Gia tộc ma cà rồng - Phần I - Chương 11 - 12 - 13

CHƯƠNG MƯỜI MỘT: CỔNG ĐỊA
NGỤC

Ghedi
chỉ dẫn cho họ đường đi một cách chính xác. Jack và Schuyler khởi hành ngay lập
lức. Tốc độ Velox của họ có thể giúp họ tới nơi nhanh như
chớp.

Nếu
bọn chúng đã đưa cô gái tới cánh cổng, thì chúng không thể nào là những têm
buôn lậu được. Vậy thì chúng là ai? Chúng muốn gì ở cô gái? Có phải đây là
điều mà anh chàng tu sĩ kia lo lắng không? Điều Ghedi chưa muốn nói với họ cho
tới khi họ được an toàn là gì?

Họ
tìm thấy một lòng sông cạn. Dải đất cát màu đỏ, khô cằn dẫn tới một cái hang lớn
trong lòng đất.

Jack
đá những cây bụi che phủ lối vào dẫn xuống hang. Anh nhặt một cái gậy lên rồi
thắp sáng với ngọn lửa xanh.

-
Hãy cho chúng tôi thấy cô! - Anh gọi lớn, giọng nói vang dội vào vách đá.

Hang
tối như bưng và đầy mùi rêu mốc. Đây có phải lối vào dẫn tới Cánh Cổng Lời Hứa
không? Schuyler có thể cảm thấy hơi hướng bẩn thỉu của sự đe dọa trong không
khí khi họ phải từ từ nhích dần xuống hang tối.

-
Cổng Địa Ngục. Một cái tên hay, phải không? Máu Đỏ có thói quen hay gọi sự vật
bằng những cái tên mà không hiểu gì về tầm quan trọng thực sự của nó. Nhưng rõ
ràng họ đã cảm thấy có gì đó ở đây rồi. - Cô nhận xét.

-
Có ai mà không bị sức mạnh chi phối chứ. - Jack trả lời. Cây đuốc trên tay anh
soi những luồng ánh sáng dài sâu xuống như thể họ đang trong một đường hầm vô
tận.

Schuyler
hơi trượt chân trên đám rêu ẩm nên nắm vào cánh tay Jack để giữ thăng bằng. Cô
nhìn ra bóng tối xung quanh. Phía dưới kia, cô ngạc nhiên khi thấy cảm giác
chết chóc như giảm đi và được thay bởi cái gì đó như vẻ sầu muộn, đơn độc. Cô
đi thẳng tới chỗ bóng tối và thấy cảm giác ấy càng mạnh hơn.

Họ
dừng lại, nhìn quanh khoảng không tối đen. Cây đuốc của Jack rọi sáng khoảng
hang với đá phủ rêu xanh và sàn đầy cát. Trong hang đầy những thứ rác rưởi mà
tụi thanh niên vẫn hay bỏ lại: những đầu lọc thuốc lá, những vỏ bia trống rỗng.


cái gì đó không đúng ở đây
- Jack gửi.

Anh
cũng cảm thấy như thế à? Nhưng đó là gì?
- Schuyler hỏi lại.

Rồi
cô cũng hiểu ra. Không phải ở đây, đúng không? Đây không phải Cánh Cổng
Lời Hứa.

Không.
Không phải. Đây chỉ là một trò đùa, một trò nói láo, là một cái bẫy xảo quyệt.

Cổng
Địa Ngục chẳng là gì khác ngoài một ngôi nhà ma ám, một thứ gì đó dùng để dọa
những người dân quanh khu vực, một thứ nhằm đánh lừa người ta khỏi mối đe dọa
thực sự.

-
Chúng ta biết gì về Máu Xanh nhỉ? - Jack trầm ngâm.

-
Họ không thích làm cho mọi chuyện trở nên dễ dàng phải không nhỉ? - Schuyler
trả lời. - Họ giữ bí mật của mình. Họ mang hòa bình, nghệ thuật và ánh sáng tới
cho thế giới. Họ làon người văn minh cao cấp. Họ xây đền đài, thành phố bằng
vàng cao lên tới tận trời xanh. - Cô vừa nói vừa nghĩ về Paris và vẻ tráng lệ
của nó.

