệt Nguyệt mỉm cười, “Vương quản gia khách khí,
ngươi là lão nhân trong phủ, rất nhiều chuyện còn phải
nhờ ngươi chỉ giáo một phen.”, thấy Vương phi khách khí,
Vương quản gia mới hơi hơi thả lỏng người, ”Vương phi
khách khí, có việc cứ phân phó nô tài một tiếng
là được.”

“Ta mới
tới, quy củ trong phủ có rất nhiều điều không rõ, nên
làm phiền quản gia đem chút chuyện cùng những
người trong phủ nói cho ta biết,” nếu muốn thoải mái,
trước nên đào tạo hạ nhân cho thật tốt.

“Vâng, vương
phi,” Vương quản gia đi đến này đám người phía trước
từng cái vạch, ”Đây là Vương bà tử, phụ trách
mọi chuyện lớn nhỏ trong phòng bếp, đây là Dương
bà tử là quản lý phòng giặt…,” Hàn Nguyệt Nguyệt nhìn từng
người từng người một, âm thầm ghi nhớ kĩ, ”Thôi ma ma
cùng Triệu ma ma là quản giáo lễ nghi cùng các ma
ma chuyên huấn luyện người mới.”, thấy năm sáu người đứng
dậy, Hàn Nguyệt Nguyệt không nghĩ tới chỉ trong một
phủ nhỏ mà phân thành nhiều bộ phận và cần nhiều người
như thế, nên có chút đau đầu. “Các ngươi vẫn cứ
quản lý chuyện của mình, bất quá trong vòng ba
tháng, nếu có người nào làm sai, vậy thì đổi
người, nếu làm tốt tự nhiên có thưởng,” dùng chút
thời gian mới có thể hiểu biết những người này.

“Vâng vương
phi,” bọn họ đều có thâm niên nhiều năm, có thể làm sai chuyện gì,
trong lòng thầm nghĩ Vương phi này quả nhiên có chút non
mềm, cẩn thận một chút cũng không có việc gì.

“Tô ma
ma là ma ma hồi môn của ta, trước cùng Thôi ma ma và
Triệu ma ma làm quen một chút công việc khắp nơi
trong phủ, Như Ngọc thì theo Vương quản gia học
hỏi, ngày sau quản lý chuyện trong viện, các
ngươi theo Trúc Thanh đi lĩnh bạc, xem như lễ gặp mặt,
hôm nay chỉ đến đây thôi.”, Thải Âm đỡ Hàn Nguyệt
Nguyệt trở về phòng.

“Mệt mỏi
sao?” Mạnh Dịch Vân trở về chỉ thấy Hàn Nguyệt
Nguyệt tựa vào bên cạnh bàn, Thải Âm cùng Như
Ngọc thức thời lui ra, đóng cửa, Hàn Nguyệt Nguyệt mở to
mắt, nhìn Mạnh Dịch Vân: tối hôm qua ngủ không đủ
giấc, có thể không mệt sao?

“Về rồi
sao?” Đứng dậy lấy khăn cho Mạnh Dịch Vân lau mặt,
thời tiết bên ngoài thật nóng, chắc cũng đã khá mệt.

“Ừ, nàng
ăn cơm chưa?”, Mạnh Dịch Vân nhận khăn lau mặt, đây mới là
cảm giác có gia đình.

Hàn Nguyệt
Nguyệt lắc đầu, ”Chờ chàng đến mới ăn, trời nóng như
vậy, cởi áo khoác ra đi, dù sao cũng không có
người ngoài.”, vươn tay nhanh chóng giúp Mạnh Dịch
Vân cởi áo ngoài xuống, y phục cổ đại toàn là tay
áo dài, trời nóng lại vẫn mặc rườm rà như thế.

“Ái phi
thực tri kỷ.” Hàn Nguyệt Nguyệt đánh nhẹ một
phát, ”Giỏi mồm mép, nhanh buông ra, nha hoàn mà
thấy thì ra thể thống gì.”

