Lời thách đố tình yêu- Chương 08

Chương 8:
Âu Dương Dị là tên sát nhân?
Buổi 5sáng, ánh 8bình minh bddịu dàng 7fnhư dòng 3nước, nhẹ f6nhàng chảy d4trên cây 2ngô đồng a1bên con đường dđến trường.

Chim 7chóc nhảy 7nhót trên 7ngọn cây 5mềm mại, 8dtiếng chim 8hót trong btrẻo như 01một bản 2nhạc tự anhiên. Dưới 9tán cây ngô 26đồng cao 5to là cây ccỏ xanh mướt, a0mọc san sát 6trên mặt 10đất. Những angọn cỏ 0xanh non còn 2fđọng những agiọt sương 4dưới ánh6nắng mặt atrời phản acchiếu ánh 2hào quang 2ngũ sắc.

Trên 3con đường b9dẫn vào 5trường, 49học sinh 1tốp hai, 6tốp ba tạo fdthành từng 67nhóm đi về fphía các f5phòng học. c9 © DiendanLeQuyDon.comBất kể 1là những 98khuôn mặt btrẻ trung, 9xinh đẹp, 5duyên dáng 1ahay những 4nụ cười 44trong sáng d6đều căng 96tràn sức c4xuân, ngời 25ngời sinh 3lực.

Trương bdNhã Tuyên 7khoác tay 4Thu Hạ Hạ cchậm rãi 8hòa vào dòng 2người đổ a7về phíad0các lớp 1học, vừa 1đi vừa fhỏi: "Hạ 3Hạ, lúc 60nào thì cậu b8định đi fatìm Âu Dương 7Dị?".

"Một 6lát nữa cmình sẽ 6đi." fThu Hạ Hạ 57từ trước 35tới giờ 45không phải aelà người 2ebị động. © DiendanLeQuyDon.comHôm qua, sau 16khi biết 44rằng không 2phải Âu 9Dương Dị cfmuốn chia ftay với cô 5cthật, cô5ađã muốn 26đi tìm Âu dDương Dị 41nói cho rõ 83ràng, đáng 5ctiếc lúc beđó lại 2có việc 3khác trì1fhoãn nên 4phải để 88tới hôm a2nay.

"Nếu 0Âu Dương 8Dị cứ mặc 7kệ cậu fdthì cậu 8định làm eathế nào?"

Trương f2Nhã Tuyên 4nói không b7phải không 4có căn cứ. © DiendanLeQuyDon.comÂu Dương d9Dị có thể 6hạ quyết8tâm lớn f8tới mức 1enói chia tay 7với Thu Hạ 6Hạ thì cậu eấy cũng 02không dễ bdàng thay 0đổi ý aekiến, trừ 83khi giải 1quyết xong avấn đề 19của An Tuyết 8Kỳ.

Thu 04Hạ Hạ tập atrung suy nghĩ, e4sau đó rất e6tự tin nói: 58"Nếu 5dcậu ấy 23không để 85ý mình thật 2thì mình bdsẽ khóc 4lóc, gào 5athét trong 6lớp cậu 0bấy, cậu 96ấy sẽ 92phải đầu 6hàng thôi!".

Trương aNhã Tuyên 33nghe xong, 3miệng há chốc, ngưỡng 94mộ nhìn ebcô bạn thân, 2"Cậudthật là bgan dạ... e2 © DiendanLeQuyDon.comSự dũng dcảm của 0cậu cũng c7khiến mình e1bái phục... © DiendanLeQuyDon.comChi có điều,akhóc lóc 6ầm ĩ trước 39mặt nhiều 2người như 5vậy, cậu 2không cần 9thể diện 7nữa sao?".

Thu 26Hạ Hạ bặm bmôi, hỏi c3ngược: "Cậu 4nói xem, thể 6diện quan ctrọng hay 8tình yêu54quan trọng?".
"Đương 6nhiên là catình yêu c4quan trọng 42hơn một dchút. Haizzz! f9Vậy thì, 7Hạ Hạ, 6bcậu hãy 0cố gắng 3nhé!" 97Trương Nhã ddTuyên trịnh 0trọng vỗ 00nhẹ lên 0vai Thu Hạ 8Hạ, giọngftrong trẻo: d"Mình b9ủng hộ 0atinh thần 99cho cậu!".

Hai bdngười tiếp eatục đi, 5lúc ngang 8qua bảng a0tin của trường, anhìn thấy 0amột đám 4lố nhố 0đang vây aquanh bảng 2tin xì xào, f4bàn tàn gì 38đó. Bỗng 04chốc, Thu ccHạ Hạ nghe7thấy trong 97đám âm 00thanh hỗn 5tạp ấy 0loáng thoáng 6mây từ "nhân ftài của 47trường",8"Âu dDương Dị", 4"huy ehiệu". © DiendanLeQuyDon.comThu Hạ Hạ atò mò đứng e6khựng lại, ekéo Trương 0Nhã Tuyên 5lách qua đám 87đông ồn 4ào.

Phí cfbao nhiêu ecông chen 12chúc vất 2vả trong 4đám đông, 64còn không 1kịp lau mồ cahôi trên 69trán, lúc fnhìn thấy 9mẩu tin to a9đùng được 9fchép tay từ 75báo trên 72bảng tin, 50hai người esững sờ. 20 © DiendanLeQuyDon.comĐặc biệt elà Thu Hạ 7aHạ, ngạc abnhiên đến fmức há hốc 56miệng, nét e2mặt đông accứng như 1echiếc bánh 4csắt.

Trên 3mẩu tin chép 6etay ấy, dòng echữ "Âu 4Dương Dị alà tên sát 4nhân!?" bviết to, 7tô màu đỏ 52được dán 8trên cùng, 0ctên bài báo d0ở dưới 15viết nhỏ 4hơn bằng 62mực đen, anội dung d6đại khái 84là: Tối 2hôm qua, Âu fDương Dị 3lấy cớ fathảo luận avề việc fhọc tập dđã lừa 3dnữ sinh cùng ctrường đến 44nhà cậu 1ađịnh thực 6chiện hành evi bạo lực, 24nhưng sau8đó trong f8lúc cấp e6bách đã 7abị cô gái 29nhanh trí 29cầm bình ddhoa đánh 3fvào đầu arồi chạy69ra ngoài. 0a © DiendanLeQuyDon.comSau khi cô 55gái đó đi ftrình báo, 4cảnh sát 98đã tìm 0thấy một 9chiếc huy 4hiệu mà f1tên sát nhân 4thường dùng ffở nhà Âu bbDương Dị.

Xem 92tới đây, cThu Hạ Hạ 35thấy như d0có sét đánh dngang tai, ctoàn thân f5run rẩy.