-
Chính xác. Hãy nghĩ về những cánh cổng mà chúng ta đã tìm được. Cổng Báo Thù
nằm bên dưới một bức tượng - một tác phẩm điêu khắc, một biểu tượng. Cánh cổng
thứ hai nằm dưới một trong số những nhà thờ kiểu Gothic đẹp nhất ở Bắc Mĩ. Một
ma cà rồng sẽ không xây một cánh cổng trong một cái hố dưới lòng đất, một cái
hang thô thiển trong cát được. - Jack lắc đầu.

-
Đúng thế. Anh hoàn toàn đúng. Bất cứ ai làm cái hang này ở đây cũng nhằm mục
đích che giấu vị trí thật của cánh cổng. - Schuyler nói. - Nhưng nếu đây không
phải cánh cổng thì... tại sao hội Petruvian lại canh gác nó?

CHƯƠNG MƯỜI HAI: BIỂU
TƯỢNG

Schuyler
đi tới đi lui trên nền đá. Xét cho cùng thì họ biết gì về hội Petruvian chứ?
Vào cái đêm đầu tiên, Ghedi bảo họ phải tin anh ta - anh ta đã đưa ra cái tên
Lawrence Van Alen. Nhưng anh ta lại chưa từng gặp người đàn ông ấy. Vậy thì câu
chuyện của anh ta đúng được bao nhiêu? Sau một tháng bị giam cầm bởi Nữ Bá
Tước, Schuyler trách mình đã không cẩn thận hơn.

-
Anh có nghĩ là chúng ta đã hiểu sai về Ghedi không? - Cô hỏi Jack.

Anh
lắc đầu.

-
Tốt hơn chúng ta nên tin tưởng rồi đối mặt với sự phản bội, còn hơn là lúc nào
cũng nghi ngờ mọi thứ và nghi ngờ mọi người. Trái tim rộng mở của em là một món
quà quý giá. Chính nó đã đưa em tới bên anh chẳng hạn.

-
Nhưng trong trường hợp này em không tin là Ghedi đã chơi chúng ta. Croatan
chẳng có ích lợi gì cho Máu Đỏ cả. Em ngờ rằng anh ta đã từng tới đây. Giả dụ
hội Petruvian được lập nên bởi người gác cổng trước đây, Halcyon đã làm theo
một số chuẩn mực nào đó để đối phó với con người. Đó cũng là dạng thực hành
thông thường thôi mà. Rồi Hội đồng cứ làm thế trong suốt hàng trăm năm. Họ chỉ
nói cho Máu Đỏ những điều bọn họ cần biết thôi.

Hai
người đi vòng quanh hang tối thêm lần nữa. Schuyler nhận ra thứ gì đó mà ban
nãy họ đã không nhìn thấy. Đó là một biểu tượng gồm ba phần. Phần đầu tiên gồm
hai vòng tròn khóa vào nhau - tượng trưng cho sự hợp nhất của Máu Xanh, phần
thứ hai là hình con vật mà họ không nhận dạng được, biểu tượng thứ ba là thứ mà
Schuyler chưa từng nhìn thấy bao giờ: một thanh gươm đâm xuyên qua ngôi sao.

Đó
là dấu ấn của tổng lãnh thiên thần. - Jack giải thích. Ngôi sao ám chỉ thiên
thần mang nó. Lucifer. Sao Mai. Thiên Thần Thất Thế.

Schuyler
dùng ngón tay miết dọc đường bao của biểu tượng.

-
Trước đây anh đã nhìn thấy nó chưa?

-
Anh linh cảm mình đã thấy nó... ở đâu đó... trong quá khứ. Anh không nhớ được -
Anh nói trong khi vẫn tiếp tục giơ cây đuốc để xem xét kỹ biểu tượng. - Nó có
thể là sự bảo vệ dùng để giữ những lời nguyền chết chóc ở nơi này.