Mạnh Dịch
Vân cười cười, ”Ta ôm thê tử của ta, có gì
không ổn.”

Hàn Nguyệt
Nguyệt không nói gì, đây là Mạnh Dịch Vân sao?
Nếu để bọn thủ hạ thấy Vương gia bọn họ như vậy,
không biết có cảm tưởng gì.

“Được rồi,
ăn cơm trước, sau đó ngủ một chút, buổi chiều chúng
ta sẽ tiến cung.”

Tiến cung?
Nhanh như vậy, nàng còn tưởng rằng qua vài ngày a. “Nhanh như
vậy?”, Mạnh Dịch Vân kéo Hàn Nguyệt Nguyệt ngồi xuống, “Cái tân
nương tử này không phải muốn gặp ông bà sao? Tối nay
chúng ta đi bái kiến phụ hoàng cùng mẫu hậu, hoàng
huynh cũng đã chuẩn bị gia yến,” bái tôn thất
cũng xem như bọn họ gặp người Mạnh gia.

“Được,”
Hàn Nguyệt Nguyệt gật gật đầu, cái gì đến sẽ đến,
nhưng nàng cũng không muốn tham gia vào tranh đấu của hoàng
cung.

“Vương phi,
đây là chính trang, người không tô son lên sao được,” Kim
Thu cùng Như Ngọc ở bên cạnh cầu xin, Hàn Nguyệt
Nguyệt nhìn chính mình trong gương, cách ăn mặc
như vậy không phải khiến mình trông già đi vài tuổi
sao.

“Tốt, nhưng
tự ta làm, các ngươi lui sau đi.”, nàng cũng không
muốn đem chính mình mặt đỏ đỏ hồng hồng như
mông khỉ hôm qua, ngày hôm qua có khăn voan thì
không nói, hôm nay dù sao cũng không được, Hàn
Nguyệt Nguyệt mang lên vài trang sức thanh nhã.

Y phục
của Mạnh Dịch Vân so với bình thường có chút long
trọng hơn, Hàn Nguyệt Nguyệt đi qua giúp chỉnh sửa lại y
phục, cười cười, ”Vương gia, xuất phát được chưa?”

“Được rồi,”
Mạnh Dịch Vân gật gật đầu, Hàn Nguyệt Nguyệt đi theo sau
lưng Mạnh Dịch Vân, Thải Âm cùng Như Ngọc đưa Hàn
Nguyệt Nguyệt lên xe, mới đi về.

“Không thoải
mái sao?” Thấy Hàn Nguyệt Nguyệt nhăn mặt, Mạnh
Dịch Vân hỏi, trong xe ngựa rất rộng, hai người một
người ngồi một bên, “Về sau chúng ta phải thường xuyên
tiến cung sao?”, nàng chỉ muốn đóng cửa lại sống
an bình trong gia đình nhỏ của mình.

“Không thích?”,
Hàn Nguyệt Nguyệt gật gật đầu, ”Ta lười lắm,
không thích cùng người ta chơi trò tâm lý.” Mạnh
Dịch Vân chuyển qua bên người Hàn Nguyệt Nguyệt, ôm
người vào trong ngực, hai người tựa vào trên vách xe.

“Tốt, về
sau trừ phi không đi không được, còn lại đều
không cần đi,” Hàn Nguyệt Nguyệt đẩy đẩy người bên
cạnh, ”Cẩn thận y phục nhăn lại,” y phục nhiều
nếp nhăn, người không biết sẽ dễ hiểu lầm lắm.