Chiếc dhuy hiệu 6dnày thì cô 3biết, lúc 3đầu cô 07tiếp cận 6Âu Dương 5Dị cũng 7emột phần 0vì muốn a2điều tra 8aviệc chiếc 4ahuy hiệu 03này. Sau đó, dtrong quá 5trình điều ddtra thì bị dÂu Dương d3Dị phát bhiện, cô 42có chút ngại 23ngùng đem 81suy đoán 61trong lòng 8nói cho cậu5biết. Cậu c5ôm bụng b3cười rất 9lâu rồi fnói cho cô dbiết chiếc 3huy hiệu 3đó chỉ 1là do cậuabnhặt được 99chứ cậu 6akhông phải flà kẻ giết bngười biến dethái, thậm 92chí cậu 97còn tự tìmb9thông tin bcvề tên sát 47nhân này. f9 © DiendanLeQuyDon.comCô tin lời 87cậu nói, btừ trước ctới giờ 7cậu không bphải làd3người nói f1dối để 42lừa người, 6hơn nữa ecậu cũng 9akhông cần dphải lừa bdối cô. 0f © DiendanLeQuyDon.comTừ sau khi 9hẹn hò đến 04nay, cậu 2rất giữ ddgìn cho cô, fhành động bthân mật 61của hai người4chưa hề c9vượt qua 8giới hạn 3của một 20nụ hôn lên 4btrán.

Tuy 70nhiên, liệu e0những cô 8gái này có a5tin không?

Ánh f8mắt bôi 6rối của aaThu Hạ Hạ b1chuyển sang 0nhìn những 8dngười xung 6quanh.

Bài adbáo viết 0ctay này giống a4như một ftảng đá eelớn bị 91vứt xuống cdmặt biển 5yên ả, lập0tức đem 3đến một 7ctrận sóng a7lớn trong fctrường. © DiendanLeQuyDon.comHàng loạt e6ý kiến 2được mọi ecngười thêu 6dệt.

"Không 53ngờ thằng f5nhóc Âu Dương 5Dị bình 6thường có e4vẻ nho nhã, 93lịch sự c9vậy mà đầu 1óc lại eexấu xa như celoài cầm 59thú!"

"Đừng 4trông mặt 1amà bắt hình 2dong, làm fsao mà đo 2được biển. a5 © DiendanLeQuyDon.comLòng dạ acon người 0được giấu asau lớp da abbụng, ai 2mà biết 7được tim ffgan của cậu fta lại đen anhư vậy?"

"Hey! 37Lòng dạ 53mấy đứa 6đẹp trai 9bquả nhiên cđều không 8tốt lành!"

"Híc! 9aHot boy của 5trường ta 44tại sao lại 5abiến thành 5kẻ giết 9người thế d2này cơ chứ?"

"Hoàng 45tử trong 1mộng của ddtôi... Trái etim của tôi ctan nát rồi…”

Hàng 42loạt ý kiến, 28hàng loạt 8giọng điệu 6khinh miệt 75khiến toàn ethân Thu Hạ 2Hạ càng0ctrở nên c2run rẩy hơn. a0 © DiendanLeQuyDon.comDường như e0đám con 5gái đó không 21tin Âu Dương 2Dị... Cô3phải làm 6thế nào?

"Hạ 0Hạ, cậu 7ađừng hoảng 1dhốt vội. © DiendanLeQuyDon.comChúng ta cần 5fphải làm 3sáng tỏ edchuyện này 1bđã!"2Trương Nhã dfTuyên nhanh 19chóng dìu dThu Hạ Hạ, 90sắc mặt 6fnhợt nhạt 70của Hạ d0Hạ khiên 7cô chau mày clo lắng.
Thu fHạ Hạ bấu 2chặt vào dáo Trương cbNhã Tuyên 3fnhư thể 6dbấu vào 18cọng rơm eccứu mạng. © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt e3hoảng loạn 4nhìn vào 5cô bạn thân, 8run rẩy hỏi: 4"Nhã 4Tuyên, mình35biết Âu 7Dương Dị 40vô tội. e7 © DiendanLeQuyDon.comMình... mình 3phải làm fcgì bây giờ? 88Mình phải alàm gì thì cemới giúp 5được Âu 9Dương Dị?".

"Hạ 7Hạ, đừng 9hoảng hốt!" e7Trương Nhã 8eTuyên trấn batĩnh cô, 6đưa tay cexoa xoa vàodclưng vô vỗ c3về, “Chuyện 5này xảy 4fra rất đột 3ngột, bây 9giờ việc bđầu tiên 9chúng ta cần2làm là xem 91Âu Dương cDị đang 5ở đâu, 2sau đó chúng f3ta mới có a3thể nghĩ 45bước tiếp42theo".

"Nhưng... © DiendanLeQuyDon.comNhưng chúng 70mình phải 2làm thế 15nào mới 88có thể biết 8Dị đang 6ở đâu?"

Nhìn 7cô bạn thân 5hoàn toàn 6mất khả 5năng suy xét csự việc 2như vậy, 2Trương Nhãf1Tuyên không 0thể không 5clắc đầu, 81vừa an ủi 60cô vừa quay a0sang túm lấy dmột cô bạndrồi hỏi: c"Bạn b6ơi, bạn b5có biết 6Âu Dương 14Dị giờ 6đang ở 2fđâu không?".

"Ở 3đồn cảnh esát ấy! d6Tối qua, ecậu ta bị 6mời đến beđồn cảnh 2sát rồi."

Trương 6Nhã Tuyên 9fnhíu mày, 3hỏi tiếp: a"Cậu 8abiết tin e5này từ đâu?".

"Từ a7An Tuyết f0Kỳ đấy! 7Cô ấy chính 9là cô gái 1tối qua suýt fachút nữa cthì bị Âu 4Dương Dị 5cgiết, các a4cậu không cbiết sao?" abCô bạn kinh 5ngạc hỏi 8lại.

Vừa e4mới nghe 3thấy An Tuyết 5aKỳ, Thu Hạ f6Hạ bỗng 6sững sờ. 3f © DiendanLeQuyDon.comTrương Nhã 0Tuyên vộifvàng cảm efơn cô bạn a6rồi dìu 69Hạ Hạ tách e0ra khỏi đám 6cđông, đi 02tới cây 77đa cách 8đó không bxa.

Hai 26người vừa 4ngồi xuống, 1Thu Hạ Hạ 0liền vội d7vàng nắm a8chặt áo 6Trương NhãbcTuyên, nói b4gấp gáp: 9"Nhã 3cTuyên, nhất ađịnh là daDị bị An 8Tuyết Kỳ b8vu khống. © DiendanLeQuyDon.comMột năm a0trước không f0phải là b3cô ta cũng 7làm chuyện 31này với abạn học 1sao? Mình d2nghĩ nhất 38định là 2cô ta làm!".

"Ừ! 92Mình biết!" 2Trương Nhã 4dTuyên vỗ 42vỗ lên tay aan ủi Hạ 39Hạ, dịu edàng vỗ a3về, "Mình 45biết lòng b5cậu đang a4nóng như 2lửa đốt. © DiendanLeQuyDon.comMình cũng 7tin Âu Dương b8Dị bị vub1khống. Nhưng 4lúc này, ccchúng mình 38cần phải 9hết sức 0bình tĩnh, 4ecó như vậy 5thì mới41nghĩ ra được d4cách giúp 2aÂu Dương 4cDị. Cậu 4hiểu không?".