-
Em thấy có vẻ không phải. - Schuyler nói nhưng vẫn không thể rời mắt khỏi mấy
biểu tượng. Biểu tượng ấy như có khả năng thôi miên, có thể dụ dỗ, lôi kéo cô
và nó chỉ bị đứt đoạn khi cô nghe tiếng bước chân đi tới.

-
Là Ghedi đấy. Đừng nói cho anh ta biết về điều này cho đến khi chúng ta tìm ra
những điều anh ta biết. - Cô bảo Jack.

Jack
gật đầu rồi quay cây đuốc về hướng lối ra cửa hang, giúp dẫn đường. Anh chàng
tu sĩ thở hổn hển khi tới chỗ họ.

-
Các vị tìm thấy cô ấy chưa? - Anh ta hỏi rồi nhìn xung quanh một cách lo lắng.

-
Chưa. Chúng ta nên đi luôn thôi. Nếu cô ấy không có ở đây thì chúng ta phải cho
gia đình cô ấy biết. - Jack giục.

Trông
Ghedi có vẻ nhẹ nhõm hẳn rồi họ cùng nhau trèo ngược lên.

-
Chờ đã, - Schuyler dừng lại. Cô nghe có tiếng gì đó giống như tiếng thút thít,
rên rỉ nho nhỏ ở đâu đó - âm thanh có vẻ như thoát ra từ một người đang rất đau
khổ. - Ở đó. - Cô nói rồi chạy sào trong ngách hang, thẳng tới một thân hình
nhỏ bé đang bị trói co quắp trong bóng tối.

-
MariElena. - Schuyler thì thào. Cô cúi người xuống và đặt tay lên trán cô gái.
Nóng quá. Nóng như lửa đốt vậy. Hy vọng rằng đó chỉ là một cơn sốt chứ không
phải thứ gì khác.


gái động đậy rồi lại thút thít.

Anh
chàng tu sĩ làm dấu thánh rồi quỳ xuống cạnh cô gái.

-
Cô có biết mình đang ở đâu không? - Schuyler hỏi cô gái bằng tiếng Ý.

-
Trong một cái hang. - MariElena trả lời mà không mở mắt ra. - Gần một con sông
cạn.

Jack
cởi áo khoác ngoài rồi khoác lên vai cô gái.

-
Cô có biết sao mình lại ở đây không? - Anh hỏi.

-
Họ đưa tôi tới đây - Cô gái trả lời một cách đều đều.

-
Họ là ai? Họ đã làm gì cô? - Schuyler lại hỏi.

Thay
cho câu trả lời cô gái bỗng nhiên rùng mình như bị ai chụp lấy bất ngờ.

Schuyler
ôm cô gái trong tay rồi tiếp tục trấn an cô.

-
Không sao đâu, không sao đâu. - Cô thì thào. - Cô sẽ ổn thôi. Bây giờ cô đã
được an toàn rồi.

Nhưng
cô gái chỉ lắc đầu và cắn chặt môi.

-
Đây rồi. - Ghedi nói rồi đặt một chiếc khăn tay lạnh lên vầng trán nóng ran của
cô gái.

Schuyler
tranh thủ dùng glom đi sâu vào tiềm thức của cô gái để tìm hiểu vấn đề. Bạn
trai của cô ấy đã đưa cô ra khỏi thành phố rồi đi vào trong rừng. Anh ta đã đưa
thẳng cô vào rừng. Sau đó không thấy gì nữa cả. Chỉ có sương mù và hơi nước. Cô
gái tỉnh dậy rồi thấy mình bị trói trong hang.

Jack
cắt dây trói giúp cô gái đứng dậy. Schuyler đỡ lấy vai phải cô gái. Cô gái
loạng choạng, lắc lư giữa hai người rồi ngã xuống bất tỉnh.

-
Để tôi giúp. - Ghedi bảo rồi vội đến bên MariElena.

Sau
đó thì mọi thứ xảy ra quá nhanh. Điều tiếp theo Schuyler biết là cô thấy gã tu
sĩ cầm một con dao có tay cầm bằng ngà gí vào cổ cô gái.

