Cô vợ lắm chiêu - Chương 05

Nó nhanh chóng lấy lại vẻ mặt thường ngày khi
Jun khuất bóng sau cánh cổng. Lấy điện thoại từ trong túi ra :

- Alo, SaSa à? Sang tao đi, có chuyện hay để xem
nè - nó hí hửng nói

- Chuyện gì vậy, tao đang ngủ mà >.< -
giọng SaSa vẫn còn ngáy ngủ nói, tối qua về khuya quá mà ='=

- Giờ còn ngủ nữa, dậy đi, sang đây nhanh - nó
có vẻ tức giận

- Ờ,.. ờ,.. từ từ - SaSa cũng biết tính nó, đành
chấp nhận dù vẫn còn muốn ngủ

- Vậy nha, thôi à - nó vẫn là người cúp máy
trước

Vừa định cất điện thoại vào túi như nhớ ra điều gì đó, nó lại lấy ra, tay lướt
lướt trên màn hình :

- Ông à, ông đã ăn sáng chưa nè - nó nói giọng
"ngọt xớt"

- Haha, ta ăn rồi, còn con!? Hôm nay con chịu
khó ăn một mình một hôm nha, sáng nay có việc bận nên ông đi sớm - ông nó cười
nói

- Dạ, không sao đâu ạ, con ăn một mình được mà -
vẫn giọng ngọt ngào đó nó nói

- À, tối nay có cuộc hẹn với chồng tương lai của
con đó, con lo chuẩn bị đi nha. Ông sẽ về sớm đi với con - ông nó dịu giọng nói

- Dạ, con biết rồi ạ
- Hôm nay là ngày đầu tiên rồi đấy con nhé - ông
nó cố tình nhắc khéo nó

- Dạ, con biết mà. Con sẽ nhanh chóng tìm hiểu
"chông" con ạ - nó cố tình nhấn mạnh chữ "chồng" cho ông
nghe

- Ừ, vậy thì tốt, haha, thôi ông làm việc nha -
ông nó cười lớn nói, vì nghĩ nó sẽ an phận =]]

- Dạ, ông làm việc ạ.

Cuộc nói chuyện kết thúc, trên môi nó là một nụ cười - nụ cười "hiểm"
chưa từng thấy.

Cất điện thoại vào túi, nó nhanh chóng quay về phòng, định tẩy trang nhưng nghĩ
lại thì thôi. Phải để cho con SaSa thấy vẻ mặt này của mình chứ, hehe. Nó nghĩ
rồi nhảy tọt lên giường nằm tiếp (oái, bà này không cho người ta ngủ mà mình
lại ngủ là sao ='=).

Vừa định nhắm mắt ngủ tiếp thì nó nghe tiếng gõ cửa :

- Ai vậy? - vẫn câu nói quen thuộc
- Thưa tiểu thư, có SaSa tiểu thư đến ạ - giọng nói quen thuộc của ông quản gia
- Vào đi - nó lạnh lùng

Khi SaSa bước vào trong phòng thì thấy nó đang quay mặt ra ngoài cửa sổ. Đi
nhanh lại phía nó :

- Này, gọi tao đến sớm vậy, có chuyện gì,.. - SaSa hùng hổ nói kéo mặt nó quay
lại thì không thốt lên lời nữa - Mày,... mày,....
- Tao sao, hahaha,.. hả,.. haha - nó quay mặt nhìn thẳng vào SaSa, cười lớn để
lộ hàm răng đen xì =))
- Mày,.. mày là San đây hả!? - SaSa choáng váng
- Hahaha, mày không nhận ra tao à,.. haha,... vui quá - nó cười chảy cả nước
mắt khi thấy thái độ của con bạn
- Hahahaha,... đừng nói,.. hahah,... sáng nay mày dùng bộ dạng này gặp thằng
Jun nha,.. haha - SaSa không thể nhịn cười khi nghĩ đến thái độ của Jun lúc gặp

- Còn phải hỏi - nó vênh mặt lên nói
- Hahahaha,... mày quả là số 1 mà,.. haha - SaSa vẫn còn cười nói
- Thôi, không cười nữa. Tao gọi mày qua đây không phải để xem bộ dạng này của
tao đâu - nó nghiêm túc nói

SaSa ngồi xuống giường nó, cô cũng đã nín cười, hỏi : - Có chuyện gì sao?

- Ừ - nó nói rồi lấy cái điện thoại trong túi ra, tay lướt lướt trên màn hình
rồi nói tiếp - Mày im lặng nghe nhá - nó nháy mắt

SaSa hơi bất ngờ nhưng cũng im lặng và lắng nghe.

- Ê, sao rồi mày!? Thành công chứ!? - là tiếng của một thằng con trai, chính là
Kent
- .... - Jun im lặng không đáp
- Nói xem, mày điều tra được gì!? - Devil không kiềm chế được tính tò mò cũng
lên tiếng

Vẫn không có tiếng trả lời của Jun.

