Hậu tiên cô bảo kiếm - Hồi 49 phần 2

Một câu này còn có thâm ý trách Cơ Linh Vân đã không tự thân
ra tiếp.

Lạc Ban Đình vội cúi người nói:

- Hội bẩm Tống lão gia, Cơ Sơn chủ ngài phát khởi đại hội
này, đương nhiên sẽ đến. Có điều lúc này xa giá còn chưa đến nơi nên không tự
tiếp quý khách được, hi vọng chư vị quý khách rộng lượng hải hà.

Tống Trấn Sơn bật cười khinh thị, nói:

- Xem ra chúng ta đến sớm nhỉ!

Lạc Ban Đình bồi một nụ cười đáp:

- Tống lão gia và chư vị quý khách tạm thời vào trong dùng
trà.

Đã đến đương nhiên phải vào, Tống Trấn Sơn phất tay nói:

- Phiền Tổng nghênh tân dẫn đường!

- Vâng, vâng!

Lạc Ban Đình gật đầu đáp lia lịa, rồi quay người đi trước
dẫn đường, cả đoàn người theo chân lão ta xuyên qua sân tiền đến trước một đại
điện cực lớn, chỉ thấy bên trên hoành ngang tấm biển gỗ sơn son thếp vàng bốn
chữ Đại Hùng bảo điện, có lẽ hiện tại tạm thời mượn làm hội trường.

Qua hết sân tiền, quả nhiên thấy dưới đất đã trải thảm vàng
từ đây vào đến trong đại điện, cửa điện mở toang, ngay bên dưới cửa điện một
tấm vải được giăng ngang đề bốn chữ khác Thiên Địa Đại hội.

Tống Trấn Sơn nhìn thấy bốn chữ này bất giác cười thầm,
nghĩ:

- Thiên Địa Đại hội là quái gì chứ? Danh bất chính, ngôn bất
thuận, chỉ bốn chữ này cũng thấy bọn chúng dương danh khoa trương, chẳng biết
định làm trò trống gì đây?

Trên bậc thềm là một hành lang rộng chừng nửa trượng có đặt
hai chiếc bàn dài hai bên, sau mỗi chiếc bàn đều có hai thiếu nữ áo vàng mặt
xinh như hoa.

Trên bàn bên phải phủ một tấm vải đỏ, không nói cũng biết là
để cho khách đến dự hội kí tên vào đó như các đại hội vẫn thường làm.

Thế nhưng chiếc bàn bên trái để một chiếc mâm gỗ với nhiều
mảnh vải gấm đỏ tía, không biết để làm gì.

Nhân vì hai chiếc bàn dài kê sát nhau ngay cửa vào, chỉ để
chừa một lối đi vừa hai người tranh nhau, rõ ràng là bọn họ cố ý sắp đặt như
vậy. Hay nói cách khác, muốn vào hội trường chỉ một con đường duy nhất theo lối
này từng người một mà vào.

Tiếp đó, hai bên hành lang còn có thêm tám tay thiếu niên võ
sĩ giống như tám tay thiếu niên thủ vệ bên ngoài đại môn, áo xanh, trong kiếm
thắt lưng, mặt mày lạnh lùng, tuy tuổi chỉ chừng mười bảy mười tám, thế nhưng
chỉ nhìn ở giữa hai đầu mày ẩn ước sắc xanh cũng biết bọn họ đều có luyện qua
bàng môn dị công.

Trên ngực mỗi người đeo phù hiệu tròn với hai chữ nghênh
tân, nhưng không nói cũng biết bọn họ làm nhiệm vụ thủ vệ bên trong ngăn ngừa
biến cố xảy ra.

Lạc Ban Đình dẫn đám quần hùng vào đến hai chiếc bàn dài thì
dừng chân lại, quay người nói:

- Tống lão gia, xin mời lưu danh lại đây!

Một hoàng y thiếu nữ liền nắm lấy một quan bút đã chậm đầy
mực hai tay cung kính đưa đến trước mặt Tống Trấn Sơn nói:

- Mời quý khách đề tên!

Tống Trấn Sơn đưa mắt nhìn tấm vải gấm trải rộng trên bàn
thấy đề hàng chữ Danh sách quý khách các đại môn phái tham dự Thiên Địa đại
hội.

