Resident Evil ( Tập 1) - Chương 20 ( Hết )

Jill và Barry chạy vụt từ thang máy ra trở lại tiền sảnh của tầng B3, giọng nói mượt mà vẫn vang lên cho họ biết còn bốn phút ba mươi giây nữa tất cả nơi này sẽ nổ tung. Cả hai chạy thục mạng đến góc hành lang—
—và thấy Chris Redfield đang chạy lên được phân nữa cái cầu thang bộ.
“Chris!” Jill la lên.
Chris xoay lại và mặt anh sáng lên khi thấy Jill và Barry đang chạy bổ nhào về phía mình.
“Nhanh lên! Có một bãi đáp trực thăng ổ tầng B1!” Chris hét lớn.
Cám ơn Trời!
Chris đợi cho đến khi hai người đến chân cầu thang rồi anh mới chạy tiếp. Chris chạy nhanh đến và giữ cho cánh cửa dẫn ra chiếc thang để leo lên trên mơ sẵn. Jill và Barry cũng vừa lên tới và chạy ào qua cửa. Hệ thống cảnh báo cho biết họ còn bốn phút mười lăm giây nữa.
Barry leo lên thang trước rồi đến Jill và sau cùng là Chris. Cả ba cùng leo lên tầng B1 và Jill thấy Rebecca Chambers đang đứng đợi ở cánh cửa dẫn ra bãi đáp trực thăng, khuôn mặt non trẻ của cô ta trông rất căng thẳng.
Chris hối thúc cô ta chạy và cả bốn người cùng chạy xuyên qua cái hành lang bằng bê tông dẫn ra bãi đáp, Jill cầu trời cho họ có đủ thời gian để thoát khỏi đây.
Cầu cho mày chết ở đây luôn Wesker.
Có một cái thang máy lớn ở cuối hành lang, Barry nhanh chóng mở cửa và cả bốn người cùng chạy vào. Họ còn đúng bốn phút nữa.
Cái thang máy có vẻ như đang chạy lên và Jill nhìn đồng hồ đếm từng giây một trôi qua.
Không kịp rồi, chúng ta không thể nào chạy kịp rồi.
Cái thang máy chậm lại rồi dừng hẳn. Chris kéo mạnh cái cửa mở ra, và không khí mát mẻ của bầu trời lúc sáng sớm ùa vào—và cả tiếng ngọt ngào của động cơ của một chiếc trực thăng đang vang lên ở phía trên đầu họ.
“Anh ta đã nghe được!” Rebecca la lên. Jill mỉm cười và cô bỗng cảm thấy mến người lính mới này.
Bãi đáp trực thăng này rất rộng, được trải nhựa đường bằng phẳng và được bao phủ bằng những bức tường cao vút. Một vòng tròn màu vàng được sơn trên cái sân này và Brad đang từ từ hạ xuống. Chris và Barry đang vẫy tay như điên ra hiệu cho viên phi công phải nhanh lên trong khi đó Jill nhìn đồng hồ một lần nữa. Còn khoảng hơn ba phút ba mười giây nữa, dư sức qua cầu rồi—
ẦM
Jill quay sang nhìn và thấy ở phía Tây Bắc bãi đáp một mớ những mảnh bê tông đang văng lên trời. Một cái móng khổng lồ đang giơ lên từ cái lỗ lởm chởm đó—
—và con Tyrant to lớn và tái ngắt nhảy lên từ cái hố đó. Nó đứng dậy và bắt đầu đi về phía bốn người.

Cái quái gì đây?
Nó phải cao trên hai mét rưỡi, những bộ phận trên cơ thể đầy những vết sẹo từ việc mổ xẻ để biến đổi thân hình nó. Cái khôun mặt như đang cười vì mất môi của nó hướng về phía bốn người khi nó từ từ đứng dậy. Nó đi chầm chậm về phía bốn người, cái móng vuốt khổng lồ bên tay trái của nó cong gập lại.
Không còn thời gian nữa, Brad không thể đáp xuống được rồi—
Chris nhắm vào cục bướu mà đen trên ngực nó rồi bắn năm phát liên tục. Ba biên đạn bay trúng đích, còn hai viên thì lệch sang bên phải cái cục đỏ đang đập đó một chút—
—và nó vẫn tiến từ từ về phía bọn họ, chẳng chậm lại chút nào cả.
“Tản ra” Barry hét lên.
Jill kéo tay Rebecca chạy về góc bãi đáp xa con quái vật nhất, Chris chạy vòng quanh về phía Nam bức tường còn Barry đứng tại chỗ giương khẩu Colt về phía con quái đang từ từ tiến tới.
Ba phát đạn .357 bay vào bụng con quái, tiếng súng vang vọng giữa các bức tường nghe điếc cả tai.
