Sư sĩ truyền thuyết - Chương 495 + 496

Chương 495: Bước chuyển (3)

- Giáo quan, có năm tàu
vũ trụ thỉnh cầu gia nhập hạm đội chúng ta. - Tây Thanh báo cáo với Diệp Trùng,
bên cạnh hắn, Tu mặc một bộ đồng phục chỉnh tề đứng thẳng. Từ sau thắng lợi lần
trước, tàu vũ trụ nghe tiếng mà tới nhiều không kể xiết. Tới trước mắt, quy mô
của hạm đội đã mở rộng thành tám trăm chiếc, mà thuyền viên chở theo lại cao
tới hai mươi lăm vạn người, ngay cả số lượng chiến hạm cũng đã đạt tới mười
chiếc.

Trước năm tàu vũ trụ
này, tàu vũ trụ được thông qua thỉnh cầu gia nhập của hôm nay đã có ba mươi ba
chiếc.

- Được. - Diệp Trùng
không phí lời: - Về sau, mấy việc này cứ theo trình tự mà làm là được rồi. - Do
dọc đường không ngừng có tàu vũ trụ gia nhập, làm sao thông qua thỉnh cầu, làm
sao xếp vào hạm đội, đều đã hình thành một bộ quy trình hoàn thiện, trong đó,
Thương có tác dụng cực kỳ quan trọng. Hầu hết điều khoản đều là hắn định ra.

Tất cả tàu vũ trụ được
xếp vào hạm đội không chỉ phải tuân thủ tất cả mệnh lệnh tàu Hashgel ban bố mà
còn phải báo cáo tất cả nguồn lực, phải hoàn thành tất cả hạng mục điều tra
thuyền viên, phải tham gia chiến đấu. Cũng tức là nói, bọn họ một khi quyết
định gia nhập hạm đội này thì bọn họ sẽ trở thành thành viên phụ thuộc của Diệp
Trùng.

Nếu như là bình thường,
loại tình huống này quả thật không thể tưởng tượng được, không ai nguyện ý để
mình mất đi tự do. Nhưng trước mắt, áp lực sinh tồn đã đặt ở vị trí số một,
không ai đưa ra bất cứ chất vấn gì với điều này.

Dưới tình huống Diệp
Trùng không biết, trận thắng lợi chưa từng có với Xích vĩ thú đó truyền đi khắp
Hôi cốc, kẻ khơi mào chính là Thương. Kiệt, cái tên giả này của Diệp Trùng,
hiện giờ đã trở thành một lá cờ đầu. Những người ở chỗ mấy con Xích vĩ thú vẫn
chưa hề tàn sát quá nghiêm trọng đó đều đang chú ý hạm đội thần bí mà đặc biệt
này. Còn đầu lĩnh của hạm đội này, Diệp Trùng càng là trung tâm nghị luận của
mọi người.

Trận thắng lợi này,
cũng làm cho uy vọng cá nhân của Diệp Trùng hoàn toàn dựng đứng lên trong hạm
đội, tất cả mệnh lệnh của hắn nhận được sự quán triệt trung thực nhất. Đám
thuyền viên với sĩ khí bốc cao, ai nấy đều đầy hăng hái, vinh dự vì đầu lĩnh
của bọn họ, còn người bạn thần bí đó của đầu lĩnh lại từ từ ra khỏi tầm nhìn
của mọi người. Đặc biệt là thành viên gia nhập sau này, hoàn toàn không biết sự
tồn tại của nhân vật thần bí đó.

Một kết quả phụ thuộc
khác của thắng lợi này là, Diệp Trùng đã trở thành thần tượng được sùng bái
nhất trong lòng đám thuyền viên, được họ yêu thích nhất.

Cho nên, dưới điều kiện
nhập đội được quy định hà khắc thế này vẫn có vô số người hy vọng gia nhập hạm
đội thần bí này. Diệp Trùng cũng không từ chối người tới, thắng lợi lần trước,
số lượng sư sĩ giảm mạnh, cần bổ sung lực lượng gấp.

Diệp Trùng nhìn hai
người nói: - Công tác huấn luyện phải nắm chắc, thời gian dành cho chúng ta
không còn nhiều nữa.

