Thiên Đế Kiếm - Chương 114

Bụi mù vừa tan, gió cũng vừa khuất,
ấy thế mà nữ nhân Vũ Linh vẫn như thần thánh vượt qua trở ngại mà lao tới .

-NGỤC THỔ !!!!!!!!!!!!! GIÁNG ĐẠI
THỤ !!!!!!!!!!!

Thổ khởi, Mộc khai . Tường thành
bằng đá đâm xiên lên nhằm giam giữ cánh chim đại phong, dây leo tua tủa gai mà
quất xuống như muốn tàn phá dung diện của người con gái . Ấy thế mà Hắc Băng
không chịu nhường .

Thiên Ma đã giao trách nhiệm cho
nàng . Cớ nào lại không hoàn thành ?

Đối với nàng, Thiên Ma chính là cuộc
đời của nàng .

-Vạn Lôi ƯNG !!!!

Vạn chim ưng bọc sét điện lao vào
tường thành như con thiêu thân, khiến tường đá bị thủng một lỗ, vừa đủ cho Hắc
Băng lao vút qua . Dây leo định trói chặt thì sét đã điên cuồng giật cháy xém .

Hắc Băng vận lực lên đôi cánh của
mình, đôi cánh toả sét dữ dội tác động khiến Tam Thần Lôi Trận tiêu biến, hóa
thân thành một cục sét nhỏ trong lòng bàn tay của Hắc Băng .

Lôi vốn kỵ Thổ và Mộc, nên không duy
trì được lâu, chỉ còn thấy Hắc Băng chìm ngập trong đá và dây leo sắc nhọn .

-LÔI CẦU MINH THIÊN CHƯỞNG
!!!!!!!!!!!!!

Vừa lúc, bàn tay nhỏ nhắn trắng như
ngọc chìm ngập trong dây leo ấy chạm vào Hỏa trụ .

-BÙMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMM
MMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMM !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Lã Vân đã hiểu vì sao Hắc Băng cố
sống cố chết lao vào đây .

Chỉ còn biết khen nàng quá thông
minh .

Ngũ Hành Trận tương sinh tương khắc,
Hỏa đại sinh, ngay lập tức trị Thuỷ, Mộc được thể ngay lập tức phá Thổ, Kim
trong vòng tuần hoàn đó cũng nát theo . Bát Quái Trận lập tức bị phá huỷ vì sự
tác động của Ngũ Hành Trận .

Trong cơn mù mịt .

Lã Vân lồm cồm bước ra, dựa vào gốc
cây, hắn không bị ngoại thương, nhưng nội thương đã nặng, huyết chảy quanh
miệng . Chân khí do chi trì đã quá lâu nên nội thể không chịu đựng được .

Đám dây leo mục nát, bỗng vỡ ra, Hắc
Băng cũng vừa mới thoát nguy hiểm . Nàng tuy đã mệt, song vẫn còn sung sức mà
cho Lã Vân một đòn chí tử .

-Ngươi .... rất mạnh .... - Hắc Băng
thở - Ta không muốn giết ngươi, nhưng tại ngươi muốn thế .

Lã Vân cười .

Hắc Băng thấy khó hiểu .

Và nàng đã nhận ra .

Xung quanh cái đám dây leo ấy, vẫn
có bùa Hỏa .

Vốn là lúc dây leo tung ra, đạo bùa
Hỏa đã ở đó từ lâu rồi .

Lã Vân đã nhận ra ý định của Hắc
Băng từ lâu .

Hắn là kẻ thông minh, và hắn biết kẻ
thông minh nghĩ gì .

Lã Vân búng tay, một đạo bùa Hỏa nổ
ra từ đôi tay hắn lao vút về Hắc Băng còn nhanh hơn cả thiểm điện .

Hắc Băng vẫn còn vớt vát bằng cách
cố gắng luyện một đạo lôi .

Nhưng không kịp .

-ẦMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMM
!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Hoả Phá nổ tung .