Thu 4Hạ Hạ khóc ebđỏ cả 2mắt, nước 1dmắt nước 1mũi ròng 3dròng, gật 7bđầu, bất fclực nói:9‘Mình biết! 6Mình biết! 5dNhưng mình 8không bình dtĩnh được. © DiendanLeQuyDon.comAn Tuyết 9Kỳ lòng 5dạ độc7ác, ra tay 3athâm độc 76như vậy. © DiendanLeQuyDon.comCậu nói 3cxem mình bbcó đối 45phó nổi fcô ta không?".

Trương cNhã Tuyên 75ôm lấy fbvai cô, dịu 2bdàng nói: 1"Hạ a1Hạ, cậu 19nghĩ nhiều 49quá rồi!dfCó thể 6đối với 2chúng mình, 3cô ta rất 2xâu xa. Nhưng 0với người 4lớn đã 1từng trải 5fqua nhiều csóng gió 3thì trò 64trẻ con 10của cô ata cũng không bkéo dài 9được lâu 63đâu. Hơn5nữa, vụ fctên sát 4nhân giật dcgân như b0vậy, cảnh b1sát sẽ 4không làm 4bừa đâu. 3b © DiendanLeQuyDon.comHọ nhất9định sẽ atrả lại 3sự trong dsạch cho 5Âu Dương e1Dị thôi. © DiendanLeQuyDon.comCậu phải 0etin vào các 8chú cảnh4sát của 11chúng ta. © DiendanLeQuyDon.comCác chú aấy thực 1dthi chính 3nghĩa, nhất f7định sẽ efkhông để fngười tốt bcphải hàm 2oan đâu!".

"Thật 9akhông? Có a4thật là fnhư vậy 4không? Nhưng 0dbố của 98An Tuyết fKỳ là người 99rất lợi bhại, nếu 0cô ta nhờ d7bố giúp 20thì phải 0làm thế 36nào?"

Thu 43Hạ Hạ 9ngước đôi 22mắt ầng f0ậng nước cnhìn bạn, flo lắng 1hỏi.

"Không ađâu! Bố 1của An Tuyết 45Kỳ dù gì 71cũng là 4chủ tịch c0của một 8etrường, bebác ấydkhông thể 49là người e4không biết 4ephân biệt ephải trái. © DiendanLeQuyDon.comSự việc 7lần này 5fkhông đơn 45giản như 1việc vu 6khống tội 7ăn cắp 2cho bạn 9học. Việc enày đã 7fkinh động 61đến cảnh bsát, nếu 9không xử 7alý ổn thỏa, acuộc đời ecủa An Tuyết 5Kỳ sẽ 07bị dính cvết ố, e6cho nên nếu0như quả cthật An eTuyết Kỳ 0tìm bố 8nhờ giúp a6đỡ, mình ecchắc chắn 71bố cô ta 4sẽ đíchethân đưa 4cô ta đến ecsở cảnh 6fsát nhận 34lỗi. Hơn 8nữa, nếu 07bố An Tuyết 6Kỳ không 3bbiết phân ebiệt trắng b0đen thật 63thì chúng amình cũng 1có thể 1tìm bố 4fcủa Âu 19Dương Dị 77tới. Mình 9nghe nói 4bố của 9Âu Dương 41Dị là một 8doanh nhân 8erất có atiếng, có 82không íte1công ty cả atrong nước 2lẫn ngoài 5nước, quen e2biết rất 8anhiều nhân 3vật nổi 9ftiếng trong bdxã hội 06và quan chức 9bchính phủ. © DiendanLeQuyDon.comMình nghĩ cnếu việc 1này bị alàm ầm alên thật 6thì bố eAn Tuyết 75Kỳ nhất 7định đấu 2ekhông lại 03với bố b4của Âu 50Dương Dị."

"Cậu 5fnói thật 40không?"

"Đương d4nhiên!" 36Trương Nhã 99Tuyên nháy 6mắt với decô, đặt 4abiệt dùng 3giọng điệu 6nhỏ nhẹ fnói: "Mình flừa cậu b1thì mình e0cũng chẳng 3được lợi 2bgì!".

Thu 1Hạ Hạ 4chớp mắt, cđôi mắt cđầy nước b3cuối cùng 9cũng nhờ 9những lời 97nói của 4cô bạn 45thân mà 0asáng lấp b8lánh.

"Được drồi! Đừng 93nghĩ lung btung nữa! 59Mình tới c0phòng bảo 32vệ lấy 6cho cậu 6cốc nước,ckhóc lóc fbnhiều khô 05hết cổ 7họng rồi dcòn gì. © DiendanLeQuyDon.comCậu ngoan 0engoãn ngồi 7đây chờ emình, đừng ccó chạy 5blung tung!" dTrương Nhã 7Tuyên đưa 34ra ý kiến 2xong lại dfcòn dặn 4edò kỹ càng drồi mới a2chạy tới 8dphòng bảo 5bvệ.

Sau 08khi Trương d2Nhã Tuyên 85đi, Thu Hạ eeHạ ôm mặt, 37gục xuông 7đầu gối 60suy nghĩ,ebỗng nhiên,
cô acó cảm fgiác có 4người đang 1im lặng eđứng trước 9mặt mình, 6dmột cái 54bóng bao1trùm lấy 0cô. Thu Hạ fHạ cho là 8Trương Nhã 0Tuyên, ngẩng 4dđầu lên f4nói: "Nhã 4Tuyên, cậu 1nhanh như cvậy đã...", bcô bỗng 67im bặt, e7kinh ngạc fnhìn chằm abchằm vào 01người mới dftới, hoảng 8hốt: "Tại 76sao lại 6là cậu?".

An eTuyết Kỳ 93nhìn thẳng 5phía trước, 8amôi nở anụ cười e2rất ngọt 9ngào, chỉ e4có ánh mắtcnâu sẫm dphát ra những 1tia sắc 01lạnh. Cô 05ta cúi người 0xuống, đôi 0mắt màu 4enâu lạnh2lẽo chăm 1chú nhìn 5aThu Hạ Hạ, 0khẽ nhếch 4môi, những 03lời nói 00lạnh như a9băng được91thốt ra 0ctừ đôi 52môi mỏng 03đỏ, màu 7môi tím fthẫm bóng 6aloáng dưới 73ánh nắng 5vàng phát 9ra thứ ánh 2sáng kỳ ecdị.

"Thu 7Hạ Hạ, 73cậu có 34muốn nói dfchuyện về 2chuyện Âu 2Dương Dị 6với tôi 0không?"

Thu cHạ Hạ abị ánh 32mắt kỳ 1dị đó 72nhìn chằm echằm liền b6run rẩy, 3nhưng vẫn 1bình tĩnh73ngẩng đầu 3bnhìn vào 0emắt An Tuyết d5Kỳ, giận fdữ hỏi: 4"Tại 9sao cậu 9lại vu khống 17cho Dị? aKhông phải 2cậu cũng b4rất thích 6Dị sao? c9Tại sao 8blại làm dthế với 8cậu ấy?".