“Tham kiến
hoàng thượng, hoàng hậu nương nương.” Hàn Nguyệt Nguyệt
đứng ở bên cạnh Mạnh Dịch Vân, hành lễ Mạnh Dịch Hiên, Mạnh
Dịch Hiên ngồi ở trên câo thành đánh giá Hàn
Nguyệt Nguyệt, ngày hôm qua lúc bái đường hắn
cũng không thấy rõ tân nương tử, hắn rất tò mò cái
nữ tử để cho hoàng đệ cầu chỉ tứ hôn có bộ dạng
gì, hắn trước kia vì hôn sự hoàng đệ mà phải
suy nghĩ mệt mỏi, nhưng tên kia vẫn không chịu hôn sự
nào.

“Không cần
đa lễ, đều là người trong nhà,” Mạnh Dịch Hiên nói, Hàn
Nguyệt Nguyệt ngẩng đầu, tính ra đây là lần thứ ba
nàng gặp Mạnh Dịch Hiên, cái người có bộ dạng nhìn
khá giống Mạnh Dịch Vân.

“Tạ hoàng
thượng,” tại trong mắt Mạnh Dịch Hiên, nhan sắc của
Hàn Nguyệt Nguyệt không tính tuyệt sắc, tuy nhiên là
một nữ tử hiếm thấy.

Hoàng hậu
ngồi ở bên cạnh Mạnh Dịch Hiên, trên mặt vẫn mỉm
cười, xem ra cực kỳ hiền lành, nhưng ai có thể biết
trong nụ cười này ẩn giấu tâm tư gì.

“Nhanh ngồi
xuống, ai gia cùng hoàng thượng đã vô cùng tò mò
về tướng phủ thiên kim thật lâu, hiện tại cuối
cùng có thể nhìn thấy người rồi.”, hoàng hậu mở
miệng nói, Hàn Nguyệt Nguyệt xấu hổ cúi đầu.

Thắp hương
hành lễ cho phụ hoàng và mẫu hậu của Mạnh Dịch
Vân xong, thì đến ăn cơm tối, sau đó hai người
mới hồi phủ, đêm nay không có các phi tần bở đây, Mạnh
Dịch Hiên cùng hoàng hậu Tăng Nhu rất giống một đôi phu
thê ân ái.

Chương 61: Lại mặt

Hàn Nguyệt
Nguyệt dựa vào Mạnh Dịch Vân, xe ngựa chậm rãi di chuyển, còn một đoạn nữa mới
đến vương phủ, bên trong hai người vẫn lẳng lặng ngồi, Hàn Nguyệt Nguyệt có quá
nhiều nghi vấn, nhưng lại không biết có nên hỏi hay không, thị phi hoàng gia,
ai có thể nói được rõ ràng.

Tranh đấu
cấu xé lẫn nhau, hậu cung chính là một chỗ chiến tranh kinh khủng như vậy,
tranh danh tranh lợi, bê ngoài tươi cười roi rói nhưng bên trong ẩn giấu tâm
địa hiểm ác, Mạnh Dịch Hiên tuy đã hơn ba mươi tuổi, nữ nhân hậu cung nhiều vô
kể, nhưng đến nay vẫn chưa có một đứa con nào, Hàn Nguyệt Nguyệt cảm thấy mình
thật may mắn, may mắn là Mạnh Dịch Vân không phải là đế vương.

Hàn Nguyệt
Nguyệt nhích vào trong lòng Mạnh Dịch Vân, cái nam nhân này là con cháu hoàng
gia, kêu Mạnh Dịch Vân dứt bỏ những việc nạp thiếp là không có khả năng, trong
lòng nàng chỉ hy vọng thời điểm hắn cần mình, nàng có thể giúp hắn san sẻ một
chút.

“Tiểu thư,
hôm nay phải lại mặt, nên chuẩn bị lễ vật gì?” Như Ngọc đang đấu tranh tư
tưởng, mang thứ bình thường thì sợ mất mặt, nhưng mang vật quý trọng thì nàng
lại cảm thấy được đáng tiếc, sắc mặt những người trong tướng phủ đó, Như Ngọc
nhớ đến đều muốn phát hỏa trong lòng.