Lã Vân mỉm cười ngồi dựa vào gốc cây
.

Dù sao thì hắn cũng không quá yếu .

Chẳng biết giờ Ngài Hàn và Hàn Vệ
đang ở đâu nữa ?

Lã Vân đứng dậy đi tiếp thì có tiếng
nói :

-MỪng ... sớm ... quá ... đấy ...

Lã Vân giật mình quay lại .

Hắc Băng còn sống .

Mái tóc màu bạc của nàng đẫm máu,
gương mặt thiên thần làm xiêu đổ bao đàn ông đó giờ hiện lên vẻ kỳ dị của màu
đỏ .

" Mộng Dụ . Ta không ưa cô ...
vì cô tranh giành Thiên Ma với ta ... " .

" Nhưng vì ... Thiên Ma ... ta
đành nhờ tới cô một lần vậy ... " .

Hắc Băng rút từ sau túi quân dụng
của mình một viên thuốc, nhét vào miệng .

Ngay lập tức, nội thể Hắc Băng nổ
như đại pháo .

Chân khí đầy tràn .

" Loại thuốc gì thế này ? Sao
lại có thể lấp đầy chân khí trong khoảng thời gian ngắn đến thế ? " - Lã
Vân cả sợ .

Mộng Dụ, đích thực là thiên tài của
dược sư . Mọi loại thuốc từ chữa bệnh, cho tới đại độc hoàn đều một mình cô ta
chế ra , và phân phát cho các thành viên Bất Kiếp Viện . Viên vừa rồi, vốn là
Đại Khí Chuyển Đan , có thể phục hồi chân khí trong một khoảnh khắc, duy trì
khoảng một canh giờ, sau đó sẽ trở về trạng thái mệt mỏi, nặng quá sức thì hôn
mê . Và ... có thể chết .

Nhưng vì Thiên Ma, Hắc Băng dám làm
mọi thứ .

Hắc Băng niệm thuật . Đạo lôi quang
xoay như vụ trên tay .

Lã Vân thở dài .

A !

Chẳng phải hắn đã từng mơ ước được
yên bình ?

Không còn tham vọng nữa ?

Chẳng lẽ cái chết là yên bình hay
sao ?

Ừ .

Có lẽ là thế .

Đời người, đành theo thiên mệnh mất
rồi .

Dù sao, ta cũng không có gì phải
tiếc .

-Nhân Niên Lôi THuật ! Cuồng Lôi
Liên !

Lôi đạo phóng về phía Lã Vân , nhanh
đến chưa đầy một cái chớp mắt .

-Địa Niên Kim Thuật ! Song Hành Chí
Mệnh Thỷ !!!!

Hai mũi tiễn xoay như vụ lao thẳng
vào đạo lôi ngăn chặn .

-BÙMMMMMMMMMMMMMMMMMMM !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Hắc Băng lui lại về sau cả trăm
trượng, đoạn đưa mắt lần tìm .

Một Vũ Mang, tay cầm cung , ngực nở
đều đặn dụ hoặc nam nhân, tóc nâu, và ... ánh mắt sắc, sắc hơn bất cứ thứ gì
trên thế gian này .

Huyết Hồng .

-Cô ... là ai ? - Hắc Băng hỏi .

Huyết Hồng không đáp, mà hỏi lại :

-Cách ăn mặc này, liệu cô có phải
người của Bất Kiếp Viện ?

Hắc Băng không đáp .

Phụ nữ, khi đã nổi giận, thì không
đáp .

-Ta cũng không thích đánh nhau gì ở
đây . - Huyết Hồng nói .

Hắc Băng cũng không nói gì hơn, quay
gót rồi vỗ cánh bay đi . Cô gái vừa nãy, theo nhận định của nàng, tuyệt phải
hàng siêu cấp cao thủ, vốn chưa có mấy ai luyện được Song Chí Mệnh Thỷ cả . Cô
gái kia, thật không đơn giản .