“Ha! 17Cậu đoán a0ra rồi à? fXem ra cậu 8cũng không f8đến nỗi 5bquá ngốc 5nhỉ!" fNụ cườiccủa An Tuyết aKỳ càng 5lúc càng a5ngọt ngào a2nhưng sự 10lạnh lẽo 7trong ánh 1mắt cũngbcàng lúc 3càng lanh a2hơn. Cô 3cười duyên 6dáng rồi atừ từ 90ghé sát 71vào tai Thu a7Hạ Hạ:0“Các người ckhông thể ctrách tôi! a0Tôi rất 2eyêu Dị, ddtừ đầu 5achí cuối d0một lòng cbmột dạ advới cậu dta. Thế eenhưng cậu 5ta thì sao? 96Cậu ta lại 0chỉ yêu 4bcậu, thậm c5chí chia atay với acậu rồi, 41cậu ta cũng 8không đồng 1ý ở bên 29tôi. Cậu 2nói đi! 4Tôi cũng 8bnên trừng aphạt cậu45ta một chút 8phải không?".

Thu 7Hạ Hạ 98rùng mình, bfnhìn An Tuyết 9Kỳ như benhìn kẻ 0điên, giọng cbrun rẩy: 71"Cậu bấy là người d5mà cậu f1yêu cơ mà! e7Tại sao 7cậu có efthể vì 8achuyện này 4mà vu khống 1cậu ấy? e5Cậu không 07biết rằng 8enếu chuyện 7này không 99giải quyết 94ổn thỏa 29thì sẽ 0fảnh hưởng 9drất lớn 8btới Dị 1không?".

"Tôi b1không cần 75quan tâm etới những afchuyện này!" aAn Tuyết bKỳ ngẩng ađầu, đôi 69mắt sắc 1lạnh, giận edữ, "Cậu fta không 5dyêu tôi 4dnên bị btrừng phạt!".

Cô 7gái này 49điên rồi! 9Thu Hạ Hạ d7nhìn An Tuyết dKỳ thắc aemắc, cảm 6thấy hoàn 2toàn không ehiểu nổi 8cô ta.

"Thu 2Hạ Hạ", 84ánh mắt a5của An Tuyết 73Kỳ lạnh 47như băng, 0dđôi môi e4màu tím 8dbóng nhẫy 0từ từ dnhả ra từng 21chữ: "Cậu 08có muốn 10cứu Âu 7cDương Dị 2không? Tôi 64có thể1fcho cậu 9dmột cơ dehội".

Thu 0Hạ Hạ 3nhíu mày, 2cảnh giác 9nhìn cô 9ta "Cậu 5enói vậy 0alà có ý 96gì? Không 7cphải làfcậu lại bcó âm mưu 41gì đấy achứ?".

"Xem 6fra sự dũng 9acảm của 80cậu chẳng f4nhiều như dsuy nghĩ 3của tôi." bAn Tuyết eKỳ nóiamia mai, bờ 2môi toát 0dlên sự d6lạnh lẽo, a4"Cậu 49có cần 98cơ hội 2dnày không?".

"Cậu 0nói đi!" dThu Hạ Hạ 8ccắn chặt 05môi, gật 1eđầu chắc 2chắn. Bất e5kể là như 6thế nào,echỉ cần ccứu được cÂu Dương faDị, chuyện d4gì cô cũng fđồng ý 57thử.

Môi fAn Tuyết 57Kỳ nở 5nụ cười dlạnh lùng, f0"Nếu 4tôi nói 5brằng cậu 0phải rời b1xa khỏi 16thành phố a7Mộng Hoan athì tôi cmới đến 49đồn cảnh 8sát giải aboan cho Âu aDương Dị 4thì cậu 2có đồng 1ý không?".

Rời axa khỏi 5thành phố etươi đẹp 25Mộng Hoan 68ư? Thu Hạ 3Hạ sững 3bsờ. Rời 51xa thành2phố mộng 9mơ có nghĩa 6là không cthể gặp 4lại Âu 1Dương Dị, bkhông thể 6gặp lại 41bố mẹ, fkhông thể 4gặp lại 7những người eabạn thân 3bthiết của 5cô... Cô fphải ra 4đi sao?

Nhìn bvẻ do dự 28của cô, bAn Tuyết 6cKỳ lạnh 93lùng cười: 3"Sao a7rồi? Nếu 5như vậy fthì cậu0còn muốn f3cứu Âu 4Dương Dị 58không?".

Thu c3Hạ Hạ 2acắn môi, ecdo dự một chồi, ngước 7cmắt lên dcnhìn cô 0ta: "Nhưng btôi không8dcó tiền!".

"Việc 8ađó cậu 0fkhông cần 9bận tâm, 61chỉ cần ecậu đồng 0ý, tôi sẽ f9bảo bố 9tôi chu cấp1tiền tàu 96xe, tiền 82học phí 4và tiền f3sinh hoạt 0tới khi f7cậu tốt cnghiệp đại b5học và bkiếm được fviệc làm 1mới thôi." 29An Tuyết 7Kỳ nói 7rành rọt, 2trôi chảy. b5 © DiendanLeQuyDon.comRõ ràng 9là cô ta 3đã có kế 3hoạch từ etrước.

Thu feHạ Hạ fcúi đầu c4do dự. Sau 5khi nhìn 8ethấy Trương 99Nhã Tuyên 3đang vội 37vã bướcdvề phía chọ, An Tuyết 7Kỳ cúi 0xuống nói 1với Thu 2Hạ Hạ: 8"Cậu 94cứ suy nghĩ 4dcho kỹ!92Suy nghĩ 6xong thì 9tới tìm 9ctôi".

"Ừ!" 30Thu Hạ Hạ 03buồn bã 49gật đầu.

Lúc e3Trương Nhã 9Tuyên tới 53bên Thu Hạ 3Hạ thì 8An Tuyết 5fKỳ đã 2đi rồi.

Trương dNhã Tuyên fthở hổn 54hển đưa fecốc nước 3ấm cầm 9trong tay 3ccho Thu Hạ 9eHạ, không dkịp thở, 5liền hỏi dngay: "Hạ bHạ, cái 9con bé An ffTuyết kỳ 5đó tới atìm cậu ccó việc22gì?". 88 © DiendanLeQuyDon.comĐáng ghét! 23Chỉ cần 6cô chạy 3fnhanh hai 99bước là acó thể 5etóm được 7con bé đó 7để hỏi e7cho ra nhẽ.

"Không acó gì, chỉ 88nói mấy 5câu khó 4nghe thôi!" 1cThu Hạ Hạ d7trả lời 3qua quýt. © DiendanLeQuyDon.comCô không athể để dTrương Nhã 6Tuyên biết 5việc rời 9khỏi thành 1phố này. © DiendanLeQuyDon.comChắc chắn 3khi cô hạ 9quyết tâm frời khỏi 5dđây, Nhã 5Tuyên sẽ 50ngăn cô bblại.