Tây Thanh và Tu run rẩy
trong lòng, đồng loạt khom mình chào: - Vâng! - Bọn họ không hề biết thời gian
không đủ là có ý gì, nhưng bọn họ biết, việc không nên hỏi, không được hỏi
nhiều.

Đối với biểu hiện của
Tây Thanh và Tu, Diệp Trùng cực kỳ vừa ý. Chính vì sự tồn tại của hai người,
hắn mới có nhiều thời gian để suy nghĩ, đi làm việc việc khác hơn.

- Chúng ta hiện giờ có
bao nhiêu tấm năng lượng? - Diệp Trùng đột nhiên hỏi.

Tây Thanh và Tu nhìn
nhau, trầm giọng nói: - Giáo quan, chúng tôi lần này tới chính là vì việc này.
Chiến đấu lần trước, tấm năng lượng của chúng ta tiêu hao cực lớn. Thêm vào
huấn luyện thực chiến với cường độ cao, tấm năng lượng tiêu hao cũng cực lớn.
Số lượng tấm năng lượng của chúng ta chỉ còn lại ba ngàn sáu trăm tấm. Chúng ta
cần phải bổ sung tấm năng lượng gấp.

- Đúng, hạm đội chúng
ta hiện giờ quy mô quá lớn, tấm năng lượng tiêu hao mỗi ngày cực lớn. Nếu như
còn không được bổ sung, chúng ta sẽ… - Ý lời phía sau của Tây Thanh cực kỳ rõ
ràng.

Diệp Trùng ngớ người,
mình lại bỏ qua một việc quan trọng thế này. Hắn vừa mở bản đồ hành tinh của
Hôi cốc, vừa hỏi: - Điểm bổ sung gần nhất cách chúng ta là chỗ nào?

- Là thành phố nổi
Thiết Hạt (bò cạp thép). - Cặp mắt bình tĩnh của Tu toát ra một luồng khí tức
cuồng nhiệt: - Nó là một thành phố vũ trụ do tổ nghiên cứu khoa học xây dựng,
cũng là một căn cứ của bọn họ, nơi đó trữ lượng lớn tấm năng lượng. - Hắn lập
tức u ám bổ sung một câu: - Có thể vẫn còn không ít quang giáp và tàu vũ trụ.

Tây Thanh không nói gì.
Đối với đề nghị của Tu, trong lòng hắn cũng ủng hộ. Tổ nghiên cứu khoa học, cái
tên có biết bao cân nặng ở Hôi cốc lúc trước này, gần như mỗi người đều có cảm
giác đặc biệt với nó. Sự tạo dựng của Hôi cốc và tổ nghiên cứu khoa học có mối
liên hệ mật thiết không thể tách riêng. Mà mấy năm nay, tổ nghiên cứu khoa học
cũng vẫn luôn lợi dụng ưu thế về khoa học kỹ thuật của bọn họ để dẫn dắt Hôi
cốc tiến tới trước. Nhưng trong tai họa Xích vĩ thú lần này, tổ nghiên cứu khoa
học trừ thôi thúc các thế lực kết thành liên minh lúc ban đầu ra thì không còn
bất cứ biện pháp xoay chuyển tình thế nào khác.

Ngược lại, về sau, bọn
họ lại chọn một loại hành vi quả thật có thể nói là ngu ngốc: bỏ rơi mọi người,
rút đi trước. Điều này làm tất cả những người ký thác vô số hy vọng cho bọn họ
thất vọng vô cùng, Tây Thanh và Tu chính là tự mình trải qua sự bỏ rơi của tổ
nghiên cứu khoa học. Từ lúc tiền tuyến thảm bại tới giờ, một khoảng thời gian
dài như vậy, không thấy tổ nghiên cứu khoa học có bất cứ hành vi có ý nghĩa
thực tế nào. Nó giống như biến mất trong mắt mọi người vậy.