Lão là người đầu tiên, liền nắm lấy quan bút đề xuống viết
chữ Tống Trấn Sơn.

Hoàng y thiếu nữ đón lại quan bút rồi trao tiếp cho Tống Văn
Tuấn.

Lúc này Lạc Ban Đình lại dẫn Tống Trấn Sơn sang bàn bên
trái, một vị hoàng y thiếu nữ khác nắm lên một miếng vải gấm đỏ tía vuông vức
đề hai chữ Quy Tân, mỉm cười nói:

- Quý khách dự hội xin mang lên phù hiệu này mới nhập hội
trường!

Miệng buông lời thánh thót như ngọc, mặt tươi cười khiến
người ta khó cự tuyệt, rồi dừng lại trước mặt Tống Trấn Sơn.

Như vậy là khách vào dự đại hội trước hết đề tên, rồi đến
mang phù hiệu mới vào hội trường.

Hoàng y thiếu nữ nhanh nhẹn dùng chiếc kim nhỏ gắn miếng vải
gấm lên ngực trái Tống Trấn Sơn, đoạn cúi người thi lễ nói:

- Đa tạ!

Cả đoàn người nhất nhất đều làm xong thủ tục này mới vào hội
trường, hội trường vốn là một đại điện rất rộng lớn có thể chứa vài trăm người,
nhưng lúc này dựng một màn vải vàng rất rộng giăng ngang bệ Phật che kín bên
trong, bên trên bốn chữ lớn Thiên Địa đại hội.

Ngay dưới bốn chữ lớn đỏ đặt sẵn một chiếc án dài, sau án là
hai chiếc ghế Thái sư bọc gấm chỗ dựa rất cao, biểu thị người có thân phận cao
nhất mới tọa vị tại đây, hai bên còn có thêm hai chiếc ghế nhỏ khác.

Hai bên tả hữu chiếc án ngoài ra còn có thêm bốn chiếc ghế
tua bọc gấm khác.

Đối diện với trường án là chín hàng ghế, nhưng chỉ ba hàng
ghế đầu là bọc gấm xanh cách biệt, đây là hàng tọa vị của Quy Tân. Từ hàng ghế
thứ tư trở đi chỉ là những hàng ghế bình thường, dùng để tiếp khách thấp hơn và
hàng đệ tử.

Lạc Ban Đình dẫn bọn Tống Trấn Sơn đi thẳng đến hàng ghế Quy
Tân, còn một số môn nhân đệ tử thì ngồi lại ở những hàng ghế sau.

Số khách thương đến dự đại hội cũng càng lúc càng đông,
đương nhiên những người được mời đến dự đại hội thân thế cũng không nhỏ, nhưng
chung quy chỉ là anh hùng cát cứ một phương, nói chung lần này quần hào hắc
bạch lưỡng đạo gần như tập trung đầy đủ.

Anh hùng các phương, lục lâm các xứ, hiếm khi có dịp tụ hội
đông như thế này, người quen cũ, người mới biết tay bắt mặt mừng nói chuyện ồn
ào hẳn lên.

Đương nhiên câu chuyện của bọn họ cuối cùng vẫn là đặt nhiều
nghi vấn xoay quanh đại hội Thiên Địa này?

Đến lúc nhận ra người ngồi hàng ghế đầu có mặt Tống đại lão
gia, thì ít nhiều đều cảm thấy yên tâm, tiếng ồn ào bàn tán cũng giảm xuống.

Tống Trấn Sơn mấy mươi năm trước đã đăng quang nhậm chức võ
lâm minh chủ, thanh danh và uy tín rất lớn, trong võ lâm trước đây có bất cứ
chuyện hiềm khích thù hận lớn nhỏ nào, cũng đều nhờ đến Tống Trấn Sơn giải hòa
dàn xếp.

Chỉ từ hai năm trở lại đây, Tống Trấn Sơn lui về ẩn cư ở
Thiên Hoa sơn trang, nên người ta ít thấy ông xuất hiện trên giang hồ, thế
nhưng không vì thế mà uy tín và oai danh của ông bị lu mờ.

Đại hội Thiên Địa lần này quần hùng đều linh cảm hung nhiều
lành ít, nhưng giờ đây nhìn thấy có mặt Tống minh chủ và những người đứng đầu
Bát đại môn phái tham gia, thì tự tin đại hội không đến nỗi quá hung hiểm.

