The Silmarillion - Chương 04 phần 08

Trận
chiến thứ 5: Nirnaeth Arnoediad

Chuyện kể rằng sau khi Beren và Lúthien trở về vùng
đất phương bắc trong thể xác kẻ phàm trần, họ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi.
Lúthien trở lại Menegorth để xóa tan mùa đông lạnh lẽo trong lòng cha, đức vua
Thingol. Nhưng Mẹ nàng nhìn vào mắt nàng với nỗi u buồn vì bà thấy được trong
đôi mắt ấy số phận mà con gái mình đã chọn, không có nỗi buồn nào hơn nỗi buồn
chia cách, và trái tim của một Maiar nặng trĩu trong giờ phút biệt ly.

Beren và Lúthien ra đi tìm vùng đất cho riêng mình,
họ vượt muôn ngàn hiểm nguy, không sợ đói khát, vượt qua con sông Gelion đi vào
lãnh địa Ossiriand và cư ngụ trên Tol Galen vùng thảo nguyên xanh. Eldar sau đó
gọi vùng đất ấy là Dor Firn-i-Guina có nghĩa là vùng đất Người Chết Trở Về. ở
nơi ấy đứa con tình yêu của họ chào đời, họ đặt tên cho nó là Dior Aranel,
người thừa kế của Thingol. Không người phàm trần nào còn cơ hội nói chuyện với
Beren hay không một ai biết họ rời khỏi trần gian như thế nào.

Trong những ngày này, Maedhos, con trai trưởng của
Feanor ưu tư nặng trĩu vì ông không có cách nào tấn công Morgoth. Tuy nhiên câu
chuyện về Beren và Lúthien đã lan rộng khắp Beleriand, và ông cho rằng Morgoth
không ghê gớm như ông hằng tưởng. Hắn sẽ tiêu diệt họ từng người từng người một
nếu họ không đoàn kết. Maedhos bắt đầu cuộc hội nghị, cuộc hội nghị với mục
đích tăng cường thế lực cho Eldar, và thế là liên minh các giống loài được
thành lập, lấy tên là Union of Maedhros.

Tuy nhiên bởi lời thề Feanor năm xưa, cùng với những
việc làm xấu xa đã ảnh hưởng rất lớn đến kế hoạch của Maedhros. Kết quả là lực
lượng liên minh yếu hơn là ông thầm ước. Orodreth thề sẽ không bao giờ hành
quân cùng bất cứ đứa con nào của Feanor bởi những việc làm xấu xa của Celegorm
và Curufin. Tuy nhiên Gwindor con của Gulin đi lại mong muốn của Orodreth,
chàng tham gia vào cuộc chiến với mong ước trả thù cho anh chàng. Chàng mang
huy hiệu nhà Fingolfin, và đi dưới ngọn cờ Fingon.

Từ Doriatrh rất ít người đến giúp, một lần nữa cũng
bởi lời thề Feanor, anh em nhà Maedhros đã gởi thông điệp đến đức vua Thingol
và nhắc nhỡ ông về lời thề của họ, họ đã từng thề sẽ giết chết bất cứ kẻ nào
chiếm đoạt Silmarils dù kẻ đó lài ai. Họ cho ông hai lựa chọn, một là trao trả
viên Silmaril hoặc là trở thành kẻ thù của họ. Melian khuyên chồng nên trao trả
SIlmaril cho họ, nhưng dưới những lời nói hỗn xược và đe dọa của họ, Thingol vô
cùng giận dữ, ông lại nghĩ đến con gái mình và Beren họ phải trả bằng máu và
nước mắt để có được Silmaril. Ông lại căm thù hơn khi nghĩ đến những việc làm
hèn hạ của Celegorm và Curufin. Mỗi ngày ông say đắm nhìn Silmaril, ông càng
mong ước có nó lâu hơn vì trong nó chứa một ma lực mà ông không hề hay biết.
Ông đáp lại họ với những lời khinh miệt, Maedhros không nói lời nào nhưng
Celegorm và Curufin thì thề sẽ giết Thingol và tiêu diệt người của ông một khi
họ thắng trận. Từ đó Thingol củng cố lực lượng, tuy nhiên ông không tham
chiến,và cũng không cho ai tham chiến duy chỉ có Mablung and Beleg. Với họ
Thongol cho phép ra đi nhưng với một điều kiện là không được phục vụ cho anh em
nhà Feanor, vì thế họ ra đi dưới ngọn cờ nhà Fingolfin.