-
Anh đang làm gì vậy? - Schuyler hét lên, vội tới bên gã thầy tu và cô gái trẻ
trong khi Jack tiến lại từ phía sau.

-
Làm cái mà ta định làm. - Ghedi bảo trong khi giữ cô gái như một con búp bê đồ
chơi trong tay hắn, lưỡi dao sáng loáng vẫn kề sát cổ họng cô.

Phần
cổ áo mỏng manh của cô gái trẻ hơi rung lên và đúng lúc đó Schuyler nhìn thấy
thấp thoáng biểu tượng ba hình như ban nãy. Nhưng lần này nó được in trên ngực
cô gái. Những vòng tròn gài vào nhau. Hình một con vật và dấu ấn của Lucifer.
Nó sáng rực trong bóng tối như một chiếc đèn hiệu.

Schuyler
đang tập trung vào việc đưa ra một mệnh lệnh ép buộc nhằm dừng gã thày tu lại
thì đột nhiên cô bị giáng một cú đánh bất ngờ khiến cô bị văng vào tường đá. Nó
không đến từ Ghedi - người lúc này trông có vẻ hơi bối rối. Nó đến từ một ai
đó, một cái gì đó khác.

-
Schuyler! - Jack thét lên đau đớn, tiếng thét vang vọng khắp hang.

Em
không sao.

muốn gửi cho anh câu đó nhưng cô lại thấy mình không thể. Cô không thể cử động
được, không thể nói, cô bị tê liệt tất cả các giác quan. Cô cố chống chọi để
tìm cách phá sự tù túng đó, nhưng những câu thần chú ấy không dễ phá như Iggy.
Có những dấu tích của ma thuật bóng tối ở trong đó, khiến việc làm của cô không
có hiệu lực và khiến cả người cô cứng tựa như đá vậy.

Đây
không phải một nhóm nông dân nghèo khổ đang đi kiếm tìm con gái mình mà là một
cuộc phục kích của một ma cà rồng đánh ma cà rồng khác với sức mạnh và tốc độ
của mình.

-
Yên lặng nếu không cô gái của cậu sẽ biến thành ngọn lửa đấy. - Ma cà rồng nói
với Jack trong khi lấy ra sợi dây trói của Thợ Săn rồi đi về phía anh trói chặt
cổ tay anh lại. Tay kia hắn ta cầm một ngọn đuốc đang cháy sáng với ngọn lửa
đen.

Không! Schuyler
truyền đi và thấy giọng của mình vang vang mặc dù cô vẫn bị bất động.

Tại
sao anh lại làm thế? Anh làm việc cho Bá Tước sao?

Ta
chẳng làm việc cho ai cả. Ta không phải người trong Hội Kín. Ta làm tất cả
những thứ này chỉ vì ta mà thôi.

Vậy
ra là thế. Schuyler lờ mờ hiểu. Mimi đã tung một món tiền khổng lồ đặt vào mạng
sống của Jack và thế là ma cà rồng đổ đi để giành lấy.

Xin
anh! Không! Chúng tôi có tiền... Chúng tôi có thể trả anh. Hãy để tôi trả tiền
cho anh để đổi lấy mạng sống của anh ấy. Xin anh đấy!
- Schuyler gửi đi.

Xin
lỗi cô! Nhưng ta chắc chắn là cô chẳng thể trả nhiều bằng Mimi Force đâu.

Tên
săn phần thưởng di chuyển về phía Schuyler, cô có thể thấy gương mặt thô lỗ cục
súc của anh ta lượn lờ trước mặt mình.

-
Tôi sẽ tự đi. Hãy thả cô ấy ra. - Jack nói bằng giọng mạch lạc, điềm tĩnh như
thể anh đã tự nguyện đầu hàng. Gã ma cà rồng siết chặt sợi dây trói thêm, khiến
máu rỉ ra trên cổ tay Jack. Ngay khi Jack bị trói chặt, tên ma cà rồng liền thì
thào gì đó trên ngọn lửa khiến nó tắt lụi và cây đuốc giờ chẳng còn gì ngoài
một cục than xám. Hắn nhanh chóng đút nó vào túi sau.