Thời gian chầm chậm trôi qua, bấy giờ đã sắp hết giờ, trong
thiền viện bỗng trỗi lên một hồi chuông ngân dài.

Đây đó có người thốt lên:

- Bắt đầu rồi!

Tiếng chuông chưa dứt, thì hành lang bên trái bỗng trỗi nên
tiếng nhạc du dương nghe thật êm tai.

Trong tiếng nhạc, góc màn bên trái được kéo nhẹ lộ ra một
lối đi, đi đầu là một bạch diện thư sinh, thân vận trường bào màu thiên thanh,
lưng thắt trường kiếm tua bạc.

Bạch diện thư sinh mặt sáng mày rậm, tay phải nắm lỏng chiếc
quạt, thần thái oai nghi anh tuấn, miệng thoáng hiện nụ cười, chân từng bước đĩnh
đạc bước đến gần chiếc trường án thì dừng lại.

Quần hùng dự đại hội đương nhiên ngoài một số người như:
Tống Trấn Sơn, Vô Trụ thiền sư, Cam Huyền Thông, Mạnh Đạt Nhân, Lục Phi Hồng đã
có lần giáp mặt người này thì biết ngay chính là vị Tổng hộ pháp Chúc Thiên
Tùng. Số còn lại nhận không biết, cho nên đã nghe thấy nhiều tiếng xì xầm bàn
tán.

Lai nói, lúc này tiếp liền theo chân Chúc Thiên Tùng gồm có
Lang Sơn Nhất Bái Sách Nghị Phu, Bách Bộ Thần Quyền Viên Quảng Kiệt, Hắc Hổ
Thần Triệu Quang Đẩu, Ngũ Xoa chân nhân Văn Thiên Lôi, Cửu Chỉ La Hán Chúc
Tường Phù, Tương Tây Song Thi Bế Mục Cương Thi và Tam Nhãn Cương Thi, Phần
Sương Báo Đằng Cao, bọn họ ra xong thì tự sắp từ phải qua trái đứng bên trái
tấm màn.

Gần như cùng lúc với bọn Chúc Thiên Tùng đi ra, thì từ bên
phải cũng liền thấy bức màn kéo ra, một đoàn người khác xuất hiện.

Đi đầu là một thiếu phụ xinh đẹp như đóa phù dung, người cao
thon thả, tuổi ước chừng hai bảy hai tám, mắt hạnh mày liễu, thân vận áo màu
cánh trà, lưng thắt trường kiếm tua bạc, người này chính là Thân Phi Loan, phu
nhân của Tổng hộ pháp Chúc Thiên Tùng, đồng thời là vị đại tiểu thư trong Thanh
Sát Thủ.

Tiếp liền sau đó là Hỏa Ma Nữ Chúc Xảo Xảo toàn thân vận áo
đỏ, rồi đến một lão bà tóc bạc trắng, thân vận thanh y, chính là Mãi Hoa bà bà
Trúc Tâm Cơ.

Kế theo bà ta là một người khiến bọn Tống Trấn Sơn cảm thấy
kinh ngạc nhất, chính là Trúc Thu Lan.

Sau đó đến Vưu nhị nương, Vưu Như Thị, Đoạt Mệnh Bà Tử Vu bà
bà, cuối cùng là nữ nhân từng mạo danh Xuân Mai thâm nhập vào Thiên Hoa sơn
trang, người này tên thật là Liễu Thanh Thanh.

Cả đoàn người đến bên phải trường án thì dừng chân lại, cũng
xếp thành một hàng ngang đứng nghiêm túc.

Sau khi hai đoàn người này yên vị xong, liền thấy tiếp đó là
hai lão nhân từ hai bên tả hữu tấm màn bước ra, hai lão nhân thân vận trường
bào màu lục, mặt hao hao giống nhau, đầu tóc bạc như cước, dưới cằm để chòm râu
sơn dương lưa thưa.

Hai lão gia đồng bước đến hai bên trường án thì dừng lại,
hơi cúi người chào hai đoàn người kia.

Chúc Thiên Tùng vội vàng đáp lễ nói:

- Nhị lão mời ngồi!