Maedhros được sự trợ giúp của Naugrim (Người Lùn Râu
Dài) từ quân lực cho đến vũ khí. Ông tập hợp tất cả anh em, giống loài, người
nhà Bóre, nhà Ulfang. Ông đồng thời cũng đón nhận sự giúp đỡ của người từ
phương Đông. Fingon đã từng cứu sống Maedhros, và họ là bạn thân nhau từ thuở
nhỏ, họ cùng nhau bàn bạc kế hoạch tấn công Morgoth tại Hirming.

Trong khu rừng Brethil, nhà Haleth đã trang bị vũ
khí sẵn sàng lên đường chiến đấu, Haldir con trai của Halmir giờ đây trở thành
thủ lĩnh sau khi ông qua đời. Tin tức về trận chiến sắp nổ ra cuối cùng cũng
đến vương quốc thần bí Gondolin, nơi đức vua Turgon đang ẩn thân.

Đội quân liên minh đã đánh bọn Orcs tơi bời và khiến
chúng bỏ chạy ra khỏi tất cả các địa phận phía bắc của Beleriand, kể cả
Dorthonion giờ đây cũng được tự do. Morgoth thấy được tai họa trước mắt về sự
trỗi dậy của Eldar cùng thế lực đồng minh. Hắn bàn bạc cùng thuộc hạ để tìm
cách đối phó. Hắn đã gởi đi rất nhiều gián điệp để trà trộn vào kẻ thù.

Maedhros giờ đây đã tập hợp đủ thế lực của Elf,
Người, và Người Lùn. Họ tấn công Angband từ đông sang tây. Kế hoạch của họ là
với một đội quân tiên chiến tấn công đến Anfauglith, hy vọng lúc ấy đội quân
của Morgoth sẽ ra nghênh chiến, vào thời điểm đó đội quân của Fingon từ những
lối đi tắt của Hithlum sẽ đánh úp phía sau. Với kế hoạch đó họ hy vọng sẽ đè
bẹp lực lượng của Morgoth. Tín hiệu họ dùng là lửa từ những hỏa đài ở
Dorthonion.

Một ngày Trung Hạ, kèn trống của đội quân Eldar chào
đón bình minh, phía đông là hùng binh của Feanor, phía tây thì có hùng binh của
Fingon đức vua Noldor. Đoàn quân Fingon tiến vào thung lũng, khu rừng Ered
Wethrin, họ cải trang cẩn thận để che mắt kẻ thù. Fingon rất tự tin chiến thắng
vì đi chung với ông còn có sự đồng hành của Gwindor đến từ Nargothrond, Húrin
và Huor những anh hùng của Dor-lómin, và Haldir của vùng Brethil. Fingon nhìn
về Thangorodrim ở nơi ấy mây đen dày đặc, khói đen ngun ngút, ông biết rằng
Morgoth đang vô cùng phẫn nộ. Trái tim ông nặng trĩu khi nhìn về phương đông,
tìm kiếm trong vô vọng những dấy hiệu từ đoàn quân của Maedhros. Ông không biết
rằng Maedhros giờ đây đang bị cản trở bởi âm mưu của Uldor (con út của Ulfang).
Hắn tạo ra những tín hiệu giả về cuộc tấn công từ Angband.

Trong giây phút ấy, những tiếng la hét từ đâu vọng
lại, vượt qua những ngọn gió Nam, từ thung lũng lan qua thung lũng, và Người và
Elves bổng trở nên hoan hỉ. Bởi những âm thanh kia là do hùng binh của Turgon
từ kinh thành bí mật Godonlin với hơn mười nghìn hùng binh đang ầm âm tiến tới,
và đến với họ là cả một rừng gươm, giáo. Khi Fingon nghe được tiếng trống từ
hùng binh Turgon, em trai ông, trái tim ông trở nên vui sướng, nỗi vui sướng vì
gặp lại em trai trong giờ khắc sinh tử. Họ thốt lên: “Utúlie”N aurë! Aiya
Eldalië ar Atanatári, utúlie Naurë! Bình minh đã đến! Hãy nhìn nào, các anh em
Eldar cùng những người cha của loài Người vì Bình Minh đã đến!” Và những người
nghe thấy họ đáp lại: “Auta i lómë! Bóng tối đã qua! Bóng tối đã qua!”