Con Tyrant bất ngờ tăng tốc chạy về phía Barry, cái móng vuốt của nó đưa về phía sau—
—và Barry nhảy qua một bên né nó, con Tyrant trượt ra phía sau anh trong tư thế chạy cuối người như là nó đang chơi ném bowling vậy. Cái móng của nó cào một đường dài trên lớp nhựa đường như thể đó là một lớp kem vậy.
Vừa trượt qua Barry con quái liền dừng chạy và quay lại nhìn Barry đang bật dậy và bắn vào nó một phát súng nữa.
Viên đạn thổi bay một miếng thịt trên vai phải của nó. Máu từ vai nó phụt ra rồi chảy xuống ngực rồi hòa vào cái lỗ đang chảy máu toang hoác ở ngay bao tử.
Ở trên đầu chiếc trực thăng của đội Alpha vẫn đang xoay vòng vì không thể nào đáp xuống được—và vẫn chưa có dấu hiệu nòa cho thấy con Tyrant có vẻ xuống sức. Nó bắt đầu chạy tiếp về phía Barry, cái móng vuốt lại buông thõng xuống—ngay khi Barry vừa bắn đến viên đạn cuối cùng trong ổ.
Barry bỏ chạy và con Tyrant lại tiếp tục chuyển hướng rượt theo—
—và chiếc móng của nó quạt trúng một bên người Barry, hất anh ngã xuống sàn.
Barry!
Chris vừa chạy về phía con Tyrant vừa bắn vào lưng nó trong khi nó đang cúi xuống định túm lấy Barry. Barry nhanh chóng bò người lui lại phía sau, cái áo chống đạn của anh rách te tua, và vẻ khiếp sơ lộ ra trong mắt Barry—
—và có lẽ con Tyrant thấy ngứa vì mấy phát đạn của Chris nên nó quay về phía anh, trong khi đó Barry đã bật dậy được và lê bước khập khiễng đi chỗ khác.
Chúng ta không còn thời gian nữa!
Chris bắn sạch băng đạn trong súng. Vài viên cuối trúng vào mặt nó làm mấy cái răng văng ra rớt xuống sàn bãi đáp trong khi máu tuôn ra xối xả. Con Tyrant dường như không để ý gì đến mấy vết thương, nó tiếp tục chạy về phía Chris với một tốc độ nhanh như chớp.
Cả Jill và Rebecca cùng bắn về phía nó, miệng hai cô không ngừng la hét để dụ con quái chuyển hướng khỏi Chris. Nhưng có vẻ con Tyrant đang lưu luyến anh nên nó vẫn chạy về phía Chrirs, cai1 móng của nó lại đưa ra phía sau—
—đợi nó tới gần đã—
Chris nhảy về một bên khi con quái vật vừa áp sát anh làm nó mất đà trượt ra phía sau. Con quái liền dừng lai với cái móng vuốt dính đầy nhựa đường.
Chris bỏ chạy và một nỗi sợ dâng lên trong anh khi từng giây đang trôi qua và chắc chắn họ không kịp giết nó trước khi nơi này nổ tung.
Barry cảm thấy máu đang chảy từ đùi của mình, một mảng da ngay đùi của anh đã bị vạt mất khi bị con Tyrant quạt cho một cái hồi nãy. Nỗi đau về thể xác còn chịu đựng được nhưng ý nghĩ rằng mình sẽ bị thổi tung lên trời thì.
Chúng ta sẽ bị nổ tung nếu như không lên trực thăng kịp—
Con Tyrant chuyển hướng sang Jill và Rebecca trong khi hai cố tiếp tục bắn vào nó nhưng vô ích, con quái này dường như là bất tử vậy. Nó lại bắt đầu những bước đi êm ái về phía hai cô, không màng đến những vết thương trên người. Những phát shotgun của Jill bắn trúng chân và ngực của nó trong khi những viên đạn 9mm của Rebecca đục từng lỗ lốm đốm trên người nó, và nó vẫn không đi chậm lại chút nào.
Gió bỗng thổi bạt xuống đầu Barry trong khi tiếng cánh quạt trực thăng bỗng nhiên lớnhơn. Anh nghe thấycó tiếng hét ở trên đầu.
“Đón lấy nè!”
Barry nhìn về phía chiếc trực thăng đang bay rất thấp, chỉ cách mặt bãi đậu khoảng sáu mét.
—và thấy một vật màu đen bay ra khỏi cánh cửa hông rớt xuống sàn nghe một cái Bịch.
Chris đang ở gần đó nhất nên anh chạy về phía vật đó.
Con Tyrant đã đến rất gần Jill và Rebecca nên hai cô tách ra hai hướng, va con Tyrant quay sang hướng Jill không một chút do dự. mắt nó nhìn đăm đăm về phía cô.