Huyết Hồng cũng vừa mới tới Kính Hồ
Cư này, thấy chiến trận, liền ra xem . Ai dè , gặp phải đúng tên Lã Vân , thôi
thì cứu hắn một lần vậy . Và nàng cũng không chắc mình có thể thắng được cô gái
Vũ Linh kia . Rõ ràng, Bất Kiếp Viện , là tổ chức của địa ngục .

-Đa tạ cô nương ... - Lã Vân đáp yếu
ớt .

Huyết Hồng nhìn thương thế của Lã
Vân thì nói :

-Anh đã bị thương, nên mau chữa trị
.

-Vâng , tại hạ ...

Nói rồi, Lã Vân chìm vào trong bóng
tối , đầu óc đã vô thức . Hắn đổ người xuống .

Tất nhiên, là Huyết Hồng vươn tay ra
đỡ .

Huyết Hồng nhìn Lã Vân trong vòng
tay của mình một lúc rồi bất chợt nàng mỉm cười .

Huyết Hồng vốn chưa từng bao giờ
cười sau ngày gia nhập Ỷ Thiên .

Kể cả là với bang chủ .

Nàng nhìn Lã Vân rồi khẽ vuốt tóc
của hắn .

" Bọn đàn ông, đúng là cố chấp
... " .

...

Xích Vân và Thiên Ma là những tên
điên rồ .

Tất nhiên, vì Hắc Đế Ấn, thì mấy ai
có đủ trí khôn mà cưỡng lại được ?

Thiên Ma và Xích Vân cùng chạm tay
vào Hắc Đế Ấn, lập tức, một vùng dị không gian quang mang đại thịnh xuất hiện,
kéo cả hai vào trong nó rồi biến mất như chưa từng có mặt hai người trên cõi
đời này . Hắc Đế Ấn cũng tiêu tan .

Xích Vân và Thiên Ma đều bị ném vào
một vùng ánh sáng dìu dịu, cả hai không biết điều gì vừa mới xảy ra .

-Chuyện gì thế này ? - Xích Vân hỏi
, đôi tay cầm thanh Oan Nghiệt Kiếm sẵn sàng ứng phó mọi tình huống có thể xảy
ra .

Bản thân Thiên Ma cũng chưa từng gặp
phải loại Hắc Đế Ấn nào kỳ lạ như thế này, hắn cũng không biết trả lời ra làm
sao . Song bản tính thích trêu đùa, nên Thiên Ma cợt nhả :

-Nơi này là nhà mồ chôn ngươi đó mà
.

Xích Vân bực mình không đáp .

Bỗng có một luồng hơi ấm nhè nhẹ toả
tới từ sau lưng, Thiên Ma và Xích Vân quay lại .

Một người .

Chính xác thì đó là người .

Người đó vận hoàng phục, kim khôi
ngọc châu tuy không nhiều, nhưng toàn là thứ trân quý chưa từng có trên thế
gian . Hoàng y nhân này, chính thực là thấp hơn Thiên Ma và Xích Vân, khuôn mặt
còn hơn trẻ con, mới độ mười sáu .

Có điều, ánh mắt của thiếu niên này,
đích thực không phải của con người .

Trang nghiêm thần thánh, uy phong
kinh nhân . Cả đời Xích Vân mới chỉ biết một người có ánh mắt gần như thế, đó
là Thiên Tử Uất Hận Thành .

Vị thiếu niên bất phàm này là ai ?

Xích Vân mới hiện lên câu hỏi trong
đầu thì người thiếu niên đó đáp :

-Ta, người canh giữ Hắc Đế Ấn .

Xích Vân nhớ lại ...

" Giọt nước mắt của Thiên Đế
chảy xuống thế gian ... " .

Có lẽ nào là như vậy ?

Đúng .

Là Thiên Đế .

Chúa tể của các vị thần .

Thiên Ma, tất nhiên là nhận ra điều
này sớm hơn Xích Vân chút xíu, hắn quay sang , cười :

-Chuyện này khó rồi đây, Xích Vân .
Ta nghĩ , chúng ta nên hợp tác để trở về như ngày xưa, thấy thế nào ?