"Nếu cdcô ta có 8đề xuất 6yêu cầu 86kỳ lạ 9fnào với 8cậu, cậu d9cũng nhất equyết không dđược đồng 7ý biết 51chưa hả?" 3Trương Nhã 0aTuyên không d6yên tâm f0nhắc đi 24nhắc lại amây lần.© DiendanLeQuyDon.comNgười bạn echí cốt 5này của dcô cái gì 04cũng tốt, 2fnhưng có 53lúc "máu e9cũng chậm 2lên não". © DiendanLeQuyDon.comNhất là 6những chuyện acó liên 93quan tới 84Âu Dương afDị thì 1Hạ Hạ bhoàn toànd6mất đi 1lý trí cũng d4như khả dnăng phán dđoán, về 11việc này, ffNhã Tuyên b1không thểfkhông để 0mắt tới 8bcô.

"Ừ! 0Mình biết frồi!" fThu Hạ Hạ 1gật đầu blấy lệ.

"Vậy 6cậu mau e1uống nước 12đi, rồi 0chúng mình 01quay về a5lớp. sắp 97tới giờ 2truy bài drồi."

"Ừ!" 3Thu Hạ Hạ 62cầm cốc dnước uống 67với vẻ b0nhẹ nhàng ehiếm thấy.

Thời 8gian trôi 42rất nhanh, 25loáng một b7cái đã 19qua hai ngày.

Tuy aThu Hạ Hạ 4bkhông nói 0gì nhưng 9trong đầu 00đã chuẩn e4bị xong c2xuôi việc d5ra đi.

Trong 8hai ngày 38này, Thu 57Hạ Hạ crất ngoan 34ngoãn giúp fmẹ làm 19cơm, rồi 4bđấm lưng61cho bố. ab © DiendanLeQuyDon.comCô dùng 5một phần f6tiền tiêu f0vặt để amua một 65bộ tiểu 18thuyết mà fTrương Nhã 25Tuyên dù 1trong mơ acũng ước 9bcó được. © DiendanLeQuyDon.comCô cũng 0amua quà cho aMạc Trần7bBạch, đó flà một 5hộp màu 06nhập khẩu 8atừ Pháp. ae © DiendanLeQuyDon.comNghe nói 96dùng màu 71này để 80vẽ thì8cbức tranh 9sẽ tươi bsáng và 4rực rỡ b3vô cùng. 69 © DiendanLeQuyDon.comChỉ cần 0họa sỹ 47có chút aftài nghệ 0thì tác7phẩm do 28tay họ vẽ 9nên sẽ 5không còn 4gì phải 0bàn cãi avề chất 4flượng. © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng, 9evới số atiền còn a9lại, cô 0mua cho Âu 9Dương Dị d4một chiếc 8PDA trong 8vòng hai 9dđêm đã 4ghi cách 7chế biến 64tất cả bcác món 38ăn mà Âu 80Dương Dị aethích vào 7emáy PDA, c8sau đó nhờ1dTrương Nhã fTuyên giúp 5cô đưa 8cho Âu Dương 3Dị sau khi c1cậu ấy d4ra khỏi 2trại giam.

"Tại esao cậu akhông tự cđưa cho ccậu ấy?" f8Trương Nhã 91Tuyên nhận bmáy PDA, c3thắc mắc 56hỏi.

Thu aHạ Hạ 77cười, cố fgắng tỏ e8vẻ bình bbthường fdnói: "Mấy 8hôm nữa, 3có thể abmình sẽ d7đi du lịch. © DiendanLeQuyDon.comTới lúc fđó sợ 9không kịp dđưa cho 3Dị khi cậu a2ấy được b3thả". © DiendanLeQuyDon.comHôm qua, 16cô nghĩ 6rất lâu 41mới ra cái bcớ này. © DiendanLeQuyDon.comCô biết 8dTrương Nhã afTuyên là fngười thông 75minh, không 12có lý do 5chợp lý 33thì cô ấy 5sẽ nghi a3ngờ.

Trương aNhã Tuyên achớp mắt, a9nghi hoặc: 1"Cậu f6đi du lịch 8eở đâu? 3fSao mình 8achưa nghe fbcậu nói 8bao giờ?".

Thu 0dHạ Hạ a5cầm cốc 8nước trên abàn lên a3uống một cngụm, tự 8atrấn tĩnh 1bản thân 4erồi trả dlời: "Mình dbvẫn chưa 0dquyết định 5dlà sẽ đi 62đâu! Bởi 8vì thời 33gian này c5có nhiều9cchuyện xảy ara, nên mình fmuốn nghỉ bdngơi, thư 4giãn vài 4hôm".

Trương 23Nhã Tuyên c7nheo mắt bnhìn chằm 9chằm Hạ cHạ rất flâu, sau 67đó cười 4arồi nói:a5"Ừ! 1Đi đâu 1đó nghỉ acngơi, thư 6giãn cũng deđược đấy 1nhưng nhớ 7là phải bsớm quay bvề nhé!".

"Ừ! e1Hì hì!" dcThu Hạ Hạ 93cười khan, a4yếu ót. 3c © DiendanLeQuyDon.comKhông biết 35là do lương 65tâm thấy 5tội lỗi1dhay vì nguyên cnhân gì akhác mà 4cô có cảm 61giác hai 1từ "quay 7về" dcủa Trương 60Nhã Tuyên 86dường như 3được đặc bdbiệt nhấn 5mạnh. Trương 27Nhã Tuyên alàm sao mà 43biết được bchuyện giữa 1cô và An a9Tuyết Kỳ 83cơ chứ?

Canh b3ba đêm hôm 99đó.

Phòng 2khách nhà 8họ Thu không dabật đèn, 3Thu Hạ Hạ enhờ vào eánh trăng 3rọi qua e7cửa sổ 8viết một bbbức thư fftạm biệt 6btrên bàn abuống nưóc. © DiendanLeQuyDon.comCô ngẩng ađầu lưu 9luyến nhìn04quanh ngôi d8nhà mà mình 6đã sống f9mười tám 9năm hồi 0lâu rồi amới chịu 6xách chiếc 41va li nhỏ 3đã chuẩn 1bị từ dtrước nhẹ 98nhàng đi 5ra cửa.

Khu enhà yên 2ftĩnh, chỉ dcó thể fnghe thấy 9tiêng gió 98thổi làm bcây cối 5fkêu xào 1xạc. Trên 55bầu trời 7acao vời 50vợi, hằng fhà sa số 66những vì 8sao sáng 40lấp lánh, 2ánh trăng 78mờ tỏ bnhư dòng 4nước bạc 8rót từ 31trên xuống, 3bóng của bkhu nhà đang d2chìm trong e4tĩnh lặng 50đổ xuống dmờ ảo.

Thu acHạ Hạ 6bước đi 72chậm rãi, 4chiếc bóng d2đổ trên 31đường 6cũng buồn 29thương di33chuyển theo 24chân cô. 1e © DiendanLeQuyDon.comTrước đây, bngày nào 5cũng đi etrên con cđường 45này, không b1hề nhận c2ra nơi này 9fđẹp đến bthế. Bây 4giờ phải 4ra đi rồi 4mới phát 33hiện ra 5không khí 9ở đây 2lại khiến 8econ người 6ta lưu luyến 2không nỡ 3rời xa.