Lại mặt?
Chết thật, nàng đã quên mất, đặt sách xuống, “Ngươi đi kêu Tô ma ma cùng Thôi
ma ma đi chuẩn bị là được.”, qua thời gian ăn cơm thì về, nàng cũng không muốn
nán lại một phút giây nào bên đó.

Như Ngọc
nghe chỉ thị Hàn Nguyệt Nguyệt, lập tức chạy đi tìm Thôi ma ma cùng Tô ma ma,
các nàng đều là lão nhân, hẳn hiểu rõ quy củ nhất.

“Sao về sớm
vậy?”, thấy Mạnh Dịch Vân tiến vào, Hàn Nguyệt Nguyệt bước đến, giúp cởi áo
khoác, thường ngày Mạnh Dịch Vân đều là giữa trưa mới trở về, hôm nay đã về sớm
như vậy.

“Hôm nay là
ngày lại mặt, ta sao quên được, đã chuẩn bị tốt chưa?”, mỗi buổi sáng hắn rời
giường, Hàn Nguyệt Nguyệt đều đang ngủ ngon lành, hắn cũng không nhẫn tâm đánh
thức nàng.

“Chàng còn
nhớ sao, nếu Như Ngọc không nhắc tới chắc ta cũng quên mất, ta không hiểu những
thứ lễ tiết này, nên kêu Thôi ma ma cùng Tô ma ma chuẩn bị, chắc là được,” Lễ
tiết cổ đại cùng hiện đại rất khác nhau, lại không có bai nói cho nàng biết
những thứ này, nàng sao biết được huống chi tướng phủ cũng không tính là nhà
thân mẫu, nếu là thật sự về nhà thân mẫu, nên đến Dược cốc mới đúng, lần này
thành thân ngay cả bà vú cùng sư phụ cũng chưa cho biết.

Mạnh Dịch
Vân cười cười, “Chờ mấy ngày ta làm xong việc, rảnh rỗi, chúng ta đến Dược cốc
một chuyến, nàng đã đi lâu rồi, nên trở về thăm lại đi.” Nàng từ nhỏ lớn lên
tại Dược cốc, cảm tình với Dược cốc còn sâu nặng hơn tướng phủ.

Nghe tin
sắp được về Dược cốc, Hàn Nguyệt Nguyệt lập tức vui vẻ ôm lấy Mạnh Dịch Vân, “Chính
chàng nói đó, không cho gạt ta”

Mạnh Dịch
Vân cười cười, “Ta nói là làm, có gạt nàng bao giờ đâu?”

Thấy Thải
Âm bước vào, Hàn Nguyệt Nguyệt lập tức buông tay, nàng cao hứng thật quên mất
là cửa phòng vẫn mở a, Mạnh Dịch Vân trước mặt người ngoài luôn trưng mặt lạnh
lùng, Thải Âm thấy mình đến không đúng lúc, thả chậu nước trong tay, lập tức
lui ra ngoài, sẵn tiện đóng cửa lại, để ngừa có nha hoàn ngây ngô không biết
xông loạn vào.

Thấy vẻ mặt
Hàn Nguyệt Nguyệt đau khổ não nề, Mạnh Dịch Vân lập tức hỏi, “Sao vậy?” Vừa rồi
còn vui vẻ cao hứng, nhanh như thế lập tức thay đổi.

“Bà vú từ
nhỏ rất yêu thương ta, còn có sư phụ, sư tỷ, sư huynh, Vân thúc, đi lâu như vậy
cũng không có trở về, bọn họ nhất định rất tức giận, đã vậy thành thân còn
không nói cho họ biết,” thấy nàng u sầu, Mạnh Dịch Vân ngồi bên cạnh.

“Thành thân
là chuyện lớn như vậy mà không nói cho họ biết, quả thật có chút quá phận.”
Nghe Mạnh Dịch Vân nói thế, Hàn Nguyệt Nguyệt càng xụ mặt.