Xích Vân biết tình huống này là đành
phải như vậy .

Nhớ lại khi xưa, chỉ có mình hắn và
Thiên Ma mà đánh dẹp cả đại quân đoàn quái vật đông tới hơn tám trăm vạn ở
ngoài Vô Vọng Hải .

Người đồng đội tốt nhất mà Xích Vân
đã từng có, đó là Thiên Ma .

-Được thôi . - Xích Vân nói - Ta
cũng không chắc có thể ra khỏi đây nếu không hợp sức với ngươi .

Thiên Ma mỉm cười .

Hợp tác thôi .

Chứ có ai nói là liên kết bền vững
đâu ?

Nhưng ...

Cái liên kết không bền vững ấy đã
từng là cơn ác mộng .

...

Lại nói, lúc Xích Vân và Thiên Ma bị
hút vào một dị không gian, nhất thời trận chiến cam go bên ngoài kia dừng lại
đôi chút .

Huyết Tà cũng đã từng lấy Hắc Đế Ấn,
có phải chiến đấu với " phách " thần Hộ Pháp Giới mạnh vào hàng bậc
nhất trong thế giới các vị thần ở Anh Hùng Trủng . Nên cảm thấy ngạc nhiên vì
chưa bao giờ gặp phải trường hợp quái đản thế này .

Phía bên kia chiến tuyến, Hoa Anh và
Diêu Linh cũng sững người lại khi thấy Xích Vân biến mất .

Thụ Cáp là người đầu tiên thoát khỏi
sự ngạc nhiên, lợi dụng Huyết Tà mất cảnh giác mà thần tốc lao tới, một rìu
đoạt mạng .

-ẦMMMMMMMMMMMM !!!!!!!!!

Rìu cắm ngập vào người Huyết Tà .
Thân thể hắn nát ra thành từng dòng hắc thủy sánh nhớt chạy trên mặt đất, đông
tụ lại thành một Huyết Tà mới .

Hoa Anh và Diêu Linh lúc này cũng
mới nhập tâm lại vào trận đấu .

Huyết Tà vốn mang cơ thể kỳ dị, nên
chuyện hắn hoá thành một đống máu đen thế kia, cũng không có gì lạ . Có điều,
do không kịp chuyển hóa thân thể nên Huyết Tà đã bị Thụ Cáp chém cho rách tấm
mũ trùm .

Và lộ mặt .

Huyết Tà có khuôn mặt trắng nhợt
nhạt như thiếu máu .

Và một tấm vải đen đúa băng qua
ngang đôi mắt .

Huyết Tà vốn bị mù .

Gia tộc Huyết Tà, vốn là những người
không bao giờ tin vào cái gì xảy ra trước mắt, nên đứa trẻ vừa mới đẻ ra, đã bị
chọc mù mắt . Dần dần, với dòng máu đen đặc trưng , và sức ngoại cảm thượng
thặng, nên người của gia tộc Huyết Tà, có thể tạo ra toàn bộ hình ảnh sự vật
trong đầu mình . Họ không những biết dung mạo của một người, mà còn hiểu tâm
tính người ấy ra sao , sức mạnh trong nội thể như thế nào, và thậm chí, có thể
lục lại toàn bộ ký ức của người đó .

Huyết Tà vuốt tay qua mặt, hắn nói :

-Thụ Cáp ngươi không nên quá mạnh
tay như vậy .

-Vậy thì các ngươi hãy biến khỏi
đây, ta sẽ không mạnh tay nữa . Được chứ ?

Huyết Tà thở phì hơi .

" Hổ nhân này ... thực lực
cường mãnh, một chiêu hủy sơn, nếu chân chính đối diện, ta tuyệt không phải là
đối thủ của hắn . " .

Huyết Tà chuyển hướng của mình sang
Diêu Linh .

