Chim sẻ ban mai ( Tập 1 ) - Phần 02 - Chương 03
Dọc đường đi, tôi cùng
Mông Thái NHất cũng không nói chuyện, hắn vì Tử Lôi uống say, thì có lẽ cũng vì
sinh nhật của nàng khẩn trương đi! Âm nhạc của bữa tiệc đánh vỡ trầm lặng của
chúng tôi lúc đó
Mặc dù có nghe qua học
viên của Hayakawa đều là dân quý tộc, nhưng khi tận mắt thấy tôi vẫn bị rung
động thật sâu
Toàn bộ phòng ăn đều
được treo dây đỏ cùng bong bóng trang hoàng thật hoa lệ, bàn ăn đúng tiêu chuẩn
tiệc đứng đặt thành một hàng trong đại sảnh, trên bàn lại đầy ắp đồ ăn và hoa
quả xinh đẹp khiến người thèm nhỏ dãi, mà tân khách quần áo gọn gàng sáng sủa
lại làm cho cảnh càng thêm đẹp ý càng thêm vui
“Tử Lôi! Tử Lôi!” Mông
Thái Nhất nhìn thấy Tử Lôi đứng xen giữa đám khách khứa, quả tim trong ngực lập
tức đập mạnh
“Là anh……….anh tới làm
gì chứ? Lại muốn gây rối? Mông Thái Nhất, anh mau đi ra ngoài cho tôi, tôi
không mời anh!!”
“Ha ha, Tử Lôi, hôm nay
là sinh nhật của cậu…………..”
“Sinh nhật của tôi mắc
mớ gì anh?…………….”
“Tử Lôi, sinh nhật vui
vẻ” Một cái bóng hình màu tím cắt ngang cục diện bế tắc của Mông Thái Nhất
“Nguyệt nói có chút không khỏe, đi về trước, đem Kim Ánh Minh gửi lại đây”
“Tôi chỉ biết có Nguyệt
trị được hắn” Tử Lôi nghe thấy tên Kim ÁNh Minh , cả người lập tức hòa hoãn lại
“Thượng Hà, thật cảm ơn cậu! Cậu nói tôi xem lần này tôi nên làm thế nào cảm ơn
cậu đây! Nếu không khẳng định hắn sẽ không đến”
Tử Lôi vô cùng thân
thiết kéo Thượng Hà Hi đi vào hội trường, Mông Thái Nhất theo sát đi sau
Nguyệt? Là ai? Hiển
nhiên có thể làm “người gỗ” Kim Ánh Minh ngoan ngoãn nghe lời?
Chờ cho tôi hồi phục lại
tinh thần, bên cạnh tôi đều là những người mặc lễ phục xa lạ, tôi bắt đầu lo
lắng, Mông Thái Nhất đâu?
“Hoan nghênh mọi người
tới tham gia tiệc sinh nhật của tôi, tôi thật vinh hạnh có thể mời người của Tứ
đại gia tộc đến tham dự. Hi vọng mọi người có được một bữa tối tốt đẹp………..”Sau
khi Tử Lôi đứng ở trên bục , thần thái sáng láng tuyên bố khai mạc , mọi người
đều tụ vào hội trường mà đi
“Cẩn thận” Tôi bị một
bàn tay kéo qua một bên, rời xa đám người dày đặc
“Cảm ơn……………” Tôi bị
giật về trở lại, hiện ra trước mặt là một gương mặt thanh tú , hai hàng lông
mày cong cong khoác lên trên trán trơn bóng, cảm giác ôn hòa khiến cho người ta
nhịn không được đã muốn cùng hắn thân cận
“Sao vậy? Không biết
tôi? Lúc trước vào thời điểm cô làm anh hùng cứu mỹ nhân, tôi đã ở đó a, đúng
rồi, đã quên giới thiệu, tôi tên Bắc Thần Tinh”
Là hắn?! Cái người tôi
gặp ở tàu điện , lúc ấy chưa thấy rõ diện mạo của hắn tôi đã bị tàu thắng gấp
ngã văng ra ngoài
“Anh……anh có thể…………có
thể hay không………..” Tôi nhờ Kim Ánh Minh giúp giải vây cho Tử Lôi
“Không cần…………” Tâm lặng
đi một chút, không ngờ thiếu niên có bề ngoài anh tuấn, xinh đẹp như thế này
lại là một kẻ máu lạnh
“Cô cho rằng hắn sẽ hỗ
trợ thì cô đã sai lầm rồi” Một giọng nói tao nhã truyền tới. Tôi nhìn lại
chỉ thấy kí hiệu của Nike, a , người này thật cao! Tôi chỉ vừa đứng ngang tầm
ngực hắn
“Xem ta cô nhớ ra tôi,
“ngã” tiểu thư. Cô sao lại tới đây…?”