Trông
Ghedi có vẻ khó chịu với tên ma cà rồng nổi loạn kia nhưng ngay khi anh ta hiểu
ra tên ma cà rồng đó chẳng phàn nàn gì về mình thì mặt anh ta liền điềm tĩnh
lại như thể đã chuẩn bị sẵn sàng nhiệm vụ xấu xa trước mắt của mình vậy.

MariElena
sẽ chết.

Jack
sẽ bị bắt đi.

Schuyler
chẳng thể làm gì ngoài hét lên.

CHƯƠNG MƯỜI BA: THỜI ĐIỂM
CỦA THIÊN THẦN


quá ít thời gian để làm được bất cứ thứ gì trong thế giới thực - thế giới cô đã
bị giam giữ và tấn công. Thế nên Schuyler nhìn sâu vào thế giới bên trong său
trong tâm hồn, vào thế giới của glom để tìm ra cách đối phó. Trong thế giới ấy
thời gian không tồn tại giống như trong thế giới thực.


mở mắt, thấy màn nước u ám của thế giới chạng vạng và cảm thấy lời nguyền bóng
tối thắt chặt cơ thể mình.


trong glom cô có thể thấy rõ những thứ đang trói chặt cơ thể mình là những con
rắn uốn vòng trên da thịt. Cô có thể cảm thấy lớp da ẩm ướt đầy vảy của chúng
quanh người xiết lấy cơ thể mình ngày càng chặt hơn. Chúng ở khắp cơ thể, quấn
quanh cổ tay, quanh bắp chân, rồi cả ở giữa những ngón tay. Cô có thể ngửi thấy
mùi hôi thối và thấy run người vì những tiếng huýt phát ra từ lưỡi chúng.

Câu
thần chú ngưng trệ hoạt động giống như một mệnh lệnh cưỡng ép - khống chế tâm
trí - một mệnh lệnh khiến ta tin rằng ta đã bị bẫy, là lý do tại sao đó là một
trong những yếu tố khó nhất để khống chế. Ta phải ngừng việc tin rằng việc đó
là đúng thì mới được.

Schuyler
tập trung vào con rắn gần đầu mình nhất. Cô có thể cảm thấy cơ thể bò sát lạnh
tanh của nó đang cuộn quanh vai mình. Cô quay đầu để có thể nhìn trực diện vào
nó. Nó là một con hổ mang chúa rất đáng sợ. Mang nó đang phình ra như sẵn sàng
tấn công. Nó nhe nanh và huýt sáo.

Nhưng
trước khi nó kịp hành động thì Schuyler đã thoát ra được khỏi nỗi khiếp sợ và
dùng tay túm lấy đuôi nó rồi kéo nhanh nó ra khỏi người. Cô dùng gót chân giẫm
nát đầu nó

Nhanh
như chớp cô quay lại thế giới hiện tại trong cái hang, trên tay là thanh gươm
của mẹ mình.

-
Dừng lại! - Cô hét lên, giọng ngân vang đầy giận dữ.


tu sĩ vội đâm con dao vào cổ cô gái, nhưng trước khi lưỡi dao kịp xuyên qua da,
Schuyler đã hất nó ra xa làm nó văng xuống nền đá. MariElena ngã xuống đất, cả
Ghedi cũng nằm bất động trên đất do mệnh lệnh của Schuyler.

Đó
là tất cả những điều Jack cần. Với tiếng hét lớn anh làm đứt dây trói rồi biến
thành Thiên Thần Hủy Diệt đáng sợ với đôi cánh đen lộng lẫy trên lưng, cặp sừng
sắc bén với những mũi nhọn bằng kim cương và đôi mắt vằn đỏ những mạch máu. Anh
túm lấy tên săn người lúc này đang rủn lẩy bẩy, dùng móng vuốt của mình kẹp
chặt anh ta.