- Nhìn mặt nó là tao biết, thất bại rồi chứ gì - lần này là Shin

Jun thất thiểu kéo ghế ngồi xuống, cuối cùng anh cũng lên tiếng : - Tao thua
rồi, hic hic,.. - hehe anh chàng chấp nhận thua cuộc một cách dễ dàng

- Cái gì??? Vậy là mày không điều tra được gì sao?? - Devil gần như hét lên
- Mày tệ quá - Kent
phán 3 chữ
- Tụi bây bình tĩnh coi - Shin nói - Làm sao mà mày nói vậy, kể rõ ràng cho tao
nghe xem nào? - Shin vẫn là người bình tĩnh nhất
- Thì sáng nay, theo như kế hoạch, tao đến nhà chào hỏi nó - sẵn tiện xem xét
thái độ của nó về cuộc hôn nhân này luôn - Jun nghĩ một tý lấy hơi rồi nói tiếp
- Mà tụi bây biết không? Tao không phải gặp được người ta, mà tao gặp
"QỦI" trời ơi, tao chưa từng thấy ai xấu đến mức độ đó hết á
>.<, đang định dùng chiêu "đánh phủ đầu" mà lại trở thành bia
đở đạn của nó ='= - giọng Jun hết sức thê lương
- Nó không những xấu mà con rất trơ trẽn nữa, nó nói nhất định phải lấy mày
(chỉ vào Devil) làm chồng nó đó - Jun nói tiếp
- Cái gì??? - trời đất ơi, mình có nghe nhầm không, nó muốn lấy mình thật sao,
đã vậy lại là một con vịt xấu xí nữa, nhất định là không được, không thể để
chuyện đó xảy ra - hắn nghĩ
- Hahahaha, vậy thì tiêu mày rồi Devil à, lần này mày phải rước một con quỉ về
nhà làm vợ rồi, haha - Kent cười cợt
- Mày im đi - Devil trút giận vào Kent
- Tụi bây thôi đi, bây giờ không phải lúc trêu ghẹo nhau, mà là lúc bàn bạt kế
hoạch tác chiến mới - Shin phân tích - Nếu như trận đầu tiên thất bại thì chúng
ta phải chuẩn bị cho tốt trận thứ 2 chứ.
- Ờ, mày nói phải đó Shin - Jun mừng rỡ nói - Mà trận thứ 2 đừng bắt tao đánh
nữa nha >.<, tao không chịu nổi đâu - Jun than thở
- Trận này sẽ do Devil của chúng ta ra tay =)) - Shin nói nhìn vào hắn
- Tao hả??? - Devil lấy tay chỉ vào mặt mình nói - Tao không thích gặp quĩ đâu
='=
- Không thích cũng phải gặp, chẳng phải mày nói tối nay có cuộc hẹn với nó sao?
- Shin nhắc lại
- Ờ, thì sáng này ông tao bảo tối nay có hẹn với nhà nó ăn tối - Devil đồng
tình
- Thì đó, tối nay mày phải tạo ấn tượng cho tốt vào =)), làm sao cho nó thấy
mày không hề xứng với nó, mày hiểu chưa!? - Shin nói rành mạch từng chữ
- Hahahaha, làm sao để Devil nhà ta không xứng với một con vịt xấu xí nhỉ!? À,
hay là mày thành một kẻ xấu hơn cả con vịt đó đi, haha - Kent vẫn giở giọng
cười cợt (anh này cười trên nổi đau của người khác nè ='=)
- Mày mà nói một tiếng nữa thì mày sẽ vĩnh viễn câm luôn đó - Devil hâm dọa
- Ặc,... thôi tao im - Kent đành "câm nín" ='=
- Ý mày là sao tao chưa hiểu!? Làm sao để tao không xứng với nó!?- Devil quay
sang hỏi lại Shin
- Thì khi mày gặp nó, mày phải tỏ ra thái độ chán ghét nó kinh khủng, nhục mạ
"vẻ đẹp" của nó,... nói chung là làm sao để nó thấy nó không xứng với
mày á, hiểu chưa!? - Shin lại giảng giải
- À, cái này thì quá dễ, tao cứ tưởng ý mày giống thằng Kent ='=- Devil
cười nữa miệng nói - Lần này nhất định phải thắng!!! - hắn cương quyết

SaSa nảy giờ cố nén cười để nghe hết đoạn đối thoại của bọn kia, bây giờ thì
không nhịn được nữa rồi, cô bật cười thành tiếng : - Hahahaha,... tao,... tao
không nhịn được nữa rồi,.. hahaha

- Mày bình tĩnh đi - nó lại lướt tay trên màn hình điện thoại rồi cất vào túi,
nói
- Làm sao,... làm sao,.. mà nhịn được chứ,... hahaha - SaSa lại cười chảy cả
nước mắt - Nó bảo mày là quỉ kìa, hahahaha, không ngờ San tiểu thư nhà ta lại
bị chê thậm tệ như thế, haha,..
- Mày có thôi đi không? - nó rằng từng tiếng
- Ờ,.. thôi được rồi,..mà làm sao mày có thể nghe được đoạn đối thoại đó vậy!?
- SaSa thắc mắc
- Hì, tao mà li - nó nói rồi mặt vênh lên - Sáng nay, khi tên Jun đến nhà chào
hỏi, tao đã gắn máy nghe lén vào áo của hắn,... hehe,..
- Mày quả là thiên tài mà =)) - SaSa nịnh - Mà mày định nói gì!? Nói đi, tao
nghe nè,..
- Ờ, thì cá vụ gặp tối nay nè, làm sao đây!? Nếu đi với ông thì tao không thể
hóa trang được!? - nó gãi đầu nói
- Thì mày đi một mình - SaSa nói gọn
- Ông tao bảo đi với ông rồi, sao đi một mình được!? - nó nói tỏ vẽ nghĩ ngợi
- Hajzz, cái này cũng khó à nha >.< - SaSa thở dài nói

Hai đứa đang than thở thì tiếng chuông điện thoại của nó reo. Là ai vậy nhỉ!?!?

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3