Hai lão nhân áo lục cũng không khách khí, liền bước đến hai
chiếc ghế trong bốn chiếc ghế bọc gấm tả hữu trường án ngồi xuống.

Quần hùng dự hội phần lớn đều đã nhận ra hai lão nhân này,
trong lòng hơi cảm thấy lạ, thầm nghĩ:

- Hai lão này chẳng phải trong nhóm Không Động Tứ Hạo sao?
Nhưng ở đây chỉ xuất hiện hai người, vậy còn hai người nữa đâu?

Trong lúc mọi người còn đang suy nghĩ bàn tán, thì liền thấy
Phần Sương Báo Đằng Cao lấy từ trong người ra một tấm thiệp hồng lớn, bước lên
một bước dõng dạc nói lớn:

- Hôm nay ngày mồng tám tháng chạp...

Lão hơi dừng lại để cho mọi người chú ý mà im lặng rồi mới
hắng giọng nói tiếp:

- Tại Trích Bát thiền viện này, Thiên Địa đại hội được tổ
chức lần đầu, chúng tôi xin trân trọng tuyên bố đại hội bắt đầu... Vị chủ trì
đại hội lần này là Chúc Tổng hộ pháp, xin mời lâm vị!

Mọi người hơi ngạc nhiên, không ngờ đại hội này do Tổng hộ
pháp Chúc Thiên Tùng chủ trì.

Chúc Thiên Tùng thần thái uy nghi phất nhẹ chiếc quạt trong
tay, rồi từng bước đi đến chiếc ghế bên trái cạnh hai chiếc ghế Thái sư bọc gấm
đỏ sau chiếc án, rồi dừng chân lại, đầu hơi cúi nhẹ coi như ra mắt toàn trường.

Đằng Cao nhìn về hàng nữ tướng bên phải nói lớn:

- Xin mời phu nhân Tổng hộ pháp lâm vị!

Thân Phi Loan bước đến chiếc ghế bên phải đối xứng với chiếc
ghế của Chúc Thiên Tùng qua hai chiếc ghế Thái sư, hơi khép người nghiêng hành
lễ ra mắt.

Hiện tại mọi người nhìn thấy hai chiếc ghế Thái sư cao nhất
chưa có người ngồi đều thầm đoán ra được chính là tọa vị của Không Động phái Cơ
Sơn chủ và Hỏa Linh thánh mẫu chứ chẳng nghi!

Bọn họ tự khai đại hội, đương nhiên phần nào đề cao mình,
nhưng trước mặt các đại danh đại phái võ lâm, mà làm thế thì cũng hơi cuồng
vọng lắm vậy.

Lại nghe Đằng Cao lớn tiếng nói tiếp:

- Cung thỉnh Giáo chủ, Phó giáo chủ quang lâm!

Giáo chủ, Phó giáo chủ đương nhiên chính là Cơ Sơn chủ và Hỏa
Linh thánh mẫu.

Có điều khiến người ta hơi ngạc nhiên, Không Động phái
Chưởng môn xưa nay chỉ tự xưng là Sơn Chủ, cũng như Cơ Linh Vân từ lúc kế nhậm
Chưởng môn đến giờ chỉ gọi Cơ Sơn chủ. Vậy mà hiện tại Đằng Cao lại lớn tiếng
tuyên bố Giáo chủ, không biết bọn họ định sáng lập giáo phái gì đây?

Lúc này chỉ thấy sau lời của Đằng Cao, tấm màn vàng từ từ
được kéo hẳn sang hai bên để lộ một lối đi.

Bước ra đầu tiên là bốn trung niên phu nhân áo xanh, lưng đeo
trường kiếm tua xanh phân thành hai cặp, bước đi chậm rãi.

Cặp đi đầu, một người tay nắm thanh kiếm hình lưỡi lửa,
ngươi còn lại tay nắm thanh trượng đầu chim ưng.

Bọn họ đến sau hai chiếc ghế Thái sư thì sắp thành hàng chữ
nhất mà đứng nghiêm túc.

Sau cùng mới đến một lão bà toàn thân hồng hào, tóc điểm
trắng, mặt dài cằm nhọn, chỉ nhìn cũng nhận ra ngay chính là Hỏa Linh thánh mẫu,
bà ta đi thẳng đến chiếc ghế Thái sư bọc gấm đỏ bên phải thì dừng lại, nhưng
chưa ngồi ngay.