“Tôi…..tôi bị………bị người
mang đến……………..”
“Mông Thái Nhất? Tôi đã
hiểu ! Ha ha! Tiểu tử đó thật không phúc hậu, đem cô mang vào lại không quản
cô!”
“Anh quen biết………..quen
biết?” Sao hắn đối với Mông Thái Nhất và cả Kim Ánh Minh đều quen biết, hắn
không phải học sinh năm hai sao?
“Đúng vậy a, tiểu tử đó
đã học được một năm ở Hayakawa a! Hắn còn vì Tử Lôi ở lại một lớp……….Về phần
Kim ÁNh Minh, bởi vì hắn là người của tứ đại gia tộc………….”
“Tứ tứ…………..tứ đại
gia………tộc?”
Tôi lại một lần nữa nghe
được bốn chữ “tứ đại gia tộc”, rốt cuộc nó là cái gì? Bạn học ở Hayakawa đều
rất tôn sùng cái này
“À, kỳ thật cũng không
phải là cái gì, nó chỉ là cách xưng hô đối với những kẻ đáng kính. Thường
thường hay được nhắc đến : Kim , Hà,Bắc, Thượng Hà……Hôm nay tất cả đều đến!”
Kim ? Hà ? Bắc? Thượng
Hà? Tôi nhìn nhìn Bắc Thần Tinh, hắn không phải cũng họ Bắc sao?
“Đừng dùng cái ánh mắt
này nhìn tôi, tôi là bị ép buộc, chỉ tại Thượng Hà Hi nói bắt buộc phải
tới………….” Bắc Thần Tinh tỏ ra thật ủy khuất
“Bắc Thần Tinh , mọi
người cũng đã chờ rất lâu………………”
“Được, lập tức tới
liền…………..” Bắc Thần Tinh vừa đáp lời, vừa đem tôi đẩy mạnh vào một phòng
Kim Ánh Minh vẫn nghiêm
mặt, Tử Lôi nhìn hắn, Mông Thái Nhất hết sức căng thẳng, cô gái áo tím im lặng
ngồi………..Tất cả đều kinh ngạc nhìn tôi
Giống như………..vừa bước
vào một nơi không nên tới, tôi vừa định lui ra, Bắc Thần Tinh đã có ý bảo tôi
ngồi xuống
“Được, được rồi, mọi
người đã tập trung đông đủ, Tiểu Hi, mau bắt đầu!”
Cô gái áo tím vuốt vuốt
tóc dài mềm mại, trầm tĩnh hướng về tôi giới thiệu quy tắc trò chơi, mà càng kì
quái hơn là trên tay nàng lại mang 1 bộ găng tay, nàng chính là Thượng Hà Hi?
“Tiểu Hi khiết phích
(*khiết phích: chỉ những người mê sạch sẽ) , đặc biệt đối với con trai………..”
Bắc Thần Hi lặng lẽ nói với tôi, đổi lấy một cái liếc mắt của Thượng Hà Hi
“Bởi vì có người mới gia
nhập, hôm nay chúng ta sẽ chơi bằng phương pháp đơn giản nhất, đó là trò chơi
“Yêu và Trừng phạt”, căn cứ vào người thắng tự nêu ra tên một lá bài, người
thắng có thể hướng về đối phương đưa ra yêu câu “Yêu hoặc trừng phạt” . Bất kể
là kẻ nào cũng không được đổi ý, nếu không…………”
“Nếu không thì như thế
nào? Đàn ông…………….” Mông Thái Nhất tựa hồ có ý khiêu khích
“Nếu không, ra cửa bị xe
cán…………..”
Tất cả mọi người đều hít
vào một hơi, Thượng Hà Hi có vẻ hài lòng với kết quả này, ta rốt cuộc cũng cảm
thấy Thượng Hà Hi nhìn Mông Thái NHất không vừa mắt, ước gì cái lời thề độc kia
ứng nghiệm trên người hắn
Bắt đầu chia bài………………
“Tốt, tốt! Quá tuyệt vời!”