Diệp Trùng không chút
do dự: - Ra lệnh, tất cả đơn vị tác chiến chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. - Trong
lòng Diệp Trùng không hề có loại cảm tình phức tạp của người dân Hôi cốc bình
thường đối với tổ nghiên cứu khoa học. Từ việc tổ nghiên cứu khoa học hành tinh
Heiner bỏ đi trước thì có thể nhìn ra, dũng khí của tổ chức này không hề quá
mạnh. Huống chi tình hình khẩn cấp, hắn cũng không có chỗ trống để chọn đi chọn
lại.

- Vâng! - Hai người
hành lễ cái bộp.

Mười chiến hạm, bảo vệ
mười tàu vũ trụ, chở theo hai ngàn năm trăm sư sĩ, khí thế hung hãn lao về phía
thành phố Thiết Hạt. Sau lưng bọn họ, có năm mươi tàu vận tải cỡ trung, toàn bộ
năm mươi tàu vận tải này trống không.

Lần hành động này, Diệp
Trùng gần như mang theo toàn bộ tất cả sức chiến đấu của hạm đội. Trong cả hạm
đội, có lẽ chỉ có hắn biết tình hình nguy cấp tới mức nào. Nếu như thật sự đúng
với suy đoán của hắn, một khi Xích vĩ thú hoàn thành hợp vây, vậy thì bọn họ
chết chắc. Bọn họ hiện giờ tương đương chạy đua với thời gian, mấy ngày này,
Diệp Trùng vẫn luôn suy nghĩ. Nhưng tới tận bây giờ, hắn vẫn không tìm thấy một
phương án khả thi nào.

Suy nghĩ thời gian dài
làm trong mắt của hắn đầy tơ máu, cực kỳ dọa người. Biết rõ ý đồ của Xích vĩ
thú, nhưng hắn vẫn không tìm được một phương án làm hắn vừa ý.

Không ngờ vào lúc then
chốt này lại găp phải một vấn đề trí mạng, tấm năng lượng không đủ! Đã biết rõ
mình dấn sâu vào tuyệt cảnh, Diệp Trùng hiện giờ hoàn toàn không để ý ở trong
thành phố Thiết Hạt này rốt cuộc là ai, mặc kệ là ai, có thể đáng sợ hơn Xích
vĩ thú sao?

Càng huống chi trên tay
hắn hiện giờ còn có mười chiến hạm. Mấy chiến hạm này tuy không có bao nhiêu
tác dụng với Xích vĩ thú nhưng trong chiến đấu bình thường lại là một lực lượng
khá đáng sợ.

Mấy ngày nay, mấy chiến
hạm này cũng kìm nén lắm rồi. Mười chiến hạm này tới từ thế lực khác nhau, mấy
thế lực này đều đã bị đánh tan. Mấy ngày nay, bọn họ hoàn toàn giống như vật
trang trí vậy, không ai để ý tới bọn họ, mà trong trận chiến với Xích vĩ thú,
bọn họ lại không phát huy ra bất cứ tác dụng gì.

Mà lúc trước, bọn họ
huy hoàng đến bực nào! Chiến hạm, chỉ cái tên này thì đã đủ làm bọn họ vô luận
ở chỗ nào đều nhận được đãi ngộ cực cao.

Cho nên sau khi mệnh
lệnh của Diệp Trùng truyền xuống, mười chiến hạm liền lập tức hoàn thành tập
kết.

Chiến hạm Thủy Tinh,
bởi vì là chiến hạm đầu tiên được cho vào hạm đội cho nên có được vinh dự đặc
biệt là chiến hạm số một.

- Mọi người đều nghe rõ
rồi! Mọi người hôm nay đều lên tinh thần cho ta, ai vào lúc quan trọng mà co
vòi thì đừng trách ta không nhận người! Mẹ nó, chúng ta đường đường là chiến
hạm Thủy Tinh lúc nào vô tích sự chưa? Hôm nay, phải đánh cho ra uy phong của
tàu Thủy tinh chúng ta! Đại nhân Kiệt đang nhìn chúng ta, sau này ăn hay uống
gì thì phải xem biểu hiện hôm nay của moi người! Con bà nó đều đã nghe thấy
chưa? - Thuyền trưởng chiến hạm Thủy Tinh thần sắc hung hăng quát lên.

- Vâng! Thuyền trưởng! -
Bất cả thuyền viên đỏ cả mắt, ầm ầm hưởng ứng, trong lòng bọn họ đã sớm tích tụ
đủ một bụng tức.