Giờ đây Morgoth đã biết rất nhiều về những gì họ
làm, nắm rõ trong tay kế hoạch của họ. trong giờ phút này hắn tin tưởng vào bọn
thuộc hạ có thể giữ chân Maedhros và cản trở sự tập hợp của kẻ thù, hắn đã đưa
ra một đôi quân dường như hùng mạnh (thật ra chỉ một phần trong thế lực của
hắn) đến Hithlum. Và chúng mặc quần áo trong màu nâu tối, che ánh sáng từ vũ
khí. Do đó chúng đã đi khá xa vượt qua bãi cát Anfauglith trước khi chúng bị
phát hiện

Trái tim của người Noldor như đang bị thêu đốt vì
căm thù, họ muốn tấn công kẻ thù ngay trên vùng đất trống, nhưng Húrin đã ngăn
cản và nhắc họ hãy cánh giác sự xảo trá của Morthoth, kẻ mà thế lực lúc nào
cũng lớn mạnh hơn họ tưởng, và âm mưu của hắn không một ai lường trước.

Mặc dù chưa có động tĩnh nào của kẻ thù, nhưng họ
không còn kiên nhẫn để đợi chờ, Húrin một lần nữa khuyên họ không nên bồng bột
mà hãy đợi thời cơ, hãy để bọn Orcs tấn công trước từ phía trên đỉnh đồi. Nhưng
vào lúc ấy tên thủ lĩnh của đội quân Morthothh được lệnh phải rút quân bằng mọi
cách có thể.

Từ tiền đồn, đội quân Fingon có thể nhìn thấy những
cặp mắt của kẻ thù nhưng lại không thấy động tĩnh nào của bọn chúng. Tên thủ
lĩnh của đội quân Morgoth đã cử bọn sứ giả đến, bọn chúng mang theo một món quà
để thương lượng. Và món quà đó là Gelmir con trai của Giilin người từng là chủ
nhân của Nargothron. Chúng bịt mắt ông lại, chúng cười nhạo: “Bọn ta còn nhiều
tù binh như thế, nhưng muốn cứu chúng các ngươi phải nhanh lên: “sau đó chúng
chặt tay, chặt chân, cuối đầu là thủ cấp của Gelmir. Hoàn cảnh trớ trêu vô tình
Gwindor em trai của Gelmir đã chứng kiến cảnh trên, lửa thù bừng cháy không còn
bình tỉnh ông nhảy lên lưng ngựa cùng với nhiều kỵ sĩ đuổi theo truy sát bọn sứ
giả. Dưới tình hình đó tất cả quân Nodlor đốt lửa, và Fingon và hùng binh tiến
lên ngọn đồi tấn công kẻ thù như bảo táp. Những tia sáng phát ra từ những thanh
gươm như những ngọn lửa trên cánh đồng lau sậy. Sự tấn công dồn đạp của họ
dường như phá vỡ kế hoạch của Morgoth. Đội quân Fingon tiến đến Anfauglith và
phá tan cửa thành Angband. Đội quân tiền phong gồm Gwindor và Elves vượt qua
cổng thành tiến tên những bậc thang, nhưng không ngờ họ lại sụp bẩy và kẹt lại
nơi ấy, tất cả đều bị giết duy chỉ Gwindor chúng bắt sống. Fingol không thể đến
giúp kịp thời vì Morgoth xảo nguyệt đã che giấu nhiều đội quân hùng hậu phía
sau những cánh cửa bí mật và chờ đợi âm thầm. Giờ đây thời cơ đã đến bọn chúng
tấn công như vũ bảo.

Ở khu đất trống của Anfauglith, vào ngày thứ tư của
trận chiến, đó là ngày bắt đầu của Nirnaeth Arnoediad, hay còn gọi là Ngày Vô
Vàn Nước Mắt, bởi không một bài hát, hay câu chuyện nào có thể diễn tả thảm
cảnh hôm ấy.