Người đầu tiên thắng là Mông Thái Nhất, hắn vui vẻ hoa tay múa chân “Tôi muốn
lựa chọn yêu a, yêu a, Tử Lôi mau cho tôi xem bài cậu”
“Mơ tưởng!” Tử Lôi một
tay đẩu Mông Thái NHất đang muốn rình coi bài nàng
“Ha ha, thấy được , thấy
được………..” Mông Thái Nhất đắc ý, dương dương tự đắc, đối với mọi người tuyên bố
“Tôi chọn A!”
“A?” Bắc Thần Tinh một
tay giữ chặt Tử Lôi muốn xông lên chém người, hỏi lại lần nữa
“Ha ha, Tử Lôi, tôi muốn
hôn cậu một cái! nhận lấy tình yêu ấm áp đi………….”
“Không phải!”
“Đừng thoái thác, nếu
không sẽ phải………….”
“Là tôi” Một giọng nói
bình tĩnh cắt ngang tranh chấp của hai người
Thượng Hà Hi? Tôi kinh
ngạc nhìn qua người vừa lên tiếng, lại nhìn đến MÔng Thái Nhất gần rơi cằm .
Thượng Hà Hi đưa ra lá bài trong tay………đúng là A, vậy còn Tử Lôi là?
“Tôi nói không phải tôi”
cư nhiên lại là số 4
Mông Thái Nhất khuôn mặt
như khóc tang, không thể không hôn môi khuôn mặt cương cứng của Thượng Hà
Hi……..Mà Thượng Hà Hi cũng vì nguyên nhân này mà trốn trong toilet suốt 10
phút, lúc đi ra tay còn cầm 2 bịch khăn ướt lớn lau lau……………
Trò chơi vẫn tiếp tục ,
khó khăn cũng từ từ tăng dần, lại chia một lần bài. Không ngừng có người bị
phat, chịu “chiếu cố” nhưng thật kì quái là người bị phạt đều không phải tôi
Q? Tôi có chút khẩn
trương nhìn chằm chằm lá bái trong tay, không phải tôi có quyền lựa chọn sao?
Tôi nhỏ giọng nói “J…..J …tôi chọn….”
Tôi lén lút nhìn mọi
người liếc mắt một cái, sắc mặt Mông Thái Nhất rõ ràng đang trầm xuống! Không
xong! Hay là hắn cầm J?
Tôi lập tức nói “Chọn
…chọn yêu…………”
Nên dùng cách yêu gì?
Nhìn sắc mặt ngày càng khó coi của Mông Thái Nhất, tôi liền nghĩ đến một biện
pháp tốt
“Yêu cầu của ta là muốn
J tự cho ra cách yêu của mình”
“Ha ha , sẻ con, tính ra
cô cũng thông minh” Mông Thái Nhất một tay đưa ra lá J trong tay mình “Tôi muốn
cùng J vĩ đại cho mình một cái hôn môi” Nói xong hắn tự đem miệng mình
chu chu ra, tỏ vẻ “Yêu”
“Đợi chút………” Lời nói
Bắc Thần Tinh cắt ngang động tác của Mông Thái Nhất
“Gì chứ? Tôi vẫn tuân
thủ nguyên tắc, một chút cũng không làm trái”
“Quả thật là như vậy,
nhưng mà…………” Lời nói của Bắc Thần Tinh sao lại mang ý cười? Tôi hồ nghi nhìn
qua, thấy hắn vui vẻ xốc lá bài của Kim Ánh Minh lên
“J!” Tôi hít vào một
hỏi, nhìn sắc mặt tái mét của Kim Ánh Minh ( bởi vì quá độ cao hứng mà Mông
Thái Nhất quên mất tình huống hai lá bài trùng có thể xảy ra)
Như vậy………..như vậy
không phải? Không phải là Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất hôn môi?
“Không! Không! Tôi không
muốn hôn lên khuôn mặt của người chết!” Mông Thái Nhất đứng trên sô pha hoảng
hốt kêu to
“Mông Thái Nhất, vậy anh
muốn đoạn tử tuyệt tôn a!” Tử Lôi tức giận nhắc nhở nói
“Không cần, nhàm chán”
Kim ÁNh Minh thản nhiên nhìn qua Mông Thái Nhất giống tinh tinh trên sô pha
đang nhảy nhảy, rồi đi ra ngoài
“Cậu nói ai nhàm
chán……………..A!”