Cả chiến hạm lập tức
tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu cao nhất, trên thuyền lửa nóng xung
thiên, mọi người đều trở nên bận rộn. Chiến hạm là nguồn lực quan trọng nhất
của mỗi thế lực, thuyền viên có thể tiến vào chiến hạm không ai không trải qua
chọn lựa gắt gao, tàu Thủy Tinh lúc này giống như một cỗ máy tinh xảo đột nhiên
vận chuyển với tốc độ cao.

- Các tay súng tiến vào
khoang tác chiến.

- Điều chỉnh đơn vị xạ
kích, kích hoạt hệ thống cung cấp năng lượng cho hỏa lực.

- Toàn bộ tấm năng
lượng vào vị trí.

- Bộ phận duy tu hậu
cần chuẩn bị hoàn tất.

……

Không chỉ tàu Thủy Tinh
như vậy, mười chiến hạm, cái nào cũng sát khí đằng đằng. Tất cả cửa khoang bảo
vệ phía trước pháo tàu đều đã mở ra, họng pháo đen ngòm lấp lánh quang mang đen
thui thâm trầm, làm người ta nhìn mà lạnh người. Cạnh mỗi khẩu pháo, từng tấm
từng tấm năng lượng xếp đặt chỉnh tề, ngay cả thiết bị bảo vệ bên trên cũng đã
mở ra, có thể bổ sung và thay đổi bất cứ lúc nào.

Chiến ý cao vút của
mười chiến hạm làm Diệp Trùng hơi kinh ngạc, nhưng như vậy càng tốt. Hắn vẫn
luôn có chút lo lắng, xuất xứ của mấy chiến hạm này khá phức tạp, ai biết có bỏ
công không bỏ sức trong lúc tác chiến không. Dáng vẻ hiện giờ này ngược lại làm
hắn yên tâm, có mười chiến hạm, cho dù tấn công thành phố Thiết Hạt, hắn cũng
không lo lắng.

So với chiến hạm của
Hiệp hội sư sĩ và Hắc giác Diệp Trùng gặp được ở năm thiên hà lớn, chiến hạm
của thiên hà Hà Việt và Hôi cốc không biết cao hơn bao nhiêu cấp bậc. Vô luận
là cường độ của hỏa pháo, hay là độ chính xác của xạ kích, rồi tính linh hoặc
của thân tàu, tính phòng hộ của vỏ giáp, tất cả đều là thứ mà mấy chiến hạm cấp
thấp đó khó so sánh được.

Tuyết Lai tộc có một
biên đội chiến hạm lớn nhất, Diệp gia và bộ lạc Hy Phượng cũng có biên đội
chiến hạm quy mô không nhỏ. Là lực lượng có thể ảnh hưởng chiến cục khi chiến
đấu trong vũ trụ, mỗi thế lực đều đắn đo phát triển chiến hạm. Biên đội chiến
hạm lớn nhất của Hôi cốc chính là nằm trong tay tổ nghiên cứu khoa học, bây giờ
cũng không biết trốn ở góc nào.

Nhưng, đối thủ lần này
là tổ nghiên cứu khoa học. Tuy hành vi của tổ nghiên cứu khoa học hiện giờ cực
kỳ quái dị, thượng tầng của bọn họ giống như đổi người, hoàn toàn không làm gì.
Nhưng khiêu khích trắng trợn giống hôm nay thế này, tổ nghiên cứu khoa học sẽ
làm ra phản ứng gì? Sự cường đại của tổ nghiên cứu khoa học sớm đã khắc sâu vào
chỗ sâu nhất trong đáy lòng mỗi người Hôi cốc. Đối với kết quả trận chiến này,
có không ít người đều hoài nghi trong lòng.

Thành phố Thiết Hạt
nhìn từ xa, căn cứ khổng lồ do sắt thép tạo thành này tiến vào trong tầm nhìn
của mọi người.

Chương 496: Bước chuyển (4)

Tổ nghiên cứu khoa học
rốt cuộc muốn làm cái gì?

