Ping - Vượt Khỏi Ao Tù - Chương 6 (Hết)

Chương 6: HÒA MÌNH CÙNG
DÒNG CHẢY


tiếng ầm ì vang lại.

Tiếng
ầm ì mỗi lúc một lớn và rõ hơn. Đó là âm thanh đón chào Cú và Ping khi hai bác
cháu tiến tới gần những vách đá dựng đứng nguy hiểm dẫn xuống con sông Splat.
Sức mạnh của dòng thác chảy xiết và luồng nước xoáy mạnh cứ gầm gừ tung bọt, xô
mạnh vào những phiến đá, tạo nên những âm thanh rền rĩ, vang vọng không dứt
trong không trung.

Ánh
trăng rạng ngời soi sáng cả cảnh vật. Ping nhảy lên một tảng đá để thăm dò sức
mạnh của dòng sông.

Thật
là chóng mặt. Tim nó chợt thắt lại. Trong khoảnh khắc suy tư này, nó bỗng cảm
nhận một nỗi lo sợ mơ hồ đang trỗi dậy, nhưng nó cố không để lộ ra ngoài.

-
Đây quả thật là một thử thách lớn! - Cú nói.

-
Chỉ là trò trẻ con thôi! - Ping nói, nhưng hơi xuống giọng ở cuối câu.

Rồi
không ai nói gì nữa, và sự im lặng giữa hai bác cháu gần như hòa vào tiếng ầm
ầm vang dội không dứt của con sông Splat.

Đột
nhiên những tia sáng bừng lên trong mắt Ping. Ping muốn nói rất nhiều điều
nhưng không biết làm thế nào để diễn đạt và phải bắt đầu từ đâu...

Ping
không phải thắc mắc lâu. Cú đã nhận ra tất cả và vẫy nhẹ cánh phải của mình.


nhìn dòng nước cuồn cuộn và nói:

-
Dòng sông vốn không có hình dạng gì cả. Nó nằm trong những đường giới hạn mà
chính dòng chảy của nó bào mòn tạo ra. Cháu cũng giống như dòng sông này.

-
Cháu mong mình có những gì mà nó có. - Ping đáp lại.


quay sang nhìn thẳng vào Ping, rồi bình thản nói:

Để
sống một cuộc sống có chủ đích, niềm tin và ý chí là tất cả những gì cần có. Có
hai điều này, mọi thứ đều trở nên có thể.

Con
đường không nằm trên trời mà nằm trong tim. Người lữ hành nào biết rõ hướng đi
của mình, người đó luôn gặp thuận lợi.

-
Cám ơn bác vì những bài học cháu được học. - Ping lễ phép nói.


đáp:

-
Không phải những điều cháu được học, mà là những gì cháu sẽ làm được qua những
bài học đó mới tạo nên sự khác biệt. Cháu có thể hoàn thành sứ mệnh của mình
khi cháu giúp đỡ người khác.

Một
ngàn ngọn nến có thể được thắp lên từ một ngọn nến đơn độc. Hãy là người mang
lại ánh sáng. Sử dụng hết khả năng của cháu để truyền nguồn cảm hứng và nâng đỡ
những người khác.

-
Cháu sẽ kể câu chuyện của mình cho bất kỳ người nào cháu gặp. - Ping khẳng
định.

-
Những người sống có chủ đích không kể câu chuyện của mình. Chính bằng cách sống
nêu gương, họ chính là câu chuyện ấy. Cháu phải hành động để trở thành một tấm
gương. Hãy làm cả thế giới rung động.

Ping
khẽ gật đầu: - Bác hãy xem cháu nhé!

-
Ta đang chờ xem đây. - Nói xong, Cú vỗ cánh bay lên cho tới khi chọn được điểm
quan sát tuyệt vời trên cao cách mặt sông khoảng bảy mươi lăm mét, ngày chính
giữa con sông Splat hung dữ và... chờ đợi.

