Sư sĩ truyền thuyết - Chương 181 phần 1

Chương 181:
Dòng chảy ngầm (4)

Mặc dù
tối qua đã xem qua màn hình, nhưng khi Nguy Nguyên tận mắt nhìn thấy, hắn vẫn
bị chấn động một cách sâu sắc!

Hắn
ngây ra như tượng đất, không chút động đậy!

Kinh
diễm! Tuyệt đối là kinh diễm! Hắn như si như mê, nhập thần nhìn, trong đầu
trống rỗng, trước mặt chỉ có tấm màn ánh sáng, quang cầu, mảnh vỡ lấp lánh, còn
có bóng dáng lúc ẩn lúc hiện ở trong đó.


không làm phiền người huấn luyện bên trong, mỗi căn phòng đều có thể để người
huấn luyện tự mình cài đặt mật mã. Diệp Trùng trước giờ không có thói quen cài
đặt mật mã, vậy mới để cho Nguy Nguyên dễ dàng bước vào! Diệp Trùng không hề
phát hiện có người đang đứng xem, hạng mục huấn luyện này phải tập trung tinh
thần cao độ, không thể có chút sơ suất nào.

Vẫn
không cách nào đột phá năm phút, nhưng hiện giờ Diệp Trùng đã cảm nhận được một
chút tiến bộ. Mang cận chiến bình thường dung nhập vào cận chiến quang giáp đã
sớm có người thử, mình chẳng qua cũng là một người đi sau. Hơn nữa giờ nghĩ
lại, khi xảy ra xung đột với giáo quan Huck, giáo quan Huck hình như chính là
dùng rất nhiều chiêu thức tương tự, chỉ là mình lúc đó không hề chú ý tới mà
thôi. Diệp Trùng gần như đoán chắc rằng, Hắc giác ở phương diện này rất mạnh
mẽ, khẳng định đã vượt xa tất cả mọi người.

May mà
hắn cũng tự biết mình, biết trình độ này của mình, nếu như ở trong Hắc giác,
phỏng chừng cũng không xem là gì, điều này cũng là nguyên nhân tại sao hắn cố
kỵ Hắc giác. Nhưng cho dù là thế, hắn vẫn như cũ không hề bỏ cuộc, cho dù
phương pháp của mình trong mắt sư sĩ của Hắc giác thấp kém như thế, nhưng tự
hắn lại có thể cảm giác được thực lực của mình đang tăng thêm từng chút một.

Ví dụ
như phương pháp Mục đề nghị này, Diệp Trùng vẫn cho rằng có hiệu quả.

Đỡ đòn
của Diệp Trùng hiện giờ đã không còn liên tục không ngừng. Chỗ tốt mà ghi hình
của hai cao thủ cận chiến được ghi lại trên Nasdaq mang lại cho Diệp Trùng cực
kỳ to lớn. Không chỉ là một số động tác phi thường trong đó, mà ảnh hưởng do tư
tưởng chiến thuật trong đó mang lại cho Diệp Trùng mới càng thêm sâu sắc.

Thủ
pháp đỡ đòn của Thiên Thoa hiện giờ chính là động tác phân giải ra từ trong ghi
hình của hai cao thủ cận chiến này. Mấy động tác căn bản này là động tác thường
thấy được sử dụng với tần suất cao nhất trong trận chiến của hai người, vô cùng
phù hợp với nhân thể học.

Nhưng
Diệp Trùng không phải là người cố chấp không đổi. Khác biệt của cận chiến thông
thường và cận chiến quang giáp, hắn vẫn rất rõ, cho nên hắn không hề hoàn toàn
chiếu theo cận chiến thông thường, mà lại tu sửa một loạt các động tác này, làm
cho chúng càng thích hợp với cận chiến quang giáp hơn. Còn việc tu sửa có thành
công hay không, cái đó phải coi thực chiến sau này rồi!

Diệp
Trùng đối với việc khống chế thân thể đã đạt tới mức độ cực kỳ chính xác, cho
nên mô phỏng mấy động tác này không hề khó khăn. Nhưng muốn quang giáp thực
hiện mấy động tác này, không còn gì phải nghi ngờ, là vô cùng khó khăn, thường
thường động tác tăng thêm một sự thay đổi, độ khó điều khiển lại tăng thêm vài
lần. Diệp Trùng lúc này mới hiểu tại sao lúc trước mình học mấy động tác cơ sở
của cận chiến quang giáp lại đơn giản như vậy.