Đây là vấn đề trong
lòng mỗi người đám người Diệp Trùng đều không tự chủ được mà suy nghĩ vào lúc
này. Thành phố Thiết Hạt không một bóng người, tịch mịch như tòa thành chết.
Trong căn cứ, yên lặng như tờ, đồ đạc lộn xộn, hỗn loạn có ở khắp nơi. Ngay cả
mấy con chip chắc là tư liệu bảo mật đó cũng bị quăng tùy ý trên đất, có thể
thấy được bọn họ hoảng loạn thế nào khi rời đi.

Nơi này rốt cuộc đã xảy
ra việc gì? Diệp Trùng hoài nghi không hiểu.

- Đáng tiếc cho một chỗ
tốt a! Nếu như là bình thường, đây là một căn cứ cực tốt. - Trong giọng nói của
Thương đầy vẻ tiếc nuối. Diệp Trùng không trả lời, thành phố Thiết Hạt đích xác
là một căn cứ tốt, nhưng lúc này đóng quân thủ, điều đó và tìm chết không có
khác biệt gì. Một căn cứ tốt thế này, không có chút giá trị nào với Diệp Trùng.

Thành phố Thiết Hạt
dưới sự kinh doanh tận tâm nhiều năm của tổ nghiên cứu khoa học, các loại thiết
bị bên trong đều hợp lý, hoàn thiện phi thường. Có thể thấy được, rất nhiều
thiết kế phí không ít tâm tư.

Kết hợp năm trăm sư sĩ,
nơi này lập tức sẽ trở thành pháo đài chiến đấu đúng như tên gọi. Muốn công hạ
thì không phải chút lực lượng trên tay Diệp Trùng này có thể làm được.

Diệp Trùng lúc này mới
biết lòng tin vừa rồi của mình là hoang đường tới bực nào.

Nhưng điều đáng chúc
mừng là việc rút lui làm người ta nghĩ mãi không hiểu của tổ nghiên cứu khoa
học lại khi không tiện nghi cho hắn.

Diệp Trùng bỗng cất cao
giọng: - Lập tức đi tìm kho hàng! - Căn cứ giống loại này, làm sao có thể không
có một kho hàng lớn chứ? Đây mới là điều cần bức thiết nhất hiện giờ.

Điều Diệp Trùng có thể
làm hiện giờ cầu chúc trong kho không phải trống không.

- Giáo quan! Chúng tôi
đã tìm thấy kho hàng! - Tây Thanh kích động báo cáo với Diệp Trùng. Trong hạm
đội này, người có tư cách gọi Diệp Trùng là giáo quan rất ít, phần lớn là học
sinh dưới tay hắn lúc trước như là Tây Thanh và Tu. Mấy học sinh này giờ đây
gần như đều là cán bộ cơ sở. Bọn họ mới là người ủng hộ trung thực nhất của
Diệp Trùng.

Kho hàng ở tầng trong
của thành phố Thiết Hạt, vì phòng ngừa bị đánh trúng mà toàn dùng hợp kim chế
tạo, cho dù là pháo của chiến hạm, bắn chính diện một cái cũng khó mà bắn vỡ
lớp ngoài cứng hơn tinh thiết này.

Cánh cửa lớn bằng hợp
kim dày nặng yên lặng men theo khe trượt di động sang hai bên, trong kho tối
thui.

Mở đèn, mọi người tràn
đầy mong chờ đột nhiên yên tĩnh. Yên tĩnh tới mức ngay cả kim rơi trên đất cũng
nghe thấy.

Trong kho, vật tư chất
như núi được sắp xếp chỉnh tề. Tất cả vật tư chia thành các loại, cất giữ cực
kỳ hoàn hảo, có vài thứ thậm chí ngay cả mã nhận dạng phía trên cũng không có
lấy xuống.

- Thế giới này, quá
điên cuồng rồi! - Diệp Trùng lẩm bẩm một mình một cách vô ý thức. Hắn không
biết mình tại sao phải nói câu này, nhưng câu này lại không tự chủ được buột
miệng thốt ra.

Sau khi trải qua sự
chấn kinh ban đầu, mọi người xôn xao phản ứng lại, tuy ai nấy trên mặt đều là
sự vui mừng phát cuồng nhưng tính kỹ luật tốt lại làm bọn họ vẫn giữ được sự
bình tĩnh tương đối.