Đến lúc này, Hỏa Linh thánh mẫu vừa xuất hiện thì không khí
toàn hội trường trở nên căng thẳng, hơn cả trăm cao thủ quần hùng như im phăng
phắc, tựa hồ như cây kim rơi trên nền đá cũng nghe thấy tiếng.

Tiếp đến, từ sau bức màn lại có thêm hai lão già bước ra,
người đi bên trái mình ngắn bụng tròn, mặt hệt như lão thái bà chính là vị Tả
hộ pháp Không Động Đoàn Bá Dương, người đi bên phải cao gầy, mặt choắt mắt nhỏ,
chính là Hữu hộ pháp Không Động Lạc Ban Đình, như hiện tại còn nhậm chức Tổng
nghênh tân.

Ngay sau hai vị Tả Hữu hộ pháp, một vị lục y thiếu phụ đỡ
tay một lão nhân dáng người gầy nhỏ từng bước đi ra.

Lão nhân tóc bạc đồng nhan, với người luyện công đạt đến
đồng nhan thì lẽ ra thần thái quắc thước, mặt hồng mắt sáng mới đúng. Vậy mà
lão nhân này chỉ thấy hai mắt mờ đục, thần sắc mệt mỏi, đến bước đi tựa hồ
không nổi phải cần đến một người dìu đi!

Vị lục bào lão nhân này không nói cũng đoán ra được chính là
Không Động phái Chưởng môn nhân Cơ Sơn chủ Cơ Linh Vân. Trung niên phu nhân áo
lục dìu lão chính là một trong hai thị nữ thân cận.

Không Động sơn chủ xưa nay danh chấn thiên hạ, công lực đạt
thông huyền nhập thánh, là bạn thâm giao với Tuyết Sơn Lão Thần Tiên, hiện tại
trước mặt già yếu đến nỗi không thể tự đi được, lẽ ra phải nên quy ẩn vui cùng
thú sơn tùng dã hạc. Vậy mà giờ lại đứng ra khai đại hội, sáng giáo xưng chủ,
nếu người có mắt tinh tế suy xét thì cũng nhận ra ngay đây là một màn kịch, mà
đạo diễn chính là Hỏa Linh thánh mẫu mượn danh tiếng của Cơ Sơn chủ mà thôi!

Lúc Không Động Cơ Sơn chủ xuất hiện, do Chúc Thiên Tùng chỉ
đạo, cả đoàn người lập tức vỗ tay ầm lên chào đón.

Đương nhiên, tiếng vỗ tay nhiệt liệt chỉ xuất phát từ người
của Không Động, quan khách võ lâm quần hùng đến dự chỉ ngồi yên giữ thái độ
bàng quan, không ai vỗ tay phụ họa.

Không Động Cơ Sơn chủ được lục y phu nhân dìu đến ngồi xuống
trên chiếc ghế Thái sư bên trái, hai vị Tả Hữu hộ pháp và lục y phu nhân phân
ra đứng hầu ngay sau lưng cẩn thận hộ trì.

Hỏa Linh thánh mẫu chờ đến khi Không Động Cơ Sơn chủ ngồi
xuống rồi mới từ từ ngồi xuống ghế bên cạnh gọi là giữ đúng lễ!

Tiếp đó mới đến Chúc Thiên Tùng và phu nhân Thân Phi Loan
cùng ngồi xuống, duy nhất còn hai chiếc ghế trống, hẳn chính là hai chỗ dành
cho hai lão còn lại trong Tứ Hạo chưa kịp đến!

Đằng Cao hắng giọng rồi dõng dạc nói lớn:

- Tiếp đến... Chúng tôi xin trình lên danh sách những vị cao
nhân tham gia khởi phát sáng lập Thiên Địa Giáo...

Lão ta vừa dứt lời, liền thấy Lang Sơn Nhất Bái Sách Nghị
Phu không biết từ bao giờ đã rời khỏi chỗ đứng ra ngoài, lúc này cử chỉ cung
kính từ trước điện bước vào.

Tiếp theo sau lão ta là hai hoàng y thiếu nữ, trên tay mỗi
người bưng một chiếc mâm bạc, mâm bạc được phủ khăn gấm thêu hoa văn, bên trên
lại là một cuốn sách mỏng gáy vàng.

