Steve Jobs - Chương 11 - Phần 01
Chương 11
THIẾT KẾ
♦
Những nghệ sĩ thực thụ
♦
Thẩm mỹ của Bauhause
Không giống như những đứa trẻ lớn lên ở Eichler, Jobs biết họ
là ai và tại sao họ lại tuyệt vời đến thế. ông thích những quan điểm hiện đại
rõ ràng và dễ hiểu dành cho công chúng. Ngoài ra ông ấy còn thích lắng nghe cha
mình mô tả về sự đặc sắc mà phức tạp của nhiều loại xe hơi. Chính vì thế, ngay
từ những ngày đầu của Apple, ông đã tin rằng một thiết kế lớn mang tính công
nghiệp, logo đơn giản và chiếc vỏ nuột nà cho Apple II có thể làm cho công ty nổi
bật và những sản phẩm làm ra sẽ mang nét độc đáo, riêng biệt.
Mac logo thời kì đầu...
Văn phòng đầu tiên của công ty khi mới chuyển đi từ gara của
gia đình ông được đặt tại một tòa nhà nhỏ và còn phải chung đụng với một văn
phòng bán lẻ của hãng Sony. Hãng Sony thì đã quá nổi tiếng với phong cách tạo dấu
ấn và những mẫu thiết kế thật sự đáng nhớ. Và qua họ, Jobs cũng học được rất
nhiều yếu tố của việc marketing. “Jobs thường chú ý ngay đến những cái gì không
theo chuẩn mực và nâng niu những cuốn cẩm nang về sản phẩm và chỉ ra ngay những
tính năng thiết kế”, theo lời Dan"1 Lewin, một nhân viên từng làm ở đó. Thỉnh
thoảng Jobs còn nói,
“Tôi có thể lấy cuốn cẩm nang này chứ?”, Dan"1 tiếp lời.
Jobs đã thuê Dan"1 làm việc từ sau năm 1980.
Sự yêu mến của Jobs dành cho những sản phẩm với màu sắc và
diện mạo tối tăm, xám xịt của hãng Sony giảm sút vào khoảng tháng Sáu năm 1981,
khi ông bắt đầu chú ý đến Cuộc hội thảo quốc tế về thiết kế thường niên ở
Aspen. Cuộc họp năm đó chủ yếu tập trung và những thiết kế mang phong cách
Italy và đề cao nhà thiết kế Mario Benllini, nhà làm phim Bernardo Bertolucci,
nhà thiết kế xe hơi Sergio Pininfarina và nữ chính trị gia Susanna Agnelli -
người thừa kế nhà Fiat.
“Tôi xin bày tỏ lòng tôn kính trước những nhà thiết kế Italy
như một đứa trẻ trong tác phẩm Breaking Away thích thú trước những chiếc xe đạp
Italy”, Jobs nhớ lại, “thật là một sự khơi nguồn cảm xúc đáng kinh ngạc”.
ở Aspen, Jobs đã biết thêm được những quan điểm mở và thiết
thực trong triết lý thiết kế theo trường phái Bauhaus mà Herbert Bayer đã áp dụng
vào thiết kế những tòa nhà, những dãy phòng ngủ với kiểu trình bày chữ in không
chân và những đò nội thất trong học viện ở Aspen.
Cũng giống như hai người thầy Walter Gropius và Ludwig Mies
van der Rohe, Bayer tin rằng không nên có sự phân biệt giữa nghệ thuật tạo hình
và những thiết kế công nghiệp. Phong cách thiết kế quốc tế theo chủ nghĩa tân
thời được bảo trợ bởi trường phái Bauhaus đã chỉ ra rằng nhưng thiết kế đó nên
đơn giản và biểu đạt được ý nghĩa tinh thần. Nó nhấn mạnh tính hợp lý và khả dụng
có được từ việc sử trường phái Bauhaus, sẽ chân thực hơn theo chức năng và tính
chất của sản phẩm. “Điều mà chúng tôi sẽ thực hiện là chế tạo những sản phẩm
này với công nghệ cao và đóng gói chúng thật gọn gàng, cân đối để các bạn có thể
biết rằng chúng thực sự là hàng công nghệ cao.
Chúng tôi sẽ đưa chúng vừa vặn vào những gói nhỏ, và làm cho
chúng trở nên thật đẹp và có màu trắng, giống như hãng Braun đã làm với thiết bị
điện tử của họ.” Jobs đã nhiều lần nhấn mạnh rằng sản phẩm của Apple sẽ thật gọn
gàng và đơn giản.
...vá logo rõ ràng đơn giản của hiện tại
“Chúng tôi sẽ làm cho chúng trông thật tươi sáng, thuần khiết
và phản ánh chân thật rằng đó thực sự là công nghệ cao chứ không phải là một vẻ
ngoài nặng nề với chỉ màu đen ròi lại màu đen và màu đen, như Sony đã làm”,
Jobs nói. “Đó là cách tiếp cận của chúng tôi. Rất đơn giản. Chúng tôi đang thực
sự làm cho những sản phẩm của mình có chất lượng như những vật được trưng bày ở
Bảo tàng Nghệ thuật Đương đại. Cách chúng tôi điều hành công ty, thiết kế sản
phẩm, quảng cáo, mục đích cuối cùng là làm cho nó đơn giản. Thật đơn giản.”