" Con cáo nhỏ này đích thực là
lắm chuyện . Độc lực cực mạnh, dính một nhát, thì kể cả là con quái vật Hắc Hổ
cũng tiêu tùng chứ đừng nói là ta " - Huyết Tà tính toán - " ... ba
đánh một thế này đúng là ức hiếp người quá ! " .

Huyết Tà động thân mình sang trái
một chút, mà ngước đôi mắt mù của hắn lên không trung , tại đó, Hoa Anh đang vỗ
cánh mà nhắm tên tới hắn .

" Ả Vũ Mang này ...

" Sao lại như thế nhỉ ? "
.

Huyết Tà há miệng vẻ như không tin .

" Cái gì thế này ? Nội lực
cường hãn khủng bố quá ! Hơn cả Thần Thú ! Ả là Vũ Mang, thể chất vốn yếu, lấy
đâu ra chân khí lớn như thế ? " .

" Hình như trong máu có tần
suất hoạt động của Ngũ Hành ... " .

" Cải tạo dòng máu ư ? " .

" Tiên sư bà nó, thế này thì
chết tôi rồi ! Sao tự nhiên lại mọc ra một ả có dòng máu Ngũ Hành được cải tạo
chứ ? " .

Huyết Tà hét vống lên :

-Vọng Quái !

Khắp xung quanh là hai bức tường
nước khổng lồ đang ào ào tuôn chảy . Nhưng tai của Huyết Tà cũng không đến nỗi
điếc , hắn chắc chắn là chưa nghe thấy tiếng trả lời của Vọng Quái .

-VỌNG QUÁI !!!

-ẦMMMMM !!!!!!!!!!!!!!

Vừa lúc đó, một cái bóng đen ngòm
bay tới . Huyết Tà né thân sang một bên, cái bóng đó lao thẳng xuống đất, tạo
thành lỗ sâu hoắm .

Một bàn tay với lên thành hố, mái
tóc vàng hiện ra, Vọng Quái lè nhè, tưởng như cú tiếp đất " an toàn "
vừa rồi không làm hắn đau lắm :

-Chuyện gì hả ?

Lại nói, lúc Chấn Phương còn đang
mải ì ục chống lại Thủy Sa Trận, Vọng Quái đã tống cho anh ta một đòn thấu
xương, chìm xuống dưới tận đáy xã hội . Nhưng mà anh chàng này cũng hơi cứng
đầu , lóp ngóp mò lên và tống cho Vọng Quái một chưởng bay từ đỉnh cao vinh
quang xuống tận đáy của đáy vực, bằng chứng là cái hố này đây, đối với Vọng
Quái, thực là điều rất khó chấp nhận .

-Chuyện gì hả ? - Vọng Quái hỏi .

-Ta muốn chuồn . Ngươi lo hộ ta đám
này nhé !

Nói chuồn là chuồn thật, Huyết Tà
đang xoay gót định đi thì Vọng Quái đã túm áo hắn lại .

-Bỏ ta ra ! - Huyết Tà loi choi như
con vịt .

-Chó chết ! - Vọng Quái rủa - Ngươi
bỏ lại khó khăn cho ta thế này phỏng ? Không được !

-Ta muốn về nhà !

-Về nhà cái con bà ngươi ! Tí nữa ta
biết ăn nói với Thiên Ma ra sao ?

-Ngươi cứ bảo ta bị đau bụng gấp !

Vọng Quái hết cách với thằng này,
rồi như chợt nhớ ra điều gì liền đáp :

-Này, ta bảo ! Có muốn ta đãi ngươi
một bữa không ?

Huyết Tà chợt như điện giật, quay
lại :

-Ngươi vừa nói gì ? Nói lại ta nghe
xem ?

-Ăn, ăn ấy
mà ! Chuyện ăn uống ấy ! Để ta bảo nhé , ta đã ăn món Dã Lang hầm nhừ rồi, ngon
lắm, này nhé, có nấm này, có nước sốt này , có .... nói tóm lại là món đó ngon
lắm . Này, lại còn món đặc sản làm từ ....

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3