Tại asao con người eđều đợi 49đến khi fđánh mất 81rồi mới bbiết quý 1trọng? Thu 0Hạ Hạ22thở dài bdtrong lòng, 0fbuồn bã 90bước ra 9khỏi khu e3nhà.

Dưới 8ánh trăng e6trong buổi 64đêm mát 9mẻ, Thu aHạ Hạ 2tới bến 5ctàu đã ehẹn trước c1với An Tuyết 17Kỳ.

Gió 2thổi bên 1fbờ biển 8rất lớn, bhơi nước c7man mát mang 79theo vị a2mặn của d6biển cả 7thổi vào 1mặt rất 4dễ chịu. © DiendanLeQuyDon.comNhững ngọn 0dsóng bạc a1đầu nháp 0nhô trên 4fmặt biển 6eđen sẫm,0ánh sao phản 5achiếu trên 1fmặt nước aphát ra những eánh lấp 3lánh như 0cnhững miếngafkim cương 09đính trên d5biển.

Một dfchiếc thuyền 1cnhỏ neo 1trên bên 9tàu, chiếc 6thuyền nhỏ 4xíu trong 29không gianerộng lớn anày mang 3tới cảm e2giác cô c3đơn lạ 3ethường.

An 77Tuyết Kỳ 81đứng bên 01bờ biển, c3quay lung 2lại với 2Thu Hạ Hạ, emắt đang dcdõi ra mặt4dbiển xa 7xa. Gió đêm 59thổi mái ctóc dài 0của cô 8btung bay, 3dưới ánh 1etrăng mờ bảo quyện fvào nhau 5như một 86bài khiêu a3vũ đẹp 2mắt.

Im 0lặng bưóc 7tới bên 4Tuyết Kỳ, 2Thu Hạ Hạ 9khẽ nói:

"Tôi 3btới rồi!"

An e2Tuyết Kỳ 8giật mình, 2quay người 3blại nhìn e3cô rồi f9hỏi: "Đều 66đã thu dọn c7xong cảcrồi phải 8fkhông?".

"Ừ!" 27Thu Hạ Hạ cfnhìn chiếc 33va li trong 06tay, gật fbđầu, sau cđó bình 9dtĩnh nhìn bAn Tuyết8Kỳ, ghìm a9giọng nói: 1"Cậu 7chãy nhớ 3việc cậu c9đã hứa 55với tôi. c5 © DiendanLeQuyDon.comNgày mai, cecậu nhớ 9tới đồn 56cảnh sát 95minh oan cho 5Dị".

"Tôi dbiết rồi!", 27An Tuyết 2Kỳ gật cđầu, chi 94vào con tàu 22nhỏ, cô 26độc neo atrên bênftàu rồi bnói, "Con 5tàu ở đằng 1kia. Người blái tàu 8chờ cậu 9ờ đó".

Thu 2Hạ Hạ 7exách hành bflý, đi về 9phía trước 17mây bước, 5luyến tiếc 4quay đầu 76nhìn những 10biển hiện 6avà ánh đèn 4mọi nhà afcủa thành 2phố nhỏ 02dấu yêu.

Những 2ekỷ niệm 0hiện ra a6trước mắt, 36trong lòng dcó cảm efgiác mất 9mát.

Trước 80đây không 57lâu mọi bviệc đều 5rất tốt fđẹp, không dngờ mới 1qua mấy cngày mà66cô đã phải 0rời xa nơi 73này... Nêu dkhông có 5lần ra đi 80này thì ecó lẽ cả dđời cô eacủng không 6thể biết 7được lòng bmình lại fflưu luyến 68với thị 8trấn nhỏ eấm áp này 9nhiều đến4như vậy. © DiendanLeQuyDon.comNhưng bây f7giờ ân 6hận thì f1cũng đã cmuộn mất erồi!

Thu 2Hạ Hạ 22thở dài, 9cquay người adlại, định abước lên b5chiếc tàu cnhỏ thì 0một âm cthanh lớn 1avang lên 12từ bến 3ftàu yên d0tĩnh.

"Thu dHạ Hạ, bfcó phải 1cậu muốn c5chết không 7hả? Bình 2thường bfcậu chí bbchá như 04thế nào, 5mình cũng 3đều cho fqua. Bây dgiờ cậu 8bỗng nhiên 71lại còn 36đặt mình cvào trò 30chơi này?!"

Nghe f7thầy giọng eenói quen 6thuộc, Thu 0Hạ Hạ f5đứng sững 5rồi quay 7người lại.

Dưới 2ánh trăng 89mờ tỏ, dcnhìn thấy 54Âu Dương 12Dị mặc 2sơ mi trắng, 60quần đen 61đang giận 1dữ đứng dcách cô fbkhông xa, 2gió biển athổi tóc 49mái của ecậu bay dlên lộ f6ra vầng56trán cao, 8đôi mắt e1đen láy 8như màn 1đêm lấp 2lánh như e8những vì 5sao, giống 6fnhư những bđôm lửa 06đang nhảy 1múa.

Đằng 8sau cậu flà khuôn 5mặt nghiêm fnghị của 6Mạc Trần fBạch và bTrương Nhã cTuyên đang 69hết sức 12lo lắng 8enhìn cô.

Tại 8csao bọn a1họ lại aở đây? 5Thu Hạ Hạ 86ngạc nhiên, 7nhất thời 26không có 2phản ứng e0gì.

Lúc 76nhìn thấy a4Âu Dương edDị, An Tuyết d4Kỳ còn 97sốc hơn bcả Thu Hạ d4Hạ. Mắt 9cô mở to, fkhông dám 0tin liền fhỏi: "Lúc 4này, không 42phải là 8cậu đang aở trong 5đồn cảnh 0sát sao? 0Tại sao 48cậu lại 0ccó thể 3ra được?".

Thu 9eHạ Hạ 6acăng thẳng, a2nhìn chằm fchằm vào e3Âu Dương d6Dị. Không 51phải là 3cậu ta trốn c0ra chứ? aTuyệt đối c4không phải! 3dXin Thượng 95Đế che 96chở!

Ánh cdmắt Âu c1Dương Dị c9chuyển sang 62nhìn An Tuyết 38Kỳ, cười 7dtrong giận bdữ:

"An 62Tuyết Kỳ, 0bcậu cho 1rằng dùng 59cái trò 20này có thể b3đối phó 0với tôi 6sao? Cậu dnghĩ là bcảnh sát acsẽ ngây athơ nghe 65lời cậu 9nói phải 4không? Cậu 8dỷ là ông 9bố chủ 8atịch của6cậu có b9thể che 5đậy và 24bảo vệ fbtất cả 4dnhững trò dnhố nhăng 9của cậu 7phải không? eAn Tuyết fbKỳ, tôi 4có thể anói cho cậu 6cbiết, những 8điều đó 66đều không 7bthể! Tôi 2đã nói bvới bố a9tôi rồi, 9dđối với d1hành vi vu 3khống của f4cậu, chúng e9tôi sẽ 6bgiữ quyền ftruy cứu 1theo pháp fluật!" 6Sau khi An 15Tuyết Kỳ 6vu khống ccho cậu, dbcô ta còn e6mượn cớ 7enày để 8lừa Thu eHạ Hạ ephải ra dđi, Âu Dương f5Dị cảm ethấy hết 1esức phẫn bnộ, từng 2dtừ từng 1chữ đều 37như có gai, 7fhoàn toàn 9không giông advới phong 6cách nho 6nhã ngày 7ethườngd7của cậu.