Sách Nghị Phu đi thẳng đến trước trường án mới dừng chân
lại.

Chủ trì đại hội Tổng hộ pháp Chúc Thiên Tùng lúc ấy từ từ
đứng dậy.

Sách Nghị Phu quay người nắm lấy hai cuốn cẩm nang trên mâm,
hai hoàng y thiếu nữ lập tức trở gót lui ra ngoài.

Sách Nghị Phu hai tay cung kính dâng hai cuốn cẩm nang trình
lên.

Chúc Thiên Tùng người chỉ hơi cúi nhẹ, đưa tay đón lấy hai
cuốn cẩm nang.

Sách Nghị Phu lúc ấy mới coi như xong nhiệm vụ của mình,
quay trở lại cánh trái đứng nguyên vị trí của mình.

Quần hùng nhìn một loạt động tác của bọn họ xem ra nghiêm
túc long trọng, nhưng rõ ràng đều đã có sự sắp đặt trước, một điều suy nghĩ
nhất là trong hai cuốn cẩm nang kia, cứ theo như lời tuyên bố của Đằng Cao thì
phải là danh sách những người khởi phát sáng lập cái gọi là Thiên Địa Giáo,
nhưng những người đó là ai?

Chính vì thế mà lúc này ai ai cũng chăm chăm theo dõi từng
li từng tí mọi hành động của bọn họ và chờ đợi...

Chúc Thiên Tùng tiếp lấy hai cuốn cẩm nang rồi không ngồi
xuống nữa, đưa đôi mắt sáng như lưu tinh quét một vòng toàn trường, cuối cùng
tay phải giắt chiếc quạt vào thắt lưng, đoạn giở cuốn cẩm nang nằm trên cùng,
dõng dạc cất tiếng nói:

- Bổn giáo định danh Thiên Địa Giáo, trời che phủ tất cả,
đất chở mang tất cả, xưa nay thánh hiền tuấn kiệt, không ai là không lập thân
giữa trời đất. Sông núi hải hồ tuy rộng bao la, dài vô tận, nhưng không gì là
không nằm trong trời đất, cái nghĩa trời đất rộng lớn bao la quán xuyến vạn
vật, há không lớn lắm sao? Lấy Thiên Địa lập giáo chính là dung nạp tất cả các
môn các phái thống nhất làm một nhà, thiên hạ võ lâm tự nhiên hợp nhất, không
còn phân biệt tà chính, không còn chia rẽ quý tiện, mọi giang hồ phân tranh từ
đó mà cũng bị diệt trong vô hình, đó chính là cái lẽ đảo lộn của Thiên Địa
Giáo. Thiên hạ thống nhất, võ lâm hòa hợp, tinh anh võ học cũng nhân đó mà được
phát huy rộng lớn, mục đích duy hộ đại đạo, đây là tôn chỉ của bổn giáo!

Nói đến đó, gã hơi dừng lại, hắng giọng một tiếng rồi mới
bắt đầu chậm rãi nói tiếp:

- Bổn giáo ngày hôm nay mồng tám tháng chạp năm Bính Ngọ, triển
khai đại hội lần thứ nhất tại Trích Bát thiền viện nay, trịnh trọng tuyên bố
công cử Cơ Linh Vân vốn Không Động Sơn Chủ làm Giáo chủ, Chúc Linh Tiên vốn
Không Động Sơn Chủ làm Phó Giáo chủ...

Nói đến đó đã thấy từ dưới quần hùng bắt đầu có tiếng xì xào
to nhỏ bàn luận.

Chúc Thiên Tùng vờ như không để ý, tiếp tục nói vào vấn đề
chính:

- Tiếp đến, tôi xin công bố danh sách những vị cao nhân
trong võ lâm các phái tham gia khởi sáng lập giáo, thứ nhất...

Mọi người nghe tuyên bố danh sách những người tham gia lập
giáo thì tự nhiên yên lặng trở lại lóng tai lắng nghe.

- Thứ nhất... Vị tiền Võ lâm minh chủ Tống Trấn Sơn...

Vừa nghe đọc đến tên Tống Trấn Sơn, thì bất giác quần hùng ồ
lên kinh ngạc.

Tống Trấn Sơn như bị điện giật, dựng người đứng lên la lớn:

- Hãy khoan!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3