Nhưng
may mà Diệp Trùng có tốc độ tay kinh người, đây là điểm quan trọng hắn có thể
điều khiển Thiên Thoa hoàn thành mấy động tác này!

Diệp
Trùng luyện tập không biết mệt mỏi, theo đó mức độ thành thạo cũng tăng lên, ưu
điểm tốc độ tay siêu nhanh của hắn mới thật sự phát huy ra. Mỗi động tác càng
lúc càng thành thục, thời gian hoàn thành cần cũng thu ngắn lại rất lớn, điều
này trực tiếp biểu hiện ở thời gian Diệp Trùng ở trong phòng né tránh quang cầu
tăng lên rất lớn.

Mình
vừa bắt đầu, thời gian luyện tập cần thiết cực kỳ nhiều! Ài, nếu như mình hiện
giờ giải quyết được quái bệnh trên người thì tốt rồi, vậy mình tuỳ tiện tìm một
hành tinh không có ai quen biết, chỉ cần bình thường cẩn thận một chút, vô luận
là Hắc giác, hay là Tông sở, hoặc Hiệp hội sư sĩ, xác suất muốn tìm thấy mình
đều vô cùng nhỏ!

Vậy
mình có thể mỗi ngày trải qua cuộc sống mình ưa thích rồi, nghiên cứu quang
giáp, luyện tập cận chiến quang giáp, cận chiến bình thường, học điều bồi, chế
tạo quang giáp bằng xương, thậm chí còn có thể tập luyện minh tức…

Đột
nhiên, Diệp Trùng phát hiện mình có rất nhiều thứ có thể làm, nhưng chỉ là
không có thời gian, hơn nữa vẫn luôn trôi dạt. Trải nghiệm của con người quả là
kỳ diệu, giống như có một bàn tay vô hình đang điều khiển mình vậy, Diệp Trùng
không ngừng phiêu bạt khắp nơi. Nói thật, sau khi trải qua cảm giác mới mẻ lúc
ban đầu, hắn cực kỳ không thích loại cuộc sống không có trật tự này, thậm chí
có chút căm ghét. Nhưng hắn lại không thể không liên tục cổ vũ tinh thần, bởi
vì nếu như mình không cẩn thận, bất cứ lúc nào cũng có khả năng sa vào nguy
hiểm! So với loại cuộc sống đầy kích thích trong mắt người khác này, hắn ngược
lại càng hoài niệm loại cuộc sống đơn giản mà đơn thuần khi còn ở trên hành
tinh rác đó!

Một
phút phân tâm này, Diệp Trùng lập tức bị vô số quang cầu đánh trúng, trực tiếp
bị tuyên án thất bại!

Mình
lại phân tâm trong lúc luyện tập? Diệp Trùng chế giễu trong lòng, lập tức tập
trung tinh thần, một lần nữa vùi đầu vào luyện tập.

Nguy
Nguyên đã hoàn toàn sững sờ rồi!

Trời ạ!
Tên này vẫn còn là người sao? Mấy cao thủ cứt chó gì gì đó trong trường ở trước
mặt người này đều là đồ cặn bã a! Tên YC này đối với việc điều khiển quang giáp
tuyệt đối đã tới mức tuỳ tâm sở dục, lô hỏa thuần thanh rồi.

Dần
dần, Nguy Nguyên nhìn ra một chút manh mối.

Tấm màn
ánh sáng hình tròn dường như là thực chất đó đang mở rộng từng chút một!

Đúng,
chính là mở rộng! Nguy Nguyên sợ mình nhìn sai, vội vàng mở hệ thống hỗ trợ tự
động, chụp một tầm hình, đợi mười giây sau, lại chụp một tấm, thông qua tính
toán của hệ thống hỗ trợ tự động, quả nhiên tấm màn ánh sáng hình tròn đang mở
rộng ra ngoài! Hệ thống hỗ trợ tự động được tự động trang bị trên người mỗi một
công dân lên mạng mô phỏng, công năng chủ yếu của nó là hỗ trợ giải quyết một
số vấn đề thường gặp mà mình gặp trong mạng mô phỏng. Đồng thời nó còn có một
số công năng đơn giản của quang não.