Phương châm thiết kế “Đơn giản là sự tinh tế nền tảng nhất” của Apple luôn được
đề cao như một đặc trưng trên tập quảng cáo của công ty.
Jobs thấy rằng thiết kế đơn giản nên nối kết với việc làm
cho sản phẩm dễ sử dụng. Nhưng những mục tiêu đó không phải lúc nào cũng luôn
song hành với nhau. Đôi khi một thiết kế có kiểu dáng đẹp và đơn giản lại khiến
người dùng cảm thấy thật đáng sợ hay khó sử dụng. Jobs nói với các chuyên gia
thiết kế: “Điểm cơ bản trong thiết kế của Apple là chúng tôi phải làm mọi thứ
trở nên thật rõ ràng qua trực giác.” Ví dụ, ông ca ngợi giao diện màn hình nền
máy tính mà ông đã tạo ra cho chiếc Macintosh. “Mọi người biết làm thế nào để sử
dụng một màn hình nền máy tính bằng trực giác. Luôn có giấy tờ trên bàn làm việc
trong văn phòng. Tờ giấy trên cùng là quan trọng nhất.
Mọi người biết làm sao để chuyển đổi các ưu tiên của mình. Một
phần lý do chúng tôi thiết kế như vậy là nhờ đó chúng tôi có thể tận dụng những
kinh nghiệm mà mọi người đã có.” Phát biểu cùng lúc với Jobs trong buổi chiều
thứ Tư hôm ấy, nhưng trong một phòng hội thảo nhỏ hơn, là Maya Lin, 23 tuổi,
người đã đã nhanh chóng nổi tiếng vào tháng Mười một năm trước đó khi tên cô được
khắc trên bia tưởng niệm cựu chiến binh Mỹ tại Việt Nam ở Washington, D.c. Họ
đã có một tình bạn thắm thiết, và Jobs mời cô đến thăm Apple. Lin nhớ lại: “Tôi
đến làm việc với Steve trong một tuần. Tôi hỏi anh, Tại sao máy tính trông lại
giống như một cái ti vi còng kềnh? Tại sao anh không làm một cái gì đó mỏng
hơn? Tại sao không phải là một máy tính xách tay phẳng?"”. Jobs trả lời rằng
đây là thực sự mục tiêu của mình, ngay khi công nghệ đã hoàn toàn sẵn sàng.
Jobs cảm thấy rằng vào thời điểm đó không có nhiều điều thú
vị xảy ra trong lĩnh vực thiết kế công nghiệp, ông đã có một chiếc đèn của
Richard Sapper mà ông rất ngưỡng mộ thiết kế của nó, ông cũng thích các đò nội
thất của Charles và Ray Eames cũng như các sản phẩm Braun của Dieter Rams. Tuy
nhiên, không có những tượng đài xuất chúng để truyền cảm hứng cho cả giới thiết
kế công nghiệp như Raymond Loewy và Herbert Bayer đã từng làm. Lin nói: “Thực sự
là không có nhiều phát hiện mới trong lĩnh vực thiết kế công nghiệp, đặc biệt
là ở thung lũng Silicon, và Steve đã rất muốn thay đổi điều đó. Phong cách thiết
kế của ông là thiết bị có kiểu dáng đẹp nhưng không quá bóng bẩy, và nó phải rất
vui tươi. Steve hướng tới chủ nghĩa tối giản, điều đến từ lòng sùng kính trong
Thiền phái của ông đối với sự đơn giản, nhưng ông đã tránh để sự sùng kính ấy
làm cho cho sản phẩm của mình trở nên lạnh lẽo. Chúng mang đến sự vui tươi. Ông
đam mê và cực kỳ nghiêm túc đối với thiết kế, nhưng đồng thời có một chút đùa
vui trong đó.” Khi sự nhạy cảm trong thiết kế của ông phát triển, ông trở nên đặc
biệt quan tâm tới phong cách Nhật Bản và bắt đầu giao thiệp với những nhân vật
nổi tiếng với phong cách đó, chẳng hạn như Issey Miyake và IM Pei. Quá trình
rèn luyện Phật giáo của Jobs cũng có ảnh hưởng lớn tới ông. ông nói: “Tôi đã
luôn tìm thấy trong Phật giáo nói chung và Thiền giáo Nhật Bản nói riêng sự tuyệt
vời về mặt thẩm mỹ. Điều tuyệt vời nhất mà tôi từng thấy là các khu vườn xung
quanh Kyoto.
Tôi vô cùng xúc động bởi những gì mà nền văn hóa đó đã sản
sinh, và những điều ấy trực tiếp bắt nguồn từ Thiền giáo.”