Không chút do dự, Diệp
Trùng dùng sức phẩy tay: - Dọn! Dọn đi toàn bộ!

Sắp xếp xong kế hoạch
vận chuyển, Diệp Trùng trở về tàu Hashgel trước tiên. Đối với lần hành động
này, hắn vô cùng vừa ý. Chỉ sợ trong cả đội ngũ, người duy nhất cảm thấy tiếc
nuối có thể chỉ có mấy thuyền viên chiến ý sục sôi trên mười chiến hạm đó. Bọn
họ vốn dĩ muốn lộ chút khả năng trước mặt Diệp Trùng, kết quả lại là một phát
pháo cũng không bắn, tâm lý vốn dĩ có vài phần kìm nén lại kìm nén thêm vài
phần.

Tổ nghiên cứu khoa học
quả nhiên vẫn có tiền a! Cho dù là loại người không động lòng với tiền bạc như
Diệp Trùng cũng nhịn không được mà cảm khái. Các loại vật tư chất cao như núi
đó làm hắn hơi chấn động.

Nhưng tổ nghiên cứu
khoa học rốt cuộc là làm sao? Theo như hắn biết, tổ nghiên cứu khoa học là một
tổ chức có lực lượng kỹ thuật cực mạnh, lực lượng quân sự không hề xuất chúng.
Nhưng từ hiện tại mà xét, chỉ e lực lượng quân sự của nó cũng không tệ hại
giống như bên ngoài truyền tụng. Diệp Trùng nhìn ra được, thành phố Thiết Hạt
là công trình quân sự điển hình.

Trùng trùng dấu vết cho
thấy rõ, tổ nghiên cứu khoa học hiện giờ dường như lâm vào trong hỗn loạn, mà
không giống rút lui có kế hoạch.

À, bất quá, điều này
lại liên quan gì tới mình chứ? Diệp Trùng cười tự châm biếm. Nếu như không phải
tổ nghiên cứu khoa học chìm trong hỗn loạn, vật tư trong nhà kho ở chỗ đó cũng
sẽ không tới lượt mình rồi. Hiện giờ, vẫn là quan tâm vận mệnh của mình thôi.

Sắc mặt Diệp Trùng trở
nên nghiêm túc.

- Diệp tử, không cần
nghiêm mặt, nếp nhăn, nếp nhăn chính là thiên địch của loài người a! Bất quá,
Diệp tử, ngươi gần đây làm không tồi. Ha ha, tiếp tục phát huy! - Thương lập
tức thần bí nói: - Diệp tử, ta gần đây đang biên soạn kho tư liệu người đẹp.
Cho ngươi một phần, thế nào? Hì hì, có tập ảnh của Băng Băng đó.

Trong tiếng cười hì hì
của Thương, Diệp Trùng nín lặng.

Chính ngay lúc này, báo
cáo thống kê đưa tới tay Diệp Trùng.

Nhìn thấy con số dài
dằng dặc trên bảng thống kê, Diệp Trùng mới biết thu hoạch lần này phong phú
tới mức nào!

Tấm năng lượng, có thể
nói là nhiều như biển. Trong khoảng thời gian khá dài, hạm đội cũng không cần
vì thiếu năng lượng mà phiền não nữa. Mà một thu hoạch khác ra ngoài ý liệu của
Diệp Trùng trong lần này chính là quang giáp. Tới tận năm ngàn cái D-6! Diệp
Trùng hiện giờ rất hoài nghi, chỗ dùng thật sự của thành phố Thiết Hạt này là
làm cái gì.

Nhưng đã có năm ngàn
cái quang giáp này thì đủ để hoàn thành trang bị cho hai ngàn năm trăm sư sĩ
dưới tay Diệp Trùng rồi, tính năng của D-6 so với quang giáp Đấu sĩ thì xuất
sắc hơn nhiều. Có thể trông mong, sau khi trải qua khoảng thời gian ngắn làm
quen, lực lượng chiến đấu trên tay Diệp Trùng sẽ có một bước nâng cao kha khá.