Nguy
Nguyên không tự chủ được mà trở nên kích động!

Hắn ở
chỗ này nhìn lâu như vậy, tấm màn ánh sáng hình thành do YC đánh vỡ mấy quang
cầu đó trước sau che phủ trong phạm vi cực nhỏ.

Nhưng
bây giờ, tấm màn ánh sáng này chính là đang từ từ mở rộng ra ngoài, điều này
cũng có nghĩa là, YC không ngừng mở rộng phạm vi không chế của hắn! Nguy Nguyên
không hề là kẻ tôn sùng YC, cho nên không hề vì YC có đột phá mà kích động!
Nguy Nguyên sở dĩ kích động là vì hắn biết, theo sự mở rộng từ từ phạm vi khống
chế của YC, YC đó không thể không di động trong phạm vi lớn hơn, đây mới là chỗ
hắn thật sự cảm thấy hứng thú!

Nguy
Nguyên cảm thấy hứng thú nhất cũng là tự tin nhất là điều khiển quang giáp, hắn
muốn nhìn thực lực trên phương diện này của vị YC này rốt cuộc là thế nào! Nói
không chừng mình còn có thể từ đó mà học được một chút!

Nguy
Nguyên mở to mắt, sợ bỏ qua một chi tiết nào.

Tấm màn
ánh sáng đang chậm rãi mà vững chắc mở rộng ra ngoài!

Theo sự
mở rộng ra ngoài của tấm màn ánh sáng, Tấm màn ánh sáng cũng càng lúc càng
mỏng, Nguy Nguyên đã có thể nhìn thấy khá rõ ràng thân hình của cái Thiên Thoa
đó ở bên trong tấm màn ánh sáng.

Đúng
như dự liệu của Nguy Nguyên, theo sự mở rộng không ngừng phạm vi khống chế của
Thiên Thoa, Diệp Trùng không thể không thực hiện di động trong phạm vi khá lớn!

Nguy
Nguyên nhìn chằm chằm Thiên Thoa, sợ bỏ lỡ bất cứ chi tiết nào!

Càng
nhìn Nguy Nguyên càng kinh ngạc, vẻ mặt từ từ trắng bệch! Nếu như phòng của
Nguy Nguyên có người, thì có thể nhìn rõ quần áo của Nguy Nguyên từng chút một
trở nên ẩm ướt, chẳng mấy phút sau thì đã hoàn toàn ướt đẫm, giống như từ trong
nước chui ra. Mồ hôi to tướng, từ trên mặt, men theo cổ, chảy thẳng xuống, mồ
hôi càng lúc càng nhiều, tập trung lại một chỗ, giống như từng dòng suối sau
cơn mưa lớn!

Nguy
Nguyên ở trong mạng mô phỏng, tuy vẫn không tới mức tâm tàn ý lạnh, nhưng không
nghi ngờ gì, chịu đả kích cực lớn!

Hiện
giờ trong lòng hắn chỉ một nghi vấn, tên YC này rốt cuộc là ai? Sao lại khủng
bố như vậy?

Mỗi một
lần Thiên Thoa rẽ ngoặc, Nguy Nguyên đều không bỏ qua, nhưng chính vì như vậy,
chấn động trong lòng hắn chịu cũng lớn, tuyệt đối là không gì so sánh được! Cái
Thiên Thoa này dưới sự điều khiển của YC, tưởng chừng như là quỷ mỵ vậy, động
tác linh hoạt đến mức làm người ta cảm thấy đây căn bản chính là một vật sống!

Đây chỉ
là cảm giác đầu tiên của Nguy Nguyên!


người có thực lực khá hùng hậu ở phương diện điều khiển quang giáp, hắn tự
nhiên sẽ không xem một cách qua loa như vậy!

Mà hắn
nhìn tỉ mỉ, không khẩn trương, nhưng mồ hôi thế nào cũng không kiềm được, ròng
ròng chảy xuống, sống lưng mát lạnh!

Đổi
hướng quá nhanh! Hình như căn bản là không khựng tí nào. Nguy Nguyên thậm chí
nhìn thấy Thiên Thoa mấy lần đột nhiên thụt lùi, giống như vi phạm quy tắc quán
tính của vật lý vậy, đây cũng chính là vì sao nhìn cứ như quỷ mỵ!