“Tuy nhiên ta
có biện pháp có thể để cho họ không tức giận.”, Hàn Nguyệt Nguyệt lập tức nhìn
Mạnh Dịch Vân, “Biện pháp gì, nói mau đi.”, thấy Hàn Nguyệt Nguyệt sốt ruột,
Mạnh Dịch Vân cố ý đi vòng vòng.

“Làm ăn
không lỗ vốn, ta hỏi nàng, ta có ưu điểm gì?” Nghe Mạnh Dịch Vân nói, Hàn
Nguyệt Nguyệt trừng mắt một cái, “Ta vô duyên vô cớ mang một cô gia trở về, bọn
họ chắc chắc không chấp nhận, nếu là bọn họ không chấp nhận cô gia này, thì ta
cũng không thể làm trái đúng không?”

“Nàng thật
không có lương tâm, ta làm mọi chuyện đều vì nàng, thế mà giờ nàng lại không
chịu chấp nhận ta sao?” Nghe Hàn Nguyệt Nguyệt nói thế, Mạnh Dịch Vân đứng dậy
túm bả vai Hàn Nguyệt Nguyệt, ôm lấy đi đến bên giường.

Hàn Nguyệt
Nguyệt cả kinh, “Ban ngày ban mặt, chàng làm cái gì vậy, mau buông ta xuống,”
Hàn Nguyệt Nguyệt khó thở, nhưng cũng không dám cử động mạnh, bên ngoài còn có
người a, cái tên này lúc nào đã trở nên vô lại như vậy rồi.

Mấy cú đánh
đấm của Hàn Nguyệt Nguyệt đối Mạnh Dịch Vân mà nói chỉ như gãi ngứa, “Chúng ta
cùng nhau chế tạo hài tử, đến lúc đó dù bọn họ tức giận khó chịu, cũng phải
chấp nhận cô gia này, nàng cũng đừng mong không muốn nhận.”

Thấy mình
bị đặt dưới thân, Hàn Nguyệt Nguyệt lấy tay đẩy đẩy, “Sắp đến giờ đi lại mặt
rồi, nhanh lên kẻo không kịp.”, dù không muốn quay lại tướng phủ, nhưng hôm nay
không đi không được.

Mạnh Dịch
Vân Nguyên vốn chỉ muốn dọa dọa nàng mà thôi, nghe Hàn Nguyệt Nguyệt nói thế,
cười tà hỏi, “Vậy tối nay nàng tính đền bù ta thế nào?”

Hàn Nguyệt
Nguyệt nhéo Mạnh Dịch Vân một cái, trước kia vẫn cho rằng Mạnh Dịch Vân là một
chính nhân quân tử, không nghĩ tới sau khi thành thân, bản tính thật lộ ra, nam
nhân đều là sói đội lốt cừu, không có một tên đứng đắn.

Sợ hắn tiếp
tục quậy nữa, Hàn Nguyệt Nguyệt đành phải chịu thua, “Tất cả nghe theo chàng
được chưa? Nhanh đi thôi,” nghe Hàn Nguyệt Nguyệt nói vậy, Mạnh Dịch Vân cười
cười, hôn trên má nàng một cái.

Hàn Nguyệt
Nguyệt không nói gì, đẩy Mạnh Dịch Vân ra, đứng dậy xử lý y phục chính mình, để
cho bọn nha hoàn nhìn thấy nàng y phục nhiều nếp nhăn, không sinh ra ý nghĩ xấu
thì mới là lạ.

“Tiểu thư,
chuẩn bị xong rồi.”, Như Ngọc đứng ngoài cửa nói lớn, Hàn Nguyệt Nguyệt thấy
Mạnh Dịch Vân đã đứng dậy, vẻ mặt đứng đắn đi tới trước cửa, hít sâu một hơi,
khôi phục tâm tình, “Đặt hết trên bàn đi,” Như Ngọc đẩy cửa, mấy nha hoàn phía
sau bưng tất cả đồ vật đặt trên bàn, Hàn Nguyệt Nguyệt nhìn sơ từng cái một.