-
Đừng Jack. Đừng giết hắn! - Schuyler hét lên. Đừng để máu chảy tràn
ngày hôm nay.

-
Hãy nghe theo cô gái đi... - tên săn người líu ríu.

Schuyler
dịu dàng đặt tay lên đôi cánh Abbadon, cảm nhận rõ sức mạnh oai hùng bên dưới
lớp lông mềm mại ấy. Cô đã từng sợ hãi khi thấy anh trong ánh sáng như thế này,
nhưng bây giờ khi nhìn thấy gương mặt thực sự đầy hung dữ của anh cô lại thấy
nó thật đẹp.

Anh
quay sang cô, ngay khi Abbadon trông chẳng giống Jack chút nào thì lại giống
anh ấy hơn bất cứ lúc nào. Hắn đã định làm hại em.

Thôi
nào, tình yêu của em.

Rồi
anh trở lại thành Jack, đẹp trai với gương mặt hồng hào. Anh kéo tên săn người
đứng dậy rồi bảo:

-
Cút đi. Ngươi hãy nói với em gái ta là gã ăn bám đã thất bại. Hãy bảo với cô ta
rằng không một ai, cũng không gì có thể bắt chúng ta quay về được đâu.

Đó
là tất cả những gì gã săn người cần nghe. Hắn biến mất nhanh như chớp.

Schuyler
nhào vào vòng tay Jack, hai người ôm chầm lấy nhau.

Em
đã nghĩ mình sẽ mất anh.
Cô truyền tin cho anh.

Không
bao giờ. Chúng ta sẽ không bao giờ bị chia tách cả.
Jack cúi đầu, gục lên
vai cô, cô dựa vào ngực anh để có thể nghe tiếng trái tim anh đang đập đều đều,
hòa cùng nhịp đập trái tim cô.

Không
bao giờ.

PHÒNG LÀM VIỆC CỦA NGHỆ

Florence,
1452

Vào
buổi sáng, Tomi quay lại phòng làm việc. Đến mai thì Thầy mới trở lại trong khi
còn rất nhiều việc phải làm. Cô chào những người trợ lý rồi đến chỗ của mình ở
cuối phòng - nơi cô tiếp tục việc khắc hình cho những cánh cửa phía đông của
nhà thờ Baptistery. Công việc này đòi hỏi sự cẩn thận, tỉ mỉ và độ chính xác
cao, nhưng Tomi say mê nó, thấy ánh hào quang và vẻ đẹp của từng chi tiết nhỏ.
Cô nhanh chóng chìm vào trong suy nghĩ, bàn tay thoăn thoắt chạy dọc lớp đá cẩm
thạch trong khi tâm trí vẫn còn mải băn khoăn về những sự việc xảy ra hồi tháng
trước.

Một
người bình thường mang dấu ấn của Hoàng Tử Bóng Tối có nghĩa là gì chứ? Liệu có
phải kẻ thù cũ của họ đã tìm được cách quay lại mặt đất không? Không thể thế
được. Họ đã tống con quỷ ấy xuống Địa Ngục và nhốt tên bạo chúa sau cánh cổng
không thể nào qua được rồi mà. Thêm nữa họ cũng đã cử Hội Bảy Người xuống thế
giới để canh giữ các lối đi của Thần Chết. Người đàn ông mặc áo choàng của
Thành lũy chắc chắn phải là một kẻ mạo danh. Chưa ai từng thấy hắn cả. Anh ta
là một người lạ trong thành phố của họ. Andreas cho rằng cái người kia đã lừa
dối họ và kẻ kia không phải ma quỷ gì cả, nhưng Tomi vẫn rất lo lắng.