Tôi giương mắt há hốc
miệng nhìn Mông Thái Nhất từ trên sô pha tà tà ngã xuống…………..Kim Ánh Mính bất
chợt quay đầu nhìn lại………
Trời ạ! Tôi chơi cái trò
đánh bài này thật sự cũng không ngờ rằng……………
Mông Thái Nhất lại thật
mạnh hôn lên môi của Kim Ánh Minh!
Áp suất thấp………..áp suất
thấp………..
Từ khi cái sự kiện hôn
môi kia diễn ra trở về sau, “khu tam giác bermunda” đã trở thành “khu nguy hiểm
mang áp suất thấp” các học sinh muốn đi ngang qua khu này, đều phải chọn đường
vọng, những người tham dự sự kiện kia, đều giữ miệng kính như bứng, ngay cả Tử
Lôi cũng vậy
Đáng thương, tôi hiện
tại chỉ có thể sợ hãi rụt rè , hé cái miệng nhỏ nhắn cắn cái bánh của tôi, thở
lớn cũng không dám thở
“Sẻ con, đi ra ngoài một
chút……………….”
“Được” Lần đầu nhìn biểu
tình thâm trầm như vậy của Mông Thái Nhất, tôi một chút cũng không dám chậm
trễ, lập tức đã ra khỏi phòng học
“Cầm”
“Tôi thật cẩn thận nhận
lấy cuốn tập từ tay Mông Thái Nhất “Hạnh vận nguyệt hành sự lịch?” (*lịch làm
việc)
“Tôi đã nghĩ thật lâu,
chúng ta phải biết người biết ta………Nhớ đến cái sự kiện làm tôi nằm mơ cũng thấy
ác mộng đó, tôi nhất định phải đánh ngã Kim Ánh Minh!”
“…………….” Tôi vừa nghĩ
đến việc từ nay trở về sau mình trở sẽ thành kẻ địch của ” người gỗ”, đầu óc
liền trống rỗng
“Này! Sẻ con, có nghe
tôi thấy cái gì không?!” Mông Thái Nhất dùng sức lắc lắc tôi đang lúc
ngẩn người
“Nghe….nghe thấy
được…………” Nếu cho hắn biết tôi vừa mới đi vào cõi thần tiên hư vô, thì tôi
không bị đánh chết mới là lạ
“Đúng rồi! Theo dõi hắn!
Tên kia tính tình kì quái như vậy, nhất định là có rất nhiều chuyện ám muội!
Hắc, hắc……………..” Mông Thái Nhất cười gian
Chuyện ám muội? Tôi lại
nghĩ đến sự kiện hôn môi bữa trước, quả thực có chút ám muội a………………
“Sẻ con! Chủ ý này thế
nào?” Mông Thái Nhất vẫn chưa nhận thấy được thần sắc của tôi, hưng phấn như cũ
mà hỏi
“A…..tôt, tôt…………” Tôi
còn đang đắm chìm trong suy nghĩ , lên tiếng cho có lệ
“Vậy nhiệm vụ này giao
cho cô!” Mông Thái Nhất tỏ ra bộ dạng đau khổ giao trọng trách, vỗ vỗ bả vai
tôi
“Cái gì……………sao?!” Tôi
đột nhiên cảm thấy đồng tử mình như phóng đại “Tôi……tôi tôi………..!”
“Cô làm gì mà nói một
chữ “tôi” lâu như vậy a! Yên tâm! Tôi sẽ ủng hộ cô! Hắc hắc! ĐÚng rồi, cô nhớ
phải đem rõ tình huống mỗi ngày ghi vào sổ!” Mông Thái Nhất lại lộ ra nụ cười
hiên ngang lẫm liệt của hắn
Trời ạ! Mông Thái
Nhất…………Cuộc sống trung học đáng thương của tôi
Miếng bánh vì căng thẳng
nên không tiêu phá bắt đầu quấy rối trong bụng , hại tôi hăng hái nấc cụt
“Tôi, ách, quay về, ách
lớp học!”
“Ách, ít nói nhảm, ách,
tôi cũng muốn trở về! Ách!”