“Vậy được
rồi,” đều là vải dệt cùng lá trà thượng đẳng, tuy nhiên không phải vàng bạc
châu báu, nhưng là lại mặt, lễ này cũng coi như khá nhiều, Hàn Nguyệt Nguyệt
thay chính trang, cùng Mạnh Dịch Vân trở về tướng phủ.

“Đến rồi,
đến rồi, xe ngựa đại tiểu thư đã đến cửa rồi.”, nghe gã sai vặt báo lại, Hàn
Diệu Văn mang theo toàn thể mọi người đi đến cửa nghênh đón, đại phu nhân không
thích, nên chậm rãi theo sau.

“Tham kiến
Vương gia, vương phi,” Mạnh Dịch Vân đỡ Hàn Nguyệt Nguyệt xuống, thấy mọi người
trong tướng phủ quỳ xuống, Như Ngọc vui cùng vui vẻ.

“Phụ thân
mau mau đứng lên, đều là người một nhà, không cần khách khí như vậy,” Hàn
Nguyệt Nguyệt bước đỡ Hàn Diệu Văn dậy, những người phía sau cũng bắt đầu đứng
dậy, thấy Mạnh Dịch Vân theo Hàn Nguyệt Nguyệt đến lại mặt, tâm tư mọi người
trong tướng phủ có chút không giống nhau.

Nhị phu
nhân cùng tam phu nhân thấy thế, cảm thấy Hàn Nguyệt Nguyệt hiện tại đang được
sủng ái, vô cùng vui vẻ chạy đến nịnh bợ, Hàn Diệu Văn mỉm cười, Vân vương vậy
mà nguyện ý cùng Nguyệt Nguyệt lại mặt, thì ra cũng rất quan tâm cuộc hôn sự
này, hi vọng ngày sau sẽ nhờ được Hàn Nguyệt Nguyệt giúp đỡ trong quan trường,
đại phu nhân cùng Hàn Thanh Tư đều trừng mắt nhìn Hàn Nguyệt Nguyệt, trong lòng
cực kỳ ghen tị.

“Con bây
giờ là Vương phi, thân phận khác biết, sao lại giống như trước được,” Hàn Diệu
Văn cố ý quát lớn đến, Hàn Nguyệt Nguyệt cúi đầu nói, “Nữ nhi biết sai, ngày
sau chắc chắn sẽ chú ý.”

“Bên ngoài
khá nóng, mau đưa Vương gia, vương phi vào nhà, còn mọi người có muốn nói
chuyện gì, lát nữa nói cũng không muộn,” tam phu nhân hớn hở nói, Hàn Diệu Văn
nghe tam phu nhân nói thế, lập tức dẫn Mạnh Dịch Vân phía trước, “Lão phu nhất
thời cao hứng quá mức, Vương gia mời vào trong.”

Hiện tại
Hàn Diệu Văn là trưởng bối của hắn, dù sao cũng nên cho vài phần mặt mũi, “Nhạc
phụ đại nhân cứ gọi ta là Dịch Vân là được,” nghe thấy Mạnh Dịch Vân nói hòa
nhã như vậy, Hàn Diệu Văn như mở cờ trong lòng.

Hàn Diệu
Văn cùng Mạnh Dịch Vân đi vào, nhị phu nhân cùng tam phu nhân lập tức tiến đến
bên người Hàn Nguyệt Nguyệt, hai người một người một bên dẫn Hàn Nguyệt Nguyệt
bước vào, đại phu nhân thấy người ta không để ý mình, tức giận trừng mắt nhìn:
không phải chỉ là Vương phi thôi sao, có cái gì hay, lên mặt cái gì, biết rõ
hôm nay bọn họ đợi, lại còn đến trễ như vậy.