Ping
chớp mắt nhiều lần khi nó nhìn xuống lớp bọt tung cuồng nộ của dòng nước. Rồi
nó thả lỏng các cơ quanh cổ, xoay đầu sang trái, sang phải và duỗi thẳng chân
trước khi bắt đầu tập trung.


phải cân nhắc từng chi tiết nếu muốn băng qua con sông Splat thành công để đến
được bờ bên kia. Nó phải tính đến vận tốc và hướng gió để kết hợp với những gì
nó biết về quỹ đạo nhảy.

Ping
ước lượng, tính toán và xem xét.


ước tính, phân tích rồi phỏng đoán.

Bởi
vì, vâng, nó phải để ý đến từng góc độ, từng khoảng cách và hơn thế nữa, nó
phải đánh giá cả độ cao, và dĩ nhiên là cả trọng lực nữa. Tất cả những điều này
đều là nhân tố quyết định việc nó sẽ bay qua hay rơi xuống con sông nên đầu óc
nó quay cuồng, choáng váng.

Rồi
trong mớ bòng bong đó, một điều kinh ngạc nhất đã xảy ra.

Đầu
óc nó hoàn toàn trống rỗng.

Rỗng
tuếch.

Trống
không.

Trong
suốt.

Đầu
óc nó không còn bất cứ sự ức chế hoặc nghi ngờ nào nữa mà chỉ tràn ngập cảm
giác hợp nhất với không gian.

Tóm
lại, Ping sắp trở thành một con ếch từng trải thực sự.

Ping
nhìn xuống, rồi nhìn xung quanh và ngước lên mỉm cười lần cuối với Cú.

Rồi
nó hít hơi cuối cùng thật sâu để lấy can đảm. Hứng khởi với sức mạnh của lòng
quyết tâm, niềm tin và ý chí, nó thực hiện một cú bật nhảy xa nhất mà nó từng
nhảy, tạo thành một đường cung hoàn hảo đến nỗi chẳng còn nghi ngời gì về việc
nó sẽ vượt qua con sông Splat với một khoảng cách an toàn khá xa.

-
Bay nào! - Cú hét lên. Và quả thực Ping bay mỗi lúc một xa hơn, vút lên trong
không trung với vẻ uyển chuyển khác thường, dần chinh phục khoảng cách giữa hai
bờ sông một cách tương đối dễ dàng.

Đầu
óc Ping hoàn toàn trống rỗng, không có bất kỳ ý nghĩ nào về việc này cả; sự hợp
nhất của nó với không gian đã mang nó đi xa hơn so với những lần nhảy trước đây.

Ôi!
Hẳn Cú phải cảm thấy tự hào biết bao khi chứng kiến Ping phá vỡ mọi quy luật
trọng trường như thế. Thế nhưng Cú chẳng kịp cảm nhận và cũng chẳng kịp thấy gì
cả.

Cũng
chẳng nhận ra từ trên cao có một đôi cánh đang bổ nhào, lao thẳng xuống đầy đe
dọa.


chẳng thấy con diều hâu to lớn đang sà xuống tấn công bất ngờ.


chẳng thấy gì cho đến khi những cái móng vuốt sắc như dao của con diều hâu cắm
phập vào lưng nó, và việc đó chỉ diễn ra trong tích tắc.

Chương 7: GIAI ĐIỆU DÒNG
CHẢY

Những
sợi lông vũ bay khắp không trung phá vỡ sự tập trung cao độ của Ping.

-
Khôngggggg! - Ping thét lên khi trông thấy gã diều hâu dùng móng vuốt quắp Cú
bay đi. Những sợi lông rơi lả tả là tất cả những gì còn lại của Cú.

Ping
xoay tít một cách không tự chủ, bổ nhào và rơi cắm đầu xuống mà không có gì bên
dưới có thể ngăn được. Chẳng có gì ngoài dòng nước cuồn cuộn hung dữ và những
tảng đá nhọn hoắc của con sông Splat.

Con
sông sẽ nhấn chìm nó trong nháy mắt nữa thôi.

Sẽ
nhấn chìm hoàn toàn.