Mông Thái Nhất , tiểu tử
thối này lại có ý xấu bắt chước cách nói chuyện của tôi, còn không lưu tình
cười haha
Tôi tức giận đến mức mặt
hồng hồng, làm bộ như chẳng hề để ý hắn đi phía trước , trong lòng thầm đem
Mông Thái Nhất mắng một ngàn vạn lần . Bất quá nhìn đến hắn rốt cuộc vẫn bình
thường, trong lòng cảm thấy ổn định rất nhiều
“Ê! Sẻ con!” Tôi vừa
bước vào phòng học thì Mông Thái Nhất đột nhiên gọi tôi lại
“Ách….ách……..” Nấc cụt
của tôi xem chừng vẫn không ngừng, xem ra cơn nấc cụt này muốn kéo dài vĩnh
viễn cùng trời đất a!
“Ha ha………..ha ha……………Cảm
ơn cô ngày đó lo cho tôi!” Mông Thái Nhất gải gải đầu, như có chút ngượng ngùng
“A?! Ách……..ách………….”
“Lần sau nói chuyện, cô
mà dám nất cục! Tôi sẽ đánh cô!” Hắn giơ giơ nắm tay lên
Sao lại có loại người
ngang ngược như vậy chứ……………
“Tôi vào rồi! Nhanh vào
lớp 1 chút!” Mông Thái Nhất không kiên nhẫn trừng lớn mắt trâu
Tôi thấy không ổn, liền
chạy nhanh vào lớp học
Trò chơi bánh xe
vận mệnh chuyển động – Phần 1
“Thượng Hà tỉ, chị có
nghe nói chưa? Con nhỏ xấu xí kia tìm Thái Nhất xin hắn di động , hắn đã cho”
“Đúng vậy a, Thượng Hà
Hi bất quả chỉ là ngồi bên cạnh Mông Thái Nhất thôi lại không biết tốt xấu, đã
vậy còn cuốn lấy Kim Ánh Minh của chúng ta. Nếu nó để tôi nắm được bím tóc, tôi
xác định sẽ cho nó đẹp mặt”
“Haha, khi nào thì Kim
ÁNh Minh trở thành của các người” Nữ sinh thứ hai lập tức bị cười nhạo
“Tôi và hắn không liên
quan ” Một giọng nói lạnh lùng đúng lúc cắt ngang lời nói của các nàng “Tôi rất
ghét loại con trai ở bẩn, đừng đem và hắn đánh đồng, nhớ tới lại muốn đi rừa
tay thật nhiều lần”
Thượng Hà Hi? Không phải
là cô gái lần trước chơi bài sao? Nàng thật sự rất ghét Mông Thái NHất a. Cẩn
thận nhớ đến bữa tiệc lúc trước, ngoại trừ Tử Lôi tỏ ra chán ghét Mông Thái
Nhất,sắc mặt của Thượng Hà Hi cũng không tốt lành gì. Ai, không được suy nghĩ,
, mình quản quá nhiều rồi
“Ai, căn bản không phải
như vậy………” Chờ cho đám nữ sinh kia cười đùa bỏ đi, chỉ còn mình tôi ngồi ở bồn
cầu than ngắn thở dài, mới dám nhỏ giọng kháng nghị
“7h30 xe Benz đưa tới
trường, 10h30 nhận được khoảng 20 bức thư tình, 12h00 trên bàn học xuất hiện 5
hộp cơm tình yêu…………..Ma Thu Thu cô không có quan sát được điểm nào khác lạ
sao?”Buổi sáng, Mông Thái Nhất buồn bực đem bản tóm tắt kết quả làm việc của
tôi thảy lên mặt bàn
“Nhưng…..nhưng mà,
không………không có gì khác” Tôi thực ủy khuất trả lời
“Chìa tay ra!” MÔng Thái
Nhất không kiên nhẫn ra lệnh
Trong lòng tôi vùng
vẫy một chút, cuối cùng vẫn phải đem tay vươn ra, không phải chứ?Lớn như
vậy còn thích ác ôn? Tôi sợ hãi nhắm mắt lại?
“Lấy đi!” Mông Thái Nhất
hung tợn đem một thứ nhét vày tay tôi
Di động?!! Chẳng lẽ hắn
muốn tôi lấy điện thoại di động? a? Không có khả năng này đi?!