Vật tư chiến lược khác
cũng nhiều vô kể. Diệp Trùng lần này cũng ác, ra lệnh dọn sạch cả cái kho. Tây
Thanh và Tu chấp hành cực kỳ triệt để, cả cái nhà kho hiện giờ ngay cả một tờ
giấy cũng không còn. Ngay cả mấy con chip trong căn cứ đó, cũng lấy hết về
không chừa một cái, bất quá, tin tức bên trong vẫn cần phải chỉnh lý.

Sự mừng rỡ ban đầu đã
từ từ lui xuống, lông mày Diệp Trùng lại một lần nữa từ từ nhíu lên.

Vấn đề tấm năng lượng
đã giải quyết, nhưng vấn đề quan trọng nhất cũng là mấu chốt nhất lại vẫn luôn
không được giải quyết, đó chính là nên làm sao mới có thể xông ra khỏi vòng vây
của Xích vĩ thú.

Hắn một mực không nghĩ
ra phương pháp ổn thoả.

Tốc độ của Xích vĩ thú
nhanh hơn bọn họ nhiều, mà Xích vĩ thú ở hai cánh càng giống như điên, liều
mạng tiến tới trước, bọn họ hiện giờ đã bị bỏ lại phía sau, nói cách khác, bọn
họ đã rơi vào trong miệng túi do Xích vĩ thú hình thành, chỉ là miệng cái túi
này vẫn chưa thắt chặt. Một khi thắt chặt, vậy thì bọn họ cũng không còn cơ hội
trở mình nữa rồi.

Tàu Hashgel cũng rơi
vào trong sự vui mừng. Trong phòng liên lạc cũng thảo luận sôi nổi giữa các
thuyền viên, mọi người đều đang suy đoán, lần này có thể chuyển về bao nhiêu
thứ. Công tác của bọn họ nhàn nhã cực kỳ, mọi người hoặc ngồi, hoặc nửa nằm,
cầm một tách trà nóng, tùy ý ngẩng mặt lên trời.

Vốn dĩ, phòng thông tin
của thuyền chính một hạm đội phải là một bộ phận cực kỳ trọng yếu, tuyệt khó
nhìn thấy cảnh tượng nhàn nhã thế này, dù sao bọn họ cần phải truyền mệnh lệnh
của người chỉ huy hạm đội tới mỗi tàu vũ trụ trong hạm đội, ngoài ra, phụ trách
sự liền lạc, phối hợp giữa tàu chính và các tàu khác, nhiệm vụ không nhẹ. Nhưng
Kiệt đại nhân được mọi người yêu quý và tôn kính lại cực ít dùng phòng liên
lạc, mệnh lệnh của hắn thông thường đều là trực tiếp truyền tới Tây Thanh đại
nhân và Tu đại nhân.

- Mọi người nói, lần
này rốt cuộc có thể lấy được bao nhiêu thứ tốt? Nghe người ta nói, lần này chúng
ta phát rồi! Đồ đạc chất cao như núi vậy. - Một thuyền viên hưng phấn nói.

- Đó là đương nhiên,
chậc chậc, tổ nghiên cứu khoa học rốt cuộc là nhà giàu có a, chỉ nghĩ tới thì
đã làm người ta chảy nước miếng rồi! - Một thuyền viên khác nửa nằm trong ghế
tiếp lời.

Tổ trưởng phòng liên
lạc sắc mặt coi thường cười hắn: - Vậy ngươi đi tổ nghiên cứu khoa học đi, hì
hì, yên tâm, mọi người đều sẽ không cản ngươi đâu.

- Cái đó không phải
xong rồi sao. - Thuyền viên này lắc đầu: - Ta vẫn muốn sống mà. Hiện giờ trừ
Kiệt đại nhân, ai có thể dẫn chúng ta còn sống mà đi? Tổ nghiên cứu khoa học?
Bọn họ nếu như có thể dẫn chúng ta còn sống mà đi, thàn phố Thiết Hạt bây giờ
đã không phải một người cũng không có.