Vừa
khi chìm vào dòng sông, Ping đạp điên cuồng vào dòng nước giá lạnh. Nó bàng
hoàng nhận ra đôi chân mạnh mẽ của nó không thể nào chống chọi nổi với dòng
nước trắng xóa, ầm ầm chảy xiết đang cuốn gió đi.

Ping
vùng vẫy điên cuồng, hết chìm rồi lại nổi, trồi lên ngụp xuống, bị đẩy lên trong
phút chốc rồi lại nhấn chìm trong vô vọng.

Tuy
nhiên, nó vẫn đạp chân mỗi lúc một mạnh hơn, với ý nghĩ rằng nó sẽ trồi lên
được mặt nước để tìm cách kiểm soát tình thế, đi ngược dòng chảy và bơi đến bờ
an toàn.

Đôi
chân chưa từng biết mỏi mệt của Ping bắt đầu yếu dần đi, sức mạnh mất dần, cả
thế giới như tan biến trước mắt nó. Niềm tin là tất cả, nhưng niềm tin của Ping
đang trôi đi, trôi đi rất nhanh.

Giờ
đây nó chỉ có thể dùng đôi tay yếu ớt để chống chọi với những tảng đá không
ngừng va đập vào cơ thể nó.

Ping
không thể làm gì để chấm dứt sự đày đọa đau đớn này - nó càng cố chống chọi với
những đợt sóng thì chúng càng hùng hổ xô mạnh nó vào những tảng đá, đập nó tả
tơi, đá cắt sâu vào da thịt nó và khiến tâm hồn nó tan nát.

Những
nỗ lực yếu ớt nhằm khuất phục dòng nước của Ping dường như quá ít ỏi. Con sông
Splat có vẻ chẳng cần cố gắng gì, những con sóng cuồn cuộn quấn lấy Ping, lao
vào nhấn chìm nó trong vòng nước xoáy, xô mạnh nó vào những mõm đá sắc nhọn.

Kiệt
sức, nó vô cùng hoảng sợ và mất luôn khả năng tự nổi trên mặt nước của loài
ếch. Tuy nhiên, với tất cả sức tàn còn lại, nó vẫn cố đạp, cố bấu mọi kiểu để
có thể thoát khỏi số phận dường như không thể né tránh này.


hội bằng không.

Thế
giới trong mắt Ping mờ dần. Con sông Splat bắt đầu nhấn chìm nó. Nó chìm dần.
Cái chết đã cận kề.

Rồi
không hiểu nhờ một phép lạ nào đó, nó nhớ lại những lời của Cú.

"Hãy
là chính mình... Hãy như dòng nước."

Không
cần nhiều lời, chỉ bấy nhiêu thôi là đủ.

Bỗng
nhiên, con đường sống hiện ra.

Ping
nhớ lại những điều Cú dạy và nhất nhất làm theo.

"Uyển
chuyển và linh hoạt, nước xoay và chuyển, nước chảy vòng quanh, lên trên, xuống
dưới - nó tự do đổi hướng trên suốt hành trình của mình và vượt qua mọi chướng
ngại." - Cú đã nói như vậy.

"Sống
một cuộc sống có chủ đích là học cách hòa mình cùng dòng chảy của thực tại. Hãy
đi theo dòng chảy, bởi vì dòng chảy biết nơi nó cần đến."

Ping
bắt đầu làm theo đúng như thế. Lúc đầu nó hơi ngạc nhiên, bởi dòng nước nhanh
chóng nới lỏng những vòng siết chết chóc và thay vào đó là nâng đỡ Ping, dẫn
dắt vỗ về nó, bảo vệ nó, đúng như bản chất của nước khi nó uốn quanh những mõm
nhọn và bờ đá.

Điều
lý thú hơn nữa là sức mạnh đáng kinh ngạc mà Ping bắt đầu cảm nhận được khi hòa
mình vào dòng chảy, coi nó như bạn, nhảy múa với nó và cứ tiếp tục như thế. Nhờ
làm vậy mà bản thân Ping đã trở thành một tác nhân của sự thay đổi và cảm nhận
được lợi ích của điều đó.