“Thái Nhất, cái đó
………..cái đó là di động của em, anh sao lại đưa cho con nhỏ đó a!” Đàn em của
Mông Thái Nhất, Trương Khải Chấn tức giận , bất bình nói
Cho tôi di động?Tôi hồ
đồ
“Trương Khải Chấn, cậu
dám có ý kiến với tôi?! Cậu thử dài dòng một câu nữa xem!”
“Nhưng mà………….Thái Nhất
đây chính là cái Nokia loại mới nhất……….” Trương Khải Chấn còn muốn vì điện
thoại của hắn đấu tranh vài lần, nhưng cuối cùng lại bị khí thế “Người chắn
giết người, Phật chắn giết phật” của Mông Thái trấn áp
“Ma Thu Thu! Khi có yêu
cầu phải báo cáo lại cho tôi, cô thử không làm xem!” Mông Thái Nhất dọa dẫm
hướng tôi giơ giơ nắm tay
“Không………..Khống dám”
Tôi run rẩy trả lời
“Ô…..ô ô………ô……………” Tiếng
khóc nức nở tử cách vách truyền sang, cắt ngang đoạn hồi tưởng lúc sáng
“Ai………..ai ở bên trong?”
Câu mói này sao lại quen thuộc như vậy!? Tôi nhẹ nhàng gõ cửa, một cô gái cúi
đầu từ bên trong đi ra
“Không………không có việc
gì chứ?”
“Cảm ơn, không có việc
gì.” Cô gái nhận khăn tay của tôi, hít sâu một hơi, lại ngẩng đầu
Trời ạ! Cuối cùng tôi
cũng biết tại sao Mông Thái Nhất luôn cười nhạo tôi chính là con vịt đứng giữa
bầy thiên nga
Cô gái mỏng manh cùng
với tóc ngắn ngoan ngoãn cụp ở bên tai , hai đôi mắt to đỏ bừng còn ngập nước,
nhìn qua rất giống như một tiểu thiên sứ bị trách phạt, diện mạo nhu nhược ,
nghe lời khiến cho bất cứ kẻ nào cũng không kềm chế muốn an ủi nàng
“Ách………….việc hôm này
xin đừng nói ra ngoài được không?”
“Ách……….được”
“Cảm ơn, tôi tên Việt
Mỹ”
“Tôi………tôi là Ma Thu
Thu”
“Cô là ……….Ma Thu Thu?”
Việt Mỹ nghe được tên tôi tựa hồ cảm thấy thật kinh ngạc “Ách……….cô rất nổi
tiếng”
“Vậy………sao?” Trời ạ, tôi
có thể hiểu được sự “nổi tiếng” của tôi là cái gì, đại khái cũng giống như cái
thứ mà tôi vừa mới nghe thôi
“Ha ha” Việt Mỹ nghe
được tên tôi bậc cười “Không ngờ cô lại nghĩ tệ như vậy, tôi muốn về nhà sớm 1
chút, cô cũng vậy nha!” Không xong! Bị Mông Thái Nhất biết tôi không theo dõi
Kim Ánh Minh, khẳng định tôi sẽ chết thật thảm
May mắn, tìm Kim Ánh
Minh cũng không phải là chuyện khó khăn gì, chỉ cần có mấy đo âm lượng đề xi
ben là có thể xác định được chính xác vị trí của hắn
“A!!!!!!!!!!!!!!!!Kim
Ánh Minh, Kim Ánh Minh!!!!!!!!!!!!!!!!” Tiếng thét chói tai của nữ sinh gần như
làm cho trần nhà sân vận động muốn vỡ nát
“Kim Ánh Minh! Em yêu
anh!”
“Kim Ánh Minh! Cố lên!!”
“Kim Ánh Minh………..”
Nữ sinh ở sân vận động
gần như phát điên, trong mắt và trong đầu họ chỉ còn lại mỗi hình anh Kim Ánh
Minh , căn yết hầu lớn tiếng thét, Kim Ánh Minh thường ở sân vận động luyện
tập, mỗi lần hắn luyện chạy, ghi điểm, là mỗi lần hắn đổi lấy tiếng hoan hô
Rốt cuộc có chút hiểu
được ngành giải trí Trung Quốc đã làm giàu dựa vào cái gì . Tôi chính là đang
nghĩ như vậy, Kim Ánh Minh đột nhiên gia tăng vận tốc chuyền bóng, nhanh cho
đến phía trước cầu môn, hắn đột nhiên phóng lên trời, một tay cầm bóng, một tay
nắm chặt khung bóng rỗ