An 9Tuyết Kỳ b0càng thấy fsốc hơn 90vì những elời nói ecủa cậu, 8"Cậu 62nói bố dcậu tới 8rồi ư?". © DiendanLeQuyDon.comỞ trong 99nước, tập 9đoàn các d0doanh nghiệp dcủa nhà 1aÂu Dương 6vô cùng 25nổi tiếng, beviệc kinh afdoanh sớm cđã mở 4erộng lãnh 8thổ ra nước 1ngoài. Bố ecủa Âu 11Dương Dị 76rất có 2eđịa vị 3trong giới 08kinh doanh 6và giới 2chính trị, bnhững điều anày An Tuyết 75Kỳ đều cbiết. Cũng 2chính vì 95thế mà 5An Tuyết f2Kỳ mới e5săn đón a3Âu Dương 5bDị. Khó 30khăn lắm bmới tìm b7được một bngười cô ddyêu mà lại ecó thể 6môn đăng 7hộ đối 4với cô.

"Đúng! 5Liên quan dtới vụ 8vu khống 8lần này, 8bbố tôi cđã giao 2cho tôi toàn b7quyền xử dlý. Cậu acó điều 65gì để 7nói thì fđi tìm bố 0tôi, mong b5rằng sau 3này cậu d0sẽ không 7cquấn lấydtôi nữa!" a6Âu Dương 6Dị nghiêm 57giọng nói 1cvới An Tuyết 12Kỳ xong dliền quay 1lại phíafThu Hạ Hạ 7dnói: "Hạ 3bHạ, cậu 2qua đây! 46Chúng mình 8đi về."

"OK!" 8Thu Hạ Hạ 9vui vẻ đáp ddlại, sung 8bsướng quay 4lại mà dckhông để faý tới sắc 7mặt trắng 57bệch của 0fAn Tuyết bKỳ ở bên 9cạnh, nhất 58thời không 9chú ý bị 6ecô ta kéo 8egiật lại.

Âu 8Dương Dị, d8Mạc Trần 72Bạch, Trương fNhã Tuyên dthay đổi 3nét mặt, b3không hẹn 39mà cùng 8akinh ngạc bkêu lên: 3"Cậu bđịnh làm cgì hả?".

Mặt 0An Tuyết 5Kỳ trắng 73như tờ 9giấy, nheo 1fmắt, nở 1nụ cười 3chua xót, cfđôi mắt 8đau khố 73lóe lên 1bsự oán bhận sâu 4sắc.

"Không aphải các 4cậu đều 1drất yêu 45quý Thu Hạ 2Hạ ư? Vì 7các cậu 1dđều không 2cho tôi được 5toại
nguyện cnên cũng 48đừng mong 7có thể 2đưa Thu 4cHạ Hạ b4về như dước muốn!"

An 3Tuyết Kỳ 89nói xong 2rồi nhanh dnhư chớp 38đẩy Thu 19Hạ Hạ 3xuống biển.

Tấm 5athân mảnh e3khảnh của e1Thu Hạ Hạ 0rơi thẳng 7cxuống mặt 1biển đen 8thăm thẳm.

"Hạ 03Hạ!" 8eNhìn Thu 3eHạ Hạ 3từ từ 51biến mất 1trên mặt f1biển, Âu 1Dương Dị, 53Mạc Trần63Bạch, Trương 59Nhã Tuyên dcả ba người f6nhất thời 10hoảng hốt 0hét lên.

Trên 76bến tàu d5yên tĩnh, bchỉ có detiếng cười 20điên dại 1của An Tuyết aKỳ vang dlên trong00màn đêm btĩnh mịch.

Đầu 6dđau như 1fbúa bổ, ftưởng chừng 18như sắp 5nổ tung... e5 © DiendanLeQuyDon.comCô đã chết brồi ư?

Thu 40Hạ Hạ 04cố gắng emở đôi 97mắt nặng fatrĩu, ánh 40mặt trời 8chói lóa fkhiến cô fclập tứcc3nhắm mắt dlại, chờ 6sau khi cảm c3giác chỏi amắt qua 5đi cô mới 0từ từ 65mở mắt 0ra lần nữa.

Đây 7clà một eccăn phòng abrất yên 4tĩnh, xung f5quanh là 7cnhững bức ftường trắng 4như tuyết, 4ctrong không 7khí thoảng aamùi thuôc fkhử trùng. 56 © DiendanLeQuyDon.comThu Hạ Hạ fhơi nghiêng 80đầu, nhìn 3dthấy bình etruyền treo e8ở ngay bên 8cạnh cô. © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt bnhìn vào 61bình truyền7đang treo ftrên giá, 7dung dịch 0trong suốt c9ở bên trong 9đang chảy evào ống edẫn rồi6vào trong 72cơ thể 9cô.

Đây dlà bệnh 8viện? Cô e2vẫn chưa f3chết?

Thu 8Hạ Hạ 3chớp mắt, dbỗng nhiên dbnghe thấy ftiếng ngáy enhè nhẹ 97ở bên vọng 1atới. Cô ffquay đầu 3bsang, nhìn 7thấy Âu eDương Dị 9cđang ngủ 6fgục bên d4mép giường.

Cậu bnghiêng đầu 9ngủ ngon blành, ánh 8nắng chiếu 8vào mái 6tóc đen 3của cậu 3làm chúng 2sáng lên. 10 © DiendanLeQuyDon.comBóng của 8chiếc quạt 15đổ trên fkhuôn mặt dtrắng trẻo, 01vầng trán14cao, hàng cblông mi dài, 93đôi mắt fdbồ câu. 06 © DiendanLeQuyDon.comCậu ngủ 5brất bình 6yên, như 9một đứa ebé ngủ4trong ánh 72nắng màu bcvàng, toát 3lên khí 0chất như 3một vị bthánh.

Thu 9eHạ Hạ ekhông kìm 4fđược lòng 7đưa tay 66ra, nhẹ anhàng vuốt 42ve vầng 88trán cao 1avà đầy 9đặn của 6cậu.

Động c0tác của 2cô khiến 5cậu giật 7mình, những c6sợi lông 9mi dài khẽ 7động đậy, 03rồi mởera. Cậu ffchớp chớp 98mắt, ngồi 0thẳng dậy, esau khi nhìn dthấy cô 7đã tỉnh, 1ánh mắt bcậu sáng 8lên vui sướng.

Âu f4Dương Dị bmừng rỡ, flóng nga 4clóng ngóng, akhông chắc 2liền hỏi dlại: “Hạ 1Hạ, cậu71tỉnh rồi 8à?".