Hàn Thanh
Tư đi sau đại phu nhân, thấy Hàn Nguyệt Nguyệt khí phái vô cùng, trong lòng rất
khó chịu, nếu không nàng ta chen ngang, hiện tại này toàn bộ đều là của nàng
mới đúng.

“Con không
biết mọi người thích thứ gì, cho nên chỉ chuẩn bị chút vải dệt, không biết có
thể vào mắt của mẫu thân cùng di nương và muội muội hay không,” tam phu nhân
nhận vải dệt, sờ thử, xẹt nhẹ qua nàng liền biết không phải vải dệt phổ thông,
trên mặt lập tức nở nụ cười roi rói, “Đều là người một nhà, Vương phi thật quá
khách khí.”

Hàn Nguyệt
Nguyệt không nói tiếp, cười cười, đại phu nhân nhìn thoáng qua, “Chỉ là chút
vải dệt thôi, vương phi cũng sẽ không để vào mắt,” lời này rõ ràng cho thấy lễ
vật không đủ quý trọng, Hàn Diệu Văn thấy đại phu nhân như vậy, hơi khó chịu,
nhẹ nhàng ho khan vài tiếng, đại phu nhân thấy thế, lập tức ngậm miệng lại.

Nam nữ
không thể ngồi cùng bàn, cho nên Mạnh Dịch Vân bị Hàn Diệu Văn giữ lại đại
sảnh, Hàn Nguyệt Nguyệt đi theo nữ quyến vào gian trong.

Hàn Diệu
Văn không có ở đây, đại phu nhân lập tức thể hiện uy nghiêm chủ mẫu của mình,
chỉ huy mọi thứ, Hàn Nguyệt Nguyệt uống trà, làm như không thấy, nàng không cần
chấp với người như thế.

“Ngươi hiện
tại mặc dù là Vương phi địa vị cao quý, nhưng dù sao vẫn lại là nữ nhân tướng
phủ, có một số việc ta còn là phải nói cho ngươi nghe.”, ngươi dù cao tới đâu,
còn không phải muốn gọi ta một tiếng mẫu thân sao, đại phu nhân lạnh lùng nói.

Hàn Nguyệt
Nguyệt biết nàng ta sẽ tìm cơ hội làm khó dễ, lập tức cung kính hồi đáp, “Mẫu
thân nói đúng lắm, nữ nhi chỗ nào không hiểu vẫn cần mẫu thân chỉ giáo một phen,”
thấy Hàn Nguyệt Nguyệt ngoan ngoãn như thế, tâm tình đại phu nhân tốt lên một
chút.

“Làm nữ
nhân phải biết rộng lượng, mọi việc không thể tùy tính theo ý thích chính mình,
ta biết ngươi cùng Vương gia mới tân hôn nên nói những thứ này sẽ khiến ngươi
mất bhứng, nhưng nam nhân nào không thích trêu hoa ghẹo nguyệt,” nói một chút
lại dừng, liếc mắt nhìn Hàn Nguyệt Nguyệt một cái.

“Trước ta
có tuyển chọn nha hoàn cho ngươi mà ngươi không cần, tại vương phủ sao có thể
không có người của mình, người ngoài vẫn không hiểu rõ bằng người trong nhà,
nên suy nghĩ chút đi.” Lời này nếu là thân mẫu của nàng, nàng khẳng định sẽ tin
tưởng là vì suy tính cho nàng, nhưng suy tính của đại phu nhân, nàng còn có thể
không biết hay sao.

“Mẫu thân
nói đúng lắm, chỉ là nữ nhân mới vừa gả đi, sẽ không hay nếu mang theo những
thứ này, nhưng Như Ngọc cùng Trúc Thanh đều là của hồi môn của con, họ cũng khá
hiểu chuyện, mẫu thân không cần quá lo lắng.”, người ta vừa mới thành thân,
ngươi liền muốn cho người ta thêm tiểu thiếp, suy tính như vậy có chút tốt bụng
quá.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3