Tứ Quái TKKG (Tập 2) - Chương 06

SÁU: HUNG THẦN BOSSELT

Tiết học sắp tới của lớp 10A cực kì khó
chịu. Môn Giáo Dục Công Dân là một môn tối cần thiết nhưng với cách hướng dẫn
của cô giáo Klamm, môn học trên hoàn toàn mang tích cách phục thù. Còn phải
hỏi, cô Klamm khi sinh ra đời vốn đã có “nhan sắc của một người đàn ông không
đẹp trai” nên khi bước vào sự nghiệp “gõ đầu trẻ”, đối tượng mà cô để ý “chăm
sóc” hơn ai hết là... các nữ sinh xinh xắn. Mà trong các nữ sinh của lớp 10A
thì không có “người đẹp” nào sánh nổi “hoa khôi” Gaby.

Bao nhiêu lần cô chất vấn Gaby, khó mà nhớ
hết. Chỉ biết rằng mỗi lúc Claudia Klamm bước vào lớp, ba quái đều hồi hộp nhìn
Gaby với cùng một ý nghĩ “Chuyện gì nữa đây?”. Gaby càng thông minh thì càng là
cái gai nhọn trong con mắt ghen tức của cô giáo Klamm trên bục giảng. Những câu
hỏi hắc búa nhất ngoài bài học đều được nhà nữ sư phạm ngoài ba mươi tuổi còn
cô đơn trút hết lên Gaby. Và... Gaby vẫn khểnh răng trả lời xuất sắc khiến cô
giáo Klamm tê tái.

Tiết Công Dân hôm nay không ngờ lại là một
ngoại lệ. Gần một tiếng đồng hồ trôi qua khá êm ả có lẽ nhờ chiếc áo sơ mi mới
của cô Klamm. Thông thường thì Claudia Klamm ăn mặc như một con rối với nhân
dạng giống “đàn ông” qua gò má nhô lên xương xẩu.

Tứ quái chưa kịp hưởng trọn vẹn niềm vui
thì... có chuyện. Heinz Bosselt biệt danh “hung thần”, kẻ mà cả lớp 10A đều
không ưa đã bày tỏ sự ái mộ của nó với Công Chúa bằng một... mũi kim khâu. Coi,
không biết thằng cô hồn trên đã thủ sẵn cái kim khâu trong túi từ lúc nào, chỉ
biết rằng Bosselt thản nhiên cúi xuống ghế sử dụng vật nhọn kia đâm thủng quần
Jeans của Gaby ngập ít nhất là nửa centimét.

Trong lớp này ai lại không biết thằng Heinz
Bosselt thời gian gần đây thường chọc ghẹo Gaby, nhưng cách tán tỉnh con gái
kiểu trên thì quả tình lố bịch. Nó đã lợi dụng vị trí chiếc bàn phía sau Công
Chúa để giở trò đểu cáng, nó nghĩ rằng không đời nào “người đẹp” dám tri hô vì
một lẽ giản dị: Kẻ thù của Gaby là cô Klamm đang chờ đợi với đầy đủ nanh vuốt.

Như bị nhện độc cắn, Gaby kêu thét lên:

- Á, đau...

Và... tiết Công Dân đã mất tiêu ngoại lệ.
Nhà nữ sư phạm Claudia Klamm đùng đùng nổi giận như đã từng lồng lộn ngay từ
lúc sinh ra.

- Glockner, chuyện gì đó?

- Thưa cô, em...

- Tôi không muốn nghe cái giọng ỏn ẻn của
em nữa! Em đã dám rống lên trong giờ học... Đồ phá rối trật tự...

Đôi môi xinh xắn của Gaby run rẩy:

- Thưa cô, rõ ràng em bị một vật nhọn đâm
từ phía sau...

- Thôi đừng vô liêm sỉ, từ lâu tôi đã quá
rành sự xảo quyệt của em. Em lợi dụng mọi cơ hội để phá rối giờ học của tôi.
Lần này tôi cảnh cáo em và chắc chắn tôi sẽ đưa sự việc này lên Ban giám hiệu.
Em đúng là một ả phù thủy có khuôn mặt thiên thần.