Fingon rút quân về phía bãi cát, Haldir thủ lĩnh người
Haladin đã hy sinh, cùng với ông là vô số sinh mạng của những người đến từ
Brethil, và họ sẽ không bao giờ có cơ hội trở về khu rừng khi xưa.

Ngày thứ năm, họ vẩn còn khá xa Ered Wethrinm, bọn
Orcs bao vây Hithum, bình minh ló dạng niềm hy vọng đã đến khi tiếng còi của
Turgon một lần nữa vang lên. Đội quân Turgon đóng quân ở hướng nam để chắn giữ
Giao Lộ Sirion. Turgon đã ra lệnh không được tấn công vội, và giờ đây thời cơ
đả đến, ông nhanh chóng đến trợ giúp anh trai. Họ tấn công bọn Orcs và hai anh
em nhà Fingoflin đã sát cánh bên nhau, Turgon cũng gặp lại Húrin đang chiến đấu
cùng Fingon. Trong khắc thứ ba của bình minh, những tiếng khèn của Maedhros
vang dội và họ tấn công từ hướng đông, và dường như liên quân sắp thắng trận
bởi tất cả mọi người một dạ trung hành trong khi bọn Orcs thì đang yếu thế,
nhiều tên trong bọn chúng đã bỏ chạy tán loạn. Dù liên quân chỉ đưa ra tiền
quân, Morgoth đã đưa ra đội quân cuối cùng của hắn từ Angband. Một đội quân
quyết định thắng thua của cuộc chiến. Đội quân đó gồm chó Sói, Wolfriders,
Balrogs và Rồng. Glaurung chúa tể loài rồng đã làm khiếp vía quân Eves và
Người. Nhưng không phải chó sói, hay Balrog, hy rồng làm cho Morgoth chiến
thắng mà chính là con người yếu ớt đã làm thay đổi cục diện trận chiến, bởi
trong giờ phút ấy âm mưu của Ulfang bắt đầu phơi bài. Rất ngiều người phưong
Đông đã bỏ chạy bởi họ đã lớn lên trong những lời dối trá và dụ dỗ của Morgoth,
Nhà Ulfang không bỏ chạy mặc khác chúng liên minh với quân Morgoth và đánh lén
đội quân liên minh. Đoàn quân Maedhos giờ bị tấn công cả ba hướng và bị đánh
tan tành. Vâng như định mệnh, mặc dù họ bị thương nhưng không có người con nào
của Feanor bị chết. những người còn lại của Noldor và Naugrom (người lùn) cùng
nhau tìm lối thoát chạy xa về Mount Dolmed ở phía đông.

Lực lượng oai hùng chịu đựng đến giây phút cuối cùng
là đội quân của người lùn râu dài Belegost. Người Lùn có sức chịu đựng hơn cả
loài Elves hay con Người, và họ có thói quen là đeo những mặc nạ ghê tởm khi
chiến đấu. Họ đã chiến đấu chống lại loài rồng, tên chúa tể rồng Glaurung làm
rung sợ cả người và Elves nhưng với người lùn thì nó lại đang bị bao vây. Chiếc
áo giáp của nó cũng không đủ sức chịu đừng những đòn tấn công dũng mãnh từ
những chiếc búa của người lùn. Trong cơn thịnh nộ, Glaurung quay sang tấn công
Azahael, vị vua của người lùn. Khi nó trườn đến, với sực lực còn lại Azahael
đưa ra một đoàn chí mạng vào Glaurung, ông đã đâm một nhác vào bụng nó, làm nó
bị thương trầm trọng và phải bỏ chạy, những tên thuộc hạ của Morgorth cũng kinh
hồn phách bỏ chạy theo nó. Những người lùn mang xác vua Azahael ra đi trong
những bước chân nặng nền và ca lên bài ca bi hùng.

Trong trận chiến phía tây, Fingon và Turgon bị kẻ
thù tấn công hàng hàng, lớp lớp. kẻ thù mạnh hơn nhiều so với những gì họ còn
sót lại. Gothmog, chúa tể của loài Balrogs, tướng sói của Angbang đã đến, hắn
bao vậy Fingon, và dồn Turgon và Húrin về phía vùng đầm lầy Serech. Fingon giờ
còn lại một mình vì mọi người bên cạnh ông đều đã chết. Ông chiến đấu oanh liệt
với Gothmog cho đến khi một tên Balrogs khác tấn công từ sau, hắn dùng cây roi
lửa tấn công Fingon dồn dập. Gothmog chém Fingol với chiếc búa đen và đó là cái
chết của đức vua Noldor.