đã mười sáu tuổi, cô biết rõ mình là ai và mình có ý nghĩa như thế nào với thế
giới này. Sau vụ khủng hoảng ở Rome thì trong mỗi đời tiếp theo những Thợ Săn
lại thực hiện nhiệm vụ đánh đuổi những Máu Bạc còn lại - những kẻ còn kẹt lại
phía bên kia cánh cổng và vẫn còn đang bước nhởn nhơ trên mặt đất. Không còn ai
khác trong Hội Kín biết về chuyện những Máu Bạc lang thang còn sống sót ấy. Đó
là một bí mật mà Thợ Săn phải giấu kín nhằm giữ được sự thanh bình trong cộng
đồng. Máu Xanh không có gì phải sợ Croatan cả, Andreas đã giúp bảo vệ những
người của họ được an toàn suốt hàng trăm năm nay, truy sát Croatan là một hành
trình cũng giống như mèo đuổi bắt chuột đồng vậy. Đó là điều cần thiết và cũng
là điều nằm trong khả năng của họ.

Nhưng
bây giờ lại có chuyện này. Tomi nhìn hình khắc chìm ba lần nữa - nét khắc hằn
máu trên cánh tay người đàn ông, rồi cô làm rơi con dao của mình, tạo nên một
vết bẩn rất xấu trên bức phù điêu. Thầy sẽ không hài lòng về điều này.

-
Cô đang băn khoăn gì à, cô bạn? - Gio hỏi, nhặt con dao lên đưa lại cho cô -
Đừng có như thế nữa. Chúng ta sẽ để ý chuyện này mà.


gật đầu.

-
Tôi chỉ ước có Dre ở đây.

Andreas
del Pollaiuolo là nhà tư vấn trẻ tuổi nhất cho quan tòa Lorenzo de Medici, làm
việc nhằm củng cố vững chắc quyền lực của gia đình ở Florence vượt lên cả những
gia đình thống trị khác trong thành phố. Lợi tức ngân hàng của Medici rộng khắp
Châu Âu, nằm khắp các mạng nhánh của những thành phố lớn. Nó là một cái vỏ bọc
giúp Dre có thể dễ dàng di chuyển khắp châu lục mà không khiến người ta nghi
ngờ.

Nhưng
Tomi biết rằng có một lý do khác khiến Dre phải làm việc vất vả để đảm bảo tầm
ảnh hưởng của nhà Medici rộng khắp thành phố xinh đẹp của họ.

Vụ
khủng hoảng ở Rome vẫn còn in đậm mãi trong tâm trí anh. Dù đã thành công trong
việc trục xuất Lucifer ra khỏi thế giới thì anh vẫn không thể làm giảm sự suy
sụp của một thế giới sáng lạn mà Sao Mai hay Caligula đã hủy hoại nó. Rome đã
biết mất.

Dre
vẫn đang định gây dựng lại vẻ huy hoàng cho nó. Anh đã cố kết thúc những thứ mà
anh đã bắt đầu: làm sống lại Rome huy hoàng, một nền văn hóa với những di tích
cổ và nâng nó lên một tầm cao mới. Anh cũng đã viết ra Bộ Luật Ma Cà Rồng để
hình thành nên lịch sử của con người, thấm nhuần loài người với những tư tưởng
và giá trị của Máu Xanh - những hoạt động nghệ thuật, đời sống, cái đẹp và sự
thật. Anh sẽ giúp loài người hồi sinh - anh đã nói với cô như thế trong những
cuộc đối thoại của họ về những việc họ muốn đạt được trong vòng đời này. Anh đã
đặt cho nó một cái tên là Thời Phục Hưng.

Nhưng
tất cả những thứ đó khiến người cô yêu cách xa cô và kể từ cái đêm rượt đuổi ấy
họ hầu như không có lúc nào được ở cùng nhau.

Anh
lúc nào cũng thế, lúc nào cũng là Michael của cô. Dù có mang tên là Andreas,
Cassius, Menes hay bất cứ tên nào khác thì lúc nào anh cũng là của cô. Anh là
sức mạnh của cô, tình yêu của cô, là lý do cho cuộc chiến mới này. Cô đã đợi
anh trở lại và rồi cùng anh vạch mặt những kẻ thù giấu mặt của họ và cùng khám
phá ra sự thật đằng sau dấu ấn của Máu Đỏ.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3