Chưa bao giờ Gaby tức nghẹn ngào như hôm
nay. Cô bé không cần quay đầu lại nhìn xuống bàn dưới, nơi cô biết chắc thằng
hung thần Bosselt đang khoanh tay ngoan ngoãn trên bàn với bộ dạng tỉnh bơ và
thằng Werner Kaufmann ngồi kế bên nó thì đầy... nhu nhược. Nước mắt cô ướt đẫm
hàng mi tuyệt vọng.

Cả lớp xì xầm. Ai mà không yêu mến Gaby. Đã
đến lúc Tarzan bày tỏ phản ứng. Chỗ Công Chúa ngồi gần cuối lớp và sau dãy bàn
đó chỉ còn mỗi bàn của Werner Kaufmann và Heinz Bosselt. Hắn “chiếu tướng” dữ
dội vào Warner khiến thằng nhãi ranh nhát như thỏ này phải liếc qua hung thần
Bosselt trách móc. Chỉ cần một chi tiết đó là Tarzan hiểu hết. Thủ phạm chính
là thằng Bosselt mặt lưỡi cày. Vậy mà hung thần không tỏ vẻ ngán chút nào. Nó
nhe răng cười thách thức khoe bộ mặt lổ đổ tàn nhang và trứng cá. Bảng thành
tích của nó chứng tỏ nó đâu phải là đứa dễ bị ăn hiếp: mười bảy tuổi còn học
đúp lớp 10, chưa kể chuyện dám hút thuốc lá lén lút trong giờ học và là ẩm
khách thường xuyên của quán bia đêm. Nó sớm có dáng dấp “anh chị” ngay cả những
lúc đốt tiền vào các máy chơi tự động mà người lớn thường gọi là “tên cướp một
tay”.

Nhà nữ sư phạm bất đắc dĩ Claudia Klamm đã
phát hiện lối “chiếu tướng” của Tarzan:

- Peter Carsten, tôi muốn em quay mặt lên
bảng!

- Thưa cô, em sẽ không quay lên nếu cô
không đồng ý một điều này. Đó là sự bất công mà bạn Gaby Glockner phải gánh
chịu. Em sẽ chứng minh rằng Gaby bị một kẻ xấu đâm vào chân thực sự, nếu em
không làm được chuyện này thì em sẽ chịu kỷ luật. Miễn là cô khoan lên Ban giám
hiệu báo cáo...

Cô giáo Klamm lặng người. Phải, cậu học
sinh cao lớn mà cô có ý nể nang đã nói như đinh đóng cột như vậy. Claudia Klamm
chỉ biết nhìn hắn đầy hậm hực. Bởi cô ta thừa hiểu vai trò thủ lãnh của Tarzan
trong lớp này...

*

Không một học sinh nào thèm nhìn mặt cô
Klamm trong giờ giải lao. Chỉ có Tứ quái quan sát cô như quan sát một người
chọn lầm nghề dạy học. Lớp học vắng hoe. Đôi mắt Công Chúa hướng về Tarzan, Máy
Tính Điện Tử, Tròn Vo long lanh ngấn nước. Tarzan níu tay thằng Werner Kaufmann
vừa đi ngang qua:

- Ê, Werner, tao có chuyện cần bàn.

Werner Kaufmann đứng lại. Hung thần Bosselt
cũng ép sát bên nó. Thì hung thần luôn luôn là chúa sơn lâm trước con thỏ đế
Werner mà.

Tarzan đi... guốc vô tim đen Bosselt:

- Tao không định gặp mày.

Thằng anh chị mặt lưỡi cày cười ha hả:

- Nhưng tao có quyền đứng đây. Mày muốn gì?

Tarzan vẫn điềm nhiên:

- Tao muốn mày nghe tao hỏi Werner. Này
Werner, có phải mày đâm lén Gaby không? Hả?

Thằng Werner hết nhìn Tarzan lại quay sang
Bosselt. Trời ạ, hoàn cảnh nó thật bi kịch giữa hai “ông sếp” trong lớp. Trả
lời như thế nào đều tiến thoái lưỡng nan. Nó bặm môi:

- Tao xin thề trước Chúa không bao giờ làm
chuyện tệ hại đó.

- Vậy thì ai?

Bosselt cũng gầm gừ:

- Ai?

Tarzan cười khẩy:

- Không sợ hãi bất cứ kẻ nào, nghe chưa
Werner, kể cả thằng Bosselt mà mày coi như hung thần. Tao biết mày là thằng yếu
đuối nhưng trung thực. Mày có đành lòng để Gaby bị tội oan không? Nói đi
Werner, tao đủ sức bảo vệ mày khi nào tao chưa bị đuổi khỏi trường này...

