Ngoại Cảm (Linh Môi) - Chương 02 - Không Sợ Hãi

***

Nhà thôi miên ngồi dưới ánh đèn bàn lờ mờ, hai tay giao nhau chống dưới cằm, biểu tình nghiêm trọng nhìn chằm chằm thanh niên ở đối diện. Thôi miên sâu là phương pháp trị liệu cực kỳ nguy hiểm đối với bất kỳ người bệnh nào, nó có thể tạo thành tổn thương hoặc di chứng khó có thể bù đắp.

Thế nhưng Phạn Già La lại rất kiên trì, đồng thời không ngừng nhấn mạnh là sẽ tự mình gánh chịu hậu quả, cũng ký giấy miễn tra cứu trách nhiệm, lúc này nhà thôi miên mới miễn cưỡng đồng ý. Đây là lần đầu tiên gặp phải người bệnh có tình trạng nghiêm trọng đến vậy, theo lời thanh niên nói thì chính bản thân cậu ta cũng không biết rõ thân thể gầy gò của mình rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu nhân cách phụ, ba mươi, bốn mươi, thậm chí là càng nhiều hơn.

Theo lý mà nói, nhân cách chính thường là người sở hữu sức mạnh cường đại nhất, nhưng muốn cắn nuốt nhiều nhân cách như vậy chỉ trong một đêm tuyệt đối không phải chuyện đơn giản. Nhà thôi miên ngoại trừ thôi miên, chỉ dẫn cùng đánh thức thì không thể trợ giúp gì nhiều hơn cho người bệnh, người bệnh phải dựa vào chính mình.

Lẳng lặng chờ đợi hơn hai tiếng, phát hiện gương mặt người bệnh vẫn rất an tường, nhà thôi miên không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Ông sớm nên đoán được, tính cách cùng thủ đoạn của người bệnh này hung ác như vậy, những nhân cách phụ kia sao có thể là đối thủ.

Nhà thôi miên thay đổi một tư thế ngồi thoải mái hơn, sau đó lấy sổ ra ghi chép lại toàn bộ hành trình hôm nay, ngay khoảnh khắc đặt bút bắt đầu viết thì thanh niên nằm trên ghế sô pha đột nhiên giãy giụa kịch liệt, nhưng tay chân tựa hồ bị một sợi dây thừng vô hình trói chặt, chỉ có thể giãy cùng co quắp trong một giới hạn nhất định. Gương mặt an tĩnh trở nên vặn vẹo, lộ ra biểu tình dữ tợn như ác quỷ, sau đó lại biến thành sợ hãi cùng cực cùng kinh hoảng.

Nhà thôi miên lại càng hoảng sợ hơn, ông lập tức chạy tới trấn an cùng dẫn dắt thanh niên tỉnh lại. Kỹ thuật thôi miên ám thị đã làm trước đó cũng không phát huy hiệu quả, thanh niên vẫn đắm chìm trong giấc ngủ say, vừa kịch liệt giãy giụa lại bất lực trốn chạy. Dựa vào ngũ quan vặn vẹo cùng tiếng rên rỉ nhỏ vụn, nhà thôi miên có thể đoán được cậu ta đã trải qua chuyện gì ở trong giấc mộng. Nếu không phải sợ hãi cùng cực đến mức tuyệt vọng, thanh niên vẫn luôn cuồng ngạo này chắc chắn sẽ không lộ ra dáng vẻ chật vật hệt như một con cừu non chờ bị làm thịt như vậy.

Nhà thôi miên không ngừng cố gắng đánh thức thanh niên, chỉ là không hề có hiệu quả, thanh niên đột nhiên ngửa cổ ưỡn lưng phát ra tiếng gào thét chói tai, nhà thôi miên cứ cho là thanh niên sẽ chết. Nhưng giây tiếp theo, thanh niên lại mềm nhũn nằm bẹp xuống sô pha, lần thứ hai an tường ngủ say, phảng phất hành động giãy giụa, co quắp, gào thét trước đó chưa hề phát sinh vậy.