Trận chiến đã bại, nhưng Hurin và những người còn
sót lại của nhà Haldor vẩn một lòng chiến đấu cùng với Turgon của Gondolin, và
đội quân của Morgoth vẫn không thể thắng tại Giao Lộ Sirion. Húrin nói với
Turgon rằng: “Xin ngày hãy đi đi, ngày còn sống là còn hy vọng cho Eldar, ngày
nào còn vương quốc Gondolin là trái tim Morgoth hãy còn sợ hãi”, nhưng Turgon
trả lời: “Bí mật của Gondolin không còn che giấu được lâu, môt khi bị phát hiện
thì đó sẽ là họa diệt vong.” Húrin đáp: “Vâng, nhưng nếu nó có thể trụ vửng
thêm một thời gian, từ gia đình ngài sẽ có tia hy vọng mới cho loài Người và Elves.
Đây là những lời tôi phải nói với ngài trước khi chết, dù chúng ta chia tay
nhau ở đây mãi mãi, và tôi không còn cơ hội nhìn ngấm những dãy tường trắng
hùng vĩ nơi chốn kinh thành Gondolin, nhưng cho ngài và cho tôi, một ngôi sao
mới sẽ bắt đầu chiếu sáng, Xin tạm biệt! Và Maeglin, cháu trai của Turgon đã
nghe được những lời trên, và hắn không bao giờ quên được những lời nói đó.

Turgon thảo luận cùng những người còn lại của
Gondolin và Fingon để rút quân, Hai vị tướng Ecthelion và Glorfindel chặn hai
bên hông trái và phải để không một kẻ thù nào có thể vượt qua. Những người theo
Húrin and Huor tình nguyện làm hậu quân vì trong tim họ không bao giờ muốn rời
xa mãnh đất Northland, họ thà chết chứ không rời bỏ nó.

Sự phản bội của Uldor bị người đời nguyền rủa. những
vị anh hùng cùng với những câu chuyện của họ sẽ lưu danh sử sách và sẽ mãi mãi
được ca tụng cho đến ngàn sau.

Và thế là đoàn quân Turgon đã thoát về phía nam với
sự giúp đỡ của Húrin và Huor, ông vượt xuống Sirion và tẩu thoát. Họ biến mất
vào những dãy núi và trốn tránh cặp mắt của Morgoth. Những người còn lại của
nhà Hador sát cánh bên nhau chiến đấu sinh tử cho đến khi họ đến gần vùng đầm
lầy Serech, và con suối Rivil trước mặt họ, đội quân Angband dồn dập tấn cộng,
chém giết. Con suối dường như có thêm chiếc cầu làm bằng xác chết của nhà
Hador.

Vào ngày thứ sáu của trận chiến, những chiếc bóng
tại Ed Wethrin càng đen tối, Huor bị tên bắn thủng vào mắt, xác những người
Hador bị giết chết trên cồn cát. bọn Orc bêu thủ cấp họ và đóng cọc như những ụ
vàng trong hoàng hôn.

Tất cả bị hạ, nhưng Hurin vẫn một mình vẫn chiến đấu
dũng mãnh. Hai tay chàng nắm chặt hai chiếc rìu và chém kẻ thù liên tục, chiếc
rìu nhuộm đầy máu đen của kẻ thù, một lần chàng chém là một lần chàng thốt lên:
“Aurë entuluva!, bình minh sẽ đến! Nhưng cuối cùng cũng bị bắt sống, và đem đến
Angband dưới mệnh lệnh của Morgoth. Và thế là kết thúc trận chiến Nirnaeth
Arnoediad.