Mọi người đột nhiên
thoáng cái mất đi hứng thú tán dóc. Mấy người bọn họ, lúc mới đầu tràn đầy hy
vọng đối với tổ nghiên cứu khoa học, nhưng hiện thực tàn khốc, tổ nghiên cứu
không làm được gì đã làm cho càng lúc càng nhiều người trong Hôi cốc mất đi
niềm tin đối với bọn họ.

Chính ngay lúc này, máy
liên lạc chính đột nhiên sáng lên, tiếng cảnh báo tíc tíc chói tai vang lên
trong phòng liên lạc tĩnh mịch. Đám thuyền viên ngớ ra, nhìn nhau, đột nhiên
một người phản ứng lại, hét lớn: - Là Kiệt đại nhân!

Mọi người luống cuống
tay chân trở về vị trí của mình, nhấc máy liên lạc chính.

Trên máy liên lạc xuất
hiện hình ảnh Diệp Trùng, giọng nói lạnh lẽo giống như gió lạnh mùa đông: - Mệnh
lệnh, toàn bộ tất cả thuyền trưởng có thời gian đảm nhiệm thuyền trưởng hai
mươi năm trở nên tới phòng thuyền trưởng tập hợp, lập tức!

- Vâng! - Tất cả thuyền
viên vội vàng đứng dậy hành lễ.

Bụp, hình ảnh Diệp
Trùng trên màn hình biến mất, mọi người lúc này mới thở phào. Kiệt đại nhân lần
này lại thông qua bọn họ ra mệnh lệnh, làm bọn họ không kịp trở tay.

- Làm việc chính. - Tổ
trưởng nghiêm mặt, sự bình hòa vừa rồi biến mất không thấy. Mọi người lập tức
trở lại vị trí của mình, bắt đầu bận rộn, bọn họ cần dùng tốc độ nhanh nhất
truyền mệnh lệnh của Kiệt đại nhân tới mỗi tàu vũ trụ.

Cảm nhận được sự gấp
gáp trong ngữ khí của Kiệt đại nhân, thần kinh mọi người lập tức trở nên khẩn
trương, động tác trên tay cũng mau lẹ vô bì. Mà điều này cũng làm cho trong
lòng bọn họ dâng lên một nỗi bất an, trong lòng bọn họ, Kiệt đại nhân đã là
tượng trưng của vô địch, vấn đề có thể làm Kiệt đại nhân cảm thấy bó tay, nhất
định không phải là vấn đề nhỏ.

Bọn họ dùng tốc độ
nhanh nhất, từ ngữ nghiêm khắc nhất, truyền đạt mệnh lệnh của Diệp Trùng tới
thuyền trưởng của mỗi tàu vũ trụ.

Khoảng mười phút sau,
tất cả thuyền trưởng có kinh nghiệm hai mươi năm trở lên đã tập trung toàn bộ
tới phòng hội nghị. Sau khi bọn họ nhận được mệnh lệnh, lập tức bỏ tất cả công
việc trên tay, hỏa tốc tới. Kỷ luật của hạm đội rất nghiêm, không ai dám khiêu
chiến quyền uy của Kiệt đại nhân ở phương diện này. Khi bọn họ tới, Tây Thanh
đại nhân và Tu đại nhân cũng đã tới nơi rồi.

Thuyền trưởng quen biết
với hai người tiến tới trước thăm dò lần tập hợp này rốt cuộc là việc gì, nhưng
không ngờ Tây Thanh đại nhân và Tu đại nhân cũng không rõ ràng.

Chính ngay lúc này,
Diệp Trùng đi vào phòng hội nghị.

Mọi người lập tức đứng
dậy hành lễ, Diệp Trùng trả lễ. Trò này tự nhiên không phải Diệp Trùng có thể
nghĩ ra, tất cả quy định trong hạm đội hiện nay gần như đều là một tay Thương
xây dựng. Bất quá, hiệu quả vô cùng rõ ràng, mọi thứ hiện giờ đều đâu vào đó,
quản lý trở nên cũng không còn không có đầu đuôi như lúc trước.

Không phí lời, Diệp
Trùng dùng phương thức trực tiếp nhất để mở màn.

- Hiện giờ, chúng ta
đối mặt một nan đề sẽ trực tiếp quyết định sống chết của chúng ta!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3