"Ừ!" 58Thu Hạ Hạ c0mỉm cười, c4gật đầu.

Cậu 40đứng dậy, d9đưa tay dsờ lên etrán cô, 6cảm thấy f4cô đã bình athường 7dmới bình actĩnh lại 56nói với a3cô: "Mình 83đi tìm bác fsỹ."

"Không 08cần đâu, 6mình không 70sao." c6Thu Hạ Hạ 7giơ tay ra 80kéo cậu 0dlại, "Cậu 05ngồi xuống 0eđi! Chúng 8ta nói chuyện 6một lát!".

Âu 4Dương Dị fachăm chú 9nhìn cô, dcảm thấy e4cô không 06có vấn 5cđề gì 9bthật mới anghe lời92ngồi xuống 9mép giường c0nhìn cô.

"Dị", fdThu Hạ Hạ 6amở to mắt 3nhìn cậu, 7cnghiêm túc enói, "mình cmuốn hỏi 9cậu điều 2này, cậu 4phải trả e2lời thật, 88không được cnói dối cbđâu đấy!".

"Ừ!" 00Âu Dương 4Dị vuốt c0tóc cô, 44gật đầu 9trả lời.

Thu 82Hạ Hạ bgạt tay 4ecậu ra, a1trách nhẹ: 8d"Cậu 5tập trung 9nghe đi! 9Đừng có enghịch ngợm. © DiendanLeQuyDon.comVấn đề amà mình 32hỏi cậu 1rất nghiêm 4túc!".

"Vâng 9thưa Nữ cbHoàng Điện 3Hạ, tiểu 2nhân xin 24tuân mệnh!" 92Âu Dương 8bDị làm 47động tác 75vui nhộn, 5trân trọng fbngồi thẳng.

Đáng 6ftiếc là datrò này 2fcủa cậu 3lại chẳng edkhiến Thu 5Hạ Hạ 33mảy may 64hưởng ứng.

Cô dtrợn mắt f5nhìn cậu, bcnghiêm mặt d9hỏi: "Bố acậu định axử lý vụ eAn Tuyết 7Kỳ như 1thế nào?".

"Nếu 86không có 8agì thay đổi fthì sẽ atruy tố e1cô ta " 8aÂu Dương adDị tức 8giận nói, eđôi mắt14giận dữ, 2"Lúc 69đầu mình acũng vì 4quan hệ 9trước đây 02của mình evới cô 9eta mà không04tính toán cchuyện này. © DiendanLeQuyDon.comNhưng mình 8không nhịn 44được việc 7ccô ta làm fbị thương 91cậu nên bekhông thế 26bỏ qua được. © DiendanLeQuyDon.comÍt nhất 95cũng khiến accô ta vào btrong song 1sắt mấyecngày để 9ctự cảnh a5tỉnh".

"Ừ! 29Chỉ cần 5cho cô ta 28tự cảnh c8tỉnh là 9được rồi. 0d © DiendanLeQuyDon.comDù sao cũng 08vì quá yêu 04cậu nên 10cô ta mới 8trở thành 2dnhư vậy, bchúng ta 51cũng đừng 89nên gây bekhó dễ 8ccho Tuyết 1aKỳ." acThu Hạ Hạ 1gật đầu 29nói.

Âu 3Dương Dị ecúi đầu fnhìn cô c8rồi trêu 6chọc: "Không ephải là 5cậu chỉ 2cđịnh hỏi 0mình câu 12này thôi 7đấy chứ? 3Mình không 6biết cậu 66quan tâm 73tới An Tuyết 10Kỳ tới c6như vậy4cơ đấy?".

"Mình..." 0Thu Hạ Hạ 9bxấu hổ, f3cúi đầu evân vê vạt 91áo, mặt 5đỏ bừng.

Do a2dự mấy agiây, cô 0mói ngượng 9nghịu hỏi: 0"Lá 4thư hồi etrước cậu aviết cho dmình có24thật là bý cậu muốn 6enói không?"

"Đương 7nhiên!" 21Âu Dương bDị nghiêm bnghị trả eblời.

Thu c6Hạ Hạ ffsững sờ, catrái tim angừng đập 5dmột nhịp. © DiendanLeQuyDon.comKhông phải fflà cậu 4bị An Tuyết6dKỳ uy hiếp dsao? Cậu 7fthật lòng f6muốn chia a9tav với 5cô ư?

Mắt ccô dần 17đỏ hoe, alúc những e5giọt nước 9mắt sắp d1sửa rơi 3xuống, Âu cDương Dị 82liền bổ asung thêm: 9e“Đương 8nhiên là 7akhông phải!".

Thu e0Hạ Hạ 3vì câu nói 5cnày của 93cậu mà fngẩn ra, fsau khi lấy alại tinh cthần thì cengước nhìn 52cậu bằng bđôi mắt 02đỏ hoe, brồi đấm 8thùm thụp dvào ngực 9cậu: "Âu f8Dương Dị!4Cậu muốn dchết có 94phải không?".

"Tên ctiểu tử 19Mạc Trần 8Bạch nói 8cậu rất 9cthích kiểu f5này... Xem bra mình bị 82hắn ta lừa4frồi! Tên 1tiểu tử 1này đúng b0thật là e6không đáng f9tin!" 2cÂu Dương e6Dị nhẹ cnhàng cầm3tay cô, xót 8xa ôm cô cvào lòng, 2b"Cậu b0đừng buồn! 44Mình thấy 4đau lòng 00lắm!".

"Lần asau đừng 4đùa như fvậy nữa!" 03Thu Hạ Hạ bmím môi eenói.

"Ừ!" 1eCậu khẽ 52trả lời, 4fgiọng nói bấm áp như fnhững đợt 6gió đầu dtiên của fmùa xuân. 88 © DiendanLeQuyDon.com"Sau 1dnày cậu 2cũng đừng batin người 6khác bừa 3dbãi như dvậy nữa, 2biết không? 1Cậu xảy ara chuyện, b2tim mình dsẽ đau, 78đau lắm!"

Âu fDương Dị 1cúi đầu, 7dịu dàng 92nhìn cô 75trong vòng etay, đường anét trên 7fkhuôn mặt67tuấn tú 3edưới ánh 21nắng mặt 5trời đẹp 54tựa thiên 68thần. Tay acậu nhẹ adnhàng chạm 6vào gò má bđỏ bừng 4của cô, fđôi mắt 5đen láy 6edịu dàng, cdcó sức 24hút ma mị 07từ tù cu eôn lấy 83tâm trí 10cô...

Hai ecái đầu 6gần lại, egần lại 8với nhau...

Vào 9fkhoảnh khắc 3bờ môi 9họ sắp b2chạm vào e8nhau thì ecánh cửa 1phòng bệnh 23mở ra...

Sau dđó là tiếng 5hét giận ddữ của bbố Hạ 1aHạ:

"Âu 3bDương Dị! edTên nhóc 0đáng chết 9này định clàm gì con 3cgái ta đây ehả?!"

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3