Nhà thôi miên vẫn chưa hết hoảng hồn nhìn thanh niên một lúc lâu, xác định đối phương vẫn còn hô hấp, vẫn chưa tử vong trong giấc mộng mới gỡ kính mắt xuống, lau mồ hôi lạnh, thở hắt một hơi thật dài.

"Ôi chao! Cậu, cậu tỉnh lại lúc nào vậy?" Nhà thôi miên đang chuẩn bị đeo kính mắt trở lại sống mũi thì đột nhiên đối diện với một đôi mắt đen tuyền không hề có chút tạp chất, cũng không hề có chút tình cảm nào, ông không khỏi lại càng hoảng sợ hơn.

"Mới vừa tỉnh." Thanh niên liếc mắt quan sát nhà thôi miên, liếm liếm cánh môi không biết từ khi nào đã trở nên đỏ như máu, dùng âm thanh thỏa mãn lại biếng nhác nói: "Tôi còn muốn ngủ thêm một chốc nữa, ông về trước đi. Phần tiền chẩn bệnh còn lại tôi sẽ bảo trợ lý chuyển cho ông."

Nhà thôi miên nhạy bén nhận ra sự thay đổi của thanh niên, ánh mắt quá tinh khiết quá thâm sâu, khác biệt rất lớn với con ngươi màu hổ phách của Phạn Già La trước đó. Hơn nữa, âm thanh của thanh niên cũng thay đổi, giống như nước suối được chưng cất, mát lạnh uyển chuyển, làm màng tai người nghe nhịn không được run lên.

Thanh niên vừa nói chuyện vừa nhắm mắt lại, một lần nữa thiếp ngủ, thần thái so với trước kia điềm tĩnh hơn hẳn. Nhà thôi miên chăm chú nhìn gương mặt đẹp trai của thanh niên, đầu óc triệt để hỗn loạn. Ông dám khẳng định người trước mắt không phải Phạn Già La mà ông đã thôi miên, giọng nói quá ôn hòa, cảm xúc ở mi tâm quá ôn nhu, ngay cả đường nét gương mặt cũng vì phần ôn nhu bình thản này mà trở nên mềm mại hơn, tuấn mỹ hơn một bậc. Phạn Già La này và Phạn Già La trước hoàn toàn khác biệt, giống như biến đổi thành người khác vậy!

Nói cách khác, Phạn Già La đã thất bại, thân thể hắn bị một nhân cách phụ chiếm giữ! Nhà thôi miên thực vui sướng khi biết được điểm này, nhưng cái gì cũng không dám nói, cái gì cũng không dám làm. Nhân cách chính là Phạm Già La, nhân cách phụ cũng là Phạn Già La, ai thắng ai thua cũng không liên quan tới người bên cạnh, đó chỉ là cuộc chiến nội bộ của bọn họ mà thôi.

Nghĩ như vậy, nhà thôi miên hít một hơi thật sâu, sau đó gấp gáp rời khỏi căn hộ này. Tuy nhân loại thức tỉnh thoạt nhìn ôn hòa hơn Phạm Già La nguyên bản nhưng không biết vì sao, lúc đối diện với đối phương, trong lòng ông chỉ cảm thấy lạnh run.

... [hắn = PGL cũ, cậu = PGL mới]

Sau khi đổi tâm Phạn Già La ngủ suốt ba ngày, trong ba ngày này, cuộc đời cùng sự nghiệp của cậu gặp phải tổn hại nghiêm trọng nhất từ trước tới nay. Vì tiếp cận nam thần trong lòng, hắn đã thi tuyển vào công ty giải trí mà đối phương mở, trở thành thực tập sinh, lại lợi dụng bối cảnh gia thế cướp đi cơ hội cùng tài nguyên của người khác, trở thành một thành viên trong nhóm nhạc nam mới ra mắt. Vì thu hút ánh mắt, giành lấy nhiệt độ, hắn không tiếc sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào, vì vậy chỉ mới ra mắt không bao lâu đã đắc tội không ít người.

Nhưng Phạn gia có tiền có thế, lại là thế giao với tập đoàn Triệu thị thống trị giới giải trí, hai bên liên thủ có thể giải quyết xong đống cục diện rối rắm mà Phạn Già La tạo ra, thuận tiện giúp hắn lót đường, hỗ trợ kéo hắn lên, để nhóm nhạc STARS nổi tiếng khắp đại giang nam bắc chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn, điên cuồng hút vào mấy chục triệu fans.