Như một chiếc Porsche
Hình dung của Jef Raskin về chiếc máy tính Macintosh là nó sẽ
giống như một chiếc vali xách tay hình hộp, có thể được đóng lại bằng cách lật
bàn phím úp vào màn hình phía trước. Sau khi tiếp nhận dự án, Jobs quyết định
hy sinh tính linh động đó bằng một thiết kế đặc biệt sẽ không chiếm nhiều không
gian trên bàn. ông đặt một cuốn danh bạ điện thoại xuống và tuyên bố trong sự
kinh ngạc của các kỹ sư, rằng nó không nên có một kích cỡ lớn hơn. Vì vậy, nhóm
thiết kế của ông, gồm Jerry Manock và Terry Oyama, bắt đầu làm việc dựa trên ý
tưởng thiết kế một chiếc máy tính có những màn hình ở phía trên cây máy tính, với
một bàn phím có thể tháo rời.
Tháng Ba năm 1981, Andy Hertzfeld trở lại văn phòng sau bữa
ăn tối và thấy Jobs dùng một nguyên mẫu Mac của họ trong cuộc thảo luận căng thẳng
với giám đốc sáng tạo James Ferris.
Jobs nói: “Chúng tôi muốn nó có một vẻ ngoài cổ điển, giống
như một chiếc Volkswagen Beetle vậy.” Do ảnh hưởng từ cha mình, Jobs luôn đánh
giá cao các đường nét của những chiếc xe cổ điển.
Ferris đáp: “Không được. Những đường nét phải thật gợi cảm
như một chiếc Ferrari.” Jobs phản đối: “Không thể là một chiếc Ferrari mà phải
giống như một chiếc Porsche!” Jobs có một chiếc Porsche 928 vào thời điểm đó.
Khi gặp Bill Atkinson vào một ngày cuối tuần, Jobs đã đưa Atkinson ra ngoài để
chiêm ngưỡng chiếc xe. Jobs nói với Atkinson: “Nghệ thuật vĩ đại sẽ gây ảnh hưởng
chứ không đi theo thị hiếu.” Jobs cũng ngưỡng mộ các thiết kế của Mercedes. Một
hôm, khi đang đi bộ xung quanh các bãi đỗ xe, Jobs nói: “Qua nhiều năm, họ đã
làm cho các đường nét trở nên mềm mại hơn trong khi các chi tiết thì đơn giản
hơn. Đó là những gì chúng ta phải làm với những chiếc máy tính Macintosh.”
Porsche 928
Oyama đã phác thảo một thiết kế sơ bộ và thực hiện một mô
hình bằng thạch cao. Nhóm chế tạo tập trung lại và bày tỏ suy nghĩ của mình.
Hertzfeld gọi điều đó là “dễ thương”. Những người khác cũng tỏ vẻ hài lòng. Thế
nhưng sau đó Jobs lại chỉ trích họ nặng nề: “Nó quá cứng nhắc, nó cần phải tròn
trịa hơn. Bán kính của mặt vát đầu tiên cần lớn hơn, và tôi không thích kích
thước của góc xiên.” Với sự lưu loát trong ngôn ngữ thiết kế công nghiệp, Jobs
đã đề cập đến các góc hoặc cạnh cong để kết nối các bên của máy tính. Nhưng sau
đó ông đã đưa ra một lời khen ngợi vang dội. “Đó là một sự khởi đầu”, Jobs nói.
Hàng tháng, Manock và Oyama sẽ trình bày một bản chỉnh sửa mới
dựa trên những lời chỉ trích trước đó của Jobs. Mô hình thạch cao mới nhất sẽ
được công bố, và tất cả các thiết kế từ những nỗ lực trước đó sẽ được xếp thành
hàng bên cạnh. Điều đó không chỉ giúp họ đánh giá sự tiến triển của thiết kế,
mà còn đảm bảo với Jobs rằng không một gợi ý nào của ông bị bỏ qua.
Hertzfeld nói: “Tôi đã gần như không thể phân biệt được mô
hình thứ tư với mô hình thứ ba, nhưng Steve đã luôn khó tính và quyết đoán khi
nói rằng mình yêu hay ghét một chi tiết mà tôi khó khăn lắm mới có thể cảm nhận
được.”
Vào một dịp cuối tuần, Jobs tới của hàng Macy"s ở Palo
Alto và một lần nữa dành thời gian nghiên cứu các thiết bị, đặc biệt là các sản
phẩm Cuisinart. ông đã đến văn phòng của Mac vào hôm thứ Hai tuần kế tiếp, yêu
cầu nhóm thiết kế đi mua một chiếc, và đưa ra một loạt các đề xuất mới dựa trên
các đường nét, đường cong và đường xiên của sản phẩm.
Jobs liên tục nhấn mạnh rằng chiếc máy trông phải thật thân
thiện. Do đó, nó đã được phát triển để mô tả một khuôn mặt người. Với các ổ đĩa
được thiết kế ở bên dưới màn hình, chiếc máy tính này đã cao hơn và hẹp hơn so
với hầu hết các máy tính khác, và nó thể hiện hình một cái đầu.