Không
thể nào! Hắn lúc đó suýt nữa kinh ngạc mà nhảy dựng lên!

Rẽ
ngoặc ngược hướng thế này đối với bất cứ sư sĩ nào đều là điều kiêng kỵ nhất!
Bởi vì rẽ ngoặc ngược hướng không chỉ có hại rất lớn với bản thân quang giáp,
mà đối với bản thân sư sĩ mà nói, gánh nặng rất lớn, tuyệt đối là người thường
không thể tưởng tượng được! Dưới gánh nặng như vậy, con người rất khả năng tử vong!

Mà điều
làm cho Nguy Nguyên phát cuồng là, tên YC này không chỉ làm động tác như vậy,
mà còn không ngừng làm!

Tên này
thật sự là con người sao? Nguy Nguyên không kiềm chế được mà rên rỉ trong lòng!
Tuy trong mạng mô phỏng không hề xuất hiện tình huống chết người, nhưng mọi số
liệu ở trong này không cái nào không cùng với đời thật tương đương nhau, động
tác như vầy mà có thể hoàn thành trong này, cũng có nghĩa là hiện thực của hắn
rất có khả năng cũng hoàn thành được động tác thế này!

Lập
tức, một nghi hoặc dâng lên trong lòng hắn, hành vi không thương tiếc quang
giáp thế này, trừ phi trong lúc nguy cấp, gần như không có sư sĩ nào sẽ làm thế
này. Tên YC này lại sử dụng cách này trong lúc huấn luyện, thật làm người ta
quá kỳ quái!

Nguy
Nguyên không tin YC là một sư sĩ như vậy, trong này nhất định có khuất tất gì
mà mình không hiểu! Nhất thời nhìn không ra nguyên nhân, Nguy Nguyên chỉ đành
gạt vấn đề này sang một bên.

May mà
mình sớm mở màn hình nổi, nếu không, mình muốn nghiên cứu cũng không có cách
nào nghiên cứu.

Nguy
Nguyên tiếp tục nhìn!

Càng
nhìn càng kinh ngạc, tên này trong phạm vi không lớn của tấm màn ánh sáng đó,
vẫn luôn duy trì tốc độ cực cao! Tốc độ của quang giáp càng nhanh thì càng khó
điều khiển, hơn nữa trong vòng tròn nhỏ như vậy rẽ ngoặc như ý, còn phải luôn
duy trì tốc độ thế này, nếu như không phải Nguy Nguyên tận mắt nhìn thấy, chỉ
sợ có đánh chết hắn cũng không tin!

Nguy
Nguyên lặng lẽ tính số lần YC rẽ ngoặc trong một đơn vị thời gian, kết luận có
được đủ dọa hắn trắng bệch cả mặt!

Đáng sợ
quá!

Thì ra
cao thủ chân chính là như vậy a! Tâm trạng của Nguy Nguyên trong sự kinh ngạc
hết lần này tới lần khác mà xảy ra biến hoá. Hiểu rõ mình ở phương diện này so
với YC quả thật là thua kém quá xa, không biết là thua kém bao nhiêu cấp bậc!

Sự biến
hoá tâm trạng làm hắn trở nên càng thêm khiêm tốn, hắn hiện giờ đã hoàn toàn ở
trong trạng thái học tập!

Với tâm
tư như vậy, hắn dần dần phát hiện thêm nhiều vấn đề. Theo lẽ thường mà nói,
đường thẳng giữa hai điểm là ngắn nhất, cho nên đi theo đường thẳng là nhanh
nhất. Nhưng Nguy Nguyên lại phát hiện YC vậy mà lại đi ngược hướng không theo
đường thẳng, đại loại như hồ hình bộ, Nguy Nguyên còn đoán ràng YC nhất định là
không cách nào chịu được áp lực do di chuyển đường thẳng mang lại, nên dùng
bước đi không theo đường thẳng. Nhưng sau khi nhìn thấy YC thực hiện di chuyển
ngược hướng theo đường thẳng, sự suy đoán này rõ ràng là không thành lập, còn
có bước đi nào có phụ tải còn lớn hơn di chuyển ngược hướng theo đường thẳng
chứ?

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3