Mặt chìm thì không biết có bao nhiêu người hận tới nghiến răng nghiến lợi khi nghe tới ba chữ Phạn Già La, nhưng mặt nổi thì không có bất kỳ người nào dám đắc tội chủ nhân cái tên này.

Chỉ là hiện giờ đã khác, nữ gia chủ Phạn gia vừa mới mất không bao lâu, gia chủ Phạn Lạc Sơn đã gấp rút tuyên bố với các đài truyền thông lớn, Phạn Già La không phải con trai ruột của mình mà chỉ là con nuôi không cùng huyết thống, hiện giờ Phạn Già La đã trưởng thành, nên rời khỏi gia tộc sinh sống tự lập.

Những lời này rõ ràng có nghĩa là--- từ nay về sau, hết thảy những việc liên quan với Phạn Già La không hề có quan hệ gì với Phạn gia, Phạn gia sẽ không giúp hắn thu thập cục diện rối rắm nữa, cũng sẽ không cung cấp tài nguyên cho hắn.

Tin tức vừa ra, tin tức về chuyện xấu của Phạn Gia La cũng ùn ùn phơi bày trên mặt báo cùng mạng internet, hắn đỏ mặt tía tai hùng hổ mắng chửi nhân viên công tác, hắn đua xe bị bắt vào cục cảnh sát, hắc nhún nhảy dưới ánh đèn màu, vẻ mặt mê loạn như phê ma túy, hắn công khai thổ lộ với lão tổng công ty giải trí Tinh Huy--- Triệu Văn Ngạn, sau khi bị từ chối thì bộ mặt trở nên vặn vẹo, ánh mắt cực kỳ đáng sợ, mặc dù bị vài nhân viên y tế đè dưới đất nhưng vẫn điên cuồng la to, sau đó giây tiếp theo lại biến đổi thành biểu tình ngơ ngác, ù ù cạc cạc hỏi người xung quanh là mình đang ở đâu....

Những chuyện này không ngừng được công bố trên mạng internet, trở thành một quả đạn pháo nổ banh chành toàn bộ nhân khí cùng danh vọng mà hắn khó khăn tích góp từng chút một bấy lâu nay.

Phạn Già La giở thói ngôi sao, Phạn Già La quẩy trong quán Bar, Phạn Già La và cuộc sống riêng thối nát, hư thật Phạn Già La là đồng tính luyến, song tính luyến, Phạn Già La bị bệnh tâm thần, có đa nhân cách, có khuynh hướng bạo lực cùng phản xã hội, những cái tít mà truyền thông công bố thật sự làm người ta kinh sợ, tội danh đưa ra cũng ngày càng nghiêm trọng hơn, làm người trong giới cùng quần chúng vây xem giống như lũ linh cẩu vây tới, đồng tâm hiệp lực xé Phạn Già La thành mảnh nhỏ.

Từ minh tinh tuyến mười tám leo lên tuyến hai, Phạn Già La đã tốn hơn nửa năm, nhưng từ minh tinh tuyến hai trở thành cặn bã bị toàn bộ giới giải trí phỉ nhổ chỉ có tốn có ba ngày. Không ai ngờ được Phạn Lạc Sơn có thể tuyệt tình đến như vậy, một tay nâng con nuôi lên tận trời, lại một tay đẩy đối phương rớt xuống địa ngục, giống như Thượng Đế nắm giữ hết thảy, làm người ta điên cuồng cũng làm người ta diệt vong.

Ba ngày nói dài không dài nói ngắn không ngắn, cũng đủ để công ty đưa ra đối sách ứng phó. Thế nhưng nhân vật chính của vụ việc lại không thể liên lạc được, không có cách nào phối hợp công ty giải quyết vấn đề, vì vậy dư luận không ngừng lên men, không thể khống chế mà phát triển theo hướng cực kỳ bết bát.