Khoảnh
khắc tuyệt diệu này cho thấy sống một cuộc sống có chủ đích đơn giản là hãy để
những điều còn tiềm ẩn trong cuộc sống đồng hành cùng ta.

Đúng
là như thế.

Như
Cú đã nói với nó: "Hạnh phúc không phải là đích đến, mà là một quá trình,
một chuyến du hành tuyệt diệu, quanh co uốn khúc."


có thể nghe tiếng Cú văng vẳng: "Hòa mình với dòng chảy là cách sống sẽ
nâng đỡ ta, hướng dẫn ta và đưa ta đến với niềm vui cùng với sự sáng suốt vô
hạn."

Rốt
cuộc thì cuộc sống là để sống một cách trọn vẹn và đẹp nhất.

Chúng
ta là những kẻ lữ hành, đi cùng nhau, mỗi chúng ta được sinh ra để sống một
cuộc sống hoàn mỹ, để cho chân mệnh của mình được diễn ra theo đúng lộ trình
của nó.


bởi vì thời gian cũng giống như một dòng sông, nên việc Ping hòa mình trong
dòng nước cuồn cuộn của con sông Splat trong bao lâu, bơi thêm bao nhiêu phút,
bao nhiêu giờ, bao nhiêu ngày, bao nhiêu tuần, hay thậm chí bao nhiêu tháng nữa
trước khi con sông đưa nó tới số mệnh của nó cũng không ai biết rõ. Không có
khung thời gian nào cho biết một người phải chờ đợi bao lâu để đến được bến bờ
hạnh phúc.

Đơn
giản là vì điều đó không cần thiết.

[Chúc
bạn đọc sách vui vẻ tại www.gacsach.com - gác nhỏ cho người yêu sách.]

Ping
đã học được chân lý cốt lõi nhưng đơn giản này: "Trong lúc chúng ta bỏ
thời gian chờ đợi hạnh phúc, thì hạnh phúc lại luôn ở bên cạnh chờ đợi
ta."

Hạnh
phúc là cái cốt lõi nhất trong thực tại của chúng ta, nó ẩn mình bên trong và
sẵn sàng chờ ta đến với nó một cách xứng đáng.

Luôn
có một chú ếch Ping bên trong mỗi chúng ta, vì không phải chúng ta ra đời mà
chính cuộc đời tạo ra chúng ta. (Và dĩ nhiên Cú vẫn sống mãi trong Ping cùng
những lời dạy thông thái.)

Khi
chúng ta làm theo đúng bản chất vốn có của mình, chúng ta sẽ thể hiện hết tâm
hồn, tài năng, năng khiếu, đam mê, sức mạnh, nhận thức sâu sắc nhất về việc
mình là ai và chúng ta mơ ước mình sẽ trở thành người như thế nào.

Khi
chúng ta hòa nhịp hoàn toàn với con đường đúng đắn của mình, thì những sự thật
diệu kỳ sẽ bất ngờ xuất hiện.

Niềm
vui của ta - cuộc sống nhiệm màu - luôn ở bên ta, chờ đợi ta thừa nhận nó là
một nguồn sức mạnh lớn lao.


liệu chúng ta có thể sống một cuộc sống trường sinh bất tử?

Tôi
dám cược là có.


với những ai trong các bạn vẫn còn đang thắc mắc không biết phải mất bao lâu
Ping mới tìm thấy hạnh phúc của mình thì bạn cũng không sai khi muốn biết điều
đó. Hãy để tôi nói thầm cho bạn thế này:

Tưởng
chừng như rất lâu... nhưng thật ra thì chẳng mất tí thời gian nào cả.

Hết

Thực hiện bởi

nhóm Biên tập viên Gác Sách:

Sienna – Nhàn Nhã – Tiểu Bảo Bình

(Tìm - Chỉnh sửa - Đăng)

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3