“Jill chạy lại đây!” Chris hét lên.
Barry xoay sang và thấy Chris đang vác một khẩu súng phóng rocket lón trên vai.
“Rõ” 
Jill vừa hét lên trả lời vừa chạy về phía Chris. Con Tyrant đang ở gần sau lưng cô.
“Tránh khỏi đường đạn!”
Jill nhảy sang một bên và Chris liền khai hỏa. Tiếng Chíu của viên rocket bay ra khỏi nòng súng gần như bị át bởi tiếng cánh quạt trực thăng.
Viên đạn bay thẳng vào ngực con Tyrant—và xé nó ra thành hàng triệu mảnh vụn sau một tiếng Bùm.
Trong khi những mảnh thịt và xương vụn của con Tyrant vẫn còn đang rơi lả tả thì Brad hạ thấp trực thăng xuống, bốn người liền chạy về phía ấy. Jill nhảy lên trực thăng khi hai thanh đáp vẫn còn chưa chạm đất rồi đến Chris, Rebecca và cuối cùng là Barry.
“Đi mau Brad, đi!” Jill la lớn.
Chiếc trực thăng lao vút lên bầu trời rồi tăng tốc.

Giọng nói thông báo của máy tính chỉ còn vang lên bên lỗ tai của những kẻ không còn là người nữa.
“Các bạn còn 5 giây, 3, 2, 1. Hệ thống khởi động.”
Ngay lập tức hệ thống truyền lệnh tự hủy đến khắp các nơi trong phạm vi ngôi biệt thự.
Và một tiếng nổ long trời vang lên làm rung chuyển cả mặt đất, ngôi biệt thự của Spencer nổ tung. Những quả bom được đặt sẵn nổ tung ở khu tầng hầm của ngôi biệt thự, ở dưới hệ thống dẫn nước, ở đằng sau cái lò sưởi trong phòng lính gác và ở tầng ngầm thứ ba của khu vực thí nghiệm. Những bức tường bằng đá cẩm thạch đổ sụp xuống sàn của ngôi biệt thự cũ. Đá ở dưới đường hầm cũng sụp xuống và những hành lang bê tông chỉ còn là những đống bụi đen. Một quả cầu lửa sáng rực phát lên bầu trời vào buổi sương sớm này và bốn người có thể nhìn thấy nó dù đang ở cách xa hàng dặm.
Và sau tiếng nổ khủng khiếp đó cái đống đổ nát ở ngôi biệt thự bắt đầu bốc cháy.
Cả 4 người cũng như Brad đều giữ im lặng trong khi Brad lái chiếc trực thăng bay trở về thành phố. Chris và Jill nhìn ra ngoài cửa sổ hướng về phía đám cháy đang bắt đầu lan rộng ra ở khu biệt thự, nét mặt của họ có vẻ hơi nghiêm nghị. Barry ngồi dựa vào thành trực thăng nhìn xuống đôi tay của như thể là anh chưa bao giờ thấy nó vậy. Rebecca đi qua lại giữa ba người giúp họ băng bó các vết thương, và cô cũng không nói lời nào.
Brad thì giữ im lặng vì anh cảm thấy xấu hổ khi đã bỏ cả nhóm lại dưới kia hồi tối. Anh đã cảm thấy căng thẳng cực độ suốt cả đêm khi cứ phải bay vòng vòng trên khu rừng để tìm mọi người.
Và rồi con quái vật đó—
Brad nhún vai một cái. Cho dù nó là cái gì đi nữa thì anh cũng mừng là nó đã chết. Hồi nãy Brad đã rụng rời tay chân khi nhìn thấy nó và xém chút nưã anh đã không thể nhấc được chiếc trực thăng này lên. Và anh đã cố gắng lắm mới đá cái ống phóng rocket đó xuống được.
Brad quay laị nhìn bốn người và tự hỏi có nên cho họ biết về cuộc gọi kỳ lạ tối qua không. Ngay sau khi giọng của người tân binh đó hét lên về cái gì đó như là bãi đáp trực thăng trong tiếng xè xè của radio là một tín hiệu rõ ràng và một giọng đàn ông vang lên chỉ cho anh toạ độ chính xác của cái bãi đáp đó. Tuy lạ nhưng từ việc hắn ta biết chỗ đó rõ đến nỗi hướng dẫn cả toạ độ và hướng bay làm Brad cảm thấy bắt đầu sợ.
Brad cau mày, cố nhớ lại tên của người đàn ông kỳ lạ đó. Tên là Thad? Hay Terrence nhỉ?
Trent nhớ rồi ông ta nói ông ta tên Trent.
Brad quyết định anh sẽ nói chuyện naỳ sau. Bây giờ anh chỉ muốn về nhà.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3