'Phạn Già La cặn bã, Phạn Già La cút khỏi giới giải trí!' đã trở thành khẩu hiệu chung, lan rộng khắp các ngóc ngách mạng xã hội. Fan biến thành Anti, dân mạng chuyển thành Anti nhiều vô số kể, nói không khoa trương chút nào chính là---- giới giải trí này đã không còn đất cho Phạn Già La cắm sào.

...

Ba ngày sau, thanh niên ngủ say rốt cuộc mở đôi mắt đen tuyền như mực, chậm rãi ngồi dậy. Vuốt sợi tóc rũ ở thái dương ra sau đầu, lộ ra gương mặt tuấn mỹ, nhưng gương mặt này hiện giờ đang chậm rãi biến hóa, đường nét sắc bén từng chút từng chút nhu hòa hơn, hung bạo nồng đậm thu liễm, làn da vốn trắng hơn người bình thường lúc này tựa hồ trắng đến trong suốt, mà đôi môi thì lại đỏ tươi như vừa mới uống máu.

Chỉ vài điểm nhỏ này thôi, người ngoài có lẽ rất khó phát giác biến hóa nhưng chính nó lại làm thanh niên nhiễm một tia yêu dị. Thanh niên không nhanh không chậm đi tới phòng bếp, rót một ly nước, ngụm có ngụm không uống hết rồi thực tự nhiên mở điện thoại di động, kiểm tra tin tức nhận được mấy hôm nay, tất cả hành động giống như Phạn Già La nguyên bản.

Âm báo không ngừng vang lên làm căn phòng trống trải này trở nên ầm ĩ, tin nhắn mắng chửi nguyền rủa phát tiết hết, xả hết lên đầu thanh niên. Thanh niên nhanh chóng ý thức được khốn cảnh của mình, ý cười nhợt nhạt bên môi chưa từng suy giảm chút mảy may nào, cũng không hoảng hốt thất thố chạy đi tìm trợ giúp, ngược lại chỉ thực kiên nhẫn lật xem từng tin tức một, lý giải hiện trạng, sau đó đặt điện thoại xuống, đi vào phòng tắm, cởi sạch quần áo, đứng dưới dòng nước lạnh phun ra từ vòi sen.

Thanh niên không bôi bất cứ vật phẩm dùng để tắm rửa gì lên người, chỉ ngẩng đầu từ từ nhắm mắt lại, giống như đang trầm tư. Dòng nước cọ rửa qua thân thể gầy yếu, không biết kích phát cái gì mà làn da tái nhợt đột nhiên phát ra những chấm đen u ám, những chấm sáng này chậm rãi ngưng tụ lại hợp thành phạn văn li ti cùng những đóa hoa sen ghép thành đồ án hình tròn chi chít nổi lên trên làn da tái nhợt, từ sườn gò má tới cổ, từ vai tới sau lưng, từ mông tới cẳng chân, cơ hồ không có nơi nào thoát được.

Thanh niên mở mắt ra, không để tâm sờ lên đồ án phạn văn trên người, sau đó tắt vòi sen, lau khô thân thể, quay trở lại phòng khách.

Điện thoại đặt trên bàn ăn ngoài phòng khách không ngừng vang lên, bởi vì không có người nghe máy nên tự động cắt đứt, một lát sau lại bắt đầu điên cuồng kêu vang, dáng vẻ nhất quyết không chịu bỏ qua.

Bên hông thanh niên quấn một chiếc khăn tắm, không nhanh không chậm đi tới, cầm lấy điện thoại bắt máy, sau đó lười nhác alo một tiếng.

Người bên kia đầu dây nghe thấy âm thanh của thanh niên thì kích động, nhất thời giận điên lên bô bô bô la mắng một trận, sau đó không ngừng nghỉ nói: "Phạn Già La, trong vòng hai mươi phút phải chạy tới công ty ngay cho tôi, bằng không tôi sẽ để cậu vĩnh viễn không thể đứng dậy được!"

"Ông chờ." Phạn Già La cười khẽ một tiếng, cúp điện thoại.

Vĩnh viễn không thể đứng dậy được? Những lời này tựa hồ xuyên suốt cuộc đời ngắn ngủi nhưng rồi lại dài dằng dặc của cậu, mà cậu có khi nào sợ hãi?

[end 2]

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3