Morgoth đã đại thắng, và kế hoạch của hắn cũng đã
đạt được, và những kẻ đã giết đồng loại của mình, phản bội Eldar làm cho mối
quan hệ giữa Người và Elf trở nên xấu hơn, duy chỉ có ba gia đình Edain là
ngoại lệ. Lãnh địa của Fingon không còn nữa, những người con của Feanor thì
trôi dạt như những chiếc lá dưới cơn gió lớn, tay họ đã rả rời, chân họ đã run,
họ sống trong khu rừng hoang dã dưới chân núi Ered Lindon, sống cùng loài Elves
xanh của Osriand. Họ đã mất đi uy quyền của những ngày huy hoàng.

Trong khu rừng Brethil, một vài người vẩn còn sống
nơi đó trong sự bảo vệ của rừng, và Hardor con trai của Haldir trở thành thủ
lĩnh của họ

Còn với những kẻ phản bội đồng loại, Nhà Ulfang,
Morgoth đã không ban cho họ vùng đất giàu có của Bereliand như họ mong muốn,
hắn đã ép họ sống lại ở Hithunm và cắm họ rời khỏi chốn đó, và đó là món quà mà
hắn tặng cho những kẻ đã phản bộ đồng loại.

Những người còn lại của Eldar ở vùng Hithlum bị đưa
vào những hầm mỏ, và phục dịch nới ấy, một vài người đã tìm cách trốn thoát vào
rừng xâu.

Bọn Orcs và Sói đi lại tự do trên tất cả lãnh phần
phía bắc, và tiến xâu vào hướng nam của Bereliand, vượt xa đến tận Natarthen và
biên giới Osirian. Không nơi đâu là an toàn, trên cánh đồng hay tận chốn rừng
xâu.

Thủ phủ Dorithan của Thingol tuy nhiên vẫn bình yên,
Morgoth không chú ý đến nó một phần là hắn không biết về sự tồn tại của nó nó,
hay hắn chưa đến thời điểm cực độ của sự tàn độc.

Giờ Morgoth hướng suy nghĩ về nơi Turgon cư ngụ, vì
Turgon đã tẩu thoát, trong tất cả kẻ thù thì người mà hắn muốn tiêu diệt hơn
bao giờ hết là Turgon. Turgon của nhà Fingolfin giờ đây là người duy nhất có đủ
uy quyền để kế thừa ngai vàng của Noldor. Morgoth lo sợ và căm thù gia đình
Fingolfin, bởi vì họ có mối thâm tình với vị thân nước Ulmo kẻ thù không đội
trời chung với Morgoth, và cũng bởi vì vết thương mà Fingolfin đã ban cho hắn.
Hơn tất cả, Morgoth e dè Turgon vì trong đôi mắt Turgon hắn nhìn thấy ánh sáng
của Valar.

Nói về chuyện Hurin bị bắt sống, chàng bị giải đến
trước mặt Morgoth vì hắn biết rằng chàng có mối thâm tình với Turgon và lối vào
bí mật vương quốc Gindolin, nhưng Hurin đã không những không khai một lời mà
còn chế giễu hắn. Vô cùng căm tức, Morgoth trói chặt hai tay Hurin trên một
chiếc ghế đá và đặt nó trên một đỉnh núi cao Thangooim. Bằng ma lực hắn đưa ra
lời nguyền ác độc, hắn nguyền rủa chàng, gia đình, con cháu chàng đời đời sống
trong đau khổ. Hắn thốt lên những lời lẽ ác độc: “Ngươi hãy ngồi đây mà nhìn về
những vùng đất đen tối nơi những kẻ mà ngươi yêu thương, những kẻ dám chống đối
lại ta, chọc giận và xem thường sức mạnh của ta, bởi ta chúa tể hắc ám nắm giữ
trong tay vận mệnh của Arda. Ta sẽ cho chúng sống vĩnh viễn trong sự đau khổ.”
Và chuyên kể rằng Hurin không một lời van xin tha mạng cho chàng hay cho gia
đình chàng.

Nhận mệnh lệnh của Morgoth, bọn Orcs và thuộc hạ đã
gom xác những người chết trong trận chiến, chúng chất xác họ giữa khu đất trống
Arnaugoth, xác chết chất cao như núi, từ xa có thể nhìn. Haudh-en-Ndengin người
Elves đặt tên ngọn đồi đó, ngọn đồi Chết, hay Haudh-en-Nirnaeth, ngọn đồi Nước
Mắt.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3