Lần đầu tiên trong đời, thằng Werner can
đảm như một anh hùng. Nó hít một hơi thật dài:

- Thằng Bosselt là thủ phạm. Nó đâm Gaby bằng mũi kim khâu. Tao thấy hết.
Nó đe dọa nếu tao nói...

Bosselt ra tay liền. Nó hạ thủ chớp nhoáng và tàn bạo. Cú đấm bay vào mặt
Werner khiến thằng nhân chứng “can đảm” đổ máu mũi.

Sau đó thì đến phiên Bosselt. Hung thần không còn biết chuyện gì xảy ra với
mình nữa. Một cơn bão bạt tai lốp bốp hất đầu nó sang phải rồi sang trái. Hai
má nó đỏ rực như cà chua chín nẫu. Nước mắt nó trào ra đau đớn và căm hận. Hung
thần lùi hai bước và gào lên:

- Mày dám “chơi” tao. Được...

Bosselt lao vào Tarzan như một thằng điên. Nhưng nó thất bại thê thảm.
Nhanh tới mức không ai kịp thấy, Tarzan bẻ quặt tay đối thủ ra sau lưng chỉ
bằng một thế Nhu đạo căn bản.

Hung thần Bosselt rên rỉ. Khớp xương vai
của nó muốn nhảy ra ngoài. Nó từ từ quỵ xuống.

Cũng còn may cho hung thần, cô giáo Klamm
đã rời khỏi bàn giáo viên như một vị cứu tinh:

- Có chuyện gì vậy? Trời ơi, đánh nhau ư?
Bỏ Bosselt ra ngay lập tức...

Tarzan nói rất nhẹ nhàng:

- Thưa cô, thằng Bosselt đã thú nhận tội
lỗi. Chính nó đâm Gaby. Nào, khai đi... hung thần. Hay muốn tao nặng tay hơn?

Bosselt quỳ dưới sàn. Mặt nó sưng phồng như
trái bong bóng bay bơm quá căng, tuy nhiên nó vẫn làm mặt lì nghiến răng ken
két. Nó nhất định không hé miệng dù Tarzan đã buông cánh tay nó ra.

Werner Kaufmann lúc bấy giờ mới lên tiếng:

- Tarzan ơi! Cái kim khâu giấu sau vạt áo
khoác của nó, phía bên trái kìa.

Cô Claudia Klamm sượng sùng nhìn Tarzan lôi
chiếc kim khâu nhọn lểu ra trước ánh sáng.

- Gaby đã bị đâm bằng vật nhọn này đây,
thưa cô Klamm. Rõ ràng thằng Bosselt quá tồi khi phủ nhận hành vi đốn mạt của
mình. Suýt nữa Gaby đã bị cảnh cáo oan uổng, cô...

Hắn đặt cây kim tang chứng vào lòng bàn tay
xương xẩu của nhà nữ sư phạm. Coi, cô giáo Klamm chỉ xấu hổ khoảng một giây.
Rồi hết. Đừng hòng cô ta giảng hòa với Gaby xinh đẹp.

- Ờ, ờ... được rồi. Thủ phạm là Bosselt.
Nhưng... tôi thấy em quả thật buồn cười. Thời này hết hiệp sĩ rồi Peter
Carsten...

Claudia Klamm nói xong quay gót. Tuy nhiên
còn lâu Tarzan mới quay gót. Hắn cúi xuống Bosselt:

- Nếu mày đụng đến một sợi tóc của Werner
là... nhừ đòn với tao. Tao nói là giữ lời. Tin đi “hung thần”.

Bosselt không nhúc nhích. Tròn Vo Kloesen
khều quân sư Karl một cách tươi rói và Tứ quái bước ra sân. Werner Kaufmann
lặng lẽ bước theo sau, nó hả hê quá chứ còn gì nữa.

Gaby không nói cám ơn mà chỉ hướng về
Tarzan cái nhìn... xanh biếc. Cô bé nhoẻn miệng cười. Tarzan thậm chí tỏ vẻ
không nhận thấy gì, nhưng trong lòng như có cánh. Hắn cố tình ngó lơ đi chỗ
khác, chỉ sợ tụi bạn cũng nhận ra vẻ biết ơn chan chứa trong đôi mắt Gaby.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3